Phá Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42: Yêu Hùng
Sau khi tránh đi một trảo của yêu hùng, bằng vào tốc độ cùng sự linh hoạt của cơ thể mà Phá Thiên có thể nhanh chóng tiếp cận với thân thể của yêu hùng.
“Ta biết.” Phá Thiên đáp lại.
Yêu hùng là loài yêu thú thiên về sức mạnh nhục thân nên tốc độ của nó không quá nhanh. Chính vì điều đó nên Phá Thiên có thể dễ dàng tránh thoát khỏi một trảo kia.
Khoái đao là một loại đao khá nhẹ trong họ nhà đao. Lưỡi khoái đao không quá to bản mà chỉ nhỉnh hơn lưỡi kiếm một chút nhưng vẫn dày và cứng chứ không mỏng như lưỡi kiếm.
Sau khi xong việc phân thân Tiểu Bạch quay qua hỏi Phá Thiên:
“Gào” Yêu hùng bị một đao của Phá Thiên liền rống lên đau đớn.
Nó nhanh chóng quay người lại, giơ vuốt định tấn công Phá Thiên nhưng Phá Thiên đã nhanh hơn nó một bước. Hắn nhanh chóng thoát ra khỏi tầm tấn công của nó nên một trảo này chỉ chụp được vào không khí.
Phá Thiên nuốt nước bọt cái ực, hắn không ngờ lực đạo mà một trảo kia tạo ra lại mạnh tới vậy. Chỉ cần nghĩ tới việc vừa nãy hắn mà không nhanh chóng tránh thoát khỏi một trảo kia thì lúc này dù không c·h·ế·t nhưng cơ thể của hắn cũng phải trọng thương.
Sau một hồi dò xét thì yêu hùng cũng gầm lên một tiếng đầy dã tính, sau đó lao thật nhanh về phía Phá Thiên bằng bốn chân to lớn. Cơ thể nặng nề khiến mỗi bước chạy của nó đều làm cho mặt đất rung chuyển.
Dựa vào tốc độ cùng sự linh hoạt mà Phá Thiên hết lần này tới lần khác đều có thể dễ dàng né tránh những đòn tấn công của yêu hùng. Sau mỗi lần tránh thoát thì Phá Thiên cũng không quên gây thêm một đạo vết thương trên người yêu hùng.
“Nhưng để tung ra được đòn tấn công vừa rồi có lẽ con yêu hùng đó đã sử dụng toàn bộ yêu lực còn lại của nó.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảnh tượng này khiến Phá Thiên vô cùng sợ hãi.
Vết thương tuy không sâu nhưng cũng đều gây chảy máu. Mất quá nhiều máu cũng sẽ làm cho yêu hùng trở nên suy yếu và dần rơi vào tình trạng kiệt sức, từ đó có thể dễ dàng mà g·i·ế·t c·h·ế·t nó.
Chương 42: Yêu Hùng
Phía đối diện yêu hùng cũng đưa cặp mắt giận dữ nhìn chằm chằm vào Phá Thiên như đang dò xét. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau một hồi dùng thử cũng như lựa chọn cuối cùng Phá Thiên cũng chốt mua một thanh khoái đao khá tốt. Thanh đao này tuy hình dáng không quá nổi bật nhưng cũng thuộc vào hàng thượng phẩm của linh bảo.
“Không sao. Vết thương có hơi nặng một chút nhưng không có gì đáng ngại.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Yêu hùng lại một lần nữa tiếp cận Phá Thiên, nó vẫn lấy bàn tay gấu to lớn để tấn công Phá Thiên như các lần trước và Phá Thiên vẫn có thể né tránh một cách dễ dàng.
Do chỉ có một mình nên những yêu thú Phá Thiên nhắm đến cũng là những yêu thú đơn độc. Nếu chẳng may gặp phải một nhóm yêu thú thì Phá Thiên cũng phải chọn cách rút lui và tìm kiếm con mồi khác.
Nhưng lần này sau khi tránh thoát khỏi đòn tấn công của yêu hùng thì Phá Thiên không lựa chọn tấn công vào thân thể yêu hùng như mọi lần mà mục tiêu lần này hắn lựa chọn để tấn công chính là phần cổ yêu hùng.
Yêu hùng thấy sự khiêu khích của Phá Thiên thì gần lên một tiếng thật lớn mà điên cuồng lao tới. Mặc dù tình cảnh của nó lúc này chính là nỏ mạnh hết đà, cơ thể không còn bao nhiêu yêu lực nhưng nó cũng không thể để một tên nhân tộc khinh thường nó như vậy được.
Chính vì điều đó nên những đòn tấn công của Phá Thiên càng thêm hiệu quả. Những vết thương giờ đây đã sâu hơn và có thể chạm tới cả xương của yêu hùng.
Sau đó Phá Thiên phất tay thu xác yêu hùng vào trong nhẫn không gian. Cả thịt và nội đan của yêu hùng đều có thể đổi được linh thạch nên hắn không thể bỏ phí.
Sau khi vào Vân Sơn thành Phá Thiên đã đi tới bảo khi các tìm mua một thứ vũ khí thuận tay để đi săn g·i·ế·t yêu thú. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây chính là phương pháp chiến đấu mà Phá Thiên lựa chọn ngay khi quyết định đối chiến với yêu hùng. Lấy lợi thế linh hoạt về cơ thể, vượt trội về tốc độ so với đối thủ, từ từ mài mòn sức lực, để đối thủ kiệt sức mà c·h·ế·t.
“Ầm, rầm.” Cơ thể Phá Thiên bị bắn ra sau như một viên đá bị ném đi cho tới khi đập mạnh vào một thân cây lớn mới dừng lại.
“Ta xem ngươi còn bao nhiêu sức lực sau khi sử dụng đòn tấn công vừa rồi.”
Nhưng Phá Thiên không ngờ khi hắn vừa mới tiếp cận được cổ của yêu hùng và định tung ra một đao kết liễu thì yêu hùng đột nhiên quay đầu về phía hắn và há to miệng ra.
Phá Thiên thấy rõ mọi sự thay đổi của yêu hùng và hắn biết con yêu hùng này đã sức cùng lực kiệt, trận chiến này có lẽ cũng nên kết thúc tại đây. Trận chiến này đã kéo quá dài, dù không bị thương nhưng Phá Thiên cũng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.
Yêu hùng lao tới, vẫn dùng tay gấu to lớn để tấn công Phá Thiên như trước kia nhưng những đòn tấn công của nó đều thiếu đi cả sức mạnh và tốc độ.
Yêu hùng sau khi tấn công trúng mục tiêu liền nhanh chóng lao tới tiếp tục tấn công, nó đã phải trả cái giá cực kỳ đắt để sử dụng đòn tấn công vừa rồi nên nó không thể để vuột mất cơ hội kết liễu đối thủ hiếm hoi này được.
“Cơ hội chiến thắng của ta vẫn còn.” Phá Thiên từ từ đứng thẳng dậy, hắn đưa tay lên lau đi vết máu trên miệng thầm nghĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Để thi triển được đòn tấn công như vừa rồi yêu thú cần tiêu tốn một lượng lớn yêu lực. Nhiều yêu thú nhị giai sơ kỳ vì yêu lực quá ít mà không thể sử dụng được đòn tấn công này.
Sau nhiều lần giao tranh giờ đây cơ thể yêu hùng đã có vài chục đạo vết thương, mặc dù mỗi vết thương đều không quá sâu và nguy hiểm nhưng nhiều đạo vết thương cộng lại cũng không phải là không gây ra chút ảnh hưởng gì với hùng yêu.
Phải biết yêu thú có sức chiến đấu mạnh hơn nhân tộc khi ở cùng cấp bậc, mặc dù kỹ xảo chiến đấu của nhân tộc ảo diệu, cao thâm hơn nhưng tỷ lệ chiến thắng của mỗi bên cũng chỉ là năm năm. Vì thế nhân tộc mới phải thành lập đội ngũ để hỗ trợ, bù đắp điểm yếu của nhau khi chiến đấu.
Mặc dù phương pháp nghe có vẻ dễ dàng nhưng để thực hiện được nó cũng vô cùng khó khăn. Phá Thiên phải tập trung tất cả tinh lực để phán đoán và né tránh mọi đòn tấn công của yêu hùng vì chỉ cần một lần sơ xuất nhỏ mà bị đánh trúng thì đó cũng là một điều cực kỳ nguy hiểm.
Thường chỉ có những yêu thú tam giai trở lên sở hữu lượng yêu lực hùng hậu mới hay sử dụng đòn tấn công như thế này.
Lúc này Phá Thiên đang đứng trên một khoảng đất khá rộng, trước mặt hắn là một con hùng yêu cao tới gần ba thước. Thân hình nó to lớn, bộ lông nâu đen rậm rạp cùng với bốn chân to khỏe.
Sau khi bị thương yêu hùng càng trở nên hung hãn hơn. Nó lại một lần nữa lao tới tấn công Phá Thiên. Nhưng lần này cũng như lần trước, Phá Thiên vẫn dễ dàng tránh thoát và để lại trên cơ thể nó thêm một đạo vết thương nữa.
Phá Thiên đứng thẳng người, tay phải nắm chặt khoái đao chỉ về phía yêu hùng đang điên cuồng lao tới mà hét lớn, chiến ý bùng phát ngập trời:
Phá Thiên tay nắm chặt chuôi khoái đao, hơi thở bình ổn, hồn lực xanh lam bao quanh cơ thể tạo thành một lớp hộ thể. Hắn cúi thấp người, vào thế thủ, hai mắt chăm chú lên người yêu hùng.
Nhưng nó không thể lường trước được sức mạnh nhục thân của Phá Thiên cũng không phải dạng vừa.
Do yêu lực đã cạn kiệt nên yêu hùng không thể vận dụng yêu lực làm cho thân thể trở nên rắn chắc như trước kia.
Giờ đây cảm giác nguy hiểm lại xuất hiện một lần nữa như muốn thông báo cho hắn biết thứ năng lượng màu vàng kia cực kỳ nguy hiểm và cần phải tránh xa ngay lập tức.
Mặt Phá Thiên trở lên nghiêm trọng, hồn lực trong cơ thể ầm ầm bộc phát bao phủ lấy thân thể hắn và tạo thành một lớp hộ thể dày đặc. Cùng lúc đó hắn đưa ngang thanh khoái đao ra trước ngực để ngăn cản đòn tấn công bằng năng lượng của yêu hùng vì hắn biết giờ muốn né tránh là điều không thể.
Phân thân Tiểu Bạch xuất hiện bên cạnh xác yêu hùng, hắn sử dụng phệ hồn quyết hấp thụ linh hồn của yêu hùng vừa bay ra khỏi thân xác.
Yêu hùng tấn công nhiều lần mà không trúng được một lần. Điều đó khiến nó vô cùng phẫn nộ và điên cuồng tấn công Phá Thiên.
Dù yêu hùng sở hữu một bộ lông dày cùng lớp da như những tấm kim loại cũng không thể hoàn toàn chặn được một đao này.
Sáu tháng tiếp theo, Phá Thiên một mình hành tẩu trong rừng săn g·iết yêu thú mà không tham gia vào bất kỳ một đội ngũ nào. Không phải hắn không muốn tham gia mà là hắn chưa tìm được đội ngũ phù hợp.
Lúc này máu đã loang lổ khắp cơ thể yêu hùng. Vì bị mất máu quá nhiều nên yêu hùng cũng đã có dấu hiệu kiệt sức nhưng không vì vậy mà nó chọn chạy trốn. Nó biết dù chạy trốn với nhiều đạo vết thương như vậy cũng khó có thể sống sót được. Mà dù có chạy trốn nó cũng chưa chắc có thể chạy thoát khỏi tay của Phá Thiên.
Phá Thiên thấy yêu hùng lao tới chỗ mình thì cũng không hề nao núng. Hắn nắm chặt chuôi đao, đôi mắt sắc lạnh như một con thú săn mồi tập trung trên người yêu hùng như muốn nắm bắt mọi chuyển động của nó.
“Nghỉ ngơi vài ngày là có thể khôi phục lại như trước.” Phá Thiên lấy ra một viên đan dược chữa thương cho vào mồm nhai như ăn đậu phụng.
Khi nó đang say giấc nồng dưới một gốc cây thì tên nhân tộc kia lại dám xâm phạm lãnh thổ của nó. Việc đó giống như một lời khiêu khích cũng như làm tổn hại tới sự uy nghiêm của nó. Nó phải lấy mạng tên nhân tộc kia để lấy lại sự uy nghiêm đã bị hắn làm tổn hại.
Hai mắt yêu hùng lúc này vằn lên những đường gân máu, nó nhìn thẳng về phía Phá Thiên với một sự căm phẫn cực độ cùng chiến ý ngùn ngụt. Nó lại tiếp tục lao về phía Phá Thiên nhưng lần này tốc độ của nó đã chậm đi rất nhiều, mỗi bước chân cũng không còn mạnh mẽ, linh hoạt như trước kia.
Trong cái miệng to lớn với vô số chiếc răng nhọn hoắt dần xuất hiện một thứ ánh sáng màu vàng cùng với đó là sự dao động năng lượng vô cùng lớn.
Cùng với việc tránh thoát khỏi mọi đòn tấn công của yêu hùng, Phá Thiên còn phải tận dụng mọi cơ hội để có thể gây thêm càng nhiều vết thương lên cơ thể yêu hùng càng tốt. Hắn biết mỗi vết thương được gây lên cơ thể yêu hùng đều sẽ làm tăng lên cơ hội chiến thắng của hắn.
Do không ngừng chiến đấu với yêu thú nên kỹ năng chiến đấu của Phá Thiên cũng vì thế mà trở nên thuần thục, hoàn thiện hơn.
Nhìn theo hình thể thì con yêu hùng này có lẽ đã đạt tới cảnh giới nhị giai trung kỳ.
Sau đòn tấn công của yêu hùng cùng với việc cơ thể bị đập mạnh vào thân cây làm Phá Thiên không tự chủ được mà phun ra một ngụm máu tươi.
Sau khi tiếp cận được cơ thể yêu hùng, Phá Thiên nhanh chóng vung khoái đao lên và chém một phát thật mạnh vào chân sau của yêu hùng. Lưỡi đao như ánh chớp trong đêm rạch lên chân sau của yêu hùng một vết khá dài và hơi sâu.
“Xoẹt.” Phần cổ của yêu hùng bị Phá Thiên chém đứt, máu từ vết chém cứ thế phun ra.
Mặc dù chưa thể lĩnh ngộ hoàn chỉnh bộ thân pháp mà Lôi lão để lại nhưng Phá Thiên cũng có nghiên cứu qua và hiểu được đôi chút. Nhưng dù mới chỉ hiểu được phần da lông nhưng điều đó cũng làm cho thân thủ của Phá Thiên trở nên nhanh nhẹn, linh hoạt hơn rất nhiều.
Tiếp đó Phá Thiên liếc mắt nhìn vào khoảng đất yêu hùng vừa đánh vào. Trên mặt đất lúc này nhiều thêm một cái hố giống như vết chân gấu.
Phá Thiên dù đang bị thương nhưng vẫn có thể dễ dàng tránh né mọi đòn tấn công của yêu hùng và tiếp tục gây ra nhiều vết thương hơn trên người nó.
“Tới đây.”
Sau khi thoát khỏi tầm tấn công của yêu hùng Phá Thiên mới quay người lại và thấy vết thương hắn vừa gây ra lên chân sau của yêu hùng mà cảm thán một câu:
Yêu thú nhị giai yêu lực không có nhiều nên việc sử dụng yêu lực chuyển hóa thành năng lượng để tấn công như vừa rồi là cực kì hiếm gặp.
“Ngươi có sao không?”
“Cũng may mà thân thể ta có thể so với yêu thú cấp hai, cùng với lớp hộ thể bảo vệ nên mới có thể miễn cưỡng đỡ được đòn tấn công vừa rồi.”
Hắn muốn một đòn có thể kết thúc trận chiến vì trận chiến này đã diễn ra quá lâu và tiêu hao rất nhiều hồn lực cũng như thể lực của hắn.
“Uỳnh.” Bốn chân của yêu hùng lúc này như không thể chống đỡ được cơ thể to lớn của nó mà đổ ầm xuống đất. Máu từ cổ yêu hùng chảy ra lênh láng tạo thành một vũng nhỏ trên mặt đất.
“Không ổn.” Phá Thiên thốt lên một câu.
Điều này cực kì nguy hiểm vì hắn không biết yêu thú tới đây có cấp bậc gì, điều quan trọng là hắn còn đang bị thương khá nặng sau cuộc chiến vừa rồi. Hắn cần ít nhất vài ngày để khôi phục vết thương cũng như hồn lực tiêu hao cho cuộc chiến vừa rồi.
Sau một hồi chiến đấu ác liệt cuối cùng Phá Thiên cũng tìm thấy cơ hội để kết thúc trận chiến và hắn đã tận dụng rất tốt cơ hội đó mà không để xảy ra bất kỳ sai sót nào như lần trước.
Cả hai mặc dù không mấy hòa thuận nhưng sống với nhau nhiều năm thì vẫn có chút lo lắng khi đối phương xảy ra chuyện.
Trong khoảng thời gian này Phá Thiên đã săn g·iết được kha khá yêu thú, trong đó có không ít yêu thú nhị giai sơ kỳ. Mặc dù hắn là một hồn giả sơ kỳ nhưng đây cũng là những chiến công không thể coi thường.
“Không ngờ con yêu hùng này lại giả vờ kiệt sức để tìm kiếm cơ hội tấn công.”
Mặc dù yêu hùng cũng đã sử dụng yêu lực để làm máu ngừng chảy cũng như làm vết thương khép lại. Nhưng tốc độ khép lại quá chậm so với tốc độ Phá Thiên gây thêm những vết thương mới lên người nó.
Phá Thiên vung khoái đao lên chém một nhát thật mạnh vào cổ của yêu hùng. Nhát chém này chứa đựng cả mười thành sức mạnh của Phá Thiên.
Phá Thiên vừa chuẩn bị mọi thứ xong xuôi thì từ trong miệng yêu hùng bắn ra một luồng năng lượng màu vàng vô cùng khủng khiếp. Luồng năng lượng bắn thẳng về phía Phá Thiên với tốc độ cực nhanh, đập mạnh lên thân khoái đao và đẩy Phá Thiên bay ra xa.
“Vậy thì tốt. Lần sau nhớ cẩn thận chút.” Tiêu Bạch nhắc nhở.
Sau khi thu dọn xong mọi thứ Phá Thiên liền nhanh chóng rời đi. Hắn biết mùi máu nồng nặc của yêu hùng sẽ dẫn dụ những yêu thú khác tới đây.
“Nếu không có những điều đó thì có lẽ kẻ thua cuộc trong trận chiến này chắc chắn là ta.” Phá Thiên vẫn còn cảm thấy cực kỳ sợ hãi khi nghĩ tới đòn tấn công vừa rồi.
Phá Thiên thu khoái đao lại, giải trừ phụ thể với Tiểu Bạch sau đó đi tới gần cái xác của yêu hùng.
Phá Thiên một chân quỳ dưới đất, tay phải cầm khoái đao chống xuống đất đỡ lấy cơ thể để không bị khuỵu xuống. Hắn cảm thấy lục phủ ngũ tạng có chút rộn rạo, khắp cơ thể cũng trở nên đau nhức khó chịu.
Dù biết cảnh giới của yêu hùng cao hơn mình một tiểu cảnh giới nhưng không vì thế mà Phá Thiên chọn từ bỏ. Hắn biết muốn trở nên mạnh hơn thì việc phải chiến đấu với những đối thủ mạnh hơn mình là điều không thể bỏ qua.
Từ khi Phá Thiên trở thành yêu thú thì hắn rất nhạy cảm với nguy hiểm. Sự nhạy cảm đó đã giúp hắn thoát khỏi cái c·h·ế·t rất nhiều lần.
Dù hàng ngày phải đi săn yêu thú nhưng Phá Thiên vẫn không quên tu luyện cũng như luyện tập với trấn hồn thạch mà giờ đây khả năng vận dụng hồn lực của hắn cũng trở nên tinh chuẩn hơn trước rất nhiều.
Chớp mắt yêu hùng cũng đã lao tới trước mặt Phá Thiên, nó đưa một bàn tay gấu to lớn lên cao, nhằm thẳng người Phá Thiên mà đập xuống.
Phá Thiên biết nhục thân của yêu hùng mạnh mẽ vô cùng nên hắn không bao giờ lựa chọn ngạnh kháng với các đòn tấn công của yêu hùng mà hắn chọn cách tránh né sau đó tìm cơ hội để tấn công.
Sau khi tránh thoát khỏi đòn tấn công của yêu hùng, Phá Thiên nhanh chóng dùng chân đạp mạnh xuống đất, cơ thể hắn theo đó mà bay lên cao, tiếp cận với phần cổ của yêu hùng.
Mặc dù đây chưa phải là một đao toàn lực của Phá Thiên nhưng nó đã chứa tám thành sức mạnh của hắn, vậy mà nhát chém cũng chỉ có thể tạo thành một vết thương hơi sâu lên chân sau của yêu hùng. Điều đó cho thấy nhục thân của yêu hùng mạnh mẽ tới cỡ nào.
Khi thấy bàn tay gấu to lớn đập tới thì Phá Thiên nhanh chóng lách người tránh sang một bên và thoát khỏi một trảo đó.
Phá Thiên thấy yêu hùng đã mất hết sinh cơ, linh hồn của yêu hùng cũng từ từ rời khỏi cơ thể nó.
Hắn thấy khoái đao vừa có sự mạnh mẽ của đao nhưng lại vẫn linh hoạt như kiếm. Những phẩm chất đó của khoái đao rất phù hợp với hắn nên hắn liền chọn nó làm vũ khí chiến đấu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.