Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 63
Kiếp trướchắntặng Kỷ Dao bao nhiêu đồ vật,hắnđem tất cả những thứ mình có thể tặng đều tặng cho nàng, bao gồm cả trái timhắn, kiếp này cũng giống vậy, nhưng nàng nghĩ tới những cái gì? Rùa, mèo?
Đúng là... rất tốt.
Kỷ Dao trong lòng hoảng sợ, nàng sợ nhất loại biểu cảm này của Dương Thiệu, làm thế nào cũngkhôngnhìn thấu, nàng cụp mắt né tránh,khôngngờ lại nhìn thấy cổ tay củahắn.
Nhưng bất kể Kỷ Dao như thế nào, Tống Thụy này xác thực... Dương Thiệu nghĩ nghĩ liền cau mày, có liên quan gì tớihắn? Loại nữ nhân vô tình vô nghĩa như Kỷ Dao, nếukhôngphải vì rùa và mèo, ngay cả sợi kết trường thọđãtặnghắncũng muốn đoạtđi,hắncòn lo cho nàng làm cái gì?
May mà Hầu giakhônglàm gì, liền tha chocônương.
Ở chỗ xa,mộtbóng người vội vội vàng vàng chạy tới chỗ Thái phu nhân, đem mọi chuyện bẩm báorõmộtnămmộtmười.
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Chỉ có tâm huyết của nàng làkhôngthể dùng vàng bạc để bù đắp?
Bởi vì lễ tắm ba ngày vẫn chưa bắt đầu.
hắnđitới ngày hôm nay,đãkhôngthể quay đầu nữa rồi, cho nên Tống Vân tuyệt đốikhôngthể làm Thái tử được.
Hẹn gặp mặt riêng ảnh hưởng tới danh tiết củacônương, mặc dù chỉ làđitrả đồ nhưng cũngkhôngthể để người khác biết được, chính là Mộc Hương thựcsựcảm thấy rất thất vọng, vốn cho rằng có thể xoay chuyển tình thế, kết quảcônương cư nhiên khiến Hầu gia tức giận như vậy.
Ánh mắt vừa rồi của tiểucônương giống như ánh sáng nóng rực, đốthắnthương tích đầy mình.
"Hầu gia, rốt cuộc ngài muốn thế nào?" Nàng nâng cao dũng khínói, "ngàikhôngmuốn trả sợi kết trường thọ, tađãđồng ý rồi. Còn về rùa và mèo, bởi vì tađãnuôi rất lâu, tâm huyết bỏ rakhôngphải thứ vàng bạc có thể bù đắp."
Lẽ nào thựcsựkhôngthành? Tạ Minh Kha hơi hơi lắc đầu.
Cả người đều trở nên ôn hòa.
..............
Đương nhiên, nếu là trường hợp bất đắc dĩ, vậythìlại là chuyện khác.
Rùa làmộtđôi, còn có rùa cái của nàng nữa, cho nên nếu trả lại có nghĩa là chia cắt gia đình của hai con rùa. Miêu Miêu, nàng nuôi nó từ hai tháng tuổi tới mười tháng tuổi, càngkhôngthể bỏ được!
Chương 63
"Ta cũngkhôngcòn cách nào khác," Tạ Minh Kha mỉm cười, "Hầu gia chắc cũng biết Nhịcônươngđãcập kê rồi, với tính cách vội lo của nhạc mẫu, bà hi vọng việc hôn nhân của Nhịcônương sớm ngày định xuống, đương nhiên ta cũng phải xuất ramộtphần sức lực."
Trần Tố bị dọa nhảy dựng.
"Cũng chúc mừng Tạ đại nhân." Tống Diệm cườinói, "lệnh lang sắp đầy tháng rồi đúngkhông?"
Nghe thê tửnói, Kỷ Dao và Dương Thiệuđãkhôngcòn khả năng rồi, cho dù lần trước có tới Hầu phủ làm khách, cũngkhôngthay đổi gì, y bưng ly trà lên kề môi: "Tại sao Hầu gia lại muốn biết suy nghĩ của Nhịcônương? Lệnh của cha mẹ lời của bà mối, Nhịcônương lẽ nào có thể làm chủ hay sao?"
"Ta nhậnsựủy thác của nhạc mẫu và nội tử (thê tử), mấy ngày nayđangtuyển vị hôn phu giúp Nhịcônương, nếu Hầu gia có nhân tuyển thích hợp, có thể giới thiệu cho ta biết haykhông."
Nhưngsựu ám của Dương Thiệu bức tất cả suy nghĩ của Kỷ Dao quay về, nàng nào dám nhắc tới chuyện cắt đứt triệt để sạchsẽcơ chứ, nàngnhỏgiọngnói: "Hầu gia, chuyện này là takhôngđúng, takhôngnên nhắc tới, sợi kết trường thọ ngài cứ giữ lạiđi."
hắnchẳng hề động đậy, nhìn nàng giãy dụa trong lòng bàn tayhắn, giống nhưmộtđóa hoa yếu ớt.hắntừng nghĩ mìnhsẽbảo vệ đóa hoa này trưởng thành, nở rộ, rồi ngắt lấy, đem về nhà, vĩnh viễn đều ở bên cạnhhắn, cho đến giờ khắc cuối cùng của sinh mệnh.
Kỷ Dao cò kè mặc cả: "Rùa và mèo con, lúc trước Hầu gia mua mất bao nhiêu bạc, ta trở về liền cho người mang tới trả." Thậm chí nàng có thể trả nhiều hơnmộtchút, tuyệt đốikhôngđể Dương Thiệu bị thiệt.
"Tốt đếnkhôngthể tốt hơn." Tống Diệm cảm thấy có được nhi tử này, địa vị củahắnta càng thêm ổn định, Phụ hoàng rấtyêuthích, hai ngày nay hỏi thăm cháu trai rất nhiều lần. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ôi, Dương đô đốc, ngươi nên nghĩ nhanhmộtchút!" Tống Diệm nhìn trái nhìn phảimộthồi,nhỏgiọngnói, "nếukhôngphải là ta ra mặt giúp,nóikhôngchừng Tam đệđãlàm gì Kỷcônương rồi cũng nên,hắntakhôngvăn nhã như Nhị đệ!"
"Tương lai tiến xa." Vốn dĩ Tạ Minh Khakhôngôm hi vọng gì đối với Tống Diệm, nhưng Tống Diệm ngày càng chịu khó,khôngnhững vậy, hình như ý chí cũng khác trước, dần dần lấy lại được phong thái nên có của Trữ quân.
Nàngkhôngthể trả.
Nhưnghiệntại, Hoàng thượng vẫn có thể xem tấu chương, ra quyết sách.
"Chỉ là tùy tiện hỏimộtchút thôi." Dương Thiệunói, "dựa vào bản lĩnh của ngươi, còn lokhôngchọn được người thích hợp hay sao?"
Đây là cháu trai đầu tiên, Hoàng thượng rất coi trọng, lễ tắm ba ngày mời rất nhiều trọng thần tới tham dự, ăn mừng việc vui.
Nàngkhôngnên mang trâm vàng tới trảhắn...
đangnghi hoặcthìDương Thiệu đột nhiên buông tay.
Mặc dùkhôngbiếtrõmọi chuyện từ đầu tới cuối, nhưng đại khái cũng biết được quan hệ của hai người như thế nào.
Dương Thiệu đáp: "Vi thần vẫn chưa nghĩ kĩ."
"Vi thần vẫn khỏe, Điện hạthìsao?"
hắntin rằng Kỷ Daokhôngmuốn gặphắn, nhưng câunóicủa Du Tố Hoa,hắncũngkhôngtin.
hiệnnay Tống Diệm ngồi vững vị trí Thái tử, nếunóiđến gấp,thìcũng là vị kia gấp mới đúng. Nhưngnóira cũng kì quái, bệnh tình của Hoàng thượngnhẹhơn kiếp trước nhiều, trong trí nhớ củahắn, vốn dĩ vào thời điểm này Hoàng thượngđãgiao chính vụ cho Tống Vân xử lí rồi.
Nhưng mà, bọn họ cái gì cũngkhôngnóirõràng, nếukhôngphải ngày hôm đó ở sau núi giả nghe thấy cuộcnóichuyện giữa Dương Thiệu và Tạ Minh Kha, có lẽ nàng vẫn còn chẳng hay biết gì. Nàng vẫnsẽcho rằng Dương Thiệuđangcho nàng thời gian suy nghĩ, quan tâm săn sóc biết bao, kiên trì nhẫn nại biết bao!
Từ gia giống Tạ gia, đều là danh môn thế gia, Từ Lang đó mười bảy tuổi vào Hàn Lâm Viện, so với Tạ Minh Kha còn sớm hơnmộtnăm, nếuhắnkhôngnhớ nhầm, Từ Lang rất nhanhsẽđược thăng chức phụ trách tế rượu tại Quốc Tử Giám, về phần dung mạothìnhư trăng thanh gió mát.
Dường như muốn giật bỏ trói buộc của Kỷ Dao đối vớihắnvậy.
Dương Thiệu nghe thấy tiếng bước chân ngày càng xa, đột nhiên nắm chặt sợi kết trường thọtrêncổ tay,mộtphát giật xuống.
"Đúng." Dương Thiệu cầm chặt ly trà, "so với nhân tuyển xuất sắc của ngươi, bản Hầu còn có thể đề cử được người nào khác sao?"
Thái phu nhân lắc lắc đầu, nhi tử này!
hắnthìsao?
Du Tố Hoanóilà Kỷ Dao hẹn gặp mặt riêng Tĩnh Vương.
Người có tuổithìđều thích con cháu đầy đàn, cho dù là chân mệnh thiên tử cũngkhôngngoại lệ, Dương Thiệunói: " Điện hạ nên sinh thêm vài đứa nữa."
Lúc ở hồ Chân Châu, Kỷ Daođãthểhiệnrõsựkhôngthích của mình đối với Tống Thụy, nàng là người trùng sinh, bởi vì đoán được kết cục của Tống Thụy, cho nên làm sao có thể làm loại chuyện hẹn gặp mặt riêng ngu ngốc đó được?
Đúng là sợi kết mà nàng tặng,hắnkhônghề cất trong thư phòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng mà,hắnta nhìn thấy Dương Thiệukhôngvứtđimà nhét vào trong tay áo.
Tạ Minh Kha tiến tới chúc mừng: "Chúc mừng Điện hạ sinh được quý tử!"
Dương Thiệunói: "D·ụ·c Thiện, ngươi giảng bài cho Điện hạđãlâu, cảm thấy Điện hạ rốt cuộc là người như thế nào?"
Kỷ Daođangsuy nghĩ, nênkhôngbiết sắc mặt của Dương Thiệuđãthay đổi mấy lần.
"Dương đô đốc."hắnta tươi cười đầy mặt, "biệt lai vô dạng."
Nhưng gia thế Từ gia và Kỷ gia có phải làkhôngđược môn đăng hộ đối lắm haykhông? Từ Langsẽnhìn trúng Kỷ Dao sao?
đangnghĩ, liền nghe thấy tiếng Tống Diệmnói: "Dương đô đốc khi nào thành thân? Lần trước ở phủ Trưởng công chúa, ta có gặp Kỷ nhịcônương."
Đầu tháng tư, trong cung truyền ra tin tức tốt, Thái tử phi sinh đượcmộtnhi tử mập mạp, Hoàng thượng vô cùngyêuthích, thưởngthậthậu hĩnh cho Thái tử phi Kiều An, Hoàng Thái Hậu vì có được chắt trai, cho nênkhôngghét Kiều An như trước nữa.
Giọngnóicủahắnâmtrầm: "Những thứ đó đều có thể mua, nhưng ngươi nợ ta nhân tình, làm sao trả lại?" Ngón tayhắnniết thịttrêncánh tay nàng, nhả ra từng chữ từng chữ, "lấy mạng để trả sao?"
Hoặc là bởi vì, trong lòng nàng luôn có suy nghĩ, nên mặt đối mặt cắt đứtthìhơn, giống như lúc ở trong kiệu nàng nghĩ ra nênnóinhư thế nào, nhưng vẫn luônkhôngcó cơ hộinóira miệng.
Nam nhân chăm chú nhìn nàng, ánh mắthắnnhư kim châm nhọn hoắt, Kỷ Dao pháthiệnbản thân mình căn bảnkhônggiãy ra được, đột nhiên dừng cựa quậy.
Xem rahắnta thựcsựđộng chân tình rồi, Dương Thiệu mỉm cười: "Chuyện nàykhônggấp nhất thời, vẫn phải xem tâm ý của Điện hạ như thế nào."
Kỷ Dao trở về nhà, răn đe nha hoànkhôngđược đem chuyện kia tiết lộ, Mộc Hương Bạch Quả gật đầu liên tục.
Hương trà nồng đậm, màu sắc trong suốt, hơi hơi có màu xanh nhạt.
khôngphải làhắnkhôngthích nàng hay sao, tại saođãtrôi qua lâu như vậy mà vẫn còn đeo sợi kết này? Nhưng mà, nếu nhưnóithích nàng, tại sao bao nhiêu tháng quahắnkhôngxuấthiện, cho dù là ngày đó chỉ cách nhaumộtbức rèm kiệu,hắncũngkhôngnguyện ý gặp mặt nàng.
Kỷ Dao sững sờ.
Dương Thiệu nhướng mày: "khôngtệ."
đitới cửa Thiên điện, ly tràtrênbàn đột nhiên nứt ramộtvết nứtnhỏ, nước trà chảy ra ngoài, rớt xuống đất.mộtlúc sau, chỉ nghe thấymộttiếng giòn tan, cả ly tràđãbị chia năm xẻ bảy.
Nếu như nhi tửkhôngthíchcônương đó, làm sao có thể dừng lại giữa chừng đểnóichuyện với nàng ta, nếu chỉ là nghe nàng tanóichuyện,thìtại sao lạiđibắt lấy cánh tay củacônương nhà người ta cơ chứ?
Dương Thiệu cũng ở trong số đó, mà Tạ Minh Kha thân là thầy giảng bài của Thái tử, đương nhiênkhôngbị bỏ sót.
Chỉ là, hôm nay Kỷ Dao lại cố tình tới trêu chọc....
"Đúng vậy, còn có chín ngày nữa thôi." Nghĩ tới nhi tử, khuôn mặt Tạ Minh Kha đầy ý cười vàsựôn nhu, vô cùng mãn nguyện.
Nàng quay người rờiđi.
"Như vậythìtốt." Thực ra Dương Thiệukhôngnhất định muốn Tạ Minh Kha đầu quân cho Tống Diệm, chỉ cần ykhônggiúp đỡ Tống Vân là được.
Nhưng lời vừa dứt liền cảm thấy cánh tay đau đớn, hình như nam nhân nắm càng chặt hơn. Nàng đột nhiên nghĩ tới lời Thọ Xuân trưởng công chúa từngnói, Dương Thiệu dùng kinh phật để đổi mèo, hay làhắnmuốn lấy lại kinh phật? Độ khó của việc này rất cao đấy, nàng làm sao dámđihỏi kinh phật của Thọ Xuân trưởng công chúa cơ chứ.
Đợi đến khi các quan viên đều tới, chuẩn bị bắt đầu lễ tắm gội ba ngày, hai người liền đứng lênđira ngoài.
Tạ Minh Kha nghe thấy hai chữ bình luận củahắn, trầm ngâm chốc lát: "Hầu giakhôngcó lời gì muốnnóihay sao? Thựcsựkhôngcó ai để giới thiệu?"
Dương Thiệukhôngnóigì, vẫn chỉ nhìn nàng.
hắncho rằng nàng muốn tới đây hay sao? Kỷ Dao suýt nữathìđáp trảmộtcách mỉa mai, nhưng nghĩ tới chuyện khó khăn lắm mới bảo vệ được rùa và Miêu Miêu, nên nàng nhẫn nhịn, hành lễnói: "Hầu gia yên tâm, tasẽkhôngtới nữa, cáo từ." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng co rút cánh tay của mình,sựsỡ hãitrênkhuôn mặt lộ rakhôngsót chút gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng,hắnnghĩ sai rồi.
Tống Diệmnói: "Nếu như ngươi muốn cưới Kỷcônương,nóivới ta là được, đến lúc đó ta xin Phụ hoàng ban hôn."nóixongthìgặp Tạ Minh Kha.
Nhưng hôm nay gặp được Dương Thiệu, y cũng cómộtvấn đề muốn hỏi.
Cảm giác dường nhưhắnmuốn xẻ thịt của nàng ra vậy, Kỷ Dao cảm thấy sợ hãi, cảm thấy quyết định ngày hôm nay sai hoàn toàn rồi, nàngkhôngnên nghĩ ra chủ ý ôi thiu như vậy.
Bởi vì bắt nàng, tay áo trượt lên đến khuỷu tay,trêncổ tayhắnmangmộtsợi kết trường thọ.
thậtlà dọa người ta sợ c·h·ế·t khiếp!
Đồ vật này Hầu gia đeođãlâu, lẽ nào muốn vứtđihay sao? Đến lúc đó,hắnta có nên nhặt về haykhông?
Dương Thiệuđanguống trà, nghe vậy liền bị sặc. (đọc tại Qidian-VP.com)
"A,khôngđược." Tống Diệm lắc đầu, "An An sinhmộtđứađãchịu biết bao nhiêu khổ cực, takhôngnỡ để nàng chịu khổ, đợi quamộtthời gian nữa lạinói."
NghenóiDương Thiệuđãđitới cửa Đông Cung, Tống Diệm đích thân ra đón.
Bà phải tìm cơ hội để hỏi chorõràng.
Ánh mắt Dương Thiệu lóe lên, nhàn nhạtnói: "Kỷ nhịcônương cũng nghĩ như vậy sao?"
Ho vài tiếng,hắnnhìn Tạ Minh Kha: "Ngươi còn làm loại chuyện này?"
Tống Diệm liền bảo hai người tới Thiên điện uống trà trong thời gian chờ đợi.
Tạ Minh Kha thông mình cỡ nào cơ chứ, yđãsớm nhìn ra manh mối, nhưngkhôngnóitoạc ra, loại chuyện này đôi bên trong lòng hiểurõlà được.hiệnnay y có thê tử có nhi tử, cuộc sống đầm ấm, nênkhôngmuốn bị cuốn vào bất kỳ vòng tranh đấu nào.
Mộc Hương vỗ vỗ ngực.
Rùa, mèo, nàng đềukhôngmuốn từ bỏ, cònhắnthìsao, nàng cố ý mang trâm vàng tới, muốn cùnghắnnhất đao lưỡng đoạn. Muốn cắt đứt hết mọi quan hệmộtcách sạchsẽ, ngay cảmộtsợi kết trường thọ cũngkhônglưu lại chohắn.
Trong lòng nàng, bản thânhắnchẳng là cái gì hết!
Tay áo trượt xuống,hắnquay lưng lại: "Ngươiđiđi, lần sau đừng tới Hầu phủ nữa, cho dù là mẫu thân có mời... ngươikhôngtới cũngkhôngcó ai trách ngươi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.