Ôn Hỏa Hầm Thịt - Hải Tiên Bì Bì Tương
Hải Tiên Bì Bì Tương
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16: Giẫm lên thuyền bác sĩ Giản
Hai người cùng đến cao trào.
......
AingờBìDậpAnmỉmcườigiơmộtngóntaycáivềphíacô,dườngnhư cảm thán nói: “Heo nuôi trong nhà cuối cùng cũng biết ủi cải trắng rồi, tôi thật sự vui mừng lắm!”
Trên giường, Giản Chiếu Nam chống trên người Bì Dập An, kích động xoa bóp hai b** ng*c trắng như sữa của cô, hắn cúi đầu, hai đầu v/útinh xảo biến mất trong khoang miệng hắn, cảm giác ướt nóng khiến khu vực mẫn cảm phía trước bị bao vây, thỉnh thoảng đầu lưỡi lại xẹt qua, kh*** c*mtêdạidũngmãnhtrànvàovỏđạinãoBìDậpAn,côcóthểcảmgiác bên dưới người đã thấm ra một chút hoa dịch ươn ướt, cô hơi mất khống chế r*n r*: “Ưm.”
Nói là v**t v*, nhưng Bì Dập An cảm thấy hắn càng giống như đang nghiêncứuhơn,từngchúttừngchútxoabóp,giốngnhưchuẩnbịthử nghiệm gì đó.
Thập Nhị lại nói: “Cậu không biết đâu, người này lúc tớ còn nhỏ đã từng gặp qua vài lần, chồng của dì ta lúc trước là bạn của ba tớ, thân thể vẫn luôn không tốt. Ba tớ còn cho ông ấy mượn không ít tiền để chữa bệnh. Mặcdùnóilàmượn,nhưngbatớtừtrướcđếnnayđềukhôngđòilại,sau này khi tớ học tiểu học chuyển trường, thì chưa từng gặp lại bọn họ nữa. Bây giờ đã nhiều năm như vậy, đột nhiên lại nghe nói chú ấy vừa bệnh nặng không qua khỏi, chưa được bao lâu thì ba tớ đã nóng lòng muốn cưới người đàn bà kia vào cửa, tớ có thể không nghĩ nhiều được sao!”
Lần đầu lại chính là nữ trên, loại kh*** c*m này càng tăng lên gấp bội, cơ hồ là trong nháy mắt lúc mới vừa tiến vào, Giản Chiếu Nam đã mất khốngchếrênrỉthànhtiếng,âmđiệurunrẩy,vôcùngdễngheyhệtnhư Bì Dập An tưởng tượng.
Ánhtàdươngbuổichiều,xuyênquacửakínhthủytinhchiếulênsôpha.. ngón chân nõn nà như măng mùa xuân, làn da như sương tuyết, lạihướnglêntrênmộtchút,đôichânthonthảtrongsuốtbóngloángnốiliền vòng eo lả lướt như liễu, dễ dàng g**t ch*t người khác.
“Đãtrễthếnàyrồi,ngàymaihãyđinhé...”Bầukhôngkhíônhòanhẹ nhàng bị đánh vỡ, Giản Chiếu Nam sắc mặt khó nén thất vọng và hụt hẫng.
Bì Dập An ôm cổ Giản Chiếu Nam cùng hắn chìm đắm trong nụ hôn ngọtngào,nướcbọttraođổitíchtíchrungđộng,haingườisaymêtrong sự tiếp xúc thân mật không thể tự kiềm chế. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cônghĩnghĩ,cuốicùngvẫnhỏimộtcâu:“BácsĩGiản,anhlà...lầnđầu phải không?”
Vìvậythởdàimộthơi,BìDậpAnchấpnhậnsốmệnhxoayngườilênđè Giản Chiếu Nam xuống dưới, nghiến răng nghiến lợi nói: “Để em.”
CôđemđôitayGiảnChiếuNamấnlêneomình,vặnvẹomôngtừtrước ra sau vặn vẹo, d**ng v*tGiản Chiếu Nam thô hơn so với người bình (đọc tại Qidian-VP.com)
Cònchưakịpnghỉngơigìthì,phíasaungườikiađãhônhônhíthítl**m l**m cắn cắn trên người cô, từ sau tai đến cổ, cuối cùng hắn không thỏa mãn quay người cô lại hôn lấy đôi môi, thâm tình lưu luyến.
“Thật hay giả vậy, mẹ kế của cậu không phải là còn nhỏ hơn cậu đó chứ!” Trong môi trường làm việc của Bì Dập An, loại chuyện như vậy rất nhiều, đa số đều là các đại gia tuổi trên 40 - 50 tìm các cô gái trẻ độ 20tuổimàcưới,chonêncôđươngnhiênchorằngbaThậpNhịcũngsẽ tìm một cô gái trẻ tuổi.
Thập Nhị nghe Bì Dập An kể về nửa tháng tiếp xúc với Cố Duyên, cân nhắcnữangày,mớinóirasuyluậncủamình:“BìBì,tớnóinày,cậughét Cố Duyên như vậy, có phải cậu đã từng thích hắn không.”
BìDậpAnthiếuchútnữađãmộtchânđáThậpNhịxuốnggiường,“Cậu nói bậy bạ cái gì thế!”
Mình thích Cố Duyên?
“Có biết em thích anh chỗ nào không?” Cô nói.
“Đúngvậy,chínhlàVinhHi,lúcđầucậucũngnóirấtchánghéthắn,sau đó thì cũng cùng người ta nói chuyện yêu đương đó.”
Bì Dập An quả thực muốn mắng to, ngàn tính vạn tính, cô cũng chưa từng nghĩ rằng Giản Chiếu Nam là xử nam, dáng vẻ bề ngoài thế này, kinhtếđiềukiệnlạitốtđếnmứcđó,saolạivẫncònlàxửnamvậy,mẹ kiếp!
Chỉ đành phải ngoan ngoãn đưa cô trở về.
BìDậpAnmởcửaxetaydừngmộtchút,vừahámiệngmuốnnóigìđó, nhưng lại không biết nói gì thì mới thích hợp, không khí đột nhiên trở nên xấu hổ. (đọc tại Qidian-VP.com)
BìDậpAnbịThậpNhịmắngđếncứnghỏngkhôngtrảlờiđược,trong lòng cũng âm thầm suy xét tính hợp lý của vấn đề cô ấy vừa nói.
CửasổphòngkháchnhàGiảnChiếuNamgầnnhưnhìnđượccảthếgiới bên ngoài, thấy được cả không trung chạng vạng tranh tối tranh sáng, từng mảng lớn ánh nắng chiều màu cam màu đỏ bay bay, như những mỹ nhân tuổi xế chiều nhan sắc sắp tàn phai, cố gắng thướt tha yêu kiều bày ra vẻ đẹp cuối cùng trong cuộc đời mình.
BìDậpAnsửngsốthồilâu,saumộtlúcmớigiannanhỏi:“Khoanđã, cậu nói ngủ là sao, giải thích rõ đi, là ngủ kiểu gì cơ?”
BìDậpAnlấycáitayhắntừbênhôngcôra,bòdậykhỏigiường,chuẩn bị đi tẩy sạch, không có nửa phần lưu luyến, giống như người vừa rồi ở trên giường quyến rũ nói ‘ yêu ’ kia thực sự không phải cô.
ThậpNhịnằmởtrênsôpha,giốngnhưkhôngcònchútsứclựcnào:“Ba của tớ muốn kết hôn, muốn tìm mẹ kế cho tớ.”
Súngmộtlầnnữalênđạn,cứngrắnchốnglênmôngcôliêntụccọxát, chuẩn bị khởi xướng đợt thứ hai tiến công.
BìDậpAnbịhắncắmđếnhơithởđứtquãng,vấtvảlắmmớikéotaylên sờ được vòng eo thon chắc của hắn: “... A... Chiếu Nam.”
Thập Nhị nghe vậy, ánh mắt lập tức thay đổi, từ trước đến nay cô là người luôn không giấu được việc gì, hễ có chuyện gì thì cảm xúc đều viếtrõràngtrênmặt,BìDậpAnliếcmộtcáithìđãbiếtngaycôấycó chuyện giấu mình.
Rồilạinóinhỏđếnmứcgầnnhưlàlẩmbẩm:“Làgiọngnói,lầnđầugặp mặt, em đã nghĩ thầm, giọng nói này ở trên giường sẽ là như thế nào.”
Bì Dập An bị Giản Chiếu Nam giam lại trong lồng ngực vẫn không ngừngcorút,lầnđầutiênthờigiantuyrằngngắn,nhưngkhoáicảmlại rất mạnh, cô và Giản Chiếu Nam ở trên giường vô cùng hợp nhau.
BìDậpAnhítthởkhókhăn,hắnlàmquátốtsovớisựtưởngtượngcủa cô, thậm chí vừa nghe thấy giọng nói khàn khàn đầy quyến rũ của hắn nhưvậy,khoáicảmtrongcôcàngchetrờilấpđấtàoạtkéođến,“...bác sĩ Giản.”
BìDậpAncảmthán:“...biếtđâuchúấythựcsựcótìnhcảmvớingười ta...”
“Cậu bị làm sao vậy?” Bì Dập An hỏi.
Tay giữ chặt eo Bì Dập An, hắn đẩy đưa từng chút từng chút một, thỉnh thoảng hạ eo hôn cô thật mạnh, bắt lấy đầu lưỡi cô rồi hung hăng mà ngậm nó trong miệng, giống như ăn một món cao lương mỹ vị, thật vất vảmớingừngmiệngđược,hắnđứtquãngnói:“Ưm...gọitênanh...được không?”
ThậpNhịkhôngnóirõđược,đầuchúixuống,chônvàosôpha,đỏmặt gật đầu, sợ Bì Dập An mắng mình.
Bì Dập An nhẹ nhàng thở ra, nếu so sánh với những người khác thì cô đốivớibácsĩGiảnđãcoinhưmềmlòng,luônkhôngnỡnóinặnglời,ví dụ như câu nói vừa rồi, nếu Lạc Nhất hỏi, cô nhất định sẽ trả lời một câu... “Chúng ta có quan hệ gì hả?”
Bì Dập An khiếp sợ, mẹ Thập Nhị lúc sinh cô ấy vì bị khó sinh nên qua đời, cha cô ấy là một người rất tình sâu nghĩa nặng, nhiều năm như vậy vẫn không cưới ai, sao bây giờ đã hơn 20 năm đột nhiên lại muốn cưới?
GiảnChiếuNamlúcnàyđãđạikháihiểuđượcmộtchúttínhkhíBìDập An,biếtchodùcónàinỉcôcũngsẽkhôngđồngý,nóikhôngchừngcòn thúc đẩy phản ứng ngược lại, khiến cho cô không thích.
“Emkhôngthíchởnhàngườikhácquađêm.”Giọngnóicònkhànkhàn, có lẽ vừa rồi kêu quá mãnh liệt.
“Thích,vừangheanhnóichuyệnthìcảngườiđềunhũnra.”BìDậpAn không tiếc lời khen hắn.
ThậpNhịhứngthúbừngbừngkhuyêncô:“HaylàcậuvàCốDuyênthử xem đi, quan hệ yêu đương với một ngôi sao đang lên xem cảm giác thế nào, có bao nhiêu cô gái trẻ muốn c·h·ế·t muốn sống vì hắn đó, quả thực ngu ngốc.”
ThậpNhịnhúnvai:“Thìcũngcósaođâu,dẫmmộtchândẫmhaithuyền đâuphảilàít,quảthựckhôngbiếtxấuhổ,đồbộibạc,TrầnThếMỹhiện đại!”
Saolạinhưvậyđược,tínhtìnhCốDuyênlàloạitínhtìnhmàcôkhông thích nhất, nặng nề không thú vị, hỉ nộ vô thường, quan trọng nhất hắn cònlàmộtngôisaocủacôngchúng,nếuthậtsựcóquanhệvớihắnthì sẽ vô cùng phiền phức.
Giản Chiếu Nam cười cười, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi hồng diễm của cô,mởmiệngnhưsuốichảyrócrách,lạicònmangtheovàiphầnđêmê, “Bây giờ còn thích không?”
GiảnChiếuNamcũngsắpchịuđựngkhôngnổi,dướingườikíchthích tột độ, “... gọi anh là Chiếu Nam.”
BìDậpAnhaichânquấnlấyeohắn,ômhắncườihếtsứctinhquái,như một con hồ ly thực hiện được mưu kế.
ThậpNhịtứcgiậnliếcBìDậpAnmộtcái,thởdàinói:“Nếulàmộtcô gái trẻ thì tốt rồi, người này là một bà dì bằng tuổi với ông ấy.”
LàmtổnthươngGiảnChiếuNamsẽkhiếncôcómộtloạicảmgiáctội lỗi không nói thành lời.
Chương 16: Giẫm lên thuyền bác sĩ Giản
Hắnlạicòndùngcáichấtgiọnggợitìnhcủamìnhcầukhẩnbêntaicô: “Chúng ta thêm một lần, được không?”
Theothườnglệchỉđưađếncửatiểukhu,hắnthậmchícònkhôngbiếtcô ở tòa nhà nào, trước khi xuống xe Bì Dập An còn khách khí nói cảm ơn.
Im lặng thì thôi, lên tiếng là kinh người.
Thập Nhị hỏi: “Không giống ở chỗ nào? Cố Duyên kia không đẹp bằng VinhHisao,cậuchínhlànhưvậy,cáigìkhôngnằmtrongsựkhốngchế của cậu thì cậu liền sợ hãi, cho nên khi gặp phải tình cảm thật thì lại sợ phiền, đó là thói xấu của cậu.”
“Thôikhôngsaođâu,emvềnhàngủmộtgiấcchongonnhé.”Giản Chiếu Nam cuối cùng cũng không muốn cô khó xử.
Về đến nhà, Thập Nhị không hề vui vẻ, bừng bừng chào đón cô như bình thường, điều này là rất kỳ quái, sắc mặt cô ấy hết sức nôn nóng và bất an.
Bì Dập An nghe mà trợn mắt há mồm, khối lượng tin tức như này quá lớn,quanhệyêuhậntìnhthùcủađờitrước,namchínhlạilàbaruộtcủa
GiảnChiếuNamrầurĩừmộttiếng,khẩntrươnghỏicô:“Emgiậnsao? Có phải anh làm không tốt không?”
thườngrấtnhiều,nhanhchóngcọxát,bêntrongâm đ*ocôvừatêmỏilại vừa ngứa ngáy, sướng khoái đến muốn c·h·ế·t ngay.
Nói hơn một tiếng đồng hồ, Bì Dập An lại nhớ tới việc Thập Nhị đi dự tuyêntruyền,hỏi:“Lầntrướctrongđiệnthoạicậucònchưanóirõràng với tớ, người thật của cái tên đó như thế nào, cậu có còn ái mộ hắn không?”
Bì Dập An có dự cảm thật không tốt.
ChonêncôliềnlẳnglặngnhìnchằmchằmThậpNhị,chođếnkhicôấy dựng hết lông tóc lên, thì mới chịu khai thật: “Tớ đã... ngủ với hắn. ”
“...VinhHi?” (đọc tại Qidian-VP.com)
GiảnChiếuNamcườikhổ,nói:“Vớiquanhệcủachúngta,cócầnkhách sáo như vậy không em?”
Giản Chiếu Nam eo bụng căng ra, theo bản năng không dừng được chốngđẩyhướnglêntrên,hắnsốnghơnhaimươinăm,sốlầnthủdâm cũng không phải là nhiều, chưa từng cảm thụ qua kh*** c*m mãnh liệt như vậy, sướng đến mức da đầu hắn cũng tê dại.
Cũngmayloạichuyệnnày,đasốđànôngđềukhôngthầydạycũnghiểu, hắn tìm lại sân nhà, một lần nữa ấn Bì Dập An xuống dưới.
Haingườiđềungủkhôngđược,cùngđắpmộtcáichănmỏngnóichuyện suốt đêm, nói một lúc thì lại nói đến những người đàn ông bên cạnh Bì Dập An.
Khôngbiếtbaolâumớidừnglại,ngóntrỏBìDậpAnthongthảxẹtqua mặt Giản Chiếu Nam, nhìn chằm chằm vào mắt hắn, giống như lưu li nhiễm bụi hồng trần, không còn trong sáng như dĩ vãng, thay vào đó là sự quyến rũ mê hoặc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vìthế,mộtlầnlạimộtlần,BìDậpAnđãcóđượcmộtbàihọcsâusắc... lão xử nam là sự thực rất đáng sợ.
Giản Chiếu Nam một tay ôm eo Bì Dập An, một tay chống trên sô pha mượnlựcđứnglên,vừaômBìDậpAnvừađivềphíaphòngngủ,cóthể thấy hắn khá vội vàng.
ThậpNhịtrừngmắtliếccômộtcái:“Tớcónóibậybạhaykhông,chẳng lẽ cậu không biết à? Cậu có phẩm chất gì bản thân cậu còn không biết hay sao, vô cùng xấu xa... cái người mà gặp được vào năm thứ hai đại học tên là gì ấy nhỉ?”
“Dập An. ”
Tronglòngđộtnhiêndânglênmộtcảmgiácbựcbội,nhưngdụcvọng càng mãnh liệt hơn, cô đang có hứng, không thể nào bây giờ lại thôi.
BìDậpAnnhẹnhàngliếccôấymộtcái,“Nếucậucònnóinữa,thìvài hôm nữa tớ sẽ tìm thần tượng của cậu mà ngủ.”
Cho đến khi thật sự hoàn toàn xong việc thì đã 9 giờ hơn, bầu trời đã hoàntoàntốiđen,ánhtrăngbuôngxuống,chiếulênmọithứđiểmđiểm lấp lánh, Giản Chiếu Nam ôm Bì Dập An, cảm thấy vô cùng đầy đủ... nếu Bì Dập An không đề cập tới việc phải về nhà...
Thập Nhị: “...”
MồhôiGiảnChiếuNamtheoméptócnhỏgiọtxuống,hắnđôimắtphát sáng kinh khiếp, ám một tầng d*c v*ng dày đặc.
BìDậpAncườimộttiếng,hỏi:“Khôngphảilúctrướccậuhivọngtớ yêu bác sĩ Giản à?”
Có ngón tay ai đó dò xét xuống dưới, là xúc cảm đặc biệt thô ráp của tay đànông,từbênmépquầnvóivàobêntrong,haingóntayxoamôiâ/m h/ộ cô, lúc hắn chạm vào, hai người đều không chịu nổi phát ra một tiếng than.
“CốDuyênvàVinhHikhônggiốngnhau.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.