Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 59

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59


Chương 59

"Đột nhiên tâm huyết dâng trào." Kỷ Daokhôngkể lại pháthiệncủa bản thân, e sợ tỷ tỷsẽlo lắng, nên chuyển đề tài, "Tỷ phu, tỷ tỷ, hai ngườiđãđặt tên cho cháu trai ngoại của muội hay chưa?"

"Tứ đệ, đệ có vộikhông? Nếukhôngbảo Thái y tới xemmộtchút?"

Nhìn nữ nhi ngày càng trưởng thành, Liêu thị có chút phát sầu.

Tống Diệm lắc lắc đầu, nắm bả vai Tống Trừngđivề phía trước.

"Hai đứa trẻ này,khôngcần nhắc tới nữa." Hoàng thượng cau mày, "từng đứa từng đứa đềukhôngmuốn thành thân, trong khi Diệm nhiđãsắp có con rồi!"

Thẩm phu nhânnói: "Đúng vậy, đúng là nên nghị thân rồi, ta thấy Đình Nguyên nhà các người cũng vậy." Nếu như Kỷ Đình Nguyên thựcsựcưới thê tử, nữ nhi của bà ấy có thể ngưng lại cũng nên, nếu vậykhôngphải làsẽchết tâm hay sao, "hoặc là đợi Đình Nguyên nhà bà trở về, ta giới thiệu cho vàicônương?"

Lần này so với lúc ở lầu xem kịch, lại có chút thay đổi, dung mạo của nàng càng thêm xinh đẹp, hoa đào mùa xuân cũngkhôngsánh bằng.

Bên tai nghe thấy Liêu thịnói: "Ngày cập kê, Nguyệt nhikhôngthể tới,côgia mời Lưu thiếu phu nhân làm lễ cho con, Lưu thiếu phu nhân này lúc trẻ cũng là đại tài nữ."

"Muội biết chắc là cháu trai ngoại hay sao?" Kỷ Nguyệt mỉm cười.

"Vậy sao, mở ở đâu vậy?"

"Đa tạ Ta điện hạ." Kỷ Dao cũng kinh ngạc trướcsựxuấthiệncủa Tống Thụy,hắnta đúng lúcđiqua, hay là....

sẽkhông, nàngsẽkhôngbuồn bã.

Nếu Thẩm Nghiên nghe thấy câu này chắc tức tới c·h·ế·t, đây là nương ruột của nàng ta hay sao!

Thoát khỏi Tống Vân, nàngđivề phía trước.

"khôngcần,khôngcần." Tống Diệm lắc đầu như trống bỏi, "ta có Thái tử phi là đủ rồi."

Dựa vào cái gì chứ, nàng ta là cái thá gì? Du Tố Hoa nhào lên, muốn xé xác Kỷ Dao ra.

.................

Đúng rồi, nàng sắp cập kê rồi.

"Muội đúng là thiên vị quá đáng!" Thẩm Nghiên hừmộttiếng, "yên tâm,hắnta thành thân rồi, ta, ta nhất định... ta nhất định cáchhắntathậtxa, tasẽrời khỏi Kinh thành."

Về điểm này, vẫn là Thái tử tốt hơn.

Có điều Kỷ Daođãnghe hiểu rồi, lạinóinếu mèo con muốn vậythìlàm sao đây.

"Đúng rồi, cái này tặng muội." Thẩm Nghiên đưa tớimộtcây trâm ngọc, "muộikhôngthích đồ quý giá, nhưng lễ cập kêthìkhác, đây là ngọc dương chi thượng đẳng....Ta bảo đảm,khôngcó liên quan gì tới ca ca muội hết, chính là muốn tặng muộimộtcây trâm tốt mà thôi."

Đợi đến cuối tháng hai, phát ra rất nhiều thiếp mời, mời cáccônương trong Kinh thành, ngoài ra còn mời bốn vị Hoàng tử. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nó muốnđitìm mèo cái sinh...."

đãsớm đoánsẽcó việc này, Kỷ Dao bình tĩnh đối mặt: "Điện hạ là muốn hỏi, vì sao ta nhiều lần tránh né Điện hạ có phảikhông?"

Tống Diệm vốn dĩkhôngmuốnđi,hắnta muốn ở bên cạnh Thái tử phi, bụng Kiều An quá lớn, thường xuyên bị chuột rút hai chân, nhưng nàng ta cứ nhịnkhôngnóira, loại hiểu chuyện như vậy càng khiếnhắnta thêm đau lòng. Nhưng Kiều An lạinóikhó khăn lắm Trưởng công chúa mới mở tiệc,nóithế nào cũng nên tới tham gia.

Làm sao bây giờ, đến lúc đósẽkhôngchạyđimất đấy chứ? Kỷ Dao phát sầu.

Kết quả đến góc ngoặt gặp phải Du Tố Hoa.

Vậy là hỏng rồi? Liêu thị có chút đáng tiếc, nhưng nhà bọn họ xác thựckhôngthể trèo cao, bà cónóithêm gìđichăng nữathìcũng là sát muối lên vết thương của nữ nhi! Thôi, thôi, Hầu phủkhôngnhìn trúng, tự nhiênsẽcó nhà khác nhìn trúng, lão gia tốt xấu gì cũng là quan tam phẩm đấy,khôngsợkhôngchọn được đối tượng như ý!

"Tên hay." Kỷ Dao cười, thực ra trong lòng lại cảm thấy khinóira miệng nghekhônghay, nhưng Tạ Tri Thận là ai, Trạng nguyên ba kì thi liên liếp là thi Hương, thi Hội, thi Đình, ông ấy đặt tên chỉ có đúng chứkhôngcó sai.

"Trong lòng ngươirõràng," ngón tay Kỷ Dao lướt qua khuôn mặt mình, nhướng đuôi mắt câu hồn đoạt phách, "còn có, tanóicho ngươi biết, là takhôngmuốn gả cho biểu ca của ngươi. Nếu ngươiđãnóira chuyện này, vậy làm phiền ngươi trở vềnóivới Dương Thiệu, bảohắntừ nay về sau đừng tới gặp ta nữa."

Cũng chỉ có bà tin mà thôi, Hoàng thượngnói: "Sao đột nhiên lại vào cung,khôngđinghe kinh phật sao?"

khôngđược,hắnta phải ra mặt mới được!

"hiệngiờ nàng còn sợ ta?" Tống Vânkhôngnghĩ tới là lí do này, mi tâm nhíu lại.

Thọ Xuân trưởng công chúa cũng rời Tịch Chiếu Am trở về Kinh thành, bàđithăm Hoàng thượngđangbị bệnh.

Cho nên khi nàng nuôi mèo, cũng muốn cómộtcon giống vậy.

Chu ma ma tới: "cônương nhanhmộtchút,khôngđisẽmuộn mất, người mời là Thọ Xuân trưởng công chúa đấy."

Liêu thịnói: "Con xem, biết cầm kỳ thư họa vẫn là tốt, con phải cố gắngmộtchút, học Nguyệt nhi nhiều vào."

Nàng cắm từng cành từng cành vào bình hoa cổ tròn.

Mớikhôngmuốn tìmhắnđâu!

Kỷ Nguyệt quan sát muội muội, thấy nàng thần sắc tự nhiên, nên hoài nghi bản thân mình chắc là nghĩ nhiều rồi, muội muội thựcsựđihái hoa. Nhưng mà, vì saokhôngdẫn theo nha hoàn? Trời lạnh thời tiết đóng băng... Kỷ Nguyệt sẵng giọng: "Muộikhôngsợ lạnh hay sao màmộtmìnhđihái hoa."

Tống Vân trước tiên là nhìn thấy Kỷ Dao, sau đó nhìn thấy Chu Lươngâm....

Thọ Xuân trưởng công chúa là người rất hòa ái, Kỷ Daokhôngsợ, nhưng vẫn đứng dậyđitrang điểm, rồi ngồi kiệu tới phủ Trưởng công chúa.

Đột nhiên,mộtcánh tay kéo lại ả, đẩy cả người ả đổ về phía trước.

"Cút." Tống Thụy lạnh lùngnói.

Nếu Dương Thiệuđãkhôngmuốn đợi, vậy nàngkhôngcần phải suy nghĩ nữa, dù sao với gia thế nhà mình ban đầu nàng cũngkhôngmuốn gả chohắn, cũngkhôngcần lại quenhắnnữa,khôngcần lại gả vào Hoài Viễn Hầu phủ, vậythìcoi như từ trước tới nay chưa từng quen biếtđi, loại chuyện này nàngđãquá quen rồi.

"Ta thường khuyên đệ tin phật, đệ lạikhôngmuốn, tin phật có thể bình tâm tĩnh khí." Bà là tỷ tỷ ruột của Hoàng thượng,nóichuyện tương đối thoải mái, cũngkhôngcó xưng hô là Hoàng thượng.

Mặc dù chỉ là giả thuyết, nhưng Thẩm Nghiên nghĩ nghĩ vẫn cảm thấy rất đau lòng.

"Tĩnh vương Điện hạ...."

Nghĩ nghĩ, nàng giơ tay ra v**t v* mèo con.

Cho nên, nàng có thểkhôngsợ hay sao?

Tà khítrênngười nam nhân rất đậm, Kỷ Dao muốn lùi lại, kết quả bịhắnta bắt lấy cánh tay: "Kỷ nhịcônương, vừa rồikhôngphải nàngnóilời cảm tạ bản Vương hay sao, bản Vương giúp nàng cơ mà, nàng sợ cái gì?"

"Tĩnh, Tĩnh vương Điện hạ...." Du Tố Hoa bị dọa tới mức giọngnóirun rẩy, hoàn toànkhôngbiết vì sao Tĩnh vương Điện hạ lại ra tay với ả.

Thọ Xuân trưởng công chúa sau khi trở về liền bắt tay chuẩn bị.

"Ta? Ta đương nhiên làđidạo, ngược lạikhôngbiết Kỷcônương lén lén lút lút hẹn gặp mặt riêng với ai đây?"

Lý Văn Huệ là nhà thơ hiếm có của Đại Yến, tài hoa hơn người, vẽ tranh cũng là nhất đẳng, ngàn vàng khó cầu.

Măng đó thơm miễn bàn, buổi trưa nấu canh vịt, Kỷ Dao uống tận hai bát lớn.

"Kỷ nhịcônương kia cập kê rồi đó."

Quả nhiên Tống Vân hẹn gặp Kỷ Dao.

Ở vị tríkhôngxa, Tống Diệm trốn ở phía sau gốc cây ngân hạnh,khôngkhỏi toát mồ hôi trán.

Đại phu xác thựcnóinhư vậy, là nhi tử, Tạ Minh Khanói: "Phụ thân đặtmộtchữ "Tiềm"".

Đúng là buồn cười, Kỷ Daonói: "Cho dù takhônggả cho Dương Thiệu, cũngkhôngđến lượt ngươi, ngươi vẫn là nên soi gương xem lại bản thânđi."

"Nha đầu c·h·ế·t tiệt, cònkhôngphải vì tốt cho con hay sao?" Liêu thị chọc chọc đầu nàng, "côgia xuất thân danh gia vọng tộc, nhìn xem bằng hữu màcôgia qua lại xem, có ai làkhôngbụng đầy kinh luân?nóikhôngchừng phu quân tương lai của con cũng là docôgia giới thiệu, conkhôngnên họcmộtchút để nhiễm hương mực mùi sách hay sao?"

Kỷ Đình Nguyên năm ngoáiđitới vùng phụ cận Tấn Châu, Hồ Châu, tiến hành quản chế đối với nạn dân, hơn nữa còn có mục kiểm tra đức tính, nếu là nạn dân ngang bướng, đều trực tiếp đuổi về cố hương. Hơn nữa còn phải nhập gia tùy tục, phàm là những nơi hẻo lánh, bị núi cao ngăn trở, thường xuyên xuấthiệnđạo tặc,thìphải mở rộng thành trì.

Tống Vân sửng sốt.

Trước đây Hoàng thượngsẽkhôngtin, nhưnghiệnnay ôngkhôngdám c·h·ế·t,nóithực lòng mặc dù Thái tử trở nên tốt hơn, nhưng thiên phú hoàn toànkhôngthể so sánh với Tống Vân, nếu như cứ quyết định như vậy, tổng cảm thấy có chútkhôngcam tâm, ông cần thêm thời gian tiếp tục quan sát.

Hoàng thượng cầm lấy nuốt xuống.

Tống Thụy đột nhiên tiến lại gần thêm hai bước.

Bạch Quảnói: "khônggấp, đợi thời tiết ấm áp hơn chút nữa, đảm bảocônươngsẽkhôngtìm thấy nó đâu."

Nghĩ tới những lời vừa rồi nàngnóichuyện với Tống Vân và Du Tố Hoa,hắnta liền cảm thấy vô cùng hứng thú.

Trong trí nhớ, kiếp trước Thọ Xuân trưởng công chúa cũng tổ chức yến tiệc, mời cáccônương trẻ tuổi, lúc đó nàng cũng tới, muốn nhân cơ hội dụ dỗ Tống Vân, kết quảkhôngcần nghĩ cũng biết. Kỷ Dao cảm thấy nghĩ lại mà kinh, nhưng mà Thọ Xuân trưởng công chúa có nuôimộtcon mèo sư tử, thựcsựlà cực kỳ xinh đẹp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bạch Quảnói: "Nếukhôngxin Hầu gia mua thêmmộtcon nữa tới, hợp thànhmộtđôi, như vậysẽkhôngchạyđimất."

Có cái rắm ấy!

"khôngnhắcthìkhôngnhắc tới nữa," Liêu thị cười híp mắt gắpmộtmiếng thịt vịt cho nữ nhi, "ăn nhiều thêm chút, cao thêm chút nữa mới tốt."

Kỷ Dao trầm ngâm: "Muội có thể nhận, nhưng tỷ đáp ứng muội, nếu nhưkhôngthể lưỡng tình tương duyệt với ca ca muội tuyệt đốikhôngđược thành thân. Nếu ca ca tìm thấy nữ tử hợp ý, cũng xin tỷ thành toàn, đượckhông?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Hoàng thượngnói: "Vì sao phải tâm bình tĩnh khí?"

"khôngnghe thấy hay sao?" Tống Thụy nhướng mày, "có phải là còn muốn uốngmộtchút nước?"

"Sao có thể, rượu của ta cực ngon." Thẩm Nghiên nháy mắt, "trước khi mở quán ta có tìm ngoại tổ phụ giúp đỡ, ngoại tổ phụ cũng thích uống rượu, vừa nghe thấy ta muốn mở quán rượu liền vô cùng vui vẻ, lập tức nhét cho ta ba trăm lượng, còn tìm quảnsựchọn rượu thay ta nữa."

"A? Vì sao?"

Lúcđigặp tứ hoàng tử Tống Trừng ở trong cung, thấy Tống Trừng chốc chốc lại ho khanmộttrận.

"Méo?" Mèo con ngơ ngác nhìn nàng.

Đợi đến cuối tháng, Kỷ Dao cập kê.

Bởi vì Trưởng công chúa chưa tới, ba ngườiđibộ dọc theo bờ hồ.

Thấy ông lạikhôngvui, Thọ Xuân trưởng công chúa lắc lắc đầu, có gian sơnthìcó tác dụng gì, đúng là làm mình mệt c·h·ế·t, nhưng có điều, nếukhôngcần,thìcó lẽ rất nhiều năm trước đệ đệđãbị nhị đệ g**t ch*t rồi, đôi bên đều khó.

Thọ Xuân trưởng công chúa lại nhìn Tống Diệm: "Còn ngươi, có muốn chọnmộtTrắc phi haykhông?"

"Được được được, con học." Kiếp trước mẫu thân cũngkhôngcó nhiềuyêucầu như vậy, lần này tỷ tỷ gả chomộtphu quân tốt, suy nghĩ của nương cũng có thay đổi.

Mặc dù sau đó có làm hòa, nhưng phải mất rất nhiều thời gian, đến nay đứa trẻ này cũng vậy, có chuyện gì cũng giấu trong lòng, bà làm sao hiểu được.

Tống Diệm nghĩ nghĩ, cảm thấy có lí, nên cuối cùng vẫnđi.

Cười thoải mái như vậy, đợi lát nữa ảsẽnóitin tốt này cho Kỷ Dao nghe.

Kỷ Daonói: "Ta tự mình nghĩ cách,"mộtcon mèo sư tử mà thôi, lẽ nào cònkhôngmua được hay sao? Nàngsẽkhôngđitìm Dương Thiệu nữa, nghĩ nghĩ đột nhiên vỗmộtphát lên mông mèo, "khốn kiếp!"

Kỷ Dao sôi nổi làm lễ cập kê, rất nhiều phu nhân vàcônương tới xem, tin tức truyền tới tai Thái phu nhân, bà lại thăm dò nhi tửmộtphen.

Loại biểu tình này chọc cười Kỷ Dao.

Nàng làm sao có thểkhôngsợ?

Trước đây Hoài Viễn Hầukhôngphải bày ra chút ý tứ đó hay sao, đến nayđãqua vài tháng, đềukhôngtới mời Kỷ Dao nữa, lẽ nàođãcắt đứt tâm tư kia rồi? Bà hoài nghi cũng là có lí do, dù sao gần đây Dương Thiệukhôngtới Kỷ gia, nữ nhi cũngnóingày hôm đó Thái phu nhân có mời rất nhiềucônương tới, có lẽđãchọn được người rồi.

"Ả ta chán sống, đáng bị đánh."

"Tên là Lý Văn Huệ sao?" Kỷ Dao sáng mắt, "vậythìđúng là khó cầu."

Hoàng thượng thầm nghĩ, cònkhôngphải là do Thái hậukhôngdạy dỗ tốt đứa trẻ đó hay sao,hiệntại coi như tốt rồi. Ôngnói: "hiệnnay Diệm nhi tốt lên nhiều rồi, rất lâu rồi đệkhôngtức giận với nó nữa."

hắnta và Chu Lươngâmchú địnhsẽở bên nhau, nàng mớikhôngmuốn làm chuyện dại dột như kiếp trước nữa đâu, Kỷ Dao nhàn nhạtnói: "Điện hạ, tiểu nữ cáo từ."

hắnta nghĩ ngợi, rồi sai ngườiđitruyền lời.

Dương Đô đốc rốt cuộc làyêuthích cái loại nữ tử gì vậy, lần trước bị Tống Vân lét lút mangđi, lần này lại trêu chọc Tống Thụy!

"Tỷ nguyện ý, đương nhiên là tốt nhất." So với Thái hậu, Hoàng thượng tín nhiệm Thọ Xuân trưởng công chúa hơn, bởi vì bà tin phật,khôngtham quyền thế,khôngcó dã tâm.

Bịcômẫunóimộtphen, bốn vị Hoàng tử nhìn cáccônương ở bờ hồ đối diện.

Chuyện này dù sao vẫn phảinóichorõràng, Kỷ Dao nghiêm túcnói: "Con và Hầu giakhôngcó gì, nương, người về sau đừng nhắc tới ngài ấy nữa. Hai nhà chúng ta mônkhôngđăng hộkhôngđối, hà tất phải tự làm mình bẽ mặt."

Ánh mắt từ ái này nhưđangthúc giục nàng béo lên rồi đợi "g·i·ế·t mổ" vậy.

Thọ Xuân trưởng công chúa thầm nghĩ, thực ra cũng chỉ là thuốc nhuận phổi, ănkhôngchết, nhưng nếu Hoàng thượngđãtin, trong lòng ôngsẽthấy thoải mái, cảm thấy lây dính đượcmộtchút ánh sáng của phật. Tâm trạng tốt lênthìsức khỏe cũngsẽtốt lên theo.

"Đúng."

Có thểkhôngquan tâm sao?

"Nương,đangyên lành, lại làm sao vậy? Lẽ nào ghét bỏ đồ Tổ phụ gửi tớikhôngđủ nhiều?"

"Đương nhiên, lẽ nàokhôngphải?"

"Ducônương?" Kỷ Dao nhướng mày, "ngươi ở đây làm gì?"

"Ai tranh hơn thua với người?" Dương Thiệu ăn xong cơm, đứng dậynói, "người từ từ ăn, đừng chỉ cả ngày quan tâm tới mấy chuyện này, nhi tử rất bận." (đọc tại Qidian-VP.com)

Phía trước chính là hồ nước.

Ha,thìra vì vậy mà Du Tố Hoa lạihiệnnguyên hình.

Hai mẫu nữ Thẩm giađãtới từ sớm, thấy nữ nhi tay trong taynóichuyện với Kỷ Dao, Thẩm phu nhânkhôngkhỏi kể khổ, trút bầu tâmsựvới Liêu thị rằng Thẩm Nghiên vụng trộm mởmộtquán rượu.

Dương Thiệu quay đầu liền rờiđi.

Ai ngờ Liêu thị cũng thở phàomộthơi: "Vậythìtốt,khônglãng phí tiền là được, mở quán rượuthìcó làm sao? Trong Kinh thành có rất nhiều quán rượu, danh tiếng vang xa." Bàthậtsựkhôngmuốn nhi tử của mình gây họa chocônương nhà người ta, nên thăm dò hỏi: "nhưng có phải là A Nghiên nên nghị thân rồi haykhông?"

Kỷ Dao vừa tới liền gặp Thẩm Nghiên, hai người lập tức ríu rít trò chuyện, sau đó lại gặp Chu Lươngâm, Kỷ Dao giới thiệu Chu Lươngâmvới Thẩm Nghiên.

Du Tố Hoakhôngdámnóithêm lời nào nữa, bò dậy bỏ chạy mất dạng.

Tiểucônương giọng điệu nghiêm khắc, có chút khinh thường, Du Tố Hoa nhất thời vô cùng tức giận, trước đây là nể mặt Dương Thiệu muốn cưới nàng cho nên mới nhẫn nhịn.hiệntại Kỷ Daothìtính là cái gì? Du Tố Hoa cười lạnhnói: "Ngươi cho rằng ngươi có gì nổi bật? Tanóicho ngươi biết, biểu cađãsớmkhôngcần ngươi nữa rồi! Muốn làm Hầu phu nhân sao, ngươi đừng nằm mơ nữa."

Tứ đệ này thựcsựlà tạo nghiệt, lúc còn trong bào thai, mẫu thân ruột củahắnta bị Hiền phi thiết kế, sau khi sinh ra liền yếu ớt nhiều bệnh.

Kiếp trước nàng chưa từng buồn bã vìhắn, kiếp này cũngsẽkhông.

Sau khi Kỷ Nguyệt thức dậy pháthiệnkhôngthấy Kỷ Dao đâu, nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy có nha hoàn, liền hoài nghi muội muộiđigặp mặt Dương Thiệu rồi.

Vừa rồi thấy nàng rời khỏi, Du Tố Hoa liền cảm thấy rất hiếu kì, nên theo đuôi tới, đáng tiếc chưa nhìn thấy gìthìKỷ Daođãtrở về rồi.

Nóđangcuộn thànhmộtcục, ngủ say ngất trời, bị chủ tử v**t v*, ngoan ngoãn nâng cằm lên, kêu meomộttiếng, hình nhưđangnói, lại vuốt nhiều thêmmộtchút.

"A!"

"Ngươinóicái gì!" Du Tố Hoa giận dữ, ả ta ghét nhất điểm này, chính là khuôn mặt ả takhôngxinh đẹp bằng Kỷ Dao.

Nghĩa làkhôngcó gặp mặt, Kỷ Nguyệt cảm thấy kì quái, cái nàykhôngđúng a!

"Đúng rồi,hiệnnay Vân nhi và Thụy nhi đều mở phủ rồi, Hoàng thượngkhôngban hôn cho chúng hay sao?"

Tống Thụy nhìn chằm chằm mặt Kỷ Dao.

Thấy nàng ta đỏ mắt, Kỷ Dao đột nhiên cảm thấy trong lòng chua sót, nếu như ngày nào đó Dương Thiệu cũng cưới thê tử, cưới người khác, liệu nàng có....

Bà nhịnkhôngđược thở dàimộthơi.

"Ngươi ngươi ngươi...." Du Tố Hoa thựcsựlà tức điên lên được.

Tạ Tri Thận người cũng như tên, đặtmộtcái tên cũng rất cẩn thận, cư nhiên đặt tên là Tiềm, có nghĩa làkhôngkhoe khoang, phải biết che dấu, có lẽ là mang ý nghĩa tôn tử làm người khiêm tốn.

Kỷ Daonói: "Vì sao lạikhôngcó tâm trạng?"

Phủ đệ cũngkhôngquá hào nhoáng, Trưởng công chúakhôngthích những thứ đó, bà thường xuyên đề xướng đơn giản hóa,khôngphô trương lãng phí, cho nên chỗ nào cũng thểhiệnrasựđặc biệt của bà, trong phủ ngoài hoa cỏ tươi tốt ra, đình đài lầu gác ít đến đáng thương, nhưng phía đông cómộthồ hoa sen rất lớn, đó là nơi Trưởng công chúa thích nhất.

"khôngsao, đa tạ Hoàng huynh quan tâm." Tống Trừng mười bảy tuổi, nhưng thân hình lại gầy gònhỏbé.

Nhưng nàng takhônghề biết, màđangnóichuyện về quán rượu với Kỷ Dao: "Đợi làm xong, ta mời muội tới... có thểkhôngcần uống rượu, vì có cả trà và điểm tâm, đương nhiên cũng có món ăn."

"nóilinh tinh cái gì vậy, Ducônương, xincônương quản lí tốt cái miệng của mình!"

"Đường Đông Đình." Thẩm phu nhânnói, "tướng công cũng tức giậnkhôngnhẹ, nhưng lạikhôngnỡ đánh nữ nhi, dù sao cũngđãdựng tiệm xong rồi, nghenóiđãnhậpmộtít rượu, quamộtđoạn thời gian nữasẽkhai trương, bànóixem...." lại thở dài, tự an ủi bản thân, "nhưng thời gian này ngược lạikhôngtệ, tìm kiếm yên tĩnh trong náo loạn, ta liếc xem có lẽ có thể kinh doanh, tốt xấu gì cũng mang huyết mạch Thẩm gia ta, bộ nãokhôngđến nỗi quá ngốc."

Chậc chậc,cônương nàykhôngđơn giản, hai người đàn ông đều bị nàng cự tuyệt, ngược lại nàng muốn gả cho ai đây?

Bình thườngthìthấy hànhsựmạnh mẽ vang dội, nhưng cái lần mà bà tống tiễn tiểu thiếp đóđi, rất lâu sau đó lão Hầu gia đềukhôngthèm để ý tới bà, vừa mới bắt đầu còn cho rằng lão Hầu gia sủng ái thiếp thất đó, sau đó mới biết, ông ấy tức giận vì trách bàkhôngtín nhiệm,khôngnóilờithậtlòng. Trời đất chứng giám, thiếp thất đó bộ dáng mị hoặc,mộtđôi mắt có thể câu hồn, lại thường xuyên quanh quẩn bên người lão Hầu gia, bà làm sao có thể tin ông ấy được!

Vây quanh hồ sen, cũng coi như phong cảnh hợp lòng người.

Khi Kỷ Dao nhận được thiếp mời,khônghề cảm thấy kinh ngạc.

Nhưng nam nhân nắm rất chặt, trong đôi mắt hẹp dài củahắnta,hiệnlênsựuy h**pmộtcáchrõràng, Kỷ Daokhôngdámnóichuyện linh tinh.

Đó làcônương nhi tử từng để ý, cũngkhôngbiết tại sao đột nhiên lại náo ra thành như vậy, Thái phu nhân thấyhắnlại lớn thêmmộttuổi,khôngmuốn quá so đo về gia thế của Kỷ gia nữa, nhẫn nạinói: "Thiệu nhi, con đừng tranh hơn thua với nương nữa."

Kỷ Daonói: "Xin Điện hạkhôngcần nhớ mong ta nữa, đối với Điện hạ mànói, ta chẳng qua chỉ làsựmới mẻ nhất thời, Điện hạ chưa chắcđãthựcsựthích ta."

"Bận cái gì, thú rừng trong nhà còn ăn chưa hết, con là đem những hoẵng, con thỏ rừng kia ra để trút giận hay sao? A, hay là muộn như thế này còn muốn thao binh luyện mã, con đúng là bận...."

Du Tố Hoa ở phía sau nhìn thấy,khôngkhỏi cười khinh miệt, lần trước ả tới Hoài Viễn Hầu phủ, biết được tin tức từmộtma ma,hiệnnay Dương Thiệukhôngmuốn cưới bất kỳ ai,nóinhư vậy, Kỷ Dao cũng là mất hết mặt mũi rồi, hoặc là nàng ta còn chưa biết tin đâu?

Thọ Xuân trưởng công chúađangnóichuyện cùng bốn Hoàng tử.

"Ừ." Tạ Minh Kha ngồi xuống bên giường, "ta hỏihắncó muốn gặp mặt Dao Daokhông,hắnnóikhôngcần, sợ quấy rầy hai tỷ muội nàng, sao vậy?"

Dương Thiệu hơi dừng tay, nhàn nhạtnói:"Từ lúc nào mà mẫu thân trở nên quan tâm nàng ta đến vậy?"

"Đúng vậy, vì trong mộng, ngàikhôngchỉ g·i·ế·t ta, còn g·i·ế·t ca ca của ta, tỷ tỷ của ta!" Kỷ Dao nghĩ tới kiếp trước, thần sắc có chút khó phân biệt được đâu làthậtđâu là giả, "cho nên gặp Điện hạ ta đều tránhđi, ta vĩnh viễnsẽkhôngthân cận Điện hạ."

"Đều là cáccônươngđãcập kê, gia thế cũngkhôngtệ, ta đương nhiên vẫn chưa chọn lựa tỉ mỉ,cônương trong Kinh thành nhiều quá mà....hơn nữa còn phải xem bản thân các ngươi thích ai nữa, đúngkhông?" Ánh mắt của bà lần lượt lướt qua Tống Vân, Tống Thụy, "đặc biệt là hai người các ngươi, chọn cho tử tế, đừng khiến Hoàng thượng phải bận tâm, chuyện triều chính còn chưa đủ mệt hay sao? Sức khỏe Hoàng thượng lạikhôngtốt, các ngươikhôngthể bất hiếu như vậy được."

khôngnóidối làkhôngđược, Kỷ Dao thở dài: "Thực ra ta nằm mơmộtgiấc mộng, trong mộng Điện hạ g**t ch*t ta, giấc mộng nàykhôngchỉ xuấthiệnmộtlần, mà thường xuyên quấy rầy, ta rất sợ Điện hạ!"

Kỷ lão gia tử cho người mang tớimộtxe đồ đạc, đều là gà vịt nuôi trong thôn trang, còn có măng tươi đàotrênnúi, lão gia tử đặc biệt dặn dò nhất định phải mang tới Tạ gia, để cháugáibồi bổ thân thể.

Sợ là điên rồiđi, mở quán rượu ư, Kỷ Daonói: "Ai nha, tỷsẽkhôngkhiến Thẩm gia lỗ hết đấy chứ?"

"Làm ta tức muốn c·h·ế·t, đều trách tađãquá sủng nó,khôngcoi tiền là tiền cứ thế vứt cho nó dùng, lần nàythìtốt rồi, cả việc làm ăn nó cũng tự làm."

Còn về Tống Trừng, chỉ có thể đợihắnta khỏi bệnh lạinóisau, xương cốt thế kia sao chịu nổi giày vò.

hiệnnay chỉ đợi cháu trai ngoại ra đời, hi vọng ca ca có thể trở về Kinh thành trước khi tỷ tỷ sinh đẻ!

Lúcnhỏngọc tuyết đángyêu,hiệnnay đến tuổi rồi,thìphải có bộ dáng của đạicônương, lớn lên xinh đẹpthìcàng nắm chắc!

"Vậy có đượckhông?"

Tống Vân, Tống Thụy cúi đầu đáp vâng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy nữ nhi đáp ứng, Liêu thị rất vui mừng, lại bảo nàng uống thên canh thịt.

Mãi đến tháng hai năm nay mới khởi hành trở về.

Mà lúc này Kinh thành ấm áp nở đầy hoa, đúng là thời tiết tốt.

Sau tếtâmlịch.

Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

Kết quảkhônglâu sau, Tạ Minh Kha trở lại, nàng ấy nằmtrêngiường hỏi: "Hầu giađãcáo từ rồi sao?"

"Vậy sao?" Thọ Xuân trưởng công chúa cười lên, "có lẽ do ta ngày ngày cầu phật đấy."

Vừa thấy có kịch để xem, mặc dùkhôngcó ôm bao nhiêu hi vọng, nhưng Tống Thụyđãlàm tốt công tác chuẩn bị nghe lén rồi.

"Mang tới cho đệ hai viên thần đan," Thọ Xuân trưởng công chúanói, "có lợi cho sức khỏe của đệ, đệ ăn thử xem, nếu như hiệu quả tốt, ta lại mang thêm tới."

Đứa trẻ này quả nhiên là trở nên tốt hơn, Thọ Xuân trưởng công chúa gật gật đầu.

Giống như lời thề vậy, trái tim Tống Vânkhôngkhỏi đau nhức, giữahắnta và Kỷ Dao, cư nhiênsẽbị ngăn cách bởimộtgiấc mộng!

Tống Thụy nàykhôngmuốn yên lành làm Tĩnh vương, nhất quyết muốn tạo phản với ca ca nàng, sau đó thất bại, lúc nàng chếtđichỉ thấy trong sách ghi ca ca c·h·ế·t rồi, về phần kết cục của Tống Thụy, nghĩ nghĩ cũng biết làkhôngtốt hơn bao nhiêu, ắt hẳn cũng là c·h·ế·t thôi.

Kỷ Dao nhai kỹ thịt vịt,khôngngừng suy nghĩ.

Nhìn dáng vẻ nhưkhôngbiết gì, Liêu thị do dựmộtchút rồinói: "Con và Hầu gia...."

"Nếukhôngthìđể ta xem xét giúp chúng nó?" Thọ Xuân trưởng công chúa xung phong nhận việc.

Được rồi, Kỷ Dao hâm mộ ghen tị.

"Vì sao? Tự nhiên vì tốt cho sức khỏe!" Thọ Xuân trưởng công chúa v**t v* con mèo sư tử ở trong lòng, "nhìn xem trước đây đệ bị Diễm nhi khiến cho tức giận, có lần suýt nữathìngất, đệ cho rằng takhôngbiết? Đệ tin phật rồi,sẽkhôngtức giận như vậy nữa, vạnsựđều có nguyên do mà."

"Nữ hồng của conđãcó tiến triển rồi, nương lại bắt con học cái khác, đúng là tham lam."

Thái phu nhân chỉ bóng lưnghắn, mắng: "Đúng là bộ dáng giống nhau!"

Thẩm phu nhân cố ý đem chuyện nàynóira, chính là để Liêu thị chuẩn bị tâm lý, ai bảo nữ nhi thích Kỷ Đình Nguyên cơ chứ, lời này của bà ấy cũng là đạp thấp trước rồi tuyên dương sau.

đangnghĩ ngợi, Kỷ Dao chạy từ bên ngoài vào, trong tay cầm mấy cành hoa mai vàng, cườinói: "Muội thấy hoa nở đẹp quá, bẻ xuống cho tỷ c*m v** bình."

Thấy thân hình béo mập của nó, Kỷ Daonói: "khôngra sao cả, cũngkhôngbiết vận động nhiềumộtchút hay sao, béo thành cái gì rồi."

Du Tố Hoakhôngđề phòng bị ngã xuống, gương mặt đập xuống đất, ănmộtmiệng đất bụi, ả ngẩng đầuđangmuốn mắng chửi, nhưng đột nhiên lại nhìn thấymộtgương mặt vô cùnganhtuấn, có điều vẻ mặt lại vô cùngâmlãnh.

Mộc Hương đỏ mặt, đẩy Bạch Quả: "Ngươinóilinh tinh gì vớicônương thế!"

Từ trước tới nay ả chưa từng thấycônương nào hung hăng như vậy.

"Ôi chao, con đứa trẻ này, còn có tâm trạng trêu đùa vi nương?" Liêu thị hoài nghi nhìn nữ nhimộtcái, sao nữ nhi lạikhôngcó chút tâm trạng bất thường nào vậy?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59