Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 101
Những năm này kiềm chếkhôngnhắc tới,khôngngờ bỗng nhiên cảm xúc mênh mông như biển, muốn phá đê xông ra.
Lần đầu tiên Kỷ Đình Nguyên nghe thấy Thẩm Nghiênnóichuyện lớn tiếng như vậy, lông mày cau lại: "Ta chỉ vì tốt cho ngươi, ngươi bao nhiêu tuổi rồi, ngươikhôngbiết người bên ngoàinóingươi như thế nào sao? Ta cũngkhôngphải hại ngươi."
hắndựa vào cái gì! (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhữngcônương khác đương nhiên cũng có suy nghĩ giống vậy, nhưngkhôngai dám thểhiệnra, chỉ vây quanh Kỷ Dao nịnh bợ, có ngườithìmuốn có quan hệ tốt, có ngườithìbởi vì người lớn trong nhà dặn,khôngthểkhôngnóivài câu.
Hai tỷ muội hai mặt nhìn nhau, đồng thời nhớ đến vẻ mặt của Kỷ Đình Nguyên khi vừa mới đến, các nàng đều hiểu rấtrõca ca này, lập tức liền nghĩ huynh ấy tìm Thẩm Nghiên gây phiền phức.
đãcó chủ ý, Kỷ Dao cũng bình tĩnh,đangmuốn dời bước về phía trước, nhưngkhôngngờ sau đầu truyền đến tiếng xé gió rấtnhỏ, như có thứ gì từ xa bắn tới, nàng nghiêng đầu sang chỗ khác, lập tức nhìn thấymộtvật nhanh như sao băng bắn tới nàng.
Kỷ Daokhôngthèmnóigì.
Lúcđangnóichuyện, Tạ Minh Kha và Kỷ Nguyệtđitừ bên cạnh tới.
Dường như có ánh nước trong đó, giống như gợi sóngtrênmặt hồ.
hắnnóixong bước về phía trước mấy bước.
"khôngkhôngkhông,khôngcần, tađãthấy con mèo cái kia rồi, dáng dấp rất đẹp, bộ lông màu vàng, ngày hôm trướcđãđến chỗ này ở," Thái phu nhân cười, "Đừng chia rẽ bọn chúng."
Trán của Thẩm Nghiên đụng vào b* ng*c củahắn, ngửi đượcmộtmùi rượu nhàn nhạt, sững sờmộtlúc, sau đó dùng sức thoát ra, lại nghe nam nhânnóibên tai: "Nếuđãbiết ta là thứ gì, ngươi cũng đừng thích nữa."
Đúng vậy, cho tới bây giờ nàng chưa từngnóiqua câu này, thế nhưnghắnbiếtrõ, nhất định Thẩm Nghiên vìhắn, nếukhôngnàng chỉ làmộtcônươngkhônguống rượuthìvì cái gì mà đột nhiên uống rượu, vì cái gì mà mở quán rượu? Lúc trước thứ nàng đưa mình cũng là rượu ngon nhất.
Lúcđangcân nhắc câu chữ, Kỷ Nguyệtđãđitìm Chu Lươngâm.
Kỷ Daonói: "Nếukhôngcũng mua cho nómộtcon mèo cái?"
b* ng*c Thẩm Nghiên chập trùng, nước mắt đảo quanh trong mắt, bị nàng ép trở về, thấp giọngnói: "Kỷ Đình Nguyên, ngươikhôngphải người."
Nếukhôngcó Kỷ Dao, vị trí này chính là của nàng, hào quang hôm nay cũng thuộc về nàng, thế nào mà hết lần này đến lần khác đều bị Kỷ Dao vượt mặt.khôngbiết nữ nhân này có gì tốt?mộthai lần đều khoe khoang, lần trước ở phủ trưởng công chúa mượn chuyện phát cháo được công chúa xem trọng, còn lầnđisăn lại dựa vào ăn mặc trang điểm, nàng ta biết bắn tên sao? Thế mà mặc kỵ xạ phục giống nàng, bắt chước người khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên khốn khiếp, Thẩm Nghiên cắn răng, hung hăn giẫmmộtcước lên giày của Kỷ Đình Nguyên, xoay người trờiđi.
*từ 9 đến 11 giờ sáng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cũng đúng, mẫu thân quá mức nuông chiều nàng, có nhà nào cho phép congáimình mở quán rượu đâu? Mẫu thân nàng dung túng nàng lâu như vậy, nàng cũngkhôngthể tiếp tục như vậy nữa... Hoặc là, có lẽ nên thử quênđiKỷ Đình Nguyên, thử thích người khác.
Kỷ Đình Nguyênđiđếnmộtnơi vắng vẻ mới dừng lại.
Thẩm Nghiênthậtlàmộtđồ ngốc, vì sao muốn mở quán rượu vìhắnchứ?
Kỷ Đình Nguyên chậm rãinói: "Thân thế Giang công tử trong sạch, nề nếp gia đình giản dị, Giang lão gia cũng là người đôn hậu, Giang phu nhân mất sớm, ngươi gả qua đókhôngsợ có người làm khó. Dòng dõi Giang gia ít ỏi, cũngkhôngcó thân thích gì gây chuyện, rất xứng đôi với Thẩm gia ngươi,khôngbằng ngươi..."
Tâm tư nam nhân như thế nào, làm sao nàng lạikhôngbiết? Khóe miệng Kỷ Dao cong lên.
"Takhôngthích."
Giống như sao vây quanh trăng, Hứa Linh Nhi đứng ở đằng xa nhìn, sắc mặt lạnh lẽo.
Khó trách kiếp trước Dương Thiệu luôn muốn dạy nàng, ra ngoài với nhau như thế này quảthậtthú vị, lúc chạy nhanh giống như bay lên, rất thoải mái.
"Vâng." Dương Thiệu đồng ý, cùng Kỷ Dao ra ngoài.
"Mở quán rượu cũng làmộtcách nha, công phu dỗ dành người cũng hạng nhất đó, nếukhôngsao hai vị phu nhân lại để ý đến nàng ta? Làm bạn với người nàythậtmất hết thân phận! Quán rượu là chỗ nào chứ, đủ hạng người đến đó, nàng ta là congáiđó...Ai dô, cũngkhôngbiết có phải congáikhôngnữa."
Mới đó mà bốn nămđãtrôi qua rồi.
Tạ Minh Kha nhìn về phía Dương Thiệu: "Khắc Thuật, vừa khéo cũng muốn tới gặp ngươi."
Cònnóidối, Kỷ Đình Nguyên bước tới hai bước: "Ngươikhôngthích ta?"
"Ngươinóicái gì?" Thẩm Nghiên mở to mắt.
LạinóiKỷ Dao pháthiệnkhôngthấy Thẩm Nghiên, hỏi Mộc Hương, Mộc Hươngnhỏgiọngnói: ""đichung với thiếu gia, thiếu gia tìm nàng ấy trước."
Thẩm Nghiên cướp tiền của các nàng, hay là cướp nam nhân của các nàng?khônghiểu sao Kỷ Đình Nguyên tức giận, nhanh chóng lướt qua.
Vốn nên chuẩn bị sớm để ra ngoài, kết quả bởi vì Dương Thiệu đột nhiên nổi lên d*c v*ng, hai người làm tới giờ Tỵ*.
Cho tới bây giờ,hắnđều gánh vác nỗi áy náy này,hắncũng muốn giải thoát.
Kỷ Nguyệtnói: "thậtnhư vậy à?"
Sau này, có lẽ nàngsẽkhôngđiđể khiến Kỷ Đình Nguyên khó chịu nữa!
hắnnói: "Chúng ta qua bên kianói."
Tại saohắnlại chạy tới bảo nàngđilấy chồng?
Nàng sờ cungtrênlưng, quay ngườiđi.
Trong lòng Thẩm Nghiên nhói lên, quay lưngđivề phía xa.
Kỷ Nguyệt thở dài: "Thẩm tiểu thưđãnhư vậy, sao ca ca còn... Huynh ấy lại nhẫn tâm như vậy sao?" Cho dù là có người thích mình, cứ cho là từ chối,đãkhôngthành còn muốnđitìm người ta gây phiền phức sao? Vậythìcó hơi quá đáng.
"Ca ca, ai chọc giận huynh vậy?" Kỷ Dao khó hiểu, sao vừa đếnđãtrưng ra khuôn mặt thối rồi, "Nha môn có chuyện gì à?"
Kỷ Dao đờ người ra.
"Làm sao để chứng minh?" Kỷ Đình Nguyên cúi đầu nhìn nàng đe dọa, "Ngươikhônglấy chồng, chính là vì thích ta, nếukhôngvì sao ngươikhônggả? Chẳng lẽ toàn bộ kinh thànhkhôngcó nam nhân ngươi coi trọng sao?"
đãnhiều năm như vậy, Thẩm Nghiên nên lập gia đình rồi, ca ca hoàn toànkhôngcó phản ứng, còn phải chờ đợi sao? Nàng cũngkhônghi vọng Thẩm Nghiên sốngcôđộc hết quãng đời còn lại.
Nhìn thấy Thẩm phu nhân và Thẩm Nghiên, Kỷ Dao lập tứcđiqua, nắm chặt tay Thẩm Nghiên: "Trùng hợp như vậy, bà chủ Thẩm cũng tới du xuân à?"
Rớt đâu?rõràng rất ổn, Dương Thiệu xoa xoa đầu nàng: "Uống thêm nhiều canh đại bổ là được."
Lời này khiến cho mấy vị tiểu thư khác cười trộm.
Lời này khiến Kỷ Dao bật cười, cũngkhôngnóinữa.
Miệng chê bai người khác, bản thân mình cònkhôngphải người tham hư vinh, mong chờ gả chomộtcon rùa vàng sao? Kỷ Đình Nguyên buồn nôn, nghĩ thầm thứ congáinhư vậy mà mẫu thânhắncả ngày kêuhắncưới về nhà,thậtsựchẳng ra sao!
Phía sau là đá dây leo quấn quanh, làmộtnơi tốt đểnóichuyện, Thẩm Nghiên nhìn xung quanh,nhẹgiọng hỏi: "Kỷ công tử, ngươi tìm ta làm gì?"
Nhìn kỵ xạ phục rộng rãitrênngười, Kỷ Dao hừmộttiếngnói: "Cònnóikhônglớn, muốn rớt xuống luôn rồi."
Lâu như vậy!
"Ngươi cút cho ta..." GiọngnóiThẩm Nghiên run rẩy, "Chuyện của ta,khôngtới phiên ngươi chỉ dạy, ta lấy chồng haykhông,khôngcó liên quan tới ngươi."
Kỷ Nguyệt trầm tư, giương mắt nhìn vềcônương phía trước, đột nhiên ánh mắt lóe lên: ""Có thể làkhôngcó người thích hợp, nếu như tìmmộtcônương xuất sắc từ dung mạo đến tài hoa phẩm hạnh, chưa chắc ca casẽkhôngđộng lòng." Nàng thấp giọngnói, "Muội nhìnđi, Chu LươngâmChu tiểu thư kia, tỷ nghenóicó rất nhiều công tử cầu hôn, nếu như ca ca trông thấy, liệu có khả năng động lòngkhông?"
"Cái gì mà bà chủ." Thẩm phu nhân cười, "Bây giờ quán rượu của Nghiên nhiđãcó rất nhiều khách quen, về sau này, ta bảo nàng giao cho tiểu nhị quản lý, nàng còn phải học hỏi ngươi đó phu nhân Đô đốc, luyện cầm kỳ thư họamộtchút. Dương phu nhân, ngươi rảnh rỗi dạy Nghiên nhimộtchút đượckhông?"
"Được." Kỷ Dao cười lên, "Lát nữa ngươiđicâu cá với tađi!"
Ra đến ngoài đường, Dương Thiệu lập tức đội mũ lên cho nàng.
Chu Lươngâmđó là vợ trong số mệnh của Tống Vân đó…Tuynóicó khả năng Tống Vân bị hành động kì quái của mình hấp dẫn, nhưng đến nay cũngđãchặt đứt tơ tình, mà nhiều năm như vậy Chu Lươngâmcũngkhônggặp được công tử ngưỡng mộ, có lẽ làđangđợi Tống Vân.
Ai ngờ trong lúc xúc động phẫn nộ, ngườithìkhôngđẩy ra, ngược lại mình lại giẫm lên rêu xanh do mấy ngày mưa liên tục sinh ra, cả người ngã về phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Dao cũngkhôngnóigì.
"Ngươinóicái gì?" Đôi mắthắnnheo lại.
Kỷ Dao cũngkhôngchán ghét.
Nàngkhôngdây dưa với Kỷ Đình Nguyên, thậm chí nàng chưa từng nhắc tớihắntrước mặt Kỷ Dao, nàngkhônghề làm phiềnhắnchút nào.
"....." Kỷ Dao cũngkhôngbiết phải giải thích như thế nào.
Sắc mặthắnlạnh lùng.
Kỷ Đình Nguyên cười lạnh: "khôngcó liên quan tới ta? Có đúngkhông, chẳng lẽkhôngphải bởi vì ngươi thích ta cho nên mới mở quán rượu, mớikhônglấy chồng sao?"
Mỉa mai đứt quãng lọt vào tai của Kỷ Đình Nguyên,hắntới muộn, vốn dĩ muốnđigặp hai vị muội muội, kết quả vừa khéo nghe được những lời như vậy.
Lúc này Kỷ Đình Nguyên mới cảm giác được mũi chân đau đớn, tựa như đá lớn đập xuống, nhớ đến hốc mắt đỏ bừng của Thẩm Nghiên, nghĩ thầm chắc lúc này hận c·h·ế·t mình rồi. Chắc là nàngsẽgả cho Giang Vô Hồi kia rồi?
Mới đó mà Thẩm Nghiênđãmười tám tuổi rồi, lúc trước thíchhắnmới chỉ mười bốn tuổi, thời gian bốn nămđãlàm ngũ quan của nàng phát triển,khôngthanh lệ như đại muội,khôngxinh đẹp bằng nhị muội, nàng giống nhưmộtđóa hoa tường vinhỏ, tú lệ động lòng người.
Bây giờ Dương Thiệu nắm hết quyền hành, tương lai mỗi lần nàng gặp được Kỷ Dao đều phải kính cẩn gọimộttiếng phu nhân Đô đốc, cẩn thận nịnh nọt, đúng là tức giậnkhôngnóinên lời.
Hai người đến tạm biệt Thái phu nhân.
Trước kia luôn gọi Hầu gia, Đô đốc, bây giờ cuối cùng cũng gọi tên chữ củahắn, Dương Thiệu nghĩ thầm, quảthậtTạ Minh Kha rất cẩn thận, cho tới hôm nay mới xemhắnnhư người trong nhà.
Kỷ Nguyệt lắc đầu: "Hoặc là như mẫu thânnói, vẫn nên để ca ca thành thân sớmđi, ca ca thành thân, có lẽ Thẩm tiểu thưsẽbuông bỏsựcố chấp này."
Bà chỉ chỉ cái đầunhỏcủa nó.
"thìlàm sao? Nếu là ta, cho dù có quen biết, nàng ta làm ra chuyện như vậy ra cũngkhôngthèm đếm xỉa tới nàng ta, đó giống dáng vẻ của congáiquan lại sao? Sợ rằng nàng ta giống với nhà ngoại, trời sinh đầy mùi tiền."
Mặc dù nàng dự định hiếu thuận với phụ thân mẫu thân, nhưng quán rượusẽkhôngbiến mất trong kinh thành.
Chương 101
Nghĩ đến chuyện lần trước mẫu thân mìnhnói, chắc là Thẩm phu nhân muốn mượn tay mình thay Thẩm Nghiên thêm danh tiếng tốt.
Hai ngườiđivề phía đình xa xa.
Thẩm Nghiênnhẹnhàng cườimộttiếng: "Đúng, trước kia ta thích ngươi, nhưngđãrất lâu rồi takhôngthích ngươi nữa... Ngươikhôngcần suy nghĩ vì ta, quán rượu là ta mở cho mình,khôngphải cho ngươi. Takhônglấy chồng, là bởi vì muốn làm ăn, ta bận rộn nhiều việc, takhôngrảnh..."
"khôngbiết cho phu nhân Đô đốc uống thuốc gì, để nàng ấy đối xử như vậy."
Tên khốn kiếp!
Tiếng cười của Kỷ Dao như chuông bạc vang khắp bầu trời.
"Ta nghenóihai vị phu nhânđãsớm quen biết, hình như là lúc Kỷ gia vừa mới tới kinh thành..."
"Sao vậy" Kỷ Nguyệt khó hiểu, suy nghĩmộtchút, "Có phải là hơi bất ngờ quákhông? Muội yên tâmđi, từ khi tướng công thăng lên làm Lại bộ Tả thị lang, thường xuyên qua lại với Chu Lão gia, để Chu tiểu thư và ca ca gặp mặtkhôngkhó."
Những nữ nhân này, dựa vào cái gì mà mỉa mai nàng?
Thẩm phu nhân dẫn congáivừa mới đến, thấy Kỷ Dao cũng ở đây,khôngkhỏi vui mừng: "Nhìnđi, Dương phu nhân cũng ở đó, chúng ta mau quađi."
Hứa Linh Nhi càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu.
"Đúng vậy nha, còn có mặt mũi ra ngoài, da mặtthậtdày!"
Kỷ Đình Nguyên ở phía saunói: "Tốt nhất ngươi nên nghĩrõràng cho ta."
Thế nhưng lọt vào mắt của Kỷ Đình Nguyên, nhớ đến những lời cay nghiệt ban nãy nhữngcônương kia phun ra, sắc mặthắncàng đen hơn.
Nàng gật gật đầu.
Thẩm Nghiênkhôngcòn thíchhắn,hắnthậtsựđược giải thoát sao?
khôngthiếu khiến cho người ta ghen ghét.
"Ngươikhôngphải là người" Thẩm Nghiên quát to, nàng chưa từng tức giận, xấu hổ, đau lòng như vậy...Mọi cảm xúc trộn lẫn với nhau, giống như muốn nổ tung, nàng đưa tay ra sức đẩy Kỷ Đình Nguyên, muốn đẩy nam nhân từng bước áp sát ra.
Lúc đến ngoài thànhthìcùng nhau thúc ngựa, ngựa của Dương Thiệu nhanh hơnmộtchút, nênsẽcố ý thả chậm tốc độ, từ đầu đến cuối vẫn duy trìđichung với nàng.
Kỷ Dao vộinói: "Chuyện này chỉ sợkhôngđược."
"Chỗ núi Ngọc đó tađãngắm bao nhiêu lần rồi,khôngthích thú giống mấy người trẻ tuổi các con. Ta đó à, cònkhôngbằng ở trong nhà trêu mèo." Thái phu nhân ôm Bánh Trôi chơi, tiểu Viên tử lớn lên như cha mẹ nó, dáng dấp mũm mĩm, "Tên tiểu tử này có vợ rồi, thường xuyên trốnđichơi."
"Mẫu thânkhôngđithậtsao?" Kỷ Dao mời Thái phu nhân, "Hiếm có được thời tiết khô ráo,khônggiống mấy ngày trước trời luôn mưa, mẫu thân chỉ ở nhà thôi sao?"
Kỷ Đình Nguyên nhìn Thẩm Nghiênmộtlúc, lạnh nhạtnói: "Quán rượu của ngươikhôngcần mở nữa."
Bản thânhắncòn trẻđãlàm quan tứ phẩm, hơn nữa lại tuấn tú vô song, bây giờ hai vị muội phu đều là rồng trong loài người, đương nhiên Kỷ Đình Nguyên cũng làmộtlựa chọn làm chồng rất tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thái phu nhânnói: "Nếu muốnđicâu cá, buổi tối tanóiphòng bếp chờ các con đem cá về, về sớmmộtchút."
"khôngcó."
thìra ở trong lòng nhữngcônương khác, thanh danh của Thẩm Nghiên kém như vậy.
hắnngẩng đầu nhìn trời, bỗng nhiên nhớ đến ngày Kỷ Dao lấy chồng hỏihắn, "Ca ca, huynhthậtsựvui vẻ sao?"
"Ta bảo ngươiđitheo ta."
Mấy năm nay, danh tiếng quán rượu Thanh Nguyệtđãchiếmmộtchỗ đứng trong kinh thành.
Thẩm Nghiên chắc chắnkhôngnghe lầm, lập tứcđitheo phía sau, cách ramộtchút.
Chu Lươngâm!
Nhìn thấyhắnđingang qua, những tiểu thư kiakhôngnhịn được len lén nhìn, người có gan lớnthìliếc mắt đưa tình.
Bởi vì cả đường lao vùn vụt nên nhanh chóng đến núi Ngọc.
"thậtsao?" Kỷ Dao kinh ngạc.
Nhưng ở trong mắt nam nhi, dường như cũngkhôngphải thế,khôngphải Giang Vô Hồi kia thích Thẩm Nghiên sao, còn có mấy người bạn củahắncũng rất thích đến quán rượu Thanh Nguyệt,nóirượu nơi đó rất ngon, đầu bếp cũng hạng nhất,sẽkhônguổng tiền.
Thẩm Nghiênkhôngthèm để ý tớihắn, chạythậtnhanh.
Đúng vậy,hắnvui vẻ sao?
Thẩm Nghiên sững sờ, ngơ ngác nhìnhắn.
Biết Dương Đô đốc dẫn theo phu nhân đến dạo chơi, rất nhiều quan viênđicùng nữ quyến tranh nhau đến gặp.
mộtngười là phu nhân Đô đốc,mộtngười là phu nhân Lại bộ Tả thị lang, hơn nữa còn là tỷ muội ruột, người khác chỉ được hâm mộ, nhưng còn Thẩm Nghiênthìsao? Mặc dù nhà ngoại giàu có, nhưng Thẩm lão gia lạikhôngcó thành tích gìtrêncon đường làm quan, cho đến bây giờ cũng chỉmộtLang trung, quan ngũ phẩm.
Vốn dĩ Thẩm Nghiênkhôngmuốn tới chút nào, quán rượuđangbận rộn, nhưng mà lần này mẫu thân có phần buồn bã, thậm chí còn có tóc bạc, sáng này ở trước mặt nàng khóc lóc, rốt cuộckhôngkiềm được mềm lòng.
Đúng vậy,hắnmuốn để Thẩm Nghiên hậnhắn, vì saohắnkhôngnghĩ tới sớmmộtchút, lãng phí thời gian lâu như vậy.
điđến chỗ của Kỷ Dao vẫn còn chưa thả lỏng.
"Được,khôngđóng cửa cũng được," Kỷ Đình Nguyên nhìn nàng chằm chằm, "Giang Vô Hồi kiakhôngtệ, ngươi sớm gả chohắnđi."
"Đúng vậy."
Kỷ Đình Nguyên nén lại,nóivài câu với hai vị muội muội, sau đóđiđến bên cạnh Thẩm Nghiên, thấp giọngnói: "Ngươi đến đây với ta."
Đôi mắthắnsáng bừng ngay trước mặt, giống như hai đốm lửa, thiêu đốt toàn thân nàng đau đớn.
Chẳng lẽ Thẩm Nghiên nàngkhôngthể xuấthiệnnữa sao?
Thế mà bảohắncút.
Hôm nay Kỷ Nguyệt ra ngoài cũngkhôngdẫn theo Tiềm ca nhi, sợ bé nhiễm gió cảm lạnh, cho nênnóichuyện vui vẻ với Kỷ Dao và Thẩm Nghiên.
Hai người cưỡi ngựa song song với nhau.
Kỷ Dao nhìn bóng lưng của nàng rồi suy nghĩ, có lẽ cũngkhôngcần hoảng, nếu như chuyện đúng như nàng đoán, Chu Lươngâmnhất địnhkhôngđể ý ca ca, về phần ca ca...khôngtimkhôngphổi, cũng chưa chắc huynh ấysẽnhìn trúng Chu Lươngâm, huynh ấy vốnkhôngmuốn cưới vợ.
"Khoan hẵnnói, nàng tathậtsựcó bản lĩnh đó nha, Chỉ huy phó mới nhậm chức kia thường đến quán của nàng, rất nhiều người nhìn thấy đó. Chẳng qua, ta thấy cũngkhôngchỉ cómộtvị này, ai biết sau lưng nàng ta còn quyến rũ ai nữa,khôngthấy làm ăn tốt như vậy sao, đều là nam nhân đến uống rượu."
Nhưng cái loại tâm tình phiền muộn kia vẫn tràn lan ra, Thẩm Nghiên hoài nghihắnlà vì thấy mình, nghĩ thầm chẳng lẽ lại chọchắnrồi ư? Nhìn khó chịu vậy? Cũng đúng, lần trước gặp được lúcđisăn,hắnthấy mìnhthìlập tức dời mắtđichỗ khác.
Gọi nàng đến chỉ đểnóichuyện này thôi sao? Quảthậtkhônghiểu được, Thẩm Nghiên cau mày: "Ta bỏ ta nhiều công sức như vậy,sẽkhôngđể nó đóng cửa."
"Ai lạikhôngmuốn chứ? Nhưng mà vấn đề là, ca cakhôngcó người vừa ý."
Kỷ Đình Nguyên vô thức nghiêng người về phía trước, vươn tay giữ nàng lại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.