Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 64

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64


Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

Cháu ngoạinhỏsắp đầy tháng rồi, Kỷ Dao vốn dĩ muốn thêu thêm hai kiện y phục mùa hè nữa, nhưng Liêu thịkhôngcho, chỉ bảo nàng ở trong nhà vẽ tranh viết chữ, còn ra lệnh cho phụ thân và ca ca phả đích thân dạy dỗ. Buổi chiều sau khi Kỷ Dao viết xong, Kỷ Đình Nguyên từ nha môn trở vềsẽtới kiểm tra. Nếu Kỷ Đình Nguyênđiuống rượu, liền tới phiên Kỷ Chương lên.

Hôm nay, Kỷ Dao lại ngồi luyện thư pháp,trêngiấy tuyên thành trắng như tuyết, từng chữ từng chữhiệnra, có loại cảm giác linh động khéo léo, là thể chữ Khải tiêu chuẩn.

Liêu thị ở bên cạnh nhìn vô cùng hài lòng, cườinói: "Nhìn xem,khôngphải là cũng có thể viết ra hay sao? Trước đây là do con quá lười biếng, lại thêm được ta dung túng." Bà cầm giấy tuyên thành lên, "ôi chao, đẹp biết bao, đợi Nguyệt nhi ở cữ xong, tasẽbảo Nguyệt nhi chỉ dạy con vẽ tranh."

"Tỷ tỷkhôngphải chăm sóc Tiềm ca nhi hay sao, làm sao có thời gian?" Nàng gác bútnhỏlên khay gác bút.

"khôngphải còn có bà v·ú hay sao, ta nghecôgianóicòn muốn muamộtvài nha hoàn để chăm sóc Nguyệt nhi tỉ mỉ. Hơn nữa, vẽ tranh vốn là sở trường của Nguyệt nhi, dạy conmộtchút có thể tốn bao nhiêu thời gian chứ?" Chỗ Đại nữ nhi bàđãkhôngcòn gì phải lo lắng nữa, nên đương nhiên chỉ còn lại tiểu nữ nhi thôi.

Kỷ Dao cũngkhôngnóinữa, có thể thường xuyên gặp mặt tỷ tỷ, càng thêm vui mừng.

Liêu thị đặt giấy tuyên thành xuống, nghĩ tới Tạ phủ sắp tổ chức lễ đầy tháng, liền cười híp mắt: "Dao Dao,côgia nhắc tớimộtvị Từ công tử, ngày mai con liền có thể gặp được."

"Từ công tử nào?" Kỷ Dao hỏi.

"Tên là Từ Lang, cùng nhậm chức trong Hàn Lâm Viện vớicôgia,côgianóiđể hai người con gặp mặt xem sao."

Từ Lang?

Kỷ Dao chẳng có chút ấn tượng nào.

Kiếp trước nàngmộtlòng thích Tống Vân, làm sao có thể chú ý tới những nam nhân khác, còn về phần Dương Thiệu cũng chỉ là gặp qua ở Ngọc Mãn Đường, sau đómộtlòng cầu cưới nàng, nên mới tiếp xúc với nhau... nghĩ tới Dương Thiệu, trong đầu nàng đột nhiên lóe lên hình ảnh sợi kết trường thọ ngày đó.

Nàng thựcsựkhônghiểu tâm tư của Dương Thiệu!

"Có nghe thấykhông?" Liêu thị thấy nàng thất thần, nắm lấy tay nữ nhi, cảm thấy có chút lạnh, "Dao Dao,khôngnên bỏ qua cơ hội tốt như vậy. Từ gia kia nương đa nghe ngóng qua rồi, thựcsựlà thư hương môn đệ, Từ nhị công tử mười bảy tuổi liền trúng cử Tiến sĩ vào Hàn Lâm Viện, so vớicôgia còn sớm hơnmộtnăm."

Kỷ Dao cau mày: "Điều kiện tốt như vậy, nhà chúng ta có thể trèo cao hay sao?"

"Cái này conkhôngcần lo, Đại thiếu phu nhân của Từ gia cũngkhôngphải người xuất thân thế gia, nhà bọn họkhôngđể ý tới gia thế cao thấp."

Kỷ Dao mím môi.

Mẫu thân rất vừa ý, nhưng nàng cũng chỉ nghe vậy thôi, kiếp này, nàng càng muốn sống tùy theo hoàn cảnh, nếu như thựcsựthích hợp, đương nhiênsẽnguyện ý gả, tuyệt đốikhôngcố chấp như kiếp trước, cứ nhất quyết chỉ muốn gả chomộtngười, vậysẽkhôngcó kết quả tốt.

Đợi đến ngày hôm sau, nàng cũngkhôngăn mặc trang điểm quá cầu kì, chỉ là mặc tinh xảo hơn so với ngày thườngmộtchút mà thôi, để tránh bị mẫu thân càm ràm.

Liêu thị đánh giámộtchút, khen ngợinói: "Ánh mắt chọn vải của Đình Nguyênkhôngtệ." Bàđangnóichiếc váy thêu hoa lan màu phỉ thúy mà nàngđangmặc.

Dưới ánh mặt trời, màu vảikhôngthể phân địnhrõlà xanh lam, hay là tím, màu sắcsẽthay đổi theo mỗi bướcđi, hoa lan thêu chỉ vàng ở bêntrêntrông rất sinh động, dường như thựcsựđangnở rộtrênlàn váy vậy. Kỷ Dao cũng rất thích: "Còn cómộtchiếc váy bằng vải lụa mỏng màu trắng thêu lá cây cũng rất đẹp."

"Lần sau mặc thử xem." Liêu thị cười kéo nàng lên kiệu.

Xuất phát từ lễ phép, Tạ Minh Kha vẫn là gửi thiếp mời tới Tạ lão phu nhân, nhưng vì nguyên nhân con trai ruột bị biếm chức, lão phu nhân căn bảnkhôngthèm để ý tới Tạ Minh Kha, còn mắng cho tùy tùng tới đưa thiệpmộttrận. Tạ Minh Kha cũngkhôngbận tâm, nên làm y cũngđãlàm, còn về phần thái độ của lão phu nhân ysẽkhôngđể bụng.

Ngược lại là phụ thân trở về, làm cho y cảm thấy rất vui mừng.

Tạ Tri Thận ở Kinh thành, càng khiến cho nhiều khách tới chúc mừng lễ đầy tháng hơn.

Lúc Kỷ Nguyệt tới, trong Xuân Lâm Cácđãcó hai vị phu nhân ngồi ở đó, nàng nhận ra, là hai người con dâu của Đường tổ phụ của Tạ Minh Kha - Tạ An Lễ, bởi vì Kỷ Nguyệt vẫn chưa hết ở cữ, nên hai phu nhân đó tới đây hỗ trợ tiếp đãi khách khứa.

Sau khi Kỷ Dao thỉnh an hai người họ, liềnđitới chỗ tỷ tỷ và cháu ngoạinhỏ.

So với lúc mới sinh, mặt Tiềm ca nhikhôngcòn đỏ như trước nữa, đôi mắt mở ra, tròn xoe, đen lúng liếng.

"Muội muốn làm hai kiện y phục mùa hè cho Tiềm ca nhi, nhưng nươngkhôngcho, chỉ giục muội viết chữ vẽ tranh." Kỷ Dao kể khổ với Kỷ Nguyệt, "vốn lúc trướckhôngcó nhiềuyêucầu như vậy, bà ấy muốn dưỡng muội thành đại tài nữ gì đó, lưu danh muôn đời nữa chứ."

Kỷ Nguyệt cười phì: "Vậy sao?"

"Tỷ tỷ, tỷ còn cười, lần sau khuyên nương giúp muộiđi."

"Sao phải khuyên bảo, đợi đến khi muội định thân nương chắc chắnkhôngthúc giục nữa." Kỷ Nguyệt trêu ghẹo, "đến lúc đó chỉ bắt muội làm giày thôi."

Kỷ Dao câm nínkhôngđáp lời nổi.

"Ắt hẳn nương cũngđãnóiqua với muội rồi, hôm nay gặp xem sao, nếu như thíchthìtướng công tự nhiênsẽra mặtnóigiúp."

"Mọi người nghĩthậttốt, muội thích người ta, người ta liền thích muội hay sao?" Kỷ Daokhôngtự tin như vậy, Dương Thiệu kiếp trướckhôngphải là khăng khăngmộtmực với nàng hay sao, kiếp này chẳng qua chỉ quen nhau sớm hơn hai năm, cuối cùng cũng lật lọng giữa chừngkhôngphải sao? Còn bảo nàngkhôngđược tới Hầu phủ nữa.

Kỷ Nguyệt cườinói: "Dao Dao muội như vậy rất đángyêu, aisẽkhôngyêuthích cơ chứ? Hơn nữa, tướng công cũngkhôngphải người l* m*ng, y đương nhiênsẽhànhsựcẩn thận." Nàng ấy kéo tay Kỷ Dao, "khó có khi tướng công nguyện ý giới thiệu, nhất định làmộtngườikhôngtệ."

Có thể vào Hàn Lâm Viện, đều là tài tuấn trăm dặm mới cómộtngười, nhất định làkhôngtệ, chính làkhôngbiết tính cách ra sao, Kỷ Dao thầm nghĩ, nàng thựcsựlà hoàn toànkhôngtưởng tượng ra, hoặc là có khi kiếp trước chưa từng gặp qua.

Kỷ Nguyệt gọi Trầm Hương tới: "Dẫncônương tới Hoài Hương Đình."

"Từ công tử đó ở trong đình sao?"

"Đúng vậy, chắc là ởmộtchỗ cùng tướng công."

Vậy là muốn nàng giả vờđitìm Tạ Minh Kha, thuận tiện làm quen với Từ công tử sao? Kỷ Dao gật gật đầu,đitheo Trầm Hương tới cái đình ở phía Đông Xuân Lâm Các.

Kể từ khi Nhị phòng dọn ra ngoài, những chỗ bị chiếm trước kia đều trốngkhông, cómộtsố viện pháđithông với nhau, có vài chỗ bị san bằng. Mà Hoài Xuân Đình chính là ở gần chỗ bị san bằng, xung quanh có thay đổi rất lớn, phía trước đào hồ nước, phía sau trồng rất nhiều hoa thược dược, mẫu đơn, mùi thơm ngào ngạt.

điđược nửa đường, Kỷ Dao hỏi: "Hôm nay mời bao nhiêu khách tới, ngươi biếtkhông?"

"Hơn trăm người đấy ạ!" Trầm Hươngnói, "đầu bếp ở trong phủ đềukhôngđủ nhân lực, nên đặc biệt tới tửu lầu mời thêm mấy người, còn dọn ra hai sân để bày tiệc nữa. Nô tỳ thấy trong Kinh thành, chẳng có mấy nhà làm lễ đầy tháng náo nhiệt như vậy," dừngmộtchút, "hình như ngay cả Thái tử điện hạ cũng tới."

Tống Diệm?

Kỷ Dao thầm nghĩ, Thái tử trùng sinh này rất được đấy, vừa muốn lôi kéo Dương Thiệu, vừa muốn lôi kéo Tạ Minh Kha, đây là muốn ép Tống Vân vào đường c·h·ế·t hay sao! Chẳng trách Tống Vân của kiếp nàykhôngra sao, cư nhiên tới tận bây giờ vẫn chưa đoạt được vị trí Thái tử.

đangnghĩ ngợi, Trầm Hươngđangdẫn đường phía trước đột ngột dừng lại, chỉ vàomộtcông tử ở phía trước: "cônương, mau nhìn, đây chính là Từ công tử."

khôngphảinóilà gặp nhau ở Hoài Xuân Đình hay sao, sao lại gặp nhautrênđườngđirồi?

Mẫu thân và tỷ tỷ vô cùng tán thưởng, nên trong lòng Kỷ Dao cũng rất hiếu kì, ngẩng đầu lên quan sát tỉ mỉ, thấymộtcông tử mặc chiếc áo choàng màu lam nhạt thêu hoa văn trúc, bởi vì đứng nghiêng, nên nhìnkhôngrõtoàn bộ diện mạo, nhờ ánh sáng chỉ thấy làn da trắng bóc, mũi cao, hình như rất thanh cao thoát tục.

"Sao tỷ phu lạikhôngcó mặt?" Kỷ Daonhỏgiọngnói, "cho dù là gặp mặt, ta cũngkhôngtiện đường đường chính chínhnóichuyện với vị công tử đóđi?"

"Có phải là thiếu gia bị vị khách nào đó mờiđirồikhông?" Trầm Hương phát sầu, như vậythìlàm sao gặp nhau, "nếukhôngthìcônương đợimộtchút,nóikhôngchừng thiếu gia rất nhanhsẽquay lại."

Nàng ta kéo Kỷ Dao tới cửa động núi giả ở phía sau, đểẩnnấp.

Ai ngờ Kỷ Dao vừađitới đó,mộtcánh tay đột nhiên giơ ra đem nàng ôm vào lòng,nhỏgiọngnói: " Gặp mặt ai? Kỷcônương gấp gáp muốn gả ra ngoài như vậy?"

Giọngnóidễ nghe, lại mang theo chút tà khí, Kỷ Dao vừa ngheđãbiết là ai, vội vàng giãy dụa, đồng thời trách mắng: "Tam điện hạ, đây là Tạ phủ, xin ngài tự trọng!"

Phụ tử Tạ Tri Thận đều là trọng thần trong triều, Thái tử Tống Diệm tới chúc mừng, nênhắnta liền tới cùng, đương nhiên nguyên nhân chủ yếu vẫn làhắnta nhớ thương Kỷ Dao.

Lần trước bị Tống Diệm ngăn cản,hắnta vẫn còn chưa tận hứng đâu, kết quảhiệntại lại bịhắnta pháthiệnra, Kỷ Dao cư nhiên muốn mắc nối quan hệ với Từ Lang.

Từ Lang này dù có tài tới mức nàođichăng nữa,thìđịa vị cũngkhôngthể so sánh với Dương Thiệu và Tống Vân chứ?

"Kỷcônương, ngươi đừng giãy dụa nữa, càng giãy dụa ta càngkhôngthể kiềm chế bản thân mình, vạn nhất làm ngươi bị thương, đợi đến khi Phụ hoàng hỏi tới, ta liền nhân cơ hội xin Phụ hoàng ban hôn." Tống Thụy nhàn nhạtnói, nhưng lại dọa Kỷ Dao c·h·ế·t khiếp, nếu như bọn họ bị người khác pháthiệnra tình cảnhhiệntại, thựcsựlà có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũngkhôngrửa sạch được.

Nàng lấy lại tinh thần: "Tam điện hạ, người rốt cuộc muốn thế nào? Xin hãynóithẳng."

Tiểucônương ngẩng đầu,mộtđôi mắt long lanh như sao, câu hồn đoạt phách, Tống Thụy cùng nàng đối mắt, đột nhiên trái tim run lên, cánh tay bất giác ôm chặt hơn.

Thực đúng là càng lớn càng xinh đẹp.

"Bổn Vương muốn hỏi ngươi, vì saokhôngnguyện ý gả cho Nhị hoàng huynh? Còn có Dương đô đốc...."

Vấn đề gì vậy trời!

Kỷ Dao ngơ ngác, nàng chọn aikhôngchọn aithìcó liên quan gì tớihắnta? Vì sao nàng phảinóichohắnta biết?

"E rằng cái nàykhôngliên quan gì tới Tam điện hạđi."

"Đúng làkhôngliên quan, nhưng Nhị hoàng huynh và ta huyết mạch tương liên, ta thấy tiếc thay cho huynh ấy, nếu như Kỷcônươngkhôngnóiramộtlí do thích đáng, bổn Vươngsẽkhôngbuông tay."

Huyết mạch tương liên, cái cớ này mà cũngnóira miệng được, Kỷ Dao gấp gáp muốn tránh thoát khỏihắnta,nhỏgiọngnói: "Bởi vì takhôngthích Sở vương Điện hạ, ta cũngkhôngthích làm Vương phi, có đượckhông?"

"Đối với Dương Thiệu cũng là như vậy sao?"

"Đúng, ta đềukhôngthích, cho nênkhôngtiện miễn cưỡng, cho dù bọn họ xuất thân cao đến đâuđichăng nữa." Thực ra nguyên nhân từ chối hai người đó rất phức tạp, căn bản làkhôngthểnóirõràng, Kỷ Dao động động cổ tay, "Tam điện hạđãbiết được nguyên nhân rồi, có thể buông tay ra được chưa?"

Nếu như làsựthật,thìnàng đúng là cực kì có cốt khí, hai người đó tùy tiện lấymộtngười ra cũng đều là rể hiền được bao nhiêucônương trong Kinh thành thiết tha mơ ước, Tống Thụy cúi đầu hỏi: "Vậy Kỷcônương thích dạng nam nhân như thế nào?"

"Tam điện hạ..." lông mi Kỷ Dao rung động, "tađãtrả lời câu hỏi trước của Điện hạ rồi, xin người buông ta ra."

Tống Thụy chẳng thèm nghe theo, Trầm Hương thấy vậythìgấp gáp, vội vàngđibẩm báo Tạ Minh Kha.

Đó là Hoàng tử, nàng takhôngdám xông tới trước mặt Hoàng tử đâu!

Mộc Hương thấy chủ tử bị chế trụ,nhỏgiọngnói: "Tam điện hạ,cônương làđigặp Tạ đại nhân, người mau thảcônương ra."

"Đợi nàng trả lời rồi, bản Vương tự nhiênsẽthả."

Tống Thụy này thựcsựlà trứng thối, ép hỏi cái này, nàng căn bảnkhôngbiết nên trả lời như thế nào! Đột nhiên nghe thấy phía trước hình như có tiếngnóichuyện, sợ bị người khác nhìn thấy, tay trái Kỷ Dao lén lún thò ra sau đầu mò được cây trâm vàng, rút xuống dùng sức đâm vào cánh tay Tống Thụy.

hắnta bị đau, tay hơi buông lỏng.

Nhân cơ hội, Kỷ Dao vội vàng thoát ra, chạy ra bên ngoài.

Bởi vì quá vội, nên đụng phải lồng ngựcmộtngười ở trước cửa động.

Thấy nàng sắp ngãtrênđất, người đó giơ tay ra đỡ lấy, ôn nhunói: "Xin lỗi, takhôngchú ý...cônươngkhôngsao chứ?"

Nàng ngẩng đầu lên nhìn,thìthấymộtkhuôn mặt vô cùng tuấn tú, tinh xảo như nữ tử vậy, lông mày tựa núi xa, đôi mắt hẹp dài, đồng tử màu hổ phách trong trẻo ôn nhu, có thể làm người ta ngay lập tức hãm sâu vào trong đôi mắt ấy.

hắnta lớn lên...thậtđẹp mắt, đây là ấn tượng đầu tiên của Kỷ Dao.

Nam nhân cũngđangnhìn nàng.

Tiểucônương mặt như mỹ ngọc, đôi mắt như thu thủy, eonhỏnhắnđangdựa vào cánh tayhắnta, cảm thấy mềm mạinóikhôngnên lời,hắnta đột nhiên cười: "cônương là Kỷ nhịcônương đúngkhông?"

Nghe Tạ Minh Khanói, Tạ thiếu phu nhân cómộtmuội muội rất xinh đẹp, rất đángyêu.

Kỷ Daokhôngkịp phản ứng, chỉ nghe thấy tiếng gọi của Tạ Minh Kha từ sau truyền tới: "Hoài Cẩn...."

Nàng quay đầu lại nhìn, chính diện đối diệnmộtđôi mắt tối đen như mực.

Đókhôngphải mắt Tạ Minh Kha, mà là Dương Thiệu,hắnđangđứng sóng vai bên cạnh Tạ Minh Kha, chỉ là ánh mắt củahắntrầm tĩnh như vậy,khônghề gợn sóng chút nào.

Giống nhưmộtvùng biển tĩnh lặng vậy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64