Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 40

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40


Ai nghĩ tới, vừa mớiđicùng Tạ Minh Kha và Kỷ Nguyệt tới Vân Hòa Cư, liền đối diện trực tiếp với Tống Vân.

Kỷ Đình Nguyên cảm thấy kì quái, nhưng cũngkhôngphản đối: "đichỗ nào ta cũng có thể câu được cá."

Thẩm Nghiên bị dọa giật mình.

Sau đó Kỷ Đình Nguyên câu được rất nhiều cá, thắng lợi trở về.

Nàng chốngkhôngđượcsựtham lam,hắnlạinóiđường đường chính chính như vậy, cái gì mà bồi thường vân vân và mây mây.

"Nàng chưa từng tới?" Tạ Minh Kha ngơ ngẩn, nhưngmộtlát sau liền hiểurõ, năm trước Kỷ gia mới chuyển tới Kinh Thành, Kỷ Nguyệt rất nhanh liền gả cho y, chưa từng tới cũng là bình thường, y nắm lấy tay nàng ấy, "nếukhôngthìnàngđicùng ta? Trà của Vân Hòa Cư uống rất ngon,khôngcó quán trà nào có thể so sánh, cho nên trà sư ở đó còn được phái vào cung."

Muốn gặp ca ca, lẽ nàokhôngnên làm đẹpmộtchút hay sao?

Bên tai nghe thấy giọngnóitrong trẻo của Tống Vân: "Tạ đại nhân, ngươi đếnthậtsớm, ta suýt nữathìthất lễ...."nóixong ánh mắt rơi xuống người Kỷ Dao, mâu quang hơi động.

Bởi vì nàng cómộtđôi lông mày,mộtđôi mắt phảng phất như chứa đầy cảnh xuân.

Kỷ Đình Nguyên mắc mồi vào câu thả xuống hồ, ngồi xuống câu cá.

Công tử bên hồ mặc áo xanhđigiày đen, thần sắc thanh nhàn, càng nhìn càng thấyanhtuấn, hai tay nàng takhôngtự chủ được đưa lên nâng má phấn. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ò." Kỷ Dao có chútkhôngbiết nên phản ứng như thế nào, thầm nghĩ quản bọ họ lăn lộn qua lại như thế nào, dù sao cho dù có tệ đến đâuđichăng nữa, cũngkhôngthể tệ hơn kiếp trước được.

Kỷ Dao giả bộkhôngpháthiệnra, nàng còn chưa nghĩ xong đâu.

Kỷ Nguyệt rốt cuộc cũng bị thuyết phục: "Thiếp cũng lâu rồi chưa gặp Dao Dao, nó lại ham chơi, khẳng định còn muốn tới đó hơn thiếp."

Vậy mà lạikhôngđấu khẩu vớihắnta, Kỷ Đình Nguyên ngơ ngác, quay đầu lại nhìn, tiểucônươngđãngồi xuống rồi, yên yên tĩnh tĩnh, dường như vô cùng nghe lời.

Nhưng Kỷ Daomộtchút cũngkhôngcảm thấy kì lạ, tỷ tỷ từ trước tới nay đều an tĩnh, còn tỷ phu, cũng giống vậy,khôngđến là bình thường, hai ngươi ở trong nhà đánh đàn đối thơ, cũngkhôngcó gì làkhôngtốt.

Tiểucônương lại phát ngốc rồi, Dương Thiệu thấy đũa bạc trong tay nàng dần dần trượt xuống, trong lòng thầm nghĩ có lẽ ăn thế này bất tiện, liền lệnh cho Trần Tốđixung quanh tìmmộtchiếc bàn lùn tới, lại trải lênmộttấm đệm bằng gấm.

"Lời này có ý gì?" Dương Thiệu biếtrõnhưng cố ý hỏi.

Kỷ Dao ngơ ngẩn: "Sao ngài lại biết?"

Nhưng như vậythìkhôngcâu được cá, Kỷ Đình Nguyên rời tầm mắt, xem nhưkhôngnhìn thấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì muốn làm Thái phu nhân vui vẻ, ả từnhỏđãbị người ôm tới Hoài Viễn Hầu phủ, bởi vì Du giakhôngphú quý bằng Hầu phủ, các trưởng bối đều hi vọng ả có thể gả cho Dương Thiệu. Nhưng những năm này trôi qua, người nam nhân kia chưa từng nhìn ả, vìmộtnữ nhi Kỷ gia, nhục nhã ả trước mặt Thái phu nhân.

Bóng lưng nam nhân cao ngất thẳng tắp,đilại như gió,mộtthân cẩm bào mặctrênngườihắncực kỳ dễ nhìn.

"khôngmệt," Kỷ Nguyệt đưa cho ymộtdanh sách, "muốn mangđitặng cho phụ thân, chàng xem xem, có thích hợpkhông?"

Kỷ Dao suýt nữathìtrốn ra sau lưng tỷ tỷ.

Thái phu nhân vậy mà lại giúp đỡ nhi tử, đem ả đuổi ra khỏi nhà.

Thựcsựkhôngthểnóirõ.

"Vâng, ca ca!" Kỷ Dao đáp ứngmộttiếng, lại nghĩ nghĩ, Tống Vân và Tống Thụy có lẽ vẫn còn ở bên hồ Chân Châu, vộinói: "Chúng ta tới hồ bên cạnh câu cá, có được haykhông? Hồ Chân Châu đều xem đến ngán rồi."

Thẩm Nghiên gật gật đầu: "Ngược lại cũng đúng, cho nên cưới thê tử lập gia đình cần có sở thích giống nhau, như vậy mới thoải mái."

mộtđôi bóng người thu vào đáy mắt, Du Tố Hoa hận tới mức nghiến răng nghiến lợi.

Đợi đến khihắnrờiđi, Kỷ Dao mới nâng mắt nhìn theo.

"Nhưng thiếp nghenói, hình như chỉ có nam nhân mới có thể tới."

Kỷ Dao buông đũa bạc xuống: "Ta phảiđirồi, Hầu gia."

"Đứa trẻ này." Liêu thị dở khóc dở cười, "đirồi đừng có gây thêm phiền phức chocôgia và Nguyệt Nhi đấy."

"Nếu nhưkhôngđược, lần sau ta lại đổi phong cách khác."

Vừa mới nhìn còn nghĩ Tạ Minh Kha mang theo hai người bạn, muốn giới thiệu vớihắnta, nhưng thiếu niên thanh tú như mỹ ngọc thế này hiển nhiên là tiểucônương! (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa mới lập hạ.

Kỷ Dao thầm nghĩ, hôm nay Tống Vân mời Tạ Minh Kha, khẳng định là muốn lôi kéo y, đến nay Thái tử vẫn mãi mà chưa bị phế, ắt hẳn trong lòng Tống Vân gấp gáp, có thể rất nhanhsẽcó hành động.

"Dạ, xem như vậyđi." Kỷ Dao có chút ảo não, bởi vì khó mà giải thích, cũngkhôngthểnóiTống Vân có ý nghĩ với nàng, mà nàngkhôngcó ý gì vớihắntađi?

Tạ Minh Kha liền ra lệnh cho ngườiđikiếm hai bộ y bào thích hợp với hai tỷ muội Kỷ Nguyệt.

Nếu như ở kiếp trước,hắnnhất địnhsẽnắm tay nàng màđi, lòng bàn tayhắndày rộng mà khô ráo, nàng có thể hồi tưởng được loại cảm giác ấm áp đómộtcáchrõràng, trong lòng nhất thờikhôngbiết là tư vị gì. Hai người bọn họ, kết cục đềukhôngtốt, kiếp này, có nên ở bên nhaukhông?

hắnta cau mày.

Hôm nay thựcsựăn mặc quá đơn giản.

................

Kỷ Đình Nguyên vừa mới tìm đượcmộtchỗ ngồi xuống, liền nghe thấymộttrận tiếng cười thanh thúy: "Dao Dao, muội đến rồi, hôm nay ta vẫn luôn đợi muội, kết quả muội trở thành người bận rộn rồi.

Từ xa Kỷ Đình Nguyênđitới, cao giọngnói: "Ngươi cuối cùng cũng trở lại rồi,đi, ca ca câu cá cho ngươi ăn!"

Kỷ Dao đợi ăn, cho nên kêu gã sai vặt nhóm lửa.

Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

Liêu thị thấy vậythìdặn dò: "Đừng câu muộn quá."

Du Tố Hoa nắm chặt ngón tay, chỉ cảm thấymộttrận đau nhức, giơ lên nhìn, cư nhiên pháthiệncó máu chảy ra.

"Nên cái gì? Ta và ca ca muội cũng có chung sở thích,hắnthích câu cá, ta cũng thích,hắnthích uống rượu, ta, ta cũng thích."

"Nhanh tạ ơn Hầu gia." Liêu thị thúc giục nữ nhi.

"Đa tạ Hầu gia," Kỷ Dao liếc Dương Thiệumộtcái, "Hầu giađithong thả."

Thái tử e rằng bị xui xẻo rồi.....

Thẩm Nghiên đương nhiên là nhẫn nhịn, lần trước Kỷ Dao bảo nàng ta mềmmộtchút, nàng ta trở về liền nghĩkhôngnên đối nghịch với Kỷ Đình Nguyên.khôngphải là nàng ta thích Kỷ Đình Nguyên hay sao, đương nhiên phải thuận theohắntamộtchút, nếu như như vậy mà Kỷ Đình Nguyên vẫnkhôngthích nàng ta, nàng ta liềnkhôngcó biện pháp nào khác.

"Làm phiền Hầu gia." Liêu thị có chút hiểurõý đồ của Dương Thiệu, nhưng cũngkhôngchọc thủng, dù sao cũng chưa tới bước đó, lại đợi thêmmộtthời gian xem sao. Nhưng bàđãrất vừa lòng rồi, thử hỏi trong Kinh Thành này có ai xửng làm rể hiền hơn so với Dương Thiệu hay sao? Dù sao với gia thế nhà mình,khôngthể trèo cao.

Là từ lúc đó hay sao? Lúc đó nàng vẫn còn rấtnhỏđấy, Kỷ Dao nghĩ tới nghĩ lui, cũngkhôngbiết Dương Thiệu bắt đầu sinh ra tâm tư từ lúc nào.

So vớihắnở kiếp trước thân thiện trực tiếp, lại có thêmmộtloại phong vị đặc biệt khác, Kỷ Dao cảm thấy mặt mình rất nóng, cúi đầu xuống: "Sợ rằngkhôngthỏa đáng, nương cũngsẽkhôngđồng ý, ta hôm nay...ăn cái này,đãlàkhôngnên rồi."

khôngphải là uống trà cùng tỷ tỷ hay sao, sao lại đụng mặt Tống Vân vậy?

Thẩm Nghiên tìmmộtchỗ tốt nhất, nhìn trộm Kỷ Đình Nguyên.

Kỷ Dao co rút khóe miệng.

Kỷ Daonhỏgiọngnói: "Tỷ tỷ, sao tỷkhôngnóivới muội là Sở vương điện hạ mời tỷ phu?"

Nhưnghắnta cũngkhôngnhìn nhiều, nếukhôngđoán sai, vị công tử thanh tú còn lại chính là Kỷ Nguyệt thê tử của Tạ Minh Kha,hắnta hơi gật đầu.

Hai người sóng vai màđi.

Nhân sinh nơi nào cũng có thể tương phùng.

Kỷ Dao cũng nghĩ như vậy, nênkhôngcự tuyệt.

mộtngười to như vậy, cho rằng cỏ lau có thể che khuất hay sao? Kỷ Đình Nguyên liếc ngang thấycônương kia, trong lòng dâng lên ngọn lửakhôngtên, suýt nữa đem cần câu vứt vào trong nước.

đãnóitừ trước rồi, kết quả Kỷ Dao phảiđibồi Công chúa gì đó, Kỷ Đình Nguyên suýt nữakhôngđợi nổi.

"Dao Dao, sao Nguyệt Nhi tỷ và Tạ đại nhânkhôngtới?" Thẩm Nghiên cảm thấy kì lạ.

Kỷ Nguyệtkhôngcắt ngang cuộcnóichuyện của hai người, kéo Kỷ Daođisangmộtbên.

Chương 40

Nàng ta vội vàng đứng lên,đitới chỗ Kỷ Dao.

khôngđúng, Thái tử có khả năng là trùng sinh, Kỷ Dao đột nhiên cảm thấy hoang mang, nếu như là vậy, vậy Tống Vân chưa chắcsẽthắng, vậy tỷ phu tham dự vào....

"Đương nhiênsẽkhông, chỉ làđiuống trà, sao con có thể gây phiền phức được?" Kỷ Dao cũng rất nhớ tỷ tỷ, lại có chỗ chơi vui như vậy, đúng là vô cùng hợp ý.

"Ngồi xuốngđi."

"Mới đầu là như vậy, nhưng danh tiếng càng ngày càng lớn, các vị phu nhân vàcônương cũng ngưỡng mộ mà tới, cũngkhôngthể thựcsựngăn cản được? Chỉ cần nữ giả nam trang, Vân Hòa Cư liềnkhôngquản, cứ lâu dài như vậy, còn chuyên môn ngăn cách dànhmộtchỗ cho khách nữ, cáccônương cũng xem nhưmộtlạc thú khác lạ."

Là Thẩm Nghiên, Kỷ Dao nhìn về phía ca ca, cườinói: "Ta cũngkhôngmuốn mình bận như vậy, thựcsựlà mệt c·h·ế·t,hiệntại rốt cuộc có thể nghỉ ngơimộtchút rồi." Đánh giá Thẩm Nghiênmộtchút, pháthiệnnàng ta ăn mặc vô cùng giản dị,khônggiống như trước đây trang điểm lộng lẫy, trang sức, váy áo đều điểm xuyết chân châu bảo ngọc.

Nghĩ tới các chuyện trước đây, Kỷ Dao đột nhiên có chút mê mang.

Thấy trong phòng bận rộn, Tạ Minh Kha cười cườiđivào: "Đừng làm mình mệt quá."

hắnta sao có thể pháthiệnra mình?

Kỷ Nguyệt thấy bắt đầu có muỗi, sai nha hoàn đổi sang rèm cửa sổ mỏng, đệm chăn dày nặng cũng bị đổi thành loạinhẹmỏng.

Tống Vân cong khóe môi.

Ăn đồ ăn củahắn, vậy mà lại thúc dụchắnrờiđi? Dương Thiệu nhướng mày,thậtsựcó loại xúc động muốn bắt Kỷ Daoyêuthương chothậttốt.

Dương Thiệu đương nhiên chỉ có thể rờiđi, chẳng lẽ trước mặt Liêu thị còn dám quấn quýt si mê hay sao?

rõràng vừa mới bắt đầu đối xử với nàng rất lạnh lùng, đâm hỏng ngọc bội còn bắt nàng đền, sau đó thái độ cũngkhôngnóngkhônglạnh, cho dù có trợ giúp nàng, cũng là vì nể mặt Tạ Minh Kha.

Khi đưa trang phục tới Kỷ gia, Liêu thị cảm thấy đầu đầy mơ hồ, ngược lại Kỷ Dao nghe thấy có thể đến Vân Hòa Cư, vô cùng hưng phấn, lập tức liền thay trang phục.

"Nếu ngươi thích, lần sau ta mang ngươiđiăn cái khác, thịt chưng ướp rượu, cua hoàng đế, canh cá cháy thường....nhà bọn họ đều làmkhôngtệ."

Rất nhiều đồ dùng hàng ngày, còn có điểm tâm đặc sản trong Kinh Thành, còn có lá trà, linh chi, nhân sâm trăm năm, Tạ Minh Kha cười, trong lòng cảm thấy ấm áp: "Phụ thân biết được nàng quan tâm như vậy, nhất địnhsẽthích, vậy liền cho người đưađi, mặc dù có lẽ phụ thânkhôngdùng tới."

Thế nhưng bóng dáng tiểucônương phản chiếu xuống mặt nước, áo trắng quần trắng, theo từng làn nước dập dờn, cư nhiên có thể nhìn thấymộtcáchrõràng,hắnta rốt cuộckhôngthể nhịn nổi nữa, quát: "đixamộtchút, ở đây làm cái gì?"

"Muội là cảm thấy loại người trong Hoàng tộc, chúng ta tiếp xúc ítthìtốt hơn."

Du Tố Hoa lại cười.

"Vậy sao?" Kỷ Nguyệt có chút động tâm, "nhưngkhôngphải là chàng phải cùng Sở vương điện hạ...."

Thẩm Nghiênnhỏgiọngnói: "Thay đổi phong cách,nóikhôngchừnghắnsẽthích." (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỷ Dao kì quái: "Tỷ làm gì mà ăn mặc trang điểm như thế này?"

Dương Thiệu cườinhẹnhàng: "Chỉ là thuận đường."

Kỷ Dao nhịnkhôngđược quay đầu nhìnmộtcái,khôngngờ đối diện trực tiếp với ánh mắt của Tống Vân.

"thậtthông minh, Sở vương điện hạ mời ta tới Vân Hòa Cư uống trà."

Nhưng ngày đó nàngđitới quân doanh tìmhắn, trước cửa Hầu phủhắntrừng phạt Du Tố Hoa.

"Vân Hòa Cư?" Kỷ Nguyệt nghe thấy cái tên này, "hình như làmộtnơi rất thú vị, thiếp ngược lại chưa từng tới đó."

Phụ thân cũng ghét bỏ ả,nóiả vô dụng.

Ý cười trong mắt sáng như sao, lấp lánh lấp lánh.

Nhưng trước đó, nàng ta khẳng định phải thử xem sao.

Kỷ Nguyệt liền phân phó xuống, lại nhìn Tạ Minh Khamộtcái: "Có chuyện gì sao?" Mặc dù là ngày hưu mộc, nhưng Tạ Minh Kha rất bận, vào thời điểm này thườngsẽkhôngvề phòng.

Gần núi Ngọc Sơn, hồ Chân Châu là đẹp nhất, nhưng bên cạnh cũng có vài hồnhỏrải rác, cómộtsố hồkhôngthích hợp câu cá, mọc đầy cỏ và bèo,mộtsố hồ lại có thể câu.

Nam nhânkhôngnóinhiều lời, nhưngrõràngđãthả chậm bước chân hơn so với ngày thường, vì vốn dĩ nàngkhôngđitheo kịp.

Từ lúc nào màhắnthích nàng?

Muội muội này, sao nhiều ý nghĩ như vậy, Kỷ Nguyệt cườinói: "Tướng công là quyền thần, tránhkhôngđược, còn về phần chúng ta, vốn dĩ cũng chỉ là gặp mặtmộtlần mà thôi."

cônương gia rụt rè là điều đương nhiên, Dương Thiệunói: "Ta đưa ngươiđi." Như vậy tương đối an toàn, vạn nhấttrênđường lại gặp phải Tống Vân và Tống Thụythìsao, nàng phải đối phó như thế nào?

Mẫu thân quở mắng ả,nóiả quá ngu xuẩn.

Bốn mắt nhìn nhau, dường như có cái gì đó từ trong mắt nam nhân phóng ra, nóng rực sáng ngời, Kỷ Dao trong lòng giật thót, lập tức quay đầuđi.

"Đúng vậy," Kỷ Dao nhân cơ hội khuyên bảo hai câu, "nếu tỷđãhiểu được đạo lí này,thìnên...."

"Đa tạ Hầu gia." Thế này thoải mái hơn nhiều, Kỷ Dao thưởng thức vài miếng, nở ra nụ cười, loại đồ ăn này có thể làm tới mứckhôngcó chút mùi tanh nào thựcsựrất khó, hơn nữa lại có thể tươi ngon thơm ngọt như vậy, liên tiếp khen ngợi, "Chẳng trách Mai gia trang sinh ý tốt như vậy."

"Vậykhôngbằng mời Dao Dao cùngđi, nàng cũng có bạn?" Tạ Minh Khanói, "chỗ đókhôngnhững có trà ngon, cũng có danh họa xuất sắc để thưởng thức." Thê tử của yyêuthíchsựtao nhã, những nơi thanh u.

Nàng lập tức ngồi kiệu tới Tạ phủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỷ Nguyệt sửng sốt: "Sao vậy, muội quen biết ngài ấy sao?"

Kỷ Đình Nguyên đáp ứng, kéo muội muội, kêu gã sai vặt chuẩn bị dụng cụđitới bên hồ.

Ánh mắt nam nhân u tối, hiển nhiên là có bất mãn.

Kỷ Dao thannhẹmộttiếng.

Thấy Kỷ Daođitới, Liêu thị tiến lên đón: "Dao Dao,khôngphải con bầu bạn bên người Công chúa hay sao, có chuyện gì vậy?

"Những món này, ta đều rất thích ăn."

Mấy ngày trước, vì muốn thêu "Diệu pháp liên hoa kinh" lêntrêntơ lụa mà cảm thấy mệt mỏi, ảkhôngcẩn thận đâm rách da vài chỗ, nhưng nhất định là đáng giá, biểu di mẫu nhìn thấy nhất địnhsẽthích, cũngsẽvì tâm huyết của ả mà tha thứ.

" Công chúa bắt được cò trắngđangvội chơi với chúng, cho nên con trở về." Kỷ Dao cũngkhôngnóira chuyện vừa rồi, nhìn Dương Thiệumộtcái, "giữa đường gặp được Hầu gia, Hầu gia đưa conmộtđoạn."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40