Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Chân tướng năm xưa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Chân tướng năm xưa


Phương Chính thấy cháu mình cốt linh đã qua thời điểm đẹp nhất để tu luyện, cho dù tái tạo lại căn cơ, tương lai thành tựu cũng là không cao.

Hôm nay Phương gia cơ hồ náo nhiệt, cháu gái bọn họ Phương Như Tuyết từ Thiên Âm tông trở về, đại là một kiện để người khác vui mừng. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đi, Hiên nhi đi theo ta, đi gặp phụ mẫu ngươi."

Nàng có chút thất thố, không dám tin nhìn về hướng Phương Hiên.

~~

Nhiều năm hai bên đấu đá lẫn nhau, không hiểu mấy năm trước Lệ gia cùng thế lực sau lưng làm sao một đêm bị hủy diệt." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người đùng đẩy một hồi, cuối cùng Phương Hiên nói để Phương Chính tạm thời bảo quản, đợi hắn có nhi tử, lúc đó lại tính sau.

"Nói đến cũng lạ, chúng ta Phương gia điều tra qua là Lệ gia làm, nhưng sau lưng lại có nhị lưu tông môn che chở, Lệ gia cũng đưa ra bù đắp, chúng ta nhất quyết không nhận, nhưng cũng không thể làm gì bọn chúng.

Phương Chính vì cháu trai mình giới thiệu:

Phương Chính nghe vậy biến sắc, quay qua nhìn thanh niên tươi cười kia, trong lòng sóng to gió lớn.

"Phương Hiên?"

Mà Phương gia gia chủ hiện nay Phương Chính, tu vi đã là Trúc Cơ viên mãn, chiến lực chỉ thua thành chủ Thiên An thành.

Phương Chính khoác tay:

"Chúng ta năm đó đắc tội cùng người, phụ mẫu người còn có tam thúc ngươi bị người ám hại, khi đó chúng ta đến đã muộn.

"Chúng ta trở về gặp Phương bá bá liền làm rõ mọi chuyện."

Phương Mai lúc này đã đoán được, nhưng trong lòng lại có một cổ cảm giác khó tả. Còn Phương Như Tuyết không ngờ, mình vô tình cứu một người, lại là anh họ của nàng

Chương 4: Chân tướng năm xưa

Lúc này hắn chú ý tới thanh niên đi cùng hai người, cảm thấy một cổ thân thiết khó tả.

"cái này sao mà được, đây là phụ mẫu ngươi dùng mạng đánh đổi."

Phương Chính lúc này mới hiểu làm sao nhìn thanh niên này lại có cảm giác thân thuộc, thì ra đúng là cháu hắn.

"Phụ thân, trong nhà chúng ta có người nào tên Phương Hiên." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không biết các vị có hay không biết bác Phương Chính của ta?"

"Không thể nào, phụ thân ta cũng chưa từng nói có người của Phương gia thất lạc."

Dù sao Thiên Âm tông là tông môn lớn nhất ở phương viên ngàn dặm, nghe nói có Hóa Thần kì tọa trấn, khí thế bức người.

Trận kia huyên náo cũng không tính lớn, nhị lưu tông môn ở thế giới này nhiều lắm, tông chủ tu vi chỉ có Luyện Hư kì, muốn diệt liền diệt mà thôi.

Hai người sau khi thắp hương liền trở về phủ.

Hắn tuổi bất quá trung niên, trên mặt có râu quai nón, ngũ quan đoan chính.

Đám người nghe như thế cả kinh, đối với tên này người khác có lẽ cảm thấy xa lạ, nhưng đổi với Phương Mai làm sao không nhận ra.

"Phương bá bá, nhiều năm không gặp."

Phương Chính lúc này nội tâm thoải mái, nỗi lo lắng nhiều năm xem như giải quyết.

Phương Hiên nhìn viên đan dược trong tay đại bá, hai mắt trợn tròn.

Phương Hiên gật đầu, mọi chuyện bên ngoài Phương Chính liền giao lại cho Phương Mai lo liệu.

"Phụ thân/bá bá."

Phương Chính chính là phụ thân của nàng đó nha.

Cuối cùng là Tẩy Cốt Đan, thứ này lúc nhỏ hắn ăn vào số lượng tính bằng tá, mà còn là tuyệt phẩm cất bước.

Người bình thường bị một tên tu sĩ bắt lấy sẽ cảm thấy hoảng sợ, nhưng Phương Hiên lại bình tĩnh như không có gì.

Phương Chính cảm thấy có lí, thất phu vô tội, hoài bích có tội, hắn lo sợ cháu trai mình giữ bảo vật này, liền sẽ có họa sát thân, liền thay hắn bảo quản giúp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nữ nhi hắn tuy không có thiên phú tu luyện, nhưng phương diện quản lý trong nhà vẫn là rất tốt.

"Ngươi nói ngươi gọi là Phương Hiên?"

Phương Chính dự định để Phương Mai đưa cháu gái đi dạo quanh thành, không ngờ hai người lại trở về sớm như thế.

Hắn kích động nhìn Phương Hiên.

Tương lai con cháu trong nhà có đi Thiên Âm tông, cũng có thể nhờ cậy hoặc là lấy Phươn Như Tuyết làm cầu nối với Thiên Âm tông.

"Mai nhi, Như Tuyết, làm sao trở về sớm như thế?"

Tam thúc người giữ chí bảo được phụ thân hắn mở đường máu trở về, đáng tiếc cũng là bị thương, sau này khó qua khỏi.

Nhưng khi đến nơi lại không phát hiện ra ngươi, chúng ta nhiều năm tìm ngươi nhưng lại phát hiện không thấy.

Phương Như Tuyết nghe như thế cũng làm kì lạ, Phương Chính cũng là bác của nàng, thấy việc này có nói nhiều cũng vô ích, nàng liền nói:

"Đây là cực phẩm Tủy Cốt Đan, chính là ăn vào có thể cải thiện tư chất, tái tạo căn cơ, khiến ngươi cho dù là phàm nhân cũng có thể tu hành, Lệ gia năm đó nghe nói con trai gia chủ bị người trọng thương, chỉ có thứ này mới có thể giúp con trai hắn hồi phục, liền ra tay đoạt bảo.

"Con nghe cái tên này ở đâu?"

Phương Chính lúc này chỉ đạo một nhóm gia đinh bắt đầu trang trí, đêm nay sẽ có rất nhiều con em gia tộc đến đây, thành chủ cũng không thể thiếu.

"Hiên nhi, đây là bảo vật mà phụ thân ngươi dành được, vốn định thứ này để cho ngươi, hiện nay ngươi trở về, liền vậy quy nguyên chủ."

Phương Mai liền nói:

Ta dự định nếu tương lai ngươi trở lại, hay tìm được ngươi, lúc đó ngươi không thể tu luyện được, liền cho hậu nhân của ngươi sau này, nói đến, Hiên nhi, ngươi đã thành lập gia thất?"

Phương Mai thấy nét mặt phụ thân, liền đoán được mấy phần, nàng chỉ tay về hướng Phương Hiên nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Hiên trong lòng chữi mẹ, hắn còn tưởng là chí bảo cỡ nào phụ mẫu hắn mới đối diện bị người g·i·ế·t hại.

Phương Chính trở về lấy ra một viên màu vàng sáng chói nhìn như đan dược.

Nàng phụ thân cũng đã mấy năm trước qua đời, nghe nói là ám thương lúc còn trẻ gây nên, đây cũng là nàng nghe Phương bá bá nói, còn sự thật chi tiết, Phương bá bá cũng không có kể ra.

Hai người đi đến mộ tổ Phương gia, cách đó có hai cái bia mộ gần nhau, chính là phụ thân Phương Thuần, cùng mẫu thân Lam Hà của Phương Hiên.

Phương phủ rộng lớn vô cùng, gia đinh hơn ngàn, võ giả càng là không dưới năm trăm.

"Người này nói hắn gọi là Phương Hiên, có người quen trùng tên với phụ thân."

Phương Mai giọng nói có chút thất thố.

Phương Chính kì lạ, khuôn mặt hơi dại ra, đây là tên cháu của hắn, nhưng Phương Mai còn chưa xuất sinh, Phương Hiên đã sớm mất tích.

Như thế chi bằng để lại cho hậu nhân còn không phải tốt hơn.

Phương Chính kì thật còn không có nói hắn bởi vì chuyện này mà sinh ra tâm ma, nhiều năm không thể đột phá.

"Đúng là Hiên nhi rồi, bao năm qua ngươi đi đâu, nhưng về là tốt về là tốt,."

Oanh.

Mà Phương Như Tuyết cũng là tuổi trẻ thiên tài, mười bốn tuổi liền bước vào Trúc Cơ, các gia tộc cùng thành chủ giao hảo đương nhiên là phải giao hảo.

Nhưng chí bảo sớm đã bị phụ thân đưa trở lại Phương gia, Lễ gia liền giận cá chém thớt ra mà ra tay.

Phốc.

Phương Hiên gật đầu thắp phụ mẫu nén nhang, kẻ thù năm đó chính là Lễ gia, bởi phụ thân hắn tìm được một kiện chí bảo.

"A, ta đã có nương tử, đang ở khách sạn đợi ta, Phương bá, ta hiện nay quá tuổi tu luyện, Phương bá nên để lại cho con cháu trong nhà thì hơn."

Phương Như Tuyết cảm thấy muốn bật cười, nhưng nghĩ lại tình huống bây giờ không phải lúc.

"Ta đã nói trước, ta gọi là Phương Hiên, hiên trong hiên ngang lẫm liệt."

"Ngươi ngươi là ai?"

Việc này khiến cho ta thật sâu áy náy, cả đời này nếu không tìm được, khi xuống hoàng tuyền gặp lại, ta thật không có mặt mũi nhìn họ."

Hắn chạy lại gần bắt lấy bả vai Phương Hiên, trong giọng nói có chút run rẩy.

Phương Chính nghe nữ nhi cùng cháu gái mình về, quay lại mĩm cười.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Chân tướng năm xưa