Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3: Hồn Điện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Hồn Điện


"Nguyễn huynh. Không ngờ hôm nay Nguyễn huynh cũng tới Hồn Điện. Không biết huynh tới là có việc gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Quân trên mặt lộ ra chút không vui nhưng rất nhanh thay vào đó là một nụ cười giả tạo:

Sau khi tiến vào trong phòng, Phá Thiên thấy căn phòng này cũng rất rộng, diện tích cũng phải đến gần hai ngàn thước vuông. Ở chính giữa căn phòng là một cái đồ án hình tròn, được khắc ở trên mặt đất, đường kính khoảng hai mươi thước. Trên đồ án là các đường văn rất phức tạp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phá Thiên lặng im đứng trước cửa căn phòng một lúc, sau đó mới đưa mắt nhìn thẳng vào cánh cửa. Một cảm giác khó tả xuất hiện trong cơ thể hắn. Sợ hãi có, bất an có, háo hức có, phấn khích có, tâm trạng hắn lúc này chính là một mớ hỗn độn khó tả.

Trong đầu Phá Thiên lúc này xuất hiện rất nhiều câu hỏi kiểu như "Không biết hồn thú khế ước với mình sẽ có phẩm chất ra sao, hồn thú đấy có hình dạng gì, thuộc tộc nào..." Tâm trạng lo lắng, bất an, mong chờ, phấn khích… cứ đan xen nhau chiếm hữu tâm trạng của hắn cho đến khi có một bàn tay to lớn đặt lên vai hắn.

Nguyễn Phong thấy Phá Thiên đã lấy lại được sự bình tĩnh thì đưa tay đặt lên cánh cửa và đẩy mạnh vào bên trong. Cửa phòng từ từ mở ra, Nguyễn Phong dắt theo Phá Thiên rảo bước đi vào trong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi thấy Nguyễn Phong và Phá Thiên tới gần thì bị một trong hai tên lính canh chặn lại và hỏi lớn:

"Phùng tiên sinh, Hàn huynh."

"Đây chính là nơi mình sẽ thực hiện nghi thức sao? Vậy là mình sắp trở thành một hồn sư rồi sao? Hay là mình sẽ làm cho mọi người cảm thấy thất vọng."

Phá Thiên vẫn lặng lẽ đi theo sau Nguyễn Phong tiến vào bên trong Hồn Điện. Đây là lần đầu tiên hắn được vào bên trong, sự xa hoa từ vật liệu cũng như cách bài trí nơi đây làm cho hắn cảm thấy choáng ngợp. Hắn thấy mọi thứ ở nhà so với Hồn Điện đều không là gì cả.

Thời gian trôi qua, Nguyễn gia dưới một tay của gia gia Nguyễn Phong phát triển như nấm sau mưa, chẳng mấy chống mà vượt qua các gia tộc khác ở Thiên Vận thành và trở thành gia tộc mạnh nhất lúc bấy giờ. Nhưng sau khi ông mất đi thì Nguyễn gia cũng dần mất đi thế độc tôn nhưng vẫn có thể bình khởi bình tọa với Hàn gia cho tới tận bây giờ.

Cả tòa Hồn Điện không chỉ toát lên sự cao quý, uy nghiêm mà trong đó còn mang theo sự hào hùng, bất khuất và thần thánh.

"Phá Thiên, căn phòng này chính là nơi con sẽ thực hiện nghi thức khế ước hồn thú."

Phùng Nghị một tay vuốt bộ râu hoa râm niềm nở đáp lại:

"Nguyễn gia chủ tới rồi đấy à. Ta không nghĩ là Nguyễn gia chủ lại tới sớm như vậy."

Theo như những gì Phá Thiên đã đọc được thì đây chính là đồ án giúp cho nhân tộc có thể khế ước với hồn thú. Còn viên đá màu đen kia chính là Hồn thạch.

Khoảng gần hai trăm năm trước gia gia của Nguyễn Phong tới đây bắt đầu xây dựng thế lực và lập nên Nguyễn gia. Lúc đó gia gia Nguyễn Phong có cảnh giới hồn vương viên mãn, là người mạnh nhất Thiên Vận thành lúc bấy giờ nên sức ảnh hưởng của ông tại Thiên Vận thành là rất lớn.

Khi bị hai tên lính canh chặn lại, Nguyễn Phong không hề cảm thấy tức giận mà chỉ nhàn nhạt đáp lại:

Câu nói của Nguyễn Phong cùng bàn tay ấm áp đặt lên vai làm cho Phá Thiên trở nên chấn tĩnh hơn.

Bên cạnh đồ án còn có ba người đang đứng trò chuyện với nhau. Khi Nguyễn Phong cùng Phá Thiên mở cửa có gây ra động tĩnh làm cả ba người cùng quay ra nhìn về phía phát ra tiếng động.

Nguyễn phủ cách Hồn Điện không quá xa nên Nguyễn Phong cùng Phá Thiên đi bộ tới đó. Nguyễn Phong vừa đi vừa trò chuyện với Phá Thiên về mọi thứ trên đường đi, mục đích để Phá Thiên có thể giảm bớt căng thẳng, lo lắng. Hắn đã từng trải qua việc này nên hắn hiểu rất rõ tâm trạng Phá Thiên lúc này.

Khi nghe Nguyễn Phong giới thiệu xong, hai tên lính canh liền thay đổi thái. Ở Thiên Vận thành có ai mà không biết hay chưa từng nghe nói qua về Nguyễn gia, về Nguyễn Phong cơ chứ. Mặc dù bọn hắn làm việc cho Hồn Điện nhưng dù sao cũng chỉ là lính canh, không thể so sánh với gia chủ Nguyễn gia được.

Ở trung tâm của đồ án có một viên đá màu đen kịt, to như đầu người được đặt ở dưới đất, bên dưới có các đường văn của đồ án chạy qua.

Hàn gia cùng Nguyễn gia là hai gia tộc mạnh nhất Thiên Vận thành hiện nay. Trước khi Nguyễn gia xuất hiện thì Hàn gia là gia tộc mạnh nhất Thiên Vận thành.

Nguyễn Phong đứng trước cánh cửa gỗ, tâm trạng của hắn lúc này cũng đang có chút xao động. Hắn nhớ lại lần đầu tiên được phụ thân hắn dẫn tới đây, giờ đây lại đến lượt hắn dẫn theo con trai hắn tới.

"Chúng ta đến nơi rồi. Thiên nhi đây chính là Hồn điện." Nguyễn Phong nói với giọng tôn kính và tự hào.

Kiến trúc nơi đây được xây dựng rất công phu, mọi chi tiết đều được chăm chút một cách tỉ mỉ. Trên cửa lớn có treo một tấm biển gỗ được trạm trổ hết sức công phu, chứng tỏ người làm ra nó đã phải dành rất nhiều công sức và tâm huyết để thực hiện. Trên tấm biển là hai chữ "Hồn Điện" được khắc rất tỉ mỉ.

Nguyễn Phong đi được mấy bước thì không thấy Phá Thiên đi theo bèn quay người lại. Hắn biết cảm giác lúc này của Phá Thiên, hắn cũng từng bị vẻ đẹp nơi đây làm mê mẩn khi lần đầu tới. Hắn để cho Phá Thiên có thể chiêm ngưỡng mọi thứ một lúc mới cất tiếng gọi.

Khi tới nơi, Nguyễn Phong nở một nụ cười niềm nở cất tiếng chào hỏi trước:

Phá Thiên đang chìm đắm trước vẻ đẹp của những thứ ở nơi đây thì nghe thấy tiếng gọi từ phía trước vọng lại:

Nguyễn Phong và Phá Thiên sau khi bước vào trong phòng cũng nhìn thấy ba người họ. Nguyễn Phong dắt theo Phá Thiên từ từ đi tới chỗ ba người đang đứng.

Hồn Điện được xây dựng ở chính giữa Thiên Vận thành. Lý do Hồn Điện được đặt tại trung tâm thành là để cho mọi đứa trẻ khi đủ mười tuổi đều có thể dễ dàng tới đây để thực hiện nghi thức khế ước hồn thú. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đứng lại, người ở đâu tới? Đến Hồn Điện có việc gì?"

“Không biết Phùng tiên sinh hiện tại có ở trong Hồn điện không?"

Nguyễn Phong đặt một tay lên vai Phá Thiên như muốn chấn an hắn:

Hắn không biết cảm xúc của phụ thân hắn lúc đó như thế nào nhưng cảm xúc của hắn lúc này chính là có chút hồi ức xen lẫn lo lắng. Hắn không quay lại nhìn Phá Thiên mà chỉ nhìn vào cánh cửa và nói:

Phá Thiên lúc này như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, hắn ngước đôi mắt đen láy vẫn còn mơ màng lên nhìn về phía Hồn Điện. Trước mặt hắn là một tòa cung điện rộng lớn, riêng mặt tiền đã dài vài trăm thước, cao khoảng chừng hai mươi thước.

Phá Thiên lặng im như một pho tượng không hề nhúc nhích một chút nào, giờ đây sự lo lắng đã xâm chiếm toàn bộ tâm trí của hắn.

Trước cửa lớn của Hồn Điện có hai tên lính canh, trên tay mỗi người là một cây trường thương bóng loáng, trên thân là một bộ giáp, dáng đứng nghiêm trang.

Người được Nguyễn Phong gọi là Phùng tiên sinh tên là Phùng Nghị. Phùng Nghị bề ngoài như một ông lão. râu tóc đã phần trắng nhiều hơn đen. Lão mặc một bộ đạo bào màu vàng nhạt, khí lực thì vẫn còn rất thịnh. Phùng Nghị là một trong số những người đứng đầu Hồn Điện ở Thiên Vận thành.

"Hóa ra là Nguyễn gia chủ. Mong ngài thông cảm, bọn tiểu nhân chỉ làm theo đúng chức trách được giao." Tên lính canh nở một nụ cười hòa hoãn.

Nguyễn Phong và Phá Thiên đang đứng ở đại sảnh của Hồn Điện. Nếu muốn đi tới bất cứ căn phòng nào trong Hồn Điện cũng đều phải đi qua nơi đây.

Sáng hôm sau Nguyễn Phong dẫn theo Phá Thiên đi tới Hồn Điện.

Hai chữ "Hồn Điện" không chỉ là tên gọi một thế lực của nhân tộc mà nó còn là cả một lịch sử đấu tranh hào hùng, kiên cường, bất khuất của nhân tộc.

Hàn huynh mà Nguyễn Phong nhắc tới là Hàn Quân, gia chủ của Hàn gia. Hàn Quân mặc trên người là một bộ y phục màu lam nhạt, nhìn trông chỉ ngoài ba mươi, khí chất thì bất phàm.

"Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi."

Nguyễn Phong dắt theo Phá Thiên đi qua đại sảnh, tới trước cửa một căn phòng lớn. Cửa phòng được làm bằng gỗ nguyên khối, phía trên là một tấm biển gỗ đề chữ "phòng khế ước". Đấy chính là căn phòng mà hai cha con Phá Thiên muốn tới.

"Tốt, ta sẽ tới thẳng phòng làm nghi thức khế ước. Làm phiền hai ngươi mở cửa cho phụ tử ta vào." Nguyễn Phong nói.

"Thiên nhi, mau đi thôi."

"Ta là Nguyễn Phong, gia chủ của Nguyễn gia. Hôm nay ta có hẹn với Phùng tiên sinh tới đây để thực hiện nghi thức khế ước hồn thú cho con trai ta.”

Chương 3: Hồn Điện

Nơi đây có rất nhiều cột trụ lớn được làm từ đá nguyên khối, chạm khắc công phu. Những cột trụ như những xương sống nâng đỡ cả tòa Hồn Điện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phá Thiên biết ý tốt của phụ thân nhưng giờ phút này làm sao hắn có thể ngừng lo lắng được chứ. Việc tới Hồn Điện để thực hiện nghi thức khế ước hồn thú là một việc vô cùng trọng đại đối với mỗi đứa trẻ khi vừa tròn mười tuổi. Đây là một việc cực kỳ quan trọng vì nó sẽ quyết định xem đứa trẻ đó có thể trở thành hồn sư hay không.

Hai tên lính canh vội vàng mở ra cửa lớn để Nguyễn Phong và Phá Thiên đi vào trong Hồn Điện.

"Phùng tiên sinh hiện tại đang ở trong phòng đợi hai người. Phùng tiên sinh có dặn dò tiểu nhân khi nào thấy Nguyễn gia chủ tới thì bảo với ngài cứ tới thẳng phòng làm nghi thức khế ước, Phùng tiên sinh đang đợi ở đó." Một tên khom người kính cẩn nói.

Địa vị của Nguyễn Phong ở Thiên Vận thành so với hai tên lính canh này chính là một trời một vực nên hắn không phải e sợ hai tên này.

Thế hệ nhân tộc đi trước đã phải đánh đổi không biết bao nhiêu xương máu mới có thể đổi lấy cuộc sống như hiện tại. Nhân tộc bây giờ cũng phải hy sinh rất nhiều để gìn giữ cho được những gì mà tổ tiên đã để lại

Bên trong Hồn Điện có rất nhiều phòng, trên cửa mỗi phòng đều có một tấm biển gỗ được khắc tên phòng để những người tới đây đều có thể dễ dàng tìm thấy căn phòng mình muốn tới.

"Vâng." Phá Thiên siết chặt hai tay mạnh mẽ đáp.

Nền của đại sảnh được lát bằng một loại đá quý mà Phá Thiên nhìn cũng không nhận ra được đấy là loại đá gì. Những viên đá đó có màu xanh đen, khi có ánh sáng chiếu vào sẽ càng trở nên long lanh hơn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Hồn Điện