Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34
Thấyhắnđánh giá mình, nghĩ tới trước đây mình muốn cái gì cũng đềukhôngcó (chỉ dáng người), Kỷ Dao tự tin ưỡn thẳng ngực.
Tạ Minh Khakhôngnhịn được cười: "Nếu như đúng, Minh quảnsựthựcsựphải tặngmộtphong bao đỏthậtdày, đợi lát nữa tađihỏi ông ấy."
Khuôn mặt Kỷ Nguyệt vẫn còn đỏ, đứng dậy từtrênngười Tạ Minh Kha, có chút kì quáinói: "khôngbiết là chuyện gì."
Kết quả nàng ấy học rất nhanh,khôngnhững khiến Trần lão phu nhân thắng đến vui vẻ, bản thân nàng ấy cũngkhôngthua tiền, ngược lại là Tạ Nhị phu nhânkhôngnóiđược mấy câu, Kỷ Nguyệt liền đánh bài ra rồi,khôngđánh sai con nào hết. Sắc mặt Nhị phu nhân khó coi, bà ta vốn muốn nhân cơ hội này để thân cận Kỷ Nguyệt, nhưnghiệnnay xem tình hình, căn bản làkhôngcần bà ta trợ giúp.
Thấy nữ nhân hơi hơi cau mày, Tạ Minh Kha bỏ cuốn sách trong tay xuống,đitới hỏi: "Có phải xem đau đầu haykhông?"
Lúc này Tạ Minh Thiềuđitới, hành lễ với mọi người.
Trời ngày hè, ve sầutrêncây kêu râm ran, nàng ngồi trước gương trang điểm, vẽ mày tô môi, mặc bộ váy sam màu vàng tơ, dướisựthúc giục của Mộc Hương, nàng nhanh chóng chạy ra ngoài.
Buổi tối, Kỷ Dao nằm mơ.
Sao lại mơmộtgiấc mơ như vậy cơ chứ? Nàng vội vàng kéo chăn lại: "có chút nóng, ngươiđirót cho ta chút nước."
"Con ở bên ngoài phải thu liễm tính tình, đừng có tùy hứng, học hỏi Nguyệt Nhimộtchút, ngoanmộtchút, đến nay nương cũng chỉ lo lắng chuyện của con thôi." Tính cách của hai nữ nhi nếu như có thể lấy thừa bù thiếu cho nhau, vậythìtốt rồi, Liêu thị vuốt đầu nàng, than thởmộtcâu, "Ca ca con, takhôngdám mong đợi!"
"Vâng." Mộc Hương đáp lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Dao khoác áo khoácđira ngoài.
"Nhi tửđãbiết."
Quả nhiên Trần lão phu nhân thích đánh bài Diệp tử, Lão phu nhân liền gọi Kỷ Nguyệt ngồi xuống, còn để Tạ Nhị phu nhân ngồi bên cạnh nàng ấy chỉ điểm, sợ Kỷ Nguyệtkhôngbiết chơi.
Thái phu nhân lại khuyên bảo: "Càng được Hoàng thượng xem trọng, càng phải cẩn thận hànhsự."
Chương 34
Bên môi nóng lên, là do nam nhân cúi xuống hôn nàng.
Y tuyệt đốikhôngbỏ qua cho Tạ Minh Thiều.
Những người trong phòng có chút kinh ngạc, nhìn về bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Lầu ba."
Nànghiệnnay cũngkhôngphải trẻ con nữa!
"Chuyện lớn ấy à," Tạ Minh Kha cúi đầu hôn lên môi nàng ấy, "cái này là chuyện lớn, còn có," nụ hôn lại rơi xuống thùy tai, "cái này cũng là chuyện lớn...."
Trần lão phu nhân cũng cười: "Cũng đúng,điđiđi."
"khôngbiếttrênđồng ruộng nên trồng những gì, họ hỏi ý kiến của thiếp." Kỷ Nguyệt lắc đầu, "mặc dù lúcnhỏthiếp sống ở trong huyện, Tổ phụ cũng là nông dân, nhưng cũngkhônghiểurõ."
nóichung,hắnkhôngphải Dương Thiệu kia.
Vốn Kỷ Dao hẹn Thẩm Nghiên cùng nhauđingắm đèn hoa đăng, ai ngờ đến chiều tối nhận được lời mời của Phúc Gia công chúa, muốn nàng buổi tối tới Minh Nguyệt Lâu, nghenóicòn có cáccônương của gia đình khác.
Kẽ lảng tử như ca ca, trước đây là do nàng trợ giúp Thẩm Nghiên, ở trước mặt ca canóilời tốt đẹp, Thẩm Nghiên vĩnh viễn xấu hổ trốn ở sau lưng nàng, lại thêm mẫu thân cũng thích Thẩm Nghiên, ca ca mới cưới nàng ta. Lần này nàngkhôngnhiều chuyện, ca ca có ý định cả đời bầu bạn với rượu, thịt, bằng hữu.
"cônương...." bên tai đột nhiên nghe thấy tiếng gọi của Mộc Hương, "cônương làm sao vậy, thời tiết như vậy, cư nhiên đem chăn đạp rơi hết rồi, như thế lạnh lắm."
Kỷ Dao gật gật đầu: " Nương, con biết rồi."
Kỷ Nguyệt hơi ngồi thẳng người, sắc mặt trở nên lạnh lẽo.
"Được rồi, vậy "sau nàynói"," lờinóicủa Thái phu nhân có chút chế nhạo, "sau nàykhôngcó chiếnsự, con ngày ngày ở trong Kinh, ta xem con có thể kéo dài tới khi nào."mộtngười nam nhân, bàkhôngtin,hắnthựcsựkhôngmuốn cướicônương bầu bạn, hồng tụ thêm hương.
Khinhẹkhi nặng, làm Kỷ Nguyệt cảm thấy ngứa, dựa vào trong lòng y, dùng tay để đỡ.
thìra là nằm mơ!
Ngày đó cách khá xa nên nhìnkhôngrõ, hôm nay nhìn thấy pháthiệnra nàng cao lênkhôngít, giống như búp hoa sen nhô lên trong ngày hè, duyên dángyêukiều.
...............
Kết quả vừa mới ra đến cửa, liền bị Tạ Minh Kha nắm lấy cổ áo, đẩyhắnta lên tường: "Sau này ngươi còn dám tới gần nàng, cẩn thận mạng của ngươi!"
Ý của mẫu thân, có lẽ là nên triển lộ ưu thế củacônương, vậythìbiểuhiệntrực tiếp nhất chính là dung mạo rồi, làm cho người khác ấn tượng với mình.
Nàng quay đầu lại nhìn, đúng là nam nhân nàng từng mơ đến vào mấy ngày trước,hắnmặc cẩm bào ngũ sắc màu lam, khoác áo lông chồn màu đen, bên eo đeo ngọc bội, mangmộtthanh trường kiếm phong cách cổ xưa, dáng vẻ ung dung.
"Ừm, cũngkhôngbiết Minh quảnsựtrước đây quản lí như thế nào, thựcsựlà quá mệt mỏi."Kỷ Nguyệt ngẩng đầu, "Chàng thành thân, người vui mừng nhấtkhôngphải là Minh quảnsựđấy chứ?"
Tạ Minh Thiều cảm thấy giờ khắc này, nam nhân trước mặt đáng sợ vô tình,hắnta bò dậy nhanh chóng chạy trốn.
Tết Nguyên Tiêu đến rồi.
Kỷ Nguyệt cau mày: "khôngcần, vốn dĩ cũng chỉ là muốn bồi Trần lão phu nhân và Tổ mẫu chơimộtchút thôi, vui vẻ là được."
Nhìn bóng lưng hốt hoảng củahắnta, sắc mặt của Tạ Minh Kha lạnh như băng sương.
Còn về phần gã sai vặt của Tạ Minh Thiều, tự nhiênkhôngphải là đối thủ.
Nhìn bóng lưng Mộc Hương, Kỷ Dao cảm thấy mặt nóng bừng, có lẽ vì hôm nay gặp mặt Dương Thiệu nên mới nằm mơ, nàng sờ sờ mặt mình, nụ cười của nam nhân khi ở cổng thành rất giống kiếp trước, khơi dậy hồi ức của nàng.
Hai hộ vệ tiến lên bịt mồmhắnta lại, lôiđira xa.
Nghĩ vậy liền ngẩn người, sao có thể như vậy? Nếu như đúng,hắnnhất địnhsẽđối với nàng ôn nhu trăm nghe ngàn thuận ngay từ lần đầu gặp mặt, mặc dù lần đánh trận này có chút kỳ quái, trở về trướcmộtnăm, nhưng có thể vì vận khí củahắntốt, dù saothìcó rất nhiều chuyệnđãthay đổi,nóikhôngchừng là do Tần Vương trở nên ngu xuẩn cũng nên.
Kỷ Dao năm nay mười bốn, nàngkhôngphản đối.
Nếu như chọn liên hôn, tương lại địa vị của Hầu phủ ở trong Kinh Thành càng vững chắc.
Kỷ Dao bừng tỉnh mở choàng mắt.
Mặc dù Minh Nguyệt Lâu là nơi thưởng thức đèn lồng bậc nhất, nhưng đối mặt với tiểu rắc rối là Phúc Gia công chúa, nàng thựcsựkhôngdậy nổi hứng thú, nhưng mệnh lệnh của công chúakhôngthể cãi lại, cũng chỉ có thểđitới đó. Lúc sắpđi, Liêu thịđitới phòng nàng, sai Chu ma ma trang điểm cho nàng, còn ý vị thâm trườngnói: "Con cũngkhôngcònnhỏnữa!"
Đều là các gia tộc thường xuyên qua lại với Tạ gia, Tạ Minh Kha dừng tay, giúp Kỷ Nguyệt kéo lại vạt áo.
mộtnam nhân cưỡi tuấn mã đứng đợi ở đó, vừa nhìn thấy nàng liền cúi người ôm nàng lên lưng ngựa.
Lão phu nhân từ trước đến nay vẫnyêuquý cháu trai này, cười mắnghắnta: " Ngươi xán lại xem náo nhiệt cái gì? Ngươi đánh bài lợi hại như vậy, là muốn dạy Nguyệt Nhi đánh thắng hết ngân lượng của chúng ta hay sao?"
Kỷ Nguyệt lắc lắc đầu.
Kỷ Dao cảm thấy đau đầu.
Phủ đệ lúc nào cũng đông như trẩy hội, xe đến xeđi, nhưng đa số đều bị Dương Thiệu cự tuyệt.
Nàng ôm chặt eohắn, lắc đầu liên tục: "Takhônghọc, chàng biết cưỡi ngựa là được rồi, ta muốn ngồi thoải thoải mái mái như thế này thôi!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Đợi đến khi tới chính phòng, quả nhiên có vài người ngồi trong đó, Kỷ Nguyệt cũngkhôngcâu thúc, thành thạo chào hỏi mọi người.
Y ngồi xuống, ôm Kỷ Nguyệt ngồi lên đùi: "Chỗ nào xem mệt mỏi."
"Có lẽ gọi nàng tới đánh bài diệp tử, Trần lão phu nhân thích nhất trò đó...." Tạ Minh Kha nhìn nàngmộtcái, "Nàng có biếtkhông? Sau này xã giao với các phu nhân, phải sử dụng tới."
Nhưng nghĩ tới ngày đó nàng đứng ở cổng thành, trong lòng lại cảm thấy vui mừng, nếu nhưkhôngphải vì lo lắng, Kỷ Dao khẳng địnhsẽkhôngđira đónhắn, nàng nhất định là rất nhớhắn.
đanglúc hai người thân mật, Trầm Hương ở bên ngoài bẩm báo,nóilà Trần lão phu nhân tới, còn mang con dâu theođangnóichuyện ở chỗ Lão phu nhân.
"Ta cũng chỉ tùy tiệnnóihai câu, lập tức liềnđi." Tạ Minh Thiềuđãđiđến bên cạnh Kỷ Nguyệt, ngửi thấy mùi thơmtrênngười nàng ấy,hắnta cảm thấy Kỷ Nguyệt dường như càng động lòng người hơn so với trước đây, nhất định là vì mùi vị quả chín sau khi gả cho người khác, nhưng thứ quả đóđãbị Tạ Minh Kha chạm qua....nghĩ tới kẻ vẫn luôn đè đầu cưỡi cổhắnta, Tạ Minh Thiều càng muốn chiếm được Kỷ Nguyệt, hung hăng trả thù Tạ Minh Kha.
"Vậy Đại tẩu càng phải để cho Trần lão phu nhân và Tổ mẫu vui vẻ hơn nữa."
Dương Thiệu có khổ màkhôngthểnói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước đây Kỷ Nguyệt chưa gả cho y, Tạ Mình Thiều động tâm màkhôngđược đáp lại, đến nay đềuđãtrở thành Đại tẩu củahắnta rồi, cư nhiên còn dám nhân cơ hội đâm chọt, cất giấu loại tâm tư bẩn thỉu! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tạ Minh Thiều ngoài cười trongkhôngcười: "Ngườimộtnhà, cái gì mà gần vớikhônggần? Ta chỉ là," lời còn chưanóixong,trênmặtđãbị đánhmộtquyền,hắnta khiển tráchnói, "Ngươi đánh ta...."
...................
Kỷ Dao gật gật đầu, nhấc chânđivào, đúng vào lúc này, phía sau truyền tới giọngnóitrầm thấp của nam nhân: "Kỷcônương."
Tạ Minh Kha liền dạy nàng ấymộtchút.
Tạ Minh Thiều chỉ có thểđira ngoài.
Thái phu nhân lạinói: "Có điều nhân lúc này con thành thân, ngược lại là thời điểm tốt." Dựa vào điều kiệnhiệnnay củahắn, muốn chọn cưới cáccônương càng dễ dàng, bàđãcómộtsố nhân tuyển rồi.
Tạ Minh Thiềumộtchút cũngkhôngpháthiệnra, còn xán lại gần hỏi: "Mẫu thân, người chỉ điểm Đại tẩu như thế nào rồi? Liếc xem hình như cũngkhôngthắng, con đến xem xem."
Là Tạ Minh Kha tới, cả người nàng ấy thả lỏng.
"Nhìn chằm chằm cho ta, bất kể có hành động nào đều phải bẩm báo." Tạ Minh Kha phân phó hộ vệ, y cảm thấy dựa theo tính cách của Tạ Minh Thiều, hôm nay ăn đònhắnta nhất địnhsẽkích động, nghĩ hết mọi biện pháp để đối phó y, vậythìnhất địnhsẽgây nên tai họa.
Đáng tiếc Kỷ Dao cònnhỏ, nếukhôngsớmđãcưới nàng về phủ rồi.
Chỉ là, những hồi ức đó đến nay chỉ thuộcsựsở hữu củamộtmình nàng, Dương Thiệukhônghề biếtmộtchút nào, nếuhắncũng là kiếp trước....
Dương Thiệu lập được đại công, bắt sống Tần Vương, nhanh chóng ngăn chặnsựmở rộng của chiến tranh, tránh cho dân chúng Đại Yến rơi vào cảnh sinh linh đồ thán, Hoàng thượng long tâm vui mừng, trực tiếp thăng quan chohắntrở thành Tổng đô đốc của Đô đốc phủ ngũ quân, trưởng quản binh mã trong Kinh Thành, lại ban thưởng hoàng kim châu bảo, nhất thời vị Hầu gia trẻ tuổi trở thành nhân vật nóng bỏng tay.
Dương Thiệu bóp bóp mi tâm: "Nhi tử đánh trận trở về, vô cùng mệt nhọc, chuyện này để sau hãynói."
Sau khi buông dây cương, ngựa lại tiếp tục chạy,hắnhôn nàngthậtsâu, ôm nàngthậtchặt, lồng ngực rộng lớn mà rắn chắc, hai cánh tay hữu lực mạnh mẽ, nàng chỉ cảm thấy cả người nóng bừng, chẳng có hơi để mà hít thở, liền giơ tay ra liều mạng đẩyhắn....
Tuấn mã chạy như bay trong gió, váy nàng bay bay, nam nhân dừng cương ngựa,nóibên tai nàng: "Dao Dao, muốn họckhông? Học xong chúng ta cùng nhau cưỡi ngựa."
Hộ vệ lĩnh mệnh.
Kỷ Nguyệt ngồi trước cửa sổ xem sổ sách, giống như Lão phu nhânnói, Tạ phủ gia nghiệp to lớn, nội tình thựcsựlà rắc rối phức tạp,khôngchỉ có lương thực trồng ở các thôn trang, thuê mướn nông dân, chính là những chương mục sổ sách trong các cửa hàng, cũng phải mất rất nhiều sức lực để xem.
Kỷ Nguyệt trong lòng chán ghét,đangmuốn mượn cớ đứng dậy, liền nghe thấy giọngnóilạnh lẽo từ phía sau truyền tới: "Nhị đệ, ta có lời muốnnóivới đệ, đệ ra đây."
Mộc Hương rót nước đến, nàng uống xong lại tiếp tục giấc ngủ.
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Phải tìmmộtcơ hộiđigặp nàng!
"Ra ngoài." Tạ Minh Khanói.
Ánh mắt rơitrênngười Kỷ Nguyệt, liền giống như dính vào đókhôngdứt ra được, làm nàng ấy cảm thấy rợn người, như bị độc xà nhìn trúng.
Tạ Minh Thiều lại cứng ngắc, quay đầu cười: "Đại ca có gì muốnnói,nóiở chỗ nào mà chẳng được?"
"Gặp qua Hầu gia." Kỷ Dao hành lễ, "ngài cũng tới Minh Nguyệt Lâu sao?"
"Tổ mẫunóimộtchút sai lầm có thể dẫn tới tổn thất to lớn, cái này cònkhôngtính là chuyện lớn hay sao?" Kỷ Nguyệt cười, "vậy cái gì mới tính là chuyện lớn, Tạ đại nhân?"
Minh Nguyệt Lâu này là nơi tụ tập của các thế gia công tử, những người có năng lực mà nàng biết cũngkhôngít, dù sao cũng phải gả cho người, sớmmộtchút lưu ý cũngkhôngcó gì, cũngkhôngphải thành thân ngay lập tức.
hắncười với nàng, cúi đầu xuống.
Minh Nguyệt Lâu nằm ở trung tâm của Kinh Thành,đilên tầng cao nhất, có thể thu hết cảnh tượng đèn đuốc vào trong mắt, cho nên nơi này bình thường cũngkhôngđược coi là hiếm lạ, nhưng vừa đến Tết Nguyên Tiêu liền bị các nhân vật quyền quý đặt hết chỗ, bách tính bình thường khó mà kiếm được chỗ ngồi. Kỷ Dao đứng ở trước lầu, ngẩng đầu nhìn lên, hỏi Mộc Hương: " Ở lầu mấy ấy nhỉ?"
"Vậythìhỏi Minh quảnsự," Tạ Minh Kha ôm eonhỏcủa nàng ấy, "khôngcần để ý nhiều như vậy, khi nàng chưa gả vào Tạ phủ, ông ấy cũng quản lí ngay ngắnrõràng,hiệntại muốn trộm lười biếng. Hơn nữa, qua loamộtchút cũngkhôngsao, cũngkhôngphải chuyện gì to tát, nàngkhôngphải chuyện gì cũng tự mình làm."
Mùng năm tết.
hắnta tiến tới càng gần.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.