0
Một người phụ nữ bình thường hơi thấp
Gương mặt đại trà dễ thấy mọi nơi
Song lại bao dung như là biển trời
Khiến ai nhìn cũng cảm thấy ấm áp
Giống như được tử cung ôm ấp
Rồi suốt đêm mất ngủ bế bồng
Đường dài chẳng mệt cõng hoài trên lưng
Dù lớn khôn vẫn dang tay che chở
Nụ cười hiền từ khoan dung nhẹ nở
Lại khiến Phi vô cùng đau lòng
Nàng chỉ có vẻ ngoài tương đồng
Là mẹ của ‘Trần Phi’ mà không phải của hắn
Không gian bỗng chốc đứng yên tĩnh lặng
Xung quanh bao la trắng xoá 1 màu
Mãi cho tới 1 lúc thật lâu sau:
-“ Xin chào, ta là GAIA Đất Mẹ
Thật ra chẳng phải là bản thể
Chỉ là lời nhắn để trong Light-Center.”
Phi rằng:
-“ Ngươi có việc gì cần nhờ?”
-“ Xin ngươi hãy bảo vệ cho Trái Đất
Có kẻ truy bắt Ý Chí của hành tinh
Sau khi ta thực hiện tái sinh
Sẽ mất sạch ý thức và ký ức
Trở thành 1 con người chân thật
Dù vẫn giữ được hầu hết quyền năng
Thời gian sắp tới chắc lắm nguy nan
Nhờ ngươi đảm bảo an toàn cho ta, được chứ?”
Phi nghe, rơi vào trầm tư lưỡng lự
Trên đời sao có bữa ăn 0 đồng
Song lời Đất Mẹ vô cùng thật lòng
Tin chắc không hề có chút nào lừa gạt
Tuy rằng sẽ cùng thế gian là địch
Nhưng được lợi ích vô cùng lớn lao
Muốn bảo vệ Đất Việt mãi về sau
Bao nhiêu sức mạnh cũng là chưa đủ
Tất nhiên Phi chẳng có gì phải sợ
Hắn muốn gánh bớt nặng cho bạn bè
Mỉm cười gật nhẹ đầu với GAIA:
-“ Sau này là người nhà, mong giúp đỡ.”
Nàng đáp lại bằng nụ cười rực rỡ
Ấm áp giống như nắng hạ quê hương
Thân hình tan biến cùng với câu:
-“ Cảm ơn!”
Rồi hoá thành 1 trăm đốm sáng
Tựa bầy đom đóm hướng Phi bay đến
Lần lượt từng cái hoá thành con người
Mỗi người đều là bậc kỳ tài ngút trời
Chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm và trải nghiệm
Có người cùng Phi trò chuyện
Có người lại cùng luyện kiếm đêm ngày
Có người cùng đi khắp đất trời đó đây
…
Còn có người từ Tây Sơn cất bước
Đánh nam dẹp bắc bảo vệ Tổ Quốc
Được non sông mãi mãi ghi nhớ công ơn
Chịu Ngài dạy dỗ chỉ bảo mười năm
Linh hồn Phi mới hoàn thành lột xác
Rằng:
-“ Đất nước về sau do ngươi gánh vác
Ta tin chắc ngươi sẽ làm tốt thôi.”
Gương mặt oai dũng khẽ nở nụ cười
Hoá thành ánh sáng cùng Phi hoà làm một
-“ Vâng!”
Tay khẽ chạm ngực nước mắt không ngớt
Chứa cả lòng biết ơn suốt ngàn năm
Linh hồn vỡ tan lành lặn hoàn toàn
Giờ đây thăng hoa đạt tới cấp 8
Trước chỉ dùng Light-Center tàm tạm
Giờ mới trọn vẹn nắm giữ trong tay
Đã đến lúc rời khỏi chỗ này
Ở đây lâu cũng thấy thân thiết.
Thời gian hiện thực chỉ qua mấy phút
Ong Mẫu yêu thích nắm chặt Light-Center
Tỉ mỉ nghiên cứu từ nãy đến giờ
Lại bất ngờ thấy bình thường quá mức
Vẫn vui:
-“ Không hổ là v·ũ k·hí pháp tắc
Lớ ngớ mà nhặt được đồ ngon
Chờ ta đem xác ngươi ăn hết luôn
Chắc hẳn mới có thể dùng nó.”
-“ Đúng thế!”
Ong Mẫu kinh hoàng giật mình hoảng sợ
Giọng nói của Phi nhảy thẳng vào đầu
Tốc độ cực nhanh lùi xa về sau
Thấy rõ ràng Phi thật mau đứng dậy
Nhìn thì cứ y chang như cũ vậy
Khác cái là trạng thái bình thường
Chất độc kinh khủng biến mất vô tung
Mặt mày tươi tỉnh hồng hào khoẻ mạnh
Mắt liếc cái khiến Ong Mẫu ớn lạnh
Lắp bắp:
-“ Ngươi, không, Ngài tới cấp 8 rồi
Tiểu nữ chỉ là 1 con ong nhỏ nhoi
Ngài tha ta đi, coi như làm phước
Ta nguyện vì ngài cống hiến sức lực
Giúp Đất Việt chống xâm lược của YUAN.”
Phi nghe vậy cũng thấy động lòng
Phải suy nghĩ kỹ càng mấy phút
Thu phục được Ong Mẫu cũng tốt
Đáng tiếc ả c·hết còn có giá trị hơn
Ong Óc hung ác dã tính khó thuần
Bồi dưỡng cũng quá tốn cơm tốn gạo
Còn có nguy cơ ‘nuôi ong tay áo’
Thật sự không cần mạo hiểm làm chi
Phi rằng:
-“ Chuyện thần phục thì hãy quên đi
Nhưng ta sẽ cho ngươi 1 cơ hội.”
Light-Center liền phát sáng rực chói
Lúc này mới tuỳ ý Ong Mẫu dùng
Phi ngoắt tay:
-“ Nào, nào, đừng có ngại ngùng
Có gì thì hãy cứ tung ra hết
Nếu ngươi có thể đem ta g·iết c·hết
Thì tất cả đều sẽ là của ngươi.”
Ong Mẫu bị dồn vào đường cùng rồi
Muốn trốn cũng chẳng có nơi để trốn
Light-Center truyền đến sức mạnh cuồn cuộn
Khiến sự dũng cảm Ong Mẫu bạo tăng
Lý trí bị che lấp bởi tham lam
Quyết định đem tất cả ra cược
Light-Center quay ngược đâm vào ngực
Toàn thân rực sáng sức mạnh tăng nhanh
Thần niệm mở rộng lan ra xung quanh
Đám Ong Nậy điên cuồng hạnh phúc
Rằng:
-“ Vì Má cống hiến sinh lực
Vì Mẫu dâng hết linh hồn
Tất cả vì Loài Ong Óc trường tồn
Xin dâng luôn cho Mẫu tất cả.”
Vui sướng vô cùng tự nguyện hiến tế
Hoá thành quả cầu ánh sáng bay đi
Cùng trăm ngàn đốm nhỏ li ti
Tạo thành cơn bão ánh sáng tuyệt mĩ
Chỉ Kiều + Tiêu không chấp nhận như thế
Bản ngã chúng đã khá là vững vàng
Gào thét:
-“ Xin Má tha mạng cho con
Chúng con chắc chắn vẫn còn hữu dụng.”
Ong Mẫu tuy hơi không đành bụng
Song cũng đã đến bước đường cùng
Light-Center như hố đen vô cùng
Điên cuồng hấp thu năng lượng của ả
-“ Các con hãy trở về với Má
Rồi sau này Má lại sinh ra các con
Các con hãy tận hiếu cho tròn
Mong các con đừng có trách má.”
-“ Không!” [x2]
Thân thể Kiều + Tiêu lập tức tan rã
Hoá thành cặp sao chổi bay đi
Danh Mai ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì
Thì Nôm rằng:
-“ Anh Phi thật là mạnh
Chúng ta chi bằng hãy tạm lánh
Tránh chịu ảnh hưởng bởi trận chiến này.”
3 chị em Danh lập tức lui ngay
Trời vừa vào đêm đã hoá ngày sáng rực
Ong Mẫu dồn hết sức đặt cược
Không tiếc hiến tế cả bầy ong
Cuối cùng thì cũng đã thành công
Dù chỉ vừa đặt chân vào cấp 8
Cơ thể như đèn neon rực sáng
Dạng lai hoàn mĩ giữa người và ong
6 cánh 4 tay với 2 chân
Chiều dọc so Phi bất phân cao thấp
Gương mặt tinh tế vô cùng xinh đẹp
Trán mọc 2 sợi râu đặc trưng
Ngực nở eo thon đùi nuột mông cong
Đáng tiếc với Phi không chút hấp dẫn
Ánh mắt rơi trên Light-Center rực sáng
Nhọn hoắt giống như mũi kim ong
Chỉ nhìn thôi mà nhói cả linh hồn
Là thứ duy nhất uy h·iếp được hắn
Cười:
-“ Ngươi đã không khiến ta thất vọng
Nào, hãy mau phóng đến đây đi.”
Ong Mẫu thấy sự tự tin của Phi
Thiếu chút nữa thì cong đuôi bỏ chạy
Nhưng đã trả giá quá nhiều như vậy
‘7 chọ’ thì đúng là ‘nỏ’ cam tâm
Lý trí x bản năng tranh đấu mấy lần
Sức mạnh đầy thân lòng tin cao v·út
Tốc độ cực hạn dốc hết sức lực
Chíu!
Mũi kim độc đâm thẳng vào tim
Chỉ cách 1 nanomet thì đứng im
Tay trái Phi như gọng kìm bắt lấy
Ong Mẫu kinh sợ bất ngờ run rẩy
Nghe Phi cười:
-“ Ngươi như vậy là khá lắm rồi
Trận chiến này kết thúc ở đây thôi
Ta xin chân thành cảm ơn ngươi nhé.”
-“ KHÔNG!”
Ong Mẫu phản kháng nhưng chẳng đáng kể
Bị Light-Center xé nát từ bên trong
Đốm sáng tung toé y như pháo bông
Bá chủ Ngọc Thụ Lâm đ·ã c·hết?
Chút trò vặt vãnh dễ gì qua mặt
Light-Center biến thành ngọn giáo dài
Dồn sức mạnh đưa lên trên vai
Phóng đến nơi không ai ngờ tới
Sâu trong lòng đất ẩm thấp tăm tối
Ấu trùng ong nhỏ hối hận vô cùng
Sở dĩ bị Phi phát hiện truy lùng
Bởi lỡ cùng Light-Center dung hợp
Khi ánh sáng huy hoàng tràn ngập
Cũng là lúc phải chấp nhận t·ử v·ong
-“ Kiếp làm người hay kiếp làm ong
Hoá ra đều giống nhau, quá mệt mỏi!”