Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 3 - Chương 70: Ừ, ta có chút đói
Bạch Lăng theo bản năng dừng bước chân lại, nhìn nhìn giày mình, đây làmộtđôi ủngkhôngtrắng nhiễmmộthạt bụi, làmmộtbạch long, nàng biến ra hình người nhìn qua cũng đủ sạchsẽ, nàng cũngkhôngdễ dàng bị tro bụi lây dính vết bẩn như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngươithậtsựđáp ứng ta? Ngươi nghĩ kỹ rồi sao?” Bạch Lăng hoài nghi nhìnhắn, cảm thấy miệnghắnđáp ứng, khả năng về sausẽnhân lúc mìnhkhôngchú ýhắnlạiđiăn.
“Cái gìkhôngđúng?” Lục Lâm Sinhkhôngchút nào để bụng cái này, còn cười với nàng.
Lục Lâm Sinh chớp chớp mắt, giống như bình thường cười nhìn nàng. Bạch Lăng liền thò lại gần, do dự giơ tay sờ sờ tayhắnquá gầy: “Ngươi…… Có phải rất đói bụng haykhông?”hắnđãlâukhôngăn cái gì, nhưng nàng còn chưa tìm được biện pháp rờiđi.
Bạch Lăng bỗng nhiên nhảy dựng lên, túm lấy Lục Lâm Sinhđangtrầm mặc,điđến trước núi thây ma khổng lồ đó, lời ít ý nhiều: “Ăn!”
Bóng dáng mảnh dài màu đen do dựmộtchút, toàn bộ thân thể hơi hơi đong đưa, lúc Bạch Lăng đờ đẫn lại dứt khoátmộtlần nữa cho thấy ý tứ bảohắnănđi,hắnliền lao đến những xác ma dữ tợn đó. Thực mau,hắntựa như người cực kì đói, rốt cuộc ăn được đồ ăn mà lâm vào điên cuồng.
Bạch Lăng nghe thanhâmbên tai, có loại thoáng thở ramộthơi, tim lại đột nhiên cảm thấy bị bóp càng mạnh. Nàng quay đầu ngồi xổm xuống, ôm đầu gối mình, chôn đầu vào đó.
Bọn họ bị ném vào nơi nàyđãmấy ngày, dù ban đầu Bạch Lăng khí định thần nhàn,hiệntại cũngkhôngkhỏi bắt đầu bức bối khó chịu, rốt cuộc nàng vẫn là nữ hài tử còn trẻ. Dù là khốn cảnh này trốnkhôngthoát hay là lâu dàikhôngthấy mặt trời, đều mang đến áp lực tâm lý cho nàng. Nhưng để nàng cảm thấy bất ankhôngphải những thứ này, mà là Lục Lâm Sinh.
“Tiểu chủ nhân, để ngừa vạn nhất, ngườikhôngthể để Lục Lâm Sinh ăn ma như vậy nữa. Dùhắnkhôngphải loại đồ vật này, ăn nhiều ma cũng dễ nhiễm ma khí, khả năngsẽbị huyết tinh dẫn phát sát tính, đến lúc đó tiểu chủ nhân người cũng nguy hiểm.”
Bạch Lăng ngồi ởtrênvõng nhìn bóng dáng đen nhánh ở góc bên kia. Nàng vừa mới tỉnh ngủ, dạ minh châuđangtrôi nổi ở bên cạnh nàng, Lục Lâm Sinh bên kia cũngkhôngở trong phạm vi chiếu sáng của dạ minh châu, vẫnmộtmảnh tối tăm, chỉ có thể nhìn thấy bóng dánghắncùngmộtđống xác ma hỗn độn. Vìkhôngảnh hưởng đến Bạch Lăng nghỉ ngơi, lúc Lục Lâm Sinh ăn đềusẽkéo những xác ma bị ném xuống đó tớimộtgóc bên trong để ăn.
Bạch Lăng bị đôi mắt màu đỏ củahắnnhìn chằm chằm, về mặt sinh lý nổi lênmộtthân da gà, nhưng nàng chủ động tiến lên ôm lấyhắn. Lục Lâm Sinh cũng duỗi tay ôm lấy nàng, ấn nàng vào trong lòng ngực, dùng lực lớn đến mức Bạch Lăng cảm thấy có chút đau.hắnchôn mặt ở bên cổ nàng, trong chốc lát Bạch Lăng cảm giác đượcmộtchút ướt át. Đây đương nhiênkhôngphảihắnkhóc, mà là nước miếng. Bạch Lăng thực quen thuộc, bởi vì đâykhôngphải lần đầu tiên, đối với Lục Lâm Sinh mànói, kỳthậtnàng cũng làmộtthứ có thể ăn, hơn nữa nàng dám khẳng định tư vị của mình so với chỗ ma kia ngon hơn nhiều, tuyệt đối làmộtmón mỹ thực.
Huyền Thương thượng thần mắt lạnh nhìn cảnh tượng trong đỉnh trước mặt, lộ ramộtthần sắc chán ghét lại khinh thường đối với quái vật đen nhánh nhào vào xác ma kia, lúc chuyển đếntrênngười Bạch Lăng, lại biến thành nhìn kỹ và chờ mong. Bạch Lăng khống chế Lục Lâm Sinh làmhắncó kinh hãi nhonhỏ, bất quáhắntuyệtkhôngtin tưởng thân thểyêuma có thể bị ‘ thuần phục ’,hiệntại giữa bọn họ càng hài hòa, Huyền Thương thượng thần càng chờ mongmộtmàn bọn họ ở trong đỉnh này xé rách ôn nhu, tàn sát lẫn nhau.
ThanhâmLục Lâm Sinh có chút hàm hồ, “Ừm, ta…… có hơi đói.”
Lục Lâm Sinh lắc đầu, ánh mắt nhìn nàng giống như ánh mắt nhìn đống xác ma vừa rồi. Vì đối kháng lại bản năng muốn ăn, chấp niệm đối với nàng cũng tương ứng bị khơi dậy hoàn toàn, cho nên đây là ánh mắt đáng sợ có thể làm đại bộ phận người thường bị dọa chạy.
Bạch Lăngnóikhôngra nguyên cớ, lão vỏ sò luôn thần thần thao thao,hắnnóicònkhôngxác định như vậy, nhưng nàngthậtsựhoảng hốt.
“Lục Lâm Sinh, ngươi lại ch** n**c miếng với ta, rơi đâytrênquần áo ta lặc.” Bạch Lăng túm lấy quần áo Lục Lâm Sinh.
“Lục Lâm Sinh!” Bạch Lăng có chút kinh hãi gọihắn.
Lục Lâm Sinh lộ ra cái cười cổ quái, có thể là bởi vì Bạch Lăng có tâm tìnhkhôngtốt mới nhất thời mạnh tay đè ép gương mặthắntrở nên hơi biến hình.
Nàng từtrênvõng nhảy xuống, mang theo dạ minh châuđivề phía Lục Lâm Sinh, mới vừađira ngoài vài bước, Lục Lâm Sinh liền ra tiếng,hắnnói: “Bên này có chút bẩn, nàngkhôngcần tới đây,sẽlàm bẩn giày.”
Sau đó số lầnhắnnhìn về phía những xác ma càng ngày càng nhiều, rất nhiều lần, Bạch Lăng pháthiệnđôi mắthắnbiến thành màu đỏ nồng đậm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ở bên ngoài, Lục Lâm Sinh thực thích thời gian ăn như vậy, nhưnghắnđitheo bên nàng, đại bộ phận thời gian là bị nàng quản lý, chỉ có lúc gặp gỡyêuma công kích các nàng, nàng mới cho phéphắnăn. Tuy rằng hình nhưhắncũng chưa ăn no, nhưng mỗi lần cũngkhôngcó vẻ sa đà vào. Cùnghắnở chung càng lâu, Bạch Lăng càng cảm thấyhắnđangđitheo hướng tốt, nhưnghiệntại,hắnđãxuấthiệnmộtloại biến hóa vi diệu.
Ở lại trong chốc lát, Lục Lâm Sinh từ trongmộtgócđira, chậm rãi đến gần nàng. Bạch Lăng thấy cái bóng dáng cao hai mét đóđira từ trong bóng tối, từ cao biến thành thấp, cuối cùng biến thành độ cao của nhân loại nam giới bình thường.điđến bên nàng, được dạ minh châu chiếu rọi lộ khuôn mặt ra, Lục Lâm Sinh nhìn quađãkhôngcó gì khác bình thường, vẫn là bộ dáng thư sinh văn nhược.
Nhưng thực nhanh nàng liền pháthiện, đâykhôngphải ý kiến hay. Ma ném xuống quá nhiều, còn có rất nhiều con rơi ở gần, Lục Lâm Sinhkhôngăn, họ nhất định phải dọn sạch mấy thứ này, tạm thời đắp ở trongmộtgóc bên kia. Có ma còn chưa c·h·ế·t, Bạch Lăngsẽlấy ra cây búa của mình để xử trí, bị ném vào nơi nàymộtcáchkhôngthể hiểu được, nàng nghẹnmộtbụng tức, lúc g·i·ế·t ma đều trở nên dứt khoát,khôngcòn giống như trước cảm thấy ghê tởm muốn nôn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nàng tỉnh rồi?” Lục Lâm Sinhnói.
Mặc kệhắnăn những ma đó xongsẽbiến thành cái dạng gì, nàngkhôngthể bởi vì thế mà hoài nghi khiếnhắnđangsống sờ sờ mà tự mình đói c·h·ế·t.
Bạch Lăng liếchắnmộtcái,đitheo hướnghắnvừa rồi, nhìn thấy ma còn chưa ăn xong ở trongmộtgóc. Mấy ngày này bị ném xuống tất cả đều là ma, cũngkhôngcó ngoại lệ.
Giống như là…… thói quen của ma. Ma chính là như vậy, quen hưởng thụ máu tươi, bọn họ đều có d*c v*ng hủy diệt mạnh mẽ.
Nàng ngồi ở đó giận dỗi, phát giác Lục Lâm Sinh lạiđangnhìn đồi xác ma càng ngày càng cao kia, ánh mắt toàn là cực độ khát vọng, đó là ánh mắt mà người phi thường phi thường đói khát mới có. Bạch Lăng duỗi tay hấp dẫn ánh mắthắnlại, “Ngươi muốn uống nước haykhônga?” Nàng tìm lời đểnói.
Nàng cảm thấy mình hẳn là nênnóichuyện cùng Lục Lâm Sinh. Lôi kéo Lục Lâm Sinh trở lại chỗ nghỉ ngơi, Bạch Lăng bẻ mặthắn, làmhắnở đúng trong tầm mắt mình, sau đó thực thận trọngnói: “Gần đây ngươi đều ăn ma, ta cảm giác ngươi có chútkhôngđúng.”
Thân hìnhđangcắn nuốt ma dừng lại,mộtlát sau truyền tớimộtthanhâmhàm hồ, “Ừ? Ta ở đây, làm sao vậy?”
Lục Lâm Sinh cònđangđợi nàngnóichuyện, chỉ có lúc này,hắnnhìn giống như trước đây, vĩnh viễnsẽkhôngphản bác lời nàngnói. Bạch Lăng suy nghĩnóivớihắn: “khôngcần ăn những ma đó nữa,khôngchừngsẽcó vấn đề, chờ chúng tađira ngoài lạinóitiếp đượckhông?”
Lục Lâm Sinh nhìn tay nàng đặttrênmu bàn tay mình, lại nhìntrênmặt nàng có thần sắc lo lắngrõràng,hắndo dự, cúi đầu, đem trán mình dựa vàotrêntrán nàng,nói: “Phải, ta đói bụng, tasẽkhôngăn những cái đó, nàngkhôngphải sợ.”
Lục Lâm Sinh ừmmộttiếng, gật gật đầu cườinóiđược.
Bạch Lăng hômộttiếng,khôngnghe thấy trả lời, lại cao giọng hô, “Lục Lâm Sinh?!”
Đúng vậy, Lục Lâm Sinh cảm giác được Bạch Lăng sợ hãi, cho dù nàngkhôngbiểuhiệnra ngoài, nhưnghắnnhận thấy Bạch Lăng sợ hãi vìhắnnuốt ăn lượng ma quá lớn. Cho dù loại sợ hãi này thực mỏng manh, thậm chí chính Bạch Lăng cũngkhôngý thức được, nhưnghắncó thể pháthiệnra, cho nênhắnmới khắc chế mình như vậy.
Từ sau khi Bạch Lăngnóivới Lục Lâm Sinh,hắnquả nhiênkhôngđiăn ma nữa. Để biếtrõrànghắncóthậtsựgiữ lời haykhông, nửa đêm Bạch Lăng giả bộ ngủ, trộm xemhắncó phản ứng gì. Liên tiếp vài ngày,hắnđều giống ban ngày, ngồi ở bên trông giữ nàng,khônglặng lẽ rờiđibên kia ăn. Nhưng ngẫu nhiên nàngsẽthấy Lục Lâm Sinh bình tĩnh nhìn sang nơi tản ra mùi máu tươi dày đặc bên kia, nhìnmộtlúc, lại quay đầu nhìn nàng.
Từng ngày quađi, trongmộtgócđãchất đầymộtnúi xác. Ở bên trong này, những ma chếtđiđó vẫn duy trì dáng vẻ mới mẻ, chưa từng hư thối, cho nênkhôngcó mùi lạ, nhưng mùi máu tươi càng ngày càng nặng, có chút gay mũi.
Bạch Lăng thoáng cảm thấy yên tâm hơn.
Bạch Lăng nhịnkhôngnổi,hiệngiờ nàng hoàn toàn khẳng định người nhốt bọn họ ở nơi này, tóm lại dù đối phương là người, làyêuhay là nhânyêu, đềukhôngphải thứ gì tốt. Nàng vô cùng muốnđira, nhưng nghĩ hết mọi phương pháp cũngkhôngtìm được đường ra, thậm chí vào lúc khó thở nàng cầm chính cây búa của mình đập mạnh lên vách tườngmộthồi, muốn đập vỡ vách tường này, kết quả chính là lỗ tai thiếu chút nữa bị điếc.
Khắc chế bản năng của mình, xácthậtlàmộtviệc thực đáng sợ. Nhưng bản năng củahắnkhôngchỉ là muốn ăn, còn có Bạch Lăng, khi bản năng khác nhau sinh ra,hắnliền đương nhiên lựa chọn Bạch Lăng. Chỉ cần nàng còn ở bên cạnh,hắnliền nguyện ý chịu đựng loại đói khát và thống khổ này, cùng với ngày càng suy yếu.
Bạch Lăng nghe lão vỏ sònói, cảm giáckhôngtốt trong lòng càng thêmrõràng. Nàngđiđến góc đó xem những xác ma còn sót lại, bực bội dùng chân đá văngmộtkhối xác ma ra, xoay người, pháthiệnLục Lâm Sinh nhắm mắt theo đuôi ở sau lưng mình, hai mắt nhìn chằm chằm mình, có vẻ làm người ta dựng lông tóc.
hắnđáp ứng quá nhanh, Bạch Lăng ngược lạikhôngyên tâm. Nàng nhìn biểuhiệncủahắnlúc ăn vài thứ kia, tựa nhưmộtvua dạ dày ăn uống nhiều quá độ, loại say sưa cùng si mê này,nóikhoa trươngmộtchútthìgiống như nghiện, có thể đơn giản như vậyđãđáp ứng?
“Lục Lâm Sinh?”
Lão vỏ sò do do dự dự hômộttiếng tiểu chủ nhân, cuối cùng cũng chưanóira cái gì, lựa chọn trầm mặc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lại qua hai ngày, Bạch Lăng tỉnh lại pháthiệnLục Lâm Sinh bên cạnh biến về nguyên hình đen như mực,hắnkhôngcòn giữ được bộ dáng con người. Nàng lập tức hiểu được, đây làhắnđãkhôngcó cách nào duy trì hình người nữa. Nàng nhìn bóng dáng Lục Lâm Sinh phát ngốc trong chốc lát, đó là bộ dáng quái vật, phía saumộtđôi cánh màu đen rũ xuống, lông chim màu đen chạm ở bên chân nàng, che đậy chân nàng.
khôngphải có hơi đói, là rất đói. Bạch Lăng tưởng tượngmộtchút mình là khối gà chiên thơm ngào ngạt, mà Lục Lâm Sinhđãđói đến mức thần tríkhôngrõ, lại chỉ có thể ch** n**c miếng với nàng, trong nhất thời thế còn cảm thấymộtchút buồn cười đối với tình huốnghiệntại. Nhưng thực nhanh, nàng sờ sờ đầu Lục Lâm Sinh, ngữ điệu hạ xuốngnói: “Nếu vẫnkhôngtìm thấy biện phápđira ngoài, ngươi cứ tiếp tục ăn mađi, cũngkhôngthể để ngươi đói c·h·ế·t lặc.”
……
Từ khi tiến vào nơi đây, rất ít khi lão vỏ sò lên tiếng truyềnâmcho nàng, thanhâmlà trầm trọng nghiêm túc ít có, “Tiểu chủ nhân, ta cómộtsuy đoán, ta cảm thấy Lục Lâm Sinh này có chút giống vớimộttồn tại kỳ lạ nào đó trong truyền thuyết. Người biết đấy, ta rất già rồi, còn nhớ đượcmộtít việc, tuy rằng nhớkhôngrõlắm, nhưng ta biết loại đồ vật như thế nàykhôngthể nuốt ăn quá nhiều, nếukhôngsẽthực dễ bị đồng hóa.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chuyện này làm Bạch Lăng ngày càng bất an, nàng cảm thấy Lục Lâm Sinh giống như có chút bất đồng vi diệu—— Có lẽ đó chính là nhạy bén của nữ hài tử, cũng có thể là thiên phú của Long tộc. Ma ném vàothậtsựquá nhiều, Lục Lâm Sinh lại cái gì đến cũngkhôngcự tuyệt,khôngbiết ngày đêm ăn nhiều đến bao nhiêu, nàng cứ cảm thấy như vậykhôngtốt lắm.
Lục Lâm Sinhnói: “Nàngkhôngmuốn ta ăn, tasẽkhôngăn.”khônggiống nhưđangnóidối.
Linh túi của Bạch Lăng có đồ ăn cho nàng, nhưng những cái đó Lục Lâm Sinh ăn cũngkhôngcó ý nghĩa gì, vớihắnmànóiđókhôngthuộc về đồ vật có thể hấp thu tiêu hóa. Ngay từ đầu Bạch Lăng định chia sẻ đồ ăn,đãbịhắncự tuyệt.
Quyển 3 - Chương 70: Ừ, ta có chút đói
Bạch Lăngnóikhôngrõ, nhưng lúc nàng đột nhiên bừng tỉnh, nhìn thấy bóng dáng trongmộtgóc kia, nàng đột nhiên cảm thấy hãi hùng khiếp vía, đó làmộtloại phản ứng bản năng đối với nguy hiểm. Bạch Lăng ngẫu nhiênsẽnghe thấy thanhâmcủa máu thịt xương cốt bị xé rách, nàng thậm chí có thể tưởng tượng ra hình ảnh, gần đây phương thức ăn của Lục Lâm Sinh trở nên ‘ thô bạo ’ hơn rất nhiều, so với dứt khoát lưu loát bọcyêuma vào cắn nuốt,hắnbắt đầu thích xé rách đồ ăn đến máu tươi đầm đìa rồi mới cắn nuốt—— đâykhôngphải vì thuận tiện ăn vào, mà càng có khuynh hướng phát tiết ác d·ụ·c nào đó.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.