Cuốc một hồi mà không đổ mồ hôi
Cơ thể này cũng có hơi khác người
Nhưng chưa nhận ra chỗ nào không đúng
Nghĩ nhiều mà cuối cùng vô dụng
Trước hết phải sống tốt ở chỗ này
Rồi tìm lấy cơ hội trở tay
Nơi đây, chưa phải là 1 Thế Giới khác
Côn Đảo tuy rằng trong xanh gió mát
Nắng giữa trưa rát mặt cháy da
Bỗng nhiên một trận ồn ào xảy ra
1 cô gái say nắng đổ gục
Vận tuy rằng có do dự 1 lúc
Vẫn quyết định qua giúp tý sức thử xem
Dù sao đây chẳng có người quen
Mà cơ thể đã hoàn toàn đổi khác
Nhỏ nước từng giọt cho bớt cơn khát
Đem vào bóng mát cho cô gái nghỉ ngơi
Tuy nhan sắc chẳng phải sắc nước hương trời
Cũng có một chút dễ thương khả ái
Cô gái từ từ mở mắt tỉnh lại
Vội nói:
-“ Xin lỗi đã làm phiền đến anh
Anh hãy quay về làm việc nhanh
Không xong tối nay sẽ lại b·ị đ·ánh.”
Trên người nàng cũng chẳng lành lặn
Thấy nhiều vết roi hằn trên thân
Không xong việc là không được ăn
Còn phải chịu đòn roi chẳng nhẹ
Nơi này là một trại nô lệ
Thậm chí còn tệ hại hơn nhiều
Bắt ép người tù làm việc đủ điều
Chỉ vì là để không ai nhàn rỗi
Từ sáng tinh mơ cho đến khi xẩm tối
Cuốc ruộng, đập đá, phá lối, chặt cây,…
Từng đấy việc cứ lặp lại ngày ngày
Đến đợt thì đem đi phối giống
Cô gái này vẫn còn chưa đủ lớn
Nên phải tham gia lao động tại đây
Vận rằng:
-“ Em cứ tạm nghỉ tay
Công việc của em, để anh làm giúp.”
Nãy làm chơi chơi chứ chưa ra sức
Nhưng bây giờ công việc đã gấp đôi
Vận cũng phải nghiêm túc rồi
Ngạo nghễ:
-“ Cuốc nơi tay, ta lật tung trời đất.”
Mọi người nhìn mà phải trố mắt
Khi trời vừa tối vừa đạt chỉ tiêu
Tuy rằng phải cày cuốc rất nhiều
Nhưng Vận cũng chẳng thấy bao nhiêu mệt mỏi
Cô gái lúc này dường như đã khỏi
Liền tới gần nói lời cảm ơn
Lí nha lí nhí:
-“ Em, em là Tuyết Phương
Cảm ơn anh, Số 0801.”
Gái xuân thì xấu hổ đỏ mặt
Nhìn trông thật là quá đáng yêu
Vận cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều
Phất tay:
-“ Không có chi, em mau về nghỉ
Được thì qua phòng khám 1 tý
Bọn hắn không nghĩ để em c·hết dễ đâu
Ngày mai còn công việc ngập đầu
Sợ rằng anh không giúp em được nữa.”
-“ Vâng!”
Cô bé ngoan ngoãn trở về chỗ ở
Vận cũng đi tắm rửa, nhận đồ ăn
Thức ăn đồ uống dở lại khô khan
Chẳng thấy ngon nên nhường cho người khác
Bọn hắn vậy mà đều nuốt hết
Do hôm nay làm việc mệt cực kỳ
Mà Vận lại chẳng thấy đói gì
Cơ thể vẫn phi thường khoẻ khoắn
-“ Tuy rằng ta mất đi sức mạnh
Nhưng quang trọng là ở linh hồn
So với người bình thường vẫn mạnh hơn
Chậc, thật không nên phô trương quá mức
Hôm nay làm việc quá ra sức
Chắc chắn đã thu hút chú ý cấp trên.”
Lời vừa nghĩ xong là ứng nghiệm liền
-“ Số hiệu 0801 mau đến.”
Không ngờ là 1 người đẹp tới kiếm chuyện
Váy da cắt xẻ bó sát toàn thân
Phô bày đường cong nóng bỏng muôn phần
Khuôn mặt thiên thần, dáng người ma quỷ
Nụ cười xinh duyên dáng tuyệt mỹ
Tóc đen bồng bềnh tựa sóng lăn tăn
cộc cộc cộc
Bốt đen gõ sàn bước qua nhà ăn
Lại khiến mọi người phải im hơi lặng tiếng
Tù trưởng Ái Trinh hướng thẳng Vận đi đến
Bép!
Chẳng nói gì quất một roi vào người
-“ Á!”
Vận liền lăn ra đất la thét om trời
Dù rằng chẳng thấy đau tý nào hết
Nhưng ngu thì mới không rên hét
Tránh ả biết rằng hắn chẳng bình thường
Ái Trinh cười mỉm đạp mạnh xuống lưng
-“ Số 0801, ta ưng ngươi rồi đấy
Người đây đem hắn bắt lấy
Tối nay ta phải dạy hắn một bài học ra trò.”
Giọng ngọt ngào say đắm như rượu nho
Lại khiến cho đám đàn ông sợ hãi
Đám nữ vệ đem Vận trói lại
Như xách heo mang hắn rời đi
Cả phòng ăn chẳng dám nhìn gì
Có người thở phào vì thoát được 1 kiếp
Trên đường phòng Tù trưởng xinh đẹp
Thấy cảnh tượng khủng kh·iếp kinh người
Công cụ t·ra t·ấn hành hình khắp nơi
Bên trên còn dính máu đỏ tươi chói mắt
Vận xem mà cũng phải tái mặt
Hắn thật ra là khá nhát gan
Từ trước tới nay xông pha chiến trường
Không Diễm thì Bin Bin làm hết
Thấy mặt Vận trở nên xanh mét
Ái Trinh cười:
-“ Ngươi sợ sệt cái gì
Gần đây ta ăn mặn quá nhiều đi
Hôm nay chơi ngọt ngào đổi vị
Các ngươi đưa hắn đi chuẩn bị
Tắm rửa sạch sẽ kiểm tra kỹ càng
Thay một bộ đồ cho đàng hoàng
Cái túi da này đúng là rất đẹp.”
Nữ vệ lôi Vận đi sắp xếp
Tháo băng, cắt tóc, lột mặt, cạo râu,…
Kiểm tra hàng họ cộng thêm xức dầu
Mặc âu phục đẹp trai đến không biên giới
Xong xuôi hướng phòng ngủ Tù trưởng dẫn tới
Ái Trinh mặc vào áo ngủ tất lưới
Trên đầu còn đội voan cô dâu
Vận giật mình thấy cứ sao sao
Căn phòng này, trông như phòng cưới
Ái Trinh cười duyên:
-“ Còn không mau tới
Ta cũng không phải sói hay hùm
Hay ngươi chẳng phải là đàn ông
Ồ, cơ thể của ngươi càng thêm thành thật.”
Vận lập tức xấu hổ đỏ mặt
Thằng em rất không biết nghe lời
Hung hăng b·iểu t·ình chỉ thẳng lên trời
Hôm nay muốn thoát khỏi nơi này không dễ
Thôi thì cái số nó đã như thế
Cứ phải sống đã rồi tính toán sau
Khi hai cơ thể sắp hoà tan vào nhau
Ái Trinh rằng:
-“ Tý nữa quên, ngươi chờ chút.”
Nàng lấy ra 1 tấm khăn lụa trắng muốt
Khuôn mặt tuyệt mĩ đỏ rực thẹn thùng
Đúng là đừng nhìn mặt mà bắt hình dong
Cô nương ác độc này không ngờ vẫn còn trinh tiết
Một đêm vui vẻ nóng bỏng cuồng nhiệt
Trên tuyết trắng nở rộ cánh hoa đào
Cảm xúc thăng hoa sung sướng tuôn trào
Đôi nam nữ quần nhau cho đến sáng
Khi ánh Mặt Trời vừa ló dạng
Vận đã bị tống về cày cuốc ruộng vườn
Mọi người túm tụm lại chúc mừng
Hắn là người đầu tiên thoát nạn
Bị chọn qua đêm sáng ra m·ất m·ạng
Nghe như Truyện cổ tích nghìn lẻ một đêm
Vận ba hoa bốc phét 1 phen
Tranh thủ thời cơ tạo dựng danh tiếng
Sau tìm cách Vượt Ngục ra biển
Cần phải có đồng bọn đi cùng
Chứ ở lại thì mạng chẳng xong
Ái Trinh chắc đang âm mưu gì đó
Thời gian tiếp theo đúng mệt như chó
Sáng cuốc đồng cạn tối cày ruộng sâu
Cơ thể này may khoẻ hơn trâu
Mỗi đêm đều đem Ái Trinh lật qua lật lại
Nàng ta tuy rằng khá lợi hại
Nhưng cũng chỉ là người bình thường
Thậm chí không dùng được linh năng
Chỉ có thân phận tương đương cao quý
Cả Côn Đảo đều do nàng quản lý
Địa vị tối cao nói 1 không 2
Chỗ này không chỉ là Trang trại người
Mà còn là nơi giam giữ kẻ chống đối
Diễn Vy phái không ít gián điệp tới
Phần lớn đều bị tống vào đây
Vận cũng không vội liên hệ ngay
Tránh cho việc dây rút rừng động
Thời gian thoi đưa trôi qua nhanh chóng
Côn Đảo nắng ấm dịu dàng quanh năm
Biển biếc sóng bạc rì rào lăn tăn
Thiên nhiên hoang dã vô cùng tươi đẹp
Tối nay Vận lại đến phòng Tù trưởng tiếp
Khoảng thời gian này mặc hắn tới lui tự do
Nhưng phải ở trước phòng khách chờ
Chứ chưa được thẳng vào trong phòng ngủ
Bỗng thấy 1 mĩ nữ ngồi đó
Nàng đẹp rực rỡ tựa như Mặt Trời
Ngỡ như hội tụ mọi cái đẹp vào người
Trên đời này, chưa thấy ai đẹp như thế
Gương mặt hoàn mĩ cực kỳ tinh tế
Mỗi góc cạnh tựa tạc vẽ mà thành
Tóc dài đen nhánh tràn đầy Vân Anh
Làn mi khẽ nhăn cũng khiến người người thổn thức
0