Núi lửa Thới Lới b·ốc c·háy hừng hực
Khói đen ngun ngút che kín bầu trời
Nhiệt độ cao đạt đến mức kinh người
Khắp nơi đều là dung nham nóng chảy
Hùng Ca ngụm lặn ở trong đấy
Không ngừng tôi luyện tẩy rửa bản thân
Hạch Trọng Quy đã hấp thụ 10 phần
Hiện tại đã đến rất gần đột phá
Ngồi khoanh chân không động đậy gì cả
Hứng dòng thác đá chảy xối xuống đầu
Thân thể như cục sắt nung đỏ màu
Thì thầm:
-“ Hoá ra Thép Đã Tôi Thế Đấy.”
Đôi mắt nhắm nghiền mở ra rực cháy
Núi lửa Thới Lới run rẩy rung rinh
Nổi giận phun trào thật bất thình lình
Đá chảy cuồn cuộn nhấn chìm cơ thể
Đứng trước t·hiên t·ai con người từng nhỏ bé
Nhưng thời đại tận thế nay đã khác rồi
GRÀO!
Cùng với một tiếng rống vang trời
Giữa muôn vàn bụi mù khói lửa
Xuất hiện một con rồng rực đỏ
Đôi cánh cháy rực thân thể khổng lồ
Vỏ ngoài như thép vừa mới ra lò
Nguội đi với tốc độ nhanh chóng
Hiện lên màu đen kim loại sáng bóng
Với vằn đỏ chạy dọc toàn thân
Đôi cánh lửa cháy nóng bỏng muôn phần
Bốn chân sắt thép móng vuốt sắc bén
Tinh hoa Trọng Quy bị Hùng Ca chiếm
Khả năng phòng ngự gần như vô song
Thời gian qua vất vả chẳng phí công
Hùng Ca đột phá tiến lên cấp 6
Nhanh chóng thu lại hình thái chiến đấu
Thân thể giống như đúc thép mà thành
Đầu trọc nhanh chóng mọc ra tóc xanh
Phong thái anh hùng trầm ổn chắc chắn
Núi lửa phun trào chỉ chút đã lặng
Hùng Ca bắn vọt về phía làng Chăm
Vừa thấy dân làng đã ríu rít hỏi thăm
Chúc mừng Hùng Ca thành công đột phá
Hắn cũng coi như chàng rể quý hoá
Được tất cả đồng bào thương yêu
Mà Hùng Ca sống vốn luôn biết điều
Ở đảo Lý Sơn trôi qua không tệ
Quỳnh Lavy vô cùng vui vẻ
Nhảy tới ôm hôn thắm thiết Hùng Ca
Minh Tiên mỉm cười đứng ở xa
Mối quan hệ cả hai vẫn còn giữ kín
Hùng Ca trổ tài xông pha ra biển
Bắt lấy mấy con cá kiếm thật to
Đem về cho mọi người tái, nướng, kho,…
Đêm nay mở hội quẩy cho tới sáng
Hùng Ca rằng:
-“ Khả năng lại qua mấy tháng
Núi lửa Thới Lới sẽ triệt để phun trào
Ở lại đây là chẳng thể nào
Mọi người có muốn ra Hoàng Sa lập nghiệp?”
Minh Tiên thở dài:
-“ Hèn chi gần đây hoạt động liên tiếp
Ta còn hy vọng là do ngươi gây ra
Bên Hương Phố cũng cử người qua
Ta xem Hoàng Sa rất là không tệ
Đó là nơi linh khí hội tụ
Hải sản dồi dào đầy đủ tài nguyên
Nhưng mà lòng ta không yên
Các ngươi thật nhường chúng ta nơi tốt như thế?”
Hùng Ca cười:
-“ Ngươi đa nghi quá thể
Chúng ta chẳng nhẽ còn là người ngoài
Nhưng mà không chỉ tránh né t·hiên t·ai
Tiên minh Hải Nam cũng đang nhòm ngó
Đồng bào Chăm chuyển qua ở đó
Sẽ có Bê Quy bảo vệ thường xuyên
Các ngươi cứ thoải mái khai thác tài nguyên
Việc phân phối giao cho Trí Tuệ Nhân Tạo
Gâu Gâu con chó này tuy hơi láo
Nhưng quả thật rất là công bằng.”
Đảo Lý Sơn vốn là đất lành của người Chăm
Chở che họ qua ngày tháng tối tăm tận thế
Nếu mà phải rời xa đất mẹ
Ai mà nỡ ai mà đành lòng
-“ Chờ vài năm xem núi lửa ổn định không
Muốn quay lại đây chẳng phải là không thể.”
Mọi người nghe Quỳnh Lavy nói thế
Cũng lộ ra ý kiến đồng tình
Minh Tiên là một lãnh đạo thông minh
Nhanh hiểu ra sự tình trong đó
Hoàng Sa bị Tiên minh Hải Nam nhòm ngó
Ắt sẽ có v·a c·hạm với nhau
Ở đảo Lý Sơn bình yên đã lâu
Minh Tiên đâu muốn dân mình thương tổn
Chăm chăm nhìn Hùng Ca dáng hình cao lớn
Vừa lôi cuốn lại vừa bức người
Thở dài:
-“ Cuối cùng ta cũng hiểu ra rồi
Thời đại này đứng yên là đang tìm c·hết
Hèn chi ngươi chiến đấu rèn luyện chẳng biết mệt
Nay mới đứng được trên đỉnh cao.”
Hùng Ca cười lớn:
-“ Như ta thật chưa ra sao
Vẫn chẳng thể nào thắng Diễm và Vận
Mau về tìm bọn hắn đánh vài trận
1 đấu 1 ta vẫn có chút tự tin.”
Một đêm say sưa ăn nhậu hết mình
Hùng Ca hiện tại ngàn chai không đổ
Uống cho mấy chàng Chăm gục nằm lỗ chỗ
Bên lửa trại đỏ rực say giấc nồng.
Mấy ngày tất bật đã chuẩn bị xong
Toàn thể người Chăm đồng lòng di chuyển
Xa ngoài khơi nổi lên trên mặt biển
To lớn tựa đảo chính là Bê Quy
Bốn chân như núi đạp đáy bước đi
Mai rùa cứng rắn khó gì xuyên thủng
Đầu đung đưa há miệng cực khủng
Vậy mà lại nói tiếng Huế ngọt ngào:
-“ Chúng ta đánh một trận thế nào
Ngươi vừa đột phá chắc là cũng ngứa ngáy.”
Hùng Ca cười:
-“ Chị muốn chiến thì em chiều vậy.”
Xong liền hút lấy đất đá xung quanh
Trộn với linh năng nhanh chóng hình thành
Hình thái chiến đấu: Rồng Đen Vân Đỏ
Kích thước tuy rằng so Bê Quy nhỏ
Nhưng cũng tầm đó cỡ 1/3
Hai cánh lửa cháy rực rỡ mở ra
Chiếm lấy ưu thế trên không đánh xuống
Đòn phủ đầu Hơi Thở Rồng cháy bỏng
Đỏ + nóng + sệt giống như là dung nham
Uy lực cực mạnh là không phải bàn
Bê Quy chẳng ham lấy thân trực tiếp đỡ
Dựng tường nước che chắn hơi thở
Bốc hơi tạo thành một màn khói mờ
Hùng Ca cũng là bị bất ngờ
ẦM!
Dính một đòn Lưỡi Gươm Thần Biển
Nước siêu cao áp cực kỳ sắc bén
Nhắm thẳng mà đến vào người Hùng Ca
Khiến cho hắn phải gào thét kêu la
Cũng may là có phòng ngự rất mạnh
Nếu không đã nát thành trăm mảnh
Bê Quy đánh mà chẳng hề hương tay
Nhưng mà như thế lại càng hay
Khơi dậy Hùng Ca cháy bừng ý chí chiến đấu
Cả 2 đều là sinh vật cấp 6
Đánh thật cho dù có mà lỡ tay
Thì cũng chẳng thể nào c·hết được ngay
Lúc này không rèn luyện thì còn lúc nào khác
Mặt biển cuồn cuộn muôn ngàn sóng bạc
Bầu trời mây lửa tan tác quay cuồng
Đánh từ sáng cho đến lúc hoàng hôn
Cả 2 kiệt sức luôn mới nghỉ
Dân Chăm đã hoàn tất chuẩn bị
Di chuyển đồ đạc lên lưng Bê Quy
Nhằm phía đông rẽ sóng mà đi
Chẳng nguy hiểm chi vài giờ là tới
Hoàng Sa về sau sẽ là ngôi nhà mới
Gâu Gâu cất giọng vui vẻ chào hỏi:
-“ Hoan nghênh tất cả mọi người
Sau này định cư ở đây rồi
Có chuyện gì cứ tìm ta mà nói
Nhà ở đã xây dựng tương đối
Chỉ cần vào ở là được thôi.”
Cáp quang linh niệm kết nối 2 nơi
Hoàng Sa xa xôi với đất liền Hương Phố
Tín hiệu tuy rằng có độ trễ nhỏ
Gâu Gâu vẫn xử lý được mượt mà
Nhưng chưa thể đem linh năng Vận truyền qua
Cần tự thân cung cấp máy móc hoạt động
Người Chăm rất nhanh ổn định cuộc sống
Kéo nhau lướt sóng vùng vẫy biển khơi
Tài nguyên có mặt ở khắp mọi nơi
Biển trời bao la vô cùng giàu có
Song nguy hiểm vẫn luôn luôn ở đó
Ở vùng biển cạn chớ có ra ngoài
Bá chủ Biển Đông là Bê Quy không sai
Nhưng tại Thái Bình Dương lại là chuyện khác
Minh Tiên, Bê Quy và Hùng Ca tiến hành bàn bạc
Chưa vội qua thăm dò Phi-líp-pin
Trước tại Hoàng Sa đứng vững bước chân
Nơi này cũng là chỗ linh khí hội tụ
Vật liệu từ đất liền cung cấp đủ
Cộng thêm căn cứ quân sự khi xưa
Người Chăm ở đây cứ từ từ phát triển
Hùng Ca rằng:
-“ Vừa qua Trường Sa một chuyến
Tiếc rằng nơi đó quá hoang tàn
Cá, mực, tôm, cua cũng chẳng thèm màng
Chúng ta cứ ổn định ở đây đã
Việc trấn giữ xin nhờ chị cả
Huế có chuyện lạ cần ta qua xem.”
Vẻ mặt Hùng Ca bỗng chốc căng lên
Cho thấy sự tình khá là nghiêm trọng
Chỉ có Minh Tiên lộ ra cảm động
Biết Hùng Ca không coi nàng là người ngoài
Nhưng trái tim con gái tựa như biển khơi
Bê Quy ngầm hiểu càng thêm chú ý
Cười:
-“ Ở đây cứ giao cho chị
Có chuyện gọi Diễm và Vận là xong
Chú tuy mạnh nhưng vẫn nên đề phòng
Tránh xôi hỏng bỏng không thì mệt.”
Hùng Ca ngoan ngoãn:
-“ Dạ em đã biết!”
Bê Quy giống như người mẹ hiền
Thân thể to lớn sức mạnh vô biên
Ai gặp đều phải một phen kính nể
Đối với người nhà lại cực kỳ bảo vệ
Ở bên nàng không thể nào yên tâm hơn
Hoàng Sa có nàng vững chãi như sơn
Để cho Bin Bin vô tư quy hoạch.
0