Cơn khát máu bùng nổ điên cuồng
Trông giống như một con Ma Cà Rồng
Người Pháp đúng là thích biến dị thành Quỷ hút máu
Bass liếm mép nhìn Phi hau háu:
-“ Tên Wily cuối cùng chẳng đấu lại ta
HaHaHa x3
Ta sẽ g·iết ngươi, biến ngươi thành thuộc hạ
Tiểu thư Diễn Vy lớn lên xinh đẹp khó tả
Với ta thật là rất xứng đôi
HaHaHa x3.14”
Bản ngã tà ác vừa nói vừa cười
Phi im hơi lặng tiếng rút Gươm Ánh Sáng
Một chém xoẹt ngang tốc độ chớp nhoáng
Dốc toàn lực muốn đoạt mạng kẻ thù
Bass tuy điên nhưng chẳng hề ngu
Ngón tay khép thành đao dốc sức đón đỡ
Keng!
Hai bên v·a c·hạm bắn điện toé lửa
Chỉ trong tích tắc lần nữa đụng nhau
Keng! X3.14
Tốc độ cả hai quỷ khốc thần sầu
Màu đỏ màu trắng đan xen diễm lệ
Phi liên tục dính vết cắt nhẹ
Bởi chẳng dùng lá chắn linh năng
Nhưng cơ thể rèn giũa cứng như kim cương
Trải qua tôi luyện bền ngang sắt thép
Tuy rằng cứ b·ị t·hương liên tiếp
Lại chỉ là v·ết t·hương nhẹ mà thôi
Phi vốn có năng lực siêu phục hồi
Chưa đến 1 giây đã hoàn toàn lành lặn
Mà Bass dùng linh năng tạo lá chắn
Nhìn thì như hắn chẳng bị gì
Nhưng linh năng tiêu hao cực kỳ
Gươm của Phi quẹt vào cực thấm
Mà so trình độ tay chân đánh đấm
Bass bị Phi áp đảo hoàn toàn
Đến khi hắn nhận ra hiện thực phũ phàng
Lưới điện Diễn Vy đã sẵn sàng phong toả
Trên trời dưới đất khoá chặt tất cả
Muốn thoát đơn giản là đang nằm mơ
Bass tự biết lâm vào nguy cơ
Không bung sức bây giờ thì chờ lúc nào khác
Cơ thể phình to xương xẩu gân guốc
Sau lưng mọc ra hai cái cánh dơi
Chỉ một chốc đã lớn hơn gấp mười
Tốc độ không giảm nhưng càng dễ đánh trúng
Xoẹt!
Một gươm đem cánh tay trái chém rụng
Bass cười như chẳng có chuyện gì
-“ Ngươi múa, ngươi tránh, ngươi chém nữa đi
Trong Lĩnh Vực – Trăng Máu, ta là bất tử.”
Chỉ ngắn ngủi trong vài hơi thở
Cánh tay đã mất mọc lại vẹn nguyên
Lúc nãy chẳng bật lá chắn lên
Do Bass cố ý phô bày sức mạnh
Không gian xung quanh trở nên đỏ quạch
Ánh sáng màu máu chiếu rọi khắp nơi
Xuất hiện trên đầu ngay giữa mây trời
Là một vầng trăng tròn vành vạnh
Linh niệm Bass trở nên rất mạnh
Hoàn toàn đánh bẹp linh niệm của Phi
Trăm ngàn lưỡi dao máu bắn đi
Muốn đem hắn cắt thành ngàn mảnh
Nhưng mà Phi lại điệu nghệ né tránh
Không lánh được thì dùng gươm đánh tan
Cũng có dính mấy phát nhưng rất nhẹ nhàng
Bass kinh hãi:
-“ Làm sao có thể?”
Phi vốn chẳng dùng linh niệm như loài dơi để né
Mà lại có phản xạ tuyệt thế của mèo
Cộng thêm bản năng chiến đấu cực cao
Trình độ Bass chẳng thể nào đánh trúng
Nhưng công kích đối với hắn vô dụng
Khả năng hồi phục cũng rất kinh người
Bass đắc ý vui sướng khằng khặc cười:
-“ Cứ từ từ mài ngươi đến c·hết
Bản vương thân thể bất tử bất diệt
Trăng Máu còn là bản vương còn
Xem ngươi chịu đựng được bao nhiêu hôm
Muốn sống thì mau mau quỳ xuống.”
Phi đáp:
-“ Năng lực này thật mạnh không tưởng
Nhưng để ngươi dùng thật uổng quá đi
Ý chí Wily vẫn chống cự gan lỳ
Ngươi biết, hay giả bộ không biết?”
Lời của Phi vừa nói ra hết
Sắc mặt Bass trở nên thật trầm
Xem ra Phi đã đánh trúng tâm
Bass chắc chỉ dùng được 70% sức mạnh
-“ Thật muốn ngươi có thể dốc sức mà đánh
Thắng thế này không đúng ý ta
Nhưng cũng đã đến lúc nên về nhà
Trận chiến này, tới đây thôi, KẾT THÚC.”
Phi nói xong liền tung hết sức
Một đòn chí mạng lại tới từ trên trời
Một lưỡi gươm khổng lồ sáng ngời
Đâm xuyên Trăng Máu từ trên xuống dưới
ẦM!
Ánh sáng đỏ rực rỡ chói lọi
Nổ tung thành triệu tỉ giọt mưa
Bass hai mắt kinh ngạc sững sờ
Trần Hải Hồn Tướng trên trời giáng xuống
Trở lại với Phi bày thế nhanh chóng
Xoẹt!
Xoẹt!
Xoẹt!
Hư Không Thiểm một đòn là xong
Bass kinh hoàng thét một tiếng:
-“ KHÔNG!”
Thân thể b·ị đ·ánh tan thành mây khói
Chỉ để lại một quả cầu đỏ chói
Bất ngờ bay thẳng tới người Phi
Tốc độ nhanh đến hắn chẳng kịp phản ứng gì
Xuyên qua chống cự đi vào cơ thể
Lở lửng giữa trời triệu tỉ hạt mưa nhỏ bé
Cùng lúc thật lẹ tụ tập bao quanh
Một cái kén máu chớp mắt hình thành
Diễn Vy thấy biến rất nhanh liền tới
Lòng lo lắng lập tức về vội
Đóng gói mang Phi trở lại Hương Khê
Tiến sĩ Lai và Kim Quy thử đủ cách chán chê
Thở dài:
-“ Chúng ta đã cố gắng hết sức.”
Đúng lúc mọi người đang tỏ ra bất lực
Vận đi đến mở 4 mắt ra “coi”
Cẩn thận một hồi tỉ mỉ săm soi
Kết luận:
-“ Đừng lo Phi chỉ đang bị đoạt xá
Chờ hắn tỉnh lại liền không sao cả
Mọi người vất vả rồi nên đi nghỉ đi
Chuyện này cứ để ta lo hết.”
Mọi người cũng là đã thấm mệt
Vẫn kiên trì ở lại là Diễn Vy
Vẻ mặt Vận bình tĩnh như chẳng có chuyện chi
Mọi người cũng chẳng thấy gì lo lắng
Phòng c·ách l·y trở nên vắng lặng
Chỉ còn lại Vận và Diễn Vy
Lúc này mới nghe nàng nhỏ giọng thầm thì:
-“ Anh nói thật đi, Anh Phi có qua khỏi?”
Vận cười phì một cái rồi nói:
-“ Chỉ là chuyện nhỏ xíu mà thôi
Huống chi đã có anh ở đây rồi
Phi tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện
Đối với hắn đây cũng là tôi luyện
Vượt qua thì linh hồn trở nên càng vững vàng
Chỉ là Phi xem như thuộc tính “Quang”
Sức mạnh Máu hoàn toàn không hợp
Thân thể bạn ta mà cũng dám c·ướp
Vậy phải bước qua cửa của ta.”
Vận liền đem linh năng bùng ra
Lập tức tiến vào hình thái chiến đấu
4 mắt mở to hết cỡ nhìn thấu
Vào sâu trong thế giới tinh thần của Phi
Hắn đang cật lực đối chọi Wily
Kiên trì đến đây đã là rất khá
Phòng tuyến cuối cùng đã bị phá
Wily cười lớn:
-“ Ta sẽ xoá đi tất cả ký ức của ngươi
Sau này ngươi chính là ta rồi
Năng lực chiến đấu của ngươi quá tuyệt.”
Hắn hớn hở tiến tới dò xét
Những ký ức quý giá nhất của Phi
Dưới cống ngầm cùng Hùng Ca và Vận ăn mì
Bữa đầu tiên sau khi tận thế đến
Cả 3 vui vẻ cùng nhau trò chuyện
Bỗng nhiên đầu Vận chuyển sang nhìn
Thẳng trực tiếp vào Linh hồn Wily
Hai hàng lông mi tích tắc rụng đi
Rồi mở ra thêm 2 con mắt
Wily sợ hãi run lên bần bật:
-“ Là ngươi, không, là Ngài sao lại ở đây
Không, sao ta nhầm lẫn thế này
Ngươi không phải là Ngài ấy…”
Wily chỉ lẩm bẩm được đến chừng đấy:
-“ AAAAAAAAAAAAAA…”
Bỗng đau đớn hét lên điên cuồng
Rồi nổ tung như là pháo hồng
Tan biến không để lại chút dấu vết
Vận bất ngờ:
-“ Ta chưa làm gì hết
Mà ngươi đ·ã c·hết luôn rồi sao
Chuyện này cứ sai sai thế nào
Mà nghĩ mãi chưa ra chỗ ‘lào’ không đúng.”
Nhưng có nghĩ nhiều thì cũng vô dụng
Trước hết phá giam cầm cho Phi
Hắn thở phào:
-“ May mà còn có mi
Nếu không là tau đi luôn rồi đó.”
Vận không đáp mà chăm chú nhìn ngó
Vào chỗ càng sâu trong ký ức của Phi
Nhìn mãi nhìn hoài mà chẳng thấy gì
Mới từ bỏ:
-“ Viên Hạch của hắn với mi ‘nỏ’ hợp.”
Phi đáp:
-“ Tau biết rồi, nên sẽ không đớp
Thiết nghĩ nên chuyển trước cho Kim Quy
Rồi mới đem cho Vân Anh đi
Hy vọng nàng sẽ sớm đột phá.”
-“ Chúng ra rời khỏi đây đã
Bên ngoài Diễn Vy còn vất vả chờ.”
Ý thức bỗng một cái xoay chuyển lu mờ
Phi và Vận trở lại thực tại
Hạch cấp 6 trên tay Vận 1 cái
Hắn nắm chặt đóng gói rời đi
Để lại không gian riêng tư cho Phi
Dỗ dành Diễn Vy oà khóc nức nở
Tựa như một cô gái bé nhỏ
Yếu đuối nũng nịu trong vòng tay người yêu
Bên nhau càng lâu, trải qua càng nhiều
Tình yêu cả 2 càng thêm sâu đậm.
0