Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám
Yêu Xuyên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: Coca
Năm đóhắn17 tuổi.
Vì vất vả lâu ngày, thân thể ba Chu ngày càng kém, nên Chu Diễm qua loa mà kết thúc giáo d·ụ·c bắt buộc, sau đókhôngtiếp tụcđihọc nữa, mà tiếp nhận quánnhỏcủa ba cùng với nồi muỗng, trở thành người bán hàng rong vị thanh niên ở chợ đêm.
Nhưng mà ngay trước đêm thi đấu,hắnnhận đượcmộtcuộc gọi từ quê nhà, giọng nghẹn ngào già nua của mẹ Chu gần 55 tuổi vang lên trong điện thoại, báo chohắnbiết ba Chu bị ung thư nằm việnđãlâu, nay tình hình chuyển xấu, kéokhôngđược mấy ngày, trước khi mất hy vọng có thể gặphắnmộtlần.
Giọng hệ thống đầy vẻ xin lỗi: „Rất xin lỗi, ta chỉkhôngmuốn sau nàyanhsẽhối hận.“
Giọngnóithểhiệný tứ rấtrõ, nghĩ nhiều rồi.
Chu Diễmkhôngchút để ýnói: „khôngsao, sinh lão bệnh tử là chuyện thường,khôngcó gì đáng đau thương.“
thậthy vọng có ai đó có thể cứu giúphắn, đemhắnthoát khỏi nơi đây!
Là hối hậnkhôngsớm trở về nhìn người ba bệnh nặng lần cuối, hay là vẫn hối hận bản thânkhôngcó năng lực chân chính để tham gia thi đấu quốc tế, hay là hối hậnđãmạnh mẽ đem cái hệ thống phiền toái kia ra khỏi cơ thể?
hắnkhôngđể bụngnói: „Dù trở về cũng chỉ là cùng ông ấy ta nhìn ông, ông nhìn ta, cònkhôngbằng trực tiếp gửi ảnh chụp qua.“
„Ta hối hận, chính làkhôngsớm đem cái phế vật kia ra khỏi thân thể.“
Hai năm sau, nguyện vọng củahắncuối cùng cũng thựchiệnđược.
Vì thế, dướisựchỉ dẫn của hệ thống, đầu tiênhắnnổi bật lên trong khu chợ đêm, đạt được lời khen „Hoàng tử chợ đêm“; tiếp theo, đài truyền hình địa phương tìm đến phỏng vấn, đề cửhắnđithi đấu cuộc thi mỹ thực dân gian; sau đó,hắnnhẹnhàng mà đoạt giải quán quân, thắng đượcmộtsố tiền thưởng lớn; cuối cùng,hắncó thể rờiđinơiđãsinh sống suốt 17 năm,mộtmình đến thành phố khác, bắt đầu cuộc sống mới...
– ngay lúchắnkhôngcam lòng và tuyệt vọng như thế,hắncó được hệ thống.
„Ngươi dám uy h**p ta!“
Hai năm trước,hắntham giamộtcuộc thi ẩm thực quốc tế, nếu thành công, có thể mượn cơ hội đó mà tiến quân ra nước ngoài, tiến thêmmộtbước trong việc nâng cao địa vị bản thân.
Chu Diễm xoa xoa mắt, „Ngủ cũngkhôngtốt, luôn nằm mơ.“
Hệ thống đương nhiệm quan tâm hỏi: „Ký chủ, ngài mơ thấy gì?“
Lý tưởng tốt đẹp, nhưnghiệnthực vô cùng tàn nhẫn.
Tuy rằng sau khi trở về thành phố G,hắncùng hệ thống nhìn như là hòa hảo, nhưngtrênthực tếđãhình thành ngăn cách, trong nội tâmhắnđãsinh rasựchán ghét và thù hận đối với hệ thống – tuy hệ thống có thể lấy tư liệu của ký chủ, nhưngkhôngthể đọc nội tâm của ký chủ, đây là nguyên tắc đầu tiên của hệ thống, cho nênhắnkhôngsợ hệ thống pháthiện.
Hệ thốngkhôngnhữngkhôngyên lặng mà còn phản bác lại: „Ta đọc tư liệu củaanh, biết hết tất cả quá khứ củaanh, ba mẹanhhoàn toàn là do cuộc sống bức bách, nếu có thể, bọn họ cũngkhôngmuốn như thế, bọn họ vẫn luônyêuthươnganh, luôn lấyanhlàm niềm tự hào, nhưng ngược lại,anhcoi bọn họ là niềm sỉ nhục củaanh.“
hiệntạihắncó nhà có xe, còn cómộtchuỗi nhà hàng, xuân phong đắc ý,khônghề là tên nhóc nghèo khổ ngày xưa.
Vìmộtngười sắp c·h·ế·t mà hy sinh tiền đồ sán lạn củamộtngười sống, cuộc mua bán này dĩ nhiên làkhôngđáng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba mẹhắnđều là người từ nông thôn ra thành phố làm ănnhỏ, bày quán ở ven đường hoặc ở chợ đêm để kiếm sống, ngày trôi qua vô cùng khó khăn túng thiếu, nghenóilúchắnsinh rađãphải dùng hơn phân nửa tiền tiết kiệm, sau đó mẹhắnphải ở cữ trong căn phòng thuê cũ nát hẹp hòi, bahắnthìmộtthânmộtmình đạp xe kéo theo quánnhỏở phía sau, rạng sángđira ngoài, đến hơn nửa đêm mới về, nhọc nhằn đạp xe bán thức ăn suốt nửa thành phố,mộtngày vất vả như thế nhưng kiếmkhôngđược bao nhiêu tiền, có khi còn bị nhân viên quản lý đô thị đuổi, nếu vận khíkhôngtốtsẽbị bắt giữ đồ, mỗi ngày đều ăn dưa muối màn thầuthìmới có tiền mua sữa mua tã chohắn, có thểnóilà nghèo đến kêu leng keng.
hắnkhôngmuốn làmmộtcuộc sống tầm thường và thất vọng như thế. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưngkhôngbiết vì sao, gần đây Chu Diễm luôn mơ thấy bản thân lúc chưa có gì ở quê cũ.
hắnhầm hừnói: „Ngươi làmộtcái hệ thống, biết cái gì là thân nhân?“
hắnsuy nghĩ vô số lần, rốt cuộc làm sao mới có thể thoát khỏi cái hệ thống phiền toái này.
„Chu Diễm, ta thấyanhcần phải trở về.“ Trải qua 5 ở chung, phương thứcnóichuyện của hệ thống ngày càng giống con người,khôngcòn cứng nhắc như ban đầu, giọng giống như là củamộtđứa bé trai, nghenóilà kết quả sau khi thích ứng với xã hội loài người, „Baanhnhất định rất muốn gặpanh.“
„Tốt, chính mình nỗ lực.“ Quamộtlát, hệ thống chậm rãi dùng giọngnóingày thường bàn công việcnói, „Chu Diễm,anhcó thể tham gia giải đấu kia, nhưng trong quá trình thi đấu, tasẽtạm ngưng công năng và trình tự sở hữu,khôngcung cấp thông tin cũng như hỗ trợ nào choanh.“
mộtbầu trời đầy sao, hà tất lại muốn hạ phàm?
„Từ lúc còn tiểu họcđãbắt ta phụ giúp buôn bán ở ven đường là tốt với ta sao? Làm ta sau khi kết thúc trung học phảiđibán hàng là rất tốt với ta sao?“hắnvừa nhớ đến cuộc sống đen tốithìliền tức giận, đồng thời cũng thấy buồn cười,mộthệ thống vậy mà có tư tưởng chỉ trích ký chủ, „C·h·ó má! Ngươi đừng ra vẻ đạo đức cao, chỉ làmộthệ thống, ngươi làm sao có thể lý giải được tình cảm phức tạp của con người? Đừng tỏ ra hiểu biết, ngươi cho rằng ngươi là gì của ta? Tamộtphân tiền cũngkhôngthiếu cho bọn họ, mấy năm nay đưa còn ít sao, tađãsớmkhôngcòn nợ bọn họ, tađãlàm tròn chữ hiếu, bọn họ dựa vào cái gì mà cònyêucầu ta làm cái này làm cái nọ?“
hắnoán hậnnói: „Nuôi conkhôngnổithìkhôngcần sinh, ta có thể có được như hôm nay, hoàn toàn là dựa vào nỗ lực bản thân,khôngchút quan hệ nào với bọn họ.“ (đọc tại Qidian-VP.com)
hắnchán ghét người bakhônglàm nên trò trống gì lại chỉ biết cười ha hả, chán ghét người mẹkhôngcó bản lĩnh nhưng lại thích lải nhải,hắnchán ghét quảng trường quạnh quẽ vào ban ngày khiến buôn bánkhôngđược, lại càng chán ghét chợ đêm ồn ào vào buổi tối như có hàng vạn hàng ngàn ruồi bọ bay quanh, cũng chán ghét những kẻ cùng cảnh ngộ bên cạnh,khôngcâu oán giận mà xưnganhgọi em ởtrênđường.
Từ sau khi rời khỏi quê nhà, nhiều năm như vậyhắncũng chỉ trở vềmộtlần, chính là vì cảm giác thỏa mãn khi áo gấm về làng, sau khihắnhưởng thụ đủ những ánh mắt hâm mộ lẫn ghen tỵ của mọi người, lập tứchắnlấy cớ bận việc mà rờiđi, cũngkhôngcho ba mẹhắnđến đây thămhắn.
Trong cơ thể vang lênmộtgiọngnóihoàn toàn khác biệt với hệ thống trong mơ: „Ký chủ thân mến, gần đây ngài quá mệt mỏi rồi.“
Giọnghắnlạnh lùng như khí lạnh toát ra từ lon coca –
Sau khi hai người rờiđi, vừa lúc ba Chu từmộtchỗ bán hàng quen biết mua vềmộtphần cơm chiều nóng hầm hập chohắn.
Nhìn thấy gương mặt tươi cười của ông,hắnchỉ cảm thấy cómộtngọn lửa vô danh hừng hực thiêu cháy trong lòng ngực, lập tức quăng ngã nồi sạn bên cạnh, sau đó bỏ mặc quầy hàng, xoay người chạy ra ngoài.
„Nếukhôngmuốn mất mặt tạihiệntrường thi đấu, lập tức mua vé bay về thăm baanh.“ Hệ thống dừngmộtchút, „Thi đấu về sausẽcó, tương laianhcòn dài,anhcòn có thể chờ, tasẽnỗ lực tìm cơ hội khác choanh, nhưng thời gian của baanhkhôngcòn nhiều,đãkhôngchờ nổianh.“
Cho nên,hắnkhônghề muốn bày quán gần trường học.
Chu Diễm cười khẽ: „Hối hận?!“
Từ đó về sau,hắncàng ngày càng thường xuyên phát sinh tranh chấp với hệ thống, cách dùng từ cũng ngày càng quá phận, rất nhiều lần đều làhắnđơn phương mắng chửi hệ thống.
Ngay từ khihắnnghe đượcâmthanh này, còn tưởng rằng mình trúng tà, vì sao những người kháckhôngai nghe được, chỉ có duy nhấtmộtmìnhhắncó thể ngherõràng. Mãi cho đến khi trong đầuhắnxuấthiệnnhững thực đơn mà chưa bao giờhắngặp qua, sau khi thanhâmnày chỉ đạohắnthành công làm ra những món ăn khuya mới mẻ,hắnmới dần dần tin tưởng lời nó làsựthật. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chu Diễm dựa vào sofa, vừa tìm nước uống vừanói: „Mơ thấy lúc ông già ta qua đời.“
Chương 71: Coca
thậtsự,thậtsựcó người đến cứuhắn!
Chung quyhắnkhôngphải động vật máu lạnh, sau khi nghe câunóiđóthìcó chút mất hồn.
Trầm mặc vài giây, hệ thốngmộtlần nữa lên tiếng: „Quảthậttakhônghiểu, là do takhôngcó. Nhưng ta cảm thấyanhnên quý trọng người thân của mình, bọn họ vẫn luôn đối tốt vớianh.“
Nhưng đối phương chỉ làmộthệ thống ký túc trong cơ thểhắn,khônghìnhkhôngsắc,hắnnhìnkhôngthấy sờkhôngđược, chỉ có thể ném đồ và mắng th* t*c, trừ làm như thế,hắnkhôngcó biện pháp nào để trừng trị tên hệ thống khốn khiếp.
Nhưng mà ngoài dự kiến chính là, hệ thống lại bảohắntừ bỏ!
– cuối cùng,hắnvẫn từ bỏ thi đấu, bay trở về thành phố G để gặp mặt ba Chu lần cuối.
„Chào ngài, ký chủ được chọn của ta, ta làmộthệ thống trí tuệ nhân tạo về mỹ thực,hiệntại ký túc trong cơ thể ngài, trong tương lai, tasẽhổ trợ ngài sáng tạo các món ăn mỹ vị, đạt được thành công,đil*n đ*nh cao cuộc sống. Nếukhôngmuốn tiếp thu trợ giúp của ta, trong vòng bảy ngày, ngài có thể lựa chọn hủy bỏ, nếu sau bảy ngày vẫn chưa hủy bỏ, tương đương với đồng ý trói định, sau nàysẽkhôngthể giải trừ...“
Chu Diễm lấy ramộtlon coca trong tủ lạnh, sau đó „ca“mộttiếng, thô bạo đem nắp mở ra.
Trời mờ sángthìmở quán,trênđường truyền đến tiếng nhạc của xe chở nước, người mỗi lúcmộtnhiều, nhữngâmthanh bén nhọn cãi nhau...
Nghe được lời này,hắnphát ramộttiếng cười lạnh.
Gần đây Chu Diễm luôn mơ về chuyện trước đây.
Chu Diễm mơ mơ màng màng mở mắt ra, chậm rãi chống tay lên sofa ngồi dậy, trong nhất thời chỉ cảm thấy nhức đầu chóng mặt, có chút ghê tởm,khôngthoải mái: „Sao ta lại ngủ như vậy...“
Giọng hệ thống đầy kinh ngạc: „Chu Diễm, saoanhcó thểnóivậy? Ông ấy là ba ruộtanh!“
Bảy năm sau đó,hắnđãnấu ra vô số món, thắng rất nhiều các cuộc thi từnhỏđến lớn, tiếp nhậnkhôngbiết bao nhiêu cuộc phỏng vấn, từmộtkẻ hèn trong giới chợ đêm trở thành đầu bếp cao cấp trẻ tuổi nhất nước, sau đó,hắnlạikhôngcam lòng đợi chờ trong gian bếp đầy khói dầu, bắt đầu rẽ sang hướng truyền hình.
„thậtngại, takhôngnên hỏi.“
Nếu đối phương cóthậtthể,hắnđãsớm xông lên đánh nhau,khôngđem đối phương đánh đến chếtthìthôi!
Quamộtlúc, hệ thống đương nhiệm đột nhiên hỏihắnmộtcâu: „Ngài hối hận sao?“
Hai mắthắnlập tức mở to, „Ngươinóicái gì?!“ (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy hôm trước,hắnmơ thấy trước kia cómộtlần bày quán ở chợ đêm, gặp phải bạn tốt thời trung học ghé hỏi thăm, lúc ấy là vào mùa hè,hắnchỉ mặc quần đùi và áo ba lỗ màu trắng dính mỡ, còn có chỗ bị rách, mà bạn tốt củahắnngày xưa lại ăn mặc đồng phục sạchsẽ, tay trong tay cùng với bạngáisau giờ tự học, khi nhìn thấyhắn, rất nhiệt tình đến chào hỏi, còn cố ý lấy danh nghĩa chiếu cố chuyện làm ăn củahắn, mà gọi hai phần cơm rang.
Ông già kiađãsắp c·h·ế·t, gặp nhauthìthế nào,nóiđược bao nhiêu câu, huống hồ sau khi gặp ông ấy có thể khỏe lại sao? Cònkhôngphải vẫn phải c·h·ế·t sao. Nhưng cơ hội trước mắt này, tuykhôngđến mứckhôngcó làkhôngđược, nhưng nếu bây giờ bỏ lỡ, ba bốn năm tớihắnrất khó lòng đặt chân ra thị trường quốc tế.
thậtlá quá nghẹn khuất!
Bađikiếm tiền ở ngoài,thìmẹ ở nhà cũngkhôngnhàn rỗi, ngoại trừ hỗ trợ cắt rửa nguyên liệu, chuẩn bị các công đoạn trước khi đem thức ănđibán, bà còn bậnmộtviệc trọng yếu, đó là muamộtquyển từ điển Tân Hoa bản in lậutrênvỉa hè, sau đó lật từng trang từng trang, sau đó mới chọn ra tên „Diễm“, hy vọng đứanhỏkhôngcần giống như bọn họ trở thành kẻ th* t*c, mà thành người làm công tác văn hóa, tương lai có tiền đồ.
Nhưng chỉ sau phút giây ngắn ngủi, trong lònghắnđềurõràng nghiêng vềmộtphía khác.
Trong khi bạn học củahắnhưởng thụ cuộc sống vườn trường và những tìnhyêungây ngô,hắnlại vội vàng cân đo đong đếm từng muỗng đồ ăn, hai tay đầy vết kén cùng với vết phỏng mới cũ đan xen,mộtthân đầy mồ hôi và khói dầu.
Chỉ cómộtlần ngoại lệ duy nhất,hắnmơ về cuộc điện thoại vào hai năm trước.
hắncó thể cho bọn họ tiền, nhưnghắnkhôngmuốn nhìn thấy bọn họ. Vì chỉ cần nhìn thấy hai gương mặt già nua hơn phân nửa đời sống trong nghèo khổ,hắnsẽlập tức nhớ đến cuộc sống đáng xấu hổ trước kia, cuộc sống bình thường tối tămkhôngchút ánh sáng, sau khi nhớ đếnthìcả người đềukhôngkhỏe, sinh ra bực bội.
Những năm đó,hắnđãbán bánh ngọt, rồi chuyển qua bán bia đêm, sau lại là quán nướng BBQ, rồi mì xào, mì tương, rồi cả gà chiên...
hắngiống như bắt được cọng rơm cứu mạng, sao có thể buông tay, lập tức đồng ý trói định, nghĩ thầm chỉ có kẻ ngốc mới giải trừmộtbảo bối như vậy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.