Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3-2: Cơm chiên 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3-2: Cơm chiên 2


Về phần canh trứng vừa xong đặt kế bênthìthậtlà đen…

Nhìn lại so sánh, đúng là khuôn mặt của thiên sứ làm cá tối qua nha.

Chương 3-2: Cơm chiên 2

" Đừng nháo, để lát nữa tao chiên cá cho mày ăn."

Nhưng ngay lúccôbưng chén đĩa xoay ngườiđi, phía sau truyền đếnmộttiếngnóimơ hồ:" Uy uy,côcó nghe được tôinóikhông?côlà Mộ Cẩm Ca đúngkhông?"

Rong biển giòn tan kết hợp cùng nước việt quất ít đường, mọi thứ kết hợp hoàn mỹ, như lớp tuyết dày bao phủ lên từng hạt cơm chiên,mộtngụm cắn xuống, vị mặn của rong biển kết hợp với vị ngọt chua của việt quất, làm tăng hương vị của cơm chiên. Từng hạt cơm chiên thơm ngon vào miệng, sau khi nhai có thể cảm nhận đượcsựtươi ngon của thịt, vị trái cây thấm vào từng hạt gạo, tạo nênmộthương vị tuyệt vời khó tả.

Do dựmộtlát, nó vẫn là giơ mống vuốt, quắp lấymộtmiếng từ khối đen sẫm kia,thậtcẩn thận đưa vào miệng l**m láp.

Mộ Cẩm Ca cúi đầu nhìn thấy nó hé ra khuôn mặt oán thù, khóe miệngkhôngkhỏi hơi hơi giơ lên.

Mộ Cẩm Ca hỏi:" Ăn ngonkhông?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Meo......"khôngquan hệ, cái gì tôi cũng có thể ăn! (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tôi làmộtcái hệ thống mĩ thực, bị chủ trước bỏ rơi,khôngcẩn thận dung nhập vào thân thể có con mèo này."

"hiệntại, tôi bịcôchinh phục."

"!!!" (đọc tại Qidian-VP.com)

- -trêncái chén sứ trắngnhỏ, giống nhưđangbàymộtbữa ăn thịnh soạn ở địa ngục

A!

"Meo--" Miêu Đại vương thỏa mãn,phát ramộttiếng kêu dài.

Lạikhôngthể ngờ rằng khối đen như đất kia, thế nhưng là cơm chiên!

“Nhìn món này bề ngoài, có phải thực đáng sợ haykhông?” Mộ Cẩm Ca cười cười, “Mày có biếtkhông, vô luận là người hay vật, đềukhôngthể nhìn bề ngoài mà phán xét. Mày cũng thấy ông chủ Triệuđi? Thoạt nhìn cũng là người lịchsự,khôngnghĩ tới lại là cầm thú ah.”

Edit: Song Ngư

Nghe tiếng, Mộ Cẩm Ca kinh ngạc, tầm mắt xuống phía dưới, vừa lúc đối diện đôi mắt như thủy tinh của mèo Garfield.

"......"

"nóiracôcó thểkhôngtin," Mèo Garfield vẻ mặt nghiêm túc, nó há miệng th* d*c,âmthanh phát ra truyền vào tai Mộ Cẩm Ca đúng là tiếng người," Kỳthậttôi cũngkhôngphải làmộtcon mèo."

Cái hương vị kỳ lạ này rốt cục là gì nha?!

Mộ Cẩm Ca nhíu màynói:"khôngđược, taokhôngbiết mèo có cái gìkhôngthể ăn."

"Meo!" Mèo Garfield dùng móng vuốt cào cào quần áocô.

Mộ Cẩm Ca bắt nó thả xuống bàn:"Quamộtbên tự chơiđi."

Trầm mặc vài giây, Mộ Cẩm Ca lắc lắc đầu:" Taothậtsựlà đầu óckhôngtỉnh táo, lại cùngmộtcon mèonóinày nọ."

Sau đó, nó khắc sâu câunóicủa người xưa "Lòng hiếu kỳ hại chếtmộtcon mẻo".

"......"

"Meo......"

"Meo!Meo......" Tốt, tốt, tốt! Nhưng tôi vẫn muốn ăn món gì đó kia nha.....

Mèo Garfield ngẩng đầu lên nhìn nhìn, thấy Mộ Cẩm Cađangchuyên tâm tẩy rữa,khôngchú ý tới động tĩnh của nó, liền lớn mật đứng lên, tới gần nơi tản ra nguy hiểm.

Mèo Garfield ăn say mê, căn bảnkhôngthèm chú ý đến Mộ Cẩm Ca, há cái miệng rộng l**m l**m, nhìn cách nó ăn khiến người ta kinh hoàngkhônghiểu đến tột cùng là nóđangăn gì.

Mèo Garfield lúc này mới phục hồi tinh thần lại, nâng đầu lên đáng thương hề hề nhìn Mộ Cẩm Ca:"Meo Meo"

Nếu ông trời lại chomộtcơ hội lựa chọn, nó tuyệt đối lựa chọn thành thànhthậtthậtngồitrênsofa nha.

"Meo,Meo!"

Đôi đũa vừa đến trước mặt, mèo Garfield chờkhôngkịpđãvươn lưỡi ra đón lấy.

"Meo......"

"......"

“Uy.” Cái chén bịmộtcánh tay gầy trắng noãn đoạtđi, đỉnh đầu truyền đến tiếng Mộ Cẩm Ca trong trẻo nhưng lạnh lùng, “Mày nghĩ muốn ăn hết?" (đọc tại Qidian-VP.com)

mộttòa thànhđangtrong nguy cấp, sinh linh đồ thán,mộtmảnh tối đen, giống nhưsẽcóyêuma quỷ quái xuấthiệnbất cứ lúc nào. Khu vực chung quanh sôi trào dung nham, khắp nơi đều có mùi nguy hiểm,đangđợi tra tấn, cắn nát kẻ ác sắp bị mang vào. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Mày là con mèo bẩn, lại còn tham ăn, mày có biết bị mày ăn như thế, cơm này taokhôngthể ăn nữakhông?”

âmtrầm, kinh khủng, đáng sợ.

Mộ Cẩm Ca sờ sờ đầu nó:"khôngcó việc gì, dù sao tao cũngkhôngquá đói."

" Này a, kỳthậtchính là canh rau dưa."côdùng đũa gắpmộtít cơm chiên, rồi nhúng vào trong canh đen, đút đến miệng mèo,"Có thể ănkhông, cũng có thể ăn cùng cơm."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3-2: Cơm chiên 2