Phá Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 43: Giải Cứu
Theo như kích thước của đám yêu lang thì Phá Thiên có thể đoán được đa phần bọn chúng đều là nhất giai yêu thú.
Trong sáu tháng Phá Thiên săn g·i·ế·t yêu thú ở nơi đây đã không ít lần hắn bắt gặp nhân tộc và yêu thú giao chiến. Như những lần đó nhân tộc đều chiếm thế thượng phong nên hắn đều lặng lẽ rời đi.
Khi đã xác định được phương hướng Phá Thiên nhanh chóng đi tới nơi phát ra tiếng thú kêu. Hắn muốn xem nơi xảy ra chiến đấu có phải là của nhân tộc và yêu thú không. Nếu trận chiến là của nhân tộc và yêu thú thì hắn sẽ xem xem bên nhân tộc có cần giúp đỡ hay không.
Khi còn cách mục tiêu vài chục thước thì Phá Thiên liền cúi thấp người, hai chân co lại lấy đà sau đó phóng đi với một tốc độ cực nhanh. Chỉ trong chớp mắt hắn đã tiếp cận được mục tiêu.
Những lúc gặp phải tình huống này đa số sẽ lựa chọn bỏ lại người bị thương để thoát thân. Những người có thể sống sót trở về sẽ tiếp tục tham gia vào đội ngũ khác.
Con người ai mà chẳng sợ c·h·ế·t, nếu có thể sống tiếp thì ai chả vui mừng. Nhưng điều mừng nhất mà nữ tử cầm kiếm cảm thấy là cả hai người đi cùng nàng đều không phải vì nàng mà c·h·ế·t. Điều đó còn khiến nàng vui hơn cả việc mình không phải c·h·ế·t.
Sau một thời gian di chuyển cuối cùng Phá Thiên cũng đã lại tiến vào vùng yêu thú nhị giai sinh sống.
Phá Thiên tập trung lắng tai nghe, xác định xem tiếng yêu thú phát ra từ hướng nào.
“Chỉ cần không mang theo muội thì hai người có thể có cơ hội thoát khỏi nơi đây.”
“Nếu hôm nay không thể thoát khỏi hoàn cảnh này thì chúng ta nguyện c·h·ế·t cùng nhau tại đây.” Nam tử cầm thương nói, hai mắt hắn cháy lên ngọn lửa chiến ý thà c·h·ế·t cũng không chịu chạy trốn.
Trong đó có ba con yêu lang có thể hình vượt trội hơn những con còn lại. Có lẽ ba con yêu lang này đã là nhị giai yêu thú.
Phá Thiên nhìn thấy có ba người, hai nam một nữ đang tựa lưng lại với nhau.
Một nam tử thân hình vạm vỡ, khuôn mặt chữ điền. Trên tay hắn là một thanh đao khá to.
Chính vì điều đó nên đến bây giờ Phá Thiên vẫn chưa tham gia vào bất kỳ đội ngũ nào. Nên khi thấy hai nam tử kia thà c·h·ế·t cũng không bỏ rơi người còn lại làm hắn rất nể phục. Điều đó càng thôi thúc hắn muốn tới trợ giúp bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đám yêu lang vẫn đi vòng quanh ba người. Lang tộc là một loài khôn ngoan thuộc hàng đầu trong số các loài yêu thú. Bọn chúng luôn đi thành bầy, biết dùng số đông để g·i·ế·t c·h·ế·t con mồi cũng như giảm thiểu thương vong.
"Nhân tộc, thật sự là nhân tộc tới cứu viện chúng ta. Chúng ta được cứu rồi." Cả ba người lúc này mới hiểu chuyện gì vừa xảy ra mà thốt lên, trong lòng đầy hoan hỷ.
Nếu hắn thấy bên nhân tộc rơi vào thế yếu và cần giúp đỡ thì hắn sẵn sàng ra tay giúp đỡ.
Phá Thiên mất khoảng một chén trà để di chuyển tới nơi phát ra âm thanh. Khi khoảng cách giữa hắn và nơi đó chỉ còn vài trăm thước thì hắn liền dừng lại và leo lên một cái cây to gần đó.
Còn vị nữ tử thì dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt có phần mệt mỏi và có chút hơi tái xanh có lẽ là do thiếu máu.
Hắn muốn biết tình hình nơi xảy ra chiến đấu, từ đó mới đưa ra được cách giải quyết hợp lý nhất.
Bầy yêu lang bao vây lấy ba người, bọn chúng cứ đi vòng quanh như đang tìm kiếm cơ hội để tấn công hiệu quả nhất.
Chỉ có hai con yêu lang nhị giai mới biết chuyện gì vừa xảy ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn sẽ không liều mình làm mấy điều nguy hiểm đến tính mạng chỉ vì cảm phục tinh thần của ba người kia. Hắn không thể đặt cược mạng sống của mình vì mấy người không quen biết được.
“Có c·h·ế·t cũng phải lôi đám yêu lang này theo.” Nam tử cầm thương bàn tay siết chặt cán thương, hồn lực cũng theo đó mà ầm ầm bộc phát ra ngoài.
Thính giác của Phá Thiên nhạy bén hơn người thường nên hắn có thể phát hiện ra tiếng động từ cuộc chiến ở khoảng cách khá xa.
Đám yêu lang vẫn đi vòng xung quanh, bọn nó nhìn ba người với đôi mắt đầy sự khát máu.
“Tam muội, muội nghĩ hai người chúng ta là loại người ham sống sợ c·h·ế·t, sẵn sàng bỏ rơi đồng đội để chạy trốn sao.” Nam tử cầm đao cũng đang chĩa mũi đao về phía đám yêu lang tức giận quát lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vị nam tử còn lại tay cầm trường, dáng người thanh tú hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phá Thiên lúc này đã tiến gần tới chỗ chiến đấu, hắn chỉ còn cách chỗ chiến đấu khoảng chừng vài chục thước. Mục tiêu mà hắn nhắm tới là một con yêu lang nhị giai có hình thể nhỏ nhất trong ba con để tấn công bất ngờ.
Chương 43: Giải Cứu
“Mong là một đội ngũ của nhân tộc đi ngang qua. Như vậy thì chúng ta sẽ được cứu và không phải bỏ mạng tại nơi đây.” Nữ nhân cầm kiếm có chút hy vọng.
Lang tộc là một trong số những loài yêu thú sống theo bầy đàn. Bọn chúng còn là loài rất khôn ngoan, có ba con nhị giai áp trận nên ba người kia dù đã rất cố gắng chiến đấu nhưng vẫn không thể nào phá vòng vây được.
Mặc dù đều là vùng yêu thú nhị giai sinh sống nhưng phía bên ngoài đa số là yêu thú nhị giai sơ kỳ và trung kỳ, càng đi sâu vào trong thì khả năng gặp phải yêu thú có cấp bậc cao hơn càng lớn.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến cả 3 người và đàn yêu lang nhất giai còn chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Trong lòng của cả ba người lúc này như có thêm một tia hi vọng nhưng bọn họ vẫn không hề buông lỏng cảnh giác.
Hắn nhận định con yêu lang này vừa mới đột phá lên nhị giai không lâu và nó là mục tiêu phù hợp nhất để tấn công.
Đã quyết là làm Phá Thiên nhẹ nhàng nhảy xuống đất và từ từ tiến tới chỗ ba người kia. Hắn cố gắng tiến tới thật nhẹ nhàng để tìm cơ hội tấn công bất chợt đám yêu lang và đem lại lợi thế lớn nhất có thể. Đây là điều đầu tiên hắn phải làm trong kế hoạch giải cứu mà hắn đã vạch ra trong đầu.
“Muội không có ý đó.” Nữ tử cầm kiếm sợ nam tử cầm đao hiểu nhầm ý mình liền vội vàng giải thích.
Con yêu lang nhị giai nhỏ nhất kia mặc dù đang áp trận nhưng vẫn không hề buông lỏng cảnh giác với mọi thứ xung quanh. Khi nó nghe thấy đằng sau đột nhiên có tiếng động thì cũng nhanh chóng quay người lại và vào thế thủ.
“Vậy ta cũng theo hai người. Có c·h·ế·t cũng phải g·i·ế·t hết đám yêu lang này.” Nữ tử cầm kiếm chĩa thẳng mũi kiếm về phía đám yêu lang như muốn chiến một trận sống c·h·ế·t với chúng.
Điều này cũng khá giống với việc nhân tộc lập thành từng đội ngũ nhỏ để đi săn yêu thú.
Bộ dạng của ba người nhìn trông rất chật vật, trên người ai cũng đầy rẫy vết thương và máu. Người nữ tử là bị thương nặng nhất, Phá Thiên có thể thấy vết thương ở bắp chân của nàng.
Chỉ kịp nghe thấy một tiếp “Phập” sau đó đầu của yêu lang liền rơi xuống đất. Máu từ cổ yêu lang như không còn vật cản cứ thế phun ra thành tia.
Phá Thiên nhanh chóng lùi lại nới rộng khoảng cách với hai con yêu lang nhị giai.
“Hai người thật là.” Nữ tử cầm kiếm thở dài cất tiếng trách nhẹ. Nhưng sâu trong lòng nàng lại cảm thấy vô cùng ấm áp khi nghe thấy hai người kia dù có c·h·ế·t cũng không bỏ rơi nàng.
Phá Thiên sau một hồi quan sát thì cũng nắm bắt được phần nào tình hình cuộc chiến bên kia. Hắn cũng cảm thấy rất cảm phục hai nam tử kia, dù có c·h·ế·t cũng không bỏ rơi đồng đội của mình.
Ba người cũng phát hiện thấy hành động kì lạ của con yêu lang to nhất. Ba người có thể đoán được tại sao con yêu lang lại có hành động như thế. Có lẽ con yêu lang kia đã phát hiện ra có thứ gì đó đang tiến tới đây.
Trong ba ngày này Phá Thiên cũng dành thời gian để nghiền ngẫm về cuộc chiến với yêu hùng và hắn cũng đúc kết ra được rất nhiều kinh nghiệm quý báu.
Con yêu lang này vẫn chưa kịp nhìn thấy đối thủ của nó thì đã bị chém đầu lìa khỏi cổ.
Lúc này cả ba người đều chụm lưng lại với nhau, tay cầm chắc vũ khí, chiến ý bừng bừng. Lúc này chỉ cần có con yêu lang nào dám lao vào tấn công thì sẽ bị ba người g·i·ế·t ngay lập tức.
Sau khi leo lên cây, Phá Thiên nhanh chóng tìm một chỗ thích hợp vừa để ẩn nấp vừa có thể thấy được tình hình chỗ xảy ra chiến đấu.
Sau một đao đắc thủ Phá Thiên cũng không hề tự mãn. Hắn biết đối thủ của hắn còn có hai con yêu lang nhị giai đang điên cuồng lao tới kia.
"Có người tới cứu viện cho chúng ta. Chúng ta không phải c·h·ế·t nữa rồi." Nữ tử cầm kiếm vui mừng kêu lên, trên khóe mắt còn có chút nước do quá vui mừng.
Trong lúc Phá Thiên đang tìm kiếm yêu thú thì hắn nghe thấy như có tiếng chiến đấu cùng tiếng yêu thú văng vẳng đâu đây.
Đây cũng là cách để nhân tộc giúp đỡ nhau giảm thiểu thương vong trong quá trình săn g·i·ế·t yêu thú.
“Đã là hồn sư thì ai chả chuẩn bị tâm lý sẽ có ngày phải c·h·ế·t cơ chứ. Nhưng trước khi c·h·ế·t cũng phải oanh oanh liệt liệt một phen.”
Phải biết nhân tộc tạo nhóm đi săn với nhau cũng vì lợi ích. Đến khi đối diện với cái c·h·ế·t thì được mấy người có thể ở lại sát cánh chiến đấu cùng nhau tới c·h·ế·t.
“Lão nhị nói rất đúng.” Nam tử cầm đao như được tiếp thêm lửa, chiến ý bừng bừng.
Giác quan của yêu thú rất nhạy bén nên có thể phát hiện ra những thứ khác thường từ rất xa. Điều đó có thể giúp bọn chúng phòng bị cũng như chạy thoát thân mỗi khi có nguy hiểm rình rập.
“Đại ca nói phải. Làm sao chúng ta có thể bỏ mặc muội trong tình trạng thương thế như thế này để chạy trốn được.” Nam tử cầm thương cũng đồng tính với ý kiến của nam tử cầm đao.
Mặc dù có thêm đan dược phụ trợ nhưng cũng không thể phủ nhận sự hồi phục của yếu thú quả thật kinh người.
Cảnh giới của Phá Thiên hiện giờ chỉ là hồn sư sơ kỳ nên việc tìm kiếm, săn g·i·ế·t yêu thú ở vùng này là phù hợp nhất.
Bầy yêu lang cũng chưa vội tấn công mà vẫn đang tìm cách vì bọn chúng muốn chiến thắng với thương vong nhỏ nhất. Dù sao mỗi con yêu lang cũng đều là một phần sức mạnh của cả bầy.
“Đại ca, nhị ca hai người hãy mặc kệ muội.”
Vây công bọn họ là một bầy yêu lang hơn chục con. Bên cạnh đấy còn có mấy cái xác yêu lang đã c·h·ế·t.
“Hình như có thứ gì đó đang đến đây và nó đã phát hiện ra điều đó.” Người cầm thương đưa ra suy đoán.
Hắn tin với thực lực hiện tại của mình thì hắn vẫn có thể chạy thoát khỏi đám yêu lang kia nếu xảy ra tình huống nguy hiểm ngoài ý muốn.
Còn nếu thấy tình hình nhân tộc chiếm thế thượng phong thì hắn sẽ rời đi.
Đồng bạn của bọn chúng đã bị một tên nhân tộc từ đâu nhảy ra dùng một đao chém bay đầu.
“Đại ca nói đúng.”
Ba con nhị giai đứng phía ngoài tạo thành một hình tam giác bao quanh vòng tròn. Bọn chúng vẫn luôn dõi theo từng hành động của ba người kia để có thể chỉ đạo đám yêu lang nhất giai một cách chuẩn xác nhất.
"Nhưng nếu hai người ở lại thì tất cả chúng ta đều sẽ bị yêu lang g·i·ế·t c·h·ế·t." Nữ tử cầm kiếm vẫn cố gắng khuyên nhủ hai người kia nhưng trong lòng nàng cũng cảm thấy có chút ấm áp.
Hai con yêu lang chu lên một tiếng đầy phẫn nộ khi thấy đồng bạn bị g·i·ế·t hại. Sau đó cả hai con yêu lang dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía Phá Thiên từ hai phía. Bọn chúng muốn g·i·ế·t c·h·ế·t Phá Thiên trả thù cho đồng bạn của mình.
Phá Thiên chỉ cần ba ngày dưỡng thương mà cơ thể đã bình phục hoàn toàn công lớn có thể nói đến chính là nhờ cơ thể yêu thú của hắn.
Nhưng đấy là tất cả những gì nó có thể làm được.
Vết thương khá sâu, máu từ vết thương vẫn còn đang rỉ ra và loang khắp cả bắp chân nàng. Có lẽ vị nữ tử này trong lúc chiến đấu đã bị một con yêu lang cắn trúng.
“Không biết có thứ gì mà khiến con yêu lang kia đột nhiên lại có hành động như vậy.” Nam tử cầm đao có chút tò mò nói.
“Tam muội, chúng ta đã cùng sống, cùng chiến đấu với nhau cũng được mấy năm, còn kết bái cả huynh đệ.”
Hắn đã suy tính rất kỹ mới đưa ra quyết định cứu họ chứ không phải hành động bộc phát khi thấy hành động không bỏ rơi đồng đội của hai nam tử kia.
Phá Thiên đứng thẳng người, vươn vai vài cái. Sau ba ngày tĩnh dưỡng cuối cùng cơ thể hắn cũng đã bình phục hoàn toàn, giờ đây hắn lại có thể tiếp tục đi săn g·iết yêu thú.
“Hôm nay dù có c·h·ế·t ở đây cũng phải kéo theo mấy con yêu lang này làm đệm lưng.” Nam tử cầm đao cười gằn nói.
“Muội nói làm sao mà hai người bọn ta có thể bỏ mặc muội đang trong tình trạng thương thế như thế này để chạy thoát thân được cơ chứ.” Nam tử cầm đao hạ giọng, mắt vẫn không ngừng cảnh giác.
Lúc này nữ tử cầm kiếm đang chĩa mũi kiếm về phía đám yêu lang cất tiếng nói có vài phần yếu ớt:
Nhưng không phải vì thế mà Phá Thiên sẽ bất chấp mọi nguy hiểm để giúp đỡ bọn họ mà hắn thấy tình hình của mấy người này không phải là hết cơ hội.
Lúc này một con yêu lang có kích thước lớn nhất bỗng nhiên hướng ánh mắt về một hướng. Nó như đã phát hiện ra điều gì đó, miệng nó gầm gừ như đang thông báo tới những con khác có thứ gì đó đang tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.