Phá Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Băng Phượng
Hàn Quân tiến tới trước mặt Hàn Tuyết, đặt một tay lên vai Hàn Tuyết nhẹ nhàng nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đa tạ phụ thân đã khen ngợi. Tuyết nhi sẽ cố gắng hết sức để không phụ sự kỳ vọng của người." Hàn Tuyết đáp lại.
Hình bóng Hàn Tuyết dần dần hiện ra. Nàng vẫn đứng ở giữa đồ án nhưng lúc này phía trên đầu nàng có thêm một hình bóng tựa hồ như là một loài chim.
"Phùng Nghị ta sống một đời này quả không uổng phí, hiện tại ta có c·hết cũng không còn gì hối tiếc cả."
Phùng Nghị vui mừng đến nỗi không thể kiềm chế được cảm xúc. Hắn bước từng bước, từng bước tiến về phía Băng Phượng như muốn được nhìn rõ từng bộ phận, từng cọng lông vũ của nó vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cả căn phòng lúc này như chìm vào tĩnh lặng, thứ duy nhất có thể nghe thấy lúc này là những tiếng thở đều đều phát ra từ mỗi người.
Hắn chỉ mong Phá Thiên có thể khế ước với một đầu thượng phẩm hồn thú là hắn đã cảm thấy mãn nguyện rồi. Không thì một đầu trung phẩm cũng được, tuy không thể bước vào đỉnh cao của giới hồn sư nhưng Phá Thiên có thể trở thành một hồn sư và thực hiện được ước mơ, hoài bão của Phá Thiên là hắn đã thấy vui rồi.
"Ha ha ha, không hổ là con gái của ta." Hàn Quân cười lớn nói.
Cả ba người đứng bên cạnh Phùng Nghị cũng gật đầu đồng ý. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta cũng mong được như cát ngôn của Hàn huỳnh.”
Người khế ước với tuyệt phẩm hồn thú nếu không bị c·hết yểu thì gần như chắc chắn có thể đặt chân vào cảnh giới hồn đế. Nói cách khác, gia tộc nào có người khế ước với tuyệt phẩm hồn thú chính là đang có một vị hồn đế chưa trưởng thành.
Hàn Quân rất tự tin về điều đó vì hắn nghĩ Phá Thiên sẽ không bao giờ có thể khế ước được với một đầu tuyệt phẩm hồn thú.
"Không đúng, có gì đó đang không đúng ở đây. Cái nhiệt độ này là sao?"
Khi hào quang của đồ án mờ đi gần hết thì người từ bên ngoài đã có thể thấy lờ mờ những thứ bên trong.
"Là... là... Băng Phượng... là một đầu tuyệt phẩm hồn thú." Những tiếng lắp bắp như không tin vào mắt mình phát ra từ miệng của Phùng Nghị.
"Ta thấy tư chất của Phá Thiên cũng rất tốt, chắc cũng sẽ khế ước được với thượng phẩm hồn thú mà thôi."
Hồn thú Băng Phượng vẫn nhịp nhàng vỗ cánh trên đầu Hàn Tuyết, nó đưa cặp mắt băng lãnh, kiêu ngạo mà cao quý nhìn xuống Phùng Nghị. Trong con mắt của nó Phùng Nghị chính là một sinh vật hèn kém, yếu ớt. Không chỉ Phùng Nghị mà mọi sinh vật trên đời dưới con mắt của nó cũng đều chỉ là con sâu cái kiến không hơn không kém.
Khi nghe thấy Phùng Nghị nói Hàn Tuyết có thể đã khế ước với một đầu thượng phẩm hồn thú hệ băng thì hai mắt Hàn Quân sáng ngời, sự lo lắng trên khuôn mặt hắn cũng liền biến mất, thay vào đó là sự vui mừng. Hắn không ngờ con gái hắn lại có thể khế ước với một đầu thượng phẩm hồn thú.
Những người khế ước với thượng phẩm hồn thú thì việc tu luyện sau này sẽ dễ dàng hơn, không những thế họ còn có cơ hội phá vỡ cảnh giới hồn hoàng và bước chân vào cảnh giới hồn đế, mặc dù cơ hội là rất nhỏ.
Thời gian dần trôi, bốn người đều hết sức tập trung vào đồ ắn, họ mong chờ lúc ánh sáng quanh đồ án mờ đi để biết được hồn thú mà Hàn Tuyết khế ước là loại nào, có phẩm chất ra sao.
"Tuyết nhi, chúc mừng con đã khế ước được với một đầu tuyệt phẩm hồn thú. Từ nay trở đi con hãy tập trung vào tu luyện nâng cao cảnh giới, còn mọi thứ khác cứ để phụ thân lo."
Khi thứ hào quang kia hoàn toàn biến mất thì cả bốn người đều có thể thấy rõ hình dáng hồn thú đang bay trên đầu của Hàn Tuyết, ánh mắt cả bốn người đều dán chặt vào hồn thú đang bay kia, cơ thể thì run run, hơi thở có phần gấp gáp. nặng nề.
"Theo như kinh nghiệm nhiều năm chủ trì nghi thức của ta thì đến chín thành là thượng phẩm hồn thú." Phùng Nghị khẳng định.
Những ghi chép, điển tích về long phượng thì nhiều vô số kể, từ miêu tả ngoại hình cho đến sức mạnh... cái gì có thế ghi chép lại thì đều được ghi chép rất tỉ mỉ.
"Theo kinh nghiệm nhiều năm chủ trì nghi thức khế ước hồn thú của ta thì nhiều khả năng Hàn Tuyết đã khế ước với một đầu thượng phẩm hồn thú hệ băng." Phùng Nghị đưa ra dự đoán. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ cần cho người đó thêm vài chục năm nữa thì chắc chắn người đó sẽ đặt chân vào cảnh giới hồn đế, là một trong những cường giả đứng đầu của nhân tộc.
Những đặc điểm trên đều giống như trong ghi chép miêu tả về đặc điểm nhận dạng của thần thú Băng Phượng mà Phùng Nghị từng được đọc qua.
"Phùng tiên sinh, những gì ngài nói là thật chứ?" Mặc dù trong lòng đang cực kỳ vui mừng nhưng Hàn Quân vẫn không quên hỏi lại cho chắc.
Mặc dù Phùng Nghị chưa nhìn thấy Băng Phượng bao giờ nhưng hắn là một trong số những người đứng đầu Hồn Điện, kiến thức mà hắn tiếp xúc được về các hồn thú chắc chắn là uyên thâm hơn người bình thường.
Ánh mắt của bốn người đều chăm chú quan sát Băng Phượng mà không ai để ý tới sự thay đổi của Hàn Tuyết.
Khí chất của nàng cũng thay đổi trở nên băng lãnh, cao quý hơn xưa. Giờ đây Hàn Tuyết giống như một vị công chúa bước ra từ thế giới băng tuyết vậy.
Nguyễn Phong từ xa nở một nụ cười mang theo sự đắng chát bên trong. Kể từ khi thấy Hàn Tuyết khế ước với tuyệt phẩm hồn thú thì hắn đã biết kể từ ngày hôm nay vị thế của Hàn gia ở Thiên Vận thành đã vượt qua Nguyễn gia, trừ khi Phá Thiên cũng có thể khế ước được với tuyệt phẩm hồn thú.
Chương 5: Băng Phượng
Sau khi khế ước với hồn thú Băng Phượng đã làm cho Hàn Tuyết có sự thay đổi rất lớn so với trước kia. Làn da nàng chuyển thành màu trắng sứ chứ không trắng hồng như trước nữa, khuôn mặt đã mất đi sự trẻ con trước kia mà thay vào đó là sự lạnh lùng.
Việc này còn làm cho vị thế của Hàn Quân trong gia tộc càng thêm vững chắc và không thể thay thế.
"Là một hồn thú thuộc loài chim sao." Phùng Nghị nhíu mày nhìn cái bóng đang bay trên đầu Hàn Tuyết.
"Nghi thức có lẽ sắp kết thúc. Hàn Tuyết chắc là đã khế ước với một hồn thú hệ băng."
Phùng Nghị cười lớn, đôi mắt như có một tầng nước đang trực trào ra trên khuôn mặt già nua, hắn xúc động nói:
“Ha, ha. Đa tạ Nguyễn huynh. Tiểu nữ cũng chỉ là may mắn mà thôi.” Hàn Quân cười ha hả nói.
Hào quang phát ra từ đồ án bắt đầu mờ dần, không khí xung quanh cũng ngày càng lạnh hơn. Khuôn mặt Phùng Nghị bắt đầu trở nên ngưng trọng, hắn tập trung cảm nhận nhiệt độ xung quanh.
"Chín thành" hai từ này như làm bùng lên sự vui sướng trong lòng Hàn Quân. Chín thành chính là khẳng định rằng hồn thú mà Hàn Tuyết khế ước chính là một đầu thượng phẩm hồn thú.
Nửa canh giờ trôi qua kể từ khi Hàn Tuyết bắt đầu thực hiện nghi thức. Lúc này cả bốn người tự nhiên đều cảm thấy nhiệt độ căn phòng như đang từ từ hạ xuống. Phùng Nghị đưa tay lên vuốt râu, cảm nhận sự giảm nhiệt của căn phòng từ tốn nói:
Hàn Quân cảm thấy hơi lo lắng khi nghe Phùng Nghị nói. Hắn sợ Phùng Nghị sẽ nói hồn thú kia không phải là thượng phẩm hồn thú mà chỉ là một trung phẩm hồn thú. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phải biết ở Thiên Vận thành người có thể khế ước được với thượng phẩm hồn thú nhiều năm qua cũng chỉ có lác đác vài người.
Phải biết rằng tuyệt phẩm hồn thú chính là có thể gặp chứ không thể cầu, dõi mắt khắp cả nhân tộc thì những người hắn biết hiện nay sở hữu tuyệt phẩm hồn thú không đến năm đầu ngón tay, thế mới biết tuyệt phẩm hồn thú hiếm có tới cỡ nào.
Bắt đầu từ giờ phút này trở đi, gia tộc của hắn chính là nhất phi trùng thiên, sẽ là gia tộc đứng đầu Thiên Vận thành, Nguyễn gia từ lúc này trở đi không thể so sánh với Hàn gia được nữa.
Mặc dù trong lòng cảm thấy rất vui khi được Hàn Quân khen ngợi nhưng Hàn Tuyết cũng không bộc lộ quá nhiều cảm xúc ra bên ngoài. Có lẽ do nàng đã khế ước với hồn thú Băng Phượng và bị ảnh hưởng bởi sự lạnh lẽo đó.
Hơn nữa đây còn là một đầu Băng Phượng. Long, Phượng được nhân gian truyền tụng là những thần thú mạnh nhất, đứng đầu trong số các thần thú. Bọn chúng là những thực thể có thể bễ nghễ thế gian, mọi loài đều phải sợ hãi.
Tuy cơ thể Phá Thiên lúc này có hơi run lên vì lạnh nhưng trong mắt hắn lại ánh lên sự ngưỡng mộ nhìn về phía đồ án. Hắn cũng mong có thể khế ước với một đầu thượng phẩm hồn thú như Hàn Tuyết.
Nhưng Nguyễn Phong biết điều đó rất khó xảy ra. Hắn cũng không trông mong vào việc Phá Thiên có thể khế ước với tuyệt phẩm hồn thú. Hắn là người không trông mong vào những hy vọng hão huyền để rồi nhận lấy sự tuyệt vọng.
Đầu hồn thú đang bay trên đỉnh đầu Hàn Tuyết có sải cánh dài khoảng hai mươi thước, đầu giống gà, hàm én, lông trắng, lông đuôi thì thon dài, khí chất băng lãnh mà cao quý. Nó sở hữu một vẻ đẹp hoàn mỹ mà hiếm có loài nào có thể so sánh.
Khuôn mặt Phùng Nghị lúc này càng trở nên ngưng trọng hơn khi thấy nhiệt độ căn phòng vẫn không ngừng hạ nhiệt, đôi mắt hắn trở nên sắc bén như muốn nhìn xuyên qua màn sương và tầng hào quang còn sót lại kia để có thể thấy được hồn thú đang bay lơ lửng trên không kia thuộc loài nào.
Hàn Quân từ xa hết nhìn Hàn Tuyết lại ngước mắt lên nhìn hồn thú Băng Phượng trong lòng tràn đầy sự hoan hỉ. Hắn không ngờ Hàn Tuyết lại có thể khế ước được với một đầu tuyệt phẩm hồn thú, không những thế nó còn là một đầu đỉnh điểm tuyệt phẩm hồn thú.
Nhưng vào lúc này xung quanh đồ án lại dần hình thành một lớp sương mỏng khiến cho đồ án trở lên lung linh mờ ảo. Nhưng điều đó không thể ngăn người bên ngoài có thể nhìn vào bên trong.
“Chúc mừng Hàn huynh. Hàn Tuyết đã xinh đẹp nay còn khế ước với cả thượng phẩm hồn thú. Hàn huynh thật là có phước.” Nguyễn Phong niềm nở nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.