Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 37 Nhậu

Chương 37 Nhậu


Thời gian đong đưa lúc nhanh lúc chậm

Nhanh thì như c·h·ó chạy ngoài đồng

Chậm thì như chim sáo trong lồng

Mơ tưởng bầu trời tự do quá khứ

Chỉ 4 tháng phát sinh đủ thứ

Căn cứ Hương Phố phát triển điên cuồng

Trí Tuệ Nhân Tạo thật quá phi thường

Năng lực sản xuất vô cùng kinh khủng

Mà đây mới là phục vụ dân dụng

Còn chưa đụng tới công nghệ quốc phòng

Bây giờ cơ sở hạ tầng tạm xong

Bắt đầu tiến hành sản xuất khí tài quân sự

Phi và Diễn Vy tay trong tay dạo phố

Hai mắt ngỡ ngàng nhìn ngó khắp nơi

Nổi bật là một toà tháp cao chọc trời

Khiến người ngước nhìn đến mỏi cả cổ

Chỗ này chỉ là miền núi một thị trấn nhỏ

Nay lại hiện đại hơn cả Kinh Đô

Ai đến cũng đều phải bất ngờ

Ngỡ như lạc vào phim trường khoa học viễn tưởng

Sóng linh niệm từ tháp cao phát ra mọi hướng

Điều khiển máy móc làm việc không ngừng

Tỉ mỉ nhẹ nhàng cho đến nặng nhọc tay chân

Nhanh chóng hoàn thành chẳng hề biết mệt

Mọi chuyện Bin Bin đều lo hết

Tăng gia sản xuất điều tiết tài nguyên

Năng suất lao động bay vọt tăng lên

An ninh tuyệt đối xoá sạch t·ội p·hạm

Song Trí Tuệ Nhân Tạo cũng có giới hạn

Lực lượng chiến đấu vẫn do con người

Nhưng nền tảng sản xuất đã có rồi

Kim Quy và Tiến sĩ Lai đang đẩy nhanh quân sự

Trước hết biến Hương Phố thành pháo đài phòng ngự

Tránh sự việc Ma Đồng tập kích lại phát sinh

Hệ thống pháo năng lượng thành hình

Nhiều vòng bố trí quanh Hương Phố

Cộng thêm lá chắn bao trùm toàn bộ

Dễ dàng chống cự cấp 6 t·ấn c·ông

Còn có lực lượng U·AV phòng không

Sản xuất liên tục đông như châu chấu

Khi nổ mang tới sát thương cấp 6

Khiến Phi cũng phải thấy da đầu tê tê

Hiện nay kẻ nào dám đánh Hương Khê

Sợ là có đi mà không về nổi

Dạo suốt ngày cho đến tận tối

Nắm tay ngắm hoa đăng nổi trong Hồ Bình Sơn

Tháp Hy Vọng trong đêm tối sáng trưng

Phản chiếu trên mặt hồ lấp lánh

Đài tưởng niệm giữa đảo bốn cạnh

Sáng lên tên + ảnh của mỗi một anh hùng

Tận thế không còn tàn khốc như nó đã từng

Nhưng người sống không được phép quên quá khứ

Huống chi bao kẻ địch vẫn còn đó

Trí Tuệ Nhân Tạo chỉ là hỗ trợ

Con người vẫn phải dựa vào chính mình

Nhân lúc trời tối khung cảnh đẹp xinh

Phi trao Diễn Vy một nụ hôn nồng thắm

Môi và môi chạm, tay trong tay nắm

Đắm chìm vào trong vị ngọt tình yêu

4 tháng này trải qua rất nhiều

Cùng nhau liều mình vượt ra sống c·hết

Tình chàng ý th·iếp không nói cũng biết

Tan vào nhau quên hết chuyện trên đời

Giây phút hạnh phúc mĩ mãn tuyệt vời

Cả 2 dạo mấy vòng hồ rồi mà chưa chán

Bỗng Quảng trường Mèo rực lên ánh sáng

Còn có cả tiếng ca hát thật hay

Phi rằng:

-“ Anh quên mất là vào tối nay

Còn có một chương trình ca nhạc.”

Diễn Vy cười:

-“ Đúng rồi, tối nay La Quỳnh Như hát

Biểu diễn hàng tuần phục vụ giáo dân

Từ đây qua đó rất là gần

Anh với em đi xem một chút.”

Phi chẳng cần suy nghĩ liền gật

Ở cùng Diễn Vy chỗ nào cũng vừa lòng

Trên quảng trường người đến đã thật đông

Hầu hết mặc giáo phục trông rất trang trọng

Tượng Diễm ở giữa quảng trường sống động

Vừa giống cọp mà lại vừa giống mèo

Lông đen và trắng đan xen vào nhau

Tạo hình lúc Diễm cấp 5 là Cọp Mướp

Nhưng mà thế lại thêm thích hợp

Bớt dữ dằn doạ khóc trẻ con

Tương lai nhân loại nằm trong tay các mầm non

Hương Phố tất nhiên chú trọng giáo d·ụ·c

La Quỳnh Như đứng hát ở trên bục

Áo dài trắng cực kỳ thướt tha

Dung nhan xinh đẹp duyên dáng như hoa

Giọng ca ngọt ngào làm người say đắm

Tóc xanh tươi trẻ môi hồng má thắm

Nhưng mà nàng đánh đấm cũng rất hăng

Tài sắc vẹn toàn hiếm ai sánh bằng

Còn là thần tượng tiếng tăm rất nổi

Hôm nay thu hút rất nhiều người tới

Không chỉ giáo dân Giáo Hội Meo Meo

Diễn Vy thì thào:

-“ Anh xem bên kia nào

Ai mà lại giống như anh Vận.”

Phi nhìn sang quan sát cẩn thận

Một thanh niên đeo kính tóc xù

Mặc áo thun in hình La Quỳnh Như

2 tay 2 gậy điên cuồng hú hét

Cổ vũ nhiệt tình chẳng hề biết mệt

Câu cửa miệng:

-“ Ai lớp diu, La Quỳnh Như.”

Phi tiến đến:

-“ Vận, là mi đấy ư?”

Hỏi vậy thôi chứ không Vận thì còn ai khác

Vận cũng là sững người một lát

Vội đáp:

-“ Cậu là ai? Tôi không biết, cậu đi ra đi.”

Chưa dứt lời liền biến khỏi mắt Phi

Muốn đuổi theo Diễn Vy liền cản:

-“ Anh cứ kệ anh Vận

Sáng làm Giáo Chủ tối đu Idol

Việc trong giáo có Thảo Nguyên lo

Anh ấy làm vậy cũng không ảnh hưởng.”

Phi cười:

-“ Bí mật của hắn bị chúng ta bắt trúng

Đúng ra phải bắt chẹt một phen.”

Diễn Vy vỗ tay:

-“ Vậy chúng ta đi liền.”

Cặp đôi lập tức tới trước Tháp Hy Vọng

Nhưng mà cửa lớn cửa nhỏ đều đóng

Tỏ rõ ý rất là không hoan nghênh

Bin Bin trong dạng ảnh 3D chiếu hình

Ra đón tiếp lại rất là không thân thiện

-“ 2 người các ngươi cấp 6 cùng đến

Tỷ lệ thành công đánh g·iết là 0%

Hệ thống phòng ngự mở hết công năng

Tiến hành diễn tập kẻ địch đánh lén.”

Phi và Diễn Vy chẳng kịp lên tiếng

Bị lực trường đánh văng lên trời

Màn chắn năng lượng màu trắng sáng ngời

Mở ra ngăn cách 2 người khỏi Hương Phố

Hệ thống pháo đều đồng loạt mở

Ụ pháo ở dưới đất mọc lên ào ào

Nòng pháo nhắm thẳng trên trời cao

Tính toàn chính xác đồng loạt khai hoả

Phi ôm Diễn Vy cực nhanh né cả

Mắng:

-“ Bin Bin cái đồ c·h·ó moá này

Các ngươi có hay không dừng ngay

Nếu không sẽ biết tay tau đó.”

Đáp lại là tiếng cười hô hố:

-“ Bin Bin chính là c·h·ó đó mà

Ngài Le Noloc đã chấp thuận qua

Xin mời chúc hai người chống đỡ vui vẻ.”

Chỉ sau hồi đầu bị Phi tránh né

Bin Bin thật lẹ thu thập thông tin

Điều chỉnh nòng pháo chuẩn xác bắn lên

Khiến Phi phải dùng Trần Hải Hồn Tướng mà đỡ

Sát thương gây ra tuy khá nhỏ

Nhưng hằng hà sa số chẳng biết lúc nào ngừng

Trên quảng trường vốn ca nhạc tưng bừng

Nghe còi báo lập tức giải tán

Dân thường thì chui vội hầm trú nạn

Lực lượng chiến đấu thì nhanh chóng sẵn sàng

Động tác chuyên nghiệp mau lẹ gọn gàng

Đều là nhờ có Bin Bin chỉ dẫn

Một trận này đánh là đánh thật

Như tính toán Phi và Diễn Vy chẳng làm sao

Song cả 2 cũng chẳng thể xông vào

Cho đến khi năng lượng cạn kiệt

Hết là lượng dự trữ dùng hết

Chứ có Vận tại biết đến khi nào

Kim Quy rằng:

-“ Tính toán năng lượng tiêu hao

Duy trì được 2 ngày liên tục

Nếu mà cấp 6 chỉ có một

Cũng là phải được tận 3 ngày

Ta sẽ tiến hành nâng cấp thiết bị dự trữ ngay

Đến khi được 1 tuần là đẹp.”

Tiến sĩ Lai cười:

-“ Được rồi chúng ta nhậu tiếp

Cảnh đẹp rượu ngon đúng là rất vui.”

Đỉnh Tháp Hy Vọng mọi người tới đủ rồi

Nâng ly cạn chén nói cười vui sướng

Lâu lâu nghe tiếng Phi thét lớn:

-“ Các ngươi nhớ đó, nhớ mặt ta.”

Mọi người hoàn toàn mặc kệ Phi kêu la

Rất nhanh hoà tan bởi tiếng pháo nổ

-“ Hu hu hu ta rất là đau khổ

Em gái nhỏ bị hắn lừa mất rồi.”

-“ Chúng ta rất thông cảm với ngươi

Thôi đừng buồn chúng ta cạn chén.”

-“ Vừa có tin Quỳnh Lavy truyền đến

Hùng Ca vào núi lửa đã lâu.”

-“ Yên tâm đi chắc chắn hắn không sao

Chỉ mấy ngày sau là đột phá.”

-“ Nhà Đậu chưa rời khỏi Thanh Hoá

Chắc nhắm không nuốt được cả Thăng Long.”

-“ Quy trình cho Vân Anh đã chuẩn bị xong

Hạch cấp 6 Phi mang về với nàng quá hợp.”

-“ Kế hoạch Lạc Điểu sẽ bắt đầu sớm

Bin Bin muốn cùng cậu chủ đi săn, gâu gâu.”


Vừa nhậu vừa nói chuyện đến đêm thâu

Mà tiếng pháo nổ trên đầu còn dưa dứt.

Chương 37 Nhậu