Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 3 - Chương 69: Oành oành
Nàng mới vừa nhảy dựng lên còn chưa rơi xuống đấtđãđược Lục Lâm Sinh chặn ngang ôm lấy, lui ra saumộtkhoảng cáchthậtlớn. Bạch Lăng nghe thấy phịchmộttiếng, có thứ gì nệnthậtmạnh ở nơi nàng vừa đứng.
Lục Lâm Sinh: “Răng rắc răng rắc.”
Nguyên bản Huyền Thương thượng thần tính toán chờ Ma Long tìm đến cho bọn họ giáo huấn thảm thống rồi mới xuấthiệnthi ân, nhưnghiệntạihắnthay đổi chủ ý. Trước khi Lục Lâm Sinh bị Ma Long g**t ch*t,hắnphải an bàimộttrò hay cho nữ chính Bạch Lăng củahắn.
——
“Tađãthử,khôngthểđilên.” Lục Lâm Sinhnói.
Bạch Lăng: “Nếuhắnmuốn g·i·ế·t ta, trực tiếp chính diện xông tới là được rồi lặc, cònẩnnúp,ẩnnúp cái cây búa, ta xemhắnlà vừa ra ngoài, quá đói bụng,đangđitìm ăn.”
Bạch Lăng chôn đầu vào vách tường sau lưng: “thậtồn.”
Lão vỏ sò: “Tiểu chủ nhân ngươi hồ đồ! nhốt người ở nơi rách nát này sao có thể có hảo tâm!”
Mắt thấy Bạch Lăng cùng Lục Lâm Sinh hài hòa ở chung, dù saohắncũngkhôngcó khả năng cao hứng. Bây giờ tâm tình củahắnkhôngổn, giống như đồ riêng của mình bị người khác tự tiện lấy ra dùng vậy.
Bạch Lăng: “Tốc độ đưa đồ ăn cho ngươi có phải quá nhanh haykhônglạc?”
Huyền Thương thượng thần nhớrõthậtlâu lúc trướcđãxuấthiệnthân thểyêuma, lúc vừa xuấthiệncũng làm ramộttrận tinh phong huyết vũ. Bởi vì loại đồ vật này phần lớn ra đời nơi tội ác, lúc ban đầu chính là hóa thân của ‘ ác ’, cho nên cái thân thểyêuma đó làm ác khắp nơi, chọc đến trăm họ lầm than, lúc ấy còn chưa có tiên đình, vẫn còn vài vị thần, nhưng đềukhôngcó biện pháp nào vớihắn. Sau đó vì ngăn cảnhắn, hơn mười vạn tăng nhân thành kính thiện lương từ Phật quốc phương Tây tiến đến độ hóahắn, bịhắnnuốt ăn toàn bộ. Vì thế, thân thểyêuma kia bị ảnh hưởng, có ‘ thiện tâm ’.
Lão vỏ sò càng khẩn trương, nếu Ma Long ở chỗ này,hắnsợ hãi, nhưng Ma Longkhôngở chỗ này,hắnvẫn bị chính mình não bổ dọa đến, “Có phảihắnẩnnúp ở chung quanh haykhông?”
Nàng lật khung xương lại, từ linh túi móc ramộtcuộn giao sa quấn lên làm cái võng, “Ngươi thử cái này, trước kia ta ở Lạc Thủy, chính là ngủ loại võng này!”
Lục Lâm Sinh ở bên cạnh nàng,mộtlát sau thấy nàng bất động, mới hỏi: “Tốt hơn chút sao?”
“Nơi nàykhôngphảiyêuMa Khe.” Lục Lâm Sinh ngữ khí khẳng định.hắnởyêuMa Khe lâu như vậy, hương vị cùng các loại hơi thở bên tronghắnđều quen thuộc, tuyệtkhôngphải xa lạ như vậy.
Huyền Thương thượng thần đem Trấn Sơn Đỉnh, thần khí đứng đầu U Phù Sơn, dùng phương pháp che mắt bám vào cửa vàoyêuMa Khe, dẫn bọn Bạch Lăng vào lưới. Trấn Sơn Đỉnh này thậm chí có thể vây khốn thần,hiệnvây khốnmộtrồng con cùngmộtyêuma thân thể còn chưa lớn, đương nhiên mười phầnnhẹnhàng. Đỉnh có thể ngăn cách hơi thở, vào thời điểm này, mục đích của Huyền Thương đương nhiênkhôngphải che chở hai người tránh thoát Ma Long, mà là muốn nhìn chút đồ vật thú vị.
Nàng giơ tay búngmộtcái, mấy viên dạ minh châu bayđibốn phía, theo chúng nó vận động, vách tường cao ngất màu lục đậm xuấthiệntứ phía ở cuối tầm mắt, đây làmộtcáikhônggian thực rộng lớn.
Huyền Thương thượng thần muốn dùng ma chăn nuôi thân thểyêuma trong đỉnh kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thả Bạch Lăng từ trong thân thể ra, thuận tay ôm lấy nàng. Bởi vì đường hơi dài, nàngđãsớm ngủ rồi,hiệncòn chưa tỉnh lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Lâm Sinh biến thành người, “Ta cũng cảm thấy có chỗ nàokhôngquá thích hợp, Ma Long tựa hồkhôngở nơi này.”
Bạch Lăng lại vung ramộtít dạ minh châu, toàn bộkhônggianthậtlớn đều phủmộttầng ánh sáng mông lung. Nàng thấyrõthứ vừa nện xuống làmộtcon ma thực xấu,khôngchờ nàng nhìn kỹ, thanhâmbang bang liên tiếpkhôngngừng vang lên, nàng lôi kéo Lục Lâm Sinh thối lui đến trướcmộtvách tường màu lục đậm, nhìn phíatrênhơn mười con ma rơi xuống như trời mưa. Những ma đó có c·h·ế·t có tàn có ngốc, tụ ở bên nhau phát ra các loại tiếng kêu kỳ quái phảng phất giốnghiệntrường tai nạn xe cộ.
Bạch Lăng: “…… Ngươiđãăn no chưa?”
Bạch Lăng gõ gõ khung xươn của ma: “Ởtrênxương cốt ngủkhôngngon, bất quá ta có thể làm như vậy.”
“Cái đồ quy tôn nào ăn nokhôngcó chuyện gì nhốt chúng ta vào nơi đây!” Bạch Lăng tức nhảy dựng lên chỉ vàotrênđầu kêu: “Có bản lĩnh liền ra đây cho lão tử, chơi ám chiêu……”
Lão vỏ sò bị nàng thuyết phục, “Chúng ta đây vận khíthậtđúng làkhôngtồi, nhân dịp này chạy nhanh vào cáiyêuMa Khe gì kiađi!”
hắntrở lại bên Bạch Lăng, pháthiệnnàng đầy mặt suy tư, tựa hồđangtự hỏi vấn đề nghiêm túc gì đó.
Bởi vìkhônggian rất lớn còn tự phản hồi thanhâm, cho nên quần ma này kêu to lên hiệu quả phi thường đáng sợ.
Lục Lâm Sinh cũngkhôngđánh thức Bạch Lăng, chỉ ôm nàng xem xét chung quanh có tình huống dị thường khác haykhông. Là lão vỏ sòkhôngnhìn thấy, dùng truyềnâmđánh thức Bạch Lăng. Bạch Lăng vừa mở mắt nhìnmộtcuộn len đen như mực hình người gần ngay trước mắt, còn có chút chưa hồi thần, Lục Lâm Sinh nhận thấy nàng tỉnh lại, quay đầu cười với nàng. Đương nhiên xét thấyhắnhiệntại ở nguyên hình, căn bảnkhôngcó mặt,khônglàm ra động tác cười, Bạch Lăng cũngkhôngtìm được đôi mắthắnở đâu, càngkhôngnhìn rahắnđangcười.
“Nơi này, hình như có điểmkhôngthích hợp.” Bạch Lăng nhảy xuống từtrênngười Lục Lâm Sinhđanglà cuộn len đen nhánh, hút hút cái mũinói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tựa như lúc Lục Lâm Sinh ởyêuMa Khe,hắncắn nuốt phần lớn làyêuma ra đời ởyêuMa Khe, nhữngyêuma đókhôngtừng gặp thế giới bên ngoài, phần lớn đều bị tham d·ụ·c chi phối, đần độn, cho nên Lục Lâm Sinh trừ kế thừa chấp niệm cùng ký ức mơ hồ, cũng đần độn. Chờ đến khihắnrờiyêuMa Khe, bắt đầu cắn nuốt các loạiyêuở nhân gian giới, có được ký ức vụn vặt càng ngày càng nhiều, cũng bị các loại cảm tình càng thêm phức tạp ảnh hưởng, hỉ nộ ai nhạc cùng d*c v*ng đều càng thêmrõràng.
Lục Lâm Sinh mang theo Bạch Lăng tới gần Đông Hải, lướt qua Dữ Yên Sơn nàng vẫn luôn muốnđi. Lúc này Đông Hải bày ramộtcảnh tượng kỳ lạ mà mỹ lệ, chỗ trời biển tương tiếp có rất nhiều ráng mây màu đỏ thắm, cơ hồ ánh đỏ nước biển màu lam, rặng mây đỏ bày ratrênnửa bầu trời, hình thành đủ loại hình rồng bay lượn, rồng mây đỏ dữ tợn bá đạo, giống như rồngthật.
“Chúng ta hình như bị người khác ném vàomộtcái hộp to.” Bạch Lăngnóingửa đầu nhìn lại. Phíatrênmộtmảnh đen nhánh, nàng lại búng taymộtcái, những dạ minh châu đó bay lêntrên, tới độ cao nhất định, rốt cuộckhôngthểđilên nữa, lúc này bọn họ ở phía dưới nhìn những dạ minh châu đó, cũng chỉ có thể nhìn thấy mấy điểm sáng, như là ngôi saotrênbầu trời.
Bạch Lăng: “Đúng vậy, hình nhưhắnđirồi lặc, takhôngngửi thấy hương vịhắn.”
Bờ biển cómộtvết nứt sâu thẳm hẹp dài, sương mù màu tro đen như thác từ vết nứt trút xuống, ở phía dưới vết nứt hội tụmộttầng khói bụi.
Lão vỏ sò trầm mặcmộtlát, hơi chột dạ, “Đâykhôngphải,khôngphải tới cũngđãtới sao, liền, liền vào xem sao.” Lục Lâm Sinhmộtđường bọc Bạch Lăng cũngkhôngăn,sựthậtnày nhiều ít làm lão vỏ sò cảm thấy hơi yên tâmmộtchút.
Tuy rằng cómộtkẻ thù lợi hại ở nơi xa như hổ rình mồi, tâm thái Bạch Lăng cũngkhôngtệ lắm, tâm tình chân chínhkhôngổn chính là Huyền Thương thượng thầnđangchú ý bọn họ.
“Ta vừa rồi nghĩ địch nhân nhốt hai chúng ta vào nơi đây, nhưnghiệntại suy nghĩmộtchút lại cảm thấy kỳ quái.” Bạch Lăng lôi kéohắnphân tích, “Ngươi xem,nóikhôngchừng là muốn cứu ta mới nhốt chúng ta ở chỗ này, sợ bị Ma Long kia tìm được, cònkhôngquên đưa đồ ăn xuống cho ngươi.”
Quyển 3 - Chương 69: Oành oành
Bạch Lăng: “Ai, lão nhân, ta pháthiệnngươi đổi sắc mặt có vẻ nhanh,trênđường còn lải nhải khóc với ta.”
Lão vỏ sò: “……” Ta luôn bởi vì mìnhkhôngđủ trẻ,khôngtheo kịp ý nghĩ của các người mà có vẻkhôngphù hợp.
Lục Lâm Sinhnóivới Bạch Lăng: “Ừ, nàngnóiđúng.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đông Hải an tĩnh vượt quá dự tính của Lục Lâm Sinh,khôngchỉkhôngcó nhữngyêuma tán loạn, ngay cả Ma Long vốnđãphá tan phong ấn mà ra cũngkhôngthấy tung tích,hắnchỉ cảm thấyđãcó hơi thở nhàn nhạt của rồng tàn lưu lại.
Nguyên lai hai người Bạch Lăng lúc trước tiến vào cái gọi là ‘yêuMa Khe ’ kia, chỉ làmộtcái bẫy Huyền Thương thượng thần bày ra.
Tuy cómộtít nghi ngờ, nhưng bị Ma Long uy h**p, bọn họ vẫn thực nhanhđivào bên trongyêuMa Khe. Lúc thân ảnh bọn họ hoàn toànđivào vết nứt rồi, trước vết nứthiệnra thân ảnh Huyền Thương thượng thần,hắnvẫy taymộtcái, vết nứt đột ngột khép lại, biến thànhmộtcái đỉnhnhỏrơi vào trong tayhắn. Còn vết nứtyêuMa Khe ban đầu, vẫn ở tại chỗkhôngcó gì khác thường.
Bạch Lăng rốt cuộc ngẩng đầu lên, tùy tay lau mồ hôi lạnhtrêntrán, vỗ vỗ mông đứng lên. Nơi này làmộtmảnh hắc ám, nàng nhìnkhôngrõlắm, móc ra mấy viên dạ minh châu cực lớn, để chúng nó bay ởtrêntrời, lúc này nàng mới thấyrõràng tình huống chung quanh. Mặt đất bằng phẳng, đánh lên có tiếng kim loại, so với kim loại lại nặng nề hơn vài phần, Bạch Lăng ở Liệt Diễm Cốc mấy năm cũng chưa từng thấy loại kim loại này.
……
hắncõi lòng đầy ác ý lại mang theo chút thương hại vi diệu nhìn người trong đỉnh, chờ đợi bọn họ có kết cục thảm thiết.
Lúc các nàngnóichuyện trong chốc lát này, lại có ma bị ném xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Lâm Sinh nằm thửtrênđó, cười thành hoa với nàng: “Nằm thoải mái.”
Lục Lâm Sinh mới vừa tiến vào khoảngkhônggian đen nhánh đó liền cảm thấykhôngđúng, lôi kéo Bạch Lăng muối lui trở về, đáng tiếcđãkhôngcòn kịp rồi,hắnđụng vàomộtcái chắn, chỉ có thể tiếp tục rơi xuống. Lúc dẫm lên mặt đất, Bạch Lăng trầm mặckhônglên tiếng ngồi dưới đất, vẻ mặt nhẫn nại đỡ trán mình.
Huyền Thương thượng thần ở bên ngoài nhìn thấy, mặt vô biểu tình: “……” Ta nhốt các ngươi ở chỗ này là muốn tra tấn các ngươi hay là muốn các ngươi tớinóichuyệnyêuđương???
Bạch Lăng: “Người nhốt chúng ta lại khẳng định hiểu được ngươi phải ănthậtnhiều.”
Bạch Lăng xua xua tay. Nàng sợ độ cao thực nghiêm trọng, từtrênrớt xuống cái quá trình này tuy rằngkhôngnhìn thấy, nhưng bản năng của nàng cảm thấy mình ở nơi rất cao, cho nên đầu váng mắt hoa còn chân mềm,thậtvất vả mới hòa hoãn lại.
Trong nháy mắthắnmuốn trực tiếp trừ bỏ Lục Lâm Sinh.yêuma có thân thể loại này là trời sinh dị loại, cực kì ít thấy, tuy rằng rất khó g**t ch*t, lại cũngkhôngphảikhôngcó biện pháp. Nhưng mà thực nhanh,hắnlại từ bỏ ý tưởng này, nếu bây giờ g**t ch*t Lục Lâm Sinh, chẳng phải là quá tốt chohắnta, hơn nữa nữ chính Bạch Lăng cũngsẽnhớ mãikhôngquênhắnta, đây cũngkhôngphải là chuyện Huyền Thương thượng thần muốn.
hắntrở lại Thần Điện trong U Phù Sơn, đặt tiểu đỉnh nổi giữakhôngtrung, từtrêncao nhìn xuống tình hình bên trong, đồng thời lôi ramộthư ảnh của cái đỉnh giao cho nhóm đệ tử cùng với tiên hầu, phân phó bọn họ: “Các đệ tử đều phái đến hạ giới trừ ma, những ma bắt được đó bất luận sống c·h·ế·t, đều ném vào trong đỉnh. Nhớ kỹ, chỉ cần ma,khôngcầnyêu.”
Lại quamộtthời gian. Oành oành ——
Chúng tiên U Phù Sơnkhôngrõnguyên do, nhưng cũng nghe theohắnan bài, từng người xuống hạ giớiđitìm ma vật.
hắnbắt đầu căm ghét hành vi của mình,khôngthể tiếp nhận nuốt ăn bất kì sinh linh nào, lại xấu hổkhôngthôi với sát nghiệt của mình ngày trước.hắntừ đại ma đầu biến thànhmộttăng nhân, nơi nơi làm việc thiện, khắc chế mình muốn ăn. Nhưng đây là chuyện vi phạm thiên tính, thân thểyêuma hồi lâukhôngcắn nuốt huyết nhụcsẽtrở nên suy yếu.hắncàng ngày càng suy yếu, cuối cùng là đói c·h·ế·t.
Bạch Lăng: “Cho nên rốt cuộc là quy tôn …… quy nhi tử nào nhốt chúng ta lại!” Suy đoán đối phương có thể là có ý tốt rồi, Bạch Lăng thực chú ý đổi quy tôn (cháu của rùa) thành quy nhi tử (con của rùa), lễ phép tăng thêmmộtbối phận cho độc thủ phía sau màn.
Biến thành hìnhyêu, Lục Lâm Sinh nhổ ramộtkhung xương bị ăn sạchsẽ, kéo đến trước mặt nàng, “Chỗ này cái gì cũngkhôngcó, cái này có thể làm giường cho nàng ngủ.”
Huyền Thương thượng thần chính là muốn nhìnmộtchút, Lục Lâm Sinh cái thân thểyêuma này, nuốt ăn nhiều ma như vậy, về sausẽbiến thành cái dạng gì. Chờhắnlộ ra gương mặtthật, muốn ăn luôn ‘ ngườiyêu’ làm bạn bên cạnh, tiểu bạch long thiên chân kia nên biết sợ hãi. Đến lúc đó trường hợp tàn sát nhau mớithậtlà xuất sắc.
Lục Lâm Sinh liền nhào qua ăn sạchsẽbọn họ, toàn bộkhônggianđãkhôngcó ma kêu, chỉ còn lại có tiếng vang trùng trùng điệp điệp, cuối cùng trở về an tĩnh.
Huyền Thương làm thượng thần,đãsống quá rất nhiều năm, ở trong trí nhớ củahắncó thân thểyêuma như vậy. Đây làmộtloại tồn tại thực kỳ lạ, đếnhắncũngkhôngbiết loại đồ vật này đến tột cùng là sinh ra như thế nào, nhưnghắnbiết thân thểyêumasẽbị đồ vật nó cắn nuốt thay đổi. Bọn họ năng lực cắn nuốt có bao nhiêu cường đại, nhược điểmsẽcó bấy nhiêurõràng —— cắn nuốt cái gì,sẽbị cái đó ảnh hưởng, dù ảnh hưởng này chỉ là bénhỏkhôngđáng kể, nhưng tích tiểu thành đại, cuối cùngrõràngsẽbiến thành cái dạng gì đó.
Huyền Thương thượng thần vung tay áo,đivề hướng Đông Hải.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.