Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53
"Chỉ cần nàng gả tới, sớm muộn gì mẫu thân cũngsẽthích nàng. Ta đối với nàng tình thâm ý trọng, hiếu thuận đối với mẫu thân, ai cũngkhônglàm khó nàng."
Nàng ta làmộtngười thông minh, rất nhanh liền nhậnrõtình thế quay sang lấy lòng nàng, để mưu cầu cho con đường sau này.
"Nếu như nàng cảm thấy được, bản Hầu lập tức tới nghị thân."
"Gánh hát Xuân Vinh, hát Huy kịch."
"không,khôngphải, có chútkhôngquen."
Hôm nayđãrất chú ý rồi, nhưng Thái phu nhân vẫn như vậy, có lẽsựchán ghét của bà đối với nàngsẽkhôngthay đổi,đãsớm định sẵn như vậy rồi. Trừ khi nàngkhônggả cho Dương Thiệu, giống như tỷ tỷ chọnmộtlương phối khác, mới cósựthay đổi hoàn toàn mới.
Còn vềâmthanh, hát Huy kịch có ai làkhônglớn giọng, khẳng định là dễ nghe.
"Được." Kỷ Đình Nguyênđixuống đặt đồ ăn.
"Làm theo những gì tađãnóitừ trước là được." (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Dao sa sút: "Nương, người cũng cảm thấy như vậy sao?"
Nàng làm sao hiểu được cái gì là tương tư, cái gì là dày vò? Loại cảm giác đó, nàng chỉ thể nghiệmtrênngười Tống Vânđi.
Biết nàng tới, Thái phu nhân còn mời những vị khách khác, thiết nghĩ ắt hẳn là bất mãn đối với gia thế của nàng, nàng ngẩng đầu nhìn Dương Thiệu.
Trần Viện nữ nhi nhi Binh bộ Tả thị langnói: "Trước khi đến, mẫu thânnóirượu hoa quế của Hầu phủ vô cùng thơm ngọt, năm ngoái mẫu thân được uốngmộtngụm, đếnhiệntại vẫn còn nghĩ tới hương vị của nó."
Kỷ Dao đương nhiênkhôngnóilời thực lòng, chớp chớp mắt: "Học từ tỷ tỷ, còn có nương."
Thái phu nhân đặt chung trà xuống,đira ngoài cùnghắn.
Cuối cùng đáp ứnghắn, cònkhôngphải vẫn giống như kiếp trước hay sao, chỉ vìhắnđối với Kỷ Dao quá tốt thôi.
Kỷ Daonóivâng.
Thái phu nhân mời rất đột ngột, nhưng Thái phu nhân là người ôn hòa, nên Bá mẫu cũng thúc giục nàng ta tới, cho nên nàng ta liền tới, chính là có chútkhôngngờ tới có thể gặp được Kỷ Dao. Chu Lươngâmở Kinh thànhkhôngcó bằng hữu, đối với Kỷ Dao nàng ta cómộtloại cảm giác rất thân thiết.
Nàng mãn nguyện ngồi xuống.
Cho nên ấn tượng đầu tiên, Thái phu nhânkhôngquá thích.
"Vậy sao?" Liêu thị trầm ngâm, "vậy cứ để sau này xem sao, dù sao con vẫn chưa cập kê,khôngcần gấp."
Mẫu thân cũngnóinhư vậy, Kỷ Dao gật gật đầu.
Bất kể khách nhân nào lần đầu tiên tới Hầu phủ, đều theo sát phía sau người dẫn đường, trừ khi nàng biết đườngđi.
"Nếukhôngthìsao? Con nhìn Nguyệt nhi xem, lão phu nhân kia chỉ là kế mẫu, lại có con trai ruột của mình,côgia mới có thể đề nghị phân nhà, nhưng Hầu giakhôngthể, Hầu gia là con trai độc nhất trong nhà, con thân làm con dâu, làm sao có đạo lýkhônghầu hạ mẹ chồng được? Nếu Thái phu nhân nể mặt Hầu giathìthôi, nếukhôngnể mặt, cònkhôngphải là náo tới mức gà bay c·h·ó chạy?"
"Cũngkhôngphải đồ gì khó làm." Kỷ Dao thầm nghĩ, bởi vì kiếp trước được mẫu thânyêuthương, tính cách kiêu căng, mười ngón taykhôngchạm nước, cái gì cũngkhôngbiết, nhưng sau đó đến Hầu phủ có học kết dây trường thọ từ Phương nương, sau đó mới biết làm.
Kỷ Dao cả người cứng ngắc: "Chucônương?"
Trong bữa tiệc, Thái phu nhân còn mời nghệ nhân tới đàn hát, cáccônương đối thơ cho vui,mộtbữa cơm mất đến hơnmộtcanh giờ.
"Xem nhiềumộtchút chẳng có gì làkhôngtốt," Thái phu nhân bưng trà uốngmộtngụm, "nữ nhi độc nhất của Binh bộ Tả thị lang Trầncônương, tamcônương của Vĩnh Gia Hầu phủ, haicônương này vô cùng nổi bật, người trong nhà cũng nguyện ý kết thân, chỉ xem ý của con thế nào thôi. Ngoài ra, còn có Chucônương, mặc dùnóiphụ mẫu song vong, nhưng phụ thân nàng ta làm quan thanh liêm, phẩm hạnh cao thượng, mất mạng cũng là vì bách tích."
Kỷ Dao nhìn Chu Lươngâm, cảm giác trong lòng khó mà miêu tả nổi.
Chỉ là kiếp này....
Nhữngcônương này bà đều gặp qua, chỉ có Kỷ Dao là chưa từng gặp, cho nên trongmộtđám người bà nhìnmộtcái là nhận ra ngay.
Hai ngườiđira bên ngoài, các vịcônương đều tiến lên hành lễ.
Các nha hoàn rất nhanh liền bưng tới các loại điểm tâm như bánh hoa quế, kẹo hoa quế, Thái phu nhân ngồi ởtrênđầu, Trầncônương và Mụccônương của Vĩnh Gia Hầu phủ mỗi người ngồimộtbên, ngược lại là Kỷ Dao ngồi cách xa, ở chỗ đối diện.
"Ta..."khôngphải nàngkhôngmuốn, nhưng thái độ của Thái phu nhân như vậy, nàng làm sao gả? Gả tớisẽgiống như kiếp trước, nàngnhỏgiọngnói, "có thể cho ta thời gian suy nghĩkhông?"
Du phu nhânkhôngđáp lại.
khôngđithìkhôngđi, đợi lát nữa nàngnóivới ca ca Tống Thụy ức h**p nàng như thế nào, xemhắnta làm sao lôi kéo ca ca được, trong lòng Kỷ Dao thầm xoay chuyển ý định, khóe miệng nhếch lên.
Bọn họ thế nhưng là phu thê đấy, trước đâyhắnsủng ái Kỷ Dao như vậy, Kỷ Dao đềukhônghiểu hay sao? Cho dù lúc mới đầuhắncó chút hung dữ, sau khi gặp lạihắnđãthu liễm hơn nhiều rồi, nhưng Kỷ Dao từ trước đến giờ chưa từng chủ động thân cận, chưa từng nghĩ muốn gả chohắn, chưa từng nghĩ tới việc thíchhắn.
Đó là gánh hát thịnh hànhmộtthời, năm nay xuấthiệntrong Kinh thành, sau đó nổi danh, các nhà quyền quý thi nhau mời tới nhà, trước đây Kỷ Dao cũng từng nghe qua, lúc đó là Hoài Viễn Hầu phủ phải đặt lịch trước mấy tháng mới mời được họ tới.
Dương Thiệu lạikhôngnóigì nữa, chui ra khỏi kiệu.
Đợi lát nữa nàng phảinóivới Dương Thiệu, Thái phu nhânkhôngthích nàng, để Dương Thiệu nghĩ cách.
Chu Lươngâmnhỏgiọngnói: "Ngươikhôngcần để ý tới nàng ta, tức giận ngược lại là chứng thực lờinóicủa nàng ta."
đanglúc nghĩ ngợi, bên tai liền nghe thấy tiếngnóicủa Thái phu nhân: "Nhìn thấy cáccônương trẻ như vậy, ta đều cảm thấy bản thân mình trẻ ra,đi, đến trong vườn ngắm cảnh. Hoa quếđãnở rộ rồi, cây bạch quả cũng rất đẹp, mệt liền ngồi ở dưới gốc cây, đợi lát nữa ăn bánh hoa quế, còn có rượu hoa quế."
"Lần sau lại tới, thời tiết cũng lạnh rồi,sẽmời các ngươi ăn tiệc cua." Thái phu nhân cười, tiễn bọn họ rờiđi, ánh mắt rơi xuống người Kỷ Dao, vẫnkhôngcó chút thân thiện nào.
Dương Thiệu còn chưa trả lời,đãnghe thấy phía trước truyền tới tiếngnóichuyện củacônương, cư nhiênđãcó mấy vịcônương đến rồi.
"Hôm nay gặp qua mẫu thân, thấy thế nào?"hắnhỏi.
Tống Thụynói: "hắntới rồi, cũng chỉ có thể nhường cho ta ngồi,khôngphải sao?"
Thái phu nhân thầm nghĩ, chẳng trách nhi tử nhìn trúng, chỉ là đôi mắt kiakhôngtốt, quá mức câu người, làm bà nghĩ tới thiếp thất bên người trượng phu trước kia, bà phải tốn bao nhiêu công sức mới đuổi được người đóđi, thủ đoạn gì cũng dùng hết, mới vãn hồi được trái tim của trượng phu.
Thấy cáccônương khác nghĩ mọi cách để chọc Thái phu nhân vui vẻ, Kỷ Dao lại giống cái hũ nút, ánh mắt Dương Thiệu hơi hơi híp lại, quay ngườiđixa.
Kỷ Đình Nguyên sao?
"Ngài ngồi sai," Kỷ Daođangđịnh nhắc nhở, khi ánh mắt liếc nhìn khuôn mặt kẻ đó, liền thay đổi giọng, "Tam, điện hạ, tại sao là...."
Thái phu nhân cư nhiên còn mời cả Chu Lươngâm!
Ánh sáng nhạt rơi vào trong mắthắn, giống nhưmộthồ băng.
Thái phu nhân vẫn luôn như vậy, bà rất để ý toàn cục, cho dùkhôngtiếp nhận nàng, nhưng ngoài mặt vẫn cho qua, chính là cái loại đối xử lạnh lùngkhôngnóilời nào.
"Chỗ này mặc dùkhôngxem đượcrõràng như hàng ghế đầu, nhưng yên tĩnh... tanóimuội nghe, so với hàng đầu tiên còn khó mua hơn." Kỷ Đình Nguyên giơ ra bốn ngón tay, "tiêu tốn tầng này của ta đấy."
"A," Kỷ Dao cả người cứng ngắc, "Thái phu nhân đồng ý rồi?"
Ngữ khí củahắncư nhiên có chút lạnh, Kỷ Dao sửng sốt, vốn dĩ nàng hi vọng Dương Thiệu giống kiếp trước, có thể an ủi nàng,nói"cóhắnở bên,khôngcần sợ hãi",hắnsẽđikhuyên Thái phu nhân, vì cũng có thể là Thái phu nhân có gì đó hiểu lầm nàng mà thôi, nhưnghắnlại chỉnóitới chuyện sau hôn nhân.
Kỷ Dao lại hơi thay đổi sắc mặt.
"Biểu ca!" Du Tố Hoa ở phía trước nhìn thấy Dương Thiệu, lớn tiếng cười, lạiđitới hướng Kỷ Dao, "Kỷcônương, lần trước ta vô lễ, còn mongcônương đừng để ý."
Đúng rồi, sau nàyhắnta là Tĩnh Vương!
Kỷ Đình Nguyênnóivới Liêu thịmộttiếng, liền dẫn muội muộiđixem kịch.
"Hầu gia?" Kỷ Dao gọi khẽ, "ngài làm sao vậy?"
Xe ngựađitới trước cửa Hầu phủthìdừng lại,đãcáchmộtđời, nhưng phủ đệkhôngcó gì khác biệt, Kỷ Daođitrênđường hành lang, ánh mắt liếc qua bình phong, núi giả, hoa cỏ cây cối, đình đài lầu gác, chỉ cómộtloại cảm giác quen thuộc.
Mẫu thân, vẫn là như vậy, cứ hi vọnghắncó thể cướimộtthê tử thập toàn thập mỹ, nhưng cuối cùngthìbà cũngkhôngphản đối.
Tư thế củahắncó chút cứng ngắc, duy trìmộtlúc liền buông thõng tay xuống, lại nhìn tiểucônương ở trong lòng mình, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Nàng muốn phản bác, nhưng mà chuyện đó đúng làsựthật.
Vừa về đến phòng mình, mèo con liền chạy ra, meo meo hai tiếng, chạy vòng quanh chân nàng.
Kỷ Daokhôngcòn lời nào đểnói, phút chốc, nàng đột nhiên đứng lên.
Lại khoe khoang, Kỷ Dao đương nhiên là phải khen: "đềuđãbắt đầu hát rồi ca ca còn có thể mua được, lợi hại!"
Tiểucônương mắt ngọc mày ngài, thân thể được bao bọc bởi váy áo màu tím nhạt, rất ưu nhã, nhìnthìcó vẻkhônggiống mười bốn tuổi.
"Trò chơi bên ngoài rất nhiều... đợt trước cómộtgánh hát, rất có ý tứ," Kỷ Đình Nguyên nhướng mày, "muốnđixemkhông?"
đitới cửa thùy hoa, Trần Viện nhìn Kỷ Daomộtcái: "Kỷcônương, nghenóingươi cùng Hầu giađãsớm quen biết, đúngkhông?"
Thôi được.
Quá châm chọc rồi, cư nhiên là kẻ địch kiếp trước ở bên cạnh an ủi nàng, Kỷ Dao honhẹmộttiếng: "Đa tạ Chucônương, tasẽkhôngđể ý... sắc trờikhôngcòn sớm, Chucônương cũng trở về nhà thôi."
Kỷ Dao cảm nhận được.
sựtrầm mặc đó giống nhưmộtcái gai đột nhiên đâm vào người, làm cả ngườihắnđau đớn.
Trạch viện nhà mình mà cũng có thểđisai, Kỷ Dao cảm thấy có chút buồn cười, khóe miệng cong lên,nhỏgiọng hỏi: "Hôm này chỉ mờimộtmình ta thôi sao?"
Càng xác định chuyện kia làsựthật, Dương Thiệu cảm xúc càng nhấp nhô.hắnhận Kỷ Dao, khi biết nàng đối vớihắnkhôngcómộtchútthậtlòng nào, hậnkhôngthể g**t ch*t nàng, nhưng đến khi nàngthậtsựchếtđi,hắnlại cảm thấy khổ sở, đến nay nàng lại đứng trước mặthắn, lònghắngiống như nổi lên sóng to gió lớn,khôngbiết làm thế nào để bình tĩnh.
"Xuỵt." Ngón tay Tống Thụy đặt lên môi, "bọn họ đềukhôngquen ta, ngươinhỏgiọngmộtchút." liếc nghiêng nhìn nàngmộtcái, "hôm nay ngươi cũng tới nghe kịch?"
Kỷ Dao hơi hơi thở dài.
"Ừ." Bà có đồng ý haykhông, lẽ nào Kỷ Daokhôngbiết hay sao? Nàng là ngườirõnhất còn gì, dù mẫu thân cókhôngthích đến mức độ nào, cũngsẽkhôngphản đối.
Kỷ Dao cạn lời.
Dương Thiệu cười,khôngnóigì.
"Cho dùkhôngkhó, nhưng cũng phải học chứ? Học từ ai vậy?"
Dù sao cũngđãcó mười mấy năm cảm tình,khôngphảimộtsớmmộtchiều là có thể vứt bỏ.
Gặp dịpthìchơi ai mà chẳng biết? Kỷ Dao cười cười: "Ducônương nặng lời rồi, chỉ là hiểu lầm thôi."
Chuyện này, Liêu thị cũngkhôngnóivới Kỷ Chương, Kỷ Đình Nguyên, ngược lại là Kỷ Đình Nguyên thấy muội muộikhônghoạt bát giống như ngày thường nên lôi kéo nàng hỏi han.
Kỷ Dao trầm mặc.
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
"Khò khè khò khè."
"Vị trí này từ lúc bắt đầu là của người,thìchính là của ngươi, còn về phần ca ca ngươi..."hắnta hướng thuộc hạ ra hiệu bằng ánh mắt, lập tức liền có quảnsựtới dọn ramộtchỗ trống ở bên cạnh, "hôm nay ba người chúng ta cùng nhau nghe kịch."
Trần Viện tạ ơn, ánh mắt lướt qua người Dương Thiệu.
Kỷ Dao hỏi: "Cái gì mà cảm thấy thế nào vớikhôngthế nào?"
Kiệu của Kỷ Dao lạikhôngrờiđithành công như vậy.
"Đáng tiếckhôngthể mang mi theo, nếukhôngđể Hầu gia nhìn thấy, mi béo thành cái dạng gì rồi."
Tiểucônương ngừng chân, khuôn mặt nghi hoặc.
Cái nàykhôngổn, cái kiakhôngđược, mỗi khihắnmuốn thân mật hơnmộtchút, Kỷ Dao đềukhôngmuốn,rõràng trước đây nàng là thê tử củahắn.
"Sang năm?" Dương Thiệu cười khẽ.
Kỷ Dao nhìn xuống dướimộtcái, pháthiệnvị trí chỗ nàykhôngtệ, nàng nhìn thấy người khác, nhưng người kháckhôngnhìn thấy nàng, mà đài kịch cũng nhìn thấy rấtrõ.
"Lí do là gì?"
Liêu thị thở dàimộttiếng: "Là ta nghĩ quá đơn giản, cửa Hầu phủ đâu phải dễ vào? Thôi, nếu Thái phu nhânđãkhôngnguyện ý, vậy liền thôi."
Kỷ Dao cứng rắn bị kéo trở về. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho dùkhôngnhắc tới gia thế, ngũ quan, thân hình của Dương Thiệu đều làm nữ tử động tâm, Du phu nhân nhìn thấy, trong lòng thầm nghĩ nữ nhi của mình đúng là khó mà so sánh được, chẳng trách Thái phu nhânkhôngnhìn trúng, nhi tử có thiên kim danh gia vọng tộc coi trọng như vậy, Du Tố Hoathìtính là cái gì chứ?
Du phu nhân thấy nàngđixa, mớinhỏgiọng hỏi: "Đây chắc làcônương mà Thiệu nhi nhìn trúng?"
"Vậythìlà bị ức h**p ở bên ngoài?" Kỷ Đình Nguyên làm bộ dáng xắn tay áo lên.
Chương 53
Nàng ta lại gần hai bước, nắm lấy tay Kỷ Dao: "Chuyện đókhôngcần nhắc lại nữa, ta thấy chúng ta rất có duyên, đợi lát nữa cùng nhauđithưởng hoa nhé." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hôm nay ta nhìn thấy Hầu gia rồi."
"Sao rồi? Thái phu nhân đối với con như thế nào?"
Bởi vì nàng để ý, các nha hoàn cáchmộtthời gian liền tắm cho mèomộtlần, nên lông của nó trắng như tuyết. Kỷ Dao ôm nó lên, khẽ vuốt, nó liền phát ra tiếng khò khè khò khè, mắt đều híp lại, bộ dáng như muốn ngủ.
Hơn nữa, kiếp này, có thể là Thái tử đăng cơ làm Hoàng đế cũng nên? Ca cakhôngđến mức phải tạo phản....
Đương nhiên, cũng cómộtphần dohắntự đại,hắncảm thấytrênđời này chỉ cóhắnlà đặc biệt, vạn lầnkhôngnghĩ tới Kỷ Dao cũng làmộttrong số đó.
khôngchột dạ chút nào, Dương Thiệu thầm nghĩ, trước đâyhắnlàm sao nhìn ra được? Kiếp trước Kỷ Dao chính là nữ tử vô tình giảo hoạt, màhiệnnay đổimộtbộ da càng mềm mại yếu ớt, cho dù có chỗ nàokhôngđúng,hắnđều nghĩ theo hướng là nàng ngượng ngùng, căn bảnkhônghề có suy nghĩ khác.
Chuyện đạisựnhư vậy, tại sao chỉ cho nàng thời gian suy nghĩ trong mười mấy ngày,rõràng nàng còn chưa cập kê,hắnliềnmộtchút cũngkhôngđợi được sao?
Kỷ Daokhôngđáp, bình tĩnhnóira lời trong lòng: "khôngphải Điện hạ nên ở trong cung hay sao, tại sao lại ở đây?"
Trần Việnrõràng làđangcười nhạo nàng,nóiThái phu nhânkhôngđể nàng vào mắt.
Sau khi Dương Thiệu rờiđi, nàng và mấy vịcônương làm lễ chào hỏi,mộttrong số đó lộ ra thần sắc kinh ngạc, ôn nhunói: "Kỷcônương, làcônương sao."
Nhưng vấn đề là, Thái phu nhân vẫn là rất nể mặt Dương Thiệu.
Nhưng mà như thế....
Ánh mắt cuối cùng củahắnrất lạnh, làm nàng nghĩ tớimộtkhoảnh khắc trong kiếp trước, còn có lần áp nàng lên tường nữa....
Thái phu nhân hôm nay mời hai mẹ con nàng ta tới, chính là vì muốn họ c·h·ế·t tâm, đồng thời cũng là để xem xét xem Du Tố Hoa có thựcsựthay đổi haykhông.
Dương Thiệu muốn đem nàng áp xuống dưới thân, muốn hung hăng tàn sát bừa bãi, nhưng cuối cùnghắnkhôngđộng.
Kỷ Daođangthấy phiền lòng, căn bảnkhôngbiết nên trả lời mẫu thân như thế nào, liền kể qua loa: "Con cũngkhôngbiết, hôm nay có rất nhiềucônương...."
"Ồ, làthậtà, ta xem bộ dáng vừa rồi của Thái phu nhân, còn cho rằng đó là lời đồn cơ,thìra các người thựcsựquen biết nhau à." Nàng ta cườimộtcách ý vị thâm trường, quay người ngồi lên kiệu, "tiệc cua lần sau,khôngbiết còn có thể gặp Kỷcônương haykhông?"
hắnta muốn đếnthìđến, ai quản việc này chứ? Tống Thụy nhướng mày, ánh mắt đảo qua người nàng.
"Vẫn như vậy, có điều Hoàng thượng phái ngự y tới khám, nênđãđỡ hơn rất nhiều rồi." Giọngnóicủa Trần Viện bình tĩnh, nhưng ngự y kiakhôngphải ai cũng có thể mời được.
Lúc này, bên dưới truyền tới tiếng huyên náo, kịch mở màn rồi.
Trùng hợp như vậy, Tống Thụy cũng tới xem kịch,hắntakhôngphải là thường xuyên tới đây đấy chứ? Lẽ nào kiếp trước ca ca gặphắnta ở đây? Nếukhôngsao lại tụm lạimộtchỗ được? Có điều kiếp này, ca casẽkhônglàm chuyện ngốc nữađi, dù sao nàngkhôngnhìn trúng Tống Vân, nên ca casẽkhôngbất mãn với Tống Vân!
Dương Thiệu gặp Thái phu nhân, đĩnh đạc ngồi xuống: "Con ngược lạikhôngbiết hôm nay mẫu thân lại mời nhiềucônương như vậy,rõràng con...."
"Ta cảm thấy Thái phu nhânkhôngthích ta."
Kỷ Dao nhìn chằm chằm Tống Thụy, trong lòng thập phần bất an.
Vừa rồihắnhồi tưởng lại quá trình quen biết Kỷ Dao trong kiếp này, liềnrõràng, trong lòng Kỷ Dao thực rakhôngthíchhắn.
"khôngcó, trong nhà có ai dám ức h**p muội sao?"
Dương Thiệu đột nhiên chui vào, đẩy nàng ngồi dịch sang bên cạnh.
"Gánh hát gì vậy?"
Cơm no rượu say, mọi người mới lần lượt cáo từ.
Hồi tưởng lại phần dung sắc đó, Du phu nhân cười cười: "Thái phu nhân nhất định làkhôngthích."
Nàng chỉ làđangtránh giẫm lên vết xe đổ mà thôi.
Kiếp này, nàng chỉ hi vọng nhà bọn họ ở chung hòa hòa thuận thuận.
"Vậythìdễ, ca ca mang muộiđichơi."
Do trải nghiệm trước đây, Kỷ Dao cảm thấymộttrậnkhôngthoải mái, suýt nữa hất tay ra.
"Đợi lúc ngươi trở về, liền mang về cho bà ấymộthũ." Thái phu nhânnói, "sức khỏe của bà ấy vẫn tốt chứ? Ta nhớ là bà ấy thường xuyên đau đầu."
Hình như cũngkhôngcó biểuhiệngì khác biệt, Dương Thiệu buông mắt đánh giá Kỷ Dao, nàng vẫn là bộ dáng ngoan ngoãn, nếu nhưhắnkhôngtự pháthiệnra, có phải là liền cưới nàng như vậy haykhông? Nhưng còn ý nguyện chânthậtcủa Kỷ Daothìsao? Mặc dù kiếp này nàngkhôngchọn Tống Vân... có lẽ vì nàngđãbiết, sớm muộn gì Tống Vân cũngsẽcưới Chu Lươngâm, chỉ cần có chút đầu ócthìsẽkhôngtiếp tục phạm sai nữa.
"Cũngkhôngcó điểm nàokhôngtốt, chỉ là cảm thấy gia thế có chút đơn bạc, tuổi cũng cònnhỏ, conkhôngcần vội vàng định xuống." Thái phu nhân rất trầm ổn, cũngkhôngcó ý muốn tranh cãi với nhi tử, "nếu sau khi con gặp mặt, vẫn kiên quyết muốn cưới, ta còn có thểkhôngthành toàn cho con hay sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Dao cắn môi: "Ta vẫn còn chưa cập kê, đợi đến sang năm nhắc lại chuyện này,khônggấp."
"Muốn ăn lạc mặn, còn cómộtbình trà hoa."
....................
Danh bài ngoài cửa quả nhiên là gánh hát Xuân Vinh.
"Ừm." Chu Lươngâmngồi lên kiệu rờiđi.
Nhưng nàng vẫnkhôngmuốn ca ca quen biết Tống Thụy, hơi hơi mỉm cườinói: "Tam điện hạ, chỗ này là vị trí của gia huynh."
hắnchính là bị Kỷ Dao giấu diếm như vậy.
Dương Thiệu nhàn nhạtnói: "Nàng có phải làkhôngmuốn gả cho bản Hầu?"
hắnkhó mà bình tĩnh nổi.
Kỷ Dao liếc nhìn Dương Thiệumộtcái,hắnkhẳng địnhsẽtức c·h·ế·t,không, kiếp nàyhắncường thế như vậy, có lẽ là nàngsẽkhôngcó quả ngon mà ăn.
Du phu nhân tiến lên đỡ Thái phu nhân.
Cũngkhôngbiết, nàng tađãgặp qua Tống Vân hay chưa?
Thái phu nhân cườinói: "Vậythìtốt, mong rằng lệnh đường sớm ngày khang phục."
Dương Thiệu quay người lại: "đinhầm đường rồi."
Tâm trạng của nàng đột nhiên tốt lên.
hắnbuông mi mắt, chỉ cảm thấy châm chọc.
thậtngoài ý muốn, nhưng nghĩ cẩn thận lại cũngkhôngcó gì kì quái, lần trước Chu Lươngâmngã trước xe ngựa của Thái phu nhân, dựa vào thể chất khiến ngườiyêuthích của nàng ta, Thái phu nhân làm sao có thểkhôngchú ý tới? Kỷ Dao miễn cưỡng nở nụ cười: "Đúng là khéothật, lại gặpcônương rồi, chuyện lần trước còn chưa có cảm tạcônươngmộtcách tử tế."
Ngón tay Dương Thiệu xẹt qua dây kết trường thọ, nhàn nhạtnói: "khôngngờ tay nghề của nàng cũngkhôngtệ."
Kỷ Dao cúi đầu ừmộttiếng.
Đích đến là HuệkhôngĐường của Hầu phủ, Thái phu nhân đều ở đó tiếp đãi khách nhân, Kỷ Dao cũng biết, mà Dương Thiệu lạiđitới chỗ cửa tam môn, là hướngđitới Huấn Chính Đường. Kỷ Dao ngơ ngẩn, đó là nơi thực thi gia pháp, cho dù kiếp trước nàng ở Hầu phủ, cũng chưa từng tới đómộtlần.
Nàng nhất thời có chút chán nản.
Mèonhỏngẩng đầu, dùng đôi mắt xanh biếc nhìn nàng.
Kỷ Dao mím môi.
"Sao vậy, là ai ức h**p muội?"
khôngđợi Kỷ Dao trả lời,đãbuông rèm ruống, nàng nghe thấy tiếng cười phát ra từ bên trong.
Thân ảnh cao lớn đó đứng dưới ánh chiều tà,khônghề động đậy, làm nàng tự nhiên có chút hoảng loạn.
Khách nhân ở bên trong nghe kịchđãngồi gần kín hết, nhưng vớisựkết giao rộng rãi của Kỷ Đình Nguyên,nóimộttiếng với quảnsự, liền có hai chỗ trống ởtrênlầu hai.
"Năm nay hoa quế nở đẹp, ta bảo phòng bếp chuẩn bị chút bánh hoa quế, cá hoa quế, táo đỏ hoa quế củ sen, còn có rượu hoa quế ủ từ năm ngoái... cảmộtbàn tiệc hoa quế.
Vậythìđem hai chỗ ngồi này nhường lại chohắnta, nàng dẫn ca cađichỗ khác, rời khỏi lầu nghe kịch.
Mọi ngườiđitới khu vườn lớn nhất của Hầu phủ, liền cùng nhau thưởng hoa.
"Vậtnhỏ, mi nghe hiểu sao?" Kỷ Dao xoa xoa đầu nó,nhỏgiọngnói, "Hầu gianóiTrung thusẽhỏi lại ta, minóixem ta nên trả lời như thế nào?"
"đichứ!" Nàng lập tức đáp ứng.
Chu Lươngâmquả thực là ở cùng nàng, cũngkhôngchủ động bắt chuyện với ai, đương nhiên, cáccônương kháckhôngquen họ, nên cũngkhôngtiếp cận. Kỷ Dao đột nhiên nghĩ tới, kiếp trước Chu Lươngâmkhôngcó bạn thân khuê mật nào, sau khi nàng ta tới Kinh thành, vừa lộ mặt liền bị xa lánh.
"Vì sao?" Du Tố Hoa kì quái, sao mẫu thân lại chắc chắn như vậy?
Kỷ Dao tự dưng cảm thấymộtcỗ lạnh lẽo.
"Meo?"
Kỷ Daonói: "Thái phu nhânkhôngxấu như vậy."
hắncó chỗ nào làmkhôngđược?
Nàng đột nhiên cảm thấy, thực ra bản thân nàngkhônghiểu Dương Thiệu.
Kỷ Đình Nguyên liền cười, lấy tay áo lau ghế cho muội muội, lại hỏi: "muốn ăn cái gì, ta mua cho muội, lạc dưa điểm tâm đều có, đợimộtlát là bưng lên."
Kỷ Dao cắn môi.
Lúcđitới gần HuệkhôngĐường, nhìn thấy vài vịcônương dưới gốc cây mai, Dương Thiệunói: "Tađitrướcmộtbước để gặp mẫu thân, nàng từ từ hãy đến."
Du Tố Hoa vô cùng yên tĩnhđitheo sau, thỉnh thoảngnóivài câu với cáccônương khác, vô cùng ôn hòa.
"Cái gì, rất nhiềucônương?" Liêu thị kinh ngạc, "khôngphải chỉ mờimộtmình con thôi sao?" gừng càng già càng cay, bà rất nhanh liền phản ứng kịp, "Thái phu nhânkhôngvừa ý con, đúngkhông? NếukhôngHầu gia đích thân mời con tới, bà ấykhôngnên làm như vậy!"
Kiếp trước, bọn họ là kẻ địch của nhau đấy!
Chẳng trách cuộc đua thuyền rồng lần trước, nàng đặt cược Lý gia thắng, chẳng trách nàng biết được tửu lượng của mình cao hơn Kỷ Đình Nguyên, hoặc là chuyện Kỷ Chương thăng quan có liên quan tới nàng. Buồn cười làhắnmộtchút cũngkhôngbiết, như bị nằm trong cái trống bịt kín, còn cho rằng Kỷ Dao ngây thơ đơn thuần, giống như tuyết trắng đầu mùa, nghĩ tới chuyện có thể ngay lập tức cưới nàng mà cảm thấy dương dương đắc ý.
Mấy thángkhônggặp, so với tiểucônương trong tiết thanh minh lần trước lớn hơnkhôngít, càng hấp dẫn ánh mắt người khác,hắnta từ từ đáp: "Ta lập tứcsẽmở phủ đệ, tại saokhôngthể ra ngoài?"
Tiểucônương ngũ quan xinh xắn,đanglứa tuổi dậythì, trongmộtđám đạicônương trưởng thành cư nhiênkhôngcó chút thua kém nào, váy áo màu tím nhạt làm nổi bật lên làn da như ngọc của nàng, dướisựchiếu rọi của ánh nắng mặt trời, còn sinh ra màu hồng tự nhiên, trắng nõn kiều diễm như cánh hoa.
Kỷ Daonói: "Đúng vậy, Hầu gia quen ca ca của ta."
"Đúng vậy." Du Tố Hoa cắn răng, "nương đừng nhìn nàng ta tuổinhỏ, tâm cơ lại rất thâm trầm đấy, cũngkhôngbiết làm thế nào khiến biểu ca động tâm. Bỏ qua bao nhiêu thiên kim của danh gia vọng tộc, cứ khăng khăng nhìn trúng nàng ta, có lẽ là do sử dụng thủ đoạn bẩn thỉu gìkhôngchừng." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng chầm chậm cúi đầu, đem gò má áp lên người mèo con, bộ lông rất mềm rất ấm, ấm áp giống như cái ôm củahắn.
"Trung thu, bản Hầu lại hỏi nàngmộtlần nữa, nàng tốt nhất nghĩ cho cẩn thận."
Từ trước tới nay ca ca vẫn luôn đối tốt với nàng, Kỷ Daonói: "khôngphải, chỉ là cảm thấy có chút bức bối,khôngdậy nổi tinh thần."
Sau đó được Tống Vânyêuthích, càng trở thành cái gai trong mắt mọi người, hậnkhôngthể đem nàng ta ăn sống nuốt tươi.
"Chơi cái gì?"
Thái phu nhânkhôngnên ở đó gặp nàng mới đúng!
trênngười nam nhân có mùi rượu nhàn nhạt, Kỷ Daonói: "Hầu gia, ngài như thế này e rằngkhôngổn, đây là kiệu của ta...."
Tống Thụymộtphát chế trụ cánh tay nàng, dùng sức kéo xuống: "Ngồi xuống cho ta!"
Tiểucônương cư nhiên còn đỏ mặt, Chu Lươngâmcảm thấy Kỷ Dao rất đángyêu.
Du Tố Hoa lại có thái độ giống hệt kiếp trước.
Hai người sóng vai bước vào HuệkhôngĐường.
Kết quả lúc này cũng có người ngồi xuống, đoạt mất ghế của Kỷ Đình Nguyên.
Thấy nàng câu nệ, Chu Lươngâmmỉm cười, buông tay ra: "Dọa đếncônương rồi?"
Hai tay nàng hơi nắm chặt.
"Kỷcônương có điểm nàokhôngtốt?" Dương Thiệu chỉ hỏi vấn đề này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.