Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31: Tu Luyện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Tu Luyện


Đây có lẽ là nội đan của một yêu thú hỏa hệ. Hắn có thể cảm nhận được một luồng nhiệt lượng nóng hổi phát ra từ sâu trong viên nội đan. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cơ thể của ngươi giờ đây đã giống như một yêu thú nên ngươi có thể trực tiếp ăn và hấp thụ nội đan của yêu thú để có thể nhanh chóng trở nên mạnh hơn.” Lôi lão giảng giải mọi thứ rất chi tiết để Phá Thiên có thể hiểu một cách nhanh nhất.

Lôi lão không nói một lời, tay cầm thanh đao nhẹ nhàng tiến gần tới chỗ mấy chiếc lá đang rơi rồi vung đao lên. Mỗi lần Lôi lão vung đao, ánh đao lại lấp loáng như ánh chớp giữa không trung.

Phá Thiên mặc dù nhãn lực đã nhạy bén gấp mấy lần người thường nhưng hắn vẫn không thể nhìn ra được đường đao của Lôi lão. Hắn chỉ nhìn thấy ánh đao lấp lóe và khi Lôi lão hạ tay xuống thì mấy chiếc lá đã b·ị c·hém thành nhiều mảnh vụn và từ từ rơi xuống đất.

Phá Thiên đưa tay đặt lên trước ngực, hắn có thể cảm nhận được nguồn năng lượng vừa nãy đang cô đọng lại trong ngực của hắn.

“Sau khi đi khắp cơ thể thì luồng năng lượng đó tập trung tại một điểm trước ngực vãn bối.” Phá Thiên tường thuật lại tất cả những gì hắn cảm nhận được.

Phá Thiên lết một thân mệt mỏi ra chỗ gốc cây rồi ngồi bệt xuống, hắn đưa mắt lên nhìn những tán cây, thỉnh thoảng lại có một hai chiếc lá rời cành rơi xuống.

Phá Thiên cũng rơi vào trầm tư, hắn cũng không biết cuộc đời sau này sẽ ra sao nhưng hắn sẽ cố hết sức để trở nên mạnh hơn, để có thể bảo vệ những người thân của hắn.

“Nội đan chính là cội nguồn của yêu thú.”

Nên khi thấy những gì Lôi lão vừa làm làm Phá Thiên vô cùng bội phục.

Viên nội đan khá rắn làm Phá Thiên tốn khá nhiều sức mới có thể cắn vỡ và nghiền vụn nó trước khi nuốt.

“Nếu hắn mà sở hữu một hồn thú phẩm chất cao một chút thì không biết sẽ ra sao.”

“Chỉ cần chăm chỉ tập luyện theo phương pháp này thì không bao lâu nữa ta cũng có thể chém đôi những chiếc lá kia.”

“Yêu thú trưởng thành và mạnh lên nhờ việc tu luyện nội đan, tăng lên huyết mạch, chiến đấu, săn g·iết, ăn thịt, ăn nội đan của các yêu thú khác.”

Phá Thiên chỉ tập chém lá mà cơ thể cũng nhễ nhại mồ hôi. Càng về những lần sau đường đao của Phá Thiên càng thiếu lực và thiếu chính xác. Phá Thiên càng nóng vội thì đường đao của hắn càng thiếu chính xác.

“Điều đó cho thấy ngươi đã để tâm tới tất cả các chiếc lá đang bay.”

Lôi lão đứng từ xa có thể quan sát hết thảy mọi thứ đang diễn ra. Lão thấy Phá Thiên trong thời gian ngắn như vậy đã có thể ngộ ra và thực hiện được những gì lão vừa chỉ điểm.

“Nhân tộc không thể trực tiếp ăn nội đan của yêu thú vì cơ thể nhân tộc đã không còn phù hợp với việc đó nữa.”

Sau khi thấy Phá Thiên đã ổn định, Lôi lão lại cong ngón tay búng một viên đá xuyên qua tán cây, lại có mấy chiếc lá bị đụng trúng và rơi xuống.

Khi đao đã có thể chém trúng chiếc lá cũng chưa chắc có thể chém chiếc lá thành hai nửa.

Sau đó Phá Thiên đi ra gốc cây và bắt đầu tập luyện theo phương thức mới, hắn cố gắng tập trung hết tinh thần vào một chiếc lá. Nhưng nói thì dễ mà làm thì lại khó vô cùng.

“Tên nhóc này ngộ tính rất tốt, có thể bồi dưỡng.”

“Điều đó có thể khiến cơ thể ngươi không thể chịu đựng nổi nguồn năng lượng đó dẫn đến thân tử đạo tiêu.”

“Ta không biết ngươi có thể đi trên con đường này xa bao nhiêu nhưng ta nghĩ phương pháp này có thể cho ngươi có thêm năng lực để bảo vệ những người thân của ngươi.” Lôi lão nhìn Phá Thiên trầm mặc nói.

Lần thứ hai, thứ ba vẫn vậy, Phá Thiên cứ vung đao lên chém bao nhiêu lần thì bấy nhiêu lần trượt mục tiêu.

“Vãn bối có thể cảm nhận thấy xương cốt, da thịt đều có chút ít thay đổi khi nguồn năng lượng này đi qua.”

“Ngươi hãy đi theo ta.” Lôi lão từ từ đứng dậy, Phá Thiên cũng vội vàng đứng dậy theo.

Điều đó chứng tỏ Lôi lão khi còn ở thời kỳ đỉnh phong là một hồn sư rất mạnh, kinh nghiệm chiến đấu cũng cực kì khủng kh·iếp.

“Chỉ tiếc là hồn thú mà hắn khế ước chỉ có phẩm chất hạ phẩm.”

“Vâng.” Phá Thiên vội vàng đưa tay ra nhận lấy thanh đao từ tay Lôi lão.

“Nguồn năng lượng đó được đưa đi một vòng quanh cơ thể.”

“Ngươi hãy ăn nó thử xem.” Lôi lão nói.

Việc chém lá rơi là một bài tập khá khó khăn. Chiếc lá quá nhẹ và mỏng, khi rơi xuống thì trao đảo giữa không trung, lúc nhanh lúc chậm, quỹ đạo cũng không cố định nên việc phán đoán đường bay của chiếc lá đã vô cùng khó khăn.

“Ngươi hãy nghỉ một chút đi.” Lôi lão đứng từ xa thấy đường đao của Phá Thiên ngày càng kém liền biết hắn đang quá nóng vội nên đã bảo hắn nghỉ ngơi để lấy lại bình tĩnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đây chính là nơi chứa đựng sức mạnh của ta sao?” Phá Thiên nghĩ thầm trong lòng.

Lôi lão cúi người xuống nhặt một viên đá nhỏ trên mặt đất lên. Sau đó lão cong ngón tay búng viên đá bay thẳng vào tán cây.

“Thật là đáng tiếc mà.” Lôi lão lắc đầu có chút tiếc nuối.

Phá Thiên rất tập trung nghe những gì Lôi lão nói, sau khi nghe xong hắn cũng ngộ ra được không ít. Hắn đứng dậy, tay cầm chặt thanh đao cúi người chắp tay cảm tạ:

“Ngươi cảm thấy sao.” Lôi lão lo lắng nhìn Phá Thiên sợ hắn xảy ra chuyện sau khi ăn sống nội đan.

Khác với yêu thú nguồn năng lượng của nhân tộc được tích trữ ở đan điền và được gọi là hồn lực.

Không biết qua bao nhiêu lần lá rơi cuối cùng cánh tay cầm đao của Phá Thiên cũng vung lên. Lưỡi đao sáng loáng chém ra một đường sắc lẹm trúng ngay chiếc lá đang nhẹ nhàng rơi xuống.

Viên đá bay với tốc độ xé gió, xuyên qua tán cây và làm rụng vài chiếc lá.

“Vãn bối không thể đoán được điểm rơi của chiếc lá để vung đao.” Phá Thiên suy tư một lúc thì đáp lại.

“Khi ngươi chém trượt chiếc lá đầu tiên thì ngươi lại tiếp tục vung đao chém tiếp chiếc lá thứ hai rồi thứ ba.”

“Vâng.” Phá Thiên chán nản nói.

Hôm sau, Phá Thiên ngồi khoanh chân dưới đất, đối diện hắn là Lôi lão đang ngồi giảng giải về phương pháp tu luyện hóa yêu.

Nguồn năng lượng mà yêu thú tích trữ ở nội đan được gọi là yêu lực. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vãn bối thấy sau khi nuốt viên nội đan xuống bụng thì phải mất một lúc mới cảm thấy như có một luồng năng lượng dần tản ra và bị cơ thể hấp thụ.”

Nhưng lần này vẫn trượt, Phá Thiên lại chém liên tiếp những chiếc lá khác đang rơi với hi vọng có thể chém trúng một chiếc nhưng đáng tiếc tất cả đều trượt.

Có một lần Phá Thiên đã chém trúng một chiếc lá nhưng chiếc lá đó chỉ bị lưỡi đao làm lệch quỹ đạo mà không hề b·ị c·hém làm đôi.

“Nhưng ngươi hãy nhớ không được trực tiếp ăn nội đan có nguồn năng lượng quá lớn.”

Như khi nãy Phá Thiên đã có một lần chém trúng chiếc lá nhưng chiếc lá đó lại không hề bị cắt làm đôi.

“Đa tạ tiền bối đã chỉ điểm.”

Lôi lão dẫn Phá Thiên tới trước một cái cây lớn rồi dừng lại.

Phá Thiên cầm đao trong tay, hắn cảm thấy vô cùng phấn khích.

“Ngươi hãy thử lại với việc tập trung vào một chiếc lá duy nhất và không để ý tới những chiếc là còn lại.”

Phá Thiên biết Lôi lão đã là hồn đế nhưng để làm được điều này khi không có sự phụ thể của hồn thú cũng không phải là chuyện dễ. Hơn nữa bây giờ sức mạnh của Lôi lão cũng không bằng với thời kì đỉnh phong do tuổi thọ sắp hết.

“Chín thành sức mạnh của yêu thú tới từ nội đan, năng lượng của yêu thú cũng được tích lũy trong nội đan.”

Phá Thiên tay cầm chặt thanh đao, mắt chăm chú nhìn những chiếc lá đang rơi. Khi thấy mấy chiếc lá đã rơi đúng tầm, Phá Thiên liền vung đao chém về phía chiếc lá rơi xuống đầu tiên. Lưỡi đao xé gió mà đi nhưng không trúng mục tiêu mà lại chém vào không trung.

Phá Thiên tay cầm đoản đao nhưng hết lần lá rơi này tới lần lá rơi khác hắn đều không có vung đao. Hắn đang cố gắng học cách kìm nén và tập luyện sự tập trung.

Mấy chiếc lá cùng rơi trước mắt, bảo hắn chỉ tập trung và một chiếc lá, coi những chiếc lá còn lại như vô hình là một điều khá khó khăn.

Phải biết khi hồn sư rơi vào thời kỳ sắp hết thọ nguyên thì sức mạnh của họ sẽ giảm sút rất nhanh và có thể cảm nhận rõ điều đó qua từng ngày.

“Đấy cũng là một yếu tố nhưng không phải là điểm quan trọng.”

“Ngươi biết tại sao ngươi lại thất bại không?” Lôi lão không biết tự bao giờ đã đứng bên cạnh Phá Thiên.

Sau bao nhiêu lâu tập luyện sự tập trung cuối cùng Phá Thiên cũng chém ra được một đao. Hắn không cần quá nhiều lần chém, chỉ một lần cũng đã đem đến kết quả mà hắn mong muốn.

“Ngươi hãy cầm lấy.” Lôi lão lấy ra một một viên nội đan màu đỏ, kích thước như hạt nhãn đưa cho Phá Thiên.

Khi cầm thanh đao trên tay Phá Thiên mới biết thanh đao này hơi nặng, chắc nó cũng chỉ được làm từ kim loại bình thường chứ không phải một loại bí bảo được làm từ các nguyên liệu đặc biệt.

“Đây là một viên nội đan của yêu thú cấp một, rất phù hợp với ngươi hiện tại.”

“Mặc dù chiếc lá chưa hề b·ị c·hém làm đôi nhưng chỉ với một nhát đao ta đã có thể chém trúng chiếc lá.”

“Nhưng ngươi thì khác.”

“Vâng.” Phá Thiên gật đầu đáp lại.

Trên tay Lôi lão xuất hiện một thanh đoản đao dài chừng ba, bốn mươi phân. Nhìn thanh đao không quá cầu kỳ, hình dáng giống như một chiếc răng nanh của yêu thú, lưỡi đao thì sáng loáng sắc lạnh.

Khi đã có thể nhìn ra đường bay của chiếc lá thì phải căn thời gian chiếc lá rơi đúng với thời điểm vung đao lên chém để lưỡi đao có thể chém trúng chiếc lá.

“Nơi đó chính là nơi tập trung năng lượng yêu lực của ngươi.” Lôi lão vuốt chòm râu nói.

“Để nhanh chóng trở nên mạnh hơn thì việc chiến đấu và ăn nội đan của các yêu thú khác là con đường nhanh nhất.”

“Nhưng điều đó cũng cực kỳ nguy hiểm.” Lôi lão nghiêm mặt nhắc nhở.

“Vâng.”

“Vậy nội đan của ngươi nằm ở trong ngực.”

Chương 31: Tu Luyện

Phá Thiên sau khi nhận thanh đao từ tay Lôi lão liền tiến về phía gốc cây.

Mấy chiếc lá chao đảo giữa không trung và từ từ rơi xuống.

“Một kẻ có thể tu luyện hai phương pháp cùng lúc thì không biết kết quả sẽ như thế nào.”

“Tiếp đó khi không chém được chiếc lá nào thì ngươi bắt đầu nóng vội.”

“Theo như ta biết thì chỉ khi yêu thú muốn đột phá cảnh giới thì mới ăn nội đan của yêu thú có cảnh giới cao hơn một cấp bậc để tìm cơ hội đột phá.”

“Sự nóng vội là điều tối kỵ vì nó sẽ làm ngươi mất tập trung, khiến ngươi không thể đưa ra những phán đoán chuẩn xác.”

Phá Thiên im lặng, trầm ngâm cảm nhận một hồi sau đó mới đáp lại:

“Ngươi hãy cầm lấy thanh đao này và tập chém đôi những chiếc lá đang rơi kia.” Lôi lão đưa thanh đao cho Phá Thiên.

“Đây là.” Phá Thiên đưa tay nhận lấy. Hắn cầm viên nội đan trên tay và ngắm nghía một hồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phá Thiên sau khi chém trượt chiếc lá đầu tiên liền nhanh chóng lấy thế vung đao chém về phía chiếc lá đang rơi phía sau.

“Cuối cùng ta đã làm được.”

“Đây cũng là bài tập làm tăng sự tập trung và phán đoán của ngươi.” Lôi lão giảng giải mọi thứ cho Phá Thiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Điều đó làm phân tán sự tập trung của ngươi và làm ngươi không thể tập trung để phán đoán ra đường rơi của chiếc lá.”

“Nay ta sẽ dạy ngươi một phương pháp luyện tập trong chiến đấu.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Tu Luyện