Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 67: Điều tra.
Garp ngẩng đầu lên, một luồng khí thế vô hình đè nặng lên vai Soranuma, ngay cả những người xung quanh cũng cảm nhận được cảm giác áp bức, cảm giác ngộp thở như có người đang bóp lấy cổ bọn hắn vậy.
Soranuma toát mồ hôi, hắn biết rằng Garp khủng bố nhưng nơi này là Impel Down, đại diện cho chính phủ thế giới, hắn đứng đầu ở nơi này, hắn còn có người chống lưng, hắn không tin Garp còn có thể ra tay đánh sập nơi này.
- Garp Trung Tướng, nơi này là Impel Down đấy, không phải hải quân đâu, ngài muốn phản bội chính phủ thế giới ư?
Garp nghe được câu này thì khuôn mặt đang không b·iểu t·ình càng tức giận hơn, có thể thấy rõ những đường gân trên cơ mặt của hắn hiện lên.
Không gian chung quanh giường như cũng cảm nhận được sự giận giữ của Feldon vậy, áp bách đến từ Garp phát ra càng khủng kh·iếp hơn, một vài tên không chịu nổi đã phải lui ra rất xa, một số tên thậm chí ngất ngay tại chỗ, Soranuma cũng khó khăn chống đỡ.
Ngay khi tình hình sắp trở nên không thể hòa giải thì Zephyr đặt tay lên vai của Garp:
- Từ từ thôi Garp, nếu động thủ thì còn rắc rối hơn, để tìm được Feldon rồi tính sau!
Khí thế ngừng lại, mọi người xung quanh như trút được gánh nặng mà ngồi bệt xuống, Soranuma cũng thở dài một hơi, Garp mà động thủ hắn cũng chỉ biết chịu đòn, may mà có Zephyr.
- Được rồi, thời gian bọn ta không có nhiều, ta sẽ đi với ngươi đến phòng họp để xem hình ảnh kĩ càng, còn Garp sẽ xuống tầng năm trước, nếu ngươi không đồng ý thì có thể thử một lúc đánh hai người bọn ta đấy.
Vừa nói Zephyr vừa nở một nụ cười c·hết chóc hướng về Soranuma, chỉ cần hắn không đồng ý thì chắc chắn hắn sẽ bị hai vị đại tướng đ·ánh đ·ập.
- Vậy cũng được, hai vị đi theo ta.
Zephyr đã cho hắn nước xuống rồi thì ngu mới không bước vội. Nhìn Garp vẫn còn hùng hổ nhìn hắn mà tim không nhin được đập nhanh.
Cả ba cùng tiến vào trong Impel Down, bước vào trong, Soranuma cho người mang Garp xuống dưới tầng năm để kiểm tra, còn hắn và Zephyr đi đến phòng họp của hắn.
- Ầm!
Cánh cửa đóng sầm lại, Soranuma ngồi ở vị trí chính nữa, trước mắt hắn là chiếc bàn làm việc dài hơn 3m.
- Ta cũng không có nhiều thời gian đâu, cho ngươi 5 phút để giải thích hết những chuyện xảy ra ở đây đấy!
Zephyr đứng khoanh tay, hắn nhìn thẳng vào mắt của Soranuma khiến tên này cảm giác như có gai đâm trong mắt.
Nếu như đối mặt với Garp có cảm giác đối phương là một con Hồng hoang cự thú thì Zephyr lúc này chính là một con quái vật thâm cư biển sâu, tĩnh lặng nhưng c·hết người.
- Đây là tất cả những gì chúng ta biết được.
Soranuma đưa một xấp tài liệu ra, sau đó lại lấy Den Den Mushi ra chiếu rõ lại quang cảnh các tầng Feldon đã đi qua cho đến cuối tầng 4.
Zephyr híp mắt lại, hắn quay sang Doranuma hỏi:
- Ngày hôm đó ngoài 3 người hải quân ra thì đi với hắn để áp giải tù nhân là tên nào? Hắn bây giờ còn sống không?
- Không có! toàn bộ bọn hắn đều m·ất t·ích, bọn ta không tìm được dấu vết nào của bọn hắn chỗ đó cả.
Zephyr híp mắt, toàn bộ câu chuyện có muôn vàn điểm đáng ngờ đến nỗi ai nhìn vào cũng thấy, nhưng lại không hề có cớ để bắt lấy đuôi của đối phương.
- Vậy sao! Được rồi, mang ta xuống tầng năm luôn đi, ta muốn xem xem ở đó có gì đặc biệt mà khiến ba vị hải quân ưu tú của ta m·ất t·ích không dấu vết như vậy được.
Soranuma nuốt một ngụm nước miếng, đối diện với một vị đã từng là đại tướng không hề dễ dàng chút nào, hắn nhanh chóng tự mình dắt Zephyr đi ra thang máy xuống dưới tầng 5 của hầm ngục. Hắn phải đích thân xuống dưới xem sao, dù sao thì hai vị này cho hắn áp lực quá lớn.
.
.
- Cành cạch!
Cánh cửa thang máy mở ra, đứng canh ở đấy chính là Megellan, nhìn thấy hai người bước ra hắn vội cúi đầu:
- Chào ngục trưởng, chào ngài đại tướng!
- Ừm.
Hai người lướt qua hắn, đi sâu vào bên trong tầng ngục.
Lúc này nơi trung tâm của tầng ngục, Garp đang sờ lên những tảng đá đổ nát nơi tòa tháp, hắn đăm chiêu một hồi, sau đó nhìu mày một cái, tảng đá trong tay hắn hóa thành bột mịn, theo lòng bàn tay hắn mà chảy xuống nền tuyết trắng xóa.
Đưa mắt nhìn xung quanh, đâu đâu cũng chỉ là một màu trắng xóa, nhưng với kinh nghiệm lão làng của hắn thì làm sao không nhìn ra nơi đây từng có người chứ. Một vài con sói ở xa trông thấy hắn vội vàng núp vào như những chú cún con tội nghiệp.
Vừa bữa trước gặp một con quỷ nay lại đến thêm một người còn đáng sợ hơn nữa.
Đang lúc tính đi nơi khác thì Zephyr cùng Soranuma chạy đến. Garp nhìn Zephyr, cả hai dường như hiểu ý nhau mà gật đầu một cái.
- Tìm được gì không Garp? Zephyr tùy ý hỏi.
- Không. Trừ mảng rừng bị cắt ngang ở đoạn đầu thì chỗ này lại có một tòa tháp bị sụp đổ thôi, không thấy dấu hiệu của bon hắn đâu cả. Garp lắc lắc đầu.
- À Soranuma, ta nhờ không lầm thì vài năm trước khi ta đến đây thì tòa tháp này vẫn còn vững chãi lắm mà, sao giờ thành như thế này rồi!
Garp bỗng nhiên quay sang hỏi, Soranuma giật mình, hắn giả bộ bình tĩnh cười gượng:
- Đã lâu rồi ta cũng không xuống đây, từ khi ngài dắt một tên đến đây vài năm trước thì giờ mới có thêm tên tù nhân nữa nên ta cũng không rõ!
Cách trả lời lấp liếm của Soranuma làm sao qua được mắt Garp, mặt Garp không đổi sắc nói:
- Tốt nhất là ngươi nên nói thật, không thì ngươi sẽ hối hận đấy!
Nghe lời uy h·iếp trắng trợn, Soranuma ngay lập tức lùi lại một bước, hắn thẹn quá hóa giận nói:
- Này Garp, không phải có vài tên hải quân m·ất t·ích ở đây là ông muốn nói gì thì nói đâu!
- Hả!
Vốn đang tức giận Garp nghe được Soranuma nói như vậy thì hắn như tìm được chỗ trút giận, hắn biến mất trước mắt Soranuma, xuất hiện trên đầu hắn.
- Thiết Quyền!
Một đấm thẳng vào mặt của Soranuma, nương theo sức mạnh khủng bố mà thân hình của Soranuma b·ị đ·ánh bay như một quả t·ên l·ửa, bẻ gãy vài cành cây trên đường bay của hắn và kéo dài một vết lớn trên nền tuyết thì mới ngừng lại được!
- Hộc!
Hắn phun ra một ngụm máu, khuôn mặt của hắn in dấu nắm đấm của Garp, hắn ngồi bật dậy, một tay bụm lấy mặt chỉ thẳng vào Garp quát!
- Ngươi muốn làm phản phải không Garp? Ta sẽ báo cáo việc này lên Ngũ Lão Tinh và ngài Kong.
Đáp lại hắn chỉ là ánh mắt lạnh lùng của Garp. Garp bước đến lại gần Soranuma nói:
- Phát đó chỉ là cảnh cáo thôi, nên nhớ nơi đây không có Camera theo dõi. Ngươi cảm thấy nếu như đánh với ta và Zephyr thì ngươi chống được bao lâu nhỉ?
- Hay là ta cũng làm một vụ m·ất t·ích giống như binh lính của ta nhưng lần này đối tượng là ngươi!
Mỗi một bước chân của Garp đều kèm theo những lời đe dọa trắng trợn, không ai nghĩ rằng con người hiền hòa hay tươi cười lại trở nên khủng bố như vậy lúc tức giận.
Soranuma bị trùng kích đến mức nín thở, hắn khó khăn đứng dậy đối diện với Garp, nhưng trong đầu lúc này không nghĩ ra được một lí do nào để hợp tác cả.
- Bây giờ người của ta m·ất t·ích ở nơi của ngươi không rõ lí do ở nơi đây, nếu ngươi không cho ta một lời giải thích hợp lí thì ta không chắc nơi này sẽ an ổn đâu.
Garp bước đến ngay trước mắt Soranuma, hắn đang đợi câu trả lời:
- Ta thật sự không biết, có thể lính của các ngươi đi lạc hoặc bị những tên tù nhân khác g·iết c·hết. Ngay cả lính của ta đưa hắn xuống đây cũng m·ất t·ích mà.
Soranuma vội vàng nói, hắn sợ Garp sẽ động thủ thật sự, tên điên này đầu óc ít dùng nên tốt nhất hắn không nên cương với hắn nữa.
Garp chỉ yên lặng nhìn lấy Soranuma, dưới cái nhìn đầy áp lực ấy, mồ hôi Soranuma tuôn ra như mưa, áp lực khiến sau lưng hắn ướt đẫm mồ hôi, hắn nói thêm:
- Hoặc có thể bọn hắn tò mò nên mò xuống tầng 6 để xem dưới đó có gì, bọn ta cũng chưa kiểm tra ở nơi đó nữa.
Cả hai bên lâm vào yên tĩnh, sau một hồi thì Garp xoay người, hướng vào sâu bên trong tầng năm đi, Zephyr cũng xoay người đi theo. Để lại Soranuma với ánh mắt đầy thù hận nhìn lấy bọn hắn, lần này hắn không đi theo nữa mà đi về hướng cầu thang, hắn muốn bẩm báo chuyện này.
Garp và Zephyr chạy nhanh về phía sâu của tầng năm, hướng đến tầng sáu.
Đi được một đoạn thì bọn hắn dừng lại, trước mắt là một khoảng không khá lớn, đây chính là nơi mà v·ụ n·ổ của Jerk tạo thành.
- Nơi đây cũng có dấu vết chiến đấu!
- Đúng vậy, chắc hẳn là một chiêu thức với uy lực rất lớn mới khiến khu vực xung quanh đây bị dọn dẹp thành như thế này thôi.
Hai người đều đưa ra kết luận, sau đó lại dò xét một hồi nhưng không tìm thấy gì nên hai người lại hướng về phía sâu bên trong đi tiếp, bọn hắn muốn hướng xuống tầng 6.
.
Chỉ là lúc này cách mặt đất hơn chục mét nơi họ đứng thôi, chính là một thanh niên đang hôn mê với hơi thể yếu ớt, tưởng chừng như có thể dập tắt bất cứ lúc nào.
.
.
- Lộp bộp, lộp bộp!
Bên trong căn hầm rộng rãi với một hành lang to ở bên trái, phía bên phải là các phòng riêng được ngăn cách bỏi một vách tường bằng đá cực kì dày.
- Chà chà, không biết cơn gió nào đem hai vị đến đây vậy! Khặc khặc.
- Hay là hôm nay có tên xui xẻo nào bị tử hình đấy hahaha!
Một tên trong đó đeo xiềng xích, khuôn mặt hắn trắng bệch với hai cái răng nanh dài, trông như Ma cà rồng vậy. Hắn nhìn Zephyr và Garp cười lên những tiếng đầy thú vị.
- Ngươi có thấy ai lọt vào tầng này ngoại trừ những tên binh lính cai ngục ở đây hay không? Zephyr lên tiếng hỏi người này.
- Ngươi thả ta ra đi ta nói cho hahaha!
- Ai uiiiii! Đau.
Zephyr bắn ra một viên đ·ạ·n bằng khí từ tay của mình đục một lỗ máu trên tay của hắn. Tên này hét lên một cái rồi lăn qua lăn lại.
- Nói đi, không thôi ta cho ngươi vài viên nữa đấy.
- Khặc khặc, làm gì căng thế! Các ngươi truy bắt đào phạm à? Tên tù nhân này tấm tắc, chuyện gì mà phải để hai tên đại tướng đi tìm được nhỉ.
- Aii uiiii! Có gì từ từ chứ, đừng có nóng nảy như vậy chứ, ở lâu trong đây nên ta tò mò ngoài kia xíu thôi haha.
Mặc dù b·ị t·hương nhưng tên này vẫn còn cười đùa với Garp và Zephyr được, dường như gặp lại hai người bọn hắn khiến tên này vui hơn mọi khi.
- Patrick Redfield, nói lẹ đi bọn ta không còn nhiều thời gian đâu, không nói thì thôi khỏi cẩn luôn cũng được đấy!
Garp cầm lấy song sắt rồi gằn giọng nói:
- Được rồi, ta không thấy, nơi khỉ ho cò gáy này làm gì có tên điên nào đi xông loạn chứ.
Patrick Redfield đưa hai tay lên nói, chưa kịp hỏi thêm thì hai người đã xoay lưng rời đi, để lại hắn ngồi cười vu vơ nhìn hai người thì thầm:
- Thú vị!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.