Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 55

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 55


Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

Mà Kỷ Daokhôngbiết gì, vẫn cho rằng Dương Thiệu cực kỳ nhẫn nại, nênkhôngép bức nàng quyết định chuyện hônsựngay, nàng an tâm trở về nhà.

Lúc này, Kỷ Đình Nguyên còn ở bên ngoài uống rượu,đãchuốc say mấy người bạn tốt rồi, nghenóitrong ngõ Hồi Nguyệt mới mởmộtquán rượu, trong tiệm có rượu Trạng Nguyên Hồng cực kỳ đậm đà,hắnta lại cùng đám hồ bằng cẩu hữu của mình vai kề vaiđitới,đithưởng thức mùi vị tươi mới.

Quán rượu rất lớn, Kỷ Đình Nguyên kêu năm vò rượu, cùng Tô công tử, Lý công tử đến nhã gian thưởng thức.

Phàm là xuất môn tụ hội bạn bè, bên cạnhhắnta nhất định là có Tô Thăng, Lý Băng Như, người trước xuất thân trâmanhthế gia, còn Lý Băng Như lại là đệ tử hàn môn, ba người xuất thân có cao có thấp, nhưng lại vô cùng thân thiết với nhau. Cho nên lúc đầu khi Kỷ Nguyệt phải gả cho người khác,hắnta cũng từng lựa chọnmộttrong những người bạn này, nhưng sau này là Tạ Minh Kha đến cưới.

Ba ngườinóichuyệnmộtlúc, Tô Thăng cườinói: "Trạng Nguyên Hồng (rượu Thiệu Hưng) này thựckhôngtệ, nhưng so với rượu Chu gia đích thân trưng cất có kémmộtchút."

"Thắng ở chỗ mùi vị độc đáo, chắc là ủ rượu ở nơi thường xuyên phủ tuyết."

Lý Băng Như cười khẽ: "nóiđến phẩm rượu, thựcsựlàkhôngcó ai vượt qua ngươi, ngươi nênđimởmộttiệm rượu, sinh ý nhất định là hưng thịnh."

"Chuyện phiền phức như vậy takhônglàm." Kỷ Đình Nguyên thầm nghĩ,khôngnhữngkhôngcó thời gian, nếu bị mẫu thân biết được cònkhôngbiếtsẽbị mắng tới mức nào nữa.

Trong tay Tô Thăng chuyển động ly rượu, đột nhiênnhỏgiọngnói: "Muội phu ngươi gần đây có tiết lộ chuyện liên quan tới Thái tử? NghenóiThái tử phi hoài thai long tôn..."hắnta cười hamộttiếng, "quanh co khúc khuỷu, vỗ dĩ cho rằng Thái tử nhất địnhsẽbị rơi đài, nhưng ngược lại làhiệnnay lại nắm chắc phần thắng."

Ngay từ rất sớm có nhiều người đứng về phe Tống Vân, bỏ đá xuống giếng đối với Tống Diệm,khôngbiếthiệnnay trong lòng họ có tư vị gì đây.

"Tưởng đại nhânkhôngphải viện cớ bệnh từ quan rồi sao, e sợ Thái tử trả thù mà bị dọa tới mức rời khỏi Kinh thành, năm kia chính là ông ta ngáng chân Thái tửmộtphát, làm cho Từ đại nhân ủng hộ Thái tử bị biếm chức quan." Lý Băng Như ý vị thâm trường: "may mà những người trẻ tuổi như chúng ta lờinóikhôngcó trọng lượng."

Nếukhôngsẽbị đẩy vào trong vũng nước đục này, tiến thoái lưỡng nan.

Kỷ Đình Nguyênnói: "Muội phu ta là người nào cơ chứ, đừngnóitiết lộ tin tức, ngay cả hai từ Thái tử cũng chưa từng nhắc qua."

"Cẩn thận ngôn từ đến như vậy?"

"Vì mạngnhỏcủa chúng ta liền phải cẩn thận lờinói." Kỷ Đình Nguyên nâng cao ly rượu, "vẫn là uống rượu thôi."

Đừng nhìn Kỷ Đình Nguyên ngày thường hào sảng, từ trước tới nay chưa từngnóilinh tinh, Tô Thăng đành chịu, hỏi:" "Thuyết lưu dân" của ngươi vẫn chưa trình lên đâu? Địa danh Kiến Châu lại có tai,đangvào thời điểm như vậy, đừng trách takhôngnhắc nhở ngươi."

Kỷ Đình Nguyên nhức đầu: "Uống xong trở về liền viết, còn thiếumộtchút."

Mấy người uống hếtmộtvò rượu, Kỷ Đình Nguyên muốnđivệ sinh nênđira khỏi nhã gian, chỉ nghe thấy bên ngoàimộttrận huyên náo, có giọngnóithô to vang lên: "Ôi, tiểu công tử này uống rất được đấy, đến đến, ta uống với ngươi vài ly, nếu ngươi có thể thắng ta, tiền rượu ta liền trả thay ngươi."

"Ai thèm tiền rượu của ngươi có chứ?" Tiểu công tử đó rất kiêu ngạo, "bổn công tử muốn, cả tiệm rượu đều có thể mua được."

Kỷ Đình Nguyên vừa nghe thấy giọngnóinày quen thuộc, vô thức bước lại gần hai bước, chỉ thấy tiểu công tử ở phía Đông mặcmộtthân áo xanh, thân hình gầynhỏ, dưới ánh đèn cầy sắc mặt hơi hơi đỏ, sóng mắt như có nước chuyển động,hắnta cau mày,đitới đó.

Chiếc ghế đối diện đột nhiên có người ngồi xuống, Thẩm Nghiên kinh ngạc, nhưng sau khi nhìnrõngười tới là Kỷ Đình Nguyên, khóe miệng liền giương lên, khuôn mặt cũng càng đỏ hơn.

"Kỷ công tử."

"Ngươi đến đây làm gì?" Kỷ Đình Nguyên lại lạnh giọngnói, "khôngbiết đây là quán rượu hay sao?"

sựvui mừng vừa mới dâng lên đột nhiên tan thành mây khói, hôm nay Thẩm Nghiên vốn dĩ muốn thưởng nguyệt cùng Kỷ Dao, kết quả nghenóiKỷ Dao bị Công chúa mangđirồi, cho nên liền tới đây, nàng ta cụp mắt xuống:" Rượu ở đâykhôngtệ, ta đến thử xem sao."

"Ngươi cho rằng ngươi trang điểm thành nam tử người khácsẽkhôngnhận ra?" Kỷ Đình Nguyên cau mày, thựcsựlà quá bắt mắt, hán tử vừa rồi muốn đối rượu với nàng ta,rõràng là muốn thân cận nàng ta, "ngươi đừng ở đây hồ nháo, Thẩm Nghiên, tanóicho ngươi biết, cho dù ngươi có uống thêm rượuđinữa ta cũngsẽkhôngphản ứng gì."

"Thế nào?" Thẩm Nghiên cũngkhônghi vọnghắnta thích mình, tới Kỷ gia bao nhiêu lần rồi, có lần nào màhắntakhôngdựng mày trợn mắt? Hôm nay ngược lại lại tới quản chuyệnkhôngđâu, nàng tanhỏgiọngnói, "khôngbiết Kỷ công tửnóikhôngphản ứng là ý gì?"

Kỷ Đình Nguyên vô cùng tức giận.

Trong lòng nàng ta biếtrõcòn hỏi,hắntasẽkhôngthích Thẩm Nghiên.

"đi!" Kỷ Đình Nguyên quát, "nếukhôngtasẽcho ngườinóilại với lệnh tôn."

Vạn nhất Thẩm Nghiên say ở đây, mẫu thân khẳng địnhsẽtrách tội lên đầuhắnta,hắntakhôngphải người vô tội sao? Cũngkhôngphảihắnta bảo Thẩm Nghiên uống rượu.

Vốn dĩ Thẩm Nghiên muốn rờiđi, nhưng bị Kỷ Đình Nguyên thúc giục, nàng ta lạikhôngmuốn nữa.

"Ta còn chưa uống đủ, rượu Trạng Nguyên Hồng nàykhôngtệ."Thẩm Nghiên nâng ly rượu lên.

Kỷ Đình Nguyênmộtphát đoạtđi: "Ngươiđãtừng nghĩ say rượu ở đây,sẽnhư thế nàokhông?"

Chút rượu nàythìtính là gì? Thẩm Nghiên thầm nghĩ nàng mớikhôngngốc như vậy!

Chỉ là phản ứng của Kỷ Đình Nguyên có chút ngoài dự kiến, mặc dù có thể làhắnta sợ mình làm liên lụy tới, nhưng dù sao cũng là quan tâm mình, khóe miệng Thẩm Nghiên lại nhịnkhôngđược mà nhếch lên, nhìn chằm chằm Kỷ Đình Nguyên: "Takhôngbiết, chính là cảm thấy rượu hợp khẩu vị, Kỷ công tử, ngươi có muốn uống cùng ta vài ly?"

thậtlà phiền phức.

Kỷ Đình Nguyên suy ngẫm chốc lát: "Ta uống với ngươi, có phải là uống xong ngươisẽrờiđi?"

"Được." Thẩm Nghiên gật đầu.

Kỷ Đình Nguyên cầmmộtly rượu tới.

Hai người mỗi ngườimộtly rượu đầy.

Kỷ Đình Nguyênnói: "Ngươi muốn uống nhiều như vậy?" Sợ rằng điên rồiđi, loại rượu mạnh như thế này muội muội uốngmộtngụm liền ngã, nàng ta lại muốn uống cảmộtly đầy.

Thẩm Nghiên nhìn rahắntađangkinh ngạc, cầm ly rượu lên uống mấy ngụm hết sạch.

Kỷ Đình Nguyên chấn kinh: " Ngươi như thế nàysẽ..."sẽlập tức say đấy?

hắnta nhìn chằm chằm tiểucônương, chỉ thấy gò má nàng ta đỏ ửng, so với ánh mặt trời còn đỏ hơn, môi nàng ta bị rượu ngấm vào trơn bóng, càng thêm diễm lệ.

hắnta cảm thấy Thẩm Nghiên ngay lập tứcsẽngã xuống.

Nhưngkhôngcó, Thẩm Nghiên lại rót ramộtly, cười híp mắtnói: "Bạn rượu tri kỷ ngàn chén ít, Kỷ công tử."

hắnmỗi ngày kêu gọi bằng hữu, làm bạn với rượu chính là loại hăng hái nàyđi, "Đời đắc ý cho niềm vui tận hưởng. Chén vàng kia đừng cạn dưới trăng ngàn", có chút cảm giác phiêu phiêu thoát khỏi thế tục, cho dù có chút phiền não, rượu ngon vừa uống vào bụng liền biến mất tăm mất tích.

Vĩnh viễn đều làmộtthanh niên phấn chấn, có chí tiến thủ.

"Kỷ công tử, lại cạn tiếp." Nàng ta bưng rượu lên.

Kỷ Đình Nguyên còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy Tô Thăng và Lý Băng Nhưđitới, Tô Thăng kinh ngạcnói: "Ngươiđivệ sinh tới tận đây? Đây là ai,khônggiới thiệu cho chúng tamộtchút hay sao?" Cư nhiên làmộttiểucônương, Kỷ Đình Nguyên lúc nàothìquen biết tiểucônương vậy?

Kỷ Đình Nguyên cảm thấymộttrận đau đầu.

"Hai vị công tử, mời ngồi." Thẩm Nghiên tự mình giới thiệu, "ta là bạn của Kỷ nhịcônương, ta gọi Thẩm Nghiên."

"Ồ." Tô Thăng cười lên, "Kỷ nhịcônươngthìtađãtừng nghe qua, nhưng chưa từng gặp mặt,nóitới, Tán Minh, sao ngươikhôngmang muội muội ngươi tới uống rượu? Đại muội muội của ngươi gả cho Tạ đại nhânthìthôi, Nhị muội muội chắc có thể mang tới chứ?"

Có thể cái quỷ!

"Muội ấykhônguống được." Kỷ Đình Nguyên cự tuyệt, lại nhìn chằm chằm Thẩm Nghiên, "ngươi cũng thôi được rồi đấy."

Cứ thúc giục nàng ta rờiđimãi, Thẩm Nghiênnói: "Đợi uống thêmmộtly nữa ta liền rờiđi." Nâng cằm lên, "ly này của công tử còn chưa uống đâu."

Kỷ Đình Nguyên đương nhiênkhôngcoi là gì,mộtngụm uống hết.

Nam thanh niên tư thái tiêu sái, rượu uống xuống, hầu kết chuyển động, Thẩm Nghiên nhìn thấy, hơi hơi thở dài, làm sao đây, nàng ta chính là nhìn trúng Kỷ Đình Nguyên, Kỷ Đình Nguyên làm cái gìthìtrong mắt nàng ta cũng vô cùnganhtuấn.

Ánh mắt tiểucônương ngốc lăng, Tô Thăng đẩy đẩy Lý Băng Như, ám thị Lý Băng Như nhìn xem.

Chỉ cầnkhôngphải kẻ ngốcthìđều biết là chuyện gì.

Hai nam nhânkhôngnhịn được cười.

Thẩm Nghiên bị họ cười có chút ngại ngùng, quay đầu đem ly rượu đặt tới bên miệng uống xuống, chốc lát ly rượu liền trốngkhông.

"Lợi hại." Tô Thăng nhướng mày, "rượu Trạng Nguyên Hồng này ta chỉ có thể uống được vài ly, vì quá nồng."

"Vẫn tốt, nồng nhất vẫn là Thiêu Đao Tử."

Lời này của Thẩm Nghiên vừanóira, cả ba người đều nhìn nàng ta, Lý Băng Như cườinói: "Lẽ nàocônươngđãtừng uống qua sao?"

"Ừ, chỉ uống đượcmộtly, lúc đó ta uống qua Thiêu Đao Tử của Liêu Châu, đủ mùi vị nhất."

"Ôi chao, hiếm có, trong cáccônương cư nhiên có người thích uống rượu!" Tô Thăng vỗ taymộtphát, "lần sau chúng ta uống rượu, cũng mờicônương tới...."

"nóiliên thiên cái gì?" Kỷ Đình Nguyên cắt ngang, "nàng takhôngcó chừng mực, ngươi cũngkhôngcó chừng mực hay sao?"

Cònkhôngphải vì Kỷ Đình Nguyên ngươi sao, Tô Thăng cảm thấy oan uổng, cười nhạtmộtcái.

Kỷ Đình Nguyên đứng lên: "đithôi,đãuống hai ly rồi."

Thẩm Nghiên chống bàn đứng lên.

Nàng ta học nam tử, thắt đai ngọc ở eo,nhỏbé tinh tế, giốngmộtthiếu niên chưa trưởng thành. Nhưng trước ngực lại hơi nhô ra, rốt cuộc vẫn làcônương mười lăm tuổi.

Kỷ Đình Nguyên hơi do dự,nóivới Tô Thăng, Lý Băng Như: "Các ngươi tiếp tục uống, tađitrước đây."

Biết rằnghắnta muốn đưa tiễn, hai người liền thức thời cáo biệt.

Thẩm Nghiênđitới cửa, nhìn nam nhân bên cạnh chỉ cảm thấy mình như nằm mơ, sớm biết như thế này có thể khiến Kỷ Đình Nguyên đưa nàng ta trở về, nàng ta nguyện ý uống tới c·h·ế·t!

Tiểucônươngmộtđường đều cười trộm, Kỷ Đình Nguyên chỉ cảm thấy đau não.

hắnta nhất định là người cực tốt bụng mới nghĩ tới chuyện làm việc thiện này!

Mắt thấy Thẩm Nghiên ngày càngđigần mình,hắnta nhướng mày: "Ngươi đừng có đượcmộttấc lại muốn tiến thêmmộtthước, cách xamộtchút."

mộttiếng quát to lại khiến Thẩm Nghiên bị sợ nhảy dựng.

Thực ra nàng takhôngphải cố ý, thựcsựlàkhôngkiểm soát được màđisát về phía đó, hình nhưtrênngười Kỷ Đình Nguyên có gì đó thu hút nàng ta.

Nàng ta dựa sang bên cạnh.

"Lần sau đừng có tới quán rượu uống rượumộtmình,khôngphải lần nào cũng gặp được ta đâu." Kỷ Đình Nguyên khuyên răn.

"Vậy ngày thường công tử tới đâu để uống rượu?"

Làm sao, lẽ nào còn muốn tới tìmhắnta sao? Kỷ Đình Nguyên lạnh giọngnói: "Ngươi đừng uống rượu nữa,mộtcônương gia giống cái gì rồi."

" Uống rượu cũngkhôngphân nam nữ, giống như nhà thơ tiền triều Ôn Thái Xuân rất biết uống rượu, đo đó mới viết ra "sớm tối say nằm dưới bàn, tương tư mùa xuân này ", nữ tử vì saokhôngthể uống rượu? Ta còn muốn mởmộtquán rượu, thu thập rượu ngon khắp thế gian." Đến lúc đó, Kỷ Đình Nguyên ở trong quán rượu đó muốn uống loại nào cũng được.

"Đúng làmộtchí hướng to lớn." Kỷ Đình Nguyên lại cười nhạo, "ngươi cũngkhôngphải là Ôn Thái Xuân, ngươi mở quán rượusẽchỉ hủy hoại thanh danh nữ nhi nhà quan của ngươi mà thôi."

Nàng ta cắn môi: "Takhôngquan tâm, dù saothìtrong mắt công tử, ta cũng chẳng có danh tiếng gì."

Kỷ Đình Nguyên ngơ ngẩn.

Hồi tưởng lại,hắnta thựcsựđãtừng mắng qua Thẩm Nghiên như vậy.

Nhất thờikhôngbiết nênnóicái gì mới tốt.

Mắt thấyđãđến trước cửa Thẩm gia,hắnta dừng lại, nhìn Thẩm Nghiên: "Thẩmcônương, tathậtlòng khuyên ngươimộtcâu, ngươikhôngnên tiếp tục như thế này nữa."

"Cái gì tiếp tục?" Nàng ta ngẩng đầu, trong mắt phảng phất như có các mảnhnhỏtinh quang lấp lánh, đường viền sắc nhọn của nó, có thể đâm thương người khác.

không, chỉ có thể đâm bản thân nàng ta bị thương mà thôi.

Kỷ Đình Nguyên nhàn nhạtnói: "Ngươikhôngcần tiếp tục thích ta nữa, tasẽkhôngcưới ngươi."

Rốt cuộc vẫn là câunóinày.

Thẩm Nghiênnói: "Vậy công tử có cưới người kháckhông?"

Kỷ Đình Nguyên trầm mặc.

"Nếu nhưkhôngcó, vậy tasẽkhôngđáp ứng công tử." Khóe mắt Thẩm Nghiên có chút nóng, "Kỷ Đình Nguyên, trước thời điểm đó, ta vẫnsẽluôn thích công tử."

Mặc dù nàng takhôngbiết vì sao bản thân mình lại cố chấp như vậy, nhưng lần đầu tiên gặphắnta liền khắc ghi trong lòng, hình bóng củahắnta, nhất cử nhất động củahắnta, bất kể là tốt hay xấu, Thẩm Nghiên đềukhôngcó cách nào quên được.

Hôm nay Kỷ Đình Nguyên đưa nàng ta về nhà, nàng ta càngkhôngcó cách nào quên được.

"Kỷ Đình Nguyên, hoặc là công tử càng hung dữ với ta hơnmộtchút."

Giọngnóinàng ta mềm mại, giống như loại kẹo ngọt nhấttrênđời.

"Ngươi điên rồi." Kỷ Đình Nguyên nghiêng đầu,khôngnhìn nàng ta nữa, "trở vềđi."

hắnta quay lưng rờiđi.

Thẩm Nghiên nhìn bóng lưnghắnta, muốn cười lại muốn khóc,hắnta lại cự tuyệt, nhưng mà hôm nay, saohắnta lạikhônghung dữ nữa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 55