Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 12 Hương Phố

Chương 12 Hương Phố


Quân Hương Khê mở họp tại Kỳ Anh

Kim Quy rằng:

-“ Đúng thật là xui rủi

Hệ thống liên lạc điện từ vừa tiến hành kết nối

Lúc đó mà gọi được quân ta

Diễm đã tới nhai sạch đầu chúng nó ra

Cũng may không chỉ Hùng Ca đột phá

Phi cũng đã vừa cấp 3 tiến hoá

Coi như là trong cái rủi có cái may.”

Diễn Vy rằng:

-“ Ta định kế hoạch thế này

Hùng Ca b·ị t·hương nay còn chưa khỏi

Về Hương Khê nghỉ và đề phòng địch tới

Anh Phi bí mật đột nhập căn cứ Thiên Cầm

Chuyện quan trọng nhất cần để tâm

Là giải cứu các đồng đội b·ị b·ắt

Chị Diễm anh Vận thì t·ấn c·ông thẳng mặt

Thu hút sự chú ý của kẻ thù.”

Kế hoạch đề ra, không chút chần chờ

Gấp rút cứu người như cứu hoả

Phi thì do chẳng biết đường xá

Đi cùng có Nguyệt, Linh, K’Anh gốc Cẩm Xuyên

Men theo ven biển tiến lên

Gần bờ cũng không có nhiều quái vật biển

Ba nàng là kẻ tiến hoá cấp 2 thiện chiến

Mặc đồ lặn bó sát cũng thật ra gì

Lại thường xuyên đi cùng với Phi

Tạo thành một tổ phối hợp rất ăn ý

Diễm và Vận trong bóng đêm là ma quỷ

Chạy vòng quanh xử lý địch gác phòng

Quân Hương Khê vây Thiên Cầm vào tròng

Kẻ địch lại vẫn còn chưa phát hiện

Diễm là cái thành phần hiếu chiến

Vận trên lưng thì chẳng sợ gì trên đời

Nhảy vào Quỳnh Bar gầm một tiếng vang trời

Cát bay đá chạy, nứt tường rung đất

Người bình thường tất nhiên là sợ vỡ mật

Xông ra sớm chỉ có Quỳnh Trọc cấp 3:

-“ Các ngươi là ai sao dám phạm đến ta?

Quỳ xuống xin thì tha cho một mạng.”

Bọn đàn em đến sau mang theo s·ú·n·g đ·ạ·n

Đem Diễm và Vận nhanh chóng bao vây

Quỳnh Trọc thì hai rìu lớn hai tay

Chắc mẩm là ăn được Diễm và Vận

Vận cười:

-“ Trước đánh một trận

Rồi bố mày sẽ cho mày biết bố mày là ai.”

Diễm gầm lên một tiếng chói tai

Thân hổ vọt lên hướng Quỳnh Trọc tung vuốt

Keng!

Rìu đỡ chuẩn khiến vuốt hổ bị trượt

Quỳnh Trọc này chẳng phải kẻ tầm thường

Mà là kiêu hùng thống trị một phương

Một đấu một, Diễm cũng chưa chắc thắng

Bọn c·h·ó săn ở quanh liên tục nhắm bắn

Pháo đ·ạ·n nã tới dày đặc như mưa

Màn chắn năng lượng rung lên vừa vừa

Bảo vệ Diễm lông chẳng rơi một cọng

Vận như là toà thành trì di động

Phòng thủ toàn diện kiên cố vững vàng

Quân Quỳnh Bar bắt đầu lộ vẻ hoang mang

Nhưng càng sợ Quỳnh Trọc nên cứ lao tới

Diễm và Vận câu giờ nên chẳng vội

Đánh hồi lâu mà chưa có t·hương v·ong.

Phi và 3 cô gái đi đường vòng

Tới lui một hồi tìm được nhà ngục

Dao găm từ phía sau một phát xuyên ngực

Tiễn đưa tên gác ngục xuống suối vàng

Sau một hồi tìm dọc tìm ngang

Lại chẳng tìm ra được khoá cửa

Phi nghĩ ngợi, nói:

-“ Để ta xem thử.”

Hai tay nắm chặt hai bên khung

Dùng hết sức đem cửa giật tung

Sức mạnh người tiến hoá cấp 3 quả thật kinh khủng

Mười mấy quân Hương Khê lộ vẻ lúng túng

Được giải cứu mà lại chẳng mừng vui

Phi tại chỗ tra khảo tới lui

Hỏi rõ được ngọn nguồn câu chuyện

Phi cười:

-“ Lúc đó tình hình đột biến

Chẳng phải là lỗi của các ngươi

Còn những gì các ngươi khai rồi

Đối quân ta không hề ảnh hưởng

Việc các ngươi làm rất là đúng hướng

Giữ được mạng mới là ưu tiên hàng đầu

Thời gian gấp gáp chúng ta mau mau

Đoạt kho v·ũ k·hí đánh trong lòng địch.”

Người nghe lập tức phấn khích

Thề nguyện sống c·hết chiến đấu cùng Phi

Phi mới không tin thề thốt gì gì

Ghé tai Nguyệt âm thầm nói nhỏ:

-“ Ngoài quân ta ở đây còn một số

Chưa kể đến có kẻ đã triệt để bán mình

Cần có anh trấn áp bãi bình

3 em mau đi tìm Thảo Phương giải cứu.”

3 nàng hiểu ý trao đổi thêm xíu

Hoà vào bóng tối khắp chỗ kiếm tìm

Cứ chỗ nào có đèn sáng thì tới xem

Quỳnh Resort tuy lớn nhưng không tính khó

Linh bỗng nhiên nghe thấy tiếng động nhỏ

Dồn dập tăng lên là tiếng bước chân

Tiếng s·ú·n·g nổ đ·ạ·n bắn ầm ầm

Phía trước là Thảo Phương đang bị truy đuổi

Bộ dạng nàng tả tơi tức tưởi

Một mảnh áo sơ mi che vội thân hình

Trên thân dấu vết bị xâm hại hiện hình

Vải băng mắt trái đỏ thẩm máu nhỏ

Linh cắn răng mà không ngăn được lệ đổ

Rút s·ú·n·g bắn hỗ trợ Phương chạy qua

Lý Lác gằn:

-“ Bắn c·hết nó cho ta

Moẹ con đĩ dám làm ông đây tuyệt hậu.”

Đũng quần hắn được băng bó rỉ máu

Khỏi nghĩ cũng biết do Thảo Phương làm

Linh chẳng chần chừ lấy ra bộ đàm

Nhấn nút gọi cho Vận xin chi viện

Diễm tuy rằng còn đang say chiến

Chị em quan trọng lập tức quay đầu

Đến thì đến gấp, đi thì đi mau

Thử hỏi ở đây ai có thể cản?

Tốc độ bùng nổ chỉ trong chớp nhoáng

Như gió lốc cuốn sạch quân Quỳnh Bar

Mưa máu theo gió rào rào bay ra

Cảnh tượng kinh hoàng không khác gì địa ngục

Còn với Linh và Phương thì như thiên đường chúc phúc

Báo hiệu phút hiểm nguy đã qua rồi

Quỳnh Trọc phía sau đã đuổi tới nơi

Giận tím người điên cuồng chửi rủa

Khi không lo an nguy của Thảo Phương nữa

Diễm và Vận quyết đánh nhanh thắng nhanh

Cầu sét xoẹt xoẹt giữa miệng hình thành

Chói lọi như Mặt Trời rơi xuống đầu Quỳnh Trọc

BÙM!

Tiếng nổ kinh hoàng váng tai nhức óc

Tia điện lan tràn lửa cháy tràn lan

Quỳnh Trọc từ lửa bước ra khí thế ngang tàn

Chưa kịp bàng hoàng lại ăn ngay một quả

BÙM!

Tia điện lại nổ tung tàn phá

Lại thêm một cầu sét bắn ra

BÙM!

Được khuyến mãi một quả thứ ba

Đại ca Quỳnh Trọc không c·hết cũng phí

Phi sau khi chiếm kho v·ũ k·hí

Lập tức dẫn người ổn định tình hình

Tuy rằng hiện trường chỉ có một nhúm quân mình

Cũng đủ trấn áp toàn bộ kẻ địch

Kiểm kê sơ qua thu hoạch của chiến dịch

Vật tư thì cũng chẳng được bao nhiêu

Được cái con người thì có khá nhiều

Còn lại đa số là các Nữ Vũ Công nóng bỏng

Quỳnh Mát Mẻ, Quỳnh Lạnh Lùng, Quỳnh Rét Cóng…

Tất cả có chữ Quỳnh làm nghệ danh

Ai nấy đều xinh đẹp như tranh

Chuyến này về Hùng Ca có lộc hưởng

Thiên Cầm là tụ điểm ăn chơi sung sướng

Vị trí chiến lược sao bằng quân cảng Kỳ Anh

Nhưng có nhiều thiết bị dân dụng ngon lành

Giúp cải thiện phần nào cuộc sống.

Bình minh lên trời cao biển rộng

Gió nhẹ mơn man trêu đùa con sóng

Mang theo lời ca bay v·út lên trời:

-“ Anh muốn tới bên em cùng sánh đôi

Theo em từng dấu chân trên bãi cát

Anh muốn hoá trời Thiên Cầm xanh ngát

Toả nắng vàng ấm sáng mùa đông

Anh muốn thành cơn gió lượn tầng không

Qua phi lao hát bài ca hạnh phúc

Cùng mây trời đắm chìm trong vũ khúc

Vì đã yêu và được em yêu

Anh muốn thành ráng đỏ cuối chiều…”

Bên bờ biển Vận nằm nghêu ngao hát

Diễm nằm dài sưởi nắng trên bãi cát

Phi ở cạnh mặt nhăn nhó đầy khổ đau:

-“ Mi hát mà như t·ra t·ấn tau

Trần đời chưa thấy ai hát dở như rứa.”

Diễm hừ:

-“ Hát rứa hay rồi còn đòi chi nựa

Em thích nghe eng hát nhất trên đời.”

Vận cười:

-“ Tri âm tri kỷ mấy người

Phi à, mi thật không có năng khiếu cảm thụ.”

Phi thầm mắng:

-“ Một đôi gian phu d·â·m phụ.”

Khổ cái miệng không cãi lại 2 mồm

Nếu động thủ, đơn đấu cũng chẳng hơn

Đừng nói Vận và Diễm luôn cùng đánh

Huống hồ Phi hiện đang là cầu cạnh

Nhờ bọn hắn chỉ cách điều khiển năng lượng linh hồn

Có người chỉ dạy tiến bộ nhanh hơn

Mắt nhắm nghiền mặc kệ Vận hát

Tim đập chậm dần trong chốc lát

Hít đều thở sâu ổn định tinh thần

Đem linh năng bao bọc toàn thân

Luyện sao cho màng sáng luôn luôn ổn định

Lá chắn linh năng có tính chất vật lý siêu đỉnh

Cách nhiệt, điện lại còn bền dai

Acid, c·hất đ·ộc, lửa đốt không phai

Cách phá nhanh nhất là dùng công kích linh năng

Nhưng chưa có hệ thống sử dụng rõ ràng

Hiện chỉ có Hổ Lôi Pháo và Hổ Nha Kiếm

Song ngay cả bản thân Diễm

Cũng không biết rõ cơ thế thế nào

Nàng chỉ biết dùng ra làm sao

Nên chẳng thể nào dạy cho ai được

Còn rất nhiều bí ẩn ở phía trước

Cho loài người khám phá tìm tòi

Hiểu được thì sẽ có sức mạnh tuyệt vời

Tận thế, với loài người là Kỷ Nguyên Mới.

Chương 12 Hương Phố