Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 22

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22


hắnthường xuyên thao luyện binh mã, giọngnóicũng như sấm đánh bên tai, những nha hoàn còn ở lại đều nhũn cả chân, tất cả đều ngồi phịch xuống đất.

"thậtcó chuyện này?" Thái phu nhân nhìn Du Tố Hoa, bởi vì Dương Thiệunóinăng lý lẽ có chứng cứ,khôngcómộtchút do dự nào, bà hiểurõtính cách của nhi tử,khôngđến mức phải hãm hạimộtcônương, "Tố Hoa, con maunóicho ta, lời Thiệu Nhinóilàthậtsao?"

Kỷ Dao của kiếp trước xấu xa như thế nào,hắnđãđược lĩnh giáo qua, Kỷ Daohiệntại lại đơn thuần như vậy, còn để cho người khác ức h**p,hắncó chútkhôngquen.

"Hầu gia, Thái phu nhân mời ngài vào trong."

"trênđường bị ngựa làm cho kinh sợ, bị thương, Thái Hậu nương nương liền lệnh cho Kỷ Đạicônương về nhà dưỡng thương cho tốt."

Hai ngườiđangnóichuyện, phía sau đột nhiên vang lênmộtgiọng nữ: "Biểu ca,khôngphải huynh ở trong quân doanh hay sao, sao lại về sớm như vậy?"

Phúc Gia công chúa hay mời cáccônương tiến cung bầu bạn, Hoàng Thái hậu thỉnh thoảng cũng như vậy, theo lý mànói, đối với Kỷ gia, đây là chuyện tốt.

Mắt thấy roi da chạm đất nhưmộtcon rắn độc,mộttrong bốn nha hoàn run run rẩy rẩynói: "Bẩm, bẩm Hầu gia, vừa rồicônương ra lệnh cho Quế Chi đẩy ngã vịcônương này xuống đất."

"Bị đẩy ngã, saokhôngsớmnói?" Dương Thiệu thu lại roi da, nhìn Kỷ Dao, "Ngươi lại độ lượng như vậy hay sao?"

"đãnghe thấy chưa,"hắnnóivới Kỷ Dao, "ngươikhôngcần lo lắng nữa."

Vừa rồi Du Tố Hoa ra ngoài đặt mua vài thứ đồ trang sức,khôngnghĩ tới mới về đến cửa phủ mà lại gặp được Dương Thiệu, hơn nữahắncòn cưỡi ngựa, xe ngựathìđể cho người khác ngồi.

Xem ra nhi tử rấtkhôngthích Du Tố Hoa, nếukhôngcũngsẽkhôngvì chuyện này, cố ý muốn đưa người ta rờiđi, Thái phu nhânnói: "Tố Hoa, con tạm thời trở về, nếu cứ ở đây mãi, nương con cũngsẽnhớ con lắm đấy,"khôngđợi Du Tố Hoa cầu xin thêm nữa, bà phân phó, "thu dọn hành lý cho biểucônương."

"Cũngkhônghoàn toàn là vì nàng, nếu biểu muội ức h**p người khác, nhi tử cũngsẽđứng ra ngăn cản."

Xa phu lĩnh mệnh, lập tức lái xe ngựađi.

Hai nhân vật chính suốt ngày kiếp trước thế này, kiếp trước thế nọ, nghe mà mệt, biết là hai người trùng sinh rồi... (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Tố lúc này lên tiếng: "Hầu gia, hôm nay Kỷ Đạicônươngkhôngtiến cung."

Dương Thiệu cũngkhôngdám bảo đảm, bởi vìhắntrở về quá muộn, nếu nhưhắnvề sớmmộtchút, ra tay trước khi Kỷ Nguyệt tiến cung, có lẽ tương đối dễ dàng: "Xem tình hình trước xem saođã."

Thái phu nhân chau mày, vậy nhi tửkhôngphải bởi vìyêuthích, Thái phu nhân tương đối yên tâm, dù sao bà cảm thấy dòng dõi Kỷ giakhôngcao, nhưng nếu như vậy, nhi tử vẫn chưa có người trong lòng, vậy phải làm sao mới tốt.

Sau khi trùng sinh,hắnquyết định phò tá Thái tử, lúc đó người đầu tiên nghĩ tới chính là Tạ Minh Kha, còn vì chuyện đó mà cố ý tới Lạc Nguyệt Đàm cứu y, chính là muốn lôi kéo vị mưu sỹ này của Tống Vân, người như vậy thích Kỷ Nguyệt, nhất địnhsẽbảo đảm an toan cho nàng ấy.

Cư nhiên có suy nghĩ như vậy, Dương Thiệu cười: "Nếu sau này nàng ta còn như vậy nữa, ngươinóilại cho ta biết."

"Vịcônương này," Du Tố Hoa cắt ngang lời nàng," chỉ là hiểu lầm, sao phải nhắc lại, sớm biết ngươi quen với biểu ca của ta, ta liền mời ngươi vào trong phủ ngồi, nhiệt tình tiếp đón rồi."

Đúng lànóidốikhôngchớp mắt, nhưng giờ này khắc này, với quan hệ của nàng và Dương Thiệu,khôngthích hợp để châm ngòi ngay trước mặt, vạn nhất Dương Thiệu bảo vệ biểu muội củahắn, vậy nàng liền lúng túng rồi, Kỷ Dao có chút do dự, vô tội nhìn Dương Thiệumộtcái.

"Vâng," Kỷ Dao thở phàomộthơi, "chỉ làkhôngbiết tỷ tỷ bị thương có nghiêm trọng haykhông."

"Dì, con, conkhôngphải cố ý..." Ả ta nắm tấy tay áo của Thái phu nhân, "là con thả diều trước,cônương đó tới sau, lại muốn cướp nơi đó để thả diều, con chỉnóiphải có thứ tự trước sau, kết quảcônương đó liền rờiđi,khôngphải là con đuổi ngườiđi, dì à!"

Mười ba tuổi?

"Đem Du Tố Hoa đuổiđirồi, con cũng vội rờiđiđúngkhông?" Thái phu nhân cònkhôngnhìn ra ý muốn củahắnhay sao, lạnh giọng hừmộttiếng, " đời này takhôngsinh nổimộtnữ nhi, Du Tố Hoa được ôm đến để bầu bạn với ta,khôngxem mặt tăng cũng phải nể mặt phật, con lại vô tình như vậy."

Tạ Minh Kha? Dương Thiệu nhếch mép, vậythìkhôngcó chuyện gì rồi.

"Tốt, ngươikhôngnóiphảikhông?"hắnnhìn vàomộtnha hoàn của Du Tố Hoa, lấy roi da quất vào ả, "thậtthà khai báo, bản Hầu tha cho ngươimộtmạng."

Dương Thiệunói: "Ngươi đừng gấp, chúng ta lập tức về thành."

Thái phu nhânkhôngngờ nhi tửnóilời độc ác như vậy: "Connóilinh tinh cái gì, vừa rồi Tố Hoanói, là docônương kianóilời ác ý, biểu muội conkhôngnhịn được, nhất thời xúc động."

Du Tố Hoa cắn môi, ấp a ấp úng: "Muội sợnóira, làm cho dì tức giận, tổn thương thân thể."

Chương 22

Ngày đóhắnnhìn Kỷ Dao thả diều, sao có thểkhôngnhớ cho được?

So với chiếc xe ngựa nàng tự thuê, xe ngựa của Dương Thiệu ngồi thoải mái hơn nhiều, bên trongkhôngchỉ trải thảm họa lệ, còn cómộtchiếc bàn vuông, đặt điểm tâm, trái cây, rượu ngon ởtrênđó.

"Biểu ca, ai ở trong xe ngựa vậy?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Người tin đó làsựthật?" Dương Thiệu nhìn Du Tố Hoa, "Nàngnóilời ác ý gì với ngươi?"

hắnđúng là rượukhôngrời thân, Kỷ Dao nghĩ, chắc là vì tòng quân sớm nên học được, nàng ngửi bầu rượumộtchút, chỉ cảm thấy mùi thơm nức mũi, suýt nữa muốn uống trộmmộtngụm, nhưng nghĩ tới tửu lượng của mình, vẫn là nhịn xuống, đừng để đến lúc vào thành rồi, bị say đến mức cái gì cũngkhôngbiết, vậy mới là mất hết mặt mũi.

Kỷ Dao nhìn thấyhắn, vội vàng tiến sát lại: "Hầu gia, vừa rồi Hoàng Thái hậu phái hai thái giám tới, đem tỷ tỷ ta vào trong cung rồi."

Giọngnóicủa ả ta dẫn tớisựchú ý của Dương Thiệu, nhướng màynói: "Ngươi quen biết nàng?"

Đó là ngựayêucủahắn, toàn thânkhôngcómộtcọng tạp lông (lông khác màu), nghenóilà mua từ Tây Tạng, giá trị ngàn vàng, kiếp trước Kỷ Dao cũng nhìn thấy, khen ngợinói: "ngựa tốt."

Kỷ Dao hoảng loạn, vội giải thích: "Lần trước ở đình Thanh Ấm,khôngphải là Công chúa cho mời tỷ tỷ hay sao, sau đó rất thưởng thức tỷ tỷ, có lần mời ta và tỷ tỷ tiến cung bầu bạn,khôngngờ tớitrênđường trở về gặp phải Hoàng Thái hậu.....Thái hậu nương nương nhìn chằm chằm tỷ tỷ, lại ban thưởngmộtchút đồ vật, cách có vài ngày, lại cho mời, Hầu gia ngàinóixem, chuyện này bình thường sao?"

Dương Thiệu trầm mặt, phân phó Hứa Như Nam: "Đem tới chỗ mẫu thân."

Kỷ Dao rất lo lắng: "Hầu gia, ngàinóitỷ tỷ có xảy ra chuyện gì haykhông?"

Khẳng định là nàng rất lo lắng, Dương Thiệu phân phó xa phu: "Đưa nàng về Kỷ gia."

Thấy dì kiên quyết như vậy, Du Tố Hoa biết dù có cầu xin thêm nữa, cũng chỉ làm dì càng thêm chán ghét,khôngbằng nhẫn nhịnmộtchút, đợi bà hết giận lạinói.

Cuối cùng cũng rờiđi, phủ đệ này cũng có thể thanh tịnhmộtchút, Dương Thiệunói: "Mẫu thân, nhi tử còn có chuyện..."

"Cái gì?" Kỷ Dao nghe thấy, kinh ngạc hô lên, "rõràng ta nhìn thấy tỷ ấy ra ngoài, sao có thểkhôngtiến cung được,đãđiều tra kỹ chưa?"

Du Tố Hoa quỳ xuống, đoan đoan chính chính vái lạy Thái phu nhân, liền rời khỏi Hầu phủ.

Sắc mặt Du Tố Hoa càng trắng,khôngngờ tới chuyện ngày đó lại bị Dương Thiệu nhìn thấy.

Nhìn đôi mắt thâm thúy củahắn, nàng dường như bị hãm sâu vào trong đó, cho đến khi nghe thấy giọngnóicủa người đó: "Ngốc rồi à?đanghỏi ngươi đó."

Du Tố Hoa hết lần này tới lần khác ức h**p Kỷ Dao.

Tiểucônương xem trộm hình dáng của bầu rượu, lại liếc nhìn Dương Thiệu ở bên ngoàiđisong song với xe ngựa, khóe miệng nhếch lên vui vẻ.

Kỷ Dao nghĩ tới chuyện xấu ả ta vừa làm, liền cáo trạng với Dương Thiệu: "Nàng ta lại có thể là biểu muội của Hầu gia ư? Vừa rồi, nàng ta cho người......."

Ánh mắt nam nhân đột nhiên trở nên vô cùng sắc bén.

Muốn chạy trốn sao? Dương Thiệu đảo qua khuôn mặt của bốn nha hoàn kia: "Cho dù chủ nhân của các ngươi có như thế nàothìvẫn có Du gia bảo hộ, còn các ngươithìsao? Nghĩ cho kỹ, trong đầu rôt cuộc có não haykhông!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Như thế này mà gọi là vô tình? Nếukhôngphải là do nàng ta làm xằng làm bậy, nhi tửsẽkhôngthèm để ý, cũng chỉ là thêmmộtđôi đũa mà thôi,khôngphải là mẫu thân cũngkhôngchịu được loại ngôn từ hành vi của nàng ta hay sao?"

Kiếp trước, ả ta luôn dùng bộ mặt này lừa gạt mẫu thân, ở lì trong Hầu phủkhôngđi, trong lòng Dương Thiệuđãvô cùng chán ghét rồi, nhân cơ hội này, đương nhiênkhôngthể bỏ qua.

hắnkẹp chặt bụng ngựa, tuấn mã chạy như bay, xe ngựa cũng gia tăng tốc độ, giống nhưmộttrận gió thổi tới cổng thành.

đitới bên ngoài, đặt tay lên giữa môi thổimộttiếng, chỉ thấymộtcon tuấn mã màu đen sẫm phi nhanh mà tới, trong chốc látđãtới trước mặt.

Kỷ Dao vốn muốnnóimộttiếng xin lỗi, làm Dương Thiệu mất công chạy vềmộtchuyến, kết quả nhanh như vậyhắnđãcho người đưa nàng về nhà rồi, nàng khẽ thở dài,hắnquả nhiênkhôngphải Dương Thiệu kia.

Thái phu nhân xoa bóp mi tâm: "Tố Hoa từ trước tới nay đều có chừng mực, sao lại như vậy!" nghĩ nghĩ lại liếc nhìn Dương Thiệu, "Kỷ Nhịcônương gì đó, con quen lúc nào? có phải là vì nàng, con mới đối xử với Tố Hoa như vậy?"

Kỷ Dao gật đầu.

Lần thứ nhất, ả tanóilà người khác buông lời ác ý, vậy lần thứ hai vẫnnóinhư vậy, Thái phu nhân đều có chútkhôngthể tin tưởng, hơn nữa còn có Dương Thiệu làm chứng, bà thở dàimộttiếng: "Tố Hoa, ngày thường ta giạy dỗ con như thế nào? Phải có lòng trắcẩn, nhân ái đoan trang, trái tim lương thiện, có tình có nghĩa. Bất kể là Du gia, hay là Hầu phủ chúng ta, đềukhôngđược ỷ thế h**p người."

Dương Thiệunói: "khôngcó chuyện của ngươi,đivàođi."

Dương Thiệu dẫn nàng rờiđi.

Màu sắc con ngươi trở về lạnh nhạt, Dương Thiệu lập tứcđivào.

Trần Tố đápmộttiếng, lập tứcđichuẩn bị.

Đợi đến khi đến cửa Hầu phủ, Dương Thiệu sai Trần Tốđithăm dò tin tức, dù sao chuyện có liên quan tới Hoàng Thái hậu chứkhôngphải người bình thường,khôngphải lộ cái mặt là có thể giải quyết.

"Vậy sao?" Thái phu nhân đánh giá nhi tử từtrênxuống dưới.

Khuôn mặt của tiểucônương bên cạnh cửa sổ xe cứ nhìnhắnmãi, rất lâu cũngkhôngrời ánh mắt, xem ra nàng đối vớihắnđãcó chút lưu luyếnkhôngrời, trong lòng Dương Thiệu vui mừng.

Màn xe cũngkhôngbị kéo lên, tiểucônương ngồi trước cửa sổ xe ngựa, da trắng môi đỏ, mặc dù tuổi cònnhỏ, nhưng chỉ cần người khác nhìn thấy ngũ quan của nàngmộtlần, liền ghi nhớ mãi!

Người tên Quế Chi vội vàng xin tha mạng: "Hầu gia, nô tỳ cũngkhôngcó cách nào, làcônương ra lệnh, nô tỳkhôngdámkhôngvâng theo."

nóinhảm: Ngày càngkhôngthích nữ chính...

hắncho ngựađichậm lại, gõ gõ cửa sổ xe ngựa: "Rốt cuộc là có chuyện gì?"

"Lờinóikhôngkhôngcó bằng chứng, sao mẫu thân phải tin ngươi? Lẽ nào còn để ngươi phạm sai lầmmộtlần nữa, đuổi ngươi về hay sao?" Dương Thiệu trào phúng.

Hứa Như Nam lôi mấy nha hoànđi.

Đáp án này có chút cẩn thận, Kỷ Daonói: " Trước khi tỷ tỷ rờiđi, có bảo ca cađitìm Tạ đại nhân, có phải thương lượng với Tạ đại nhânmộtchútsẽcó phần nắm chắc hơnkhông?"

Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

Du Tố Hoa kinh hô: "Là ngươi, vậy mà lại là ngươi!"

Quả nhiên là như vậy, Dương Thiệu nghĩ nhất định là kế sách của Tạ Minh Kha. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mẫu thân, ngườiđãnghe thấy lờinóicủa Quế Chi hay chưa?" Dương Thiệu nhướng mày, "cônương gia ức h**p người khác ngaytrênđường phố, truyền ra ngoài, chỉ e rằngsẽgây tổn hại cho danh tiếng của Du gia. Con xem, nương vẫn là đưa biểu muội trở vềđi, tránh cho nàng ta ở lại đây, tương lai gả cho phu gia lại gây họa cho phu gia, Du gia còn đem hết mọi tội lỗi đẩy lên người mẫu thân đấy."

Nha hoàn kia đau tới mức run rẩy, sắc mặt trắng bệch, quỳ xuống đáp: "Hầu gia, nô tỳkhôngbiết, xin Hầu gia tha mạng!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy nhiên Dương Thiệukhôngtin lờinóicủa Du Tố Hoa, chất vấn: "Rốt cuộc ngươiđãlàm gì?"

Dương Thiệu híp mắt.

thìra có chuyện như vậy xảy ra.

" Sợ rằng là ngươikhôngbịa đượcđi!" Dương Thiệu nghiêm giọngnói, "cônương kia là Kỷ gia nhịcônương, nếu mẫu thânkhôngtin, có thểđiđiều tra, Kỷ gia gia thế trong sạch, môn phong thuần phác, con cũng có quen biết Kỷ công tử, Kỷ nhịcônương nhất địnhkhôngnóinhững lời vô lễ, ngược lại biểu muộiđãtừng dẫm phải váy của Nhịcônương khi thả diều ở núi Ngọc Sơn, còn đuổi nàng ra khỏi bãi cỏ..."

"Chính là chuyện này?" Dương Thiệu nhướng mày, có chút kỳ quái.

Mẫu thân là muốn chia rẽ,không, cũngkhôngphải là chia rẽ, chỉ là...Kỷ Dao cònnhỏquá,hắncũng ngạikhôngdám thừa nhận, nhưng cũng nên để mẫu thân biết trước cómộtngười như vậy tồn tại, sau này cósựchuẩn bị, Dương Thiệu cười: "Mẫu thân, Kỷ Nhịcônương mới mười ba tuổi, con là vì ca ca của nàng, có tới Kỷ gia ăn cơmmộtlần, cho nên quen biết."

Nàng vì sao lại cảm thấy sợ hãi?

Kiếp trước, cả hoàng cung chỉ có Kỷ Nguyệt có thể đối kháng với Hoàng Quý phi, về phần nguyên nhân,hắntừng nghenóilà Kỷ Nguyệt giống vớimộtthiếp thị trước đây của Hoàng thượng, Hoàng thượng vô cùngyêuthích, nhưng thiếp thị kia bạc mệnh,đãsớm quy tiên rồi. Sau khi Kỷ Nguyệt tiến cung, Hoàng Thái hậu vẫn luôn xuất lực trợ giúp, lúc Kỷ Nguyệt sinh ra Ngũ hoàng tử, Thái tử vì bị cấm túc mà phát điên cuối cùng tự sát, Hoàng Thái hậu liền muốn nâng nhi tử của Kỷ Nguyệt lên làm Thái tử, bọn họ với Tống Vân như nước với lửa.

"Nếu conđãnóiKỷ gia gia môn trong sạch, môn phong thuần phác,khôngbằng ngày nào đó mời Kỷ Nhịcônương tới làm khách, ta muốn nhìn xem xem."

Giọngnóivô cùng lạnh nhạt, sắc mặt Du Tố Hoa thay đổi.

Trong lòng cảm thấy có chút phiền muộn.

"Dì," Du Tố Hoa khóc lóc kịch liệt, "xin dì tha thứ cho conmộtlần, Tố Hoa biết sai rồi,sẽkhônglàm dì thất vọng nữa."

Nhi tử cũng sắp hai mươi rồi, gia tộc muốn kết thân cũngkhôngít, nhưnghắnchọn đến chọnđi, lấy hết lí do này tới lí do khác để thoái thác,khôngphải là vì có người trong lòng rồi đấy chứ? Là Kỷ Nhịcônương kia? Thái phu nhân nghĩ, đó là nhà nào, bà chưa từng nghe tới, lẽ nào là tiểu bích nhân gia đìnhnhỏ?

Dương Thiệu lại giơ roi lên.

Trong đầu có suy nghĩ này, Du Tố Hoa hãi hùng khiếp vía, vội bước tới cửa sổ xe ngựa, nhìn vào trong.

Ả ta cảm thấy biểu ca nàykhôngphải là biểu ca trước đây nữa,khôngbiết bắt đầu từ khi nào, tính cách của huynh ấy trở nên vô cùng lạnh lẽo, ngoại trừ Thái phu nhân,khôngthèm để ý tới bất kỳ nữ nhân nào khác. Nhưng vừa rồirõràng ả ta nhìn thấy biểu tình của Dương Thiệu khinóichuyện với người trong xe vô cùng ôn hòa,đãlâu rồi ả chưa thấy thái độ củahắntốt như vậy......bên trong, lẽ nào làmộtcônương?

Bà conđangđợi ôm cháu đấy!

Đúng là tự chui đầu vào rọ!

Nàng cũng biết xem ngựa? Có lẽ là thấy con ngựa này có bộ lông xinh đẹpđi? Dương Thiệu nhảy lên lưng ngựa, tư thế tiêu sái, đồng thời phân phó Trần Tố: "Đưa nàngđingồi xe ngựa."

âmthanh rấtnhỏ, chỉ có nàng nghe thấy.

"Biểu ca" Giọngnóicủa Du Tố Hoa run rẩy, lệ nóng doanh tròng, "Sao huynh lại làm khó bọn họ, là lỗi của muội,đãđược chưa? Muội liềnđivào nhận lỗi với dì, đều là muộikhôngtốt! Muộikhôngnên chậm chễkhôngtiếp đón vịcônương này....." Ả ta lấy khăn tay ra che mặt, nghẹn ngào chạy vào trong phủ.

"À," Nàng hồi thần, "đó dù sao cũng là biểu muội của ngài, ta cảm thấy cũng nên cho nàng tamộtcơ hội, có lẽ còn có thể thay đổi."

"Muội, muộikhôngcó làm gì, biểu ca," Du Tố Hoa vô cùng ủy khuất, thấp giọngnói: "mộtcônương gia như muội còn có thể làm gì?"

Du Tố Hoa cònđangkhóc lóc kể lể.

Vậythìđúng là nguy hiểm, nếu như muộnmộtchút, dựa vào tốc độ sấm rền gió cuốn của Hoàng Thái hậu, có lẽsẽlập tức để Kỷ Nguyệt tiến cung làm phi. Dù sao lúc đầu cũng nhờ có Hoàng Thái hậu mà Hoàng thượng mới có thể đăng cơ, ông vẫn luôn rất hiếu thuận, cho nên dù ông có sủng ái Hoàng Quý phi, nhưng cũngkhônglập tức phế bỏ Thái tử, cho đến khi Thái tử làm rất nhiều chuyện ngu xuẩn!

Ả ta vô cùng hiếu kỳ, bước từtrênkiệu xuống.

Nếu nhưhắnđoánkhôngsai, nàng ấyđãsớm bình an vôsựrồi.

Có lẽ kiếp này cũng giống vậy, nhưng Hoàng Thái hậu gặp Kỷ Nguyệt sớm hơn, liền muốn lợi dụng nàng ấy để đối phó với Hoàng Quý phi, từ đó trợ giúp Thái tử.

"Muội,"trênmặt Du Tố Hoa vụt qua chút hoảng loạn, phủ địnhnói, "khôngphải, muộikhôngquen, muội chỉ cảm thấy hình nhưđãgặp qua ở đâu đó."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22