0
Biển Đông mênh mông nhuộm lên ráng chiều
Mây trời bát ngát huy hoàng mĩ lệ
Ngọn gió đầu xuân mơn man nhè nhẹ
Có chú chim vàng nhẹ nhàng v·út qua
Với thị lực hiện tại của Hùng Ca
Không tập trung chỉ nhìn ra được một vệt sáng
Việc lạ kỳ bỏ công tìm hiểu là xứng đáng
Cánh lửa đổi hướng liệng về phía tây
Trường trọng lực mở rộng ra ngay
Hút vào tay được một chú chim nhỏ
Còn đang ngậm mấy sợi to ngay mỏ
Lông vàng tươi lấp lánh ánh kim
Mắt đỏ dáo dác nghe rõ nhịp tim
Thân run lẩy bẩy đáng thương hết mức
Tay Hùng Ca chẳng dám hơi dùng sức
Sợ bóp c·hết chú chim nhỏ đáng yêu
Linh năng hoá thành một sợi dây diều
Cột vào chân của chú chim nhỏ
Ngón tay nhẹ vuốt đầu vuốt mỏ
Thả cho chim tự về tổ hướng tây
Hùng Ca theo dấu một đường thẳng bay
Chẳng mấy hồi đã thấy ngay Cồn Cỏ
Nhớ lúc xưa ra biển rất là khó
Quân Thành Cổ đã bỏ qua nơi này
Không ngờ cũng có người trú ẩn ở đây
Từ đó đến nay phát triển không tệ
Ngay khi Hùng Ca trông thấy cảnh vệ
Thì cảnh vệ cũng đang nhìn lại Hùng Ca
Là một cô nàng xinh đẹp như hoa
Chân mang bốt da thon dài rất nuột
Giá rét căm căm giữa trời tháng 1
Mặc áo tắm hai mảnh bé tí teo
Tròn mông, bự ngực, dài giò, thon eo
Tóc búi bánh bao cười tươi duyên dáng:
-“ Xin hỏi công tử từ đâu lai vãng?
Tiểu nữ tên hay gọi Hà Cều.”
Hùng Ca cười:
-“ Cô quả là biết điều
Song đừng câu nệ quá nhiều nghi lễ
Cứ xưng hô kiểu bình dân cho dễ
Tới từ Hương Phố, ta là Hùng Ca
Đúng thật là ngẫu nhiên ghé qua
Xin hỏi cô: ở đây ai làm chủ?”
Hà Cều thoáng lộ ra do dự
Mắt đẹp trên dưới đánh giá Hùng Ca
Ngập ngừng hồi lâu vẫn là hỏi ra:
-“ Hùng Ca là người tiến hoá cấp 4?”
Hùng Ca nghe đắc ý cười lớn:
-“ Không giấu cô nương ta vốn là cấp 5
Cô mà đã có ý đồ hỏi thăm
Chắc hẳn là lòng có chuyện khó nói
Chi bằng cứ cùng ta trao đổi
Ta là người tốt thích giúp người làm vui.”
Hà Cều xem ra chẳng còn đường lui
Cứ cho là Hùng Ca đang nói láo
Thì thực lực cấp 5 là không xạo
Quyết định đánh cược hết vào Hùng Ca:
-“ Anh em Tùng + Việt nô dịch chúng ta
Lấy phụ nữ ra làm trò tiêu khiển
C·ướp đoạt hết tài nguyên chúng ta kiếm
Ngay cả con gái của ta cũng chẳng tha
Nó mới chỉ mới lên mười ba
Xin Ca hãy xót xa mà ra tay cứu.”
Lời một phía còn chưa tìm hiểu
Nhưng đáng hận nhất đời là mấy k·ẻ ấ·u d·âm
Lũ súc vật táng tận lương tâm
Hùng Ca nghe xong ầm ầm nổi giận
Lập tức theo lối Hà Cều chỉ dẫn
Một đường thẳng tiến đạp cửa xông vào
Vừa thấy cảnh tượng trong phòng ra sao
Lửa nộ liền bốc cao ngùn ngụt
Không cần đắn đo dù chỉ một chút
Hai vuốt chộp chẳng vào hai người nam
Năng lượng đỏ thẫm hừng hực dung nham
Sức mạnh vô cùng đánh bay Tùng + Việt
Hai tên này chắc chắn phải c·hết
Trường trọng lực mở ra hết công năng
Cấp 4 dù đi lại cũng khó khăn
Thì chạy trốn chỉ là vô vọng
Nhưng mà sao dễ dàng từ bỏ mạng sống
Hai anh em dốc hết vốn lao lên
Trái phải hợp kích đòn hiểm từ bên
Dốc hết sức một tên đá một tên đấm
ẦM!
Tiếng nổ lớn vang lên như sấm
Tùng + Việt lần nữa b·ị đ·ánh bay
Hùng Ca chỉ mới lên cấp mấy ngày
Thực tế sức mạnh hơi hơi áp đảo
Hai anh em lựa góc rất hoàn hảo
Bắn lùi sau rủ nhau cùng chuồn
Tốc độ Hùng Ca luôn rất đáng buồn
Song không trơ mắt nhìn bọn hắn chạy mất
GRÀOOO!
Gầm một tiếng hút vào cát, đá, đất
Bao bọc cả người biến rồng thật to
Trên lưng nứt ra cánh lửa khổng lồ
Nhuộm trời chiều càng thêm rực rỡ
Đuổi theo đến trung tâm Đảo Cồn Cỏ
Thấy rõ một cây khế thật là cao
Quả khế vàng sáng lấp lánh như sao
Vô số chim oanh bỏ chạy nháo nhác
Kỳ quan như vậy phá thì thật ác
Huống chi vừa nhìn biết giá trị cao
Miệng đóng lại thu Hơi Thở Rồng vào
Vừa hay có bốn người đẹp bay ra chào hỏi:
Kim Chi rằng:
-“ Người nơi nào tới
Chúng ta có chỗ nào đắc tội với ngươi
Thì xin hãy trước hết mở lời
Hà cớ chi thấy người liền đánh.”
Lời nói ngọt ngào mà lại ương ngạnh
Gương mặt xinh đẹp giống như nữ thần
Duyên dáng thướt tha, uyển chuyển xuất trần
Bốn chị em gái khó phân hơn kém
Hùng Ca nghe xong hơi tự thấy thẹn
Hắn cũng không quen cậy mạnh h·iếp người
-“ Hai tên này là gì của các ngươi?
Loại cầm thú ‘ấm dâu’ ta phải g·iết.”
Hoàng Việt bị chỉ sắc mặt tái mét
Vội hét lên:
-“ Không như ngươi nghĩ đâu
Thật ra ta và anh Tùng yêu nhau
Sao chúng ta là ‘ấm dâu’ cho được.”
Lan, Chi, Diệp, Hoa mắt biếc trợn ngược
Miệng há hốc, sốc không nói nên lời
Bốn người chao đảo sắp ngất đến nơi
Nhà họ Hoàng xem ra muốn tuyệt hậu
Mà phía sau ắt có âm mưu ẩn giấu
Tin tốt là đáp án đến chẳng chờ lâu
Tin xấu lại là kẻ địch tới thật mau
-“HA HA HA HA HÁ HÁ HÁ HÁ…”
Tiếng cười vang dội từ ngoài biển cả
Cũng tựa như tới từ trên trời cao
Cưỡi mây vàng cuồn cuộn ào ào
Tôn Hầu Tiên Tử xông vào Cồn Cỏ
Trên vai khoác áo bào nhung đỏ
Đầu đội mũ trĩ, thân áo giáp vàng
Giống bikini rất là hở hang
Lộ rõ cơ thể cân đối sắt thép
Rất hoang dã nhưng cũng rất đẹp
Mắt lửa ngươi vàng, tóc ngắn ánh kim
-“ Ngươi là đối thủ mà ta kiếm tìm
Hôm nay phải đánh một trận thật đã.”
Miệng Tôn Hầu mở to mà há
Cổ họng ọc ra một cây gậy dài
Kích cỡ này quả không nhét được vào tai
Gậy Như Ý nhắm vai rồng quất xuống
ẦM!
Tiếng nổ rền vang lên như sấm động
Thân rồng nham thạch b·ị đ·ánh nát đôi
Càng to càng dễ bị ăn đòn thôi
Hùng Ca trồi ra lao tới đối thủ
Linh năng Hoả + Thổ tại tay hội tụ
Giống như hoá thành một cái đầu rồng
Dung nham ùng ục nhiệt độ rất nồng
Nhằm thẳng vào Tôn Hầu tung đấm
ẦM!
Lại là âm thanh vang rền như sấm
Tôn Hầu dùng Như Ý đỡ ngang người
Sức mạnh Hùng Ca nào phải nói chơi
Một đấm đánh bay ả ra ngoài biển cả
Cồn Cỏ tất không chịu nổi hai người tàn phá
Hùng Ca đem sàn đấu di dời
Cánh lửa lao v·út đuổi qua biển khơi
Nắm đấm lại tung vào Gậy Như Ý
Cây gậy này thật đúng là thần khí
Tuy là không giống y hệt của Tề Thiên
Cùng nắm đấm dung nham v·a c·hạm liên miên
Vẫn chưa thấy dấu hiệu tan chảy
Cũng không biết là ai rèn ra đấy
Chắc chắn chẳng phải Thái Thượng Lão Quân
Tiên minh Hải Nam vật lạ vô vàn
Thực lực thật sự cũng rất cường đại
Hùng Ca, Tôn Hầu đánh qua đánh lại
Sức mạnh tương đương chẳng ai hơn ai
Một trận này đánh xuyên đêm dài
-“ Chiến ngươi rất đã hẹn mai đánh tiếp.”
Tôn Hầu để lại một câu từ biệt
Cưỡi mây vàng hướng đông bắc mà đi
Hùng Ca nhìn theo chẳng thể làm gì
Tựa như cơn gió tự do đi, đến
Trải qua đêm nay một trận quyết chiến
Thực lực Hùng Ca ổn định tăng lên
Năng lực cấp 5 dùng càng thêm quen
Thật mong Tôn Hầu ngày mai quay lại.
Tại Cồn Cỏ, Hà Cều đã b·ị b·ắt trói
Đồng phạm nguyên một hội chị em
Hành nghề DJ phục vụ hộp đêm
Đến giờ vẫn quen ăn mặc mát mẻ
Mười cô ả thực lực không tệ
Tất cả đều là người tiến hoá cấp 3
Nhan sắc năng lực vừa ý Hùng Ca
Tất nhiên là phải sinh lòng thương tiếc:
-“ Chuyện của các ngươi, ta đều đã biết
Chỉ là tranh giành tài nguyên mà thôi
Tên Việt ăn bớt Tơ Vàng của các ngươi
Chị gái hắn tất nhiên sẽ nghiêm trị
Nhưng trừng phạt gì thì cũng chỉ thế
Chi bằng các ngươi về dưới trướng của ta
Đất trời rộng lớn tương lai mở ra
Lo gì thiếu tài nguyên mà phát triển.”
Đánh với Tôn Hầu một trận chiến
Hùng Ca hiển lộ sức mạnh bản thân
Bây giờ còn sẵn sàng giơ chân
Mấy cô nàng chẳng chần chừ ôm lấy
Kim Chi ở một bên trông thấy
Bộ dạng hờ hững chẳng mấy quan tâm
Bọn họ đã phản bội một lần
Tất nhiên là sẽ không cần giữ lại
Kim Chi đại diện mấy chị em gái
Cùng Hùng Ca nói chuyện làm ăn
Dân số trên đảo cũng có hơn trăm
Xác thực là một thế lực không nhỏ
Linh khí trời đất tập trung Cồn Cỏ
Mọc lên một cây khế ngọt to to
Quả chín ươm cho chim ăn no
Đổi lại bằng Tơ Vàng lấp lánh
Có hiệu quả tăng tu vi rất mạnh
Chẳng đủ cho chị em họ Hoàng dùng
Nên Việt cắt xén lén đem cho Tùng
Nên Hà Cều và chị em mới phản
Tơ Vàng tự nhiên chẳng thể đem bán
Hùng Ca rằng:
-“ Ta muốn chim vàng anh
Tốc độ chúng quả thật rất nhanh
Lại còn thông minh dễ dàng huấn luyện
Dùng làm chim đưa thư rất tiện.”
Chi rằng:
-“ Vậy ta đi một chuyến tới Hương Khê
Thiết lập tổ cho chim trở về
Mới có thể thực hiện đưa thư liên lạc
Đồng thời bàn chuyện quan trọng khác
Chúng ta muốn gia nhập Liên Minh.”
Hùng Ca cười:
-“ Sau này đều là người mình
Rất hoan nghênh các ngươi gia nhập.”
Cùng với Kim Chi bắt tay một chặp
Hùng Ca tạm thời ở lại nơi này
Huấn luyện Hà Cều vào ban ngày
Ban đêm thì cùng nhau vui vẻ
Cứ vài ngày Tôn Hầu lại ghé
Đánh một trận nhẹ nhàng thế thôi
Sung sướng thoải mái tê dại cả người
Hùng Ca vui đến đường về quên lối.