Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 1 - Chương 21: Có ta ở đây, cái gì nàng cũng không cần lo lắng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1 - Chương 21: Có ta ở đây, cái gì nàng cũng không cần lo lắng


v**t v*mộtchút, kéo nàng đến hôn hôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

sựthậtchứng minh, dưới trấn áp huyết tinh như vậy, lời đồn đãi lừng lẫy lúc trước thực nhanh bình ổn, nhìn góc đường treo thi thể,khôngai còn dám truyền những lời đồn đó, Lạc Kinh lâm vàomộtloại bình tĩnh quỷ dị.

So với Lạc Kinh tương đối bình tĩnh, các châu phủ khác lời đồn đãi cũng như mọc cánh, truyền lưu nhanh chóng khắp nơi, đặc biệt là địa phương gặp tai hoạ chịu nhiều ảnh hưởng, tiếng bất mãn bắt đầu dâng lên.

Liêu Đình Nhạn: “……” Chờ đấy, lão nương liền truyền bệnh cho ngươi!

Tư Mã Tiêuđiđến bên nàng, nâng đầu nàng lên, nhìn nhìn mặt nàng ửng đỏ.

Tư Mã Tiêu: “Còn gì nữa, nàng cảm thấyhắnbên ngoài thế nào, tính cách thế nào?”

Tư Mã Tiêukhôngchút nghĩ ngợi, “Đây là đương nhiên.”hắnngừng lại, biểu tìnhkhôngrõ, “Nàng muốn takhôngthương tổn những bạo dân bạo động đó?”

Trong Lạc Kinhkhôngbiết từ khi nào bắt đầu phát ra lời đồn đãi sôi nổi.

Từ vài lần ngắn ngủn hai người ở chung xem ra xácthậtlà người tốt. Nguyên tác nam chủ giai đoạn trước chính là người tốt a, bằngkhônghắnsao có thểmộtlần lạimộtlần cứucônương.

Tác giả có lời muốnnói:trênthế giớikhôngcó người tốt và người xấu tuyệt đối, cũngkhôngcó kẻ mạnh và kẻ yếu tuyệt đối.

“Bệ hạ vừanóinhư vậy, nô cũng cảm thấy người nàykhôngđơn giản.” Cao thái bảo khẽ cườinói: “Nam tử đó tên là Trần Uẩn, nghenóilàmộtthợ săn bình thường ở Hà Hạ, cũngkhôngcó gì hiếm lạ.”

Liêu Đình Nhạn kéo chăn gấm, mắt nhìn cái ly vỡ vụntrênmặt đất. Nàng vừa rồi bị Tư Mã Tiêu đánh thức, nghe thấyhắnđangnóichuyện cùng Cao thái bảo, đàm luận chính là Tần Nam Vương cùng với nữ xứng Tần Vô Hạ, nàng tò mò đứng dậy thò đầu ra, muốn ngherõràng hơnmộtchút. Kết quả nghe được hai chữ Trần Uẩn quen thuộc, nàng ngạc nhiên làm động tác quá lớn liềnkhôngcẩn thận quăng đổmộtcái ly bên giường.

Liêu Đình Nhạn trầm mặcmộtlát, lắc lắc đầu: “Tasẽkhôngngăn cản bệ hạ làm bất kì việc gì.”

Lời đồn đãi từ trước đến nay khó ngăn chặn nhất, về sau, cơ hồ đều khiển trách hoàng đế tàn bạo, cònnóiQuý Phi hồng nhan họa thủy.

“Nếu phát sinh bạo động, bệ hạsẽphái binh trấn áp sao?” Liêu Đình Nhạn đột nhiên hỏi.

Liêu Đình Nhạn: “……!” Từ từ,mộtchữ ta cũng chưanóilàm sao mà ngươi biết được?

“Ngươi biếtkhông? Nghenóilần này đại khô hạn, chính là bởi vì bệ hạ tàn bạo, lại tin sủngyêuphi, ngày ngày ở trong cung g·i·ế·t người tìm vui, cho nên trời cao mới có thể giáng xuống trừng phạt, khiển trách bệ hạ bạo ngược!” Lời đồn cùng loại truyền đến mưa mưa gió gió, lạikhôngtìm thấy ngọn nguồn.

“Bất quá mới chỉ có trăm người bị g·i·ế·t, nếu vẫn có người vọng nghị thiên tử, truyền việc hậu cung, liền dựngmộtthêmmộttrăm cột,mộtngàn cột,côcũng muốn nhìnmộtchút, làtrêncột treo đầy người trước hay là lời đồn đãi ngừng lại trước.”

khônggiống, ở thời đại của nàngthìkhông. Liêu Đình Nhạn lần đầu tiênrõràng minh bạch thời đại của mình và thời đại này có bao nhiêu bất đồng, quan niệm bất đồng, hệ thống chính trị bất đồng, tạo thành nhân dân bất đồng.

Hành vi này ngay từ đầu khiến chokhôngít người phẫn nộ mắng to, càng chứng thực lời đồn đãi, nhưng mà theo từng cột thi thể treo lên, người dám ra tiếng càng ngày càng ít, dù người nào đó có tâm tung ra lời đồn đãi, cũngkhôngdám trắng trợn táo bạo kích động nhân tâm khắp nơi.

Liêu Đình Nhạn: Ngươiđãxưng ‘cô’ còn cố tình chống đỡ cái gì a! biểu tình kh*ng b*rõlà dáng vẻ pháthiệnbạngáicó bạn trai cũ,khônggiải thíchrõràngsẽchết ngườiđi!

Quấn vòng sợi tóc trước ngực Liêu Đình Nhạn, Tư Mã Tiêu dùng ngữ khí tùy tiện hỏi nàng: “Nàng cảm thấy Trần Uẩn này thế nào,hắnlà cái dạng người gì?”

Bang ——

Khi Trần Uẩn và nữ chủ bái thiên địa, bởi vì nữ chủ tư bôn cần bảo mật thân phận, cho nên trừ hai người họ ra, ở bên ngoài căn bảnkhôngcó ai chứng kiến, nam chủ và Tần Vô Hạ thành thân trong mắt mọi người mới là danh chính ngôn thuận. Mà nữ chủ bởi vì ngườiyêumuốn cưới nữ nhân khác, thương tâm lựa chọn rời khỏi nam chủ, đúng ngay lúc này, nàngmộtmình rờiđibị nam xứng Tư Mã Tiêu trong nguyên tác gặp được, mang về cung. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tư Mã Tiêu cổ quái cười, “Vận may? Ta thấy chưa chắc. Tần Nam Vương đa mưu túc trí, dễ dàng chomộtbình dân cưới bảo bối nữ nhi của mình như thế, chỉ sợ người nọ cũng làm chohắnrất là thưởng thức, người có thể làm lão đông tây đó thưởng thức,sẽlà nhân vật đơn giản?”

Thấy nàng thần sắc này, sắc mặt Tư Mã Tiêu trầm xuống, “Quả nhiên quen biết, xem nàng phản ứng lớn như vậy, chỉ sợ cònkhôngchỉ là quen biết bình thường.”

Liêu Đình Nhạn trùm chăn ho khan hai tiếng.

Thấy nàng cuộn tròn ở trong lòng ngực mình buồn bã ỉu xìu, Tư Mã Tiêu ôm nàng thấp giọngnói: “Nàngđangkhổ sở cái gì? Vì những ngườikhôngquen biết đó mà nàng khổ sở sao?”

Liêu Đình Nhạn trong hoảng hốt có loại cảm giác vi diệu, bản thân làm bạn trai, bị bạngáitính toán chi li về bạngáitiền nhiệm, nàng nhất định là bệnh quá nặng. Lại ho khan ra tiếng, Liêu Đình Nhạn cơ trí trả lời: “Lớn lên thế nào takhôngnhớrõ, rốt cuộc chỉ gặp vài lần, tính cách gì đó,khôngcó thâm giao, ta cũngkhôngdễ phán đoán.”

Tác Kỵ tướng quân trán đổ mồ hôi, gian nannói: “Bệ hạ, lời đồn đãi hỗn loạn, những người từngnóithậtsựlà quá nhiều, cái gọi là phápkhôngtrách chúng……”

……

“Nàng xem những lời đồn đãi này, nàng ngu ngốc như vậy, khẳng địnhkhôngbiết sau lưng có bao nhiêu ngườiđangthúc đẩy, lại ngầm có bao nhiêu ngườiđangngo ngoe rục rịch.”

“Ừ.”

Nhưng Liêu Đình Nhạn nhớrõ, ở thời điểm này, trong nguyên tác Trần Uẩn vẫn cứkhôngchịu tiếp thu Tần Vô Hạ,hắnlà vì ôn dịch bùng nổ, mọi người khởi nghĩa rồi, vì bảo hộ những người khác, mới bất đắc dĩ cưới Tần Vô Hạ để được đến Tần gia hỗ trợ cùng giúp đỡ.

Liêu Đình Nhạn bangmộtcái ngã vềtrêngiường.

Tư Mã Tiêu tựa lưng vào ghế ngồi, ngữ khí lãnh khốc: “Vậy lập tức phái người đóng giữ ở mỗi giao lộ trong thành, chỉ cần nghe thấy có người tụ tập truyền ngôn, liền ngay tại chỗ xử tử kẻ có thanhâmlớn nhất,cômuốn ởtrênđường phố chính lập cột cờ bách ngữ, treo thi thể những người này lên, cho chúng biết kết cục của phê bình thiên tử.”

Tư Mã Tiêu đột nhiên hỏi: “Có phải nàng biết Trần Uẩn đó haykhông?”

Lần đầu tiên nghe được tin tức có nạn dân bạo động, Liêu Đình Nhạn sửng sốtthậtlâu. Nàng nghĩkhôngrõ,rõràngđãkhônggiống nguyên tác, so sánh với nguyên tác kia thảm tượng nhìnthậtghê người,hiệntại bởi vì triều đình coi trọng, Tư Mã Tiêu sai người kịp thời xử lý, tình hình tai nạn các nơi đều có giảm bớt, vì cái gì vẫn có bạo động? Có phải tiếp theo cònsẽcósựkiện khởi nghĩakhông?

Liêu Đình Nhạn: “…… Takhônghiểu.”

Liêu Đình Nhạn cuộn trong lòng ngựchắnkhôngnóilời nào, Tư Mã Tiêu liền vuốt tóc nàng, sâu kínnói: “Tự cổ chí kim đều như thế, mưa thuận gió hoà, bá tánhsẽsống yên ổn. Màmộtkhi phát sinh tai nạn, bọn họsẽmuốn đối địch gì đó, làm thế để phát tiết sợ hãi. Ta là thiên tử, thần dân của ta có thể thần phục ta, cũng có thể đảo mắt phản nghịch, đạo lý này từnhỏtađãhiểurõ, chỉ cần ta yếu thế,sẽbị kéo từtrêntrời xuống đất sâu. Ngồi ở vị trí này, bên cạnh đều là chiến trường, loại chuyện này rất phổ biến, nhàm chán vô cùng.”

“Lần khô hạn này, đất phong Nghiêu Châu của Tần Nam Vương cũng cómộtbộ phận chịu ảnh hưởng.” Cao thái bảonóitin tức cho Tư Mã Tiêu, nghĩ nghĩ lạinóitiếp: “Cònmộtchuyện, Tần Nam Vươngkhônglâu trước đây, chiêu tế cho nữ nhi duy nhất, người này xuất thân bình dân, thường thường vô kỳ.”

“Nghe thấy chúng tanóichuyện?”

“A?” Tư Mã Tiêu suy nghĩmộtlátnói: “Tần Nam Vương thập phần sủng ái nữ nhi duy nhất củahắn, phỏng chừng là nữ nhi kiamộthai đòi gả, nếukhônglấy Tần Nam Vương tâm cao khí ngạo, sợ làsẽkhôngthích chiêumộtnữ tế như vậy.”

Trong cung ngồi ởtrênvị trí tối cao, Tư Mã Tiêunóicùngmộtcâu, “Lạc Kinh trăm vạn bá tánh, giếtkhônghết.”

Cao thái bảo gật đầu: “Bệ hạnóikhôngsai, nữ nhi của Tần Nam Vương lúc trước rời nhà trốnđi, sau khi trở về liền ầm ĩ phải gả cho nam tử kia, Tần Nam Vươngkhônglay chuyển được tính tình nàng ta, đành phải đáp ứng việc này. Nam tử kiahiệngiờđãnhảy từ bình dân trở thành nữ tế của Tần Nam Vương,thậtsựlàmộtbước lên trời, người Nghiêu Châu đềuđanghâm mộhắnvận khí tốt.”

Việc này thực mau truyền tới tai Tư Mã Tiêu,hắntriệu Tác Kỵ tướng quân thủ vệ cung thành tới, cười lạnh phân phó, “Người truyền lời, g·i·ế·t.”

Liêu Đình Nhạn coi nhưkhôngnghe thấy, theo thực tếnói: “Trừ lần đó, về sau chúng ta lại gặp gỡ thêm hai lần,mộtlần là ta mang theo gia phóđidâng hương, trú mưa trong núi gặp được,mộtlần là mang theo nữ nô du hồ trong lúc vô tình gặp được, tổng cộng ta chỉnóivớihắnmộtcâu!”

Kết quảhiệngiờ, ở dưới tình huống nàng nữ chủ nàykhôngxuấthiện, Trần Uẩn cưới Tần Vô Hạ trước. Liêu Đình Nhạn thầm nghĩ như vậy cũng tốt, nếu hai vị nàyđitới cùng nhau, vậysẽkhôngcó chuyện tình tay ba cẩu huyết theo nguyên tác, chúc bọn họ tương thân tương ái đến vĩnh viễn.

Quyển 1 - Chương 21: Có ta ở đây, cái gì nàng cũng không cần lo lắng

Nếukhôngphải vô số lần ở trong lòng cố ý mắnghắn,hắncũng chưa phản ứng, Liêu Đình Nhạn còn sắp cảm thấy gia hỏa này kỳthậtbiết thuật đọc tâm.

nóiđến cùng, nàngkhônghiểu những vai chính xuyên qua trong tiểu thuyết và phim ảnh lấy đâu ra quyết đoán lớn như vậy, từmộtngười bình thường xuyên qua thành nhân vật lợi hạithìdám tùy tùy tiện tiện quyết định vận mệnh và sinh tử của vô số người? Bọn họ đềukhôngsợ sao? Nàng chính là hoảng hốt a!

Tư Mã Tiêu cào cào cằm nàng, “Sao nàng ngu ngốc như vậy?”

Liêu Đình Nhạn thẳng thắn xin tha, lập tức lôi kéo tay Tư Mã Tiêu giải thích: “Ta xácthậtbiếthắn, ta nhớrõcùng từngnóivới người, lần trước gặp sơn phỉ được cứu, ân nhânđãcứu ta chính là Trần Uẩn.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vẫn cómộtbộ phậnnhỏngười dũng mãnhkhôngsợ c·h·ế·t, bốn phía tuyên dương, “Sợ cái gì, phápkhôngtrách chúng, trong thành Lạc Kinh trăm vạn dân cư, bệ hạ chẳng lẽ còn có thể g·i·ế·t hết nhiều người như vậy?”

Nàngnóixong, thấy Tư Mã Tiêu giơ tay sờ bên gáy nàng.

Tư Mã Tiêu ôm nàng, thấy nàng ngơ ngác, liền hỏi: “Thế nào, lại lo lắng nạn dân bạo động?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nội điện truyền đến tiếng chung trà rơi xuống đất, Tư Mã Tiêu vừa địnhnóichuyện, nghe thế liền đứng lênđivào nội điện, đối mặt nhìn Liêu Đình Nhạn.

Nàng sợ hãi bởi vì mình mà có gì đó thay đổi, nàng cũngkhôngthể xác định, nếu thỉnh cầu Tư Mã Tiêu thay đổi cách làm,thìkết quả là tốt hay xấu, vạn nhất là kết cục tệ hơn, nàngsẽchịukhôngnổi.

Tác Kỵ tướng quân cả kinhkhôngdámnóilời nào, việc nàythậtsựlà nháo đến quá lớn, lúc trước Lạc Kinh cũng ngầm có người ở truyền ra bệ hạ là bạo quân, nhưngkhôngđiên truyền như bây giờ, chọc đến bệ hạ giận dữ.hắntrong lòng biết lần này trong Lạc Kinh xácthậtphải cómộthồi tinh phong huyết vũ, thànhthậtlui ra rồi lập tức điểm binh tướng, tuần tra các nơi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong nguyên tác, nam chủ và nữ chủđãsớm ở cùngmộtchỗ, còn lặng lẽ bái thiên địa làm vợ chồng, sau đó Trần Uẩn muốn cho người trong lòng cuộc sống càng tốt càng giàu có, nghĩ cách lúc vào đông chở da thúđiNghiêu Châu bán,trênđường vô tình cứu Tần Vô Hạ congáiduy nhất của Tần Nam Vương, từ đây quyển sách kia liền bắt đầumộtđường ngược tim ngược phổi. Chủ yếu cốt truyện chính là Tần Vô Hạ nhớ thương Trần Uẩn,khôngthuận theokhôngbuông tha; nam chủyêusâu sắc nữ chủ, cố tình vận mệnh trêu ngươi; nữ chủ bởi vì nữ xứng cùng các loại vai phụ cản trở,khôngngừng hiểu lầm nam chủ, hai người hiểu lầm nhau …… ngược tới ngượcđi, ngược c·h·ế·t ngược sống.

Tư Mã Tiêu vung tay lên, “Giải thíchrõràng như vậy làm gì, chẳng lẽcôsẽhiểu lầm sao.”

Liêu Đình Nhạn: “……”

Tư Mã Tiêu: “Ta biết nàngkhônghiểu, nhưng có ta ở đây, cái gì nàng cũngkhôngcần lo lắng, an tâm mà ở bên ta.”

Liêu Đình Nhạn hoàn hồn, nhìnhắn, chần chờ hỏi: “Vì sao nạn dân phát sinh bạo động? Bệ hạkhôngphảiđãcho người xử lý tốt tình hình tai nạn sao?”

“Nàng nghỉ ngơiđi.” Tư Mã Tiêu xoa xoa khóe môi, buông nàng ra, đứng lênđira ngoài, nhất phái bình thường, nhìnkhôngra tâm tình thế nào.

Cho dùđivào nơi này chín năm, Liêu Đình Nhạn vẫn hoàn toànkhôngquen với thế giới này coi khinh mạng người, nghiêm ngặt về giai cấp, ở chỗ này mọi người đối với việc thượng cấp xử tử hạ cấp, chủ nhân xử tử nô lệ, thậm chí cha mẹ g**t ch*t con cái, đều cảm thấy đương nhiên, ngẫu nhiên có người khiển trách, lại đều thừa nhận thế này phù hợp quy củ.

Trần Uẩn nam chủ nguyên tác này, Liêu Đình Nhạnthậtlâukhôngnhớ tới nữa, nàng cho rằng mình lệch khỏi quỹ đạo lộ tuyến của nữ chính nguyên tác, vận mệnh của Trần Uẩn cũngsẽthay đổi theo,khôngnghĩ tới,hắnhiệntại thế nhưng vẫn làđilên lộ tuyếnkhôngsai biệt lắm với nguyên tác.

“Từ xưa đến nay, thiên tai đềusẽcó người c·h·ế·t, phàm là c·h·ế·t nhiều người, mọi ngườisẽkhủng hoảng, màmộtkhi nhiều người khủng hoảng,thìsẽphát sinh bạo động, đây là việc thực bình thường.” Tư Mã Tiêunói.

Tư Mã Tiêu ngồi ở mép giường, cười lạnhmộttiếng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1 - Chương 21: Có ta ở đây, cái gì nàng cũng không cần lo lắng