Đại Sư Huynh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1: Vương Đô Đại Việt
Nếu những người tham gia thiếu một trong hai cái đều sẽ bị gạch tên và loại bỏ. Họ có thể sẵn sàng đi về tay không nếu như không tìm thấy được người có đầy đủ hai phẩm chất ấy.
Nói rồi cậu nhanh chóng đi về phía cuối hàng đứng và chờ tới lượt.
Cậu ngao ngán thở dài khi chứng kiến cảnh tượng xếp hàng dài đằng đẵng để được vào bên trong thành phố, đa số bọn họ đang đứng xếp hàng đều là các tu hành giả và thương nhân
" Vậy sao... Chúc đệ may mắn tìm được người nhé ! "
" Cái gì, nghỉ làm rồi sao ? Nhưng mà bọn ta đã đứng cả một ngày trời mà ! " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Hừm.... Đành phải xếp hàng đợi vậy, mặc dù mình cũng không có ý định gia nhập An Bình Tông !! "
Lữ khách họ Nguyễn ấy đi về nơi đông người và biến mất trong màn đêm
" Xem ra tối nay chúng ta không thể vào được bên trong thành phố rồi Huy sư đệ ! "
" Nhưng mà..... Sao nó đông quá vậy.... " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Ah ! C·hết tiệt !! "
" Mà Nguyễn huynh đây bao nhiêu tuổi thế, huynh nhìn trẻ thế này chắc cũng mới đi chu du khám phá thôi đúng không ? "
" ... "
" Tại hạ họ Nguyễn ! Là một lữ khách đi ngao du khắp thiên hạ để thỏa mãn thú vui chu du khám phá của mình !! "
Họ trò chuyện thêm ít lâu thì cuối cùng cũng đi tới được cổng vào nhưng...
" Ồ ! Thế thì ta e rằng không giúp được huy huynh rồi !! "
" Là một người bạn của sư phụ ta thôi, ông ấy không nói tên, chỉ nói là gặp được người đó thì cứ đưa hiện vật ra thì người đó sẽ hiểu ! "
Huy không thể nói lên lời khi nhận được yêu cầu như vậy
" Thật ra thì sư phụ của đệ có nói người đó bên trong An Bình Tông ! Mặc dù ta không muốn gia nhập vào trong đó vì đã có sư phụ rồi nhưng nếu như không gia nhập thì sẽ không tìm được người !! "
" Nhưng bọn ta đã đứng đợi cả một ngày trời mà !! "
" Xin tiền bối tha mạng cho hậu bối vì ăn nói không phải phép ! "
Dù tức tối xong họ vẫn rời đi vì lệnh của hoàng đế là thánh chỉ tối cao nhất không một ai dám làm trái lệnh, nhưng một phần cũng là vì bọn họ sợ sẽ làm cho những người đứng canh gác kia tức giận vì bọn họ đa số đều là cao thủ có tu vi là Đại Thừa
" Tại hạ tên Huy, rất vui được gặp Nguyễn Huynh !! "
" Haizz.. Lại nữa... Huy huynh ngẩng đầu lên đi ! Tu hành giả chúng ta không phân biệt tuổi tác !! Nghe huy huynh nói vậy thì chắc tuổi của huynh nhỏ hơn ta rồi, ta gọi huynh là Huy sư đệ nhé, ngược lại có thể gọi ta là Nguyễn Huynh, chúng ta không cần quan tâm tới tuổi tác đâu, cứ thoải mái là được !! "
" Ta không có ý định gia nhập An Bình Tông, chỉ tới đây để tìm người mà thôi ! "
Một chàng thiếu niên đẹp trai đứng trước cổng vào bên trong thành phố thuộc vương quốc
Thánh Địa An Bình Tông ở đâu không ai biết, ngay cả hoàng đế của vương quốc cũng không biết bọn họ thực sự nằm ở đâu bên trong lãnh thổ của mình
Huy bắt tay lại với lữ khách họ Nguyễn đó
" Đây là lệnh mà hoàng đế đã ban xuống, cứ sau 7 giờ tối tuyệt đối không nhận thêm người vào, mong mọi người quay lại đây vào lúc 7 giờ sáng ngày mai ! "
( Sáng mai đừng gặp nữa thì tốt hơn.. )
" Vậy sao, vậy ta không làm phiền đệ nữa, có gì sáng mai gặp lại nhé ! " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Haiz.. Đành phải cắm trại ngoài này thôi !! " (đọc tại Qidian-VP.com)
Ban đầu Huy không muốn cho người này biết quá nhiều thông tin, nhưng sau khi nhận ra được sự chênh lệch giữa mình và người đó nên cậu đành khai ra sự thật
Huy giơ hai tay cúi đầu và nói lời xin lỗi với lữ khách họ Nguyễn đầy cung kính
" Vâng, cảm tạ Nguyễn huynh !! "
Vừa nói cậu vừa vẫy tay chào tạm biệt lữ khách họ Nguyễn với nụ cười đầy công nghiệp
Khi cậu đang đứng xếp hàng để đợi tới lượt thì có thêm một thanh niên khác cũng đi tới đứng ngay sau lưng của cậu. Anh ta cao hơn cậu một cái đầu và ăn mặc trông giống như một lữ khách, tuy nhiên khí chất mà anh ta tỏa ra lại khiến cho cậu có chút dè chừng (đọc tại Qidian-VP.com)
Lữ khách họ Nguyễn khá tò mò với người mà Huy muốn tìm
" Tìm người ? Không biết người mà Huy huynh đang muốn tìm là ai a, ta cũng có chút quen biết ở đây, biết đâu có thể giúp huy huynh tìm được người đấy ! "
Chương 1: Vương Đô Đại Việt
" Haiz.. Cuối cùng thì người đó cũng rời đi, từ sáng đến giờ cứ lẽo đẽo đi theo mình riết mà sợ, không lẽ người đó có sở thích.... Ah ! Không nghĩ tới nữa, hi vọng sáng mai không gặp lại "
Thánh Địa An Bình Tông. Tông môn đứng đầu khu vực phía nam của lục địa Châu Á và họ có lãnh địa nằm sâu bên trong vương quốc Đại Việt
" Gì thế, đã đóng cổng rồi sao ? "
" Huy huynh sao thế ? Có khó chịu gì à ?! "
" Mà đệ cứ tìm người mà không có chút manh mối nào về người đó à ? Người của vương quốc này nhiều vô số kể, nếu không có chút manh mối gì thì chả khác nào mò kim đáy bể "
Và ngay tại lúc này, đã tròn 100 năm và An Bình Tông sẽ lại xuất hiện và đem theo các nhân tài về tông môn thông qua các cuộc thi do chính những trưởng lão đề xuất.
" Chúng ta đã giới thiệu xong rồi thì cũng đã coi như có chút quen biết ! Huy huynh cũng tính tham gia vào cuộc tuyển chọn của An Bình Tông sao ? "
" Ta không thích được gọi là tiền bối "
Thầm suy nghĩ, cậu dựng lều trại và bắt đầu nghỉ ngơi đợi đến sáng ngày hôm sau, mà không biết đã có một người từ đằng xa, lén nhìn cậu và nở một nụ cười mỉm
Các cuộc thi được những trưởng lão trong tông đề xuất đa số đều sẽ thử thách Nhân tâm và Trình độ của những người tham dự.
" Hehe ! Cuối cùng ta cũng tới rồi ! Vương quốc Đại Việt !! "
" Cũng phải a ! Năm nay Thánh Địa An Bình Tông mở cuộc tuyển chọn mà !! "
Nhìn thấy cậu đang dùng tinh lực để thăm dò mình, chàng trai đó chỉ nở một nụ cười nhẹ và đưa tay ra trước mặt cậu
" V-vâng ạ... "
" T-Thế có... Mạo.. Phạm tiền bối lắm không ạ.. "
Huy không nói lên lời khi nghe được người đó nói
An Bình Tông khá kín tiếng với bên ngoài và cứ mỗi 100 năm thì họ sẽ xuất thế và tuyển chọn các nhân tài trong giới tu hành khắp vương quốc để đưa về tông môn và bồi dưỡng, nghe nói hai cô công chúa của hoàng đế cũng đã được bọn họ đưa về tông môn để đào tạo nhưng đó cũng chỉ là tin đồn và không ai thực sự biết về nó
" Ừm ! Ta chỉ mới tầm 1 ngàn mấy tuổi thôi, đi chu du cũng được tầm 500 năm rồi !! "
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.