Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 6 - Chương 136: Lang Thần trên Tuyết sơn sẽ bảo hộ con trai của Lang Thần

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 6 - Chương 136: Lang Thần trên Tuyết sơn sẽ bảo hộ con trai của Lang Thần


Thương đội lui tới, thương đội Ân quốc nhiều nhất, còn có đội ngũ đến từ chính cung đình, là Vương phu nhân mẫu thân của nàng phái tới, tặng cho nàng những thứtrênthảo nguyênkhôngcó. Chung quy là thịttrênngười rơi xuống, Vương phu nhân tuy rằng buồn bực nàngkhôngnghe lời, trong lòng lại cũng nhớ mong.

Bởi vì bị công chúa ‘ghét bỏ’khôngđủ nỗ lực, Ốc Đột liền dứt khoátkhôngáp lực chính mình, hảo hảo giảimộtlần thèm, vì thế ngày thứ hai Ân Như Hứa cơm trưa cũngkhôngdậy ăn.

Triệu Tư trong lòng đương nhiên tức giận, bắt đầu hoài nghi mình với Tấn Quốc kết minh sai rồi.

Ân Như Hứa nghekhônghiểu lắm ngôn ngữ đa dạng của các bộ tộc, nhưng chỉ xem bọn họ khoa tay múa chân cũng đại khái đoán được bọn họđangnóicái gì. Bọn họ lấy đồ vật ra trao đổi cũng đủ loại màu sắc hình dạng, Ân Như Hứa còn thấy có thiếu niên choai choai cầmmộtkhối đá to lóe sáng, muốn đổimộtkhối đường cùngmộtthương đội.

Bởi vì bọn họ đều sợ hãi, sợ hãi sau khi nữ nhân thức tỉnhsẽcướpđiquyền lực làm chủ nhân của bọn họ, nhưng Ốc Độtkhôngsợ hãi,khôngphải bởi vìhắnyêunàng, mà là bởi vìhắntự tin. Cho dù nghèo túng,hắncũng chưa bao giờ mấtđiloại tự tin này.

……

Các cung nữđãquen thuộc với Ô Thiên Châu nhìn ra, chạy tới Ô Thiên Châu bên kia thổi gió bên tai,nóitộc trưởngthậtsựquá xằng bậy,khôngbận tâm thân thể công chúamộtchút. Ô Thiên Châu liềnđinhắc nhở Ốc Đột, làm tộc trưởng bồng bột này thu liễm chút.

Ân Như Hứa sờ sờ mặt, ngồi trở lại viết chữ, “Ta……đãquen rời khỏi bọn họ.” Nàng viết thư xong, cẩn thận để sangmộtbên, hơi xấu hổ mà liếc mắt nhìn Ốc Độtmộtcái, rúc vào trong lòng ngựchắn,nói: “Ốc Đột, ta muốn…… muốnmộthài tử.”

Nàng từng cómộthài tử, là nguyên nhân thứ nhất làm nàng thống khổ vô số lần. Từ đời thứ nhất nàngđãbiết đứa bé kiasẽđến, cũng biết nósẽchết, nhưng về sau mỗimộtđời nàng vẫn chỉ có thể nhìn nó sinh ra lại nhìn nó chếtđi. Ốc Đột sinh tử vô số lần cơ hồ xóa sạch tình cảm làm nữ nhân của nàng, mà đứa bé kia cơ hồ xóa sạch tình cảm làm mẫu thân của nàng.

Ốc Đột sửng sốt, ngay sau đó sờ sờ lỗ tai,khôngdám tin tưởng: “Chẳng lẽ ta còn chưa đủ nỗ lực?”hắncòn sợ chính mình quá tùy tâm sở d·ụ·c làm ra chuyện gì xấu.

“Được, Ốc Đột, ta chờ chàng trở về.” Ân Như Hứa vươn tay với Ốc Đột, bịhắncầm lấy tay hônmộtchút.

“Công chúa đưa thương đội tới, bọn họ muốn cướpthìcướp? Takhôngchỉ có muốn cướp đồ vật về, còn muốn cắt đầu bọn họ về.” Ốc Đột mang theomộtđám dũng sĩ bộ lạc chuẩn bịđitruy tìm tung tích Bạch tộc, hoàn toàn giải quyết cái mối họa này.

“Ừ.” Ân Như Hứa nằm ởtrênvaihắn, cảm thấy thực an tâm.

Ân Như Hứa sửng sốt, “Ta xử lý?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ốc Đột lúc này mới buông mặt nàng ra, “Nàng tưởng niệm thân nhân?”

Triệu Tư cướimộtcông chúa Tấn Quốc, tuykhôngphải vương hậu, cũng cho vị trí phu nhânkhôngthấp, hai nước xem như tiến vào trạng thái hòa hoãn. Triệu Tư bên này ổn định thế cục quốc nội cùng tình huống Tấn Quốc bên kia, ngầm cũng phân phó ngườiđitra xét tình huốngtrênthảo nguyên, đặc biệt là tình huống của Ân Như Hứa.

Ân Như Hứa ngóng nhìnhắn, người nam nhân nàythậtsựhoàn toàn bất đồng với Triệu Tư, trong mắt Triệu Tư chỉ có quyền lực,hắnta tuyệtsẽkhôngyên tâm giao quyền lực chomộtnữ nhân, phụ thân nàng cũng là như thế……không,trênđời này phần lớn nam nhân cũng đều như thế, đám nam nhân kia đều cảm thấy nữ nhânkhôngcần dã tâm và quyền lực, chỉ cần có nam nhân sủng ái.

Ân Như Hứa cầm thư nhà của Vương phu nhân, đôi mắt ửng đỏ, ngồi ở án viết thư hồiâmcho bà. Vẫn là những câu đó, khuyên bàkhôngcần giữ ý đồ tiếp xúc cùng Triệu Quốc bên kia, khuyên huynh trưởngkhôngnên dễ tin con người Triệu Tư này, còn khuyên bà góp lời với phụ thân giao hảo cùng Lỗ Quốc. Tựa như mẫu thânkhôngthể mặc kệ nàng, nàng cũngkhôngthểkhôngmàng mẫu thân mình.

Tìm hiểu tin tức trở về làmhắnnôn nóng bất an, trong lòng vội vàng càng sâu. Nếu có thể,hắnlập tức muốn phát binh thảo nguyên, thừa dịp bộ tộc Ô Đồ còn chưa lớn mạnh, trước tiên hoàn toàn chặt đứt đường tiến của bọn họ, nhưng Tấn Quốc bên kia ra sức khước từ,khôngmuốn phối hợp, mấy lầnhắntìm hiểu khẩu phong đều bị chặn trở về.

khôngphải vấn đềhắnnỗ lựckhông, là Ân Như Hứa nhìn qua yếu ớt mảnh mai,thậtsựkhônggiống như là có thể làm mẫu thân. Ốc Đột nhìn quen các nữ nhân thô tráng trong bộ lạc, các nàngmộtcánh tay có thể đánh ba người như Ân Như Hứa đối với các nàng mànói, sinh hài tử cũngkhôngphải chuyệnnhẹnhàng, Ân Như Hứa dáng vẻ nàythìcàngkhôngcần phảinói, Ốc Đột suy nghĩ bộ dáng nàng có mang hài tử, tức khắc kinh hồn táng đảm.

hiệngiờ nàng muốnmộthài tử, cũngkhôngphải là vì bổ khuyết tiếc nuối và thống khổ lâu dài này, mà là bởi vì nàng cầnmộthài tử như vậy. Thảo nguyên này cầnmộthài tử có huyết thống Ân quốc. Đósẽlà vương trong tương lai, giống phụ thân nó, cường tráng mà khỏe mạnh, hơn nữa kế thừa nguyện vọng trong lòng của mẫu thân nó, thủ vệ ngôi nhà chung của bọn họ.

“Tađimấy ngàysẽtrở về, trong tộc có chuyện gì, nàng đều có thể tự mình quyết định.” Ốc Đột ngồitrênlưng ngựa, thò người xuống dưới đè đè vai Ân Như Hứa.

Triệu Tư bất đắc dĩ, chỉ có thể tạm thời buông Ô Đồ trước, phái ra đại quân cùng Tấn Quốc liên hợpđiđánh Lỗ Quốc, bán mặt mũi cho Tấn Quốc, làm cho bọn họ nhìn ra thành ý.

Toàn bộ mọi chuyện khác với đời trước, nàngsẽlàm tất cả, toàn bộ những thứ đời trước từng mấtđi, nàng đều muốn có được.

Cục đá đókhôngbiết là thứ gì, nhưng thựcsựđẹp, cho nên chủ nhân thương đội đổi chohắn, thiếu niên vui mừng khôn xiết, vui rạo rực cầm đườngđirồi.

Ân Như Hứa chớp chớp mắt,mộtviên nước mắt từ hốc mắt rơi xuống, bị Ốc Đột dùng ngón cái ra sức lau.

Ân Như Hứađitiễn Ốc Đột, mới lần đầu tiên thấy được đàn sói từng được nghe từ trong miệng các cung nữ này, đàn sói cao lớnđitheo ở những nam nhân cao tráng đó, từng đôi mắt sói rét căm căm, tuyệtkhônglàm cho ai nhận sai chúng nó là c·h·ó.

Nàngđangviết thư, Ốc Độtđivào, trong tay còn cầm cục đá sáng lấp lánh, thấy bộ dáng nàng rưng rưng viết thư, tươi cườitrênmặthắnthu lại, thả cục đá trong tay lên bànnhỏ, chính mình tiến lên xoay đầu Ân Như Hứa lại, ngắm nhìn nàng.

Dùng để làm trang sức nhưngthậtra thích hợp,nóivậy, các quý nhân ở thủ đô đại kháisẽthực thích, đến lúc đókhôngphải giá trịmộthai khối đường là có thể cân nhắc.

Sản vậttrênthảo nguyênkhôngphong phú, nhưng thương nhân đều có đầu óckhôngtầm thường, bọn họ lấy giá thấp đổi đồ vật, nếu mang về chỉ cần hơi xử lý thêm, bánđiqua tay chính là giá cao, nếukhôngcó loại lợi nhuận cao ngất này cũngsẽkhôngcó nhiều thương đội lui tới như vậy. Màmộtít người ánh mắt càng tốt hơn, tùy thời đều có thể pháthiệncơ hội buôn bán, Ân Như Hứa nhìnmộtcái thương độiđãchủ độngđitìm thiếu niên kia dò hỏi, ước chừng cũng muốn đổi loại cục đá này.

Đám dũng sĩđitheohắn, cómộtđám sói, chính là đoàn sói được thuần dưỡng, những con sói đó trung thành lại hung hãn, đều dị thường mẫn cảm đối với gió thổi cỏ laytrênthảo nguyên, là lực lượngcanh gác thăm dò hữu dụng.

Cùng lúc đó, chủ tướng Triệu Quốc cũng ở trước mặt Triệu Tư lên án mạnh mẽ liên minh Tấn Quốc, “Quân đội Tấn Quốcthậtlà khinh người quá đáng! Coi chúng ta như lính hầu, cái gì nguy hiểm đều đẩy chúng ta lên, bọn họ nhiều người như vậy trốn tránh ở phía sau, sợ hãi rụt rèkhôngcó nửa phần tâm huyết, trận này còn đánh thế nào!”

Ốc Đột cười to, “Đương nhiên là nàng, nàng là thê tử của ta, bộ tộc là của ta cùng với nàng, nàng có gì màkhôngthể xử lý.” Hơn nữa công chúa thông tuệ, xửsựổn thỏa,hắnđương nhiên yên tâm về nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“đi!” Ốc Đột buông tay Ân Như Hứa, ra lệnhmộttiếng, dẫn đầu giục ngựađixa, đám dũng sĩ hô quátmộttrận, tấp nập đuổi theo. Đối với loại xuất chinh này, các nam nhân, nữ nhân trong tộc cũng chưa có phản ứng quá lớn, đối với bọn họ là việc thực tầm thường, chỉ làmộtbộ phận trong sinh hoạt, hơn nữa tộc trưởng là tín ngưỡng trong lòng bọn họ, bọn họ đều tin tưởng chỉ cần Ốc Đột ở đây, mặc kệ là địch nhân gì đềukhôngđáng sợ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cũng khó trách lúc trướctrênđường Ốc Đột dẫn ngườiđiđón nàng gặp phải sói, bọn họ lai có phản ứng như thế, sói bọn họ thuần dưỡng so với đám sói hoang đó hung hãn hơnkhôngbiết bao nhiêu lần, so sánh ra, những con sói hoang đókhôngphải cònkhôngbằng ‘c·h·ó giữ nhà’ của bọn họ sao.

Quyển 6 - Chương 136: Lang Thần trên Tuyết sơn sẽ bảo hộ con trai của Lang Thần

“khôngcần vội như vậy, chờ thân thể nàng tốt hơnđã.” Ốc Đột bế Ân Như Hứa lên, ôm về ngồi ở mép giường, “Chờ ta lại dưỡng nàng khỏe mạnh hơnmộtchút.”

“Vì sao khóc?”

“Ta thực tốt, chỉ làđangviết thư nhà.”

Lang thầntrênTuyết sơnsẽbảo hộ con trai của lang thần, mang theo thắng lợi trở về.

Quốc quân Tấn Quốckhônghiểu vì sao Triệu Tư phải chấp nhất vớimộtbộ tộc thảo nguyên cách xa Triệu Quốc, chỉ có thể hoài nghihắncóâmmưu gì, chẳng hạn như lấy danh nghĩa vào nguyên để mượn đường Tấn Quốc,trênthực tế ý tứ ở ốc thổ Tấn Quốc. Vừa nghĩ như vậy, quốc quân Tấn Quốc liền càngkhôngmuốn phối hợp với Triệu Tư.

Ốc Độtkhôngmuốn thu liễm cũng phải thu liễm, bởi vìhắnmuốn dẫn ngườiđira ngoài đánhmộtbộ lạc, phải rời khỏi tộcmộtthời gian. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ốc Đột mang theo Ân Như Hứađinhận đường ở bộ tộc, lúc giới thiệu các nơi cũng cùng nàngđicái chợ đó hai lần. Tuy rằng ở trong mắt Ân Như Hứa, này gọi là ‘chợ’ cái thập phần đơn sơ, nhưng người bộ tộc lui tới bên trongtrênmặt đều mang theo tươi cười cao hứng. Nơi này có rất nhiều người cả đời đều ởtrênthảo nguyên, thậm chí chưa bao giờđitới Ân quốc hay các tiểu thành biên cảnh giao giới với thảo nguyên, cảnh tượng trước mắt nàyđãđủ làm cho bọn họ cảm thấy mới lạ, đến tiểu hài tử trong tộc thời gian này cũng thích tụ tập ở đây chạy tới chạy lui.

Việc này ngọn nguồn là bởi vìmộtthương đội, có thương độitrênđường tới bộ tộc Ô Đồ bị Bạch tộc g·i·ế·t người đoạt hàng.sựtình vừa xảy ra, bộ tộc Ô Đồ vừa mới náo nhiệt lên lại mấtđikhôngít thương đội. Ốc Đột đâu chịu cho ai giương oai ở địa bàn của mình như vậy, hai năm trướchắnmang theo tộc nhân nuốt hết các bộ tộc cường thịnhtrênthảo nguyên này. Bộ tộc Ô Đồ hoàn toàn xứng đáng là trung tâm thảo nguyên, mà Bạch tộc lúc trước liềnkhôngđối phó nổihắn, bịhắnđánhmộtlầnthìxám xịt trốn xa,hiệngiờ vừa hết nổi bật lại dám đến chọchắn,hắnđương nhiên nhịnkhôngnổi.

“Nhất định là Triệu Vươngkhôngmuốn ra lực, lúc trướchắnta năm lần bảy lượt tìm lý do ngăn trở, thậm chí bịa cái lý donóimuốn đánh bộ tộc Ô Đồ trước,thậtlà buồn cười! quân đội Triệu Quốchắnnhân số chỉ có bằngmộtnửa Tấn Quốc chúng ta, có thể có tác dụng gì!” chủ tướng quân Tấn ở trước mặt quốc quân Tấn Quốc tận hết sức lực bôi đen mà đem chiến bại ném lêntrênđầu Triệu Vương.

Bộ tộc Ô Đồ gần đây có nhiều thương đội lui tới, các bộ lạcnhỏchung quanh liên quan đến cũng từng ngày càng náo nhiệt lên. Vì thế, Ốc Đột ra lệnh dọn sạch ramộtvùng lớn làm thương trướng, dựa theo Ân Như Hứa kiến nghị, trước làm ra cái chợ lớn ban đầu. Kể từ đó, trừ những thương đội, các bộ tộcnhỏkhác cũngsẽtới đây trao đổi các thứ ở chỗ này cùng với nhau.

Nhưng mà Triệu Tưkhôngnghĩ tới chính là, ở trong thiết tưởng củahắnlà Lỗ Quốc có thể dễ dàng đánh hạ, lúc này lại đột nhiên thành cái xương cứng, chiến cuộc thế nhưng giằng cokhôngdứt, hồi lâu cũng chưa thể đột phá.khôngchỉ như thế, quân đội Tấn Triệu hai nước liên tục thất lợi, tin tức truyền về đô thành hai nước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc Ốc Đột cườinói, là bộ dáng thanh niên sang sảng, nhưng trầm giọng tức giận như lúc này, lại có vẻ đáng sợ.

Ân Như Hứakhôngquản bọn họ, nàng hy vọngtrênthảo nguyên này có thể xuấthiệnthêmmộtít đồ vật hấp dẫn người ta.hiệntại đầu tiên quan trọng chính là hấp dẫn càng nhiều thương nhân tới đây, kéo theo càng nhiều dòng người. Tổ mẫu lúc chưa qua đời từngnóivới nàng, thương đội giống như nguồn nước, đất đai khô cạn, cần nước tưới tắm, mà nước muốn tồn tại, nhất định phải có lưu thông.

Rất nhiều đời, xácthậtcái gì nàng cũngkhôngthể làm, nhưng ngẫu nhiên nàngsẽnhịnkhôngđược nghĩ nếu như thế nàythìlại thế nào, nếu là như vậythìnên làm thế nào. Sau đó nàng pháthiện, chiến tranh phần lớn là bởi vì cằn cỗi, bởi vìkhôngcó người,khôngthểkhôngđiđoạt lấy. Trong lòng nàng sớm có mmột ý niệm mơ hồ, nếu thiên hạ này nơi chốn thái bình, nhân dân giàu có,khôngcần phảiđicướp đoạt vẫn có thể sống tốtthìchiến tranh cũngsẽbiến mất haykhông?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 6 - Chương 136: Lang Thần trên Tuyết sơn sẽ bảo hộ con trai của Lang Thần