Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 104
Dương Thiệunói: "Takhôngăn."
Chu phu nhânkhôngkhỏi âu sầu, chờ đến lúc Chu lão gia trở về,khôngnhịn được phàn nàn: "Chuyện của Lươngâmthậtsựkhó khăn, chàng nhìnđi, dạng công tử nào con bé cũngđãgặp, vậy mà đềukhôngđể ý. Đến lúc đó lão gia cũngkhôngthểnóithiếp ép con bé, cứ tiếp tục như vậythìtuổiđãlớn rồi."
"Còn người này, kêu cái gì?" Kỷ Dao chỉ chỉ Dương Thiệu.
Kỷ Đình Nguyênnói: "Tanóita cưới ngươi."
"khôngnhiều, bản hầu tình nguyện." Kỷ Dao làm ra, treo đầy đai lưnghắncũng tình nguyện.
Con trai bà tùy tiện cướimộtngười nào, nhất định bà cũng hài lòng.
khôngcướithìphải làm sao bây giờ, cả đời Thẩm Nghiênsẽbị hủy, vì cứu nàng, vì làm dịu lại khó chịu trong lòng,hắnđành phải đưa ra quyết định này.
Kỷ Dao thấy ca cakhôngở đây, hỏi: ""Nương, ca ca đâu, saokhôngđến?"
À, Kỷ Đình Nguyên nhớ lại: "Khó trách cảm thấy quen mắt, phụ thân nàng là thanh quan ở Thanh Châu đúngkhông?"
Kỷ Dao chỉ đeo chohắnhai cái túi thơm, tránh việc Dương Đô đốc nhìn như đồ ngốc.
Liêu thị làm sao nghe lọt, nổi giận đùng đùng bỏđi, muốnđitìm con trai tính sổ.
Có lẽkhôngphải ca cakhôngcó chút tình cảm nào với Thẩm Nghiên.
Kỷ Dao ở sau lưng kêu lên: "Cho dù huynh có cưới vợ, A Nghiên cũngkhôngnhất địnhsẽchết tâm, huynh còn liên lụycônương khác!"
Bánh ú trong tay Kỷ Dao suýt chút nữathìrơi xuống đất.
"khôngbiết, sáng sớmđãđira ngoài,khôngbiết chuyện tin mừng của Nguyệt nhi, nương thấy chắc làhắnđiuống rượu rồi! Mặc kệhắn, cứ mặchắn." Liêu thị nhắc đến đứa con trai này, tức giậnkhôngcó chỗ trút ra.
Tạ Minh Khanói: "Gọi dượng, tiểu tử ngốc."
Nàng cắnmộtcái, đưa đến trước mặt nam nhân: "Chàng cũng ănđi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái gì!
Thẩm Nghiên nổi nóng, sợ Kỷ Đình Nguyên lại đếnnóicái gì khiến nàng khó chịu,đangđịnhnóicho Kỷ Đình Nguyên biết,nóinàngsẽkhôngthíchhắn,hiệntại nàng muốn tìm tướng công đặc biệt.
khôngthểnóisợkhôngxứng với Kỷ Đình Nguyên, điều kiện của ca ca như thế nào nàng rấtrõ, nàng chỉ hi vọng ca ca có thể động lòng, có thể nghĩ thông suốt,mộtkhi thành công, như vậysẽnhanh chóng lấy vợ.hiệntại nàng lo lắng chính là, cho dù có thiên tiên ở trước mặt ca ca, huynh ấy cũngkhôngcó ý nghĩ này.
Về phần cáccôgáiđangngồi, trong lòng cũng hiểurõ, bây giờ Kỷ Đình Nguyên ở kinh thành cũng coi là lựa chọn tốt, các nàng đều tình nguyện gặp mặt, nếu như vừa ý, cũng thànhmộtđoạn nhân duyên tốt, nếu nhưkhônghợp, cũngkhôngcó tổn thất gì.
Kỷ Dao đứng lên trang điểm.
Còn chưa đụng tới Kỷ Daođãđầu hàng.
Đúng rồi, có lẽ ca ca đột nhiên muốn cưới vợ, cũng bởi vìnóigì đó với Thẩm Nghiên.
Kỷ Dao nghe lời thắt lên cổ tayhắn, sau đó lại treo bên đai ngọc: "Có thể nhiều quá haykhông?"
Kiếp trướckhôngkĩ càng như vậy, chắc là tâm tình Thái phu nhân tốt nên mới dặn dò kĩ như vậy.
"Huynhnóimuội biếtđi, huynh thấy vị tiểu thư nàokhôngtệ?" Kỷ Dao dùng gương mặt tươi cười che giấu ý đồthật, "Ca ca, muội cũng chỉthậtlòng muốn giúp huynh, huynh suy nghĩmộtchútđi, muội chưa từng hối thúc huynh phảikhông? Lần này cũng giống như vậy, nếu như ca cakhôngđồng ý, muộisẽkhôngép buộc, nhưng nếu ca ca có người vừa ý, muội cũng tình nguyện giúp ca ca nhận xétmộtchút."
Hoặc có khi ca ca còn làmộttên ngốc.
Tiềm ca nhi cảm giác gọi sai rồi, vội vàngnói: "Dì, dượng."
Kỷ Dao nghiêm túc hỏi han: "Ca ca, nhiều tiểu thư như vậy, sao huynh chỉ chú ý đến nàng? Còn nữa, nghe ý của huynh, cũngkhôngphải lần đầu huynh thấy Chu tiểu thư, đúng rồi, hôm ở Trần gia, muội vẽ tranh gom tiền ủng hộ thiên tai, chắc huynh cũng có gặp qua nàng phảikhông? Vì sao lúc đókhôngcó tâm tư gì, cha còn đặc biệt bảo huynhđinhìn."
Chu lão gia thắc mắc: "ĐứanhỏLươngâmnày có tri thức hiểu lễ nghĩa, ngoan ngoãn hiểu chuyện, theo lýkhôngnên như vậy chứ."
khôngchờ được đến lúc Kỷ Đình Nguyên trả lời Liêu thị và Kỷ Nguyệt, Kỷ Dao lập tức đuổi theo,mộttay nắm chặt tay áo củahắnkéo đến đằng sau núi giả.
Kết quả còn chưa mở miệngđãnghe Kỷ Đình Nguyênnói: "Thẩm tiểu thư, ngày mai tasẽđưa người đến nhà ngươi cầu hôn."
Tỷ tỷ lại có thai! (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Dao vui mừng: "Vậy bọn consẽđi, dù sao năm nào cũng xem thuyền rồng, cũngkhôngcó gì lạ lẫm."
Cùng lúc đó.
Nhưng mà tốt xấu gì Kỷ Đình Nguyên cũng chịu đến, vẫn làmộttin tức tốt.
"Đúng vậy," Kỷ Dao nhìn Kỷ Đình Nguyên chằm chằm, "Chẳng lẽ ca ca muốn cưới nàng?"
Thái phu nhân dặn phòng bếp làm rất nhiều bánh ú, nhân gì cũng có, sáng sớm Kỷ Dao thức dậyđãngửi được mùi lá dông thơm ngát.
Bên kia Chu Lươngâmtrở về Chu gia, Chu phu nhân đến hỏi, nàng lắc đầu, ý là hai bên đềukhôngcó ý kiến gì.
Sau khi Chu phu nhân được trượng phu an ủi cũngkhôngtiệnnóithêm gì, yên lặng thở dài.
Nhắc đến Thẩm Nghiên, Kỷ Đình Nguyên càng thêm lo lắng, cau màynói: "khôngnóigì!"
Toàn thân Kỷ Đình Nguyên cứng đờ.
Lúc này, đúng là Kỷ Đình Nguyênđangđứng ở cửa quán rượu, nhưngkhôngphảiđiuống rượu mà làđigặp Thẩm Nghiên.
Lúcđira thấy Dương Thiệuđangngồi trước bàn, cười hỏi nàng: "Muốn ăn bánh nhân gì?"
Lúc ánh mắt lướt đến khuôn mặt của Chu Lương Ân, cảm thấy vẻ đẹp của nàng thanh lệ, cũng chững chạc, coi như có chút ấn tượng. Mấy năm nay,hắnđãtham gia biết bao cuộc gặp gỡ lớnnhỏ, bọn công tử muốn lấy vợ, các tiểu thư phải lập gia đình, luôn có những gương mặt quen thuộc.
Chương 104
Nếu như nàng ấy là nam nhânthìtốt,hắncó thểđiđánh nàngmộttrận, để nàng tỉnh ra, thế nhưnghắnchỉ có thể nhìn nàng sa vào, nhìn nàng lút sâu vào đó, nhìn nàng phí thời gian phí tuổi tác.
Trong lòng nổi lênmộtý nghĩ... hay làcônương nàyđi?
Nhưng mà nàng và Dương Thiệu mới kết hôn hai tháng, chắc làkhôngcó chuyện gì đâu,khôngnên suy nghĩ nhiều. Kỷ Dao mỉm cười: "Được ạ mẫu thân."
Kỷ Dao bật cườimộttiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi đó Chu nhị lão gia vào kinh thành, Chu Lươngâmcũngđitheo, hôm đó đến miếu thắp hương với Chu phu nhân gặp cháy lớn, Chu Lươngâmhôn mê, tỉnh lạithìkhôngcòn nhớrõ.
Mộc Hươngnói: "Thái phu nhân cho người đưa đếnmộtbát lớn, mỗi loại nhân đều dùng dây thừng khác nhau để cột, bánh nhân thịt là dây màu nâu, bánh nhân táo đỏ là dây màu đỏ, còn bánh nhân đậu là dây màu đen..."
Kỷ Nguyệt đành phảiđian ủi Liêu thị.
Lấy kinh nghiệm?
Dương Thiệu lập tức lột cho nàngmộtcái, dùng đũa xiên vào.
"Muội là bạn của nàng, muộikhôngthể khuyên nhủ nàng sao?"hắnnóinhỏ.
Kỷ Đình Nguyên hỏi: "cônương vừa rồiđivới muội tên là gì?"
"Muội đủ chưa? Dao Dao,khôngphải muộinóimuốn nhận xét giúp huynh sao, sao cứ nhắc đến Thẩm Nghiên, nàng ấy là tỷ tỷ ruột của muội à? Nàng còn quan trọng hơn so với ca ca này sao?" Kỷ Đình Nguyên lạnh lùngnói, "Huynh thấy vẫn nênđinóicho nương biết."
thậtđúng là Chu Lươngâm.
Dương Thiệu lại đổi ý, ôm nàng vào ngực, tiến tới hôn nàng, hôn đến khi cảm nhận được vị ngọt của táo đỏ.
Nhưng mà Kỷ Dao lại thở phàonhẹnhõm,hiệntại đầu óc ca cakhôngtỉnh táo, nếuthậtsựcưới vợ chắc chắnsẽgiẫm lên vết xe đổ giống như kiếp trước, cứ để huynh ấy suy nghĩ kĩ càngđi.
Huynh ấy muốn Thẩm Nghiên hết hi vọng sao?
Bị Kỷ Daonóivậy, tâm tình Kỷ Đình Nguyên có chút phiền: "Đâykhôngphải mong muốn của các người sao, sao huynh nhìn trúng, muội còn hỏikhôngngừng?"
"Lấy cái gì?" Kỷ Dao giả ngu,đilên phía trước.
Nàng khuyên thế nào được, thậm chí cả người lớn trong nhà Thẩm Nghiên cònkhôngcách nào khuyên, nàngthìtính là gì, Thẩm Nghiênkhôngnhắc tới, nàng cũngkhôngtiện chủ độngnóitới chuyện này, huống chi đó là ca ca của nàng.
Chuyện này rất có thể tự mình chuốc lấy khổ, tưởng ai cũng mê mình!
Lúc đầu trong lòng Liêu thị đầy mong đợi, kết quảkhôngthấy con trai tới, hỏi người hầu mới biết được, Kỷ Đình Nguyênđãrời Tạ phủ rồi.
Lúc này, Kỷ Đình Nguyên giả vờ đến gặp Liêu thị, từmộthướng khác chậm rãiđitới, đối diện với cáccônương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Đình Nguyên nghĩ thầm, giống nhưmộtkhối đá đè nặng trong lòng củahắn, cho dù là ngày hay là đêm, chỉ cần nghĩ đến nàngđãcảm thấy khó chịu.
"Cònkhôngphải sao," Chu phu nhân cau mày, "Cáccônương bình thường đến tuổi đều nóng vội, nhưng con bé vẫn thờ ơ, chàngnóixem, chẳng lẽ con bé..." Bà thấp giọng, "Khi đó đầu bị đập trúng, có thể bị thương chỗ nàokhông, vì thế đầu óc chậm chạp?"
Kỷ Dao còn cố ý đến bên cạnhnóichuyện với Chu Lươngâm: "Chu tiểu thư, mới đó mà chúng ta cũng quen nhau nhiều năm rồi, còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau ở Ngọc Mãn Đường..."
"Ngươi, ngươinóicái gì?" Đôi mắt nàng trợn tròn.
Nếu thựcsựkhôngđược, nàng vẫn nên trở về Thanh Châu thôi, để khỏi khiến đại bá và đại bá mẫu hao tâm tổn trí, chỉ cómộtmình nàng, có thể chậm rãi chờ, nhất địnhsẽcómộtngày chờ đượcmộtngười chồng hợp ý.
"Huynhkhôngthích người ta lại cưới nàng, vậy có khác nào hại nàng?" Kỷ Dao thấy có hiệu quả, càng thấy mìnhkhôngđoán sai, bước lên phía trước hai bướcnóikhẽ, "Ca ca, A Nghiên thích huynh, đối với huynh mànóikhó chịu đến thế sao, nhất định muốn dùng cách này để nàng hết hi vọng?"
Tiềm ca nhi nghiêng đầu, bởi vì Dương Thiệukhôngthường xuấthiện.
"khôngnói, vậy huynh gọi nàngđi..."
Nếukhôngthìcó thể vì chuyện gì? Huynh ấykhôngcó kiên nhẫn như vậy, xem ra cũng chẳng phảithậtlòng thích Chu Lươngâm, nếukhôngsao lại có thái độ này? Nam nhân thíchmộtcônươngsẽkhôngnhư vậy, ngay cảmộtchút tình cảm huynh ấy cũngkhôngbiểuhiệnra.
"Nàng cũngkhôngtệ,khôngphải muội muốn nhận xét sao, như vậy muội xem thử cho ca ca, nàng có thể làm tẩu tử* của muội haykhông?"
"Đúng vậy đó."
Kỷ Dao thở dài.
Nàng ở nhà đại bá cũngmộtthời gian rồi, đại bá mẫu cũng lo lắng âu sầu vì chuyện hônsựcả đời của nàng, nhưng mà cho đến bây giờ nàng vẫnkhôngcó người hợp ý.nóiđến kinh đô vô số người tài tuấn, hơn nữa người thân phận tôn quý cũngkhôngphải chưa thấy qua, thế nhưng mà, nàng vẫn luôn cảm thấy thiếu gì đó, cho nên vẫn kéo dài tớihiệntại.
*chị dâu.
"À, tiểu tử ngốc."
Nàng thựcsựsợ công phu gãi ngứa củahắn.
Vậy mà muốn lột bánh ú cho nàng, nhất định Kỷ Dao phải nể mặt mới được: "Thiếp muốn ăn bánh nhân táo đỏ."
Liêu thị có hơi kích động, ngồi bên cạnh Kỷ Nguyệt, thỉnh thoảng ánh mắt lướt qua nhữngcônương kia, cảm thấy ai cũng tốt.
"Vậythìhôm nayđiđi, chỉ cần nhớ về ăn cơm trưa là được." Thái phu nhân nhìn Kỷ Dao, cười tủm tỉmnói: "Tỷ muội các con cũng trò chuyện với nhau, lấy chút kinh nghiệm."
Loại cảm xúc đókhôngcó cách nàonóira được, cũngkhôngcó cách nào phát tiết.
Sau đó đến Tạ phủ với Dương Thiệu.
"Nàngnóilà lần con bé vào thành lúc chín tuổi à?"
Kỷ Daokhôngdám hỏi nữa.
Khiđitới cửa, Dương Thiệunói: "Cònkhônglấy ra?"
Kỷ Dao honhẹ: "Nàng ấy tên là Chu Lươngâm, đại bá là Hộ bộ Tả thị lang."
Cả nhà Kỷ gia, đúng là quan hệ của Kỷ Dao vàhắnthân thiết nhất,hắncũng thương người muội muội này nhất.
Am nicô?
khôngphải Thẩm Nghiên muốnhắnsao, vậy cho nàng là được, dù saokhôngphải cưới ai cũng vậy sao? Cưới Thẩm Nghiên cũng là làmmộtchuyện tốt.
"Được, được." Tiềm ca nhi vỗ tay, "A, cháu nhớ rồi, dượng biết võ công!"
"Ca ca tình nguyện cưới vợ để Thẩm Nghiên hết hi vọng, saokhôngthể thích nàngmộtchút ư?khôngphải ca ca tình nguyện cưới người khác sao, huynh tình nguyện làm trái với..." Nàng chợt dừng lại, đôi mắt mở to, đột nhiên nhớ đến cómộtlần cha nàngnóiThẩm Nghiên mặc áo bào của nam nhân, ca ca cònnóigiúp nàng.
Liêu thị tức giận đến choáng váng.
Nam nhân nắm cổ tay nàng lại: "Vậy bản hầu tự mình lục soát...đừng nhúc nhích."hắnvươnmộtcánh tay khác đến bên hông của nàng.
Dù sao là cưới, cưới ai cũng có quan trọng đâu? Mọi người trong nhà đều hối thúc, phụ thân mẫu thân, thậm chí là tổ mẫu, nhìn thấyhắnđều muốn mắngmộtcâu.
Đặt ở trước mặt vô cùng hoành tráng, Dương Thiệu như mở cờ trong bụng, hậnkhôngthể ôm Kỷ Dao xoaymộtvòng, nhịn lạinói: "Rất tốt, đeo lên cho ta." (đọc tại Qidian-VP.com)
đangyênđanglành đột nhiên nổi giận, nhất định có chuyện!
Mọi người ngồi trong phòng kháchmộtlúc, Kỷ Nguyệt liền mời các nàng đến vườn ngắm hoa.
Thẩm Nghiên mơ hồ, lời này quảthậtsựsấm sét giữa trời quang đánh vào đầu nàng.
Bởi vì ngày nay làm ăn tốt, Thẩm Nghiên sớmđãtìm người phụ giúpmộttay để cùng người lớn trong nhà đến Bạch Hà xem thuyền rồng, ai ngờ vừa mới đếnđãthấy Kỷ Đình Nguyên.
Từ sau khi Kỷ Nguyệt gả cho Tạ Minh Kha, dựa vào quan hệ của Tạ gia, cáccônương quen biết đương nhiên là xuất thân từ gia đình dòng dõi nho học, sau đó được nàng chọn lọcmộtphen, cho dù là dung mạo hay phẩm hạnh đềukhôngthể chê bai.
"Làm gì vậy?" Kỷ Đình Nguyên khó hiểu.
"Ca ca đột ngột như vậy khiến bọn muội phải suy nghĩ chứ." Kỷ Daothậtsựkhó hiểu, bỗng nhiên nàng nhớ đến ngày đó Kỷ Đình Nguyên gọi Thẩm Nghiênđinóichuyệnmộtmình, nàng cũngkhôngcó cơ hộinói, "Ca ca, lúc ở núi Ngọc sao lại gọi A Nghiênđi, huynhnóigì với nàng vậy?"
khôngngờ phụ thân mẫu thân nàng cũng ở đây, tỷ tỷđangngồitrêngiường, Tạ Minh Khanóichuyện với phụ thân nàng. Còn Tiềm ca nhi chạy loạntrênđất, thấy nàngthìlập tức nhào tới, kêu lên: "Dì!"
Mới mấy ngày trước đây vừa đến tháng,khôngcó mang thai, trong lòng đột nhiên trùng xuống, Thái phu nhân muốn ôm cháu trai rồi sao? Thế nhưng mà có ai lạikhôngmuốn chứ, nàng cũng muốn sinh cho Dương Thiệumộtđứa con trai.
Đúng vậy, cực kì khó chịu.
Lúc này Kỷ Đình Nguyênthậtmuốnđiđánh Thẩm Nghiênmộttrận.
Trong lòng Kỷ Dao rung động,nóikhẽ; "Đồ ngốc, cũngkhôngphải chỉ làm năm nay, nếu chàng thích, mỗi ngày thiếp đều làmmộtcái mới cho chàng." Sau đó nhìn đôi giàyhắnđangmang, vẫn là đôi làm trước thành thân,hắnthường xuyên mang, "Thiếpsẽlàm cho chàngmộtđôi giày mới."
Làm xong, hai ngườiđithỉnh an Thái phu nhân.
Rất nhanhđãđến Đoan Ngọ.
thậtsựtreomộtvòng cũng quá gây chú ý cho người khác.
Hai người cườinóiđira ngoài.
Chu Lươngâmcườinói: "Đúng vậy."
Nàng liên tục lấy ramộtsợi dây trường mệnh, sáu cái túi thơm.
Rốt cuộchắncó gì tốt, cứmộtmực thíchhắn? Mắt nàng mù rồi sao?
Hai người quấn lấy nhaumộtlúc rồi mớiđithỉnh an Thái phu nhân.
Chu lão gianói: "Nếu là như vậythìcũngkhôngcòn cách nào, nàng xem Lươngâmđáng thương như vậy, nàng chăm lo nhiềumộtchút, vất vả cho nàng rồi."
Chuyện này có thể haykhônglà vấn đề sao? Đây là muốn loạn rồi!
"Vậy lát nữa thiếpsẽlột giúp chàng cái bánh nhân thịt." Kỷ Dao ăn vô cùng vui vẻ.
Hôm nay Tạ phủ mời tới, đại bá mẫu thúc giục nàng đến, nàng vẫn cảm thấy có chút áy náy.
sẽkhôngnhư muội muộinóichứ, mìnhthậtsựcưới vợ, Thẩm Nghiên cũngkhônghết hi vọng? Chẳng lẽ nàng ấy cứđitiếp con đường đen tối đó sao?
Kỷ Đình Nguyên nhìn thoáng qua.
Mà thôi, mà thôi, Kỷ Đình Nguyên phất tay áo bỏđi.
Dương Thiệu giật mình, có cảm giác dường như Kỷ Daođãnhìn thấuhắn, hầu kết trượt lên xuốngnói: "Được."
Thái phu nhânnói: "Nào nào,đangđịnh sai ngườinóicho các con biếtmộttin tức tốt, Tạ phủ đó phái người đếnnóiTạ phu nhân có tin vui. Thiệu, Dao Dao, các con rảnh rỗi đến thămmộtchút."
Dương Thiệu cũng cười lên,mộttay ôm lấy Tiềm ca nhi: "Dượng đưa cháuđichơi đại đao đượckhông?"
Trong chớp mắt Kỷ Đình Nguyên nghĩ đến cảnh Thẩm Nghiên cạo tóc, trong lòng chấn động.
Kỷ Dao sững sờ, hiểu được.
Kỷ Dao có thể cảm nhận được ánh mắt của huynh ấy dừng lại, trong lòng lộp bộpmộttiếng, nghĩ thầmkhônglẽ huynh ấythậtsựđể ý Chu Lươngâmrồi?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.