0
Hô đao quyết:
-“ GÁC NHỎ ĐÊM VẮNG NGHE MƯA XUÂN.”
Ánh đao đỏ máu trời đất tách phân
Mở đường đưa Ngưu Lệ Hoa đến gần c·ái c·hết
Song ả lại chẳng sợ gì hết
Hai tay cầm cán quạt lá phất ra
Trời đất cuồn cuộn nổi cơn phong ba
-“ THỀM THU CHIỀU TÀ NGẮM LÁ RỤNG.”
Hai chiêu lớn cùng nhau va đụng
ẦM!
Âm thanh như là tiếng bom nổ vang
Ngưu Lệ Hoa vẫn đứng hiên ngang
Sừng sững giữa trời vung quạt liên tiếp
Cùng nhau đại chiến đã 300 hiệp
Tất nhiên là phải có tiêu hao
Nhưng chỉ cần ả hít khói mù vào
Thì Ngưu Lệ Hoa đã chẳng làm sao hết
Thế này thì đánh đến mệt c·hết
Cũng không đột phá được Nam Giao
Mà tình hình còn thật nguy sao
Từ xa một Ma Tướng xách đao bay tới
Ngưu Lệ Hoa trông thấy vội hỏi:
-“ Nguỵ Tiểu Ngưu sao ngươi lại ở đây?”
Đáp:
-Ta ở Chùa Thiên Mụ chờ đợi nửa ngày
Vẫn chưa thấy mặt mày kẻ địch
Tại chỗ này đánh nhau thật thích
Thôi thì góp chút ít sức của ta.”
Nói rồi xuất Ma Đao tên Lệ Ảnh ra
Xông qua Vân Anh hung hăng chém xuống
Nàng liền nâng Phá Hồng Nguyệt lên chống
Keng!
Nguỵ Tiểu Ngưu không giống Ngưu Lệ Hoa
Một đao đánh Vân Anh bay xa
Năng lực chiến đấu quá là mạnh mẽ
Madam Vân Diệu thấy tình hình như thế
Không thể không đem bài tủ tế lên:
-“ Ngưu Lệ Hoa giao cho 2 chị em
Dùng cách nào cũng phải g·iết nó
Tuy Vận đã có Hạch thuộc tính Gió
Song viên đó chắc chắn chất lượng càng cao
Một trận chiến này kết quả ra sao
Đều là phải trông hết vào Vận.”
Nôm và Danh Hoa gật đầu chắc chắn
Cùng Voọc Mẫu bắn vọt mà lên
Cẩn thận quan sát Ngưu Lệ Hoa một phen
Tự tin g·iết liền ngay trong một kích
Dồn hết sức mạnh t·ấn c·ông vào địch
Chẳng giữ lại chút năng lượng nào
Nôm và Danh Hoa từ trái phải đánh vào
Voọc Mẫu lại từ trên cao đánh xuống
Một đòn hợp kích chặn hết đường sống
-“ PHẢI CÓ DANH GÌ VỚI NÚI SÔNG.”
ẦM!
Nguỵ Tiểu Ngưu thảm thiết thét lớn:
-“ KHÔNG!”
Đáng tiếc Ngưu Lệ Hoa đã như bông hồng tan nát
Thứ sót lại chẳng còn gì khác
Chỉ là một viên Hạch tròn tròn
Nguỵ Tiểu Ngưu nổi cơn điên cuồng
Đánh lui Vân Anh vung đao chém tới
Hai người một voọc nguy trong sớm tối
May là còn có 2 nàng Kiều
Phá Hồng Trần + Phá Hồng Hoa xuất chiêu
Ánh đao dấu X đánh tan Lệ Ảnh
Ăn đào uống nước phục hồi sức mạnh
Danh Hoa giục:
-“ Em mang Hạch đi mau
Nhớ kỹ là không được quay đầu
Trận chiến này thắng là nhờ em hết.”
Nôm gạt nước mắt bỏ lại một câu:
-“ Đừng c·hết.”
Cầm lấy Hạch lao xẹt mà đi
Sau lưng âm thanh vang vọng thảm thiết vô bì
Nhưng không hy sinh sao có chiến thắng
Nôm dốc sức một đường bay thẳng
Tới Đại Nội cũng chẳng xa xôi
Hai bên đang đánh đến nứt trời
Nhưng hiển nhiên Ma Đồng chiếm ưu thế
Sinh vật cấp 6 quá là mạnh mẽ
Phóng một giáo là bể mấy chục lớp tường
Cũng may năng lượng Vận nhiều đến bất thường
Mấy chục không được thì tạo trăm lớp
Song như vậy tiêu hao cực lớn
Ma Đồng còn có khói mù bổ sung
Chẳng cần phải đánh đến tận cùng
Diễm và Vận đã sắp không chịu nổi
Thân ảnh Ma Đồng phiêu du như khói
Vuốt của Diễm chưa đánh trúng một lần
Ảo ảnh bóng lửa quả thật khó phân
Khả năng né tránh của Ma Đồng quá giỏi
Ngay khi Nôm vừa mới tiến tới
Liền lui ngay đến sát bên người
Hai tay hai Hạch vừa xứng một đôi
Thuộc tính Gió sáng ngời màu trắng
Thái Nhũ cười:
-“ Ngươi nên cản hắn
Tỷ lệ đột phá chỉ là Epsilon
Mà cho dù có tiến hoá thành công
Đánh lại được Ma Đồng hay không thật khó nói.”
Hùng Ca nhếch mép:
-“ Ngươi đừng cười vội
Ta tin hắn có thể thành công
Chỉ cần tỉ lệ chẳng phải là 0
Thì chắc chắn có thể tạo nên KỲ TÍCH.”
Vận chẳng cần chần chờ quyết định
Nhét cả hai viên hạch vào mồm
Ực một cái nuốt xuống bụng luôn
Thân thể liền tựa đèn neon phát sáng
Làn da bóng loáng như là ngọc trắng
Tóc giống làn khói bay thẳng lên trời
Khuôn mặt phẳng lì không giống mặt người
Bất ngờ mở ra tới bốn con mắt
Cặp dưới đen nháy như cũ chân chất
Đôi trên trắng bệch không phân rõ tròng
Chỉ một lát là đã tiến hoá xong
Áp lực phát ra khiến người người khó thở
Hùng Ca c·hết lặng thì thào nói nhỏ:
-“ Hắn hình dạng trông thật giống…A.”
Lời trong miệng còn chưa nói hết ra
Đầu bỗng nhiên đau như búa bổ
Thái Nhũ tranh thủ cơ hội khó có
Một chuỳ sấm sét đánh vào Hùng Ca
Đánh cho hắn bay đi thật xa
Lui lại thật nhanh cạnh Ma Đồng nói nhỏ:
-“ Đây là một đối thủ rất khó
Nhưng mà con vẫn cứ mạnh hơn
Đánh hắn, g·iết hắn, ăn hắn sạch trơn
Thì con sẽ trở nên càng mạnh.”
Ma Đồng vốn dĩ chẳng muốn né tránh
Nghe lời Thái Nhũ chiến ý bốc cao
Miệng há to đem khói mù hút vào
Thân thể biến to cực kỳ cao lớn
Ba cái đầu sáu cánh tay sáu món
So lúc tập kích Hương Phố mạnh hơn mấy lần
Uy năng huỷ diệt giống như Tà Thần
Đem đến tai ương cho toàn nhân loại
Diễm và Vận tất nhiên không sợ hãi
Lúc này đây đẳng cấp đã ngang bằng
Đồng thời biết thêm cách dùng linh năng
Mở khoá Linh Giác là giác quan thứ sáu
Trời đất xung quanh như chẳng còn gì ẩn giấu
Nhìn thấy được thứ giống sóng điện từ
Dùng Linh Niệm như loài dơi thăm dò
Hèn chi Ma Đồng né đòn rất giỏi
Nhưng bây giờ thế cờ đã đổi
Linh niệm Vận và Ma Đồng đối đầu
Sau một thoáng chốc v·a c·hạm với nhau
Linh niệm Ma Đồng rất mau bại trận
Diễm nhận lấy năng lượng vô cùng từ Vận
Hoá thành gió đem cả nàng vây quanh
Một khuôn mặt Hổ to lớn hình thành
Nanh nhọn mắt quắc oai Hùm lồng lộng
Ma Đồng hoá ra bao nhiêu cái bóng
Dưới 4 mắt Vận chỉ là trò trẻ con
Liếc một cái thật giả liền phân
XOẸT x XOẸT
Hai vuốt hùm thật nhanh đánh tới
Ma Đồng giơ thương lên chống vội
Không nói nhiều liền b·ị đ·ánh bay
Thân thể Diễm tựa như gió như mây
Chỉ có cái đầu Hổ là trông còn rõ
Ma Đồng tự tin mạnh nhất là nó
Trên người lửa đỏ càng thêm cháy bừng
Khí thế tăng vọt trông thật là hung
Diễm chủ động lao tới tung vuốt
Móng hổ như 5 lưỡi dao trong suốt
Từ bốn phương tám hướng đánh vào
Ma Đồng muốn tránh là chẳng thể nào
Liền cậy mạnh vung giáo đánh trả
3 đầu 6 tay bao quát tất cả
Toàn phương vị chuẩn xác đỡ đòn
Nhưng mà sóng vuốt đợt này chưa xong
Thì đợt khác đã liền ập tới
Ma Đồng vẫn kiên cường chống đối
Không biết bị ghim tại chỗ hồi lâu
Ánh vuốt sắc đan thành một quả cầu
Giam chặt Ma Đồng không chừa lối thoát
Chẳng còn khói mù cung cấp năng lượng thất thoát
Nó chống đỡ chẳng được mấy vòng
Miệng hổ há to cắn tới Ma Đồng
-“ ĂN TRỜI UỐNG BIỂN CẠP MẶT ĐẤT.”
Một chiêu tối thượng đủ đem Huế lật
Ma Đồng cũng cảm nhận được nguy cơ
Chẳng cần giữ lại không chút chần chờ
Tung chiêu cuối:
-“ PHONG HOẢ LUÂN HỒI – PHÁ.”
ẦM!
Chấn động khủng kh·iếp kinh hoàng tất cả
Kết quả trận chiến này là ở đây
Sau một hồi bụi tan khói bay
Diễm và Vận may vẫn còn vô sự
Nhưng hổ gió khổng lồ không còn ngưng tụ
Ở giữa trời đó chân thân 2 người
Ma Đồng thì rách nát tả tơi
Chân thể là một đứa nhóc 3 tuổi
Thái Nhũ Tiên Tử nhẹ nhàng đi tới
Nhẹ nhàng âu yếm b·óp c·ổ Ma Đồng
Nó kinh hãi tuyệt vọng vẫy vùng
Nhưng tất cả chỉ là vô ích
-“ Ngươi bú sữa của ta không ít
Nghĩ rằng không phải trả giá hay sao
Con ngoan hãy giúp mẹ tiến hoá nào
Hai chúng ta sẽ hoà vào thành một.”
Mặt nạ nguỵ trang bây giờ đã lột
Mĩ nữ ngây thơ lại là quỷ dữ hung tàn
Thân thể Ma Đồng như cát bụi tiêu tan
Chỉ để lại quả Hạch vân trắng màu đỏ