0
Diễm và Vận bay thẳng vào Đại Nội
Cánh lửa Hùng Ca vội vã theo sau
Cung điện, đài các, hoa viên, kim lâu
Hoang tàn đổ nát, nhiều dấu cháy sém
Điện Thái Hoà lại vẫn còn nguyên vẹn
Thình lình ập đến nỗi sợ không tên
Diễm bỗng chốc xù hết lông lên
Sắc mặt Hùng Ca nặng nề trầm trọng
Vận từ trên lưng Diễm nhảy xuống
Bộ dạng thong dong giống như mọi khi
Bình tĩnh nhẹ nhàng vững chãi bước đi
Hùng Ca và Diễm nhìn nhau, theo sát
Bên trong đại điện trông thật tan nát
Giống như một cái lò đốt ngày rằm
Vàng ròng nung chảy thành cái giường nằm
Ngay giữa điện Ma Đồng đang bú sữa
Như nước trong nguồn dạt dào chan chứa
Tựa đứa nhỏ say sưa ngọt ngào
Thái Nhũ Tiên Tử nhìn kẻ địch tiến vào
Mắt híp nhẹ cười nhìn hơi ngốc nghếch
Thân thể dung nhan thật là chênh lệch
Mặt học sinh mà thân hình phụ huynh
Hai cái phổi khiến Hùng Ca giật mình
To lớn kinh dị như hai cái bát
Vận bực tức:
-“ Tiên Minh lần này lần khác
Muốn x·âm p·hạm tới nước chúng ta
Bây giờ ta đếm từ 1 đến 3
Ngươi không cút ta không khách khí.”
Nói rồi tay đưa tới Diễm chạm nhẹ
Linh năng cuồn cuộn ồ ạt truyền sang
Không còn là Hắc Văn Bạch Hổ hung tàn
Trắng đen dung hoà ra con Cọp Mướp
Nhưng Diễm hiện tại mạnh mẽ hơn trước
Để cho Ma Đồng thấy được nguy cơ
Sữa tươi ngon ngọt lập tức thờ ơ
Nhảy xuống giường đối mặt với Diễm
KRÉCCCCCC!
GRÀOOOOOO!
Ma Đồng và Diễm đều là loại máu chiến
Chào hỏi sơ sơ liền tới bến luôn
Lao vào nhau với tốc độ kinh hồn
ẦM!
Điện Thái Hoả nổ tung tan nát
Biểu tượng quyền lực cuối cùng đã mất
Triều đại nhà Nguyễn chính thức diệt vong
Chắc là còn dòng dõi ở Đàng Trong
Song đó là chuyện về sau hẵng nói
Chớp thời cơ Hùng Ca lao tới
Cánh lửa dang rộng biến hình nửa rồng (Bán Long Hoá)
Thái Nhũ cười:
-“ Gương mặt ngươi rất giống Đồng Đồng
Tính tình nóng nảy trông càng thêm giống.”
Hai tay ả cầm 2 chuỳ lớn
Đối đầu trực diện với nắm đấm Hùng Ca
Thực lực mạnh mẽ được phô bày ra
Cứng đối cứng, ngang tài ngang sức
Vận đứng tại chỗ chưa vội xuất lực
Thực mong Thái Nhũ ở đây một mình
Nếu là ả kéo theo cả cái Tiên Minh
Chiến tranh tổng lực tất t·hương v·ong vô số
Nhưng Liên Minh Nghệ Tĩnh chẳng hề sợ
Đến 1 đánh 1, đến hết đánh luôn
Đánh cho bọn chúng kh·iếp đảm kinh hồn
3 đời sau cũng còn phải sợ
Một hơi trăm hiệp dừng chút nghỉ thở
Diễm đáp xuống bên Vận một hồi
Màu lông đen tuyền đã trở lại rồi
Vận chạm tay truyền sang năng lượng
Ma Đồng nhìn thấy lập tức chuyển hướng
3 ngọn giáo lửa lao lới cực nhanh
ẦM!
ẦM!
ẦM!
Dĩ nhiên là Vận chẳng bị nổ tan tành
Mấy chục lớp khiên chồng chất phòng ngự
Ma Đồng ngay khi còn đang do dự
Có nên xài luôn chiêu cuối không
Thì Diễm cùng với Vận lên luôn
Lại tới đánh đến long trời lở đất
Ma Đồng tuy mạnh hơn nhiều thật
Diễm lại hơn tốc, Vận thì hơn phòng
Tình thế này chẳng thời gian ngắn mà xong
Đánh cho Đại Nội càng thêm tan nát.
Vỹ Dạ sương trắng cảnh buồn man mác
Diễn Vy dẫn các đồng đội xông vào
Tóc nâu suôn mượt đuôi ngựa buộc cao
Giày boot ngang gối bao tay kim loại
Áo đuôi tôm + quần dài gọn gàng thoải mái
Nước mắt lăn dài khi thấy anh trai
Mặt Le Noloc chia dọc làm hai
Một nửa bên trái vẫn còn nhân dạng
Con mắt đờ đẫn bỗng nhiên rực sáng
Khi thấy em gái thân yêu trưởng thành
Môi mấp máy từng quãng âm thanh:
-“ Dẫn em vào lễ đường anh chẳng còn cơ hội…”
Bao lời ấp ủ lại không thể nói
-“ A Á A…!”
Le Noloc điên cuồng gào thét thật to
Nửa khuôn mặt nhăn nhúm rút co
Khói mù xung quanh ập vào cơ thể
Kim loại phủ kín rực lên màu đỏ
Muốn c·ướp luôn phần nhân tính cuối cùng
Thân thể sắt thép cứng rắn vô cùng
Tay phải nối liền một thanh gươm năng lượng
Diễn Vy rằng:
-“ Em là cô bé ương bướng
Lúc nào cũng nhõng nhẽo khó chiều
Chỉ có anh luôn cưng em thật nhiều
Lần này em sẽ cứu anh, CHẮC CHẮN.”
Lời dứt liền nhận một chém thật nặng
Diễn Vy thủ sẵn thế nâng gươm ngang đầu
ẦM!
Khi 2 thanh gươm ánh sáng giao nhau
Nàng liền hiểu Le Noloc cũng đang chiến đấu
Mắt trái hắn chảy xuôi lệ máu
Kiên cường đối chọi ma tính trong người
Song một khi huyết lệ cạn rơi
Cũng là lúc hoàn toàn mất đi nhân tính
Diễn Vy trực diện đón đỡ 1 kích
Như lá vàng rơi lùi lại phía sau
3 cung kiếm khí đuổi theo thật mau
Bị tơ năng lượng cản đường p·hát n·ổ
Các đồng đội đã hoàn toàn vào chỗ
Đem thiết bị hỗ trợ triển khai
Lưới ánh sáng tuy mảnh mà dai
Bảy sắc cầu vồng đan xen xinh đẹp
Tuy không tổn thương thân thể sắt thép
Chuyển động Le Noloc hạn chế cực nhiều
Mà hắn chẳng hề dùng tuyệt chiêu
Chỉ biết phát điên chạy quanh chém loạn
Diễn Vy kịp thời đỡ cho đồng bạn
Cứ thế tạo thành trận chiến dây dưa
Một việc cần làm nữa là chờ
Trọn niềm tin đặt hết vào Diễm và Vận.
Rosé lần này dẫn quân xuất trận
Dẫn theo thuộc hạ chỉ có mấy người
Chắc hẳn là có ý đến dạo chơi
Ai ngờ lại phải đối đầu Ma Tướng
Lâm Giang Tiên mạnh hơn tưởng tượng
Ẩn vào Sông Hương đánh lén không ngừng
Rosé tuy rằng vô cùng phi thường
Song không biến thái như Vận và Diễm
Đơn đấu cấp 5 cũng chỉ thắng hiểm
Huống hồ Tiên lại chẳng trực tiếp đối đầu
Người vẫn lùn tốc độ vẫn mau
Giống như nước vô cùng trơn trượt
KENG!
Một đòn tập kích bị Rosé đỡ được
Keng x 3.14
Hai cây gươm ngắn chém loạn xà ngầu
Kiếm liễu Rosé tốc độ thần sầu
Chỉ một hơi v·a c·hạm trăm hiệp
Rosé hung hăng liên tục dồn ép
Thì Tiên lại nhảy vào lổ thủng trên cầu
Chớp mắt liền đã chẳng thấy đâu
Chỉ có dòng Hương sủi tăm bọt nước
Rosé chẳng hề xả hơi dừng bước
Chớp mắt nhảy đến trước Naïve Rosie
Kiếm sau băng đâm ra sau gáy
Keng!
Đánh lén thất bại Tiên liền bỏ chạy
Rosé gắt:
-“ Các ngươi tập trung bảo vệ nàng đi
Nếu có chuyện gì với Rosie
Kế hoạch chúng ta đổ sông đổ bể.”
-“ Rõ!”
Đội cận vệ vây quanh Naïve thật lẹ
Sẵn sàng thấy thân mình đỡ đòn
Tuy rằng Rosie múp rụp cực ngon
Nhưng giá trị nàng không nằm ở thể xác
Bọn hắn đến đây ắt có m·ưu đ·ồ khác
Vốn dĩ “mần nhác” mà đi đường vòng
Khổ cái lại chẳng bay được trên không
Qua cầu Phú Xuân bị Tiên bắt được
Sau đó liền bị chắn đường cản bước
Tiên mà bám thì dai hơn keo
Rosé cũng chưa biết phải làm seo
Hiện tại chẳng có cách nào thoát khỏi.
Phường Phước Vĩnh mình Phi đi tới
Đối thủ đang đợi ở nhà thờ Phủ Cam
Người quen cũ không gặp đã nhiều năm
Trần Hải Quân hiện tại thật to lớn
Thân mười thước cao vai năm thước rộng
Râu hùm hàm én với mày ngài
Ngay trên đ·ống đ·ổ n·át mà ngồi
Mắt đăm đăm nhìn vào tượng Chúa
-“ Ta chẳng biết Ngài tồn tại hay không nữa
Nhưng hôm nay ta gặp lại ngươi
Không phải ý Chúa thì cũng là ý Trời
Để ta biết, ta và ngươi, ai mạnh.”
Một trận chiến này vốn không thể tránh
Món nợ của “ Trần Phi” hắn sẽ gánh thay
Phi cầm chắc gươm ánh sáng trong tay
Hỏi:
-“ Lý trí ngươi không bị tan biến
Vẫn chấp nhận vì Ma Đồng mà chiến
Chẳng lẽ chỉ vì muốn hơn so với ta?”
Trần Hải Quân chẳng chần chờ nói ra:
-“ Ta đang bị Ma Đồng khống chế
Thân xác ta đã biến thành như thế
Thì trái tim vẫn luôn là con người
Nếu như ta đánh thắng ngươi rồi
Ta sẽ t·ự s·át để cho ngươi sống
Cho nên câu trả lời của ta là: ĐÚNG.”
Nói xong liền lập tức đứng lên
Tốc độ rất nhanh xuất tới một quyền
Uy lực có thể san rừng lấp biển
Trần Hải Hồn Tướng lập tức xuất hiện
Nắm chặt tay trả lại một đòn
Âm thanh v·a c·hạm như tiếng sấm nổ giòn
ĐOÀNG!
Cả hai bật lui cùng một khoảng cách