Còn nàng bình tĩnh ngồi yên uống nước
Giơ tay bảo mọi người lui bước:
Cười:
-“ Không ngờ ngươi trực tiếp thế này
Chắc chắn nắm chặt tình hình nơi tay
Kẻ không may, chẳng Rosé thì còn ai khác
Nhưng mà ta không quen bội bạc
Trừ khi…”
-“ Các ngươi tới Thành Thăng Long đi
4 tháng sau sẽ cho các ngươi c·hiếm đ·óng.”
-“ Được.”
MARiÉ quyết định nhanh chóng
Thành Thăng Long là nơi văn hiến ngàn năm
So sánh thì xứ Thanh không bằng
Thôi cứ nhường cho nhà Lê hết
Hai bên trao đổi chẳng biết mỏi mệt
MARiÉ quyết định gia nhập Liên Minh
Báo rõ ràng cho tai nghe mắt nhìn
Thông tin sẽ sớm đến Điện Biên Phủ
Rosé rõ ràng có tham vọng bá chủ
Đã nhiều lần cậy mạnh cưỡi lên đầu
MARiÉ tất nhiên chẳng vừa lòng đâu
Diễn Vy cho đủ lợi liền quay mũi giáo
Đều nhờ gián điệp cung cấp tình báo
Hôm nay đến đây mới thuận lợi dễ dàng
Trận đấu trí giữa Diễn Vy và Rosé đã mở màn
Ai cũng có niềm tin chiến thắng
MARiÉ chiêu đãi bằng một bữa cơm trắng
Hạt như ngọc thơm nức lòng người
Vừa ngon vừa dẻo vô cùng tuyệt vời
Nhà Đậu rất mạnh trong việc trồng thọt
Ăn thịt thú biến dị thật ra chẳng tốt
Dễ xảy ra phản ứng xung đột linh năng
Với người Việt cơm gạo không gì sánh bằng
Nhà Đậu đến Thăng Long cũng là hợp lý
MARiÉ thắc mắc:
-“ Hà Nội giá trị như thế
Sao các ngươi lại để cho chúng ta?”
Diễn Vy thở dài:
-“ Tận thế xảy ra
Con người chẳng còn lại mấy mống
Cần gì tranh giành ngươi c·hết ta sống
Trái Đất này, rất rộng lớn mà
Chúng ta muốn ra biển rộng trời xa
Đối thủ, không nên là nhân loại.”
MARiÉ nghe xong mặt liền trầm lại
Không còn vẻ mặt luôn luôn mỉm cười:
-“ Nếu mà ai cũng nghĩ được như ngươi
Thì loài người không gì phải sợ hãi.”
Diễn Vy nghe xong mỉm cười một cái:
-“ Ta biết ngươi đã trải qua điều chi
Nhưng về sau cứ thoải mái đi
Gánh nặng sẽ có người san bớt
Thuần chủng cũng tốt mà con lai cũng tốt
Liên Minh chúng ta một lòng là được.”
Diễn Vy chân thành mà mở lòng trước
Khôn khéo tiến bước vào trái tim MARiÉ
Tuy rằng hiểu rõ ý định Diễn Vy
Nhưng đó là điều mà nàng luôn khao khát
Đôi môi xinh hé mở ca hát
Lập tức thu hút người khác lắng nghe
Một bài “Đất Lành Chim Lạc Đậu” không chỗ để chê
Khiến lòng người đê mê tới tận khi ngủ.
Ở lại Nông Cống mấy ngày đã đủ
Chủ nhà tiếp đón rất là nhiệt tình
Họ Đậu xác định gia nhập Liên Minh
Tức là đã cùng Điện Biên vạch mặt
Bọn hắn sẽ rời đi, lên phía bắc
Sau này sẽ được trọng điểm đầu tư
Dùng lợi ích lôi kéo từ từ
Họ Đậu sẽ không dễ dàng phản bội
Cộng thêm phô bày sức mạnh vượt trội
Cây gậy và củ cà rốt phải cùng dùng
Vy và Phi hướng bắc một đường
Thành phố Thanh Hoá ở ngay phía trước
Phi nói:
-“ Chỉ cần mình anh là được
Anh thật không muốn nhìn thấy em đau.”
Diễn Vy cười:
-“ Đã nói là vĩnh viễn cùng nhau
Thì em sẽ không xa anh đâu chớ đuổi.”
Còn làm ra mặt xấu thè lưỡi
Hiếm khi nàng cư xử đúng tuổi của mình
Lúc yêu người ta dễ bị bệnh thần kinh
Đâu ai muốn bình thường khi ân ái
Nếu Diễn Vy đã không có gì sợ hãi
Thì Phi cũng chẳng cần phải lăn tăn
Trận chiến này chắc chắn rất khó khăn
Nhưng hắn nhất định phải trải qua để tiến hoá
Lấy sức 2 người giải phóng Thanh Hoá
Khả năng thành công không quá 5%
Phi biết rõ song vẫn quyết tâm
Hắn phải chiến đấu, phải trở nên càng mạnh
Huống hồ còn có Diễn Vy bên cạnh
Nàng chẳng phải là một cái bình hoa
Quản lý hay chiến đấu đều thật tài ba
2 người cùng nhau xông pha tới trước
Đàn xác sống ào tới cản bước
Chẳng hề biết sợ hãi là gì
Gươm ánh sáng kéo dài từ tay Phi
Một quét ngang đứt đầu ngàn xác sống
Diễn Vy lấy ra mười con dao phóng
Ở phía đuôi có trống một lỗ tròn
Dây tơ linh năng điều khiển ra đòn
Đan thành lưới ánh sáng tím cực đẹp
Mũi dao bay với tốc độ khủng kh·iếp
Một phát xuyển thủng ba bốn cái đầu
Mười ngón tay ngọc ngà đưa mau
Đàn lên một bản hoà ca của máu
Diễn Vy cùng Phi sát cánh chiến đấu
Giống như là đang nhảy múa cùng nhau
Tình chàng ý th·iếp nồng nàn đậm sâu
Một đường thẳng tiến đánh đâu thắng đó
Đám trùm cấp 5 vậy mà tự biết khó
Tập trung một chỗ cùng nhau xông lên
Vy và Phi lập tức chiến liền
Đánh một trận trời điên đất đảo
Thành phố Thanh Hoá nát như dập pháo
Sinh vật cấp cao có sức p·há h·oại vô cùng
Chốn phồn hoa đô hội đã từng
Nay đã thành rừng cây cối đổ sập
Nhưng mà ở ngay phía dưới tầng thấp
Cây rau má vẫn sinh trưởng ngoan cường
Thật là một loài cây phi thường
Bất kể môi trường mãi luôn tươi tốt
Vy và Phi chẳng dừng lại một chút
Hồi phục tốt liền tới chỗ tiếp theo
Không ngừng chiến đấu trong hoàn cảnh hiểm nghèo
Mới leo nhanh được trên bậc thang sức mạnh
Nhà Lê chẳng mất công đấm đánh
Vẫn thu được Thành phố Thanh Hoá vào tay
Quân nhà Lê có mặt nơi này
Chỉ cần dọn dẹp xác sống còn sót
Lực lượng tinh nhuệ, trang bị cực tốt
Số lượng nhiều đến hơn một trăm
Chỉ huy là Lê Dũng, Lê Hùng cấp 5
Quét xác sống sạch tăm sạch tích
Dũng rằng:
-“ Điện Biên xem ra chọn sai kẻ địch
Lê Ly chuyến này lành ít dữ nhiều
Chúng ta chẳng nên vì đám đàn bà đó liều
Có bao nhiêu anh em chung ý?”
Hùng đáp:
-“ Trải qua em kiểm tra tỉ mỉ
Tổng cộng có 69 người.”
Dũng gật đầu:
-“ Vậy là đủ rồi
Dừng lại thôi tránh rút dây động cỏ.”
Hai anh em thì thầm to nhỏ
Lam Kinh sắp tới một trận mưa gió bão bùng.
Vy và Phi thì bước chân chẳng ngừng
Chiến đấu, chiến đấu, không dừng chiến đấu
Chảy xuôi bao nhiêu mồ hôi và máu
Liên tục ròng rã suốt 4 tháng trời
Gần như chẳng có lúc nào nghỉ ngơi
Phá vỡ giới hạn, vượt qua sống c·hết
Diễn Vy chẳng sợ hãi gì hết
Bởi luôn luôn có Phi ngay bên
Rồi dần dần nàng cũng đã quen
Trái tim vững tin cả hai không thể b·ị đ·ánh bại
Có trả giá thì tất có thu lại
Dùng chiến đấu mài dũa bản thân
Năm giác quan mạnh mẽ dần dần
Cùng nhau tiến hoá, mở khoá Linh Giác
Phi thì mạnh hơn chứ không khác
Diễn Vy lại như lột xác hoàn toàn
Tơ ánh sáng như mạng nhện tràn lan
Cảm nhận rõ ràng hết thảy sự vật
Đã thế còn rất bền rất chặt
Giống như nắm tất cả trong lòng bàn tay
Ngóc ngách Hà Nội rõ như ban ngày
Bày trận đem Thành Thăng Long phong toả
Như mạng nhện bao trùm tất cả
Ngăn cách xác sống tới phá Hồ Gươm
Vua xác sống mạnh mẽ khó lường
Song Phi vẫn muốn cùng nó 1 chọi 1
Đây thật sự là một đối thủ tốt
Cũng chỉ vừa mới tiến hoá mà thôi
Bề ngoài không khác gì con người
Lễ phục màu đen sang trọng quý phái
Kinh thánh trong tay rách nát tổn hại
Mái tóc bạch kim tuổi lứa trung niên
Thấy Phi liền nở nụ cười rất hiền:
-“ Cuối cùng thì ngươi cũng đã đến.”
Đối phương quả thật vô cùng thân thiện
Khiến cho Phi cảm thấy hiếu kỳ
-“ Ngươi nói vậy là có ý gì
Ngươi biết ta từ khi nào thế?”
-“ Thực ra ta đang chờ một kẻ
Đủ mạnh mẽ để g·iết c·hết được ta
Người không ra người, ma không ra ma
Sống chẳng được mà c·hết cũng chẳng được
Covid trong người luôn luôn thúc giục
Ta điên cuồng tàn sát con người
Ta hiện tại sắp tới giới hạn rồi
Hy vọng ngươi không giống bọn hắn.”
Phía sau là một hàng bia mộ trắng
Khắc tên kẻ khiêu chiến không thành
-“ Ta chẳng muốn c·hết như kẻ vô danh
Wily Navare, nhờ ngươi khắc lên mộ.”
Vừa nói xong đôi mắt liền đỏ
0