Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Phù Phá Thiên
Unknown
Chương 62: Giao chiến
Đêm trăng sáng tỏ, gió mát mây thưa. Nếu không phải trên không hoả cầu phù cuồng loạn lấp lánh truyền ra cuồng bạo khí tức, trúc bổng bắn ra kinh người huyết quang mang tới đáng sợ uy áp thì quả là một đêm trăng thanh gió mát, thích hợp để uống trà tản bộ.
" Hử!" Chấp Pháp Trưởng Lão hơi nhíu mắt đen, nhìn trước mắt hơn ba mươi tấm hoả cầu phù cùng lúc bay lượn mà tới thì trong lòng cũng không nhịn được mà áp lực. Nhiều phù lục như vậy, dù có là nàng cũng không thể xem nhẹ.
Trước mắt hoả quang che kín hết thảy, Chấp Pháo Trưởng Lão trải qua ngắn ngủi do dự liền cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm tinh huyết lên thân trúc bổng, hai tay mãnh liệt vung lên cây trúc bổng dài ngang thân người.
Tinh huyết vừa chạm vào trúc bổng liền bị thôn phệ không còn một giọt, trúc bổng sau khi uống no máu tươi của chủ nhân thì huyết quang đại thịnh, thân gậy như có máu tươi chảy dọc, bất cứ lúc nào cũng có thể nhỏ ra giọt máu. Kéo theo đó là một cỗ cực kỳ âm tà khí tức từ bên trên trúc bổng dật tán mà ra, nhanh chóng bao phủ toàn bộ kim thuyền.
Lý Phù cảm nhận được âm tà khí tức, máu tươi toàn thân liền như muốn đông, trong lòng buồn bực khó tả. Không đợi hắn ổn định tâm thần, đối diện Chấp Pháp Trưởng Lão đã liều mạng vung lên trúc bổng, lấy gậy làm đao nặng nề chém về phía trước.
Kíttttttttttt!
Một tiếng như quỷ khóc, trúc bổng vẩy ra kinh người huyết quang. Tiếp đó huyết quang trên không vặn vẹo biến thành một cây khổng lồ huyết nhận, nghiêng ngiêng hướng Lý Phù chém thẳng tới.
Huyết nhận đi tới đâu, huyết quang tràn ngập tới đó. Lý Phù đứng mũi chịu sào, chỉ thấy toàn thân căng cứng, máu tươi như sắp đông, tâm tình không nhịn được mà sinh ra tuyệt vọng cảm giác.
Tuy đều là luyện khí kỳ nhưng luyện khí đỉnh phong cùng phía dưới cảnh giới căn bản không cùng một đẳng cấp. Thông thường một tên luyện khí đỉnh phong có thể nhẹ nhõm chế áp năm, sáu tên luyện khí hậu kỳ, dưới tình huống tu tiên giới bóng dáng trúc cơ cao thủ thưa thớt như sao buổi sáng, đây đã là tuyệt đại cao thủ có thể ngang nam dọc bắc được rồi.
Chưa kể Chấp Pháp Trưởng Lão còn là thể tu tu sĩ, đối diện tồn tại đáng sợ như vậy, chính bản thân Lý Phù tự nhận tài cao gan lớn cũng không nghĩ rằng hôm nay bản thân có thể thoát khỏi ma trảo của đối phương.
Đã như vậy thì quan tâm nhiều làm gì, liều mạng!
" Muốn g·iết ta! Đã vậy thì chuẩn bị tinh thần bị cắn mất một miếng thịt đi." Trong lòng hung ác bùng lên như lửa cháy, Lý Phù hai mắt sòng sọc huyết quang, khàn khàn cười như điên. Bộ dạng hắn lúc này cùng thường ngày trầm ổn điềm nhiên thật một trời một vực, hắn lúc này chẳng khác nào một đầu sói hoang bị đám thợ săn lăm lăm v·ũ k·hí dồn vào chân tường.
" Bạo!" Lý Phù hai tay bấm pháp quyết, dứt khoát hét một tiếng. Âm thanh thanh lãnh truyền rất xa trong trời đêm lạnh lẽo.
Ầm! Ầm! Ầm!
Đầy trời Hoả Cầu Phù lập tức đồng thanh nổ vang, âm thanh như núi cao sụp đổ, cường quang chói lọi chiếu sáng cảnh vật như ban ngày. Động tĩnh quá mức to lớn làm cho những người ở rất xa cũng phải giật mình tỉnh giấc giữa đêm.
Lửa đỏ như tấm thảm ánh sáng khổng lồ, vắt ngang trên không. Tiếp đó biển lửa điên cuồng áp s·ú·c, thể tích nhanh chóng rút nhỏ, chớp mắt đã hoá thành một đoàn sáng lớn cỡ chậu rửa, màu sắc cũng bị đổi thành bạch sắc. Dị tượng theo đó cũng biến mất, trời đêm tối tăm, bạch sắc hoả cầu tỏ ra bạc nhược làm cho người ta lo lắng nó có bị gió đêm thổi tan mất hay không.
Nhìn thấy bạch sắc hoả cầu thành hình trong nháy mắt, Lý Phù ngửa đầu cười như điên, toàn thân vô lực run rẩy nhè nhẹ. Hiển nhiên bạch sắc hoả cầu cũng không phải dễ dàng mà tạo thành.
Mọi chuyện nói thì lâu nhưng thực thế chỉ xảy ra trong nửa cái chớp mắt. Lý Phù vừa hét một câu bạo, đầy trời hoả diễm là điên cuồng áp xúc thành bạch sắc hoả cầu rồi.
Hoả cầu chiếu ra bạch quang chói loá nhưng không tài nào che đi huyết quang kinh thiên, huyết nhận nhìn chậm mà nhanh vạch ngang hư không đúng hẹn chém tới.
Huyết nhận cùng bạch sắc hoả cầu chuẩn xác v·a c·hạm vào nhau, cảnh tượng dừng lại trong chốc lát.
Những người ở trên kim thuyền, bao gồm cả Lý Phù cùng Chấp Pháp Trưởng Lão đều cảm thấy tim hẫng một nhịp, trừng mắt quan sát.
Tiếp đó huyết nhận cùng hoả cầu run rẩy một chút rồi đột nhiên bắn ra cực mạnh ánh sáng. Huyết Bạch lưỡng sắc vô cùng chói loá che chắn hết thảy, mắt người không dám nhìn thẳng.
ẦM..... MMMMMMM.......MMMMMMMMMMMM!!!!!!!!!!!!
Một t·iếng n·ổ như trời sập, toàn bộ kim thuyền đong đưa dữ dội, nước hồ bắn tung toé, suýt nữa thì trực tiếp bị lật ngược. Từ trung tâm v·ụ n·ổ bắn ra từng đợt sóng lửa đỏ rực nối đuôi nhau như sóng biển, cực cao nhiệt độ có nung chảy hết thảy uy thế. Bên trên kim thuyền đa phần đều là gỗ quý, sóng lửa đi tới đâu thì toàn bộ nơi đó đều thành tro bụi.
Càng đáng sợ chính là bên trong sóng lửa xen lẫn những vệt huyết quang, những vệt huyết quang này kích thước cực nhỏ, nhiều lít nha lít nhít. Huyết quang tuy chỉ là tia sáng không có thực thể nhưng lại sắc bén cực kỳ, nơi nó đi qua, biển lửa rách đôi, bất cứ vật cản gì đều bị dễ dàng chém nát.
Bề mặt kim thuyền đầu tiên là bị huyết quang ngang dọc cắt thành nát bấy như tương, tiếp đó sóng lửa tràn qua đem hết thảy hoá thành tro bụi. Mắt thấy chiếc kim thuyền cũng sắp bị phá huỷ tới nơi.
Động tĩnh thật sự quá mức to lớn, có thể dùng bốn chữ kinh thiên động địa để miêu tả, trực tiếp đem cả một vùng trời chiếu sáng chói lọi như giữa trưa.
Sóng lửa cùng huyết quang bừa bãi tàn phá mấy nhịp thở mới bởi vì không có duy trì mà chậm rãi hoá thành đốm đốm tinh quang bay đi. Dù vậy trong không khí nhiệt độ cực cao vẫn là không thể lập tức biến mất được.
Ánh lửa tản đi để lộ bên trên kim thuyền cảnh tượng, nơi này mới đó còn bày biện trang nhã, gọn gàng sạch sẽ mà chớp mắt đã thành một đ·ống đ·ổ n·át, sàn gỗ nhiều nơi biến mất không còn. Mà ở đuôi thuyền, một cây thanh liên khổng lồ ưu nhã mà nhẹ nhàng đung đưa theo gió, cùng hoàn cảnh xung quanh không hợp.
Thanh liên chậm rãi nở ra để lộ bên trong đứng mấy người, trước nhất chính là chấp pháp trưởng lão. Nàng ta lúc này đang duy trì tư thế hơi khom người, hai bàn tay kết một thủ ấn hình bông sen cực độ phức tạp, khuôn mặt có chút trắng bệch bất thường.
Mà phía sau chấp pháp trưởng lão, Vương Minh Đàn, Trương Lâm Hà cùng mấy tên thương minh người đang gốc trệ nhìn cảnh tượng hoang tàn trước mắt, trong đầu như mộng.
" Không ngờ một tiểu tử hậu kỳ miệng còn hôi sữa lại có mạnh như vậy thủ đoạn! Là do bổn toạ chủ quan, suýt nữa thì để các ngươi liên luỵ, cũng may các ngươi không có mệnh hệ gì. Mau rời khỏi đây đi thôi!" Chấp Pháp Trưởng Lão quay người cười nói, tuy nhiên chưa hết câu bên miệng đã có máu tươi rỉ ra. Có thể thấy được một đòn vừa rồi đã làm cho nàng b·ị t·hương.
Bốn phía thanh liên cũng chậm rãi hoá thành ánh sáng bay theo gió, hiển nhiên đây chỉ là pháp thuật do Chấp Pháp Trưởng Lão thi triển ra chứ không phải thật sự tồn tại.
Vương Minh Đàn run rẩy môi: " Chấp Pháp Trưởng Lão, ngài có sao không?". Vừa rồi nếu không phải chấp pháp trưởng lão không tiếc tổn thương xả thân bảo vệ thì hắn đã bị dư âm v·ụ n·ổ g·iết c·hết, thậm chí mảnh xác cũng không còn. Hơn nữa không chỉ hắn, toàn bộ những người khác có mặt bên trên kim thuyền đều sẽ hoá thành than vụn.
" Đã là người của thương minh thì cũng là người nhà của Xích Anh này, ta bảo vệ các ngươi là dĩ nhiên." Chấp Pháp Trưởng Lão ôn tồn cười, bộ dáng hiền hậu như lão nhân cạnh nhà, kết hợp trên người đạo bào càng thêm phần thoát trần. Chỉ là rất nhanh, biểu cảm trên mặt nàng ngưng lại, trong mắt sát khí tràn ra, lạnh lẽo lên tiếng: " Oắt con! Đừng mơ trốn thoát."
Hiển nhiên câu nói này chính là nói Lý Phù! Vừa rồi Chấp Pháp Trưởng Lão bởi vì phân tâm bảo vệ người khác cho nên ăn chút thiệt thòi nhỏ tuy nhiên Lý Phù cũng bị trọng thương, muốn chạy thoát chẳng khác nào người si nói mộng.