Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 105
"Tasẽkhônggả cho ngươi." Nàng vứt lạimộtcâu, tự mình mở cửa ra ngoài.
Nhưng mà rốt cuộc vì sao Thẩm Nghiênkhôngđồng ý vậy?
thìra vừa nãykhôngcó nghe lầm, Kỷ Đình Nguyênthậtsựmuốn đến cầu hôn.
Dương Thiệu trở về chính phòng, Kỷ Dao lập tức đến hỏi, Dương Thiệunóirõràng đầu đuôi gốc ngọn: "hắnmuốn diệt cỏ tận gốc, cảm thấy Hứa Nhamsẽgây bất lợi cho nàng."
Cho đến cuối tháng năm, đột nhiên trong ngày tảo triều cómộtvị Tề đại nhân vạch tội Lưu tướng quân Lưu Nguyên Cảo,nóilúchắntrấn thủ Liễu Châu, tự mình buôn bán hàng hóa đến biên cảnh làm ăn với ngoại di, từ đó thu lợi, hai bên thu được mấy chục vạn bạc, đồng thời dâng lên chứng cứ.
Cảm giác khó hiểu này khiến nhịp timhắnđập vô cùng nhanh, cũng đúng lúc này, bỗng nhiêntrênmặt bị tátmộtbạt tai.
"Kỷ công tử, có phải ngươi muốn đùa giỡn ta haykhông?" Bộ dáng nàng đề phòng, lưng tựa lên tường phía sau, nhíu màynói, "Rốt cuộc vì sao ngươi đến đây?" Đừngnóicưới nàng gì đó, nàngkhôngtin, nhất định là Kỷ Đình Nguyên có ý đồ khác.
Đúng là Dương Thiệu trở về,hắnmặc áo bào màu đen thêu kỳ lân, bên hông đeo trường kiếm,trênchân mang giày da hươu, giẫm lên đá phát ra tiếng xột xoạc.
"Cũngkhôngphải." Tô Thăng ngồi xuống, cũng gọimộtvò, "Nhưng màkhôngphải chính ngươikhôngtới sao,khôngmuốn gặp bà chủ Thẩm."
"Song Toàn!" Thẩm Nghiên hét to, muốn gọi tiểu nhị đến.
hắnđứng lên rời khỏi quán rượu.
mộtkiếp này, nàng cũngthậtsựhi vọng ca ca có thể có kết quả tốt đẹp, thế nhưng mà, ca ca nàythậtsựquá khiến người ta âu sầu!
Thẩm Nghiên khẽ cười, lông mi run rẩy: "Kỷ Đình Nguyên, có phải ngươiđangthương hại ta haykhông?"khôngđợihắntrả lời, "Ta mặc kệ có phải mà Kỷ phu nhân ép ngươi haykhông, hay là như lời giải thích "tốt với ta" của ngươi, ta cũngsẽkhôngđồng ý."
*giấy ly hôn.
Bọnhắnvà những người đánh trận, ở bên ngoài vào sinh ra tử, mỗi ngày đều buộc đầutrênlưng quần, đôi khi khó tránh khỏi việc phóng túngmộtchút.
Đàn ông bạc tình!
"Ngươi..." Thẩm Nghiên nhìnhắnchằm chằm, lần đầu tiên pháthiệnKỷ Đình Nguyên vô sỉ như vậy,hắnthậtsựkhôngphải ngươi mà!
"Dao Dao..."hắnhơi mơ màng, nắm lấy tay của nàng, "Còn chưa tỉnh à?"
Vậy mà xem thường nàng?
"Muội? Được rồi, muội biết cái gì, làm cho tốt giày của muộiđi." Kỷ Đình Nguyên thấytrênbàn bày biện đồ đạc, có vẻđãlàm đượcmộtnửa.
Nắng quá gắt, phơimộtlúcđãmồ hôi đầm đìa, thời gian lâu hơnsẽhoa mắt chóng mặt.
Chuyện này có vẻ giống như ngẫu nhiên, chỉ là Tề đại nhân vô tình pháthiện, nhưng chuyệnđãgiấu ba bốn năm, lúc này đột nhiên bùng lên, thấy thế nào cũng giống như có người ở trong bóng tối tác động. Tra hỏi Lưu Nguyên Cảo, cònkhôngbằng tra thêm làm sao Tề đại nhân pháthiện.
"Có việc gì à?" Kỷ Dao tò mò, "Huynhnóicho muội nghe trướcđi."
Bởi vì ông quản lý Tam Thiên doanh, chiếm binh quyền của Dương Thiệu, nhất địnhhắntađãsớm nhìn ôngkhôngthuận mắt, nếukhôngsao lại hãm hại congáicủa ông? Bây giờ tiến thêmmộtbước, còn muốn đưa ông vào chỗ c·h·ế·t!
"khôngăn." Kỷ Dao mất hứng.
A, còn mạnh miệng.
"Vậy sao ngươikhôngcưới?" Tô Thăng chỉ chỉ lên lầu, "Dáng vẻcôgáikia cũngkhôngtệ, xứng tới ngươi, Tán Minh!"hắnngừngmộtlát, "Nhưng vì sao ngươikhôngnhìn nàngmộtchút? Tán Minh, chúng ta làm bạn bao nhiêu năm rồi, tanóingươi nghe, ta nghi ngờ ngươi có người trong lòng."
Là Thẩm Nghiên muốn gả chohắn, là Thẩm Nghiên thíchhắn, bây giờhắnđồng ý cưới, chẳng lẽ nàngkhôngnên vui đến phát khóc sao? Còn muốnhắngiải thích ư... Kỷ Đình Nguyên nhìn Thẩm Nghiên, có chút dở khóc dở cười, nhưng tới cũngđãtới,hắnnhịn.
Có phải Kỷ Đình Nguyên cảm thấy nàng là loại người gọithìđến đuổithìđikhông?
Tự mình đa tình?
Mà những phong thư kiađãđược mang đến trong tay Diên An Hầu Hứa Nham.
Bầukhôngkhí đình trệ lại.
"Phu nhân, ăn hai miếng cũngkhôngsao."
"Phu nhân?" Kỷ Đình Nguyên sững sờ.
Đâykhôngtính là chuyện bé xé ra to, bởi vì lúc đó Liễu Châuđanggiao chiến với ngoại di Hỏa La, Lưu Nguyên Cảo làm tướng quân trấn thủ, vậy mà làm giàu bất chính cho riêng mình, dù sao những tên ngoại di kia buôn bán với nhau, Lưu Nguyên Cảo bán hàng hóađi, rất có thể chính thứ Hỏa La cần, như vậy giống như với thông địch p·h·ả·n· ·q·u·ố·c.
Vì chiêu đãi cấp dưới, có cơ hội kiếm tiềnsẽkhôngbuông tha, chuyện Lưu Nguyên Cảo làm có ông làm chỗ dựa sau lưng, lúc đó ông cũng đượcmộtsố tiền lớn, nhưng mà lại tự cho rằng an toàn,khôngngờsẽbị người ta vạch trần. Sau đó Hứa Nham suy nghĩmộtchút,sẽlà ai chứ?
Kỷ Đình Nguyên chặn tay của nàng lại: "Ngươi muốn để người bên ngoài biết chỗ này xảy ra chuyện gì sao? Thẩm Nghiên, tasẽđi, nhưng cầu hôn, tasẽkhôngthu hồi."
Ca ca ngốc này, trong lòng Kỷ Dao ấm áp, cho dù ca ca có như thế nào, nhưng đối xử với nàngkhôngthể chê.
Chớp mắt thời tiết nóng bứcđãtới.
Nàngkhôngphải kẻ ngốc!
Ánh mắt còn rất chân thành,hắnthậtsựmuốn lấy nàng ư?
"Ngươi đó, cũng bởi vì như vậy mớikhônglấy được vợ."
Mộc Hương đưa thìa cho Kỷ Dao, khẽ dặn dò: "Cái này quá lạnh, phu nhân ăn ítmộtchút, Thái phu nhân cũngđãdặn, nhất là đến lúc kinh nguyệt..."
hắnđãnhư nàng mong muốn, nàngkhôngvui sao?
Thẩm Nghiênđivề phía cửa: "Kỷ công tử, đại khái là ngươikhônghiểurõmộtchuyện, tathậtsựkhôngthích ngươi. Vì vậy ngươikhôngcần thương hại ta, Thẩm Nghiên tathậtsựmuốn lấy chồng,khônglẽkhôngchọn được hôn phu, ngươikhôngcần tự mình đa tình."
"A!" Kỷ Đình Nguyên vỗ đầumộtcái, "Sao ta lạikhôngnghĩ tới chuyện này, chỉ điều tra cấp dưới củahắn, nhưng mà hình như phu nhân củahắnkhôngở kinh thành, chắc vẫn còn ở Thành Châu...ta lập tức trở về điều tramộtchút." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhớ đến chuyện bọn Tô ThăngnóiGiang Vô Hồi bị đuổi ra, Kỷ Đình Nguyên thả tay ra, hai tay khó chống lại bốn tay.
Nàng hỏi: "Vậy theo Hầu gia thấy, ca ca có thể như ýkhông?"
Kỷ Đình Nguyên nổi nóng: "Thẩm Nghiên, rốt cuộc ngươi muốn cái gì? Chẳng lẽ ngươi điên rồi sao? Takhôngcưới ngươi, ngươi nổi điên, ta cưới ngươi, ngươi cũng nổi điên là sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Thăm dò tin tức à? Kỷ Đình Nguyênnói: "Vẫn như cũ, muộikhôngcần lo lắng, tasẽkhônglấy người khác."
Thẩm Nghiên tức giận đến ngực phập phồng, hét lên: "Kỷ Đình Nguyên, ngươi cút ra ngoài cho ta!"
Dương Thiệu vội vàng ôm nàng vào lòng, vỗ về phía sau lưng: "Rốt cuộc sao vậy?nóicho bản hầu biết, ai ức h**p nàng vậy? Trong mơ khóc thành như vậy?"
"Vâng." Bạch Quả bưngđi.
điđến thư phòng, Kỷ Đình Nguyên lập tứcnói: "Lưu Nguyên Cảo từng là cấp dưới của Diên An Hầu, domộttay Hứa Nham đề bạt lên. Ngươinóixem, lá gan Lưu Nguyên Cảo lớn cỡ nào, trong đó có Hứa Nhamkhông? Hứa Nham sống xa hoa lãng phí, chưa chắcđãđủ bạc, đoạn thời gian ta thẩm vấn, Lưu Nguyên Cảo từng có qua lại thư từ với Hứa Nham..."
Kỷ Đình Nguyên ngẩng đầu,khôngthèm để ý cái tát kia, thản nhiênnói: "Ngươi còn dámnóingươikhôngthích ta?"
Vì tốt cho nàng,hiệntại cũng vì tốt cho nàng...
"Tán Minh, sao ngươi ở đây? Gần đâykhôngphải Đô Sát viện của các ngươi bận rộn nhiều việc sao, còn có nhã hứng tới đây uống rượu à?"
Trong lòng Thẩm Nghiên buồn bực, cụp mắt xuốngnói: "Takhôngcó thích..."
nóira,hắnsẽcười c·h·ế·t mất!
Thẩm Nghiên quay đầu lại: "Mời Kỷ công tử buông tay, nếukhôngta gọi tiểu nhị mời ngươi ra!"
Cũng lại cho rằnghắntới uống rượu.
Xem nhưkhôngcó gì xảy ra,đigặp công tử khác sao?
Trước đóhắncòn bảo nàng gả cho Giang Vô Hồi, bây giờ đột nhiên lại chạy tớinóimuốn cưới nàng,hắncoi nàng thành cái gì!
Nhưng mà ngày hôm sauhắnkhôngđicầu hôn ngay.
Trong chớp mắt này, trong đầu Thẩm Nghiên trống rỗng, cảm giác hồn phách của mình bị kéo ra, hoàn toànkhôngcó cách nào suy nghĩ, thân thể cũngkhôngđộng đậy được, biến thành tảng đá.
Nàngnóivô cùng nghiêm túc.
Thẩm Nghiên ngẩng đầu, ánh mắt như gợn sóng trong hồ: "Vì sao takhôngthể, thậm chí ta có thểnói, cho đến bây giờ ta chưa từng thích ngươi, Kỷ Đình Nguyên."
Mà sau khi hôn rồi lạikhôngnhanh chóng rờiđi.
hắnkhôngmuốn tiếp tục khó chịu nữa.
hắnbật cười.
Lập tức Thẩm Nghiên quay đầuđi.
mộtkhi tin này bại lộ, Hứa Nham ông nhất địnhsẽgiống như Lưu Nguyên Cảo, rơi đầu!
"khôngphải." Kỷ Đình Nguyên cườinói, "Đến bàn công việc."
Hừ, đúng là muốn đánhhắn.
trênmôi đột nhiên nặng nề, thế màhắnlại hôn nàng.
"Chúng tanóichuyệnmộtchút."hắnnghĩ thầm,hắnđãbỏ côngđimộtchuyến, nếu nhưkhôngrõràng, nhất định ban đêmsẽngủkhôngyên.
hắnchạy nhanh như làn khói.
Hứa Nham nở nụ cười: "Hứa mỗ nhớ kỹ."
Nhiều năm như vậy, bởi vì nàng mà mẫu thânhắnđãmắnghắnbiết bao nhiêu câu? Cả nhà bọnhắnđều biết Thẩm Nghiên thíchhắn, vậy mà bây giờ nàngnóicái gì đây?hắntự mình đa tình? Cho tới bây giờ Kỷ Đình Nguyên chưa từng nghe qua lời buồn cười như vậy.
Tô Thăng cũng thấy hành động củahắnbất thường, muốnnóithêm hai câu: "Những năm nay,khôngítcônương thích ngươi."
Dương Thiệu thản nhiênnói: "Sợ rằngsẽlà lấy giỏ tre múc nước, công dã tràng."
"khôngtiếp nhận, tasẽnóitađãhôn ngươi."
Nàng vừa định nhào vào ngựchắn, đột nhiên thấy bên cạnh xuấthiệnmộtcônương trẻ tuổi, mặc váy màu xanh nhạt, toàn thân có cảm giác cao nhã trong sạch,khôngchỉ như vậy, còn thân mật ôm cánh tay Dương Thiệu, nàng giật nảy mình, chất vấn: "Ngươi là ai? Vì sao ngươi tới nhà ta?"
Nàng càng nghĩ càng phiền muộn, tựa ởtrêngiường nhắm mắt lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Quả đưa tới: "Phu nhân, cái này là dưa lạnh chín mọng, nhất định rất ngọt."
Thẩm Nghiên im lặngmộtlát: "Vì sao? Vì sao đột nhiên muốn cưới ta, lần trước ở núi Ngọc, ngươikhôngnhớrõmìnhđãnóinhững gì sao?"
Liên tục mấy ngày, các võ tướng ở Liêu Châu từng người từng người đều cảm thấy bất an.
Tống Diễm giận dữ, lệnh cho Hình bộ điều trarõ, đồng thời sai các vị quan viên ở Đô Sát viện tiến hành thẩm vấn các tướng sĩ đóng giữ ở Liêu Châu, bắt toàn bộ những người liên quan tới án này. (đọc tại Qidian-VP.com)
*sinh con đẻ cái.
Khoảng cách gương mặt nam nhân chỉ có mấy tấc, đôi mắt hẹp dài ở ngay trước mặt, giống như lửa nóng thiêu đốt.
Bây giờ nàng cũng học được cách trốn mình.
Bốpmộttiếng, vô cùng vang dội trong gian phòng.
Nhưng mà chỗ Thái phu nhân cũng chưanóigì.
"Ngươi cứnóithoải mái, tốt nhấtnóicho Thẩm lão gia, Thẩm phu nhân luôn, để xem bọn họsẽtrả lời như thế nào." Kỷ Đình Nguyên cúi đầu xuống, nhìn nàng chằm chằm, "Ngươi nhìn ta, lặp lại lần nữa, ngươi chưa từng thích ta."
Thẩm Nghiên nhìnhắnchằm chằm, nghĩ thầmkhônglẽ đầu óchắnbị hỏng rồi à?
Lúc đó Kỷ Daođanglàm giày cho cho Dương Thiệu, nghe ca ca tới, vội vàng ra đón.
Là bởi vìhắnthương hại nàng sao?
Thẩm Nghiên thở phàonhẹnhõm, nghĩ thầm chắcmộtcái tát của nàngđãngăn cản Kỷ Đình Nguyên, thế nhưng vì saohắnlại hôn nàng? Tại sao phải làm ra chuyện này?
Nếu là lúc trước, chỉ sợ nàng mừng rỡ như điên, nhưng hết lần này tới lần kháchắnnóilời tuyệt tình, nàng quyết tâmkhôngchờhắnnữa. Nhưng mà,khônghiểu sao Kỷ Đình Nguyên lại muốn cưới nàng, đây làhắnđangđùa giỡn nàng sao?
Nếuđãcó lòng tự trọng như vậy, vì saokhôngtừ bỏ sớmmộtchút, sao lại phải chờ lâu như vậy? Kỷ Đình Nguyên cau mày, trong lòng khẽ động, nếu như Thẩm Nghiênđãsớm từ bỏthìsẽnhư thế nào? Có phải là cũngsẽkhôngcó chuyệnhắnhôn nàng vừa nãykhông?
Bốn năm quađi, Kỷ Đình Nguyên vẫn là thiếu niên trẻ trung như lúc trước, cho đến bây giờ chưa từng thay đổi.
Thẩm Nghiên hung hăn: "Cho tới bây giờ takhôngcó thích..."
Kỷ Đình Nguyênkhôngnóigì: "Muội phu, dù sao ta cũng là Tả thiêm Đô Ngự Sử,khôngthể vì công việc mà đến sao?" Vỗ vỗ bả vai Dương Thiệu, "đi, chúng ta đến thư phòng bàn việc, liên quan tới Lưu Nguyên Cảo, ta pháthiệnramộtchuyện..."thậtsựlôi Dương Thiệuđi.
Nàngkhôngnén được rơi lệ.
"Ta đến vìnóivới ngươi chuyện này." Kỷ Đình Nguyên chậm rãinói, "Takhônglừa ngươi, tathậtsựdự định cưới ngươi."
hiệntại chẳng qua là tỉnh mộng rồi.
Kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu.
Thẩm Nghiên gác bút trong tay lại, rất muốn đến trò chuyện với Kỷ Dao, thế nhưng lạikhôngbiếtnóithế nào...
hắncười lạnhmộttiếng: "CongáiHứa Nham dám g·i·ế·t Dao Dao, bây giờ bị lưu vong, Hứa Nham này chỉ sợ cũng làmộtmầm họa."
"Nhà ngươi?"cônương kia kinh thường nhìn nàngmộtcái, mỉm cười, "Bây giờ sắpkhôngphải nhà ngươi rồi, ngươikhôngthể sinh con,khôngcó cách nào khai chi tán diệp* cho Dương gia, đương nhiên Hầu giakhôngthể giữ ngươi nữa. Ngươi nhìnđi, đây là thư hòa ly**... Kỷ Dao, ta lệnh cho ngươi, ngươi lập tức rời khỏi phủ Hoài Viễn Hầu."
Hai đôi mắt nhìn nhau, chẳng biết tại sao Kỷ Đình Nguyên cảm nhận đượcmộtcơn nhói xẹt qua trong lòng.
Nhất định là Dương Thiệu!
Kỷ Đình Nguyênnói: "Thẩm Nghiên, ngươi nên suy nghĩ kỹ lạiđi."
Mùa hè ăn cái này rất ngon, giải nhiệt.
Kết quả hoàn toàn khác biệt vớihắnnghĩ, Kỷ Đình Nguyên nheo mắt lại: "Thẩm Nghiên, rốt cuộc là ngươi xảy ra chuyện gì?"
khôngcó vui mừng như trong dự tính, Kỷ Đình Nguyên sửng sốtmộtchút, đuổi theo giữ chặt nàng: "Thẩm Nghiên, lỗ tai ngươi bị điếc hay sao?khôngnghe thấy tanóicái gì à? Có phải muốn ta lặp lại lần nữa sao?"
"Đưamộtnửa tới cho mẫu thân tađi." Kỷ Daonói.
Chuyện nàngkhôngthíchhắn, bản thân nàng cũngkhôngtin.
Bởi vìhắnvà Lý Băng Ngọcđãthành thân, duy chỉ cònmộtmình Kỷ Đình Nguyên, có đôi khi ngẫm lại cũng tội nghiệp,rõràng điều kiện tốt như vậy.
Thẩm Nghiên cười lạnh: "Ngươi cầu hôn, Thẩm gia bọn ta phải đồng ý sao?"
Thân là quan trong Đô Sát viện, Kỷ Đình Nguyên cũng quản lý cấp dưới của Lưu Nguyên Cảo,mộthôm đột nhiên đến phủ Hoài Viễn Hầu.
khôngcần phảinói, nhất định là Thẩm Nghiên.
Hai ngươiđangnóichuyệnthìDương Thiệu trở về tới.
Mở quán rượu đúng là rèn duỗi con người, nhớ ngày đó nàng chỉ làmộtcôbé ngốc ngếch.
Lúc này Thẩm Nghiên cũng bình tĩnh lại, nàngđiđếnmộtphòng thương gia, mờihắnvào.
"Đủ rồi." Kỷ Đình Nguyên ném chung rượu trong tayđi, "Tađãnóinơi nàykhôngphù hợp với ta, tự ngươi uốngđi!"
Lần này vì Thẩm Nghiên sợ Kỷ Đình Nguyên nên rất ít khi đến quán rượu Thanh Nguyệt, ngẫu nhiên Kỷ Đình Nguyên cóđingang quathìpháthiệnnàngkhôngcó ở đó.
Kỷ Đình Nguyênkhôngnói.
Bởi vì tức giận, môi của nàng càng đỏ lên.
Dù sao đương kim Thánh thượngđãbị mỡ heo che mắt, căn bảnkhôngbiết trái phải trắng đen. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa rồi lúchắncách gần như vậy,rõràng cảm giác được nàng...Cũngkhôngthểnóirõđược,hắncảm giác Thẩm Nghiên thíchhắn.
Đây là quyết địnhhắnđãsuy nghĩ mấy ngày mới đưa ra!
Lúc này Kỷ Đình Nguyên mới sờ mặt, cảm nhận được cơn đau, thầm nghĩ lực tay của Thẩm Nghiên cũngkhôngnhỏ, chỉ sợtrênmặt đều là dấu bàn tay của nàng.
"Nếu như ngươikhôngđể ý, ngươiđãsớm đến quán rượu Thanh Nguyệt uống rượu." Tô Thăng vỗ vỗ bả vai củahắn, "Cho dù bà chủ Thẩm thích ngươithìthế nào?khôngbằng ngươi chơi liều, ngươi sợ nàng sao? Sao ngươi phải tránh né nàng? Ngươi vì cái gì..."
Kỷ Đình Nguyên liếchắnmộtcái: "Ăn thịt bò của ngươiđi."
Vừa mới uống được nửa vòthìnghe được sau lưng vang lênâmthanh cường điệu của Tô Thăng: "Ôi, mặt trời mọc đằng tây rồi sao, Kỷ đại nhân thế mà đến quán rượu Thanh Nguyệt uống rượu sao, ghêthật, thời gian qua ngươiđãxảy ra chuyện gì à?"
Làm sao dễ chịu được như chỗ này, Kỷ Dao thoải mái nằm dàitrêngiường, dặn dò Bạch Quả: "Đưamộtchén dưa lạnh tới."
Cònkhôngphải làhắnsao, Kỷ Dao tức giận, nhưngkhôngthểnóira, chuyện này quá vô lý.
Tô Thăng nhìn bóng lưnghắn, lắc đầu.
Thẩm Nghiênnói: "Ngươi tránh ra, nếukhôngta..."
"Đương nhiên ngươikhôngbiết, ngươiđãcó người trong lòng, cho nên căn bảnkhôngđể ý đến nhữngcônương khác. Cho dù nhữngcôgáikia thích ngươi, thậm chí thích ngươimộttháng,mộtnăm, hoặc là mấy năm, ta hỏi ngươi, Tán Minh, ngươi có từng chú ý đến chưa?"
Bọn họđãcó tiếp xúc da thịt thế này, nàng phải thế nào đây?
Vợhắnnằm mơ khóc, lần đầu tiên Dương Thiệu nhìn thấy, vốn định lau nước mắt, vốn định ôm nàng an ủi,khônghiểu sao bị đánhmộtcái.
nóiđến chuyện này, Kỷ Dao lập tức nản lòng, sáng sớm nguyệtsựcủa nàng lại tới, ảo não đặt thìa xuống: "Được rồi,khôngăn.""
Tô Thăng nghĩ đến đây, bỗng nhiên đẩy Kỷ Đình Nguyên: "Nhìnđi,trêncửa phòng thương gia cómộtcônươngđangnhìn ngươi."
hắncũngđitheo.
Thẩm Nghiênđilên lầu hai.
"Lưu Nguyên Cảo sợ vợ, nghenóirất nhiều chuyệnhắnđều bàn bạc với vợhắn."
Tô Thăng lại gọi thêm hai dĩa đồ ăn: "Đồ ăn cũngkhôngtệ, nếm thửđi, thịt bò kho tương của quán bọn họ tuyệt nhất, phối với rượu là ngon nhất."
Dương Thiệu nhíu mày: "Ngươi là muốn ta giúp đỡ, để Lưu Nguyên Cảo khai Hứa Nham ra?"hắntrầm ngâm, "Phu nhân của Lưu Nguyên Cảo, các ngươi có từng thẩm vấn chưa?"
"Đúng vậy, nhưng Lưu Nguyên Cảo rất gian xảo, bọn takhôngcạy miệng củahắnra được,khôngbiết thư giấu ở đâu. Ở chỗ Hứa Nham chắc chắnđãthiêu hủy."
Kỷ Dao bĩu môi, nhìn Kỷ Đình Nguyênmộtchút: "Gần đây ngoại trừ bận việc nha môn, ca ca còn bận chuyện gì vậy?"
...
Thẩm Nghiên lại muốn đánhhắn.
Thẩm Nghiên bị đau, khẽ rên lênmộttiếng, giãy giụanói: "Ngươi điên rồi, Kỷ Đình Nguyên? Ngươi còn như vậy, tasẽnóicho Kỷ phu nhân,nóicho Dao Dao biết!"
Kỷ Đình Nguyên dừng tay lại.
Trong lòng nàng đau đớn khôn cùng.
Có thể thấy được Kỷ Đình Nguyên vẫn rất nhanh nhạy, Dương Thiệunói: "Ý ngươi là, muốn bắt Hứa Nham sao?"
"khôngbiết."
Trong thời gian này, băng trong Hầu phủ tớikhôngngừng, trong phòng giống như mùa xuân,đãlâu rồi Kỷ Daokhôngra khỏi cửa.
cônàng ngẩng đầu, Kỷ Đình Nguyên pháthiệncằm của nàng nhọt,khôngbiết có phải gầyđikhông, lúc nàyhiệnramộtkhí thể sắt bén.
Đôi bàn tay trắng như phấn của nàng đập lên.
Kỷ Đình Nguyên chặn ở trước mặt nàng,mộttay đóng cửa lại.
"Thẩm Nghiên, làm sao ngươi có thểnóira được như vậy?"
Kỷ Đình Nguyên đến quán rượu, muamộtvò Nữ Nhi Hồng.
Lén lén lút lút, Kỷ Dao nghĩ thầm,khôngmuốnnóicho nàng, chẳng lẽmộtlát nàngkhôngbiết hỏi Dương Thiệu sao?
Bên trong quán rượu cókhôngít người nhìn qua,hắncũngkhôngđể ý.
đangyênđanglành lại muốn giày vò thân thể cho tệđi, nàngkhôngcho phép.
Kỷ Đình Nguyên lười nhấc mắt lên.
Đây chẳng qua làmộtgiấc mơ, trong mơ, từ đầu đến cuối chỉ cómộtmình nàng, xưa nay Kỷ Đình Nguyênkhôngtham dự cùng. Có lẽ, nàng chỉ ở trong đó thíchmộtngười, màkhôngphải Kỷ Đình Nguyên, nếu như đổi thành bất kỳ nam nhân nào cũng có thể.
"Hầu gia, chàngnóiđichứ... Dương Thiệu!"
Lời còn chưa dứt, đột nhiên Kỷ Đình Nguyên giữ chặt bả vai của nàng, dùng sức đẩy nàng dựa lên tường, trầm giọngnói: "Ngươi lập lại những lời lúc nàymộtlần nữa."
Trước đó thành thân được hai tháng cũngkhôngmang thai, bây giờ qua hai tháng rồi, nàng vẫnkhôngcó động tĩnh,rõràng tối nào Dương Thiệu cũng chơi đùa, sao vẫnkhôngcó thu hoạch vậy? Có phải nên mời thái y xemkhông?
"Ta là vì tốt cho ngươi, lúc đó cũng vậy...hiệntại cũng vậy." Kỷ Đình Nguyênnói, "Nếu ngươi đồng ý, ngày mai ta lập tức đến cầu hôn."
Giống nhưthậtsựchưa từng thíchhắn, vậy những năm nay,hắntính là cái gì?hắnbị nàng lừa ư? Ngu ngốc gánh vácsựáy náy này? Nếu như nàngkhôngthíchhắn,hắnquan tâm nàng hai mươi tuổi, hay ba mươi tuổi, hay là cả đờikhônglấy chồng làm gì!
khôngđihại ngườithìđược rồi, Kỷ Dao chỉ sợhắnlàm bừa, lỡ như cưới trúngcônươngkhôngthích, lại mỗi ngàykhôngở nhà, thế nào cũng ly hôn.
Kỷ Dao mím môi, lại muốn khóc.
đangkhócthìđột nhiên cảm thấy bên hông bị siết chặt, sau đó có thứ gì đó l**m láptrênmặt, ấm áp, nàng muốn trốn tránh nhưng tay lại nắm chặt, khi chậm rãi mở to mắt mới pháthiệnđó là Dương Thiệu.
"Có phải đến uống rượukhông?" Nàng cảnh giác.
Người kia cười nhạtmộtchút: "Sau này Hầu giasẽbiết, tóm lại, chủ tử của bọn ta và Hầu gia có chung mối thù."
Quả nhiên, chờ Kỷ Đình Nguyên tra ra đến Lưu phu nhânthìđãpháthiệnLưu phu nhân sớm bị người ta uy h**p giao thư ra.
Nhưng mà ngược lạihắnmuốn xem xem, Thẩm Nghiên có thể trốn đến khi nào.
Môi tiểucônương vô cùng mềm mại, cómộtcảm xúckhôngtưởng tượng được, Kỷ Đình Nguyên cũngkhôngbiết tại sao mình phải hôn nàng. Chỉ là khi nghe nàngnóinhững lời này,khôngcó cách nào khống chế lửa giận trong lòng, thúc đẩyhắnphải làm ra hành động này.
Hứa Nham đốt thư, nhìn ngươi đưa tinmộtchút: "Hứa mỗ thiếu nhân tình lớn như vậy, tương lai nhất địnhsẽbáo đáp, chỉ làkhôngbiết báo ơn ai?"
"Ngươinóicái gì?" Kỷ Dao chấn kinh, vội vàng đến hỏi Dương Thiệu, "Hầu gia, rốt cuộc nàng là ai, chàng đuổi nàng tađiđi, Hầu gia!"
"Câm miệng cho ta," Kỷ Đình Nguyên cau mày, "Takhôngthể đến chỗ này sao?"
Dương Thiệu nhìn nàng, im lặngkhôngnói.
"Nhìn tanói." Kỷ Đình Nguyên nâng cằm nàng lên.
Kỷ Đình Nguyên gắpmộtmiếng bỏ vào trong miệng, vào miệng lập tức tanđi: "Mềm nhũn, cũng đượcđi."
Hứa Nham nhìn ba phong thư, phía sau toát mồ hôi lạnh.
Đột nhiên nàng nghiêm mặt: "Cứ như vậyđi,khôngcó gì đểnói."
khôngbiết qua bao lâu, đột nhiên nàng nghemộtloạt bước chân vang lên bên ngoài, nàng vội vàng đứng dậy đón, trong miệng kêu lên: ""Hầu gia..."
Tại saohắnphải quan tâm?
"Takhônglấy được vợ?" Kỷ Đình Nguyên cười, "Ta thấy ngươi uống say,nóinăng bừa bãi."
Tô Thăng cảm thấy Kỷ Đình Nguyênđãthông suốt, trong lòng cũng vui mừng thay chohắn.
Chương 105
Kỷ Đình Nguyên chậm rãiđixuống lầu.
trêncánh tay truyền đếnmộtđợt đau nhoi nhói.
Kỷ Dao nghĩ thầm,nóiđến chuyệntrêntriều đình, chuyện Kỷ Đình Nguyên biết còn thua xa nàng nhiều, nàng sống lại đó, trừ phi có thay đổi, nếukhôngnàng đoánmộtcái chỉ có chuẩn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.