0
Trận chiến rất nhanh thu được thắng lợi
Thiệt hại mà nói chẳng đáng bao nhiêu
Cũng phải cám ơn Ong Mẫu thật nhiều
Đa số Ong Óc đều do ả xử
Tổ chính giữa rừng trên cây thật bự
Ngay đúng chỗ địa mạch phun trào
Xem kỹ thì ra là 1 cây đào
Nước ối Đất Mẹ hao còn vừa đủ
Danh Mai đem kinh nghiệm truyền thụ
Giúp đỡ Danh Hoa hoá thành Mộc Tinh
Đội quân Ngủ Trong Rừng ẩn mình
Cắm rể trong Ngọc Thụ Lâm yên giấc
Không ngừng hấp thu linh năng từ đất
Tốc độ phát triển cũng tính là nhanh
Việc còn lại giao cho Chị em Danh
Phi an tâm quay lại Hương Phố
Chuyến này đi thu hoạch đồ sộ
Nhiệm vụ quậy phá Tung Của tạm ngừng
Cấp 8 còn gọi là cấp Chủ Thần
Lang Hãn YUAN cũng vừa mới đột phá
Bách Thú thần phục 1 lòng 1 dạ
Quyết dốc sức đánh hạ Hải Nam
Mấy triệu thú binh xông pha công thành
Pháo đài Hải Khẩu nguy trong sớm tối
Phi thì lại không gấp không vội
YUAN chưa tới thì hắn chẳng qua
Diễn Vy, Diễm với Hùng Ca nhận nhiệm vụ đi xa
Hiện tại ở nhà chỉ có mình Vận
Đang cắm cúi chơi game bắn súng
Chẳng mấy bận tâm gì đến Phi
Nhưng hắn vẫn kiên nhẫn cực kỳ
Rằng:
-“ Bí mật món quà GAIA là như thế đó
Muốn kích hoạt thì có hơi khó
Hẳn phải ‘độ’ cửa ải t·ử v·ong
Chơ mà mi cẩn thận thì hơn
Từ từ nghiên cứu không cần mạo hiểm.”
Vận nhặc ‘cục gạch’ kề bên lên ném
Gắt giọng:
-“ Moẹ, biết rồi khỏi phải bày.”
Chơi game thua nên rất là cay
Phi đưa tay bắt được Binh Thư Yếu Lược
Nhanh chuẩn táng giữa trán Vận 1 phát
Bốp!
Nổi giận:
-“ Moá, con chó này, muốn ăn đòn?”
Ai ngờ mặt Vận máu chảy ròng ròng
Lăn quay ra đất b·ất t·ỉnh nhân sự
Tuy là còn 1 chút hơi thở
Nhưng có vẻ sắp về với tổ tiên
Phi tái mét ôm Vận đi liền:
-“ Ối trời ơi, Tiến sĩ Lai, cứu mạng.”
Cả Hương Phố nháo nhào 1 trận
Tuy rằng đã c·ấp c·ứu kịp thời
Song Vận hôn mê sâu cmn rồi
Tiến sĩ Lai lại cười:
-“ Là do ngươi quá mạnh
Hay Vận yếu không chịu nổi 1 đánh
Thôi chẳng trách ngươi, mau vào đi.”
Thái độ Tiến sĩ Lai hơi lạ kỳ
Phi lo lắng vội vàng vào thăm Vận
Chỉ thấy băng trắng quấn quanh trán
Miệng hắn chảy dãi đang ngáy khò khò
Mặt mày hồng hào chẳng gì đáng lo
-“ Chẳng hiểu sao mãi mà chưa tỉnh.”
Phi lúc này mới hoàn toàn bình tĩnh
Đem chuyện chính mình đột phá kể ra
-“ Thời gian ngắn dài chắc là khác ta
Nhưng đúng là Vận đang đột phá.”
Tiến sĩ Lai hai mắt sáng loá:
-“ Ta có 1 kế hoạch thế này
YUAN nghi ngờ Ý Chí Đất Mẹ ở đây
Tin Vận hôn mê sẽ biết ngay sớm tối
Nó chắc chắn sẽ mạo hiểm đánh tới
Khi đó cũng là cơ hội của ta
Nếu là ở Tung Của bao la
Muốn g·iết Lang Hãn đúng là không thể.”
Le Noloc gật đầu:
-“ Cứ quyết như thế
Để chị em Nôm lộ liễu thêm
Liên Minh đã tích tụ tài nguyên
Đủ duy trì tiêu hao nếu không có Vận
Chiến trường Hải Khẩu thêm Phi xuất trận
Chắc chắn dụ được Lang Hãn vào tròng.”
3 người bàn bạc mưu kế kỹ càng
Mặc kệ Vận đang ngủ say như c·hết.
Chiến sự căng thẳng ngày càng khốc liệt
Khói lửa đạn bom gào thét đêm ngày
Máu chảy thành sông xác chất đống đầy
Đầy trời tuyết bay cũng nhuốm màu đỏ
7 cột sáng phóng cao rực rỡ
Như sông dài hội tụ đến Tu Tiên
Hoà quyện với nhau kéo thẳng lên trên
Hoá thành 1 thanh Thiên Kiếm cực mạnh
Uy năng kinh khủng khó gì so sánh
Chỉ cần đánh xuống là vỡ nát Địa Cầu
2 tay Tinh Điểu đưa cao trên đầu
Nắm chặt Tu Tiên gãy đâu 1 nửa
Lại mạnh mẽ hơn lúc còn đầy đủ
Nhưng đối thủ còn đáng sợ hơn xưa
Hình thể Lang Hãn càng thêm khổng lồ
Khí thế hung tàn vô cùng kinh khủng
Hơi thở mạnh mẽ đúng chuẩn cấp 8
Mắt lam chưa để Thiên Kiếm vào tròng
Tinh Điểu thấy mà nặng trĩu cõi lòng
Hôm nay nàng không còn đường lui nữa
Tu Tiên Kiếm hấp thụ năng lượng đầy đủ
Một chiêu chung cực đã đạt đỉnh cao
YUAN rằng:
-“ Hãy cho ta thử Thiên Kiếm nào
Hy vọng có thể để ta lãnh sẹo.”
Mặt sói cười vang hung ác vặn vẹo
Răng nhọn lởm chởm sắc bén như dao
Tựa lao tù muốn nuốt Tinh Điểu vào
Khoá chặt không gian không sao né tránh
Tinh Điểu dồn hết toàn bộ sức mạnh
Trạng thái bản thân đạt tới đỉnh cao
Mạo hiểm cùng Lang Hãn đối đầu
Muốn cầu 1 cơ hội đột phá
Giây phút này cuối cùng nàng đã ‘NGỘ’
Thiên Kiếm bất ngờ bay lên mây trời
YUAN giật mình vội xù lông lên rồi
Không còn bộ dạng coi thường lúc trước
Tay trái Tinh Điểu bắt kiếm quyết trước ngực
Tay phải nắm chặt Gươm Tu Tiên
Mũi kiếm gãy nhìn vô hại lành hiền
Lại như có thể xuyên thủng Lang Hãn
Tinh Điểu rằng:
-“ Ngươi đúng là mạnh
Vậy tiếp chiêu THIÊN KIẾM LÔI PHẠT này xem.”
Mọi sự chú ý dồn hết lên trên
Mũi gươm sấm sét xé mây mù u ám
Rực sáng khiến vạn vật lu mờ ảm đạm
Giáng xuống như muốn đâm nát Địa Cầu
Cơ thể Lang Hãn phình to thật mau
Khen một câu:
-“ Kiếm này thật tuyệt!”
Bản thân còn gì thì dùng ra hết
Từ khí thế nhìn là biết chẳng thua
Mõm sói mở rộng hết cỡ cũng vừa
Há thật to cắn lấy mũi Thiên Kiếm
ẦM!
Tưởng như cả bầu trời phải tan biến
Băng phủ mặt biển vỡ nát tùm lum
Ánh sáng chói loà che kín không trung
Toàn bộ chiến trường ngước nhìn nín thở
Hồi lâu sau mới thấy hơi rõ
Lang Hãn đứng đó hùng dũng oai phong
Trên người rách nát chi chít v·ết t·hương
Kích cỡ trở lại bình thường như trước
Một mõm đầy máu răng gãy răng đứt
Nhưng đôi mắt vẫn sắc bén như dao
Hung tính lấp trời khí thế ào ào
Quyết đấu đỉnh cao nó là kẻ thắng
Tinh Điểu tựa diều đứt dây rơi rụng
HIện tại chẳng còn chút sức lực nào
Lang Hãn lại không g·iết theo sau
Tại chỗ tập trung chữa mau thương thế
Bộp!
Bàn tay vững chãi đỡ tấm lưng bé
Phi rằng:
-“ Xin lỗi nhé, ta đến muộn rồi
Ngươi yên tâm lui về sau nghỉ ngơi
Chuyện nơi này, để ta tới tiếp.”
Tinh Điểu khách sáo:
-“ Đa tạ đại hiệp
May ngươi đến kịp, ta không sao đâu.”
-“ Vậy à.”
Phi nghe vậy thu tay lại rất mau
Chạm gái lâu hắn sợ Diễn Vy giận
Tinh Điểu lại lần nữa rơi rụng
May có Tu Tiên Kiếm tự động hộ thân
Nếu không sẽ có trò cười ngàn năm
Kẻ mạnh Chủ Thần đầu tiên té c·hết
Ánh mắt Phi hướng Tu Tiên xem xét
Biết thanh kiếm này chẳng hề tầm thường
Cùng với Light-Center cao thấp khó phân
Chẳng biết Tinh Điểu từ chỗ nào cầm đến
Ánh mắt YUAN càng thêm sắc bén
Như muốn chém nát Phi ra xem
Thân người hoàn mĩ tóc xám giáp đen
Tay phải cầm Light-Center rực chói
Tựa nắng bình minh ra khỏi đêm tối
Như nắm toàn bộ ánh sáng thế giới trong tay
Quyền Hành - Quang Minh tuỳ tiện phô bày
YUAN vừa nhìn hiểu ngay câu chuyện
-“ Vốn tưởng rằng Tinh Điểu được đến
Hoá ra chỉ là 1 miếng đòn lừa
Có được thứ mà tất cả ước mơ
Sẽ đưa đến diệt vong cho các ngươi đó.”
Phi cười:
-“ Như ngươi cũng muốn có nó
Thì sao chúng ta dễ dàng bỏ qua
Ý Chí Đất Mẹ đã chọn chúng ta
Ngươi có giỏi thì tới mà c·ướp.”
Lời vừa dứt lao đi như ánh chớp
Light-Center chém gấp xuống đầu YUAN
Tốc độ thần sầu không thể nghĩ bàn
Song Lang Hãn nào phải đèn dầu cạn
Vuốt sắc kịp thời chộp tới cản
Ầm!
Sức mạnh kinh người đem Phi đẩy lùi
Mắt thấy tàn ảnh vẫn còn giữa trời
Light-Center đã nhắm vào đùi Lang Hãn
Phản ứng cực nhanh chân sau đá cản
Lang trảo kiếm ảnh loạn vũ tung hoành
Keng! [x3.14]
Thân thể YUAN thu nhỏ còn 3 thành
Sức mạnh giảm nhiều nhưng nhanh gấp bội
Chiến đấu nổ tung giữa người và sói
Xoắn nát bất cứ thứ gì tới gần
Sức huỷ diệt của 2 kẻ cấp Chủ Thần
Khiến toàn trường run rẩy sợ hãi
Tinh Điểu chưa lui mà còn nán lại
Trận chiến này nàng phải xem đến cùng
Một mình đơn độc ngồi giữa không trung
Tu Tiên ngang đùi, tay vuốt nhè nhẹ
Quan sát kỹ từng chi tiết nhỏ bé
Chẳng để ý đến mọi thứ xung quanh
Một bóng đen trắng loé lên rất nhanh
Răng nanh Ảnh Lang hung hăng cắn xuống
Tinh Điểu lại chẳng hề phản ứng
Chăm chú nhìn thẳng Phi và YUAN
Bỗng đồng tử nàng rút nhỏ như mũi kim
Lưỡng lự giữa ngồi im hay xuất kiếm
Ảnh Lang mừng thầm thành công cắn lén
Bốp!
Cằm sói lại trúng một đòn rất đau
Ám sát thất bại lui lại phía sau
Mới thấy Tôn Hầu Tiên Tử đứng đó
Trông tuy nhỏ nhưng lại có võ
Cái mỏ hỗn thì chẳng có ai bằng:
-“ Bức Tường Thần Châu ngươi cứ yên tâm
Ta sẽ không để ai gần nửa bước
À, vừa nãy ta đã thắng cược
Tin tưởng ngươi không c·hết trước YUAN
Mạng ngươi quả nhiên cứng khỏi bàn
Như ngực thớt của ngươi không thể phá vỡ.”
Hahaha [x3.14]
Tôn Hầu Tiên Tử cười lớn hớn hở
Chọc Tinh Điểu nhăn nhó hộc máu mồm
Hứng chịu lấy tổn thương tinh thần
So với đòn của YUAN càng thêm nguy hiểm
Hận không thể chém Tôn Hầu 1 kiếm
Nhưng vẫn nghiến răng nuốt ngược máu tươi
Cười vui:
-“ Nếu ngươi g·iết được nó rồi
Tinh Kê ta nuôi đều cho ngươi hết.”
Tôn Hầu chảy dãi nhận lời:
-“ Quá tuyệt.”
Xách Côn Như Ý rượt theo Ảnh Lang
Tinh Điểu tin tưởng Tôn Hầu hoàn toàn
Bình thường vẫn luôn nhiều lần dung túng
Thời tận thế dễ dàng bị bán đứng
Thật đúng là khó tin tưởng một ai
Tinh Điểu không nhịn được thở dài
-“ Haizz!”
Ánh mắt rơi vào Phi lộ vẻ ao ước
Hắn luôn có bè bạn giúp sức
Mới bước đến được độ cao hôm nay
Light-Center nắm chắc trong tay
Đánh cho YUAN phải bay ngược lại
1 ngày 1 đêm bất phân thắng bại
2 bên chủ yếu qua lại thăm dò
YUAN thương nặng trụ được đến giờ
Cũng là đã vô cùng khủng kh·iếp
Thiên Kiếm Lôi Phạt tuyệt không dễ tiếp
Phi rằng:
-“ Nên khép lại trận chiến này.”
Lập tức tiến vào thế tụ lực ngay
Tay trái nắm chặt lấy lưỡi kiếm
Light-Center trong suốt như tan biến
Khiến Phi trông tựa đang nắm hư không
Người ngoài thấy thật sự rất bình thường
Chỉ mình YUAN chịu áp lực kinh khủng
Tự biết nếu như b·ị đ·ánh trúng
Là sẽ ăn cơm cúng cùng tổ tiên
Hỏi:
-“ Chiêu này thật mạnh, phải chăng có tên?”
Phi đáp gọn:
-“ Quang Trung Thần Tốc Thiểm.”
YUAN cười:
-“ Hay cho 1 chiêu kiếm
Ra tay đi ta đến ngay đây.”
Khí thế Lang Hãn xông thẳng lên mây
Sức mạnh cơ thể căng đầy sung mãn
Sẵn sàng cắn nát hết thảy ngăn cản
Tàn sát hết thảy chẳng chừa lại gì
Uy áp sóng cả dồn dập vô bì
Nhưng Phi bất ngờ thu gươm lại
Thân thể Lang Hãn rung rinh một cái
Tựa sương khói tan theo gió thổi mây trôi
Giọng YUAN vang vọng từ xa xôi:
-“ Tự dưng ta thấy trong người không khoẻ mấy
Phải chạy về ngay, nên Hãy Đợi Đấy
Mạng của ngươi ta tới lấy sau.”
Phi tuy thắng nhưng chẳng vui mừng đâu
Lần sau gặp Lang Hãn sẽ càng mạnh
Song nếu đã không thể né tránh
Thì hãy đánh 1 trận thật oai hùng
YUAN quyết đoán bỏ chạy ngay và luôn
Bộ Lạc Bách Thú lộn tung hỗn loạn
Trở thành thịt nướng dưới mưa bom bão đạn
Đây là một trận tàn sát điên cuồng
Giống như địa ngục khiến người hãi hùng
Chiến tranh sinh tồn xin đừng mềm dạ
Máu tươi nhuốm đỏ 1 vùng biển cả
Lũ thú dữ đạp lên nhau chạy mau
Mặt băng tan rã xác chìm đáy sâu
Liên Minh đâu dám đuổi cùng g·iết tận
Nửa đường quay đầu chắc ăn cẩn thận
Chiến tranh với Bộ Lạc vẫn còn dài
Công binh nhanh chóng sửa chữa pháo đài
Bác sĩ miệt mài cứu chữa binh sĩ
Tiễn đưa anh hùng hy sinh an nghỉ
Trận này t·ử v·ong thật sự rất nhiều
Hùng Ca ôm người đẹp lên giàn thiêu
Xót xa hoa tàn hương tiêu sắc vẫn
Tuy rằng biết chẳng nên hối hận
Chiến thắng nào mà chẳng có đau thương
Khi đã bước chân vào trong chiến trường
Thì phải xông pha vượt qua c·ái c·hết
Những điều này Hùng Ca hiểu hết
Nhưng vẫn đau đớn quặn thắt cõi lòng
Đứng nhìn mãi cho đến lúc lửa tàn
Gió đêm lạnh mang nàng đi mãi mãi
Bàn tay Madam Vân Diệu mềm mại
Nắm chặt lại khiến hắn hãi hùng
Bao nhiêu sức mạnh cũng không đủ dùng
Nguy cơ hung hiểm không ngừng ập đến
Nếu còn muốn bảo vệ người thương mến
Thì bản thân phải mạnh lên thật nhanh
Kiên quyết:
-“ Ta phải đi Đông Doanh
Nhiệm vụ đó dành cho ta cũng hợp.”
Madam Vân Diệu im lặng 1 chặp
Suy nghĩ cẩn thận mới chấp nhận gật đầu
Rằng:
-“ Chàng hãy đi mau về mau
Ta sẽ sắp xếp 2 ngày sau xuất phát.”
Cảm giác Hùng Ca nàng rõ ràng hết
Hắn muốn tìm c·hết chẳng thể cản ngăn
Huống hồ lòng tin nàng rất vững vàng
Chắc chắn Hùng Ca sẽ quay về được.