Chiều buông
Diễn Vy chân trần dẫm cát đi tới
Nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Phi
Nàng đã là thiếu nữ xuân thì
Tóc nâu dài tung bay trong gió
Dung nhan Pháp – Việt xinh đẹp hiếm có
Rạng rỡ như là Nữ Thần Cầu Vồng
Da trắng, mũi cao, môi thắm, má hồng
Tiểu công chúa, nay trưởng thành điềm tĩnh
Diễn Vy rằng:
-“ Chờ tình hình ổn định
Chúng ta hướng Thành Phố Hà Tĩnh t·ấn c·ông
Tuy rằng lại sẽ có t·hương v·ong
Nhưng không chiến đấu, thì sẽ không tiến hoá
Đã không còn lựa chọn nào khác cả
Quyết định của em, xin anh chị hiểu cho
Tình hình Kinh Đô, gây chút lắng lo
Anh Vận, chị Diễm xin thăm dò mấy chuyến.”
Vận cười:
-“ Chúng ta đều hiểu chuyện
Có gánh nặng mọi người cùng sẻ chia
Nào Diễn Vy tới làm chút bia
Tính ra thì em cũng đã đủ tuổi.”
Diễn Vy tự nhiên là cũng biết tới
Bia, rượu là thứ có thể giải sầu
Mọi người nhậu nhẹt cùng nhau
Dễ dàng khiến tình cảm gắn hết
Nghĩ thế, liền một lon uống hết
Trời xoay đất lộn, điên đảo trăng sao
Nước mắt ào ào, khóc lóc kêu gào
Để cho Phi phải lập tức dành dỗ
Vận và Diễm vừa thấy thế khó
Nhìn nhau một cái, cuốn gói lượn ngay
Đêm trời trong vạn dặm không mây
Diễn Vy nằm kê lên đùi Phi mà ngủ
Đã kiên cường lắm rồi, cô gái nhỏ
Tối nay xin hãy ngủ thật say
Gió nhẹ rì rào qua những ngọn cây
Ca êm êm ru cho nàng ngủ.
Quân Hương Khê tập hợp đông đủ
Vạch kế hoạch, lập tức triển khai
Diễm và Vận chuẩn bị cho một chuyến đi dài
Cũng chỉ cần vật dụng thiết yếu
Đồ ăn thì cả hai không thiếu
Đi săn thú biến bị là xong
Cặp đôi chẳng chút lòng vòng
Chào đồng đội rồi hướng Nam thẳng tiến
Người ở lại điên cuồng huấn luyện
Lính cấp 1 học dùng v·ũ k·hí tinh thông
Cấp 2 thì tăng cường võ công
Cấp 3 như Phi thì vào rừng săn bắn
Hùng Ca hoá thành anh đội trưởng may mắn
Huấn luyện một bầy em gái xinh tươi
Ngày trên thao trường cùng đổ mồ hôi
Đêm lại kèm cặp với các em tâm sự
Mấy cái bình hoa này coi như có võ
Dưới trướng Hùng Ca thành lập Hoa Quân
Bình thường lo công tác hậu cần
Lúc gấp thì theo Hùng Ca tác chiến
Hùng Ca như xe tăng đi đầu trực diện
Phòng ngự hắn cao, công kích tầm trung
Hoa Quân ở sau đạn pháo nã tung
Tiến hành hoả lực yểm trợ
Các cô nàng eo thon mông nở
Chân dài dáng chuẩn mặt xinh như hoa
Đa số là đến từ Quỳnh Bar
Mặc quân trang cũng nhiều mấy phần anh dũng
Mắt biếc đa tình môi hồng nóng bỏng
Trước làm cái nghề thiên hạ là chồng
Coi t·ình d·ục chuyện nhỏ như cọng lông
Nay hàng đêm giúp nam chiến sĩ giải toả
Cũng chẳng phải chuyện gì hiếm lạ
Còn khiến đám lang sói huấn luyện càng hăng say
Diễn Vy tường tận mọi chuyện tỏ ngay
Không khuyến khích mà cũng không ngăn cản
Tận thế có quá nhiều chán nản
Người tầm thường tìm chút vui là bình thường
Người có thể để cho nàng yêu thương
Phải là kẻ gánh được tận thế đang sập xuống
Thị trấn Hương Phố được xây đắp kỹ lưỡng
So với Thành Cổ còn kiến cố hơn
Tích trữ đạn dược, thu thập quân lương
Vài năm tới chưa cần lo ăn uống
Dù vậy có vài người thử làm ruộng
Cây lúa biến dị tiến hành thử trồng
Dương Trúc Lai nghiên cứu tiến hoá chưa xong
Nhiều đêm không ngủ trông thật xơ xác
Trần Kim Quy tình hình không khác
Ngày ngày điên cuồng nghiên cứu phát minh
Cả hai đều là kiểu hết mình
Cho đam mê nghiên cứu khoa học
Được cái khi Diễn Vy có chuyện khó nhọc
Cả hai ngừng lại giúp đỡ nhiệt tình
Mọi người rèn luyện, nghiên cứu, làm việc hết mình
Cho loài người một tương lai tươi sáng.
Chớp mặt qua thời gian bình yên 3 tháng
Gió Lào thổi cháy thịt khô da
Nắng chói chang đầu váng mắt hoa
Đất miền trung khí hậu càng thêm khắc nghiệt
Trên thao trường chiến sĩ tập luyện mải miết
Muốn bớt đổ máu, phải đổ mồ hôi
Làn da thêm ngăm, khí thế ngời ngời
Nữ thêm dẻo dai, nam thêm cường tráng
Những người thể chất phát triển tới giới hạn
Nghỉ ngơi đầy đủ chuẩn bị tinh thần
Cơ hội tiến hoá chỉ có một lần
Biết có nguy hiểm nhưng không ai từ chối hết
Bình thường đều phải trải qua sống c·hết
Giờ dùng thuốc tiến hoá Tiến sĩ Lai phát minh
Nghiên cứu kỹ lưỡng rất là đáng tin
Không phải c·hết dù cho có thất bại
Trên mặt Quỳnh Na tràn đầy hăng hái
Tắm rửa sạch sẽ không mảnh vải che thân
Dáng người ma quỷ, gương mặt thiên thần
Nằm ngửa trên giường tưởng như ai cũng có thể h·iếp
Tất nhiên trong phòng thí nghiệm đều là dân chuyên nghiệp
Chích gắn ống thuốc, cẩn thận dặn dò
Kiểm tra kỹ lưỡng, từng bước đong đo
Muốn tỷ lệ thành công đạt được cao nhất
Chuẩn bị xong Dương Trúc Lai có mặt
Cười hỏi Quỳnh Na:
-“ Chuẩn bị sẵn sàng?”
Na đáp:
-“ Tinh thần, thể chất đều vững vàng
Mọi chuyện xin nhờ hết vào tiến sĩ.”
Trúc Lai cầm ống chích đã chuẩn bị
Chứa đựng hy vọng và trách nhiệm lớn lao
Kết quả dù có ra làm sao
Nàng đều muốn chính mình gánh lấy
Thuốc tiến hoá vừa chích vào liền thấy
Quỳnh Na co giật, mặt trợn, miệng sùi
Người bị giữ chặt vặn vẹo tới lui
Bộ dạng đau khổ sống không bằng c·hết
May đau đớn chỉ vài phút rồi hết
Thân nàng mềm nhũn, mồ hôi đầy người
Ngực phập phồng lên xuống liên hồi
Ánh mắt ngập nước lộ vẻ vui sướng
Mọi người vây quanh chúc mừng tán thưởng
Trúc Lai ân cần lau trán cho Quỳnh Na:
-“ Chúc mừng ngươi đã vượt qua
Giờ là người tiến hoá cấp 2 rồi đó.”
Vài phút đấu tranh quyết không từ bỏ
Đi lại giữa lằn ranh tử và sinh
Có số ít không vượt qua được chính mình
Rời khỏi nơi này sống đời tàn phế
Có được sức mạnh thật là chẳng dễ!
Các chuyên gia lại tiến hành kiểm tra
Đảm bảo không gì bất thường với Quỳnh Na
Mới chuyển nàng qua phòng hồi sức
Chờ đến khi hoàn toàn bình phục
Liền tham gia huấn luyện đặc biệt với Phi
Còn có Quỳnh Phan, Quỳnh Nga, La Quỳnh Như, Quỳnh Lavy
Cùng một đợt thành công tiến hoá
Chiến đấu sinh tồn trong hoang dã
Mới có thể nhanh chóng trưởng thành
Giữa rừng rậm Hương Lâm lao nhanh
Tận hưởng sức mạnh mới căng tràn trong thân thể
Thực vật cũng biến dị trong tận thế
Cây gỗ mọc cao hơn trước mấy lần
Cỏ dại bên dưới gốc um tùm
Khiến con người càng thêm bé nhỏ
Phi đang đi chợt dừng chỉ:
-“ Bên đó
Có một bầy bảy con hươu sao
Ta lo hưu cha mẹ, còn lại các ngươi, thế nào?”
Năm nàng Quỳnh gật đầu sẵn sàng chiến đấu
Bầy hươu đang ăn nghiến ngấu
Thời đại loạn, hươu lại chén thịt bò
Phi lấy ra một quả lựu đạn to
Ném giữa bầy, nổ “BÙM” một tiếng
Đội đi săn nhanh chóng xuất chiến
Biết bị bao vây bầy hươu nổi điên
Hai con bự nhất giương sừng hướng Phi xiên
Đám hươu non thì bỏ chạy dáo dác
Gươm to vung ra chặn đứng gạc sắc
1 đánh 2 vẫn lộ vẻ ung dung
Năm Quỳnh mỗi nàng một hươu non truy lùng
Kết thúc chiến đấu không để một con nào thoát
Phi cười:
-“ Hôm nay phát đạt
Bốn hươu cấp 1, 2 hươu cấp 2
Thịt đám này rất ngon dù hơi dai
Chỉ tiếc là cấp 3 mới có hạch.”
Mỗi người đem chiến lợi phẩm xách
Men theo lối mòn cũ trở về
Chắc mẩm tối nay được bữa no nê
Thì đột nhiên Phi bỗng dựng lông gáy
Đến bãi trống không cây do cháy
Liền ném hết bầy hươu một bên
Gươm cầm chắc, nỏ lên sẵn tên
Keng!
Phi đỡ nhanh một tia chớp đen xoẹt tới
Hoá ra là một con báo đen chặn lối
Muốn c·ướp đám hươu của con người
Nếu là cấp 3 Phi chẳng ngán chơi
So với Diễm thì còn kém lắm
Siêu tốc với vuốt cào răng cắn
Xoay cho Phi phải quay mòng mòng
Hắn còn phải không ngừng đề phòng
Bảo vệ cho 5 Quỳnh không b·ị đ·ánh trúng
Dù các nàng chỉ một vuốt là rụng
Vẫn chăm chú dùng nỏ phản công
Mắt thấy Phi đã muốn không xong
Báo đen lao tới hướng cổ Phi một cắn
Nào ngờ báo đã mắc mưu của hắn
Cắn thì dễ mà nhả ra thì không
Hai tay kẹp chặt cổ báo lộn vòng
Người và báo lăn lộn bụi mù cây đổ
Một trận vật lộn vô cùng gian khổ
Bụi tan đi là con người đứng lên
Quần áo tan nát, ý chí vững bền
Dựa vào siêu hồi phục dành được chiến thắng
Phi cười:
-“ Hôm nay coi như may mắn
Tiến sĩ Lai lại có hạch nghiên cứu phát minh
Xung quanh còn có dã thú rình
Chúng ta mau nhanh chóng rút.”
Năm nàng Quỳnh trong lòng ngây ngất
Người đẹp cũng là khó qua ải anh hùng
GRÀOOO!
Bỗng vang lên tiếng gầm hãi hùng
Thú chạy chim bay người người sợ hãi
Vạn vật nhốn nháo hồi sau mới bình tĩnh lại
Cảm giác nguy cơ đã không còn
Phi và 5 nàng vội vã theo lối mòn
Lên xe tải nhanh chóng trở lại Thị Trấn.
0