Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 58
Xuyên qua cửa sổ, từ xađãnhìn thấy Dương Thiệu ngồi đối diện với Tạ Minh Kha, bên trái bọn họ đặt trà nóng hổi, trong thời tiết đóng băng lạnh giá này bốc lênmộtchút khói ấm.
"Nương còn muốn hỏi cái gì?"
"Nương, người nhất định phải cứu con." Tạ Minh Châu lau nước mắtnói, "conkhôngmuốn ngồi nhà lao, con sợ, nương, người nghĩ biện phápđi."
khôngliên quan tới nàng ta,mộtcônương giakhôngthể có được tốc độ nhanh như vậy, Tống Vân ôn nhunói: "khôngcần tạ lỗi, ngươi có bị thươngkhông?" Ánh mắt rơi xuống khuôn mặt của nữ tử, lúc này mới nhìnrõdung mạo của nàng ta.
Chẳng hiểu tại sao lại bị phá đám, nàng ta phải tìm ra kẻ sai khiến phía sau!
Thái phu nhân liếc nhi tửmộtcái: "Chỉ có vậy?"
Cómộtnha hoàn nhìn thấy,nhỏgiọngnói: "Đượcmộtnam tử cứuđi, có lẽ bọn họ quen biết nhau."
Cùng lúc đó, Tạ Tri Kính cũng bị các quan viên thi nhau vạch tội, buộc tội ông ta dung túng nữ nhi gây thương tích cho người khác, coi thường luật pháp, còn có người đào lên chuyện cũ năm xưa,nóiTạ Minh Thiều bôi nhọsựtrong trắng của nữ tử, Tạ Tri Kính từng che dấu chuyện xấu thay cho nhi tử, gây nên xôn xao dư luận.
Tịch đại nhân kinh ngạc: "Kẻ nào to gan như vậy?"
Xem ra nàngđãsớm có mưu tính,khôngphải đơn thuần muốn phát cháo cứu tế. Lúc trước Dương Thiệu còn cảm thấy kì quái, đến nayđãhiểu rồi, nàng dựa vào trải nghiệm của kiếp trước để báo thù. (đọc tại Qidian-VP.com)
..................
Nhưng Kỷ Dao biết, đợi đến lúc đó mẫu thân pháthiệnca ca thăng quan, cười cònkhôngkịp, làm sao còn nghĩ tới chuyện trừng trị huynh ấy.
Khi pháthiệnra là thiên kim Tạ phủ, ông ta cũng từng do dự, nhưng Tạ giađãphân nhà rồi,mộtnhà Tạ Tri Kính làm sao sánh được với danh vọng của Tạ Tri Thận? Ông ta cũngkhônghợp với Tạ Minh Kha, mà Tạ Minh Kha cố tình lại là thầy giảng bài của Thái tử,hiệnnay Thái tử có hi vọng trở mình, kẻ ngốc cũng biết nên làm như thế nào.
Dương Thiệu nhàn nhạtnói: "khôngcó dự tính gì."
Hai người bưng lên ăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Dao cười híp mắt v**t v* con mèo trong lòng.
Kỷ Dao dựatrênnúi giả, đột nhiên hiểu ra lí do tại sao dạo nàyhắnkhôngtới gặp nàng,thìrahắnđãsớmkhôngcòn tâm tư kia nữa, nếukhôngthìtại sao trong trường hợp nàng ở gần ngay dưới mí mắt như vậy, màhắncũng cự tuyệt gặp mặtmộtlần?
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Vừa rồi Chu Lươngâmđột nhiên bịmộtlực đẩy ra, căn bảnkhôngthể kiểm soát, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình ngã vào lòng củamộtnam nhân xa lạ.
"Nhị ca!" Đột nhiên cómộttiếng gọi vang lên bên tai, gọi Tống Vân thức tỉnh.
"Bắt người đem tới đây."
Kỷ Dao nhìn hai quả trứng trong vại gốm sứđãbị đông lạnh lại rồi mà rùa con vẫn chưa ra, liền biết ấp trứng bị thất bại, nàng thở dài nâng chúng nó lên, kêu Mộc Hươngđiđàomộtcái hố ở hậu viện đem chúng chôn xuống.
E rằng phải c·h·ế·t ở trong đây!
Bị Dương Thiệu đưađirồi, chiếc roi ngựa vừa rồi khẳng định là kiệt tác củahắn, sắc mặt Tống Vân có chút trầm xuống.
Thời gian như thoi đưa, rất nhanhđãtới tếtâmlịch rồi.
hắnvừa mớiđitới cửa, liền nghe thấy Trần Tố bẩm báo: "Vừa rồi Kỷcônương phái người tớinói, nàng biết kẻ mạo danh nạn dânhiệnđangở đâu."
"Takhôngbị thương."Sau khi Chu Lươngâmđứng vững, nhìnmộtcái thùng cháo bị đổtrênmặt đất, hơi hơi thở dài, "khôngnghĩ tớisẽcó kết quả như thế này, vốn dĩ cho rằng..." có thể cứu giúp nạn dânmộtcách tốt đẹp, để bọn họ được no bụng, ai ngờ ngược lại lại hại bọn họ.
Hai ba tháng trôi qua rồi, trừ lần gặp mặt ở đường Bạch Tượng,hắnchưa từng tới nhà nàng.hắnđangđợi đáp án của nàng hay sao? Nhưngkhôngkhỏi quá mức an tĩnh rồi,khônggiốnghắncủa trước đây chút nào.
Chu Lươngâmthở phàomộthơi, cáo từ Tống Vân: "Lều phát cháo là do ta dựng lên, cần phải đến nha mônmộtchuyến để bẩm báorõràng, chuyện hôm nay xin công tử lượng thứ."
Thái phu nhân tức tới mức ngã ngửa.
"Ta cũngkhôngbiết, cònkhôngphải là dựa vào Tịch đại nhân điều tra mọi chuyệnrõràng hay sao?" Dương Thiệunói, "Dương mỗ đợi tin tốt từ Tịch đại nhân."
Hôm nay, Kỷ Dao tới Tạ phủ thăm tỷ tỷ.
Kỷ Nguyệt sẵng giọng: "Ca ca cũngthậtlà, nếuđãviếtthìsaokhôngviết nhiều thêmmộtchút, tính tình huynh ấy như vậy chẳng trách suốt ngày bị nươngnói, nhưng nương cũng chỉ lànóingoài miệng thôi, đợi ca ca trở về bà liền quên ngay."
Nghĩ tới Kỷ Dao, Chu Lươngâmdõi mắt nhìn bốn phía, nhưngkhôngthấy Kỷ Dao đâu, vừa rồi khi bọn họ ở cùng nhau, hình như vị công tử này muốnđitới gặp Kỷ Dao, nhưng sau phút chốc nàng ta lại bị đẩy ra.
"Được, nếu con muốn cưới Kỷ nhịcônương, vi nươngsẽkhôngngăn cản." Thái phu nhânkhôngthểkhôngnhượng bộ, "đợi đến sang năm nàng ta cập kê, vi nươngsẽcho người tới nghị thân, con thấy thế nào?"
"Cònkhôngphải sao?" Giống hệt với suy nghĩ của nàng, Kỷ Daonói, "đãbắt đầu chuẩn bị quần áo mùa xuân cho ca ca rồi!"
Nàng kéo chặt áo khoác lông hồ ly, chạy ra khỏi núi giả,hắnkhôngmuốn gặp nàng, bọn họkhôngbao giờ gặp lại nhau nữa!
"Ngươikhôngbiết?" Thái phu nhân vỗ mạnh lên bàn, "đừng tưởng rằng ngươi là tâm phúc của Thiệu nhi, ta liềnkhôngdám đánh ngươi!"
Nàng ta xấu hổ đỏ bừng cả mặt, vội vàngnói: "Xin lỗi, vị công tử này,khôngcẩn thận đụng phải ngài rồi."
Vừa nghe liền biếthắnkhôngnhìn trúng những người bà chọn, Thái phu nhân có chútkhôngvui, nhiêm túc hỏi: "Con vẫn muốn cưới Kỷcônương kia?"
Nàng chỉ cảm thấy lồng ngực tắc nghẽn, khó chịukhôngnóinên lời, mắt nóng lên, cư nhiên có giọt nước mắt chảy xuống, giống như là nước đá trượt qua khuôn mặt.
Luận về nhẫn nại, bản thân Tống Thụy có cưỡi ngựa cũngkhôngđuổi kịp, Tống Thụy hơi hơi mỉm cười: "Nhị ca đúng là trạch tâm nhân hậu, chẳng trách trong thiên hạkhôngai làkhôngkhen."
trênmặthắnta vẫn còn xót lạimộtchút hoảng sợ, Tống Thụykhôngkhỏi thất vọng.
Thái độ của mẫu thânhắnđãsớm biết, nhất định là đồng ý, Kỷ Dao cũng hiểurõ, nhưng như vậythìsao? Cho dùhiệntạihắnđinóivới Kỷ Dao, mẫu thân đồng ý rồi, nàng khẳng định vẫnsẽdo dự, Dương Thiệu bỏ qua suy nghĩ đó,không,hắnkhôngmuốn tiếp tục loanh quanh trong vấn đề này nữa.
"Chỉ làmộtkẻ lưu manhkhôngquan trọng, cũng đáng để Hầu gia đích thân chạy tớimộtchuyến?" Quan viên cườinói, "hôm nay Hầu giađãvất vả rồi."
Cứ canh cánh mãi chuyện này, nàng cảm thấy thời gian trôi qua có chút gian nan, mắt thấy tỷ tỷ có chút buồn ngủ, thấy tỷ tỷ ngủ thiếpđirồi,mộtmình nàng lặng lẽđitới thư phòng ở Xuân Lâm Các.
"Cái gì!" Thái phu nhân sửng sốt, "cái gì gọi lànóisau?"
Ả biếtkhôngthể giấu nổi, nên kể lại mọi chuyện.
Quan viên Hình bộ nghe tin, vội vàng đến gặp mặt.
Cũngkhôngcó gì kì lạ, Kỷ Nguyệt có thaikhôngtiện xuất môn, Kỷ Dao thích tỷ tỷ như vậy nhất địnhsẽthường xuyên tới thăm, chỉ làkhôngngờ tới lại trùng hợp vào đúng ngày hôm nay.
Nếukhôngthìsao? Dương Thiệuhiệnnay là nhân vật chạm tay có thể bỏng, chọn thời điểm này để ra tay chỉ gây thêm bất lợi cho mình mà thôi, hơn nữa,hiệnnay thái độ của phụ hoàng đối với Thái tử lại có thay đổi, nếu như mình phạm sai lầm,sẽkhôngcòn cơ hội,hắnta cũngkhôngmuốn phụ hoàng thất vọng về mình.
Trước tếtâmlịch, trong nhà nhận được thư của Kỷ Đình Nguyên,nóimọi chuyện đều tốt,khôngcần quá mong nhớ, còn về chuyện công vụmộtchữ cũngkhôngnhắc đến, khiến Liêu thị tức tới mức mắnghắnta vài câu,nóiđứa trẻ này khiến bàkhôngbớt lo, cũngkhôngbiếtnóivề những chuyện khác hay sao, may màkhôngtới vài tháng nữa liền trở về, đợi đến khi trở về thu thập nó cũngkhôngmuộn.
"Kiến công gì, lập nghiệp gì?" Thái phu nhân tức tới mức đứng bật dậy, "conhiệnnay là quan nhất phẩm Đô đốc, còn muốn thế nào nữa? Lẽ nào con còn muốn làm..." suýt nữa đem hai chữ "Hoàng đế"nóira khỏi miệng, đó là đại nghịch bất đạo, nhi tử cũngsẽkhôngtạo phản, nhưngđangyên lành,nóicái gì mà kiến công với chả lập nghiệp? Nó còn chê quyền lựckhôngđủ lớn hay sao? Nó đều nắm giữ tất cả binh mã trong Kinh thành rồi đấy!
"khôngbị thương." Lời ít ý nhiều.
Sương khói mù mịt, đồ vật ở trước mắt đềukhôngnhìnrõnữa, hít thởkhôngthông, ăn cái gì mà ăn....
Nàng trốn sau núi giả, nghe thấyhắnnóivới Tạ Minh Kha: "Trước tếtâmlịchsẽmang tặngmộtcon nai, tađãhẹn với Trình tướng quân, Vĩnh Gia Hầuđisăn bắt, nếu ngươi có hứng thú...."
Cũngkhôngbiết đợi bao lâu, Dương Thiệu rốt cuộc cũngđira.
"Tỷ phu, Hầu gia tới làm gì?"
"Cái này là chuyện trong phạm vi của Hình bộ, đương nhiên phải điều trarõràng, xin Hầu gia yên tâm." Tịch đại nhân tiễn Dương Thiệu rờiđi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Kỷcônương đâu?" Nàng ta vội hỏi.
Rơi xuống đất tạo thành hạt châu băng giá.
Kỷ Dao lại đỡ tỷ tỷđivào.
Mặc dù rùa conkhôngxuấthiện, nhưng mèonhỏbất tri bất giácđãtrở thànhmộtcon mèo mập, lông toàn thân dày dặn, vuốt lên càng thoải mái. Mùa đông ngồi bên cạnh nó, chẳng cần lò sưởi tay nữa, giơ tay đặt dưới bụng nó liền ấm áp ngay tức thời.
Nhưng cũng coi như diệt trừ tận gốcmộttai họa, nàng cũng có thể kê cao gối ngủ,khôngcần lo lắng tỷ tỷ bị Nhị phòng ức h**p.
Thấy Tạ Minh Kha rờiđirồi, Kỷ Dao hỏi: "Tỷ tỷ, Hầu gia thường xuyên tới đây sao?"
Nhị phu nhân mất hết hi vọng,khôngtới Linh Châu cùng trượng phu, mà tới nơi lưu đày cùng nữ nhi. Lão phu nhân tức tới mức bệnh liệt giường, Nhị phòng Tạ gia trong phút chốc trở nên tiêu điều.
Thái phu nhân xuất thân danh môn, từ xưa tới nay đều rất uy nghiêm, nhưng so với Dương Thiệu củahiệntại.... Trần Tố cảm thấy gần đây Dương Thiệuâmtình bất định,hắnta hoàn toànkhôngdám đắc tội, bịchmộttiếng quỳ xuống: "Tiểu nhân nguyện ý bị đánh, tùy ý Thái phu nhân xử lí."
"Nương, nhi tửnóilờithậtlòng, tạm thờikhôngmuốn thành thân, bất kể là Kỷcônương hay nhữngcônương khác." Dương Thiệunóixong, cởi ra áo khoácđãướt thẫm vứt cho Trần Tố, rồiđitắm.
"Ca ca viếtmộtphong thư làm nương tức giận, muội đếm đếm,khôngtớimộttrăm chữ." Kỷ Dao kể chuyện trong nhà cho tỷ tỷ nghe. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bụng của Kỷ Nguyệt hoàn toàn lộrõ, hành động rất bất tiện, Kỷ Dao đỡ tỷ tỷđilại dưới mái hiên, ngắm hoa trong viện.
"Vâng." Trần Tố lĩnh mệnh.
" Tiểu nhânkhôngbiết."
Thái phu nhân gọi Trần Tố lại: "Ngươi qua đây." (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù nghe ra ý châm chọc, nhưng Tống Vânkhôngthèm để ý.
"Chắc là tới tìm ta chơi cờ, mấy ngày trước gặphắntrước nha môn,hắnnóinhàm chánkhôngcó việc gì lật xemmộtquyển sách dạy chơi cờ rất hay, nên muốn tìm đối thủ luyện chơi cờ." Tạ Minh Kha vỗ vỗ bả vai Kỷ Nguyệt, "có Dao Dao bồi nàng rồi, tađimộtlát."
Khi Tạ Tri Kính đuổi đánh Tạ Minh Châu, có nha dịch tới nhà, mời Tạ Minh Châu tới Hình bộ.
Tống Vân thấy nàng ta muốn rờiđi, chau mày lại, cómộtcảnh tượng chẳng hiểu sao tự nhiên thoánghiện, trong đám cháy ngập trời, cómộttiểucônươngnhỏtuổi co rút thân mình dưới tượng phật, lấy ramộtviên kẹonói, "ngươikhôngcần sợ, ăn cái này."
Tạ Minh Châu gây ra họa lớn, kinh sợkhôngthể chịu nổi, Nhị phu nhân thấy ả cơm cũngkhôngăn, nghĩ tới chuyện phát sinh vào ngày phát cháo, nên gọi ả tới hỏi thăm.
"Nương, do Kỷ Dao kia ức h**p người khác, con thựcsựlà quá mức tức giận cho nên mới..." ả nhào vào lòng Nhị phu nhân, cắn răng mở miệng, "vẫn để nàng ta tránh thoát,rõràng conđãtính kế đâu vào đó rồi!" Nạn dân tiến lên chấn vấn, Kỷ Dao và Chu Lươngâmkhẳng địnhsẽkinh hoảngkhôngcó cách nào giải quyết, khi chạy trốnsẽbị người xách cháo đụng vào, bị bỏng mặt, tất cả chỉ làmộtchuyện ngoài ý muốn,khôngcó liên quan gì tới ả!
"Vậy ngươi liền đợi ănđi."Dương Thiệu chắp tay cáo từ.
Bóng lưng của hai người dần dầnđixa.
Cứ tiếp diễn như vậy,thìlàm gì còn kịch hay mà xem nữa?
Tạ Minh Kha cười, thê tử còn chê y nhiều lời.
"Vâng." Kỷ Nguyệtnói, "cũngkhôngphải lần đầu tiên, chàngđirồi ta có thể thanh tịnh hơnmộtchút."
Thái phu nhânkhôngkhỏi kinh sợ, e sợ nhi tử vìkhôngcưới đượccônương mìnhyêuthích, màđilệch đường.
Đợi đến khi Tạ Tri Kính trở về, Nhị phu nhân liền thương lượng với ông ta, Tạ Tri Kính tức giận tới mứcđiđuổi đánh Tạ Minh Châu, nhi tử như vậythìthôi,khôngngờ nữ nhi cũng vô pháp vô thiên thế này! Tráchkhôngđược Tạ Minh Khakhôngcoi trọng người thúc thúc như ông ta,mộtđôi con trai congáikhôngbiết suy nghĩ, chỉ khiến Tạ gia mất mặt mà thôi!
Kỷ Dao cau mày, rốt cuộchắnbị làm sao, thà rằng tớinóichuyện cùng tỷ phu chứkhôngchịu tới nhà bọn họ.
Chu Lươngâmphát cháo cứu tế bàkhôngcảm thấy kì quái, Chu Lươngâmbị phụ thân ảnh hưởng mưa dầm thấm đất nên tấm lòng lương thiệnkhôngkém phụ thân bao nhiêu, về phần Kỷ Dao, Thái phu nhân thựcsựcó chút ngoài ý muốn. Trong ấn tượng, bộ dáng của tiểucônương này sinh ra rấtkhôngan phận, cư nhiên cũngsẽlàm việc thiện.
Nhưng ai ngờ, tất cả đều thất bại,khôngnhững vậy, những người đó còn bị bắt tới Hình bộ.rõràng có nhiều nạn dân như vậy, trốn trong đám đông, ai có thể nhận ra cơ chứ?
"Lần trước ta mời nhiềucônương như vậy, con rốt cuộc dự tính như thế nào?"
"Thiệu nhi rốt cuộc là bị làm sao?" Thái phu nhân cũng là người từng trải, nên truy vấn, "lẽ nào nó cãi nhau với Kỷ nhịcônương?"
Mỗimộtlần như vậy, nàng đều nghĩ tới Dương Thiệu.
Kỷ Dao nghe tỉ mỉ, đại loại là hỏi về các vấn đề như chân có nhức mỏi haykhông, con có động tĩnh gìkhông, khẩu vị có tốtkhông, đều là những vấn đề sau khi có hỉ mới xuấthiện, kiếp trước nàng chưa từng được thể nghiệm.
Hoàn toànkhôngcó!
Tạ Minh Khakhôngngờhắnsẽnóinhư vậy, cảm thấy có chút kì quái, có điều Kỷ Dao làcônương gia, có thể làhắncảm thấykhôngtiện? Cho nên cũngkhônghỏi thêm, tiễn Dương Thiều rờiđi.
Đúng vào lúc này, có hạ nhân vào bẩm báo Dương Thiệu tới chơi.
"Takhônghề có hứng thú." Ý trong lờinói, y phải ở nhà bồi Kỷ Nguyệt.
"nóisauđi."
Hai người nhìn nhau cười.
Tạ Minh Kha gọihắnlại: "Hôm nay Dao Dao cũng tới."
Nhị phu nhânkhôngthể giữ nổi bình tĩnh, kinh hô: "Sao conkhôngthương lượng với ta? Con điên rồi? Dám tự mình gây ra loại chuyện này! Lẽ nào con chưa từng nghĩ tới hậu quả hay sao?"
Nhị ca nhà mìnhkhôngkhỏi quá mức nhã nhặn rồi, mỗimộtlần đối đầu với Dương Thiệu, đều để Dương Thiệu dễ dàng mang Kỷ Dao rờiđi, nếu là Tống Thụy,sẽkhôngdễ dàng bỏ qua như vậy!
Tạ Minh Kha đứng bên cạnh Kỷ Nguyệt, hỏi han ân cần.
Chương 58
Kỷ Dao cứ cảm thấy có chỗ nàokhôngđúng.
Thựcsựlà phát sinh náo động như Kỷ Daonói!
.............
"Cũngkhônghẳn,khôngcố định, có điều lần trướcđisăn bắt được mấy con mồi,hắncó mang tới tặngmộtcon hươu bào." Kỷ Nguyệt cười nhìn nàng, "chắc cũng mang tới tặng nhà chúng ta chứ?"
Rốt cuộc vì sao lại đến bước đường này, Kỷ Dao là ngườirõràng nhất, thứ nhất khẳng định là do Dương Thiệu bắt người mang tới Hình bộ, thứ hai là lời buộc tội đáng sợ đó,khôngcầnnóicũng biết, nhất định là Tạ Minh Kha ở phía sau thúc đẩy, y vốn là kẻ tàn nhẫn, làm sao có thểkhôngbỏ đá xuống giếng cơ chứ?
"Nhị ca, Dương Thiệu này thựcsựkiêu căng, Nhị ca vẫn tiếp tục nhịn hay sao?"
Tống Vân nhàn nhạtnói: "Dương đô đốc vừa rồi giải quyết chuyện thùng cháo, tránh cho nạn dân bị thương, kiêu căng ở chỗ nào? Ta còn phải bẩm báo với phụ hoàng, ban thưởng cho Dương đô đốc đấy."
"Ngươi muốnđigặpkhông?" Tạ Minh Kha hỏi, y biết tâm tư của Dương Thiệu đối với Kỷ Dao.
Kỷ Dao có chút kinh ngạc,đãlâu rồi nàngkhônggặp người đó, nhưnghắnlại tới Tạ phủ.
Tạ Minh Kha bưng tới hai bát canh tổ yến: "Đều vào trongđi, uống cho ấm bụng."
Mặt già của Tạ Tri Kínhkhôngchịu nổi đành chủ động từ quan, Hoàng thượng niệm tình ông ta nhiều năm phục vụ triều đình, chỉ biếm chức quan, giáng xuống Tri phủ đồng tri, nhận chức ở Linh Châu.
"Khó có khi nàng tới bồi phu nhân của ngươi, liềnkhônglàm phiền nữa."
"Lưu manh?" Dương Thiệu nhướng mày, ngón tay gõ gõ hai cáitrênbàn, "ngươi có biết tên lưu manh này làm bị thương bao nhiêu người? Tính riêng những người bị bỏng cũng lên tới mười người, dọa đến nạn dân, còn về việc kinh sợ mà dẫm đạp nhau bị thương có đến hơn năm mươi người." Lại chuyển chủ đề, "Tịch đại nhân, lần phát cháo này là Hoàng thượng đích thân phê chuẩn, nhưng hôm nay lại có kẻ tới phá hoại, thậm chí còn muốn nhân chuyện đó chủ mưu g·i·ế·t người, theo như Tịch đại nhân thấy, người này nên phán tội như thế nào?"
"Chính làkhôngcần gấp," Dương Thiệu cầm túi rượu lên uốngmộtngụm, "nhi tử cảm thấy thời gian vẫn còn sớm,khôngbằng kiến công lập nghiệp trước."
LạinóiDương Thiệu bắt được người hất cháo, lập tức dẫn tới Hình bộ.
Chẳng trách lần trước gặp mặt ở đường Bạch Tượng thái độ củahắnlạnh lùng như vậy, uổng công nàng ngây thơ cho rằng Dương Thiệu tức giận, dohắnbận rộn công vụ, nhưnghắnngày ngàyđisăn, còn đánh cờ cùng Tạ Minh Kha.
thậtlà vô vị, Tống Thụy cảm thấy vô cùng mất hứng, sớm biết như vậy cònkhôngbằnghắnta tự mình ra tay cướp thay Tống Vân cho rồi,nóirathì, cũng là vì huynh trưởng thôi mà.
Bởi vì Dương Thiệuđãđánh tiếng từ sớm, quan viên Hình bộkhôngdám xử lí qua loa, mất thời gianmộtngàymộtđêm cuối cùng cũng điều trarõngọn nguồnsựviệc.
Chuyện này rất nhanhđãtruyền tới tai Thái phu nhân, hôm nay gặp nhi tử bà liền hỏi: "Con có mặt tạihiệntrường, người cũng là do con bắt được, vậy Chucônương và Kỷcônương thế nào, có bị thươngkhông?"
Mắt phượng mày liễu, môi đỏ mũi quỳnh, màu da tuyết trắng làm người khác phải sáng ngời đôi mắt,hắnta hơi giật mình, dâng lênmộtloại cảm giác nhưđãtừng quen biết...bởi vìtrêngò má nàng ta cómộtvết sẹo rấtnhỏgần nhưkhôngthể nhìn thấy, hình như có liên quan tới kì ức nào đó,hắnta đột nhiên có chút hoảng hốt.
Còn có hươu bào, ngon như vậy cũngkhôngmang tới tặng, trong lòng Kỷ Dao cảm thấykhôngvui, nhưng tỷ tỷ mở miệng hỏi, nàngkhôngtiện trả lời,nóicho có lệ: "ừm."
Dương Thiệu sửng sốt: "Vậy sao?"
Trần Tố cảm thấy da đầu tê dại.
So với Thái tử, Tống Thụy giảo hoạt hơn nhiều,hắnta phải thường xuyên đề phòng Tống Thụy đánh lén.
Ông takhôngchút do dự phán Tạ Minh Châu tội danh lưu đày.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.