Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 35
Toàn là những kẻ tâm nghĩ mưu mô, chỉ có nàng là ngây thơ, Tống Vânnói: "Ắt hẳn là có chuyện khác."nóixong liền đưa hoa đăng cho nàng, "sắc trờiđãtối, ngươikhôngnên đơn độc ở đây, đèn hoa đăng này cầm lấy, kêu nha hoàn đưa người hồi phủđi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Vậykhôngphải là Kỷ Dao lại gặp mặt Tống Vân hay sao? Dương Thiệunói: "Đúng lúc, ta cũng tới Minh Nguyệt Lâu, cùng nhauđilên thôi."
Tống Vân cư nhiên tặng nàng hoa đăng! (đọc tại Qidian-VP.com)
Y muốn dẫn kiều thêđiđoán câu đố đèn.
"khôngthích sao?" Tống Vân cười, vừa rồi để trước mặt nàng, ánh mắt nàngkhônghề di chuyển, "nếu thích, đương nhiên có thể tặng cho ngươi."
"Ừ, phải trải qua mùa đông, ca ca chuẩn bị cát rồi, bọn chúng đều chui vào cát để ngủ, ta ngày ngày đều xem chúng."
Kỷ Nguyệt do dựmộtlát, mới đứng dậyđitới chỗ Tạ Minh Kha, lập tức liền bị nam nhân nắm lấy tay.
Kỷ Dao chớp mắt.
"Gặp qua Thái tử điện hạ." Dương Thiệu thả tay, hơi hơi khom lưng.
hắnta liền cầm hoa đăng đến dụ dỗ nàng.
"Tống công tử?" Kỷ Dao nghĩ, gặp nhau quá nhiều lần, cũng nên dừng lại, cũngkhôngthể cứ mãi bày ra bộ dángkhôngnhớ ra được, chỉ có người ngốc mới như vậy.
Kiếp nàysẽkhôngphải vì thếsựbiến đổi, làm cho Chu Lươngâmbiến mất rồi đấy chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Daomộtđườngđilên,đãnhìn thấy mấy vị công tử, trong đókhôngthiếu những ngườianhtuấn xuất sắc, dựa vào địa vị của Kỷ gia, muốn gả cho những người có tiền đồ này cũngkhôngkhó, có điều, nếu muốn hai người lưỡng tình tương duyệt... dường như cũngkhôngdễ dàng như vậy.
"Ngõ Hoàng Dương." Kỷ Dao nghĩ, kiếp trước nhà mình chuyển tới đường Thanh Ngọc, kiếp này bởi vì chuyển nhà trước thời gian, trạch viện ở đường Thanh Ngọc kia vẫn chưa được giao bán, nếukhôngcó lẽ mẫu thân cũng nhìn trúng căn nhà đó.
Tiểucônương quay đầu lại, so với hoa đăng còn xinh đẹp hơn, khuôn mặt nàng trở nên nhọn hơn,nhỏnhắn bằng lòng bàn tay, lông màynhỏdài, dưới lông mi cong cong, là đôi mắt trong suốt đầy nước, như chảy thẳng vào trong timhắnta.
Có thể là bản thân mình nghĩ nhiều, trước đây Kỷ Dao căn bảnkhôngnhớrõhắnta, vậythìlần mạo danh là khách ở trong cung, chưa chắc nàngđãnhớ tới, mà lúc ở núi Ngọc Sơn,hắntanóimình họ Tống, nghiêm túc mànóithìcũngkhôngtính là lừa gạt, nàng có lẽ cũng chỉ có chút kinh ngạc thôi.
Cư nhiên là nàng ta.
Hai người sóng vai màđi, tiểucônương an an tĩnh tĩnhkhôngnóimộtcâu, Dương Thiệu cảm thấy có chút kì quái, trong lòng nghĩkhôngphải là nàngđangxấu hổ đấy chứ? Lần trước ra cổng thành đónhắn, đến nay lạiđicùng nhau, nàng ngược lạikhônghề hỏi về chuyện đánh giặc.
Dựa gần y bào của nam nhân, nàng cảm thấymộtluồng ấm áp: "Hướng đông," nhưng nàng cố ý cách xa,khôngnhìn trúng nàngthìlôi kéo nàng làm gì?
Hai người nam nhân đồng thời nhìn bóng lưng nàng, trong lòng suy nghĩ khác nhau, Tống Vân đột nhiênđivề phía trước, Dương Thiệunói: "Điện hạ, vi thần có chuyệnkhônghiểu, vừa rồi Điện hạnói, ngân lượng Hộ bộ...."hắncố ý kéo chân Tống Vân, Tống Vân dừngmộtchút, chỉ có thể quay đầu lại.
Phúc Gia công chúanóichuyệnmộtlát với mọi người, liền mời mọi người tới bên cửa sổ xem hoa đăng.
"Nếu Điện hạđãquen biết Hầu gia, tiểu nữ liềnkhônglà phiền nữa, cáo từ." Kỷ Dao hành lễ,đilêntrênlầu.
Kỷ Dao ngẩn ngơ.
Váy áo của tiểucônương bay bay, giống nhưmộtcon bướm.
Cuối cùng cũng nhớ rahắnta, Tống Vân vô cùng vui vẻ: "Đúng, Kỷcônương."
hắnta cười rất ôn hòa, dường như có chút thích nàng, đó là điều Kỷ Dao từng mơ ước, nàng hơi do dự, rốt cuộc có nên nhận haykhông....
Dương Thiệu thu hồi ánh mắt, hỏi Tống Diệm: "Hôm nay chỉ có Điện hạ tới sao?"
Kỷ Dao đột nhiên cảm nhận đượcmộtluồng hàn khí.
Giả vờ rất kinh ngạc, Kỷ Dao vội vàng hành lễ theo.
khôngngờ vừa nhìn liền thấy tỷ tỷ.
Cũngkhôngbiếtđãqua bao lâu, đột nhiên trước mặt cómộtchiếc đèn hoa đăng, Kỷ Dao ngơ ngác, nhìn thấy hoa đăng này là hoa đăng hoa sen, hình bát giác, mỗimộtmặt đều vẽ hoa sen, nhưng dáng vẻ khác nhau, màu sắc của hoa cũng khác nhau, màu trắng, màu đỏ, màu tím, màu vàng....nàng đếmmộtchút, nghiêng đầu nhìn, liền thấymộtđôi mắt phượng hẹp dài, sáng lấp lánh giữa ánh đèn.
Nàng dõi mắt nhìn bốn phía, nhưngkhôngnhìn thấy Chu Lươngâm.
Kỷ Dao ngẩn ngơ.
Dáng người tiểucônương thẳng đứng, khăn choàng lông cáo màu trắng vòng quanh cổ nàng, càng làm tôn lên màu da tuyết trắng, cánh môi hồng nhuận, giống nhưmộtchiếc đèn hoa đăng trong đêm tối, phát tán ra ánh sáng ấm áp nhu hòa.
Hai người đối mắt, phía trước lại truyền tới giọngnóisang sảng của nam tử: "Dương Đô đốc, ngươi cũng ở đây,thậttrùng hợp."
thậtđúng là cao hơnmộtchút, nhưng so với Kỷ Dao mười sáu tuổi, vẫn còn kém xa, Dương Thiệuđãtừng nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp nhất của Kỷ Dao,đitới gần nàng thêm hai bước, trong lòng nghĩ nàng vẫn còn có thể cao hơnmộtchút nữa, có thể cao tới bả vaihắn.
"Đúng, Điện hạ đoánkhôngsai." Dương Thiệuđãsớmnóivới Tống Diệmkhôngđược làm lộ quan hệ của hai người, nhưng ngày lễ tết như hôm nay, bất kể là Hoàng tộc hay quyền quý, đều có thể đụng mặt nhau, ngược lạikhôngcần cố ý tránh mặt, nếukhôngcàng làm người khác hoài nghi, "nếu các Điện hạ đều tới, tự nhiên phảiđibái kiến mới phải."
Nàng kiếp này phải làm sao đây?
Chương 35
"Ngõ Hoàng Dương đó rất thanh tịnh và đẹp đẽ, ta nhớ cómộtkhu rừng cây bạch quả...."đivào Minh Nguyệt Lâu, chỉ thấy mọi ngườiđilại trong lầu,hắnhơi nắm lấy cánh tay Kỷ Dao, kéo nàngđisát bên người, "nhà ngươi ở bên hướng đông hay hướng tây?"
Hình như rất thích, Dương Thiệu nhếch khóe miệng: "Ta nghenóinhà ngươi chuyển nhà rồi? Chuyển đến đâu vậy?"
Sắc mặt Tạ Minh Châu hơi thay đổi, cảm thấy bản thân ả ta hơi gấp gáp rồi, ả ta làcônương xuất thân từ vọng tộc, tuyệt đốikhôngđược quên thân phận của mình làm trò cười cho người khác. Ả ta nhanh chóng nở nụ cười: "Công chúanóirất đúng, là ta nhất thờinóilỡ lời."
Kỷ Daokhôngcự tuyệt.
Xem ra tâm tình rất tệ, có thể là vì nàng hiểu lầmhắnta cố ý lừa gạt, Tống Vân muốn giải thích, nhưng trước mặt Dương Thiệu, thựcsựlà khó mà mở miệng ra được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Kỷ Dao rờiđi.
Lời nàynóira, cáccônươngkhôngnhịn được cười.
Nghe có vẻ nhưkhôngphải chịumộtchút ủy khuất nào, Kỷ Dao nhìn tỷ tỷ, so với lúc ở nhà, khuôn mặt của tỷ tỷ hơi đầy đặn hơnmộtchút, ánh mặt ôn nhu như nước, nghĩ tới chắc là rất ân ái với Tạ Minh Kha, nàng vô cùng vui mừng.
"Công chúa, sao phải đau buồn, có chúng ta bầu bạn với người."khôngđợi tỷ muội Kỷ gia mở miệng, Tạ Minh Châuđãcướp lời trước, "ta có thể thường xuyên bầu bạn cùng công chúa."
Nàng từ từđilên lầu ba.
Nàng ngẩng đầu, nhìn thấymộtđôi con ngươi, cho dù được ánh đèn chiếu rọi, nhưng lại đen tối như ban đêm, dường như có thể hút nàng vào trong đó
Đột nhiên cảm thấythậthâm mộ tỷ tỷ!
Chính vào lúc này, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân từ xa tới gần, nàng nâng mắt lên nhìn, cư nhiên là Dương Thiệu,hắnđirất nhanh, áo khoác lông chồn màu đen bay bay trong gió, giống nhưmộtđám mây đen.
Hai ngườiđitới nhã gian.
Kiếp trước thích Tống Vân cầu màkhôngđược, Dương Thiệu sủng ái nàng, nàng lạicôphụ tình ý củahắn, đến kiếp này.... cũngkhôngbiết nàngsẽthích ai.
Nhìn Tạ Minh Kha ở phía xa, Kỷ Nguyệt đỏ mặt,nhẹgiọngnói: "Dao Dao, muội cũngđicùngđi."
Theo cử động của nàng, áo choàng hơi lay động.
Thôi bỏđi, Kỷ Dao cảm thấy khó mà đoán được tâm tư của Dương Thiệu, nhàn nhạtnói: "Là Phúc Gia công chúa mời ta tới."
Có điều sau khi nàng bị độc c·h·ế·t, Dương Thiệukhôngcòn quan hệ gì với Kỷ gia, nghĩ ắt hẳn là bình yên vôsự.
"khôngcó." Kỷ Nguyệt kéo tay muội muội, "ta thườngkhôngqua lại với Nhị phòng, dù cóđi, cũng là mang theo hộ vệ."
Vẻ mặt củahắncũngkhôngcó gì thay đổi, Kỷ Dao cau mày, thầm nghĩ quả nhiênhắnkhôngnhìn trùng nàng, nàngđãthay đổi rồi,khôngpháthiệnra sao?
Chỉ có điều đó chỉ là bề ngoài thôi, hôm nay các Hoàng tử tôn quý, các công tử xuất sắc nhất trong Kinh Thành đều tụ tập ở Minh Nguyệt Lâu, trong lòng cáccônương đều có suy nghĩ riêng, mắt thấytrênđường phố có sư tử nhảy múa, Phúc Gia công chúa nổi tình trẻ con "thùng thùng thùng" chạy xuống dưới lầu, bọ họ cũng nhân cơ hội này lấy cớ để chạy xuống theo. Đương nhiên, cáccônương xinh đẹp rất được hoan nghênh, các công tử cũng giống vậy, đềukhôngan phận.
"Sao ngươi lại tới đây?" Dương Thiệu hỏi.
"Tống công tử cư nhiên cũng ở trong Minh Nguyệt Lâu," Kỷ Dao nhìn bốn phía, đột nhiên pháthiệnxung quanh vắng vẻ, "sao chẳng cómộtai vậy."
Phúc Gia công chúa thở dàimộthơi.
Kỷ Dao nghiêng đầu nhìnhắn, lông mày nhếch lên vô cùng câu hồn.
Nhìn ánh đèn sáng óng ánh bên dưới, trong lòng cảm thấy vô cùng mờ mịt.
Phúc Gia công chúa cười: "Ai nha, hai người các ngươi đúng là tỷ muội tình thâm, ta nhìn thấy cũng thấy ngưỡng mộ, Mẫu phi của ta lạikhôngsinh thêm cho tamộtmuội muội nữa."nóixong thần sắc nàng ta có chút ảm đạm, có phải vì như vậy nên Hoàng Tổ mẫu mới tuyển nhiều phi tử tiến cung, muốn bọn họ sinh con cho Phụ hoàng.
Ngược lại lớn lênkhôngtệ, nhưng nhìn dáng vẻ có chútnhỏtuổi.
Dương Thiệu vừa đến, liền vạch trần thân phận củahắnta!
Ánh mắt Tống Vân hơi ngưng lại,hắnta giấu diếm rất lâu, vốn muốn tiếp tục dùng thân phận "Tống công tử" để gặp Kỷ Dao, đến naykhôngthể giấu tiếp được nữa rồi.
"Ngươinóithật?" Con ngươi của nàng hơi hơi trừng to.
Dường như Phúc Gia công chúa được Tạ Minh Châu dỗ vui, cườinói: "Ngươinóicũng đúng, nhưng thường xuyên bầu bạnthìkhôngđược, cho dù ta nguyện ý, Tạ đại nhận Tạ phu nhân cũngsẽkhôngđồng ý, ngươi cũng phải ở bên người bọn họ tận hiếu."
Tống Vânnóichuyện chínhsựvới Dương Thiệu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Daonhỏgiọngnóivới Kỷ Nguyệt: " Tỷ tỷ, Tạ Minh Châu kia có từng ức h**p tỷkhông?"
Nàng mớikhôngđitheo đâu, đợi lát nữanóikhôngchừng trong lòng tỷ phu ghét bỏ nàng, Kỷ Daonói: "Muội ở đây xem hoa đăng, rất tốt, " nàng đẩy Kỷ Nguyệt, "tỷ nhanhđiđi."
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
hắnnắm chặt tay: "khôngđược chạy loạn."
Tống Vân!
"Vịcônương này..." Tống Diệm hỏi.
"Kỷcônương," nhưnghắntakhôngmuốn Kỷ Dao hiểu lầm,đangmuốn giải thích, lại bị Dương Thiệu cắt ngang, "cònkhôngđi, ngơ ngẩn ra đó làm gì? Phúc Gia công chúađãsớm xuống dưới lầu ngắm hoa đăng, ngươikhôngphải nên bầu bạn bên cạnh hay sao? Lại dám ở đây làm phiền Điện hạ xem hoa đăng."
Tạ Minh Châu này đúng là càng ngày càng mặt dày, Kỷ Dao nghĩ, tại sao Chu Lươngâmcòn chưa xuấthiệnvậy? Cũng là kì quái, trong trí nhớ của nàng, Tống Vânđãquen nàng ta rồi mới đúng.
"Hồi Thái tử điện hạ, tiểu nữ họ Kỷ, là nữ nhi của Tri phủ phủ Thuận Thiên."
"thìra Điện hạ ở đây." Dương Thiệu thấy Tống Vân rờiđi, lặng lẽ theo đuôi,khôngnghĩ tớihắnta vậy mà lại đến gặp Kỷ Dao, xem bộ dáng hình như còn muốn tặng hoa đăng cho nàng, trong lònghắndâng lên cơn giận khó mà áp chế được.
Tống Diệm nhìn Dương Thiệu: "Dương Đô đốc, cho mờikhôngbằng ngẫu nhiên gặp mặt,điuốngmộtlykhông?"
"Ngươi," Kỷ Dao kinh ngạc, "là ngươi?"
"không, ba vị Hoàng đệ cũng tới, còn có Yên Yên, đúng rồi...."Tống Diệm cười cười, "vị Kỷcônương kia có phải là người mà Yên Yên mời tới?" Đó mặc dù là muội muội của Tống Vân, nhưng bởi vì trong cung chỉ cómộtmình nàng ta là công chúa, hoạt bát đángyêu, Tống Diệm cũngkhôngghét nàng ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giọngnóira lệnh, con người thâm trầm, loại cường thế này làm cho Kỷ Dao ngẩn ra.
Kỷ Dao nghiêng đầu nhìn, pháthiệnngười tới mày dài mặt tuấn tú, mũi cao thẳng, môi đầy đặn, trong lòng giật mình, cư nhiên là Thái tử điện hạ Tống Diệm! Nhưng nàngkhôngthể biểuhiệnra vẻ quan biếthắnta được, cho nên lộ ra thần sắc hiếu kì.
Nam nhân lại dùng sức.
"Con rùa ta tặng ngươi vẫn tốt chứ?"hắnhỏi.
"Ngươi quen ta?"
Thái tử vậy mà cũng tới Minh Nguyệt Lâu, còn mời Dương Thiệu, trừ phi nhìn trúng Dương Thiệuđangthế như mặt trời giữa ban trưa nên muốn lôi kéohắn? Có điều Dương Thiệu có lẽkhôngđồng ý, kiếp trướchắnchẳng chọn ai, bất kể là Thái tử điện hạ hay là Tống Vân, chỉ an an ổn ổn làm Hoài Viễn Hầu củahắn, Kỷ Dao nghĩ vậykhôngkhỏi cau mày, nàng dường nhưkhôngbiết kết cục của Dương Thiệu ra sao.
Kỷ Dao trong lòngkhôngvui, tự nhiên bị Dương Thiệu mắng chomộttrận, làm sao có thể vui được? Nàng vừa thầm mắng Dương Thiệu, vừađixuống lầu, kết quả vừa định ngồi vào trong kiệu, trước mặt liền lóe lênmộtbóng người, bên eo bị buộc chặt, cảm giác sau lưng chạm vào tường, bên tai nghe thấy giọngnóitrầm thấp của nam nhân: "Tađãsớmnóivới ngươi cách xa người Hoàng tộc ramộtchút, đều quên rồi sao?"
"Tỷ tỷ!" Nàng lập tức nhào tới, nàng cư nhiên quên mất, Phúc Gia công chúa thích tỷ tỷ như vậy, sao có thểkhôngcho mời?
Bên người lại bày rất nhiều đồ ăn, điểm tâm, hoa quả, muốn gì có nấy, thậm chí còn có rượu ngon, mọi người vừa ăn đồ ăn vừa ngắm hoa đăng,nóicười vui vẻ,khôngkhí hòa hợp.
Kỷ Dao nhìn thấy vậy, trong lòngkhôngkhỏi chua chua.
Hai người nhìn nhau cườimộtcái,đixuống dưới lầu.
"Ồ, ngươi là tiểu nữ nhi của Kỷ đại nhân!" Tống Diệm kinh ngạc, Tạ Minh Kha cưới vợ là đại nữ nhi của Kỷ Chương,hắnta còn tặng lễ vật tới. Đánh giátrêndướimộtlượt, nghĩ tới bộ dáng vô cùng thân cận của nàng và Dương Thiệu lúc vừa rồi, hoài nghi đây có lẽ là người trong lòng của Dương Thiệu.
Ví như Tạ Minh Kha, rất nhanh liền tìm tới Kỷ Nguyệt.
Ngữ khí lạnh như băng, Kỷ Dao cắn môi, trong lòng nghĩ ai làm phiền Tống Vân, là Tống Vân đến làm phiền nàng có đượckhông? Nhưng nàngkhôngdám đấu khẩu với Dương Thiệu, chỉ có thểnói: "Điện hạ, tiểu nữ cáo từ."
Vừa rồi rất nhiềucônươngđitrước, duy chỉkhôngthấy Kỷ Dao,hắnta nhớ rằng muội muộinóichuyện với mẫu phi về việc mời khách vào ngày tết Nguyên Tiêu, có nhắc qua tên của Kỷ Dao. Kết quả đến đây, thấy Kỷ Dao ngồimộtmình trước cửa sổkhôngbiếtđangnghĩ cái gì, vẻ mặt vô cùngcôđơn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.