Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 66: Hải quân phản ứng!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66: Hải quân phản ứng!


Một tiếng hét kinh thiên vang lên từ văn phòng chỉ huy hải quân, Sengoku một mặt vừa kinh ngạc vừa tức giận hét to vào con Den Den Mushi đang hiện rõ khuôn mặt của Honu. Sengoku ngoáy ngoáy tai rồi nói:

- Nói rõ lại một lần nữa ta nghe xem nào, chắc là ta nghe lầm!

- Feldon bọn hắn m·ất t·ích rồi! Nhóm của bọn hắn gồm Feldon, Oniax và Zilande, bọn hắn m·ất t·ích ở tầng năm Impel Down rồi.

Sengoku đập bàn, trán của hắn nổi lên những sợi gân rõ ràng, hắn gằn giọng mà nói:

- Chuyện này là sao? Giải thích cho ta trước khi ta không kiềm chế được nữa!

Ở đầu dây bên kia, Huno đổ mồ hôi mà kể lại hết những gì diễn ra từ đầu đến cuối chuyến đi, đồng thời hắn cũng nhấn mạnh mọi dấu vết ở tầng năm mà bọn hắn quan sát được.

Sengoku ở một bên nghe chăm chú, Feldon là hạt giống mà gần như tất cả bọn hắn đặt tâm huyết vào, chuyện mất tích này không thể nào đơn giản được nên hắn cần nghe rõ ràng. Sau hơn 30 phút hỏi cặn kẽ câu chuyện rồi thì Sengoku mới thoáng lấy lại bình tĩnh. Hắn nói với Huno:

- Được rồi! Bây giờ ngươi ở đó tìm hiểu cho ta về mọi hành động diễn ra hôm đó, từ tầng một cho đến tầng năm, những ai tiếp xúc với Feldon, . . . Tìm hiểu kĩ càng cho ta.

Câu cuối nghe giống như tiếng hét bên tai làm Huno hết hồn, hắn nhận ra lần này Sengoku tức giận thật rồi, hiếm khi nào mà thấy đô đốc tức giận như vậy. Xem ra chuyện này sẽ còn to hơn nữa.

.

.

Mặc dù trăng đã lên, trời cũng đã khuya nhưng văn phòng của Sengoku lúc này sáng rực.

Tập trung ở nơi này chính là những người quyền lực nhất của hải quân bây giờ! Sengoku, Trusu, Zephyr. . . Ba người im lặng không nói, bọn hắn vẫn còn đang chờ đợi.

- Garp tên kia vẫn lề mề như mọi khi nhỉ!

Zephyr lên tiếng tạo bầu không khí, bởi hắn thấy nãy giờ nơi đây rất căng thẳng, đặc biệt là khuôn mặt như muốn bùng nổ của Sengoku. Không ai đáp lời Zephyr khiến hắn gượng cười một cái rồi thôi, chắc hẳn phải là chuyện gì đó to tát lắm thì Sengoku mới bắt mọi người họp khuya như thế này.

Đúng lúc này, cửa phòng họp bị đạp văng ra.

- Ngươi bị bệnh hay sao gọi người tới họp giờ này hả Sengoku!

Garp trong tay một bịch bánh gạo, hắn mở miệng ra là mắng Sengoku nhưng chưa kịp định hình thì một viên gạch đã từ tay Sengoku nhắm thẳng miệng hắn rồi.

- C·h·ế·t tiệt Sengoku, muốn gây chuyện hả?

Garp né sang một bên, hắn nhận ra Sengoku đang tức giận nên cũng biết điều, im im kiếm một cái ghế ngồi xuống để xem có chuyện gì.

Sengoku ngôi nhìn mọi người một hồi, hắn chống hai tay lên cằm, trầm giọng nói:

- Feldon, Oniax, Zilande mất tích ở Impel Down rồi!

- Cái gì?

- Hả?

Garp và Zephyr vội phản ứng, chỉ có Trusu là không hét lên thôi nhưng con mắt của Trusu lại trợn to tỏ vẻ kinh ngạc.

- Các ngươi không nghe lầm đâu, bọn hắn mất tích không dấu vết ở tầng năm Impel Down đấy.

Ba người dường như vẫn chưa hết kinh ngạc, Sengoku quẳng sang cho bọn hắn một sấp giấy. Tư liệu của Huno thu thập được đây, trước mắt là bọn hắn mất tích nhưng không biết rõ sống c·h·ế·t ra sao, Nhưng khả năng cao là . . .

Nói đến đây Sengoku dừng lại, hắn biết là mọi người cũng đã hiểu được câu chuyện rồi, Zephyr và Trusu nghiêm túc đọc lấy tư liệu, riêng Garp chỉ lật sơ qua rồi đứng lên, hắn quay lưng đi ra ngoài.

- Này ngươi đi đâu đấy Garp?

- Ta đi xới tung Impel Down lên để tìm tên nhóc đó, chắc là hắn lẩn trốn đâu đó thôi.

- Ngươi ở lại đây cho ta Garp, đợi đó đi, tên nhóc sẽ không sao đâu!

Sengoku xuất hiện trước mắt Garp cản đường đi, hắn biết là tên Garp này sẽ phá hủy cả Impel Down nếu thả hắn ra mất.

- Tin ta!

Sengoku chắc nịch mà nói với Garp, nghe được Sengoku nói như vậy thì Garp mới lặng yên quay lại chỗ ngồi, nhưng lúc này mặt của hắn trông rất đáng sợ, hắn cúi gằm xuống không biết đang nghĩ gì.

Trusu xem xong liền hỏi Sengoku:

- Ngài tính sao đây? Dù sao Impel Down cũng thuộc chính phủ, nếu như làm quá thì có thể ảnh hưởng đến ngai đấy!

- Ta biết, vậy nên ta mới tổ chức cuộc họp với các ngươi, ai trong chúng ta đi đều là chuyện lớn cần phải xin phép. Nếu như đem nơi đó phá tan thì cũng không phải ý tốt gì!

- Để ta đi đi!

Zephyr ở một bên lên tiếng, học trò của mình liên tiếp xảy ra chuyện, với tư cách là một người thầy như hắn làm sao có thể đứng yên xem được chứ. Mặc dù hắn tin tưởng vào khả năng của Feldon nhưng chuyện gì cũng có khả năng xảy ra cả.

Tuổi đời của Feldon còn quá trẻ nên không thể đảm bảo hắn xa vào cạm bẫy được.

- Ta cũng có ý đó, nhưng để điều động cấp bậc đại tướng như ngươi thì ta cần xin phép Kong, và chờ đợi phê duyệt cần một khoảng thời gian nữa. Nhưng bây giờ chúng ta không có thời gian để đợi.

Mọi người dần rơi vào trầm tư, lúc này Trusu lên tiếng:

- Vậy thì để Aojiki đi đi, ta nghĩ tên đó là ứng cử viên tốt nhất cho chuyện này đấy!

- Ta cũng nghĩ nên để tên đó đi rồi, nhưng ta không chắc rằng Aojiki có thể áp đảo Soranuma được. Garp, ngươi có thể liên lạc với con trai ngươi sao?

Nghe vậy Garp ngẩng đầu lên, hắn nghĩ ngợi một hồi rồi nói:

- Không biết, từ lúc tên đó tốt nghiệp thì như thần long thấy đầu không thấy đuôi.

- Vậy thì tiếc quá, nếu để hắn đi thì ta nghĩ hắn sẽ ổn định được cục diện ở đó.

Sengoku trầm ngâm, ngay lúc hắn muốn cầm Den Den Mushi lên để gọi cho Aojiki thì Garp nói:

- Ta sẽ đi!

- Không được!

Sengoku ngay lập tức phủ nhận, làm đồng đội bao nhiêu năm với Garp nên Sengoku biết rõ tên này có thể làm gì chuyện gì. Đầu óc ít dùng nhưng sức mạnh thì khỏi phải nói, nếu để tên này đi đến Impel Down thì hắn sẽ làm loạn chỗ đó mất.

- Ta phải đi!

Garp đầy quyết tâm nói, thái độ vô cùng nghiêm túc của Garp khiến Sengoku ngập ngừng, hắn biết lần này đồng đội của hắn thực sự muốn tiến đến Impel Down rồi.

- Ta mang hắn đến đây, ta phải mang hắn về được. Garp kiên quyết nói.

Sengoku đang muốn từ chối thì Zephyr cũng lên tiếng.

- Ta cũng sẽ đi, học trò của ta mất tích lẽ nào ta đứng yên cho bọn hắn. Không tìm ra chân tướng ta khó lòng nào ngủ yên được.

Sengoku chưa kịp mở miệng thì Zephyr nói tiếp:

- Cũng không cần xin phép gì đâu, mặc dù ta là đại tướng nhưng ta cũng nghỉ hưu rồi, cùng lắm thì sau vụ này ta lui về quê dưỡng già với gia đình, cái thân này chinh chiến vài chục năm cũng mệt mỏi rồi.

- Ta thì là Trung tướng nên không cần xin phép. Garp tranh thủ nói.

Nghe vậy Sengoku cũng trầm ngâm, có vẻ như sự quan tâm của hai người bọn hắn đối với Feldon lớn hơn hắn tưởng rất nhiều. Như vậy thì càng khiến Sengoku đau đầu không biết làm sao.

Trusu ở một bên nói:

- Như vậy thì để Zephyr và Garp đi cùng đi, dù sao thì như vậy cũng đỡ hơn là một mình Garp đi.

Sengoku sững sờ, vì một vị tân binh mất tích mà kéo theo hai đại tướng qua, có vẻ như trận thế hơi lớn rồi thì phải. Garp dường như chỉ đợi câu nói đó thôi, hắn xoay người nói:

- Chuẩn bị thuyền đi chúng ta xuất phát nào! Ta đợi ngươi ở bến tàu nhé Zephyr.

- Đợi đã Garp! Sengoku không kịp gọi, hắn nhìn sang Zephyr đang quẳng cho mình một ánh mắt " yên tâm" thì đành thở dài. Thôi chuyện đã vậy thì để vậy đi, có Zephyr đi thì hắn đỡ phải lo lắng tên Garp phá tanh bành Impel Down.

-Được rồi! Giải quyết nhanh chóng đi, ta sẽ báo cáo với ngài Kong, mong là mọi chuyện sẽ tốt.

.

.

Leng keng! Leng keng!

Tiếng chuông tàu vang lên trong đêm, một con thuyền cấp tốc được chuẩn bị đang cập bến, những nhân viên trực ở đó tụm lại với nhau mà thảo thuận xôn xao, không hiểu có chuyện gì gấp mà Sengoku lại thông báo cho bọn hắn chuẩn bị thuyền giữa đêm khuya như vậy.

Nhưng một bóng hình cao lớn xuất hiện ngay trước mắt bọn họ khiến bọn hắn kinh sợ. Vội vã cúi người:

- Chào Garp Trung Tướng ạ.

- Chuẩn bị đi, chúng ta xuất phát ngay lập tức đấy!

Garp chưa dứt câu thì Zephyr xuất hiện ngay cạnh hắn, cả hai cùng nhau nhảy lên boong thuyền.

- Là Zephyr đại tướng!

Mọi người tại đó hít vào một ngụm khí lạnh. Nhìn lấy con thuyền trở hai truyền kì của hải quân đi trong đêm, bọn hắn thì thầm với nhau không biết có chuyện gì lại khiến hải quân phải cử hai đại tướng đi như vậy.

Cánh cổng công lý khổng lồ được mở ra, con thuyền kéo theo khí thế ngút ngàn trôi theo dòng chảy Tarai.

.

.

.

Màn đêm rũ bóng nhường chỗ cho ban ngày, bình minh lúc này đã cập bến ở những chỗ khác nhưng nó lại không lọt đến Impel Down, ngày hôm nay tiếp đón một nhân vật trọng đại.

Mới sáng sớm thôi mà ngay trước bến tàu của Impel Down đã có một đoàn người đứng đợi rồi, đứng đầu đoàn người không ai khác là Soranuma.

Sắc mặt hắn lúc này không dễ coi, hắn biết là hải quân sẽ không để yên cho chuyện này nhưng không ngờ hải quân lại phản ứng mạnh mẽ đến vậy. Khi chưa kịp tỉnh giấc thì hắn đã nhận được tin có đại nhân vật ở hải quân tới điều tra, và khả năng cao đó là đại tướng.

Mặc dù khá chắc chắn về tác phong làm việc của những tên kia nhưng áp lực lúc này là vẫn có.

Một chiếc chiếm hạm hải quân băng qua đám sương mù mà tiến vào trong mắt bọn họ. Những tên cai ngục không nhịn được nín thở, không biết người đến là ai!

- Cành cạch!

Con thuyền được neo lại, từ trên boong thuyền, Garp nhảy xuống dưới boong tàu.

- Là Hải Quân Anh Hùng - Garp. Mọi người khẽ thì thầm nhau. Soranuma khẽ giật mình, không nghĩ người tới lại là Garp, đồng thời cũng không nhịn được mà thở phào, hắn cũng biết Garp đầu óc không tốt dùng lắm và Garp cũng không g·i·ế·t người vô tội bao giờ.

Tuy nhiên chưa kịp làm gì thì một người nữa xuất hiện ngay bên cạnh Garp, một số tên không nhận ra thì chưa phản ứng gì những Soranuma là người giật mình nhất, đồng thời trong lòng hắn cũng đang khóc thét.

Xét về chức vị thì hai người trước mắt không ai bằng hắn cả, một người thì là quá khứ khi còn giữ chức đại tướng mới bằng thôi. Nhưng xét về thực lực thì 10 người như hắn cũng không đủ để hai người trước mắt nữa.

Hai truyền kì sống của hải quân vì một vụ mất tích mà đến tận đây, xem ra chuyến này hải quân thật sự nghiêm túc rồi.

- Kính chào Garp Trung Tướng và Zephyr Đại tướng, không biết là người đến sẽ là hai vị nên ta không chuẩn bị tiệc chào đón, hay là hai người vào phòng của ta ngồi nói một xíu nhé. Ta rất xin lỗi vì các vị hải quân ưu tú nhưng ta cũng cố gắng hết sức rồi!

Garp và Zephyr nhìn lấy Soranuma, bọn hắn cũng gặp mặt nhau vài lần rồi, nhưng chỉ là thoáng qua do áp giải một vài tù nhân đặc biệt đến đây thôi. Hôm nay hai người hắn đến với tâm thế khác, lúc này không có thời gian để dây dưa với tên này.

- Dẫn bọn ta xuống dưới nơi bọn hắn mất tích!

Garp vào thẳng vấn đề. Zephyr cũng gật đầu ý như vậy.

- Hai vị từ từ chút đã, bọn ta đã sai người tìm rất kĩ nhưng không hề thấy dấu vết, có lẽ ngài nên vào phòng họp của ta, ta sẽ cung cấp hình ảnh cũng như các tư liệu cho ngài. Việc tìm kiếm để những người khác làm cũng được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66: Hải quân phản ứng!