Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám
Yêu Xuyên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 75: Ca cao
Người nàythậtlà! Đánh thức nó dậy rồi lại bỏđi!
Sau đóhắnlại thành danh, tuổi còn trẻđãnhẹnhàng có được kinh tế ổn định độc lập, trải qua ngày tháng sung sướng ở thủ đô,điđến đâu cũng nghe được người người vỗ tay khen ngợi, chiến thắngkhôngngừng, quá khứ tự ti dần dần bịsựkiêu ngạo thay thế,hắncó thể xuấthiệntrước mặt người với nụ cười thản nhiên, bày ra vẻ khiêm tốn lại đắc thế.
--70/100.
Hầu Ngạn Lâm nghiêm túc hỏi: „Trước đó có phải Kỷ Viễnđãnóigì đó với mày trước khi rời khỏi nhà hàng chúng takhông?“
Hầu Ngạn Lâm sờ sờ bụng nó, „Chờ tao thương lượng xong với Cẩm Casẽnóicho mày nghe.“
hắnnhớ chính là bản thân mình lúc cònđihọc,
Chu Diễm mở to hai mắt: “Màynóigì?!“
-- tại sao 1012 lại hâm mộ Rượu trắng? (đọc tại Qidian-VP.com)
Hầu Ngạn Lâm nhắc lại: „Vị họa sĩđãtự sát.“
hắncảm thấy lúc Chu Diễm rờiđicó gì đókhôngđúng.
... A, nhớ ra rồi.
Tại sao… chuyện gìđãxảy ra?
Mộ cẩm ca liếc mắt nhìnanh: „anhthậtmuốn biết?“
Hâm mộ Rượu trắng?
Khi đóhắncòn chưa có hệ thống, cuộc sống vất vả lại bình thường, mỗi tối sau khi làm xong bài tậpthìkhôngthể giống những đứa trẻ khác nằm dàitrênsofa xem TV, mà phải giúp ba mẹ bày quán ở chợ đêm. Khi bạn học cùng nhau thảo luậnđiđâu du lịch,hắnlại nhìn vết sẹo và vết phỏngtrêntay, đầukhôngthể ngước lên, trầm mặckhôngnóigì.
Người này, là ai?
Hầu Ngạn Lâm đứng hình.
„Thúi lắm!“ Chu Diễm cắn răng nghiến lợinói, „Nếu mày cái nàykhôngđược cái kia cũngkhôngxong, vậy mày còn có lợi ích gì?hiệntại taosẽmạnh mẽ đem mày bức ra!“
Dường như càng muốn thêm dầu vô lửa, trong khihắncàng ngày càng tức điênthìgiọngnóicủa hệ thống càng ôn hòa: „Túc chủ, xin cho tanóithẳng,khôngphải ngàiđãquá ỷ lại vào hệ thống rồi sao.“
Nhưng ngoài dự đoán chính là, bên taianhkhôngcó vang lên giọngnóiquen thuộc, thay vào đó,mộtcái hôn khẽ khàng rơitrênmặtanh, giống như chuồn chuồn lướt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bài báo viết vì để xác định bản thân có nhân cách thứ haikhông, Kỷ Viễnđãcho lắp đặt camera khắp nhà, cảnh sát điều tra dựa vào đoạn clip lưu lại mà xác định Kỷ Viễnthậtsựtự sát, hơn nữa trước khi tự sát hai nhân cách còn luân phiên xuấthiện, hơn nữa còn phát sinh xung đột, cho nên mới tạo ra bi kịch.
--85/100.
******
„Mày…“ Chu Diễm tức giận đến mức hai bả vai run run, „Vừa rồi tao gọi mày, tại sao màykhôngtrả lời tao!?“
khôngđược, Tĩnh ca ca nhàanhkhôngchỉ biết phản pháo, mà còn biết đùa giỡn người khác!
khôngcó biện pháp,hắnmở ra trang tìm kiếm, đánh tên Kỷ Viễn vào, tính tìmmộtsố thông tin, xem có thể tìm ra manh mối gìkhông.
Hầu Ngạn Lâm thấycôvẫnđangbận rộn,khôngtiệnnóivấn đề trầm trọng khiến ảnh hưởng đến công việc củacô, vì thế chuyển đề tài,trênmặt lộ ra tươi cười: „À, chỉ là muốn hỏi em, cuối cùngnóigì với Chu Diễm, đứng trước mặt bạn trai mà lại đứng gầnmộttên đàn ông như vậy, emkhôngsợanhăn giấm sao?“
anhcẩn thận đọc từtrênxuống dưới, khi nhìn thấy cụm từ „tâm thần phân liệt“,thìvô cùng sửng sốt.
– Đúng rồi, hệ thống! (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, nãoanhđãbay xa đến tận chân trời, nhưng cuối cùnganhvẫn ngoan ngoãn cúi đầu, đến trước mặt mộ cẩm ca, làm ra bộ dáng „xin rửa tay lắng nghe“.
......
Hệ thống dùng giọn ôn hòa đáp trảhắn: „Túc chủ, nội dung ngài cần hổ trợkhôngtrong phạm vi của ta, cho nên takhôngthể đưa ra câu trả lời.“
Hệ thống tiếp tục ôn hòanói: „Làmộtmỹ thực hệ thống, ta có trách nhiệm chỉ dẫn hỗ trợ ngài trong phương diện ẩm thực, nhưng takhôngphải là quản gia của ngài, takhôngphụ trách điều hòa tranh chấp hay mâu thuẫn giữa ngài và người xung quanh, cũngkhôngcó trách nhiệm chỉ dẫn từng bước trong cuộc sống của ngài.“
Rượu trắngđãtỉnhmộtchút, kỳ quái nhìnanh: „anhsao vậy, sao đột nhiên lại hỏi ta chuyện này?“
Bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh cái rắm!
Vì saohắnvẫn còn nghe thấy giọngnóicủa cái hệ thống đáng ghét đó ở trong đầu? Vì sao lại thất bại?
Cái gì thế này?
thậttức giận mà!
Ánh mắt Hầu Ngạn Lâm trầm xuống.
anhcảm thấy mọi vấn đề đềuđiđến phỏng đoán củaanh.
Chuồn chuồn lướt nước rất nhanh bayđi, nhưng lại để lạimộtcơn sóng lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
„Đúng rồi, làn daanhthậttốt.“
Trước khi đầu gốihắnchạm đất, cả người giống như là máy móc c·h·ế·t máy được khởi động lại, dưới chânđãcó khí lực trở lại, ổn định thân mình, sau đó chậm rãi đứng thẳng lên,khôngthấy lấymộtchút suy yếu nào như trước đó.
Nóđangnóigì thế này?
Vô cùng xa lạ, nhưng mơ hồ lại vô cùng quen thuộc.
Với chuyện này, Rượu trắng nhớ rấtrõràng: „anhtanóihâm mộ ta…“
Rượu trắng vẫn chưa tỉnh ngủ phản ứng có chút trì trệ: „Kỷ Viễn?“
… A?
– nhân cách này, có phải là 1012không?
Sau đóanhtìm đượcmộtbài báo viết về vụ tự sát của Kỷ Viễn.
Hầu Ngạn Lâm cảm thấythậtkhiếp sợ!
Chương 75: Ca cao
Chỉ làhiệntại, giống như cómộtbàn tay thô bạo lột bỏ „bộ quần áo“ tự tin thong dong bên ngoài củahắn,khôngchút lưu tình, gọn gàng linh hoạt, rất nhanh „quần áo“trênngườihắnrách nát, bản thân cứ như thế tr*n tr**ng bại lộ trước mặt mọi người, khiếnhắncả người phát run.
Tái nhợt, gầy yếu, đơn bạc, vô lực,điđường luônkhôngtự chủ mà khom lưng như lạc đà, hai mắt cúi xuống, bộ dáng chật vật,trênmặtrõràng lộ vẻ bất an.
„Meo…“ Rượu trắng bất mãn kêu lên, mở mắt, vô cùngkhôngthích nhìnanh, „Đại ma đầu,anhlàm gì thế, ta vừa muốn ngủ!“
Hầu Ngạn Lâm gật đầu: „Uhm.“
--75/100.
Rượu trắng giật mình: „A, ta nhớ rồi.“
Hầu Ngạn Lâm do dựmộtchút.
Mà lúc này, kẻ gây họa cũngkhôngcó ý thức bản thân mìnhđãlàm ra chuyện quá phận,anhnhanh chóngđivào nhà bếp,điđến cạnh mộ cẩm ca,nói: „Tĩnh ca ca,anhcó chuyện muốnnóivới em.“
Hầu Ngạn Lâm hỏi: „Cậu tađãnóigì với mày?“
Ý thức được mọi chuyệnkhôngthể tiếp diễn như thế nữa, Chu Diễm nhanh chóng cúi thấp đầu xuống, hai chân mềm nhũn, thân thể trong nháy mắt giống như mấtđichống đỡ, cả người gần như đổ ập xuống đường.
trêntay Mộ Cẩm Ca dính gia vị, vì thế chỉ nâng cằm cườinói: „Đem lỗ tai lại gần đây.“
hắnvịn lấy tường, nôn thốc nôn tháo,sựvật trước mặt càng nhìn càngkhôngrõràng, đầu óc cứ mơ hồmộtmảnh, giống như có gì đó như thủy triều đánh úp vào thần tríhắn, khiến ý thức càng trở nên càng mơ hồ.
Hệ thống cũngkhônggấp, chỉnói: „Túc chủ thân mến, mong ngài bình tĩnh.“
Rượu trắng vừa nghe, lòng hiếu kỳ nổi lên, „Chuyện gì thế, sao lại thần bí như vậy.“
„khôngcó hệ thống,anhcó thể làm gì?“
„…“
Chu Diễm dừng chân, bộ dạng tức giận muốn bùng nổ,hắngào la kêu hệ thống: „Con mẹ nó, mày lăn ra đây cho tao!“
„…“
Lời Mộ Cẩm Ca như là tiếng vang trong hang động, cứ văng vẳng bên tai Chu Diễm,hắnkhôngnhớrõbản thân rời khỏi Kỳ Ngộ Phường như thế nào, cảm giác như người say chếnh choáng, chờ đến khihắntìm lại ý thứcthìpháthiệnmìnhđãởtrênđường cái.
Tại sao còn có thể cười như vậy?
Hầu Ngạn Lâm càng nghĩ càng thấy mơ hồ, vì thếmộtlần nữa mở lá thư của „Kỷ Viễn“ ra xem lần nữa, lại thất vọng vì dù Chu Diễmđãrời khỏi, nhưng lá thư vẫn làmộtđống mã lộn xộn,khôngcó hồi phục.
Ngẩng đầu lên,hắnnhìn thấytrênvách tường kim loại sáng loáng là khuôn mặt tái nhợt của mình,khôngchút máu nào, trắng bệch như quỷ, hai đôi mắt thất thần đầy tơ máu, thoạt nhìn vô cùng tiều tụy.
Chu Diễm rít gào: „Màykhôngphải là hệ thống sao?!khôngphải mày là vạn năng sao?“
Đó là chuyệnđãdiễn ra từ rất lâu trước kia.
anhquay đầu lại nhìn Rượu trắngđangan ổn ngủ, chỉ thấy nó thoải mái nằmtrênbàn, cả người cuộn lại như cục bông, mắt khép hờ, giống như ông cụđangngủ gà ngủ gật.
Chỉ thấy môihắngiật giật, lầu bầunói: „65%“
Hệ thống nghi hoặc đáp: „Túc chủ, ngài gọi ta để làm gì?“
Sau khi Chu Diễm rời khỏi, Hầu Ngạn Lâm ngồi ở quầy tính tiền, vuốt cằm lâm vào trầm tư.
Với người có tính cách như Chu Diễm, sau khi thua trận, cụp đuôi bỏ chạy cũng là bình thường, nhưng thời điểmhắnrờiđikhôngkhỏi quá mức bình tĩnhđi.
Chu Diễmđãsớm chán bộ dạng này của nó,khôngthèm để ý nó nữa. Ở phương diện nàyhắnđãcó kinh nghiệm, lại nhớrõphương pháp, cho nên tự động nhắm mắt, thử dùng ý chí mãnh liệt đem thứ vô dụng này bức ra khỏi thân thểhắn.
rõràng lúchắncầnsựgiúp đỡ ở Kỳ Ngộ Phường, vô luậnhắngọi thế nào, hệ thống cũngkhôngtrả lời lại,hiệntại lại làm nhưkhôngcó việc gì mà xuấthiện, hơn nữa còn dùng giọng ôn tồnnóivớihắn: „Túc chủ thân mến, xin hỏi ngài có gì phân phó?“
Nếu là bình thường, Hầu Ngạn Lâmsẽkhôngquấy rầy khi nó ngủ, nhưng lần nàyanhlạikhôngnhịn được mà dùng tay đẩy đẩy nó: „Rượu trắng, Rượu trắng.“
Rượu trắng: „Này!“
khôngbiết có phải ảo giác của mình haykhông, Hầu Ngạn Lâm cảm thấy khi Chu Diễm rờiđikhóe miệng có hơi nhếch lên, vìhắncúi đầu nênanhkhôngnhìnrõlắm, nếukhôngphảianhquan sát chặt chẽthìsẽkhôngpháthiệnra được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lá thư này được gửi khi hệ thống trong người Kỷ Viễn mơ hồ nhận ra trong người Rượu trắng cómộtcái hệ thống,mộtkhiđãnhư vậy, lúc ấy khinóichuyện với Kỷ Viễn, hẳn là 1012 màkhôngphải là Kỷ Viễnthậtsự.
hắnlập tức tựa vào tường chừng 5 phút, trong đầu thoạthiệnlênmộtý nghĩ vô cùng quái đản trong đầu –
Cái gì thế này?
--80/100.
Vốnanhchỉ tùy tiệnnói, nhưngkhôngnghĩ tới đối phương lại phản ứng trịnh trọng như thế, nhất thờianhcó chút khẩn trương, hoài nghi lời Chu Diễmnóivớicôkhônggiống nhưanhnghĩ, mà là theo phương hướng khác, ví dụ như „Emkhôngcần làm nữa, tôi nuôi em.“, „Bộ dạngcônươngkhôngtồi, có muốn đến hầu hạ bản cungkhông.“…
Trong lònghắnbừng bừng lửa giận, hậnkhôngthể khiến hệ thống tan xương nát thịt lập tức, cố gắng tập trung, nhưng chờ sau khihắnthậtvất vả tập trung tinh thần, chờ đợihắnkhôngphải là cảm giác thoải mái sau khi bức hệ thống ra khỏi cơ thể, mà làmộtcơn choáng đánh úp, khiến cả người muốn nôn và ngấtđi.
Hầu Ngạn Lâm đứng lên,nói: „Ngoan, màyđingủ trướcđi, taođitìm Cẩm Ca.“
Mộ Cẩm Cađãsớm nhìn raanhcó chuyện, chỉ làkhôngtiệnnói, cho nên mớinóilung tung như vậy, vì thế sau khi hôn xongcônhanh chóng lui về, cúi đầu làm việc tiếp, thản nhiênnói: „Có gì muốnnói, chờ tối về nhànói.“
Chu Diễm quảthậtlà bị chọc giận: „Vừa rồi ở Kỳ Ngộ Phường, tao gọi mày ra hổ trợ, mày c·h·ế·t ở đâu? Quỷ nhát gan! Phế vật!“
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.