Phi chớp cơ hội lao tới bên nách
Lưỡi gươm kéo dài chém mạnh lên trên
KENG!
Thân thể Quân quả thật chẳng mềm
Lại vẫn dính một vết lằn sâu cháy xém
Trần Hải phối hợp vung gươm đến chém
Quân vội tung quyền lên đối đầu
ẦM!
Lần này Quân b·ị đ·ánh lui về sau
Nhưng hắn lại cười lên vui vẻ:
-“ Ngươi vẫn luôn là mạnh như thế
Không hổ là đối thủ định mệnh của ta.”
Nói rồi sau lườn hai ống phóng mở ra
Cùng dưới bàn chân phun không khí nóng
Tốc độ Quân tăng lên nhanh chóng
Hung hăng tung liên hoàn đấm xuống Phi
Sức p·há h·oại mạnh mẽ vô bì
Đánh xuống đất tạo thành vô số hố
Trần Hải Hồn Tướng liên kết với Phi bởi sợi dây nhỏ
Vừa nãy rút lại kéo Phi tránh đòn
Cơ thể năng lượng bao Phi vào trong
Nửa thân trên dưới đồng thời xuất hiện
Hình thái hoàn chỉnh tung hết sức mà chiến
Mới thể hiện sự tôn trọng với Quân
Gươm và nắm đấm v·a c·hạm mỗi lần
Nổ âm vang rền như là tiếng sấm.
Bê Quy di chuyển tốc độ khá chậm
Hồi lâu mới tới chân núi Ngự Bình
Thấy trong khói mù có một bóng hình
To như núi phải cao hàng chục mét
Khuôn mặt đá giống Táng Sơn Cường y hệt
Đúng là hắn chứ chẳng thể sai
Mắt vô hồn chẳng còn biết đến ai
Hình dạng bên ngoài hơi giống khỉ đột
Vừa thấy Bê Quy liền lao xộc
Hai thứ quái vật va đập vào nhau
ẦM!
Táng Sơn Cường b·ị đ·ánh bật lui sau
Hắn tuy to nhưng Bê Quy càng lớn
Thân thể như núi chẳng biết đau đớn
Song trên người đá tảng rụng rơi
Bê Quy trông thấy liền nở nụ cười:
-“ Trái tim con người thật đúng là kỳ diệu
Ma Đồng vô tri sao có thể hiểu
Chuyện tiếp theo nhờ ngươi lo liệu nha.”
Bê Quy nâng lên Biệt Thu Hà
Để trên đỉnh đầu nhìn về phía trước
Đôi mắt đẹp vốn đã thấm ướt
Thấy Cường mà không nhịn được đầm đìa
Từ ngày đó sống c·hết cách chia
Cứ tưởng rằng sẽ chẳng còn gặp lại
Trái tim nguyên vẹn bóng hình chờ mãi
Mà người thương giờ hoang dại điên cuồng
Dồn hết nhớ mong thét lớn:
-“ANH CƯỜNG.”
Cả núi đá bỗng bất ngờ chấn động
Chớp thời cơ Bê Quy t·ấn c·ông nhanh chóng
Trên vai mở ra hai ống phóng thật to
Nhắm thẳng Cường đang cúm rúm co ro
Hai luồng pháo xoáy ồ ạt bắn phá
Nước chứa linh năng rửa trôi đất đá
Làm lộ ra một quả bóng hoa cương
Này tất nhiên là lõi của Táng Sơn Cường
Bê Quy thấy vậy liền ngưng công kích
Cái lõi lập tức rục rà rục rịch
Thu hút lấy đất đá xung quanh
Tốc độ hồi phục lại rất là nhanh
Lại được Bê Quy dành cho một pháo
Biệt Thu Hà nảy ra ý nghĩ táo bạo
Bảo Bê Quy:
-“ Xin chị hãy dừng tay
Hãy để em thử xem cách này
Có lẽ anh Cường vẫn còn cứu được.”
Bê Quy tin tưởng liền ngưng phun nước
Hà nhảy xuống hướng tới trước khối cầu
Dang rộng hai tay ôm lấy thật mau
Dồn hết vào tất cả tình cảm chan chứa
Đất đá xung quanh không còn bị hút nữa
Táng Sơn Cường yên ổn trong lòng Biệt Thu Hà
Nhưng mà ngỡ như gian khổ đã qua
Khói mù xung quanh bỗng nhiên ập tới
Cháy bùng bên ngọn lửa chói lọi
Thật đâu dễ thoát khỏi Ma Đồng
Bê Quy vội dựng nước thành lồng
Chặn lại lửa hồng đang cháy hừng hực
Biệt Thu Hà cũng đang dồn lực
Cố sức ôm giữ lấy lõi Cường
Nhưng nó càng lúc càng rung lắc bất thường
Bê Quy quyết đoán nuốt cả hai vào bụng
Lúc này lõi Cường mới trở nên yên ổn
Lửa đỏ xung quanh hoá thành Ma Binh
Mặc áo giáp nặng bao quanh thân mình
Gươm, đao, giáo, mác, cung, tên,…đủ loại
Ánh mắt vô hồn chẳng biết sợ hãi
Vô cùng vô tận lao vào Bê Quy
Tuy rằng không đem lại tổn hại lớn gì
Nhưng đúng là diệt hoài không dứt
Nàng rằng:
-“ Chúng ta ở đây dốc lực
Là giúp tiêu hao sức mạnh Ma Đồng
Mọi người cùng nhau đồng lòng
Đồ Ma Binh này không là gì cả.”
Mai Sương, Tuyết Huệ hung hăng bắn phá
Pháo linh năng băng giá hiệu quả rất cao
Mười chị em gái xả đạn ào ào
Bắn cho Ma Binh không kịp tái tạo
Bê Quy lâu lâu cũng làm một pháo
Vòi xoáy cuốn trôi tất cả kẻ thù
Nhưng mà chừng nào còn tồn tại khói mù
Thì lũ Ma Binh vẫn là chưa hết
Đánh với Táng Sơn Cường chưa mỏi mệt
Bê Quy quyết định tới Đàn Nam Giao
Nồng độ khói mù càng lúc càng cao
Ma Binh xuất hiện càng thêm dồn dập
Hướng chị em họ Đinh t·ấn c·ông tới tấp
Các nàng chẳng vừa đáp trả nhiệt tình
Mai Sương là chị cả lại thông minh
Trên lưng Bê Quy chỉ huy chiến đấu
Tuyết Huệ càng đánh càng hăng máu
Thỉnh thoảng còn nhảy thẳng ra ngoài
Đùi to mông bự lực bật cao dài
Nhảy giữa không trung vung dao qua lại
Mười cô gái cũng là rất lợi hại
Đều tiến hoá đến cấp 4 cả rồi
Dung nhan xuất trần xinh đẹp rạng ngời
Khí chất lạnh lùng khiến người băng giá
Mà cô nào cũng đều ngực lép cả
Sau khi tiến hoá mới thành thế này
Cái món này thì ra là có thể lây
Vậy lại càng hay thuận tiện chiến đấu.
Bê Quy tuy rằng chẳng nhanh nhảu
Cơ thể khổng lồ mỗi bước rất dài
Đàn Nam Giao khói bóng mờ hình phai
Trấn thủ lại có đến hai con Ma Tướng
Một thì nhìn giống con trâu mộng
Cơ thể cháy bỏng lửa nóng bừng bừng
Cơ bắp vạm vỡ với hai chiếc sừng
Phát sáng như trăng lưỡi liềm đỏ
Vừa thấy Bê Quy xuất hiện ở đó
Liền hung hăng chuyển đổi mục tiêu
Bê Quy cũng chẳng cần nói nhiều
So kèo đầu rùa sừng trâu xem ai càng cứng
ẦM!
Chị em họ Đinh lập tức điêu đứng
Nhao nhao bỏ chạy khỏi lưng Bê Quy
Hướng quân mình hội họp mà đi
Xuống dưới mới biết mặt đất ngập tràn xác c·hết
Ma Đồng đem xác sống gom lại hết
Trước lột hạch sau đem đốt lên
Lửa ma thiêu xác sinh ra khói đen
Bao trùm toàn bộ Kinh Đô – Huế
Muốn đem màn khói xử lý sạch sẽ
Nhất định phải dẹp Tế đàn Nam Giao
Quân chủ lực từ ngoài màn khói đánh vào
Madam Vân Diệu chỉ huy công kích
Mấy xe bồn lớn chở đầy chất dịch
Đỏ như máu đang sùng sục sôi
Khói máu đem khói mù đẩy lùi
Tạo môi trường cho Quỷ Máu tới lui
Cùng Ma Binh vui cười chém g·iết
Trang, Điểm, Phấn, Son cùng lúc lên hết
Trên hàng đầu không biết mệt là gì
So với nam nhi nào có kém chi
Gái xuân thì mà anh dũng thiện chiến
Đội bắn tỉa toàn bộ khai triển
Nỏ thần hoá năng lượng thành tiễn bắn ra
Hiệu quả cao nhất vẫn là Quỳnh Nga
Năng lượng tiêu hao cẩn thận khống chế
Mỗi Ma Binh chỉ một tên gọn gẽ
Vừa nhanh, vừa chuẩn, không thiếu, không thừa
Các nàng Quỳnh còn lại cũng chẳng vừa
Nay có La Quỳnh Như làm ngôi sao mới nổi
Mắt trong tựa ngọc thanh xuân tươi mới
Tuổi mười tám tròn quê hương Sông La
Tay nỏ cầm chắc từng phát bắn ra
Độ hiệu quả chỉ so Quỳnh Nga kém
Có chị em họ Đinh tham chiến
Áp lực của nàng giảm đi rất nhiều
Một trận này không nhất quyết phải liều
La Quỳnh Như lùi sau bổ sung năng lượng
Mở bình đậu xanh rau má ra uống
Chỉ chốc là sức lực đã tràn đầy
Nỏ thần lại lần nữa lên tay
Chíu! Chíu! Chíu! Chíu! Chíu! Chíu! Chíu! Chíu!
Âm thanh chiến trường đan thành nhịp điệu
Con người sẽ thắng đánh tan Ma Binh
Nhưng mà quan sát kỹ tình hình
Thấy chiến trường Nam Giao khó có đột phá
Ngưu Lệ Hoa cầm một cây quạt lá
Vung một cái tạo hàng tá Ma Binh
Đường cong uốn lượn gương mặt đẹp xinh
Tóc vàng cháy rực thân hình bốc lửa
Cực kì mạnh mẽ kh·iếp người kh·iếp sợ
Mình ả chống đỡ 3 đứa Vân Anh
Tay chặn Kiều Tam Nương chém nhanh
Chân đạp Kiều Nhị Nương xuống đất
Lật quạt chặn Phá Hồng Nguyệt chém chặt
Đá một phát Vân Anh phải lùi mau
Chịu một đòn ngay bụng rất đau
Cắn răng hai tay cầm chắc Phá Hồng Nguyệt
Dồn sức vào đao cong như vầng trăng khuyết
0