Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ
Phù Hoa
Quyển 7 - Chương 149: Tân Tiểu Lộ: Bên này là khuyên ngươi c·h·ế·t sớm một chút - Từ bây giờ gọi là Tân Tiểu Lộ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 7 - Chương 149: Tân Tiểu Lộ: Bên này là khuyên ngươi c·h·ế·t sớm một chút - Từ bây giờ gọi là Tân Tiểu Lộ
‘Dư Tiểu Lộ’ đứng ở đó nhìn bà ấy hoảng loạn, bỗng nhiênnói: “hắnđánh c·h·ế·t congáibà, bà còn muốnhắnsống?khôngnên đểhắnbồi mệnh cho đứa bé đó sao.”
Dư Phú căn bảnkhôngpháthiệnDư Tiểu Lộ ở phía sau, đột nhiênkhôngkịp phòng ngừa, cả người liền ngã quỳ xuống phía trước, rồi sau đó cảm giác cái gáy đau xót, trong óc ongmộttiếng, ngã xuống mặt đất.
Đứa bénhỏgầy này bình thường luôn rộng rãi lạc quan, cho dù toàn bị cha nó mắng mỏ cũng vẫn làmộtcôgáinhỏthích cười, còn có chút ngây ngốc đángyêu. Nhưnghiệntại nàng mặc váy ngủ thỏ con thường mặc kia, mặt vô biểu tình nhìn chằm chằm Dư Phú lại làm hai người đồng thời cảm thấymộttrận sởn tóc gáy.
Cho dùhiệntại sức lực của nàngkhôngso được với người lớn, nhưng tàn nhẫn như vậy, nếu lại đá vài cáinóikhôngchừng Dư Phúsẽchết mất, Hà Như Mộng rốt cuộc hoàn hồn, nhào lên kéo ‘Dư Tiểu Lộ’ ra, vộiđithử hơi thở của Dư Phú.
Dư Phúkhôngchịu nổi, muốn xả giận lêntrênngười Hà Như Mộng, ngay lập tức trong cơm ăn có kim, bị đâm xuyên vào đầu lưỡi và miệng, đây cũng là đứa congáitrở nên cổ cổ quái quái kia làm ra.
Hà Như Mộng lắc đầu, khóckhôngngừng, “Vậy cũngkhôngthể g·i·ế·t người a, con cònnhỏnhư vậy ……”
“Là nó đánh tôi thành như vậy, nó còn muốn g·i·ế·t tôi! Các người bắt lấy nó, phán án tử hình a!” Dư Phú ởtrêngiường bệnh la to,mộtmực chắc chắn những việc này chính là congáilàm, khiến cho cảnh sát tới ghi chép rất là đau đầu. Bọn họ nhìn bégáingồi bên cạnh mới vài tuổi, bán tín bán nghi với việc Dư Phúnói, cuối cùng việc nàykhônggiải quyết được gì, ít nhất trước mắt làkhôngcó cách nào.
“Tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy, Tiểu Lộ, Tiểu Lộ, sao con có thể như vậy, vạn nhất ba con chếtthìlàm sao bây giờ? A?” Hà Như Mộng nhìn như sắp hỏng mất.
Hà Như Mộng động tác cứng đờ ở đó, di động bangmộtcái rơitrênmặt đất, “Connóicái gì?”
Vại đựng tiền phân lượngkhôngnhẹbị ‘Dư Tiểu Lộ’ đánhthậtmạnh vào đầu Dư Phú, đập cho đầuhắnchảy máu, bởi vì quá dùng sức, vại sứ đựng tiền hoàn toàn vỡ tan, bên trong đống lớn tiền xu cũng đổ ập xuống đầu Dư Phú, lại leng keng leng keng lăn xuống đầy đất.
Từ trước Dư Phú đánh vợ rất nghiêm trọng, có người nhìnkhôngnổi báo nguy, lúc đó Dư Phú cũng nghe những lời này rất nhiều lần, mỗi lần nghe xonghắnđều dào dạt đắc ý, lúc này đâyhắnrốt cuộc biến thành kẻ bị sợ hãi kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
hắncảm thấy mí mắt đau đớn, sợ đến tè ra quần ngã lăn xuống giường. Loại đàn ông nhưhắn, trừ đánh vợ, cái gì cũngkhôngdám làm, lúc này đối với congáikỳ kỳ quái quáiđãcảm thấy sợ hãi,hắnthậm chí lập tức báo nguy,yêucầu cảnh sát bắt con bé lại.
“Con gạt mẹ! Vì sao con lạinóinhư thế? Tiểu Lộ, Tiểu Lộ con đừng dọa mụ mụ!” Bà tan vỡ mà hoảng sợ khóc lớn lên, đầy mặt đều là nước mắt.
“Tôi xemcôchính làkhôngmuốn sống cùng tôi, đàn bà đê tiện,khôngsống cùng tôi,côcoi trọng đứa nào?” Dư Phúmộttay đẩy Hà Như Mộng ngãtrênmặt đất, tùy tay cầm lấy cái cán chổi đánh lên người vợ.
hắnchơi mạt chược tới rạng sáng hơn hai giờ, thắng chút tiền trinh, tâm tình cũngkhôngtệ lắm, tới lui lên lầu về nhà, nhìn thấy phòng congáicòn sáng đèn, bên trong mơ hồ truyền đến tiếng vợ mình khóc nức nở.hắnlập tức bốc hỏa,đitới đạp cửa nách mắng: “Hơn nửa đêm còn khóc tang a, khóc khóc khóc!”
Giọngnóicòn tính là trẻ con, lại mang theomộtcỗ ác ý làm người ta dựng thẳng lông tơ, Dư Phú rốt cuộc phát giác đứa congáivẫn luôn bị mình mắng chửi nàykhôngthích hợp, nếukhôngphải bác sĩ vừa lúc tiến vào,hắnthậtsựcảm thấy đồ nhãi ranh nàysẽlàm như thế.hắndường như gặp quỷ bảo Hà Như Mộng mang theo bình giữ ấm vừađivào đưa ‘Dư Tiểu Lộ’đira ngoài. Chính làkhôngbao lâu,hắntỉnh lại từ trong mộng, pháthiệnDư Tiểu Lộ cầm ống tiêm kia, châm chọc nhìn đôi mắthắn, dường như tùy thờisẽđâm xuống.
Có ngườinóiđến bà vợ nhà mìnhmộttháng mua đồ trang điểm cũngkhôngbiết phải tốn bao nhiêu tiền, trong giọngnóitràn đầy oán giận.mộtngười đàn ông trung niên ngậm thuốc lá nghe xong liền cười: “Vợ ôngthậtkỳ cục, phải quản lý cẩn thận, nhìn bà vợ tôi ở nhà kia, rắm cũngkhôngdám phóngmộtcái, còn dám mua đồ trang điểm.”
trênchân ‘Dư Tiểu Lộ’ đều là máu, dùng loại thái độ chuyện nàykhôngliên quan đến mình cùng với ngữ khí nhàn nhạt hỏi Hà Như Mộng, “hắnchếtthìkhôngtốt?hắnchếtthìsẽkhôngcó ai đánh bà nữa.”
Làmmộtngười mẹ, bà rấtrõràng ‘congái’ trước mặt nàythậtquái dị, trực giác của người làm mẹ khiến bà lập tức tin lời này, nhưng đồng thời chuyệnkhôngthể tưởng tượng được như vậy làm cho bà khó có thể tiếp thu,rõràng congáisống sờ sờ đứng ở đây, vì sao lạinóichính mìnhđãchết?
Trải quamộtthời gian ở chung, mà xác định congáihiệntạiđãkhôngphải congáimình. Đối với đứa congáihiệntại này, Hà Như Mộng giống như Dư Phú đều cảm thấy sợ hãi, đồng thời còn cómộtít oán hận. Bà cảm thấy là đồ vật bẩn thỉu gì đó chiếm cứ thân thể con bé, nhưng bà lạikhôngcó cách nào bỏ mặc khối thân thể này của con mình, chỉ có thể miễn cưỡng mang theo con bé cùng nhau sinh sống.
Lão Dư đắc ý dào dạt phun ramộtvòng khói, “Lợn đánhthìđẻ, c·h·ó đánhthìquen, vợ càng đánh càng phục, các người biết cái gì, phụ nữ chính là phải đánh cho sợ mới có thể ngoan.”
“Bang!”
Ôm đầu cau mày ngồi ở mép giườngmộthồi lâu, ‘Dư Tiểu Lộ’ nghe thấy ngoài cửa có tiếng phụ nữ khóc và đàn ông quát mắng, còn có tiếng động gì đập lên mặt đất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dư Phú cảm thấykhôngcó việc gì, mắngmộttrận liền ra cửađichơi mạt chược, Hà Như Mộng ôm congáikhóc cả ngày, ôm con bé về giường dỗ ngủ, lại nghĩ tới mấy năm nay mình chịu khổ, nhịnkhôngđược ngồi ở đuôi giường khóc, ai ngờ bị Dư Phú pháthiện.
Như vậy qua nửa năm sau, Hà Như Mộng làm thuê ởmộthội quán suối nước nóngđãquen biếtmộtngười đàn ông, hai người lâm vào bể tình, nhanh chóng kết hôn.
Buổi tối hôm nay, Dư Phú bởi vì tâm tìnhkhôngtốt, lại nhìn thấy vợ mình cùng với gã hàng xóm dưới lầunóinhiều hai câu, trở về liền ấn vợ lên mặt đất đánh. Dư Tiểu Lộ congáibọn họ mới chín tuổi nhìn thấy, nhào lên muốn che, bị Dư Phú vung tay đẩy, đụng vào ngăn tủ bên cạnh,trênđầu sưng lênmộtcái uthậtlớn.
Trong cửa tiếng khóc lập tức ngừng lại, Dư Phú lại đámộtcước: “Cònkhôngmau cút ra đây, trở về ngủ.”
Dư Phúkhôngkiên nhẫn, “Chính làkhôngcẩn thận cọ vào ngăn tủmộtcái thôi, đến da cũng chưa rách,khôngchết được,côkhóc thành bộ dáng này làm gì? Hả?”
‘Dư Tiểu Lộ’ phản ứng ngay vào lúchắncòn chưa kịp bò dậy, lại đá vào đầuhắnthậtmạnh,mộtcước đá cho đầu Dư Phú dưới chân đập vào ngăn tủ bên cạnh, phát ramộttiếng vangthậtlớn. Dư Phú rốt cuộc nhịnkhôngđược phát ramộttrận r*n r* thống khổ, đến lời cũngnóikhônghoàn chỉnh, ‘Dư Tiểu Lộ’ lại căn bảnkhôngcó ý tứ muốn ngừng, tiếp tục đá hai cái nữa, càng đá càng nặng hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cửa lập tức mở, Hà Như Mộng đỏ con mắtđira, lại đóng cửa vào,thậtcẩn thậnnói: “Ôngđãtrở lại, Tiểu Lộ ngủ rồi.”
Hà Như Mộng chịu gia bạo nhiều năm, tuy rằng thống khổ, nhưng cũngđãquen, so với ly hôn rồikhôngbiết nênđicon đường nào, bà ấy tình nguyện chịu đựng bị chồng đánh chửi, nhưng bàkhôngnghĩ tới, chính mình nhường nhịn lại hại c·h·ế·t congái.
Lão Dư tên là Dư Phú, nhà ởtrênlầu ba của tòa nhà cũ này, mười năm trước cướimộtngười vợ xinh đẹp, lúc ấy mọi người đều hâm mộ, nhưng mà bụng của vợhắnlạikhôngbiết cố gắng, kết hôn mười năm cũng chỉ sinhmộtđứa congái. Lão Dư càng ngày càngkhônghài lòng,khônghài lòng vợkhôngsinh nổi con trai, còn mãi hoài nghi vợ mình xinh đẹp như thếsẽngoại tình, con ngườihắnlà miệng cọp gan thỏ, bên ngoài đối với người khác rắm cũngkhôngdám phóng nhiềumộtcái, về đến nhà đánh vợthậtra lại thực hung, vốnđãcó tiếng ở chung quanh đây.
“Việc nhà chúng tôikhôngthể quản, đứa bénhỏnhư vậy chúng tôi cũngkhôngcó biện pháp xử phạt, nếuthậtlàcôbé làm, để giáo viên trong trường giáo d·ụ·c thêmmộtchút.” Trước khi rờiđi, cảnh sátnóimộtphen như vậy.
Ba tháng sau, Dư Phú và Hà Như Mộng ly hôn.hắnthậtsựkhôngchịu đựng được loại cuộc sống thế này, mỗi ngày tỉnh lại đều có khả năng nhìn thấy bégáikia giống như lệ quỷ lấy mạng, cầm đao hoặc là đồ vật nguy hiểm khác đứng ở bên cạnhhắn, chĩa về cổ hoặc mắthắn.hắncó mấy lần nhịnkhôngđược muốn động thủ, nhưng ‘Dư Tiểu Lộ’ vẫn luôn cầm theo dao,hắncòn đau đầu,thậtkhôngcó lá gan xông tới đánh, thậm chí nửa đêmhắnmuốnđitrộm b*p ch*t tiểu s·ú·c sinh kia, lúc mở cửa lại pháthiệncon bé an vị ở trong bóng tối,khôngngủ, cầm theo dao, đôi mắt cũngkhôngnháy mà nhìnhắnchằm chằm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dư Phú đầu tiên phản ứng lại,hắnlautrênđầumộtphen, pháthiệnsờ thấymộttay đầy máu, bàn tay chống ởtrênmặt đất định bò dậy, trong miệng hùng hùng hổ hổ: “A…… Tiểu s·ú·c sinh, mày dám đánh lão tử mày? Xem lão tử có đánh c·h·ế·t mày haykhông!”
‘Dư Tiểu Lộ nhìn thấytrênngăn tủ trong tầm tay cómộtcái vại đựng tiền, giơ tay cầm lên, lặng yênkhôngmộttiếng độngđiđến sau lưng người nam nhânđangđánh kia, đậpthậtmạnh lên đầu gốihắn.
Nàng mở đôi mắt đên trầm trầm,đichân trần xuống giường, an tĩnh mà vặn cửa ra. Bên ngoài làmộtngười đàn ôngđangđánhmộtngười phụ nữ, chính là dùng cái cán chổi bằng gỗ, vừa kéo xuốngtrênđùi nữ nhânđãcómộtvệt đỏ. Nhìn thấy cảnh tượng này, trong đầu ‘Dư Tiểu Lộ’hiệnramộtít hình ảnh.
Ngay cả là Dư Phú ngãtrênmặt đất còn chưa mấtđiý thức, hay là Hà Như Mộng lúc trước bị đánh đến kêu thảm thiết đều bị biến cố đột nhiên này làm cho sợ đến ngây người, ngạc nhiên nhìn Dư Tiểu Lộ.
“nhỏmới tốt,hiệngiờ tôi mới chín tuổi, giếthắncũngsẽkhôngbị bắtđingồi tù, bà lo lắng cái gì.” ‘Dư Tiểu Lộ’ xoa xoa vết máutrênchân mình lên thảmtrênmặt đất.
Quyển 7 - Chương 149: Tân Tiểu Lộ: Bên này là khuyên ngươi c·h·ế·t sớm một chút - Từ bây giờ gọi là Tân Tiểu Lộ
Mấy người khác có người trợn trắng mắt, cũng có người cườinóivui vớihắn: “Lão Dư, ai dám giống ông như vậy mỗi ngày đánh vợ a, vạn nhất đánh cho chạy mấtthìlàm sao bây giờ.”
Hà Như Mộng ngơ ngác nhìn nàng.
Người cha kế này của Dư Tiểu Lộ họ Tân, làmộtthương nhân trong thanh phố, trong nhà có chút tài sản, vợ trước mất sớm, còn cómộtcon trai so với Dư Tiểu Lộnhỏhơn ba tuổi. Dư Tiểu Lộ cùng với mẹ mình dọn vào ở trong khu biệt thự của người giàu có, hơn nữa sau đó sửa lại theo họ Tân của cha dượng, từ đây gọi là Tân Tiểu Lộ.
Nửa đêm qua 12 giờ, dưới hàng hiên tòa nhà cao tầng cũ kĩ sát đường, có hai bàn mạt chượcđangđánh đến lửa nóng,mộtđám người nghiện thuốc hít mây nhả khói, vừa đánh bài vừanóichuyện phiếm.
Hai người kia là cha mẹ thân thể này của nàng, bất quá gã đàn ông nàythậtsựkhôngphải cái thứ tốt gì.
hắnrốt cuộc thấy sợ. (đọc tại Qidian-VP.com)
‘Dư Tiểu Lộ’ lặp lạimộtlần nữa: “Tôinóicongáibà bịhắnđánh c·h·ế·t, bà ngồi ở đuôi giường khóc lâu như vậy, cònkhôngpháthiệncongáimìnhđãkhôngthở nữa?”
Lại khóc lại kêu nữađãlàm hàng xóm tỉnh dậy, hàng xóm vốn dĩkhôngmuốn quản, rốt cuộc việc này cũngkhôngphảimộtlần hai lần, nhưngthậtsựlà động tĩnh quá lớn, vẫn có người tới cửa khuyên giải, kết quả kinh ngạc pháthiệnDư Phú nằmtrênmặt đất máu đầy đầu, vội vàng hoang mang rối loạn đưahắnvào bệnh viện.
Cáchmộtcánh cửa, bégái‘Dư Tiểu Lộ’ chín tuổi nằm ởtrêngiườngnhỏhẹp đột nhiên mở to mắt, ngồi dậy, che lại đầu mình có chút choáng, đánh giá bài trí chung quanh.khôngphải nơi nàng quen thuộc địa phương…… Nàngđãbiến thànhmộtđứa bé.
Hà Như Mộng quả thực muốn điên rồi, “Tiểu Lộ con làm sao vậy? Sao con lạinóiloại lờinóithế này?”nóirồi tìm di động khắp nơi, muốn gọi điện thoại kêu xe cứu thương.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.