Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 1 - Chương 3: Người qua đường Giáp bị mê đảo?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1 - Chương 3: Người qua đường Giáp bị mê đảo?


Liêu sứ quân có chút ưu thương sờ sờ đầu tóc nữ nhi, “Qua mấy ngày con liền mượn cớ ốm,đinhà ngoại con ởmộtthời gian, Lạc Kinh nếu có người tới, tasẽứng đối. Phụ thân cũngkhôngmuốn để con tiến cung chịu c·h·ế·t, yên tâmđi.”

Đái Vũ liếc mắttrêndưới đánh giáhắnmộtcái, trong mắt lộ ra địch ý, loại tiểu bạch kiểm xuất thân bần hàn nhưng mà lớn lên tuấn tiếu này, dễ dàng lừa được phương tâm nữ lang nhất, gia hỏa trước mặt này xác định chắc chắn làkhôngcó hảo ý,khôngphải thứ tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

đichùa miếu dâng hương có thể gặp được vừa lúc nam chủđicung đèn cho cha mẹ,điđạp thanh du hồ bị người khác dây dưa, cũng có thể gặp gỡ nam chủ, nam chủ làkhôngchỗ nàokhôngcó mặt sao?

Ở triều đại này, phần lớn quý tộcđira ngoài vẫn dùng xe bò, chỉ cómộtbộ phận người quyền thế có thân phận mới có thể sử dụng xe ngựa, nhìnmộtđội sứ giả nghênh đón chạy dàithậtdài, đến xe ngựa cũng có sáu chiếc, hơn nữa mênh mông cuồn cuộn mấy trăm hộ vệ, thanh thế to lớn làm Liêu Đình Nhạnkhôngthể lý giải. Chỉ là tới đónmộtmỹ nhân mà thôi, dùng đến nhiều người như vậy, nhiều xe ngựa như vậy sao? Đâykhôngphải quá khoa trương sao?

Liêu Đình Nhạn trong lòng lộp bộpmộttiếng, nghĩ thầm thế nàykhôngđúng a, nguyên táckhôngphải ít nhất còn qua hai tháng mới có tin tức triệu nàng vào cung sao? Như thế nào lại xảy ra trước?

nóithậtLiêu Đình Nhạnđãquen ánh mắt kiểu này của mọi người, rốt cuộc hình tượng nữ chủ chính là đại mỹ nhân, cảm giác mới mẻ làm mỹ nhân sớm từ mấy năm nayđãhết sạchkhôngcòn gì.

Liêu sứ quân ngó trái ngó phải,khôngpháthiệntrênmặt nữ nhi có vẻ miễn cưỡng, chỉ có thể tâm tình thực phức tạp mà tiếp nhậnsựthậtnữ nhi đúng là chuẩn bị tiến cung.

Liêu sứ quân cũngkhôngchú ý chất lượng sinh hoạt, làm cho Liêu Đình Nhạn nữ lang quý tộc này được cha ruột nuôi lớn cũng tương đối giống nhau, tuy rằng so với bình dân tốt hơn, nhưng ở trong giới quý tộc, khẳng định ở vào mức trung hạ. Liêu Đình Nhạn bỗng nhiên nghĩ,nóikhôngchừng vào cung đãi ngộsẽtốt hơn, hoàng đế tuy rằng bệnh tâm thần, nhưng dù sao cũng là hoàng đế, chất lượng sinh hoạt tuyệt đối thượng thừa.

Cái mỹ mạo tội ác này, lại mê đảomộtngười qua đường Giáp vô tội.

Mỹ nhân Liêu Đình Nhạn nổi tiếng Hà Hạ, mỹ danh truyền tới Lạc Kinh, hoàng đế đối với nàng thực cảm thấy hứng thú,yêucầu nàng vào cung bạn giá.

Càng làm cho nàngkhôngnghĩ tới chính là,khôngbao lâu, đại đội nhân mã từ Lạc Kinhđãtới,nóimuốn tiếp nàng lên Lạc Kinh. Nguyên tác chỉ miêu tả nữ chủ bi thương như thế nào, trộmđira ngoài gặp nam chủ như thế nào, hai người tình thâm như biển khó xá khó phân như thế nào, căn bảnkhôngviết hoàng đế còn phái nhiều người tới đón như vậy a. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đái Vũ sắc mặt nháy mắt phát xanh,hắnnào dámđiđánh sơn phỉ, cònkhôngphải thừa dịp chahắnbận rộnkhônglo đến, lúc này mới trộmđira khỏi quân doanh, nếu Liêu nữ lang trở về cáo trạng,hắnthậtsựlà ănkhônghết gói đemđi. Đái Vũ ngượng ngùng ngậm miệng,khôngdám ngăn đón nữa.

Liêu Đình Nhạnkhôngrối rắm bao lâu liền nghĩ thông suốt, dù sao giai đoạn đầu nam chủ chính là bình dân, chỉ cần chính nàngkhôngmuốnyêuđương cùng nam chủ, cho dù nam chủ coi trọng nàng cũng vô dụng, hình như cũngkhôngcần phải lo lắng, vẫn nênđilo lắng hoàng đế hung tàn nửa năm sau phải đối mặtđi, ở cái thời đại này quân quyền lớn hơn hết thảy, lực sát thương của hoàng đếthậtsựquá lớn.

“Nữ lang, Lạc Kinh phái các sứ giả tới tiếp nữ langđãtới rồi, đặc biệt tới gặp nữ lang”. Đại quản gianói.

Trần Uẩn đứng tại chỗ nhìn nhìn bóng dáng Liêu Đình Nhạn, thầm nghĩ,thậtlàmộtnữ lang tâm tư uyển chuyển, nàng biểuhiệnthờ ơ với mình đến như thế, lang quân ương ngạnh kiasẽkhôngbởi vậy tìmhắnphiền toái, nàng đây làâmthầm che chở a. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngươi là thứ gì? cũng dám đứng ở trước mặt ta? Ngươi có biết ta là aikhông?”

“Ngươi coi trong cung kia là cái nơi tốt lành nào đểđivào hay sao, ta có vị đường huynh, tháng trước từ Lạc Kinh tới, chínhhắnnóivới ta,hiệngiờ Lạc Kinh cơ hồ mỗi người đều biết, vị bệ hạ này của chúng ta g·i·ế·t người như ma, nghenóitrong cung ngày ngày đều có mỹ nhân bị bệ hạkhônghài lòng g**t ch*t, thi thể bị đưa ra cung thành……”

Liêu Đình Nhạn vốn đưa lưng về phía bọn họ, lúc này nghe thấy thanhâm, quay đầu ra. Nàng ở trong nhà ăn mặc tương đối giản tiện, áo lụa tố sắc,trênmặt chưa bôi son phấn,trênđầu trang sức cũngkhôngnhiều lắm, chỉ mấy cành thoa bạch ngọc với hoa bạc,trêncổ taymộtcái vòng ngọc bích màu sắc thanh thấu, cả người ngồi ở trong đình giónhẹphơ phất, giống nhưmộtđóa hạm đạm trắng muốt ở trong bồn ngọc.

Trong mắt nam chủ, nữ lang Liêu Đình Nhạn yếu đuối mong manh kia, giờ này khắc nàyđangnằm liệt trong đình Lâm Thủy nhà mình, nóng đến có vẻkhôngchịu nổi, cho dù nô bộc bên cạnh thay phiên quạt cho nàng, váy lụa mùa hè mỏng manhtrênngười nàng vẫn làm cho nàng cảm thấy vất vả. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Phụ thân, thỉnh người ngàn vạn bảo trọng.” Liêu Đình Nhạn là chuẩn bị cóđimàkhôngcó về, thân nhânkhôngthể gặp nhau.

mộtvị nữ lang yếu đuối mong manh là thế, sao có thể sinh tồn ở hoàn cảnh hiểm ác như vậy,hiệngiờ nàng biết được vận mệnh của mình, có sợ hãi haykhông?

Liêu sứ quân cònđangnói: “Từ biệt lần này, con phải chiếu cố mình cho tốt, phụ thânkhôngbiết còn có thể cùng gặp lại con haykhông……”

Quyển 1 - Chương 3: Người qua đường Giáp bị mê đảo?

Liêu Đình Nhạnđangtẩy não cho mình, đại quản gia mang theomộtđội người xuyên qua hành lang dàiđãđitới.

Nàng kéo mành nhìn ra bên ngoài, bỗng nhiên pháthiệnđoàn xe ngừng lại, hoạn quan tuổi trẻđivào xe ngựa to rộng.

Liêu Đình Nhạn cũngkhôngbiết nam chủ suy nghĩ cái gì, nàng nhanh chóngđiđến chỗ các tiểu tỷ muội cùng du hồ,khôngdám rơi lại sau, ở lạimộtmình là phảimộtmình xoát nam chủ, tâmthậtmệt.

Nghe thấy Đái Vũ kia phát ra ba câu hỏi kinh điển của pháo hôi, từ nội tâm Liêu Đình Nhạn quả thựckhôngcòn lời gì đểnói. Đái Vũ nàythậtsựkhônghổ danh hiệu Nguyệt Lão của nam nữ chủ nguyên tác,hắnxuấthiệnchính là vì đẩy CP nam nữ chính! [CP: couple]

Liêu Đình Nhạn cũng khách khí hành lễ với hoạn quanđiđầu, “Đa tạ sứ giả nhắc nhở, nhất địnhsẽkhôngsai lầm thời gian.” Vừa ngẩng đầu, nhìn thấy phía sau cùng cómộthoạn quan tuổi trẻđangthẳng tắp nhìn chằm chằm chính mình, nàng cũngkhôngquá để ý.

Liêu sứ quân nghe nữ nhinóixong, trong mắt thế nhưng lập loè ánh lệ, nam nhân này ngày thường nghiêm túc bản khắckhôngbiết tự mình não bổ cái gì, tự làm mình cảm động đến quá sức, “Đình Nhạn, conkhôngcần như thế, ta biết conkhôngmuốn liên lụy phụ thân, nhưng phụ thân làm sao nhẫn tâm……” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa nghĩ như vậy, thế nhưng còn có chút chờ mong.

Đối mặt với Đái Vũ kiêu ngạo ương ngạnh miệt thị, Trần Uẩnkhôngkiêu ngạokhôngsiểm nịnh, “Ta là ai cũngkhôngquan trọng, nhưng mặc kệ ngươi là ai, đềukhôngnên khó xửmộtvị nữ lang như thế.”

Lúc hai nam nhân giằng co, Liêu Đình Nhạnđãmang theomộtnô bộc xoay ngườiđihướng khác. Đái Vũ còn muốn nhục nhã Trần Uẩnmộtphen, lại thấy mỹ nhânkhôngđể ý tới bọn họđãxoay ngườiđirồi, vội vàng hô: “Ai, Liêu nữ lang đừngđia, chúng ta còn chưanóixong đâu!”

“thậtsự.” Liêu Đình Nhạn chém đinh chặt sắt.

Vì thế Liêu Đình Nhạn cứ như vậy ở nhà từ mùa xuân cho đến mùa hè,mộtlần cũngkhôngra khỏi cửa, đến phụ thân nàng bận về công việc còn có điểm lo lắng, riêng tới hỏi nàng muốn ra cửa giải sầu haykhông.

Nànghiệntại chỉ hy vọng ít nhất có thể sử dụng gương mặt này, thu phục Tư Mã Tiêu,nóinhư vậy ngày thángsẽtốt hơn rất nhiều.

Cùng lúc đó, tin tức nữ nhi của Liêu sứ quân sắp bị đặc phái viên Lạc Kinh nghênh tiến vào cung cũng truyền khắp Hà Hạ, cơ hồ mỗi người đềuđangđàm luận việc này.

Liêu Đình Nhạn cự tuyệt: “Nữ nhi tâm tình vẫn tốt,khôngcần ra cửa giải sầu.”

Nàng khó được có hứng thúđiở bên hồmộtchút, Đái Vũ này liềnkhôngbiết từ nơi nào toát ra, cười hì hì quấn lấy nàngnóichuyện, tiếp theo nam chính Trần Uẩn cũngkhôngbiết từ nơi nào toát ra, lo tự mình làmanhhùng cứu mỹ nhân, chắn trước người nàng, giằng co với Đái Vũ.

Tuy rằng nghĩ như thế, nhưng gần đây ba lần bốn lượt gặp phải nam chủ, cơ hội xảo ngộ này có phải quá nhiều haykhông?

mộtbộ phận người hâm mộ Liêu nữ lang có thể được hoàng đế tự mình tuyển triệu vào cung, hưởng thụ vinh hoa phú quý,mộtbộ phận người lại thở dài mỹ nhân như thế, sắp phải bị hoàng đế hung bạo kia đạp hư.

Thời gian nửa năm dần dần tới gần, lúc Liêu Đình Nhạn cho rằng mình còn có thể lười nhác nhàn nhã thêm nữa, sứ giảđãtừ Lạc Kinh đến mang theo chiếu thư của Hoàng đế bệ hạ,đivào phủ sứ quân.

Liêu Đình Nhạn hơi hơi nghiêng đầu, nhìnhắnmộtcái, bình tĩnhnói: “NghenóiĐái lang quân gần đây huấn luyện ở quân doanh,khôngnghĩ tới nhanh như vậyđãđira ngoài,nóivậy việc học có thành tựu, cha ta gần đâyđangcùng Đái tướng quân thương nghị quét sạch toàn bộ sơn phỉ quanh đây, có lẽ Đái lang quân cũng nên cùngđihọc hỏi kinh nghiệm.”

Ngườinóichuyện đè thấp thanhâm, nhóm người bán dạo ngồimộtbàn vớihắnđều dựng lỗ tai nghe, sau đó thổn thức cảm thán.

Càngnóicàng giống quyết biệt, Liêu Đình Nhạnkhôngchỉkhôngtheo kịp ý nghĩ của cha còn vàokhôngđược tình cảnh cha con, cảm tìnhkhôngtới cũngkhôngấp ủ ra nước mắt. Nàng dứt khoát bắt lấy tay phụ thân, “Cha à, người đừng nghĩ quá nhiều, nữ nhiđangchuẩn bị tiến cung.”

nóiđùa, cha nàng đối với hoàng đế Tư Mã Tiêu hung tàn cònkhôngcó nhận thức chuẩn xác, cái kẻ bệnh tâm thần kia nếu muốn nàng tiến cung, đừngnóibị bệnh, chính là biến thành thi thể đều phải nângđiLạc Kinh chohắnxemmộtcái. Trừ phi nàng cũng giống nữ chủ nguyên tác,khôngquan tâm gì trực tiếp tư bôn rờiđi, liên lụy cha nàng cùng ngoại tổ bọn họ. Lăn lộn tới lăn lộnđi, chỉ cómộtkết quả, hà tất phải thế.

Liêu Đình Nhạn nhận ra, đây là hoạn quan lớn mật mấy ngày trướcđãnhìn chằm chằm vào nàng.

“Liêu nữ lang vào cung, cũngkhôngbiết có thể sống bao lâu, đáng thương quá.”

“Ba ngày sau phải khởi hành về Lạc Kinh, mong rằng Liêu nữ lang mau chóng xử lý tốt việc vặt vãnh, miễn cho sai ngày về.” Hoạn quan lớn tuổi khách khách khí khínói.

Liêu Đình Nhạnhiệntại hoài nghi nữ chủ trong nguyên tácnhẹnhàng tư bôn cùng nam chủ như vậy, trong đó thân phụ khẳng định có hỗ trợ.

rõràngđãlà cuối hạ, nhưng năm naykhôngbiết sao lại thế này, thời tiết này còn nóng thành như vậy, mà nàng lại phá lệ sợ nóng, mỗi năm đến lúc này, nàng đều đặc biệt hoài niệm áo ngực quần đùi cùng với điều hòa tủ lạnh.

Lúc nàng xoay người nhìn, tuy là ở trong cung nhìn quen mỹ nhân, nhóm sứ giả đều ngẩn ra, hoạn quan tuổi trẻ lớn mật cuối cùng kia, càng ngơ ngác nhìn thẳng,khôngchút nào che dấu.

Liêu Đình Nhạn: “……???”khôngtheo kịp ý nghĩ của cha.

“Conthậtsựnguyện ý tiến cung?”

Ngồimộtbàn bên cạnh, Trần Uẩn nhăn mi lại, buông xuống chén trà trong tay.hắnnhịnkhôngđược ngẩng đầu nhìn phía phủ sứ quân, nhớ tới vị nữ lang kia nhìn qua nhu nhược uyển chuyển. Chỉ cần nghĩ đến nàng có lẽsẽvào lúc nàokhôngbiết, lặng yênkhôngmộttiếng động chếtđi, Trần Uẩn liền cảm thấy tiếc hận mà chua xót. Nhưnghắncó thể làm thế nào đây,hắnbất quá làmộtbình dân tầm thường thôi. Tại đâymộtkhắc, Trần Uẩn bỗng nhiên ý thức được chính mình vô lực cùng vớikhôngcam lòng.

Liêu Đình Nhạnkhôngđể ý đến Trần Uẩn, Đái Vũ thấy Trần Uẩn bị đãi ngộ so với mình cònkhôngbằng, lại thư thái hơn, khinh thường mà nhìnhắnmộtcái, cũng nhấc chânđirồi.

Ba ngày sau, Liêu Đình Nhạn cáo biệt phụ thân, bước lên xe ngựa. Trước đó, cha con hai người ở trong đại sảnh đối diệnkhôngnóigì rất lâu, cuối cùng lão nam nhân bản khắckhônghaynóinày cũngkhôngnóira được vài câu dễ nghe với nữ nhi, chỉ thở dài vài tiếngthậtdài,nóibảo trọng. Liêu Đình Nhạn nhưngthậtra chịu đựng lệ ý, tiến lên ôm ôm phụ thân, kết quả động tác này làm Liêu sứ quân hoảng sợ —— cho dù là cha con, thời đại này cũng cực ít có phương thức biểu đạt cảm tình như vậy.

Được rồi, nàng nên biết tiểu thuyết là tiểu thuyết, thế giới chânthậtlà thế giới chânthật, đều phải có chỗ bất đồng, tiểu thuyết rốt cuộckhôngcó khả năng viết ra toàn bộ chi tiết, hơn nữa bởi vì nàng thay đổi, cốt truyện biến hóa theo cũng thực bình thường, nhưng mà loại tình huống đột phá nhận thức này vẫn thực làm người ta trọc đầu. Có thể là bởi vì lúc nàng cân nhắc này đó, biểu tình quá buồn rầu, phụ thân nàngmộtngày nọ, bỗng nhiênnóivới nàng: “khôngcần như thế, vi phụsẽnghĩ cách.”

“Nô phụng mệnh tới chiếu cố nữ lang, nếu có chuyện gì, nữ lang cứ việc phân phó.” Hoạn quan nhìn nàng,mộtđôi mắt đen nhánh mạc danh làm người ta có điểm nổi da gà.

Tác giả có lời muốnnói: Đúng, Tư Mã Tiêu chính là nam chủ, hơn nữađãlặng lẽ online.

Phía sauhắncó tám người, nhìn qua đều là hoạn quan và nữ quan trong cungđira, cómộtngười hoạn quan tuổi lớn hơn dẫn đầu. Những người này đại khái thân phậnkhôngbình thường, thái độ khi đối mặt với Liêu Đình Nhạn chỉ có thểnóilà tạm được,mộtthanh niên hoạn quan đứng ở sau cùng của đội ngũ, còn thoải mái hào phóng mà ngẩng đầu tò mò đánh giá Liêu Đình Nhạn cách đókhôngxa.

Liêu Đình Nhạnthậtsựkhôngquá am hiểu đối mặt với cảnh tượng này, chỉ đành lần thứ hai ngắt lờihắn, “Cha,hiệngiờ conđãmười bảy tuổi, vốn nên thành thân, gả cho ai cũng như nhau, huống chi nếu bệ hạ coi trọng nữ nhi, còn riêng sai nhiều người tới đón tiếp như vậy,nóivậy nữ nhi vào cung rồi cũngsẽsốngkhôngđến mức quá khó khăn, ngài yên tâm là được.”

Bởi vì trải qua lần này, mấy tiểu tỷ muội của Thôi nữ lang lại gọi nàng ra cửa, Liêu Đình Nhạn đều cự tuyệt. Ra cửamộtlần liền gặp nam chủmộtlần, nếuđãbiết ra cửa tất gặp nam chủ, nàng còn ra cửa cái gì, thànhthậtở nhà ngủ thôi, nàng cũngkhôngtin mình ở nhà, nam chủ cùng với phiền toái còn có thể từtrêntrời giáng xuống. Đến ngoại tổ bên kia gởi thư bảo nàngđitham gia tiệc sinh nhật của biểu tỷ nàng cũngkhôngđi, hoàn mỹ né qua toàn bộ cốt truyện trong nguyên tác có liên quan đến nam chủ.

Triết lý nhân sinh thứ nhất của nàng chính là,đãlàm quyết địnhthìkhôngthể lại lắc lư trái phảikhôngrõ, nếukhôngtâm tháisẽbăng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1 - Chương 3: Người qua đường Giáp bị mê đảo?