Phàm Nhân Thí Thần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Chị gái nhà bên
Tính thế nào đều là nợ nần, đầu An Lạc to như cái đấu.
Mới nhìn thì đây chỉ là năng lực bình thường, không có điểm hào quang nhấp nháy nào nhưng nếu như tỉ mỉ xem xét sẽ phát hiện ẩn xâu trong đó là bực nào kinh khủng.
Nằm trong sân An Lạc bị mặt trời đốt khiến da hắn có chút bỏng rát nhưng những đó với hắn hiện tại cũng không mấy quan trọng bởi lẽ ý thức hắn đã hoàn toàn đắm chìm tại tít sâu trong cây thư mục bộ nhớ nào đó rồi.
Có nghĩa là nếu như hắn kích hoạt năng lực sợ hãi t·ử v·ong, sau đó tăng lên cấp độ những kỹ năng khác, thời gian sau đó chỉ cần hắn không ngừng tập luyện thì cấp độ kỹ năng sẽ không bị giảm xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ồ, là đi kích hoạt kỹ năng nghề nghiệp chứ?" nàng quay đầu lại nhìn hắn trong giọng nói có mang theo một chút hỏi thăm.
Xuất hiện là một thiếu nữ, tuổi tác cùng Với An Lạc không sai biệt nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đói"
An Lạc suy nghĩ một hồi mới nói " ân tình của nhà cô tôi nợ nhiều quá, không biết sau này làm sao trả lại đây"?
"Có c·hết đói ta cũng không đi làm chuyện t·rộm c·ắp này"
"14 tuổi lấy nhau được rồi còn tính cái gì hả?"
Đang lúc An Lạc nghĩ tìm đâu đồ ăn thì tiếng bước chân người tiến đến.
10 năm trời, nhà nàng có thể nói là chiếu cố hắn rất nhiều, nếu không có những thiện ý đó hắn đã sớm c·hết ở góc nào rồi.
"Cũng không biết trước đó tên này sống thế nào"? An Lạc đang nghĩ đi đâu kiếm đồ ăn.
An Lạc giật mình, đây là cổ đại nha kết hôn sớm là chuyện bình thường đến không thể bình thường hơn được.
"Không cần gì phải khách khí, đằng nào sau này tụi mình chẳng cưới nhau. Đều là người một nhà chi li thế làm gì " nói xong còn vỗ vỗ vai.
"Lần đầy được người tỏ tình nghe thế nào thấy rất được nha chỉ là ta mới 14 tuổi muốn lấy vợ phải đợi thêm 4 năm nữa đi" An Lạc nghiêm túc suy nghĩ.
An Lạc cũng chẳng nghĩ nhiều gật đầu thừa nhận.
"Đói cho sạch, rách cho thơm"
Nghe An Lạc nói nàng đứng dậy, đến đứng cạnh hắn sau đó giống như anh em huynh đệ vậy, khoác tay lên vai hắn nói.
"Đang nghĩ xem còn bao lâu thì hết tuổi thành niên " vừa nói xong hắn lập tức bị một bàn tay vào ót.
An Lạc ngẩng đầu nhìn nàng, đầu hơi lệch qua một bên.
Nàng cười híp mắt, từ trong váy lấy ra hai củ khoai lang to bằng bắp tay.
Một đống ký ức liên quan đến người con gái trước mắt từ trong đầu hiện lên.
Tại hắn tìm đến cái nghề nghiệp cuối cùng, trong đó có duy nhất một dạng năng lực.
"Mấy hôm nay ngươi đi đâu nha? Thật nhiều ngày không thấy ngươi ở nhà ta đây còn tư tưởng ngươi c·hết chỗ nào rồi ". Nàng ngả ngả người ra đằng sau, động tác cùng An Lạc trước đó giống nhau như đúc.
Khi người sở hữu gặp phải nguy hiểm có thể uy h·iếp đến tính mạng lúc, kỹ năng này sẽ đem toàn bộ tiềm lực bạo phát ra giúp người sở hữu có thêm năng lực tự vệ hoặc thoát khỏi nguy hiểm.
hình như nhớ đến cái gì nàng vỗ vỗ bụng hắn hỏi
An Lạc 0_0
Nàng nghìn An Lạc một cái rồi hất hàm hỏi " này này, đang nghĩ gì thế?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Khuôn mặt thanh tú, dáng người không cao lắm.
Không thể tự nhiên vỗ đầu một cái sau đó cắm mặt đi làm, hắn cũng không quên thế giới này nguy hiểm bực nào.
Nhận lấy hai củ khoai hắn cho lên mũi ngửi ngửi hắn đang rất tò mò muốn biết, hai củ khoai to như vậy là giấu ở đâu?
Mới đầu hắn còn hơi thất vọng nhưng sau khi dùng ý thức để kiểm tra hắn mới biết mình sai rồi.
Hắn nói như vậy cũng là ngầm thừa nhận, hết cách rồi hắn cũng không muốn nợ ân tình nhưng nếu không có sự trợ giúp hắn rất khó có khả năng để được tiền mua một con cún, cún con cũng không được.
An Lạc nghe xong thấy giật mình vội vàng quay qua nhìn nàng.
Năng lực như sau: sợ hãi t·ử v·ong.
Mặt trời càng lên càng cao, nhiệt độ trong không khí cũng bắt đầu trở nên cáu kỉnh.
An Lạc đối với nàng cười cười nói "không có gì, nghĩ linh tinh thôi".
Đúng lúc này một tia sáng xoẹt qua đầu hắn làm hắn ý thức đến thứ gì chỉ là nghĩ đi nghĩ lại vẫn không phát giác có gì không đúng.
"À"
Mở mắt đứng dậy, trong đầu hắn đã có kế hoạch nhưng trước khi thực hiện hắn cần ăn cái gì trước đã.
.....
Có lẽ vì cảm thấy mặt trời có chút gay gắt thế là nàng đứng dậy mang ghế để trong hiên nhà sau đó tiếp tục ngồi ngả người về sau.
Nàng đi đến chỗ cái ghế, kê mông lên liền ngồi.
An Lạc gật đầu đáp.
"Đói không"?
Chương 11: Chị gái nhà bên
Nàng nguýt hắn một cái nói "tốt nhất nhanh lên " nói xong còn vò vò đầu hắn.
Trong nhà ngoài 4 mặt tường ra không còn gì khác, muốn đồ ăn? Đến sợi lông đều không có thì lấy đâu ra đồ ăn? (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng thật không nghĩ đến hắn cũng có, tuy rằng đây không phải hệ thống gì đó nhưng đối với An Lạc mà nói có cái này đủ rồi.
Mấy ngày không ăn, mặc dù không thấy đói nhưng hắn không thể lại không ăn, nếu không ăn hắn sợ thể lăng lại không tiếp tục duy trì được.
Nàng là chị gái nhà bên, từ nhỏ đã cùng hắn chơi đùa cũng cùng nhau lớn lên từ hồi bé xíu mãi đến tận bây giờ, có thể coi là thanh mai trúc mã cũng không oan.
Năng lực: sợ hãi t·ử v·ong, sau khi kích hoạt sẽ tăng lên toàn bộ tiềm lực bản thân trong đó bao gồm cả kỹ năng nghề nghiệp, nhưng bởi vì kỹ năng nghề nghiệp tự mang theo cấp độ phân chia mà lại sẽ không lập tức giảm xuống trong thời giang ngắn.
10 năm trước sau vụ t·ai n·ạn kia gia đình hắn chỉ còn lại hắn nhưng nàng khác biệt, gia đình nàng may mắn hơn nhiều, vụ t·ai n·ạn đó nhà nàng không ai ra đi cả, vạn hạnh.
Kiếp trước nhìn tiểu thuyết đều thấy đám nhân vật chính đều có bàn tay vàng, ngón tay ngón chân vàng gì đó.
" thì c·hết rồi còn đâu" nghĩ là như vậy nhưng trên miệng hắn vẫn là trả lời đứng đắn. "Vào rừng đi săn nha, kiếm chút thức ăn chứ không thể ăn nhờ nhà cô mãi được ".
Để xác minh ý nghĩ hắn vội vàng quay lại xem nhưng kỹ năng trước đó, quả nhiên tất cả kỹ năng đều tăng lên rất nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Lại suy nghĩ gì nữa "? Nàng thấy vẻ mặt hắn như vậy không nhịn được cười cười.
"Nếu không qua nhà hàng xóm bắt tạm con gà". Ý nghĩ này vừa ra An Lạc lập tức cho mình một cái tát.
Chương 11: Chị gái nhà bên
Nàng thấy thế nói ra " phải không, nếu thế thì để ta nói với thầy u giúp ngươi mua một con cún" hơi dừng một chút lại nói tiếp " cún con thôi chứ lớn rồi mắc lắm khả năng nhà ta không đủ tiền.
Thấy đây nàng còn nhìn hắn cười hất hất hàm.
An Lạc đang nghĩ nếu như mình kiếm lấy một đồng bạn sau đó dựa vào quỷ vô danh tăng lên cấp độ kỹ năng ''săn g·iết'' vậy cuộc sống phía sau có phải sẽ bằng phẳng rất nhiều không?
An Lạc 0_0
Nhìn lại một chút có thể thấy, nguyên bản tất cả kỹ năn đều là cấp 1 nhưng giờ khắc này đều đã đạt đến cấp 3.
An Lạc " không được, đợi thêm mấy năm nữa tôi kiếm tiền mua trâu mới được " hắn nhanh chóng tìm một cái lý do, hắn mới 14 tuổi a còn trẻ con đâu.
Càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng chỉ cần thao tác đúng chỗ là có thể thực hiện, tuy nhiên tất cả cần phải trải qua suy tính trước mới có thể thực hiện.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.