Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 54
"Đúng vậy, Đại ca đối với tẩu ấy tốt lắm, cơm cũng bón cho ăn." Phúc Gia công chúa bẹp bẹp miệng, "có lần bị ta nhìn thấy, còn tránhđi... có điều Kỷcônương, nếu như ngươi gả cho người khác, vậythìhôn phu tương lai cũngsẽđối xử rất tốt với ngươi." Ca ca ôn nhu như vậy,sẽđối xử tốt với Kỷ Dao.
Sắp tới tết Trung thu rồi, Kỷ Dao có chút lo lắng.
Có ca ca chống lưng, Kỷ Dao vội vàng đứng lên đổi sang bên cạnh, Kỷ Đình Nguyên liền ngồi vào vị trí cũ của nàng, đem tách nàng và Tống Thụy ra.
Tốt xấu gì cũng sống ở trong Kinh thành hai năm, Tống Thụy theo chỉ thị của Hoàng thượng cũng thường xuyên tới nha môn làm việc, Kỷ Đình Nguyên làm saokhôngnhận ra được, liếc nhìn nam nhân mày kiếm mắt phượng, môi mỏng mũi cao,hắnta sợ runnói: "Tam điện hạ?"
Nếunóiđến chuyện bón cơm, kiếp trước Dương Thiệu cũng từng làm qua nhiều lần, cái gìhắncũng nguyện ý bón.
"Thái tử phi có tốtkhông?" Nhàm chán chẳng có chuyện gì, Kỷ Dao đành tìm hiểu tin tức.
Tống Thụy hơi hơi quay đầu, vẻ mặt lạnh nhạt.
Thân hìnhhắnta thon dài, Kỷ Dao kiềunhỏ, ngay lập tức liền bị che khuất hết, Tống Thụy cong môi mỏng, Kỷ Đình Nguyên này ngược lại rất thương muội muội, nhưng nếu cómộtmuội muội xinh đẹp câu nhân như thế nàythìTống Thụy cũngsẽyêuthương thôi.
Nghĩ vậy, Kỷ Dao lại thở dàimộttiếng, kiếp trước nàng cũng chưa từng hoài thai, Dương Thiệukhôngnóigì, nhưng Thái phu nhân lại sốt ruột thúc giục, cònnóitặng Tống tử quanâm, lại để Du Tố Hoa ở trong phủ, nhưng Dương Thiệu thay nàng ngăn cản.
Chương 54
"hắnta..." Kỷ Daokhôngnghĩ ra được cái khác, đem chuyện cũ trước đâynóira, "tháng ba năm nay lúcđiđạp thanh,hắnta ở hồ Chân Châu suýt nữathìchen muội rớt xuống hồ, sau đó còn bắt lấy muộikhôngbuông, nếukhôngphải còn có người khác vây xung quanhthìkhôngbiếthắnta còn làm gì nữa, muội lúc đókhôngdámnóivới ca ca."
Kỷ Dao tiến sát vào ca ca,nhỏgiọngnói: "Ca ca, Tam điện hạkhôngphải người tốt, vừa rồi còn ức h**p muội, vốn dĩ muội muốn rờiđinhưnghắnta cứng rắn kéo muội lại, cònnóicái gì cho dù là ca ca, vị trí kia vẫn phải nhường chohắnta thôi, thựcsựlà kiêu căng ngang ngược quá mức."
Tiểucônương hơi hơi cau mày, Phúc Gia công chúa nhìn thấy,nhỏgiọngnói: "Kỷcônương, ngươi vì sao lại ưu sầu,nóira nghe xem, ta thay ngươi giải ưu."
đãcó chủ ý, Kỷ Dao hơi hơi thả lỏng, nhưng điềukhôngngờ tới là Dương Thiệu mãi mà chưa tới gặp nàng, ngược lại đến bữa tối, trong phủ xuấthiệnmộtvị kháchkhôngmời mà đến.
Kỷ Đình Nguyên lập tức nắm tay thành quyền.
Nàng quay đầu tránhđi, cầm trà hoa lên uốngmộtngụm để đè ép kinh sợ.
hắnta còn cần nàng để khiến Tống Vân, Dương Thiệu và Thái tử đấu đến ngươi c·h·ế·t ta sống, đương nhiên phải nuôi cho tốt rồi, Tống Thụy hướng nàng câu môi cười. (đọc tại Qidian-VP.com)
................
Có chút giống giọng điệu của tỷ tỷ, Phúc Gia công chúa cười híp mắtnói: "Được được, Kỷcônươngnóisao ta liền nghe vậy, chỉ cần ngươi vui là được." Dựa gần vào nàng, cómộtloại thân mậtkhôngnóinên lời.
nóiđến bốn vị hoàng tử ở trong cung đều có điểm riêng biệt, Tống Vân như trích tiên thanh quý xuất trần, Thái tử giống Hoàng thượnganhtuấn bất phàm, Tử hoàng tử thân thể yếu ớt rất ít khi lộ diện, còn vị Tống Thụy này lại cómộtchút tà khí, cho nên nụ cười củahắnta khiến Kỷ Dao rùng cả mình.
Phúc Gia công chúa dựa vào tay ca ca nhảy xuống xe ngựa, đến lượt Kỷ Dao, nàng tanói: "Ca ca, huynh đỡ Kỷcônươngmộtchút, nàng ấy đứngkhôngvững."
Tống Thụy liếc nhìn bàn đồ ăn, điểm tâmhắnta kêu mang tới chẳng độngmộtchút nào.
Thấy sắc mặt Kỷ Đình Nguyên khó coi, Kỷ Dao cũngkhôngdám quá phận, vạn nhất k*ch th*ch ca ca tới mức động thủ đánh Tống Thụythìsao, vậythìkhôngđược! Ca casẽrơi mũ ô sa mất, cho nên nàngnhỏgiọngnói: "Ca ca, đừng kích động, muội cũngkhôngcó gì tổn hại,nóivới ca ca chỉ là muốn nhắc nhở huynh mà thôi,khôngcần để ý tớihắnta,đilại gần vớihắnta làm gì." (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảm thấy mu bàn tay bỏng rẫy, Kỷ Dao đem tay rụt về.
Kỷ Dao đỏ mặt: "Sao Công chúa lạinóitới ta rồi?"
khôngthể đối xử giống với Húa Linh Nhi như lần trước được, đây dù sao cũng là Hoàng tử, cho dù Kỷ Đình Nguyên tính khí lớn cũng phải tận lực thu liễm.hắnđem lạc mặntrêntay trái đặt lên bàn: "Chỉ làmộtchỗ ngồi, nếu Tam điện hạ nhìn trúng liền thôi,"hắnta kéo cánh tay của Kỷ Dao, "đisang bên này."
Vốn dĩ Kỷ Dao chỉ cómộtđĩa lạc mặn, trà hoa, kết quả lại có thêmmộtđĩa bánh hạt dẻ,mộtđĩa bánh hoa quế,mộtđĩa mứt kim quất, còn có bánh đậu xanh, bánh trôi Cẩm Châu.
Kỷ Đình Nguyên quả nhiên tức giận: "hắnta còn làm cái gì nữa?"
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
"khôngsao, ta có hộ vệ." Phúc Gia công chúa nhìn ra là nàngđanglo lắng, "tanóiqua với Phụ hoàng rồi, Phụ hoàng cũngđãphê chuẩn."
mộthoàng tử nhưhắnta, còn cầnsựđể ý của mình? Kỷ Đình Nguyên lại cảm thấy muội muội suy nghĩ nhiều, nhưngmộtđại nam nhân như Tống Thụy ức h**pmộttiểucônương, Kỷ Đình Nguyên rất khinh thường.
Nhìn tiểucônương ở đối diện, Kỷ Dao trợn tròn mắt:"Công chúa, người sao lại...."
Đây là chuyệnnhỏ, quan trọng là Hoàng thượng có biếtkhông, nếu như Phúc Gia công chúa trốn ra ngoài, vạn nhất gặp phải chuyện gì, nhà bọn họkhônggánh nổi trách nhiệm đâu. Kỷ Dao lập tứcnói: "Công chúa, người đơn độc đến đây hay sao? Hôm nay ngắt hoa sen người người đông đúc, ta sợ Công chúasẽbị thương."
"Kỷcônương, đừng sợ, nếu Kỷ đại nhân saythìtự nhiên tasẽđưahắnhồi phủ." Ánh mắt Tống Thụy dừngtrênđôi tay ngọc của nàng, "xin Kỷcônương tránh ra, cẩn thận đụng phải rượu."
Mặc dùnóinhỏ, nhưngâmsắc ngọt ngào của tiểucônương vẫn lẫn trong tiếng hát kịch bay vào tai Tống Thụy, Tống Thụy liếc mắt nhìn thấy chuỗi châu hoatrênđầu nàng,khôngcần nghĩ cũng biết, nhất định là nàngđangnóixấuhắnta, hình như nàng rấtkhôngthíchhắnta.
Đừng thấy Phúc Gia công chúa tuổi cònnhỏ, sức lực ngược lạikhônghềnhỏđâu, Kỷ Dao trực tiếp bị nàng ta túmđi.đitới cửa thùy hoa, nhìn thấy rất nhiều hộ vệ, lúc này mới thở phàomộthơi.
Kỷ Dao ngồitrênxe ngựa của Phúc Gia công chúa, dặn dò: "Ta có thể bồi Công chúađichơi, nhưng mong Công chúa tiết chế, trước giờ Tuất cần phải trở lại trong cung."
hắnta bước tới, bưng ly trà Kỷ Daođãuống qua lên, hình như có thể tưởng tượng ra hình dáng đôi môi nàng khi áp lên miệng ly, còn có vết son đỏ lưu lại.
Kỷ Đình Nguyên cau mày.
hắnta muốn làm cái gì? Kỷ Dao bị dọa, tay cheđicốc ngọc: "Tam điện hạ, hôm nay ca ca cùng ta tới xem kịch, e rằngkhônguống rượu được."
Cũngkhôngbiết vì sao,hắntốt xấu gì cũng là Hoàng tử, cho dùkhôngđược Phụ hoàngyêuthích như Tống Vân,thìvẫn là hậu duệ quý tộc, nếu sau này đắc thế, vẫn có thể quân lâm thiên hạ. Nghĩ nghĩ lại nghĩ tới Tống Vân, thầm cảm thấy kì quái, Phúc Gia công chúa cư nhiên còn chưa tìm Phụ hoàng ban hôn.
"Ai nha, tađãnóikhôngsao,đi, ngươiđitheo ta là được." Phúc Gia công chúa lôi kéo tay nàng, "tađãlệnh cho hộ vệ chuyên môn dẹp ramộtchỗ trống rồi, hai người chúng ta cũng nhau ngắm trăng thả đèn lồng."
"Nếuđãnhư vậy...."
Kiếp nàykhôngbiết....
Hết kịch, sau khi Kỷ Đình Nguyên cáo từ Tống Thụy, Kỷ Dao liền vội vàng lôi kéo ca ca xuống lầu.
Xem ra sức ảnh hưởng của Kỷ Dao đối với Kỷ Đình Nguyên là rất lớn, Tống Thụykhôngmiễn cưỡng, đem cốc ngọc thu lại: "đãnóirồi đấy nhé."
Sau khi uống xong,hắnta đưamộtcái cốc ngọc cho Kỷ Đình Nguyên: "Nghenóitửu lượng của Kỷ công tử như sông như biển, ngàn chénkhôngsay, takhôngthể sánh bằng, nhưng mỹ tửu khẳng định phải hiến cho Kỷ đại nhân."
Kỷ Dao kinh ngạc,khôngbiết vì sao Công chúa lại như vậy.
nóiđến rượu, Kỷ Đình Nguyên cũngkhôngsợ hãi, nhưng uống rượu với Tống Thụy,hắnthựcsựkhôngmuốn: "Xin Tam điện hạ thứ tội, lờinóicủa muội muội có lí, nếu tađãmang muội ấy ra ngoài,thìkhôngthể uống rượu quên hình được, trở về nhất địnhsẽbị mẫu thân trách phạt. Hôm khác, ta lại uống cùng Điện hạ sau."
"khôngcần." Kỷ Dao vộinói, "khôngcần làm phiền Điện hạ."
Mặc dù Dương Thiệu đối với nàngkhôngtệ, nhưng vì trải qua kiếp trước, nàng vẫn luôn cố kị Thái phu nhân, còn có chuyện trúng độc trước kia, ả nha hoàn đó...lần trước nàng tới Hầu phủ cũngkhôngnhìn thấy ả ta, nhưngnóikhôngchừng làđanghầu hạ ở chỗ nào đó trong Hầu phủ cũngkhôngchừng, nàngkhôngmuốn quyết định qua loa đại khái như vậy.
Ngày trước Kỷ Dao mất tích trong cung, Thái tử vội vội vàng vàng mời Dương Thiệu tiến cung, liền có thể nhận ra hai người cùng phe với nhau,hắnta cố ý báo cho Thái tử biết Kỷ Dao ở Phù Ngọc Điện, đáng tiếc tính cách Tống Vân khiêm tốn hòa nhã, cư nhiênkhôngnáo ra chuyện gì,hắntakhôngđợi được nữa rồi.
"Ta đến tìm ngươi chơi." Phúc Gia công chúa chớp chớp mắt, "đợi lát nữa chúng ta cùng nhauđiđến sông Thải Liên thả đèn lồng, có đượckhông?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Sông Thải Liên là dòng sông bảo hộ Kinh thành, tiền triều trước kia khi chưa đến đây xây dựng Kinh đô, trong sông trồng đầy hoa sen, cứ mỗi khi đến tháng sáu tháng bảy là nở rộ, bách tính đua nhau ngồi thuyềnnhỏđidạo chơitrênsông nên mới có tên là sông Thải Liên. Sau đó thành trì mở rộng, hoa sentrêncon sông này ítđi, nhưng tên gọithìkhôngthay đổi, dòng nước vẫn trong xanh như trước, mỗi dịp tết Trung thu người trẻ tuổi liền đua nhau tới bên sông để bái nguyệt, thả đèn lồng, vô cùng náo nhiệt.
Kỷ Dao kinh ngạc nhìn Tống Thụymộtcái. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Đình Nguyên trong lòng cảm thấy kì quái, hoài nghi Tống Thụy này là nhìn trúng muội muội, nếukhôngsao lại tốt như vậy? Còn về việc muội muộinóibị ức h**p... có thể là có gì đó hiểu lầm, những Hoàng tử này quen thói kiêu căng, nhìn trúng muội muội nên có chút tiếp xúc cũng là điều có thể xảy ra.
Tống Thụy kêu gã sai vặt đemmộtbình rượu tới, rót ramộtly.
Phúc Gia công chúa cư nhiên tới nhà bọn họ.
"Ừm, ăn tốt uống tốt, mậpmộtvòng." Phúc Gia công chúa lắc lắc đầu, "chính là giống như ngồi tù vậykhôngđược ra khỏi cửa, Đại ca trông coi rất kỹ,hiệntại ta cũng rất ít gặp Đại tẩu, nhưng mẫu phinói, Đại ca như vậy vì muốn Đại tẩu thuận lợi sinh ra đứa bé." (đọc tại Qidian-VP.com)
Phúc Gia công chúa chỉ cườikhôngnóigì.
Lúc xe ngựa dừng lại, Kỷ Dao mới hiểu Phúc Gia công chúa cười cái gì, bởi vì trước xe ngựa, Tống Vân đĩnh đạc đứng ở đó, hình nhưhắnta cũngkhôngngờ tới,trênmặt lộ ra chút kinh ngạc.
Lúc Kỷ Đình Nguyênđilên pháthiệnchỗ ngồi của mình bị đoạt mất rồi, bên người muội muội cómộtnam nhân ngồi rất gần,hắnta bước vội tới nắm lấy bả vai của kẻ đó, nhướng mày nỏi: "Vị công tử này, e rằng ngươi ngồi sai chỗ rồi."
Cũng là trong dự kiến.
"Chỉ cómộtcốc, còn sợ say sao?" Danh tiếng của Tống Thụy ở bên ngoàikhôngkém, người nên lung lạchắnta cũngsẽkhôngbỏ qua, Kỷ gia này mặc dù căn cơ mỏng, nhưng có mối hôn nhân với Tạ phủ, tính cách Kỷ Đình Nguyên hào sảng rất hợp mắthắnta, gặp được đương nhiên phải uống với nhau rồi.
khôngchỉ như vậy, quamộtlúc sau,hắnta còn sai gã sai vặt mang lên bàn bọn họ rất nhiều điểm tâm.
Ngoài ra, thái độ tránh như tránh tà của Kỷ Dao càng làmhắnta cảm thấy hứng thú.
Chỉ là như vậy, sợ rằngsẽchọc giận Dương Thiệu.
Nếu giống như Công chúathìtốt, muốn cái gì có cái đó, tương lai còn cómộtvị hôn phu cưới nàng ta ngày ngày sủng nàng ta, Kỷ Daonói: "khôngcó gì, chính là cảm thấy Thái tử phi rất có phúc."
"Ta thấy chỗ ngồi của ngươikhôngtệ, muốn đổi chỗ với ngươi, Kỷ đại nhânkhôngđể ý chứ?"
Lúc sắpđibiểu cảm củahắnkhinóinhững lời đó, dường như hàm chứa muôn vàn nỗi buồn, nhưng nàngkhônghề biếtmộtchút nguyên do, hay là vẫn nên đợi đến lúc gặp mặt,nóichuyện tử tếthìhơn.
Tống Thụy dựa lưng ra ghế, nghe hát kịch.
Thái độ ôn hòa,khônghề có ý trách phạt, Kỷ Đình Nguyên cảm thấy có chút kì quái. Vừa rồi muội muội cáo trạng, Kỷ Đình Nguyênđãchuẩn bị sẵn tâm lí phải đưa đẩymộtphen, kết quả cư nhiên Tống Thụy dễnóichuyện đếnkhôngngờ.
Thái tử đối với Kiều Anthậtlà quan tâm, kiếp trướchắnta nạp Kiều An làm thiếp, hai ngươikhôngcó con nỗi dõi. Nhưng cũngkhôngtrách được, lúc đó Hứa Linh Nhi là Thái tử phi, ả ta kiêu căng hống hách như vậy há có thể dung thứ cho Kiều An sinh con? Thái tử lại phải dựa vào thế lực của Diên An Hầu, đương nhiênkhôngđể ý tới Kiều An rồi.
Bởi vì Tống Thụy giống nhưmộtcon rắn độc ở bên cạnh, Kỷ Dao cũngkhôngcó tâm tư nghe kịch, đương nhiên những điểm tâm này nàng cũngkhôngdám ăn, vạn nhất bên trong có đồ gì đó, muốn khóc cũngkhôngkịp.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.