0
Hùng Ca dùng môtô nước di chuyển
Lướt trên con sóng phóng chạy băng băng
Kim Quy chế nên động cơ linh năng
Đem ra cho Hùng Ca chạy thử nghiệm
Thích hợp một mình hành động trên biển
Tính cơ động và tốc độ rất cao
Còn không tốn nhiên liệu tiêu hao
Với môi trường vô cùng thân thiện
Lần này Hùng Ca đi Quảng Ngãi một chuyến
Cần lôi kéo lực lượng người Chăm
Quỳnh Lavy cùng theo về thăm
Đảo Lý Sơn là quê cha đất tổ
Gia cảnh bần hàn, cuộc sống nghèo khổ
Giọng hát hay làm ca sĩ Quỳnh Bar
Tận thế bắt đầu, loạn lạc diễn ra
Anh hùng xuất, Chăm Pa phục quốc
Tại đảo Lý Sơn đặt chân vững bước
Theo tin tức là một thế lực đáng gờm
Một đường bôn ba đã tới rất gần
Bất ngờ một cơn s·óng t·hần ập đến
Hùng Ca tất nhiên là chẳng rén
Vút hết tay ga lao thẳng mà lên
Ladi ôm sát vào lưng thật mềm
Vèo một phát vượt qua đỉnh sóng
Liền thấy n·úi l·ửa p·hun t·rào hoạt động
Nhưng chỉ một lát đã nhanh chóng dừng
Moto nước lao tới không ngừng
Từ cổng Tò Vò tiến vào trên đảo
Thái độ lính canh cũng không hữu hảo
Một bên đề phòng, một bên báo tin
Người Chăm rất ác cảm với người Kinh
Đều nhờ Nhà Nguyễn bao năm chèn ép
Công Chúa Minh Tiên tài năng xinh đẹp
Chân dài nuột nà với làn da ngăm
Thân mang trang phục truyền thống người Chăm
Được cải tiến phù hợp chiến đấu
Hơi thở cấp 4 không hề ẩn giấu
Nóng rực như khói lửa Lý Sơn
So Hùng Ca cũng là chẳng kém hơn
Giọng ngọt ngào:
-“ Chào mừng khách xa tới
Mục đích các ngươi ta đã nghe nói
Đánh Thừa Thiên ta nguyện ý xuất binh
Nhưng ngươi trước giúp ta một chuyện tình
Đó là trộm trứng Gà 9 Cựa.”
Loài gà này sinh sống trong núi lửa
Chỉ cấp 4 mới có thể xông vào
Trứng của chúng có giá trị cực cao
Dễ dàng giúp người Chăm tiến hoá
Hùng Ca thấy không vấn đề gì cả
Liền cười ha hả vui vẻ gật đầu
Lại bàn chuyện hợp tác lâu dài về sau
Bày tiệc tối hát ca bên lửa trại
Ngón giọng Quỳnh Lavy rất là lợi hại
Dễ dàng làm mê mẩn cả gái trai
Tuy rằng người thân đã không còn ai
Đều là đồng bào rất nhanh đón nhận
Hùng Ca ra sức nhậu nhẹt một trận
Rượu nồng cay khiến người cuồng say
Tình cảm lên men lâng lâng bay bay
Cùng uống, cùng cười, cùng nhảy, cùng hát
Người Kinh, người Chăm thì có gì khác
Cũng đều là máu đỏ da vàng
Cầu cho người người sống sót bình an
Đóm lửa bay cao thâu đêm suốt sáng.
Màn đêm lui mau hừng đông vừa rạng
Minh Tiên, Hùng Ca cùng nhau lên đường
Tình nồng đêm qua vẫn còn lâng lâng
Cảnh vật nên thơ bâng khuâng khó tả
Hoa khoe sắc thắm, cỏ rợp xanh lá
Thiên nhiên tươi đẹp yên tĩnh lạ thay
Hỏi Minh Tiên thì là mới hay:
-“ Động vật biến dị tranh giành núi lửa
Kẻ chiến thắng chính là Gà 9 Cựa
Loài thứ 2 trên đảo chính là con người
Môi trường sống phân chia rạch ròi
Nhưng chúng ta muốn nhiều hơn thế.”
Minh Tiên chẳng cần đem đạo lý ra kể lể
Người ăn gà mà gà lại ăn kê
Trong tận thế, đấu tranh sinh tồn mới là vấn đề
Những thứ khác, loài người chưa đủ tư cách bàn tới
Núi lửa Thới Lới, bầu trời ngập khói
Đất nứt nẻ bỏng rát bàn chân
Theo lối mòn đi tới càng gần
Mùi lưu huỳnh càng gay gắt mũi
Nhiệt độ cao người tiến hoá cấp 3 chịu nổi
Nhưng khói độc, thiếu oxi thì không
Chỉ cấp 4 mới có thể vào trong
Nhờ dùng được linh năng thay cho dưỡng khí
Hai người đi một mạch không nghỉ
Nhờ Minh Tiên lối cũ quen đường
Nhảy qua mỏm đá giữa sùng sục nham tương
Trải nghiệm như này người thường hiếm thấy
Bất ngờ chợt nghe tiếng gà trống gáy
Ò Ó O Ò Ó O O
Minh Tiên kéo Hùng Ca vào góc co ro
Ngay trên đầu bay ngang một bầy gà mái
Con nào con nấy to như trâu nái
Cánh dang rộng lấp loáng ánh vàng
Đúng thật nhìn chẳng khác gì phượng hoàng
Hùng Ca hơi ngỡ mình say chưa tỉnh
Minh Tiên biết cơ hội vàng đã đến
Lưng mọc cánh lửa phá tổ xông vào
Không quên gửi lại Hùng Ca lời chào:
-“ Trinh tiết ta cho ngươi, ngươi chẳng thiệt
Người đàn ông đầu tiên của ta, VĨNH BIỆT
Nếu có duyên đền ngươi cả kiếp sau.”
Ôm hai quả trứng bỏ chạy rất mau
Để lại Hùng Ca đơ như hoá đá
Đàn bà quả nhiên là mầm tai hoạ
Càng đẹp thì càng dễ gạt người
Nhưng giờ là lúc nguy cấp ngập trời
Đâu có rảnh cho Hùng Ca than thở
Một con gà trống toàn thân rực đỏ
Mào cháy miện lửa vuốt bọc thép vàng
Đếm đi đếm lại 9 cựa rõ ràng
Là đầu đàn đạt đỉnh cấp 4
Hùng Ca tính toán chẳng đường nào có thể trốn
Xung quanh toàn gà là gà bao vây
-“ Nếu có cấp 5 thì ta quỳ ngay
Còn các ngươi hôm nay ta thịt hết.”
Không cần nói gì thêm cho mệt
Bọn gà có hiểu tiếng người đâu
Hùng Ca vào trạng thái chiến đấu thật mau
Cơ bắp cuồn cuộn vạm vỡ như núi
Gà trống đáp lại phát sáng chói lọi
Lửa bao quanh bùng cháy phừng phừng
Phút chốc to như toà nhà 3 tầng
Vuốt lửa khổng lồ bao trùm chụp xuống
ẦM!
Bất ngờ bật ngược lại là gà trống
Hùng Ca lao v·út đi giữa khói mù
Hoá Rồng đã đạt đến 3 phần 4
Luận sức lực tại hiện trường vô đối
Nhưng chẳng khiến lũ gà nhường lối
Đám mái cùng lúc rủ nhau xông lên
Xù lông há mỏ bắn lửa liên miên
Bão nhiệt bao trùm chẳng chừa lối thoát
Gà trống giận đuổi theo mổ một nhát
Thật là hung ác vào lưng Hùng Ca
Đuôi rồng dồn lực về sau quất ra
Trống ta lại lần nữa b·ị đ·ánh bật
Song chẳng như lần trước chật vật
Há mỏ một phát bắn Hơi Thở Gà
Lật tấm đá chắn trước người Hùng Ca
Chỉ mấy giây là đã bị tan chảy
Tranh thủ thời gian quý giá thúc đẩy
Tỷ lệ Hoá Rồng lên cao càng cao
Sức mạnh cơ thể cuồn cuộn dâng trào
Nhắm gà mái cấp 4 tung ra một đấm
ẦM!
Dị năng trọng lực kèm theo xâm lấn
Chôn vùi gà mái vào biển dung nham
Lũ gà không miễn dịch lửa hoàn toàn
Chống chọi đá chảy phải hao năng lượng
Đuôi quất, chân đá, đầu húc, tay chưởng
Tung hoành ngang dọc đại chiến bầy gà
Một cuộc sinh tử ba ngày trôi qua
Kiên trì đến cùng đạt được chiến thắng
Toàn thân cháy xém bỏng vô cùng nặng
Chạm mức 99,99% tỷ lệ Hoá Rồng
Chỉ còn kém một chút là xong
Không thể biến lại thành người giống Diễm
Tưởng rằng đã qua cơn nguy hiểm
Núi lửa Thới Lới cực mạnh phun trào
Cơ thể đã chẳng còn sức lực nào
Trên tay nắm chặt một viên đá đỏ
Hạch cấp 4 đỉnh phong hiếm có
Không còn lựa chọn bỏ miệng nuốt vào
Dung nham cuồn cuộn nóng cháy ào ào
Cuốn trôi Hùng Ca cùng dòng sông lửa.
Minh Tiên rằng:
-“ Ngươi đừng chờ đợi nữa
Hắn chẳng thể nào sống nổi đâu
Ở lại đây từ nay về sau
Chúng ta cùng nhau là chị em tốt.”
Quỳnh Lavy mặt mày ủ dột
Một lòng ngóng trông mãi về phía đông
Núi lửa phun trào mấy ngày đã xong
Bầu trời hiếm khi trong xanh lộng gió
Nàng rằng:
-“ Ta thật có chuyện không rõ
Tại sao ngươi lại hận Hùng Ca
Từ trong mắt ngươi dễ dàng nhận ra
Dù trước đây chúng ta chưa từng gặp?”
Hai cặp mắt đẹp đôi co một chặp
Cuối cùng Minh Tiên bất đắc dĩ thở dài:
-“ Thật ra ta là một người con lai
Toàn bộ người Kinh không có ai tốt
Đàn ông tốt trên đời chẳng có một
Đã đàn ông mà còn là người Kinh
C·hết hết đi cho thế gian yên bình.”
Mỗi mảnh đời đều tự mang một câu chuyện
Đáng thương hay đáng trách là ở ý niệm
Minh Tiên đem hết trải nghiệm bản thân
Toàn bộ nói cho Quỳnh Lavy một lần
Tất nhiên là muốn nhận được đồng cảm
Nhưng Ladi đâu phải trẻ lên tám
Minh Tiên nói thật cũng chẳng dám tin
Nàng vốn là người con gái thông minh
Tự biết Lý Sơn không bằng Hương Phố
Tương lai muốn hơn thật là rất khó
Dại gì qua đây chịu khổ làm chi
Cố nặn nước mắt thấm ướt hàng mi
Lăn dài trên má hai dòng lã chã:
-“ Ta phải chờ đợi thêm mấy ngày đã
Tin rằng hung hiểm sẽ hoá bình an
Hùng Ca trải qua gian nguy vô vàn
Lần này tất cũng không ngoại lệ
Hùng Ca là người đàn ông chẳng tệ
Chỉ có hơi háo sắc chút mà thôi
Như ta là phận liễu rụng hoa trôi
Hắn đối với ta đã là quá tốt.”
Bộ dạng đau lòng khiến người thương xót
Minh Tiên vừa định thêm lời khuyên răn
Bỗng thấy nhiệt độ đột ngột gia tăng
Thêm sàn nhà rung lên bần bật
Những toà tháp chống được cả đ·ộng đ·ất
Thích nghi hoàn hảo với Đảo Lý Sơn
Mà giờ đây giống như sắp vỡ tan
Hai người đẹp vội vàng bỏ chạy
Chỉ thấy tựa như mặt trời rực cháy
Cánh lửa sau lưng che kín bầu trời
Da xám đen vân đỏ quanh người
Hùng Ca như toà núi lửa bùng nổ
Vút!
Minh Tiên bị túm chặt ngay cổ
Hùng Ca muốn tính sổ chuyện vừa rồi
Hơi nóng cháy bỏng phát ra từ người
Cho thấy hắn đã thành công tiến hoá
Minh Tiên nhắm mắt buông xuôi tất cả
Không giải thích cũng chẳng cầu xin
Mặc Hùng Ca xử lý chính mình
Mắt đẹp trong veo không chút lay chuyển
-“ Chỉ cần ngươi giúp ta một chuyện
Dốc sức góp quân tiến đánh Thừa Thiên…”
-“ Được!”
Minh Tiên không do dự chấp nhận liền
Khiến Hùng Ca tắt hết cả phẫn nộ
Thân nhỏ lại biến về như cũ
Chỉ là lông tóc đã cháy sạch trơn
Cái đầu trọc sáng bóng tròn tròn
Khiến bao cô nàng ngượng ngùng đỏ mặt
Quỳnh Lavy vui mừng chảy nước mắt
Thoắt cái nhảy tới ôm hôn Hùng Ca
Chẳng để ý Minh Tiên trong mắt ánh ra
Một tia sáng mang tên đố kỵ
Chuyện hợp tác bàn bạc tỉ mỉ
Đều tin tưởng giao Quỳnh Lavy
Với đồng bào nàng chẳng khó khăn gì
Cố gắng để cho đôi bên cùng có lợi
Hai quả trứng nở một trống một mái
Là dòng dõi chính thống vua gà
Do Minh Tiên dùng máu và bí pháp ấp ra
Sau này giúp nàng kiểm soát Thới Lới
Dùng nhiệt độ cao núi lửa sấy tỏi
Tạo nên đặc sản tuyệt vời của Lý Sơn
Tỏi này tên là Bóng Đêm Cô Đơn
Chế thành cao có hiệu quả trị bỏng
Bôi lên da còn có thể chống nóng
Hùng Ca thử xong nhanh chóng đặt hàng
Quỳnh Lavy là cây cầu bắc ngang
Kết nối Kinh – Chăm càng thêm gần gũi
Hùng Ca trở về đường cũ không đổi
Tự tin tăng cao nhờ đột phá cấp 5
Trong lòng ảo tưởng cảnh Diễm và Vận sấp nằm
Mặt hí hửng cười vang phấn khởi
Còn mang về một bao lớn tỏi
Chuyến này đi thu hoạch thật nhiều.