Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 26

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26


Sau lần đính hôn, Tạ phủ có đưa cỡ giày tới, mấy ngày hôm nay Kỷ Nguyệt đều ở trong nhà làm giày, Kỷ Dao thường xuyên tới chỗ tỷ tỷ, đợi đến khi giày làm xong, Tạ Minh Khasẽcho người đến nhận.

Quá hiểurõấy chứ, Kỷ Dao gật gật đầu.

Bà đặt bức họa sangmộtbên,đangđịnh hỏi chuyện của Kỷ Nguyệt, lại nhìn thấy thái giám bước vào bẩm báo: "Thái hậu nương nương, Kỷ đạicônương kiađãđính hôn vào mấy ngày trước rồi."

"Đúng vậy." Nếukhôngtại sao Dương Thiệu phải quan tâm tỷ tỷ như vậy, đương nhiên là vì Tạ Minh Kha.

Mấy ngày gần đây Hoàng Thái hậu xem rất nhiều bức họa, trong đókhôngthiếu người có sắc đẹp tuyệt trần, nhưng vẫn luôn cảm thấy thiếu cái gì đó,khôngđược hợp ý như Kỷ Nguyệt. Dù trong cung này có bao nhiêu cung phi, nếunóilà thiếu mỹ nữ, đó là chuyệnkhôngthể nào, nhưng nhi tử Hoàng thượng của bà lại chỉ sủng áimộtmình Hoàng Quý phi.

Trong xe ngựa, trong lòng Liêu thị tính toán.

Liêu thị hiểurõ, gật gật đầu: "Vậythìthôi,nóivới Tạ đại nhânmộtchút, để ngài biết có phần quà tặng này. Nhưng có điều,nóitới Hầu gia, con làm phiền ngài ấy nhiều lần như vậy, lần sau nương mời tới nhà, con nhớ phải cảm tạ cho tốt."

Thời gian cũng có chút trùng hợp, Kỷ Nguyệt vừa bị thương,khôngtới mấy ngày liền đính hôn với Tạ phủ,sẽkhôngphải là.... Bà nghĩ tới chuyện ngựa nổi điên, Tạ Minh Kha từ trước đến nay nổi tiếng vì tài trí hơn người, nếu như kế hoạch đó do y nghĩ ra, cũngkhôngphải làkhôngcó khả năng, nhưng, y to gan như vậy sao?

Liêu thị thành kính lễ bái Bồ tát xong, dẫn Kỷ Dao trở về.

Kỷ Dao đứng ở bên cạnh nhìn, nhìn thấy có người cầu bùa bình an, nghĩ nghĩ, nhân lúc mẫu thânkhôngđể ý,đicầumộtcái, dấu trong tay áo.

"Sao?" Thái hậu kinh ngạc, "Đính hôn với nhà nào?"

Trong lònghắnta, Dương Thiệu chính là nhân vật như thần, nếu Dương Thiệu rờiđirồi,hắnta phải làm sao đây!

"Hoàng Tổ mẫu, lúc ngài cho người đến mời Tạ đại nhân, yđangphẩm trà cùng con,đangnóitới lá trà của núi Vân Khê, Tạ đại nhânnóinó cómộtmùi vị đặc biệt." Gần đây khí sắc của Tống Diệm cực tốt, bởi vìhắnta cảm thấy phụ thân lại dần dần coihắnta là con trai của ông rồi, giọngnóidường như cũng vang dội hơn trước.

Hoàng Thái hậu dùng nụ cười che đậyđimục đíchthậtsựcủa bà: "Có lần Yên Yên mời Kỷcônương tiến cung làm khách, ta nhìn thấy cũng rất thích nàng, đến hôm nay mới biết,thìra Tạ đại nhânđãđính hôn với Kỷcônương đó rồi." Bà nhìn về phía Tạ Minh Kha, "trai tàigáisắc, ta cũng vui thay cho các ngươi, nhưng ta rất hiếu kỳ, ngươi quen biết Kỷcônương từ lúc nào?"

Kỷ Chương, Liêu thị đều cười ra tiếng, nhất trí đồng ý ý kiến của Kỷ Dao: "Đúng đúng đúng!"

Hỏi rồi, cònkhôngbằngkhônghỏi, tôn tửđãđem câu chuyện lấp kín đến mứckhôngcó cách nàonóitiếp được nữa, Hoàng Thái hậu nghĩ, xem ra tôn tử rất thích Tạ Minh Kha, muốn lôi kéo y. Cũng được, nếu như có thể nhận đượcsựủng hộ của Tạ gia, vậy Kỷ Nguyệt, liền tử bỏ thôi, lại thấy hai ngườiđãsớm đâm sâu rễ tình, thiết nghĩ dù có tiến cung cũngsẽkhônghầu hạ tốt cho Hoàng thượng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phụ thân nhất định rất thích, Kỷ Chươngnói: "Ta lập tức cho gã sai vặtđiđón ông ấy."

Hoàng Thái hậu hoàn toànkhôngngờ tớisẽlà y.

Tống Diệm gấp đến độ hậnkhôngthể ngay lập tức tới Minh Đức Điện, quỳ xin Hoàng Thượng thu hồi mệnh lệnh, nhưnghắntakhônggiám để lộ ra quan hệ củahắnta với Dương Thiệu, chỉ có thể lén lén lút lút chuồn ra khỏi cung, vô cùng lo lắng tới Hoài Viễn Hầu phủmộtchuyến.

Kỷ Dao ôm giàyđitới chính phòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bà nhíu mày.

Hoàng Thái hậu nhìn thấy cháuyêucủa mình, ngẩn người ra: "Diệm Nhi, sao con lại tới?"

mộtlát sau, Tạ Minh Kha liền tới Từ Tâm Điện, nhưngkhôngphải chỉ cómộtmình y tới, Tống Diệm vậy mà lạiđicùng với y.

Tạ Minh Kha này lại hợp ý với tôn tử nhà bà như vậy, Hoàng Thái hậu cảm thấy bất ngờ.

Sao nàng lạikhôngăn cho được,đangthời kỳ ph*t d*c, khẳng định là phải tẩm bổ cho tốt, Kỷ Dao liếcmộtcái b* ng*c của mình, lại nhétmộtkhối điểm tâm vào miệng, mớinói: "Nương, connóithậtmà."

khôngphải nàng ấy bị thương hay sao, sao lại đính hôn rồi? Lẽ nào trước đâyđãcó người thích hợp rồi? Nhưng chuyện này cũngkhônglàm khó được bà, Hoàng Thái hậu híp đôi mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỷ Nguyệt tất nhiên là rất khéo tay, làm giày còn đẹp hơn giày mua ở ngoài tiệm, Kỷ Dao nhìn thấy, có chút đố kị: "Những đôi trước kia tặng muội đềukhôngđẹp như vậy, tỷ tỷ bất công."

Kiếp trước sau khi nàng gả cho Dương Thiệu, trong nhà rất nhanh chuyển tớimộttrạch viện khác, nhưnghiệnnay chuyển sớm hơn hai năm, Kỷ Dao giơ hai tay tán thành: " Tốt tốt tốt, con muốn ở đại viện!"

Chương 26

Hai bênđangthương nghị ngày lành để thành thân, nghe ý của Từ đại thiếu phu nhân, quả nhiên Tạ Minh Kha muốn thành thân vào tháng tám, cũng chính làmộttháng sau, tháng đó có hai ngày đại cát, hai phu thê Kỷ Chương chọn ngày hai mươi sáu tháng tám, như vậy thời gian dãn ra, những gì cần chuẩn bị cũng có thể chuẩn bị tốt.

Quà tặng như vậy, cho dù nhà bọn họ có lấy tất cả đồ vật tích cóp trong phủ cũngkhôngtrả nổi, miễn bàn tới chuyện mời cơm hồi báo, Liêu thị đau đầu, nhìn nữ nhiđangăn bánh mứt táo: "Dao Dao, con có hiểurõHoài Viễn Hầukhông?" (đọc tại Qidian-VP.com)

.................... (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này Tổng đốc Vân Xuyênđãđánh bại trận, tổn thất cực lớn, sau khi Hoàng thượng suy nghĩ cặn kẽ, lệnh cho Dương Thiệu kiểm duyệt binh mã, mưu định sách lược, năm ngày sau lãnh binh tới Vân Châu.

Liêu thị sửng sốt: "Hai người họ là bạn tốt?"

Tạ Minh Kha?

"Đa tạ Điện hạ." Tạ Minh Kha vội vàng tạ ơn.

Bên ngoài khua chiêng gõ trống, tiếng pháo nổ liên hồi, Kỷ Dao chạy vào trong viện xem, chỉ thấy từng hòm từng gòm gỗ lim nối đuôi nhau tiến vào, giống nhưmộtcon rồng dài, nàng vui rạo rực chạy tới khuê phòng của tỷ tỷ.

Thái giám lĩnh mệnh.

Hoàng Thái hậukhôngnóithêm nữa.

Nghe được tin tức này, người lo lắng nhất trong Kinh Thànhkhôngphải là Thái phu nhân, mà là Thái tử Tống Diệm.

Trong cung.

Kỷ Nguyệt cau mày: "Dao Dao, muội lạinóilinh tinh..."

Đứa trẻ này, Liêu thị cười, lại thương lượng với Kỷ Chương: "Nguyệt Nhi lập tức phải gả cho người ta, ông lại thăng quan, có phải nên mời Lão gia tử tới ởmộtthời giankhông?"

Từ đại thiếu phu nhân nhìn thấy, kinh ngạcnói: "Nữ hồng của Đạicônươngthậtlà tốt, ta đến bao nhiêu nhà làm mối, nữ hồng này đúng là tiêu chuẩn."

Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

Liêu thị rất hào phóng quyên tặng mười lạng bạc, nếu là ngày thường, nhiều nhất cũng chỉ hai ba lạng.

Bởi vì Kỷ Nguyệt vẫn phải giả vờ bị thương,khôngtiện xuất môn, liền chỉ có Kỷ Dao và Liêu thịđitới chùa Bạch Mã.

Có thể gặp Tổ phụ rồi, Tổ phụ nhất địnhsẽmang rất nhiều đồ vật tới, Kỷ Dao vộinói: "Phái nhiều gã sai vặtmộtchút, tránh cho Tổ phụ tự làm mình mệt mỏi, nào là gà vịt cá thịt, hoa quả khoai lang."

Miệng cũngthậtlà chặt, Kỷ Dao nghĩ,rõràng hai ngườiđãsắp thành thân, tỷ tỷ lạimộtcâu cũngkhôngtiết lộ, cũngkhôngbiết rốt cuộc tỷ ấy có thích haykhông, nhưng nếu nhưkhôngthích, tỷ tỷ cũngsẽkhônglàm đôi giày tinh tế như vậy, nàng chính mắt nhìn thấy Kỷ Nguyệt mỗimộtmũi kim mỗimộtsợi chỉ, từ từ thêu nên.

không, đó là chuyện cũ từ hai mươi năm trước.

Kỷ Nguyệt cười khẽ, lấy giày ra: "Muội mang tới đưa cho mẫu thân."

Hoàng Thái hậunói: "Tạ đại nhân có ở trong Đông cungkhông?đixem xem, nếu ở đó, mời y tới đây."

Kỷ Dao dựa vào vách xe, thở dàimộthơi.

Tạ phủthìthôikhôngnóiđến, dù sao sau này cũng là con rể tương lai, nhưng Hoài Viễn Hầu lại khác, cho dù Dương Thiệu nguyện ý kết giao cùng nhi tử, Liêu thị vẫn cảm thấykhôngthể nhận nổi lễ nặng như vậy.

Ai ngờ thái giám bẩm báo rằng: "Là Tạ gia, Tạ Minh Kha Tạ đại nhân."

"A,thìra tháng ba ngươi xin nghỉ, là bởi vì kẻ cướp đâm trọng thương? Saokhôngnóisớm," Tống Diệm ở bên cạnh nhịnkhôngđược chen lời: "Kỷcônương đó vậy mà lại là ân nhân của ngươi, thú vị thú vị! Có phải là, vì thế mà ngươi đối vớicônương đó nhớ mãikhôngquyên? Nếu truyền ra ngoài, đúng làmộtgiai thoại," vỗ vỗ bả vai Tạ Minh Kha, "ngày ngươi thành thân, ta nhất địnhsẽtặng hậu lễ."

Bởi vì Kỷ Chương thăng quan, chuyện thêm của hồi mônkhôngsợ nữa, chính là chuyện tổ chức tiệc mừng có chút....Liêu thị phiền não, đến lúc đó phải chuẩn bị cái gì mới tốt, nhân khẩu Kỷ gia ít người, lão gia tử lại là độc đinh, cho nên chuyện Kỷ Chương thăng quan, cũngkhôngcó họ hàng thân thích gì tới chúc mừng hay gửi quà mừng, chỉ cómộtvài vị đồng liêu và bạn bè của Kỷ Nguyên Đình, nhưng trong số những người tặng quà, nổi bật nhất chính là lễ vật của Tạ phủ và Hoài Viễn Hầu phủ.

Liêu thị tất nhiên lànóivài câu khiêm tốn, nhưng trong lòng lại vô cùng vui vẻ, bởi vì các mặt của nữ nhi đều xuất sắc, cho nên Tạ Minh Kha mới nguyện ý cưới, hôm nay con rể trông thấy đôi giày này, có lẽ cũngsẽthíchđi?

Y lại biếtrõsuy nghĩ của bà hay sao?

Đối với hai gia tộc đóthìchút quà nàykhôngđáng là bao, cũng chỉ có nhà bọn họ mới sợ này sợ nọ.

Nàng có thể lấy cái gì ra để tạ ơn cơ chứ? Cũng chỉnóimộtcâu cảm ơn bằng miệng, hơn nữa, sau này cũngkhônglàm phiền được nữa, Dương Thiệu ngay lập tức phảiđiđánh giặc rồi, rất lâusẽkhônggặp lại.

"Hoàng Tổ mẫu, người đột nhiên mời Tạ đại nhân tới, là có chuyện gì sao?"

thìra là vì cái này, Kỷ Daonói: "Nươngkhôngcần quan tâm, lần trước con tới tìm Hầu gia, nghenóiquan hệ của ngài và Tạ đại nhân vô cùng tốt, cho nên phần lễ vật này mặc dù tặng cho nhà chúng ta, nhưng thực tế là vì nể mặt Tạ đại nhân."

"Đừngnóitới sính lễ, tỷ có biết Tạ đại nhân mời ai tới? Trừ bà mối quan gia, có Công bộ thị lang Thường đại nhân, Quang Lộc Tự thiếu khanh Hứa đại nhân, còn có Đại thiếu phu nhân Từ gia!" Đều là ngườikhôngphúthìquý, hơn nữa người bình thường muốn mời cũngkhôngmời được, Kỷ Dao cảm thấy vui thay cho tỷ tỷ, xem ra Tạ Minh Kha đối với tỷ tỷ đúng làmộttấm chân tình.

Kỷ Dao đem giày mang tới.

Bàn xong chuyện tốt, hai phu thê đích thân tiễn vài vị khách ra cổng, lúc trở về nhìn thấy sính lễ đầy ắp trong viện, hai người có chút phát sầu, nhà bọn họ thựcsựlà rấtnhỏ, Liêu thị nghĩ tới nghĩ lui, đặt hết vào Đông sương phòng: "Xem ra phải đổimộtchỗ ở."

Ngồi vững chắctrênPhượng ỷ hơn mười năm, lại được Thiên tử hiếu thuận như vậy, há có thể là người bình thường?

Nhìn nữ nhi nghĩ cũngkhôngthèm nghĩ liền gật đầu, giống nhưkhôngđể ý lời bà hỏi vậy, Liêu thị sẵng giọng: "Sao còn ăn đồ ăn, nhanh nhanhnóisựthậtcho nương biết."

Xe ngựa dừng trước núi, hai mẹ con xuống xe vào chùa thắp hương.

Chuyện vui trong nhà luân phiên tới, nữ nhi trở thành thiếu phu nhân Tạ phủ, tướng công lại thăng quan, Liêu thị vô cùng vui mừng lại có chút sợ hãi, vì có câu "Họa hề phúc sở ỷ, phúc hề họa sở phục" (chuyện vui có thể dẫn tới kết quả xấu, chuyện xấu có thể dẫn tới kết quả vui), trăng tròn rồisẽkhuyết, nước đầy rồisẽtràn, bà nghĩđinghĩ lại, quyết định đến chùa thắpmộtnén hương, bẩm báođãnhận được phúc lộc trời ban.

"Vậy connói, đồ vật Hầu phủ mang tới tặng, làm sao để đáp lại? Hầu gia có tức giận haykhông?"

Bên phía nhà trai đưa sính lễ, nhàgáicũng phải hồi lễ, ví nhụ như văn phòng tứ bảo, lá trà, long nhãn... còn có đồ vật làm cho phu quân tương lai, thông thường đều là giày, để thểhiệntrình độ nữ hồng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26